Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 19 : Lần Đầu Chiến Đấu .
-Tỉnh rồi hả tiểu tử thúi .
Hoa Khiếu Thiên chậm rãi nhấp nháy đôi mắt , hắn nhìn thấy trước mặt mình chính là Liệt Bá , hắn bất ngờ nhìn xung quanh . Hoa Khiếu Thiên đang nằm trong một căn phòng gạch tráng sơn vàng , bàn ghế ngay ngắn sạch sẽ , hắn nhìn xuống chiếc giường được làm từ một lớp lông thú mềm và dày này rồi ngửi mùi hương thoang thoảng . Liệt Bá thấy hắn đã tỉnh lại liền vui mừng quá đỗi ôm chặt lấy hắn :
-Ngươi làm ta lo chết đi được . Ngươi hôn mê ba ngày hai đêm rồi .
-Ba ngày hai đêm rồi sao ?
-Ừm . Còn sự việc kia thì sao rồi ?
-Tạm ổn rồi . Ta cũng đã tra được một chút thông tin .
-Tốt , tốt lắm . Đúng là không uổng công ta đưa ngươi đến đó mà . Giờ sao ? Ngươi có thể đi lại được chứ ?
-Chắc là ngày mai sẽ đi lại bình thường được .
-Ta đợi tin tốt từ ngươi đó . Đúng rồi !
-Chuyện gì vậy ???
-Ngày mai ngươi phải thi đấu để chọn kẻ mạnh nhất .
-Cuộc thi đấu chọn kẻ mạnh nhất ?
-Ừm . Thu Nguyên Môn chúng ta cũng muốn qua kì thi đấu này để chọn ra một kẻ mạnh nhất , để Thu Nguyên Môn chúng ta toàn lực bồi dưỡng , kẻ nào đoạt được giải nhất thì sẽ có cơ hội nhận được đãi ngộ không hề có ở những người khác .
-Việc đó có liên quan gì tới ta đâu ?
-Đương nhiên là có liên quan rồi . Ta nói cho ngươi biết , ngươi đã tu luyện được thứ không thể nào tu luyện , việc này đã làm náo động Trưởng Lão Hội rồi . Ngươi nên biết rằng rất ít khi Trưởng Lão Hội để ý một môn đồ nào đó như ngươi đâu , ngươi mà không tham gia cuộc thi này để thi triển thực lực của mình thì chắc chắn ngươi sẽ là cái đích để bọn người kia chỉ trích đấy .
-Bọn người kia là ai ?
-Bọn người đó là kẻ đối địch của ta , bọn chúng chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội đó mà hạ bệ ta , ngươi cũng nên biết rằng ở đây tranh đấu rất phức tạp , không như người ngoài nói đâu . Ta cũng nói cho ngươi biết : " Ở đây đừng dễ tin ai , chỉ có thể tin vào chính mình . "
-Nhưng ta không thích náo nhiệt , ở đây phức tạp vậy thì yên lặng cho lành .
-Ha ha . Yên lành ? Ta nói cho ngươi rõ luôn , bọn chúng đã xem ngươi là kẻ cần phải loại trừ rồi .
-Vậy sao ? Sao chẳng thấy việc gì xảy ra cả ?
-Ngày mai ngươi ra ngoài đi rồi biết .
Liệt Bá không nói gì nữa , hắn bước ra ngoài rồi khép cửa lại . Hoa Khiếu Thiên cũng rất lo lắng khi nghĩ đến việc này , nếu lỡ như tất cả đều là sự thật thì chắc mai này hắn không thể nào sống yên ổn được rồi .
-Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi đấy .
Hỏa Thiên Long đột ngột xuất hiện , Hoa Khiếu Thiên cũng không để ý tới nó mà nói :
-Ngươi tưởng sự việc đơn giản sao . Thu Nguyên Môn rất là phức tạp , kéo bè kết phái âm thầm đâm chọt nhau sau lưng là chuyện thường tình , ngươi cũng hiểu rõ nhân loại chúng ta mà .
-Đúng là vậy . Nhưng tại sao ngươi lại không chứng tỏ bọn họ bằng sức mạnh của chính ngươi , ngươi phải làm cho bọn chúng biết rằng ngươi không phải là khối thịt mềm mà là một cục xương cứng . Vả lại ngươi cũng cần phải thực chiến để nâng cao chiến lực của chính mình chứ .
-Ta sợ nhiều người chú ý quá thì sẽ gây phản tác dụng , lỡ như bọn họ điều tra được gì thì sao ?
-Ngươi có chỗ dựa là Liệt Bá rồi thì sợ gì nữa .
-Biết rồi .
-Ngươi cảm thấy Nhất Địa Linh Nhãn và Thần Mê Dị Huyễn Thuật dung hợp với nhau như thế nào ?
-Sử dụng tiêu hao khí rất nhiều , nhưng đổi lại uy lực cực lớn , kĩ năng của nó có thể áp dụng lên đơn hoặc quần thể , tác động lên càng nhiều cá thể thì khí tiêu hao càng nhiều . Tuy nhiên khí của công pháp Thánh Vương Thần Quyết cực kì mạnh mẽ , ngay cả tiêu hao nhiều như vậy nhưng đối với nó cũng thấm tháp không nhiều , ngay cả uy lực cũng nâng lên một tầm cao mới .
-Vậy là được . Nói chung điểm yếu thì được khắc phục , điểm mạnh thì tiếp tục phát triển , sự dung hợp này thật hoàn hảo .
-Ta tiếp tục tu luyện đây .
-Hửm . Ngươi nói chưa khỏe mà .
-Chỉ là nói xạo thôi , nếu mà nói khỏe lại rồi thì Liệt Bá sẽ hỏi đủ điều hết , lúc đó thì mệt mỏi lắm .
-Ngươi cũng thật láo cá .
Hoa Khiếu Thiên tiếp tục tu luyện , hắn cảm nhận con mắt trái của mình đang cộng hưởng với hắn , nó lấy khí làm thức ăn , nó cứ ăn hoài không ngừng nghỉ , kể cả khi Hoa Khiếu Thiên không còn tu luyện nữa thì nó cũng không ngừng hấp thu để tăng cường sức mạnh , điều này làm cho Hoa Khiếu Thiên vui mừng , hắn khỏi cần tu luyện thì con mắt của hắn cũng tự động làm việc , đây quả là không làm mà được hưởng công .
Hắn tu luyện hoài , con mắt của hắn cũng tăng dần tốc độ hấp thu khí , điều này càng chứng tỏ nó đang mạnh dần lên , cần nhiều năng lượng để bồi bổ . Hoa Khiếu Thiên cố gắng tu luyện khí để cho con mắt trái liên tục hấp thu , tăng cường sức mạnh . Công việc này cứ lặp đi lặp lại mãi ....
*********
-Hoa Khiếu Thiên . Còn chưa dậy sao ?
-Đây đây ....
Hoa Khiếu Thiên mở cửa phòng , thấy Liệt Bá nhìn hắn có một chút bực tức hắn liền gãi đầu mỉm cười . Liệt Bá cũng bó tay với hắn đành phải mỉm cười :
-Ngươi chuẩn bị kĩ chưa ?
-Đi thôi . Ta cũng muốn thử chút sức mình .
-Đừng làm ta mất mặc đấy .
-Liệt thúc mặt dày mà hà cớ gì phải lo chút sĩ diện .
-Tiểu tử thúi , đi nhanh đi .
Hoa Khiếu Thiên nối gót theo Liệt Bá bước đi , hắn ghé ngang qua nhìn thấy có rất nhiều kiểu nhà giống cái phòng của mình đang ở , chắc là nơi ở của các môn đồ rồi . Hắn đi được vài giờ thì thấy mình đang đến một cái mái vòm , hắn theo Liệt Bá bước vào trong . Qua khỏi cái mái vòm đó là một quảng trường rộng lớn với một đài thi đấu , hắn nhìn mà nổ đom đốm .
-Nhiều người quá .
-Chưa bao giờ thấy náo nhiệt à ?
-Liệt thúc biết rõ mà còn hỏi ta sao ?
-Cứ ngồi ở đâu đó chờ đi . Lát nữa sẽ có người hướng dẫn cách thi đấu .
Liệt Bá phóng đi . Hoa Khiếu Thiên cũng làm biếng hỏi người xung quanh , hắn thấy có một chỗ chưa ai ngồi liền ngồi xuống , hắn nhìn kĩ thì ghế này được đặt ở vị trí rất thuận lợi , có thể nhìn bên trong lẫn bên ngoài quảng trường , chiếc ghế này lại được chạm khắc đẹp đẽ , vững chắc hơn nhiều chiếc ghế ngồi khác .
-Thằng nhãi kia . Sao dám ngồi chỗ của lão đại hả ?
Một thanh niên nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt khinh bỉ , hắn ngoắc ngoắc cái tay khiêu khích Hoa Khiếu Thiên làm cho hắn tức sôi máu nhưng mà hắn cũng không thèm so đo với họ , thế là hắn liền đứng dậy phủi phủi ghế rồi bỏ đi .
-Lính mới hả nhóc ? - Tên đó tiếp tục nói .
-Vâng .
-Hèn gì ngươi không biết quy củ ở đây . Giờ ta chỉ phạt ngươi bị bầm dập thôi , coi như là cảnh cáo .
-Tại sao ?
-Vì ngươi đã ngồi ở nơi không nên ngồi , đây là chỗ của lão đại ta , thế mà ngươi lại dám chiếm nó .
-Lão đại của ngươi là ai ?
-Ngươi không biết sao ? Lão đại của ta là Thiết Kim .
-Ta không biết hắn , dù sao ta cũng chỉ là lính mới sao biết được việc này . Cáo từ .
-Đứng lại . Ngươi phải bị đánh thì mới chừa được .
Tên đó không đợi Hoa Khiếu Thiên phản ứng , liền xông tới chộp lấy Hoa Khiếu Thiên . Hoa Khiếu Thiên cảm thấy khó chịu ở sau lưng nên né người qua một bên . Tên thanh niên đó thấy Hoa Khiếu Thiên tránh khỏi cú chộp tới của mình liền kinh ngạc .
-Ngươi gan lắm đấy nhóc . Vậy thử tiếp chiêu này của ta xem .
-Đại ....
-Ngừng tay .
-Liệt thúc !
Hoa Khiếu Thiên quay lại nhìn thấy Liệt Bá đang hớt hải tiến lại liền thở phào , cứ tưởng mình phải dùng tới con mắt rồi chứ , hắn cũng đang định thử nghiệm xem , nhưng giờ thì không cần thiết nữa rồi .
-Sao ngươi lại hồ đồ thế . Có biết họ là đệ tử lâu năm rồi không ?
-Xin lỗi Liệt thúc , con sai rồi .
-Liệt trưởng lão . Tại sao người lại đến đây .
-Đây là đứa cháu họ của ta . Ta dẫn nó đến đây để đăng kí cuộc thi .
-Thì ra là cháu của Liệt trưởng lão . Vậy thì đệ tử sẽ bỏ qua cho hắn .
-Nên hòa đồng với nhau , thế mới là tốt cho cả hai bên . Được rồi , ngươi đi theo ta .
Hoa Khiếu Thiên không ngơ ngơ đi theo Liệt Bá . Tên thanh niên kia cũng cảm thấy có chút bực bội vì hậu thuẫn của Hoa Khiếu Thiên :
-Tại sao Liệt Trưởng Lão lại có một đứa cháu họ này nhỉ ?
-Thác Thác . Lão đại đến rồi kìa .
Tên thanh niên đó quay lại , hắn nhìn thấy một gã trung niên mái tóc dài xanh mơn mởn như lá cây đầu xuân , khuôn mặt thanh tú , trắng trẻo ánh mắt thờ ơ nhìn hắn .
-Lão đại .
-Hồi nãy ta cảm nhận được khí tức của Liệt Trưởng Lão .
-Thật ra là ta với cháu họ của Liệt Trưởng Lão có xung đột .
-Vậy sao ? Kể ta nghe xem .
Thế là tên thanh niên liền kể hết tất cả sự việc vừa mới xảy ra , tên thanh niên tóc xanh liền nhìn xuống dãy ghế mà Hoa Khiếu Thiên đang ngồi liền mỉm cười :
-Không ngờ được ,...
-Đúng là khó tin , Liệt Trưởng Lão lại có đứa cháu .
-Ngươi điều tra kĩ cho ta , nhớ đừng để cho Liệt Trưởng Lão phát hiện .
-Vâng .
*********
Quảng trường thi đấu đột nhiên im ắng , trên sàn đấu chính là một lão già ho sặc sụa , lão đưa mắt nhìn xung quanh rồi híp mắt nhìn về phía Liệt Bá sau đó chuyển hướng sang Hoa Khiếu Thiên , suy nghĩ chốc lát rồi lão cất tiếng :
-Giờ ta sẽ đọc tên , ai được kêu thì bước lên sàn thi đấu . Đây sẽ là cuộc đấu loại , cứ chiến đấu mãi cho đến khi chỉ còn một người thì kẻ đó sẽ đạt giải quán quân .
-Ta xin phép . Trận đấu bắt đầu . Hoa Khiếu Thiên , Lê Thiến lên sàn thi đấu .
Hoa Khiếu Thiên không ngờ mình lại là kẻ thi đầu tiên , hắn cùng với một thanh niên tóc xanh bước lên sàn đấu .
-Xin chỉ giáo .
-Ừm .
Hoa Khiếu Thiên hững hờ , cuối cùng cũng bắt đầu .
|