Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 20 : Sức Mạnh Ảo Ảnh .
-Xin hạ thủ lưu tình .
-Cứ đùa . Đảm bảo ta sẽ cho ngươi thua nhưng không để ngươi tốn một cộng tóc nào .
-Hừ .
Lê Thiến hừ một tiếng bất mãn , hắn cảm thấy hình như Hoa Khiếu Thiên đang khinh chính mình , hắn bực bội nắm chặt tay lại rồi gầm lên từng tiếng :
-Bộc Viêm Chưởng !
Lê Thiến thở phì phò , khuôn mặt đỏ bừng , hắn cấp tốc vận chuyển khí của mình xuống hai nắm tay , hai nắm tay của hắn đỏ bừng lên , chốc lát nó liền bốc lên một ngọn lửa , ngọn lửa cháy phừng phừng làm cho sàn đấu trở nên nóng bỏng hơn .
Liệt Bá nhàn nhã nhìn xem Hoa Khiếu Thiên làm cách nào để đối phó với Lê Thiến , hắn biết chắc chắn là Hoa Khiếu Thiên sẽ thắng nhưng quan trọng hơn cả là hắn muốn biết Hoa Khiếu Thiên sẽ thắng bằng cách nào , đương nhiên là hắn muốn nhìn xem cái công pháp " không ai xem được " kia nó mạnh mẽ như thế nào ?
-Lão đại . Ngươi nghĩ tên nhóc kia như thế nào ?
-Ta nhìn không thấu thằng nhóc đó . Hình như ta cảm thấy nó có chút gì đó bất bình thường .
-Ngay cả lão đại cũng nhìn không ra sao ?
-Không phải ta nhìn không ra , mà là do thằng nhóc đó che dấu quá kĩ . Chắc là Liệt Trưởng Lão đã cho nó đồ vật nào đó để tránh sự dò xét rồi . Ta nghĩ sau này chúng ta tiếp cận nó , giúp đỡ nó , như vậy thì mới có quan hệ tốt với Liệt Trưởng Lão được .
-Không được đâu Lão đại . Chúng ta đã ở thế giữa từ lâu rồi , giờ chúng ta làm thế là đã xác định mối quan hệ với họ , như vậy có nghĩa là chúng ta đang chống đối với thế lực phía kia .
-Cái đó ta không quan tâm . Quan trọng nhất là cái tên tiểu tử được gọi là Hoa Khiếu Thiên kia , ai mà ta nhìn không thấu thì chắc chắn không phải người tầm thường .
-Tiểu nhân lần đầu tiên thấy Lão đại khen ai đấy !
-Ta không nghĩ đây là một lời khen .
-Ha ha ha ha ....
-Không biết tên tiểu tử này có thực lực thế nào ?
Lão già ho sặc sụa kia nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt đăm chiêu , hắn cũng là một Trưởng Lão trong Trưởng Lão Hội nhưng lập trường của lão chính là ở giữa , cho nên lão cũng không có ý định trù dập Hoa Khiếu Thiên , đơn thuần chỉ là sự tò mò thôi . Người mà được Liệt Trưởng Lão coi là cháu thì chắc chắn đứa cháu đó là một người không hề tầm thường rồi , nếu không thì làm sao mà vào được Thu Nguyên Môn , lão biết rõ Liệt Bá sẽ không làm việc nhục nhã như đúc lót , thế nên hắn khẳng định 100% Hoa Khiếu Thiên có năng lực nên mới vào được đây , hắn cũng nghe thoáng một số tin tức về Hoa Khiếu Thiên , nào là vẽ tranh độc đáo ,... Từ đó làm khơi dậy sự hiếu kì trong tâm lão , lão muốn xem Hoa Khiếu Thiên rốt cục tài hoa tới cỡ nào .
-Hình như có rất nhiều ánh mắt nhìn mình nhỉ ?
Hoa Khiếu Thiên âm thầm toát mồ hôi , lần đầu tiên hắn được nhiều người nhìn chằm chằm như thế , cái cảm giác mới mẻ này làm cho hắn cảm thấy có chút khó chịu không quen , hắn biết sau này mình sẽ đối mặt nhiều chuyện như thế này cho nên hắn đang cố bình tĩnh để thích ứng với không khí ngột ngạt xung quanh .
Tuy nhiên Lê Thiến không cho hắn thời gian để bình tĩnh , Lê Thiến dốc hết sức tung hai đấm về phía ngực của Hoa Khiếu Thiên , cú đấm tóe lửa của hắn làm cho không khí nóng lên , hơi nóng phả vào mặt Hoa Khiếu Thiên làm cho hắn cảm thấy khó thở .
Hoa Khiếu Thiên biết lúc này mà không dùng nó thì chắc chắn hắn sẽ bị Lê Thiến đánh cho tơi bời , khi hắn định ra tay thì Băng Âm Long nói :
-Ta nghĩ ngươi nên áp dụng kĩ năng này lên một số người nữa , có một số rất tò mò với năng lực của ngươi , tại sao không cho họ biết để họ tôn trọng ngươi . Như thế sau này cũng không dễ gì mà gặp rắc rối nữa .
-Ừ ha .
-Vậy ngươi nhắm được người nào chưa ?
-Lúc đầu khi huynh gợi ý ta cũng định áp dụng lên tất cả mọi người nhưng điều đó là không thể , ta quan sát được thì có một vài người rất quan trọng để ta áp dụng . Để coi họ có phản ứng như thế nào ?
Hoa Khiếu Thiên cười thầm , quỷ kế của hắn giờ sẽ chính thức bắt đầu . Hai nắm đấm của Lê Thiến chỉ còn cách Hoa Khiếu Thiên vài mét nữa thì con mắt trái của Hoa Khiếu Thiên bỗng nhiên biến đổi hình thái , củng mạc của hắn biến thành một màu vàng kim chói lòa , ở giữa xuất hiện một bông sen tím thẫm đang nở , bông sen tím này vừa quay tròn vừa nở rộ làm cho nó toát lên vẻ vừa thánh khiết vừa yêu dị , hai thứ này kết hợp hài hòa với nhau tạo nên một điều kì diệu đối với con mắt của Hoa Khiếu Thiên . Con mắt của Hoa Khiếu Thiên bắn ra một ánh sắng tím xen lẫn vàng , mọi người nhìn thấy nó đều phải che mắt lại , ngay cả Lê Thiến cũng chịu không nổi với ánh sáng chói chang này , khi hắn định nhắm mắt lại thì ánh sáng này cũng biến mất . Lê Thiến nhìn về phía trước , Hoa Khiếu Thiên đã không còn ở trên đài thi đấu nữa , cứ như hắn đã bốc hơi biến mất rồi vậy , Lê Thiến nhìn xung quanh nhưng vẫn không tìm ra được Hoa Khiếu Thiên , hắn tức giận chửi bới .
-Hoa Khiếu Thiên . Mày ở đâu .
-Thằng khốn nạn , mày trốn ở đâu ....
Còn đối với phía khán giả thì lại khác , bọn họ cảm thấy kì quái , Lê Thiến cứ như một con chó thiến , rống lên liên tục như một thằng điên . Bọn họ kinh ngạc nhìn về phía Hoa Khiếu Thiên , thấy hắn nhắm mắt lại thảnh thơi đứng im một chỗ không nói không rằng , đối với sự việc kì quái này ai cũng lấy làm ngạc nhiên , Hoa Khiếu Thiên đã tấn công như thế nào ? Ánh sáng lúc nãy có ý nghĩa như thế nào ? Tại sao Lê Thiến lại xuất hiện những hành động kì quặc như thế ?
Tuy nhiên , có một số người thì lại không nghĩ vậy . Đầu tiên là phải nói về Liệt Bá , kế tiếp là Lão Đại , lão già ho sặc sụa , một số người có quyền cao chức trọng , tất cả bọn họ đều nhìn thấy một sự việc khác đang diễn ra .
Bọn họ đều không nhìn thấy Hoa Khiếu Thiên ở đâu cả , ngay cả khí tức của hắn cũng không có , cứ như là hắn không có tồn tại trên thế gian này vậy .
--->" Hoa Khiếu Thiên thật sự ở đâu "<---
Bọn họ đều không biết Hoa Khiếu Thiên thật sự đang ở nơi nào , điều họ nên làm bây giờ chính là quan sát tiếp diễn biến của nó .
" Ting ting ting "
Một âm thanh tao nhã , thanh khiết vang lên như tiếng đàn du dương bay bổng khắp trần gian , âm thanh này làm cho người nghe phải tê tái cõi lòng , âm thanh này len lỏi khắp cơ thể bọn họ , bọn họ chợt rùng mình , âm thầm vận khí hóa giải hết âm thanh quái dị này đi .
Âm thanh này diễn ra trong một thời gian rất ngắn . Tiếp diễn nó là một sự việc rất lạ , hàng vạn bông sen tím rơi đầy trời , những bông hoa sen yêu dị này đều toát lên khí tức thần thánh . Hàng ngàn hàng vạn bông sen tím từ trên trời rơi xuống tạo thành những đường cong huyễn lệ , chúng nối đuôi nhau tạo thành một thế trận , thế trận này bao vây Lê Thiến ở bên trong .
Lê Thiến cảm thấy bất ngờ trước sự việc đang xảy ra , hắn không biết tại sao trên trời lại xuất hiện hoa , tại sao những bông hoa này lại có ý định bao vây mình . Khi Lê Thiến đang bận bịu suy nghĩ thì trong Hoa Trận này tỏa ra khí tức của một người .
-Thì ra ngươi ở đó .
Lê Thiến cảm nhận được khí tức của Hoa Khiếu Thiên đang ẩn nấp ở đâu đó trong Hoa Trận này , hắn xác định được mục tiêu liền phóng đến tung Bộc Viêm Chưởng . Chưởng lực của hắn xé nát và thiêu rụi hàng chục bông hoa đang đua nhau khoe sắc , tro tàn của những bông hoa này không rơi xuống đất mà tiếp tục hợp lại kết thành một bông hoa khác , cho dù Lê Thiến có đánh bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không thể nào phá hủy hoàn toàn được những bông hoa sen xinh đẹp vô hại này .
-Thật là phiền phức .
Tuy những bông sen tím này gây cho Lê Thiến phiền phức không nhỏ nhưng hắn cũng không sợ , chỉ cần hắn đánh bại được Hoa Khiếu Thiên thì những bông hoa này cũng biến mất , lúc đó thì bọn chúng cũng không làm gì mình được .
-Ngươi thua rồi Hoa Khiếu Thiên .
Lê Thiến đấm vào nơi tỏa ra khí tức của Hoa Khiếu Thiên , cánh hoa ở nơi đó đều héo khô hóa thành tro tàn , Lê Thiến phát hiện nơi mình tấn công không tỏa ra khí tức của Hoa Khiếu Thiên nữa mà ở môt nơi khác , Lê Thiến cảm thấy bực bội khi cứ phải chơi trò đuổi bắt với Hoa Khiếu Thiên , cứ mỗi lần hắn đánh xong thì khí tức của Hoa Khiếu Thiên lại tỏa ra ở nơi khác , giống như mèo vờn chuột vậy , hắn cảm thấy dường như Hoa Khiếu Thiên đang chơi đùa với mình một cách vui vẻ vậy .
-Đây chính là " ảo kĩ " .
Liệt Bá , lão đại , lão già đều suy nghĩ như vậy , đây chắc chắn là ảo kĩ , kĩ năng đánh lừa tất cả các giác quan , nghe thì đơn giản vậy nhưng học được ảo kĩ là cả một quá trình , thế mà trong vòng vài ngày mà Hoa Khiếu Thiên đã học được , ảo kĩ là dạng kĩ năng tạo ra ảo giác , ảo giác này không phải là giả mà rất giống thật , thật thật giả giả , trong ảo có thật , trong thật có giả , đây chính là ảo kĩ . Bọn họ nghĩ tới Hoa Khiếu Thiên rồi trong lòng tỏ ra cảm giác nặng nề , không thể nào tin được Hoa Khiếu Thiên lại có thể học được ảo kĩ , thứ khó học như vậy mà được hắn thực hành nhuần nhuyễn thế này thì không còn nghi ngờ gì nữa , Hoa Khiếu Thiên chính là thiên tài .
Bọn họ biết phần còn lại không đáng xem nữa , cho nên họ đành sử dụng khí của mình phá hủy hết tất cả mọi ảo giác . Tuy ảo kĩ của Hoa Khiếu Thiên có tác dụng đối với Lê Thiến nhưng đối với những người có tu vi mạnh mẽ như họ thì đây cũng chẳng đáng là gì cả , tuy nhiên đối với những học sinh mới thì nó là dư sức để dành chiến thắng
Tình trạng của Lê Thiến giờ rất là nguy kịch , hắn không biết rằng mình đang từ từ ra khỏi sàn thi đấu , tất cả khán giả đều xem và nghĩ Lê Thiến đang chuẩn bị bỏ cuộc , bọn họ cảm thấy bực mình vì không chứng kiến được một trận đấu làm họ mãn nhãn .
-Ngươi thua rồi , Lê Thiến .
Hoa Khiếu Thiên thỏa mãn , cuộc chơi đùa đến đây là kết thúc , tất cả đều trong kế hoạch của hắn , kể cả việc những người kia hóa giải được ảo kĩ của hắn ,... Hắn cảm thấy rằng mình đã làm rất nhiều việc cần thiết rồi , tiếp theo là hắn nên kết thúc việc này . Khi nhìn thấy Lê Thiến đã ở bên dưới đài thi đấu thì liền búng tay :
-Hửm ?
-Ngươi thua rồi . Nhìn lại nơi mình đang đứng đi .
Lê Thiến nhìn xuống dưới chân mình với ánh mắt hoảng hốt , tại sao ? Tại sao mình lại ở chỗ này ?
-Hoa Khiếu Thiên thắng !!!
Lão già sau khi thoát khỏi ảo kĩ liền nhận thấy Lê Thiến ở dưới sàn đấu nên liền phán Hoa Khiếu Thiên thắng .
|