Bữa nay cố gắng làm thêm một chương . Mong mọi người ủng hộ
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 21 : Một Chọi Tất .
-Các ngươi không thấy phiền sao ?
Hoa Khiếu Thiên hờ hững nói , ánh mắt vô hồn . Hắn cảm thấy cuộc thi này làm mình rất phiền , hắn đang định giải quyết nhanh chuyện này để về nhà còn tu luyện , hắn đã được hai mục đích của mình qua việc thi đấu với Lê Thiến rồi , giờ hắn cũng không cần làm nhiều việc không cần thiết nữa , hắn định dứt khoác một lần ....
-Ngươi nói cái gì ?
Mọi người ở đây dường như nghe không hiểu , họ nghi hoặc hỏi lại Hoa Khiếu Thiên . Hoa Khiếu Thiên cũng không quan tâm tới bọn chúng , hắn tiếp tục nói :
-Thi đấu kiểu này thật là phiền phức . Các ngươi lên hết một lượt đi .
-Ngươi nói sao ?
Giờ đây bọn họ không tin vào lỗ tai mình nữa , họ nghĩ Hoa Khiếu Thiên đang nói nhảm cho nên lên tiếng hỏi tiếp :
-Các ngươi bị điếc sao ? Ta nói một mình ta chấp hết các ngươi .
Hoa Khiếu Thiên hét lên , lần này thì mọi người không còn nghi ngờ gì nữa , Hoa Khiếu Thiên muốn một chọi tất cả , hắn bị điên sao ? Ngay cả Liệt Bá cũng không thể nào tin được , hắn nhìn không thấu Hoa Khiếu Thiên , tên tiểu tử này thật biết làm người ta bất ngờ .
-Tên này muốn chết lắm sao ?
Thác Thác nhìn Hoa Khiếu Thiên với vẻ không tưởng , giờ đây hắn mới biết tên này điên tới mức nào rồi , hên là hồi nãy mình không có làm lớn chuyện chứ nếu không bị thằng điên này cắn thì ....
-Đúng là chuyện vui .
Lão đại của hắn khẽ nhếch môi , hắn cũng cảm thấy bất ngờ khi nghe Hoa Khiếu Thiên nói thế . Trước đây khi hắn còn là một lính mới thì hắn cũng không có kiêu ngạo như thế này , ở Thu Nguyên Môn này không ai điên bằng Hoa Khiếu Thiên cả , chẳng ai có lá gan như hắn , một chọi ba mươi , đây là điều không thể đối với một tân đệ tử như hắn .
-Ngươi có bị làm sao không , Hoa Khiếu Thiên ?
Lão già kia suýt nữa ho ra máu khi nghe Hoa Khiếu Thiên nói vậy , hắn không nghĩ Hoa Khiếu Thiên lại bố láo như thế , đây là người kiêu ngạo nhất mà lão từng gặp .
-Ta không nói sai chuyện gì cả . Ta đã nói rất rõ ý kiến của mình rồi , ta ghét nhất là phiền phức , các ngươi lên một lượt để ta giải quyết cho nhanh đi , ta còn phải về tu luyện nữa , không rãnh để chơi trò trẻ con với các ngươi .
-Ngươi muốn chết thì chúng ta sẽ cho ngươi toại nguyện .
Tất cả ba mươi người đều phản đối với hành động kiêu ngạo của Hoa Khiếu Thiên , cuối cùng bọn họ cũng đã thống nhất rằng chính bọn họ sẽ đập Hoa Khiếu Thiên không còn răng để ăn .
-Lên nhanh đi .
Hoa Khiếu Thiên ngoắc ngoắc tay . Hắn cảm thấy việc khiêu chiến tất cả vừa có lợi vừa có hại . Cái lợi ở đây là nhanh gọn , bớt phiền phức . Nhưng cái hại ở đây là sức của hắn không thể nào chọi lại ba mươi người , tuy ảo kĩ của hắn rất mạnh nhưng mà sức hắn không thể nào kham nổi việc áp dụng ảo kĩ lên ba mươi người , đây chính là hành động tự sát , tối đa hắn chỉ có thể điều khiển được 5 người mà thôi , 6 người cũng đủ đầu óc hắn nhức nhối phát điên rồi , giờ phải gánh tới ba mươi người , hắn đúng là thiểu năng mà .
-Các huynh đệ . Lên !!!
Hoa Khiếu Thiên thấy tiếng gào thét vang lên khắp nơi liền nhắm mắt lại , hiện tại không còn cách nào khác , đành phải dựa vào trí óc thôi .
-Các huynh nghĩ ra biện pháp nào chưa ?
-Hiện tại thì chưa ? Ngươi bị điên sao ? Biết sức mình rồi mà sao còn dám nói thế ?
-Biết rồi . Giờ nghĩ cách đi .
-Ngươi tưởng ta ba đầu sáu tay chắc , kiếm thêm người mà phụ ngươi suy nghĩ đi .
-A!!!
-Gì thế ?
-Có cách rồi . Cảm ơn nhé !
-Ta chẳng hiểu gì hết .
-Đến lúc đó sẽ biết .
Hoa Khiếu Thiên mừng rỡ , cuối cùng cũng tìm ra được giải pháp khắc phục rồi , lần này hắn sẽ cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại .
-Tên này , kia ,... khí của mấy đứa này cũng tạm được ....
Hoa Khiếu Thiên so đo tính toán , hắn đã chọn được những mục tiêu mình cần rồi , giờ là lúc hắn thể hiện .
-Nhào vô kiếm ăn đi mấy nhóc .
-Ngươi khinh người quá đáng . Chết đi .
Cả ba mươi người cuối cùng chịu không nổi thái độ của Hoa Khiếu Thiên nữa , họ bắt đầu bùng nổ . Tất cả mọi người đều thi triển công pháp của mình tấn công Hoa Khiếu Thiên , vô số màu sắc khác nhau tạo nên những dải lụa huyễn lệ bắn phá về phía Hoa Khiếu Thiên , đất bụi xung quanh đều bay tứ tung , tất cả mọi người đều nín thở khi thấy đòn tấn công đầy hung bạo và mạnh mẽ của nhóm ba mươi người này .
-Băt đầu bữa tiệc .
Hoa Khiếu Thiên trừng mắt nhìn , con mắt trái của hắn tỏa ra hào quang tím vàng mãnh liệt , nó bắn phá khắp nơi làm cho mọi tầm nhìn đều bị ngăn cản . Khí tức yêu dị và uy nghiêm hòa vào nhau rồi cùng nhau bùng nổ , tuy vậy chốc lát ánh sáng cũng biến mất , để lại đó là ba mươi người đang che kín mắt của mình .
-Chẳng có gì xảy ra cả .
Tất cả mọi người đều cảm thấy dường như chẳng có chuyện gì xảy ra với mình , bọn họ đang nghĩ hay là Hoa Khiếu Thiên đang dùng hư chiêu , thế là bọn họ cười hê hê , Hoa Khiếu Thiên cũng chỉ được cái mã .
-Ha ha . Hoa Khiếu Thiên , ngươi làm bọn ta buồn cười đấy .
-Thật sao ?
Hoa Khiếu Thiên cười âm hiểm , hắn giơ tay chỉ về phía sau đám người , họ phát hiện có năm người đang đứng bất động , họ liền ngước mặt lên nhìn mọi người , những ánh mắt vô hồn này làm cho mọi người hoảng sợ , ngoài ra trên trán họ mỗi người đều có một bông sen tím thẫm đang nở rộ , rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ?
-Các con rối của ta . Thể hiện thật đặc sắc đi nào ?
Hoa Khiếu Thiên giơ hai tay ra dáng thể hiện vẻ chào đón . Năm kẻ kia như hưởng ứng lời nói của Hoa Khiếu Thiên liền cử động , bọn họ triệu hoán công pháp của mình ra , ánh mắt không có một chút cảm xúc nhìn đám người đang nhao nhao hoảng sợ , năm người kia đồng loạt tấn công đám người , đám người kia nhìn phản ứng của năm người này liền hét lên bỏ chạy . Hoa Khiếu Thiên nhìn thấy bữa tiệc do chính tay mình tạo ra liền cười khẩy , đây chính là ảo kĩ thứ hai của hắn : Thôi Miên hoặc gọi là Khống Chế cũng được . Hắn điều khiển bọn này như những con rối vậy . Rồi bọn này sẽ phục vụ hắn , đây không khác gì những con chó cả , chỉ biết trung thành phục vụ cho hắn mà thôi , nhưng ảo kĩ này cũng có hạn chế đó chính là chỉ có thể điều khiển những kẻ yếu hơn mình mà thôi , hiện giờ hắn chỉ có thể điều khiển được 5 tên và 5 tên kia chính là những kẻ xấu số nhất mà hắn đã chọn , Hoa Khiếu Thiên biết rõ 5 thằng này chính là năm đứa mạnh nhất trong tổng số 30 đứa .
Năm tên này điên cuồng đánh tất cả mọi người , khán giả không hiểu tại sao mà lại xảy ra sự việc này , chẳng phải là bọn họ nên đánh Hoa Khiếu Thiên sao ? Tại sao lại đi đánh đồng đội của mình ?
Liệt Bá bình tĩnh quan sát , hắn đã phát hiện dị tượng của năm người rồi . Chính xác là năm người này đang bị điều khiển , và người điều khiển họ chính là Hoa Khiếu Thiên . Đúng là không thể nào tin được Hoa Khiếu Thiên lại tài năng đến thế , tuy số lượng còn chênh lệch nhưng chất lượng thì được cải thiện một cách đáng kể , với lại những tên đệ tử này vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm thực chiến , cho nên chúng rất hoang mang , kết quả của trận đấu này chắc chắn thuộc về Hoa Khiếu Thiên khỏi bàn cãi nữa rồi .
-Lão đại . Điều này là sao ?
-Năm kẻ đó đã bị điều khiển , người điều khiển chúng là Hoa Khiếu Thiên .
Lão đại cũng đã tìm ra một số manh mối , dù sao hắn cũng là một đệ tử lâu năm trong Thu Nguyên Môn , nên tri thức của hắn cũng không có hạn hẹp , điều này vẫn nằm trong khả năng dự đoán của hắn . Lão già kia cũng cảm giác một chút bất thường , hắn định ngưng trận đấu này lại nhưng phải nói sao với bọn chúng về kết quả đây . Giờ đây lão chỉ có thể làm một việc chính là bảo toàn tính mạng cho những tên đệ tử này khi bị Hoa Khiếu Thiên tấn công thôi .
-Trọng tài . Sao không ngừng trận đấu đi . Chẳng lẽ ông muốn những tên nhãi này hi sinh hết sao ?
-Nhưng mà bọn chúng vẫn chưa nói bỏ cuộc .
-Thế sao ? Vậy ta đành diệt sát vài người vậy .
Hoa Khiếu Thiên định kết thúc việc đùa giỡn này đi , thế nhưng hắn cảm thấy một luồng gió thanh mát xuất hiện , làm mọi hoạt động của hắn bỗng nhiên ngưng bặt lại ....
-DỪNG TAY !!!
Một lão già ăn mặc giống thư sinh đáp xuống mặt đất , hắn nhìn Hoa Khiếu Thiên rồi sau đó liếc nhìn ba mươi đệ tử còn lại rồi thở dài :
-Ngươi thắng rồi . Ngừng tay lại đi .
-Thế nhưng bọn họ chưa chịu nhận thua .
-Ta phán cho bọn chúng thua . Ta lấy tư cách của một trong những người của Trưởng Lão Hội phán chúng thua .
-Vậy thì được .
Hoa Khiếu Thiên vỗ tay vài cái , năm kẻ kia đều trở về trạng thái bình thường , những bông hoa sen trên trán của bọn họ cũng biết mất , họ nhìn xung quanh đài thi đấu bị họ cày nát liền ngơ ngát :
-Trận đấu này Hoa Khiếu Thiên thắng . Kẻ nào có ý kiến thì ta sẽ lấy tư cách của Trưởng Lão Hội mà răn đe hắn .
Ba mươi tên đệ tử định rục rịch nhưng nghe lão ăn mặc thư sinh kia nói vậy liền im lặng . Chúng biết Trưởng Lão Hội trong Thu Nguyên Môn có quyền lực lớn tới mức nào , ngay cả gia tộc bọn chúng cũng phải cúi chào khi nhìn thấy họ , vậy thì bọn tiểu bối như chúng có tư cách gì mà nói chuyện .
-Thanh Trưởng Lão .
-Ồ . Liệt Đệ , ngươi cũng ở đây sao ?
-Hoa Khiếu Thiên là cháu ta mà . Tại sao ta không nhìn hắn một chút cơ chứ .
-Vậy đó là sự thật sao ?
-Ừm .
-Vậy ta sẽ đưa hắn đi . Ngươi ở lại thu dọn tàn cục đi nhé .
-Hửm . Thanh Trưởng Lão định đưa nó đi đâu ?
-Đừng lo lắng , chắc chắn sẽ trả về cho ngươi mà . Không làm tổn hại gì hắn đâu .
Thanh Trưởng Lão nói xong liền phất tay , một luồng gió xanh tươi mát bỗng nâng Hoa Khiếu Thiên lên bầu trời sau đó dẫn dắt hắn bay về một hướng , Thanh Trưởng lão gật đầu với Liệt Bá rồi tạm biệt .
Hoa Khiếu Thiên cũng không có phản kháng gì , từ thái độ của Liệt Bá thì hắn biết người này có quyền lực lớn như thế nào , cứ để hắn làm theo ý mình , tới lúc nào thì hay lúc ấy .
-Phù . Cuối cùng cũng thắng nhỉ ?
Hoa Khiếu Thiên cười điên dại , hắn không ngờ được mình lại có thể một thắng ba mươi , điều này chắc sẽ gây sóng gió rất lớn rồi đây . Chắc sau này mình không còn yên ổn sống được nữa rồi , phiền phức quá
|