Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 22 : Ảo Nhiên Đại Sư .
-Hoa Khiếu Thiên ! Ngồi xuống đi .
Thanh Trưởng Lão mời Hoa Khiếu Thiên ngồi xuống , Hoa Khiếu Thiên ngỡ ngàng nhìn xung quanh . Lần đầu tiên hắn thấy có một thứ khác màu vàng , một căn phòng màu thanh nhạt đầy thanh mát , gió thổi nhè nhẹ làm cho tinh thần Hoa Khiếu Thiên thả lỏng , hắn nhìn người trước mặt mình với một ánh mắt tò mò xen lẫn sự nghi ngờ . Thấy Hoa Khiếu Thiên nhìn mình một cách chăm chú , Thanh Trưởng Lão liền cười cười :
-Ngươi sợ sao ?
-Không .
Hoa Khiếu Thiên liền ngồi xuống , hắn nhìn ly trà trước mặt của mình , mùi thơm nhẹ nhàng thâm nhập vào mũi của Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên nhìn người trước mặt của mình rồi nói :
-Tại sao Thanh Trưởng Lão lại mời ta tới đây ?
-Ngươi đã hỏi thì ta cũng nói luôn . Chuyện ngươi học được cuốn công pháp kia có phải là sự thật không ?
-Trưởng lão cứ đùa . Không phải ngài đã tận mắt nhìn thấy rồi sao ?
Hoa Khiếu Thiên cười khẩy , hắn đã được Băng Âm Long và Hỏa Thiên Long thông báo có một số cường giả ẩn nấp quanh đấu trường rồi , thế nên hắn biết rất rõ Thanh Trưởng Lão đã quan sát mình từ đầu rồi , sau hàng loạt sự việc diễn ra như vậy mà Thanh Trưởng Lão lại hỏi một câu kì cục như thế , thật là tức cười .
-Ờ ... thì .... Ta chỉ tò mò thôi , với lại ngươi có ý định nhận ai làm sư phụ chưa ?
-Nhận làm sư phụ ?
-Ngươi không biết sao ? Ở Thu Nguyên Môn này , đôi khi một vài Trưởng Lão cũng nhận đồ đệ , đây chính là một đại cơ duyên . Ngươi có định nhận ai làm sư phụ chưa ?
-Có chuyện này thật sao ?
-Ngươi không biết chuyện gì hết ? Vậy thì nhận ta được không ?
-A .
Hoa Khiếu Thiên ngạc nhiên , thì ra đây là mục đích của Thanh Trưởng Lão . Chắc lão ta biết mình học được cuốn Thần Mê Dị Huyễn Thuật cho nên mới có ý đồ với mình , vậy ra câu hỏi hồi nãy có mục đích là làm cho Thanh Trưởng Lão tin chắc chắn vào con mắt mình đã nhìn thấy , để khỏi nhầm lẫn đây mà . Hoa Khiếu Thiên không ngờ được , đa phần là do hắn không biết chuyện này chứ nếu không hắn đã tìm cách khác để bỏ đi rồi , đâu có đứng ở đây mà nói chuyện nhảm với lão . Không ngờ mới hết một phiền phức thì phiền phức khác tìm đến , tránh vỏ dưa thì dính phải vỏ dừa .
-Sao ? Ngươi cảm thấy thế nào ?
-Đệ tử cảm thấy khá bất ngờ về sự việc này . Cho nên đệ tử cần một thời gian suy nghĩ .
-Ừm . Ta cũng nên để cho ngươi có một khoảng thời gian để ngươi suy tính , ta tin chắc sẽ đào tạo được ngươi trở thành một cường giả .
-Đệ tử xin cáo từ .
-Cẩn thận đấy . Nói cho ngươi biết , cứ đi thẳng đừng có đi lang thang , đây là nơi sống và tu luyện của các Trưởng Lão , nếu họ bị quấy rầy thì ngươi hơi bị phiền phức đấy . Đến cả ta cũng không thể nào chống đỡ cho ngươi được đâu .
-Đệ tử hiểu .
Hoa Khiếu Thiên cáo từ , hắn mở cửa tự động chuồn nhanh không thèm quay lại nhìn Thanh Trưởng Lão đang nhìn hắn mà lắc đầu :
-Thằng nhóc này , thiên phú tốt , tâm tính cẩn thận . Chỉ cần cho nó chục năm chắc chắn sẽ làm chấn động cả đại lục .
Hoa Khiếu Thiên cũng không nghe được những lời thì thầm của Thanh Trưởng Lão , hắn nhìn xung quanh . Những tòa tháp cao chọc trời làm hắn phải ngửa mặt ngẩn ngơ mà nhìn , tháp nào cũng cao làm cho hắn nhìn mà mỏi nhừ cả cổ . Định hạ cổ xuống thì bỗng nhiên va vào vật trước mặt .
-" Bốp " .
Hoa Khiếu Thiên văng ra , hắn xoa xoa trán của mình rồi nhìn tới phía trước . Thật ngạc nhiên , trước mặt hắn là một nam tử trắng trẻo , thân hình gầy gò đang nằm ngửa dưới đất , hàng chục cuốn sách vở rơi lộp bộp xuống đất làm cho khuôn mặt của nam tử này bị hốt hoảng , cấp tốc lượm sách của mình lên . Hắn phủi bụi những cuốn sách này đi rồi mới nhìn Hoa Khiếu Thiên , ánh mắt chứa sự giận dữ :
-Thằng nhóc kia . Có mắt không hả ? Dám đụng vào ta .
-Ơ hay . Chẳng lẽ ngươi không có mắt hay sao mà lại đụng vào ta .
-Hỗn láo .
Nam tử này trợn mắt nhìn Hoa Khiếu Thiên , hắn chỉ một ngón tay về phía Hoa Khiếu Thiên , ánh sáng màu đen từ ngón tay hắn bay ra bắn trúng người Hoa Khiếu Thiên , Hoa Khiếu Thiên không kịp trở tay liền bị dính phải ánh sáng này . Trước mặt hắn tối sầm lại , sự u ám này làm cho hắn khó chịu , hắn bực mình trợn mắt trái lên , Thần Mê Dị Huyễn Thuật kết hợp với Nhất Địa Linh Nhãn xuất hiện , đóa hoa sen tím thẫm thần bí phát sáng , xua tan đi màn đêm u ám này .
Nam tử ngạc nhiên khi thấy ánh sáng đen của mình bị đẩy ra khỏi người Hoa Khiếu Thiên , hắn chỉ thẳng vào mặt của Hoa Khiếu Thiên :
-Ngươi tên gì ?
-Tại sao ta phải cho ngươi biết ?
-Ngươi có biết ta là ai không ?
-Không cần biết .
-Được lắm . Ngay cả Trưởng Lão Hội cũng không dám nói với ta như vậy . Quả thật là một thằng nhãi xấc xược .
-Trưởng Lão Hội ? Ngươi có quan hệ gì với họ .
-Ta là ai không cần ngươi phải biết . Một là ngươi đi theo ta tới Trưởng Lão Hội , hai là ta đánh chết ngươi ở đây .
-Ngươi đừng có ức hiếp người quá đáng .
Hoa Khiếu Thiên tức giận , mặc dù hắn không biết thân phận của nam tử này là gì nhưng hắn không thể nào để cho nam tử này quyết định chính bản thân hắn , thế là hắn cũng bộc phát .
-Dừng tay .
Một bóng đen xuất hiện nhìn Hoa Khiếu Thiên và người nam tử kia với ánh mắt ngạc nhiên :
-Ảo Nhiên ! Hoa Khiếu Thiên ! Hai người làm gì ở đây thế .
-Thanh Dã , ngươi đến rồi à ? Mau xử lí thằng nhãi này đi , nó dám đụng vào người ta , rất nhiều tài liệu ta soạn từ tuần trước giờ loạn hết rồi , ngươi nên biết đây đều là những tài liệu quan trọng hết đấy . Nhanh trừng phạt nó đi .
-Ảo Nhiên à . Bình tĩnh đi , dù sao nó cũng chỉ là một đệ tử mà thôi , đừng làm quá lên .
-Làm quá lên ? Nó dám cãi ta , không những vậy còn dám chống đối lại sự trừng phạt của ta nữa .
-Sự trừng phạt ? Ý ngươi nói là cái trò mèo kia sao ? Trò trẻ con như thế mà cũng dám nói trừng phạt , thứ yếu ớt như ngươi cũng dám sủa những lời đó sao ?
-Ngươi … ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thực lực của Ảo Nhiên đây .
-Ảo Nhiên !!! Ta năn nỉ ngươi đó , bình tĩnh đi .
Thanh Trưởng Lão cuối cùng phải cầu xin Ảo Nhiên , Hoa Khiếu Thiên lé mắt nhìn hành động kì quái của Thanh Trưởng Lão . Người quyền cao chức trọng như Thanh Trưởng Lão mà cũng phải cuối đầu trước nam tử này , chắc chắn tên này rất có quyền thế trong Thu Nguyên Môn và đương nhiên không phải là quyền nhỏ rồi .
-Thôi được . Ta bỏ qua , nhưng phải để nó qua chỗ ta phục vụ coi như là bồi thường .
-Phục vụ ? Ý ngươi là ….
-Làm Ôsin cho ta chứ làm gì ?
-Quá đáng . Thanh Trưởng Lão , điều này là không được . Đệ tử thà chết chứ không làm .
-Hoa Khiếu Thiên à . Ta nói cho ngươi biết , tên này là Nguyên Ảo Nhiên , cháu trai của người đứng đầu của Thu Nguyên Môn , đồng thời là em trai của người đứng đầu Nguyên Nguyên Học Viện đấy !
-Cái gì ?
Hoa Khiếu Thiên bất ngờ , hắn không ngờ một tên nam tử nhìn giống con gái này lại có quyền lực lớn như thế . Tên này chỉ cần vẫy ngón tay một cái là một trăm thằng Hoa Khiếu Thiên cũng bị ăn no đòn . Hoa Khiếu Thiên nhăn nhó nhìn về phía Thanh Trưởng Lão , lão nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Hoa Khiếu Thiên đành phải cúi đầu xin lỗi .
-Hết cách rồi sao ?
-Đúng vậy . Ngoài ra còn một cách .
-Cách nào ?
-Ta cũng cần một phụ tá , đồng thời cũng làm học trò của ta . Được chứ ? Không cần nhận ta làm sư phụ , ta chỉ muốn có một kẻ phụ giúp công việc thôi . Ôsin gì chứ ? Chỉ cần ta liếc một cái là có cả nắm , đâu cần một kẻ chân yếu tay mềm như ngươi .
Hoa Khiếu Thiên ngỡ ngàng , không ngờ sự việc lại chuyển biến một cách chóng mặt như thế này , hắn không ngờ được mình lại nhận được một người thầy một cách đột ngột như thế này .
-Ngươi không cần đến ký túc xá nữa . Ở bên cạnh ta , ta sẽ lo hết cho ngươi , đồng thời lâu lâu sẽ chỉ điểm cho ngươi một chút .
Ảo Nhiên cười âm hiểm , thật ra hắn nhắm Hoa Khiếu Thiên lâu rồi , nhưng mà hắn muốn đưa Hoa Khiếu Thiên vào ngõ cụt , để cho Hoa Khiếu Thiên không có một chút cơ hội kháng cự , và cách này của hắn đã thành công . Lúc trước Hoa Khiếu Thiên phá giải được một chiêu của hắn đã làm cho hắn cực kì ngạc nhiên , hắn biết nếu dùng với người khác thì chắc chắn sẽ không bị phá giải nhanh như thế này đâu , như vậy chứng tỏ một điều rằng Hoa Khiếu Thiên rất có thiên phú , đáng để hắn bồi dưỡng , nhưng hắn cũng không muốn Hoa Khiếu Thiên làm đồ đệ của mình , một phần vì chán ghét với cách ăn nói hỗn xược của Hoa Khiếu Thiên .
Còn đối với Hoa Khiếu Thiên thì đây chính là một cực hình , hắn biết khi mình đến đó thì coi như cuộc đời yên ả của mình sẽ chấm dứt , hắn khóc không nên lời . Giờ hắn không còn đường nào để đi nữa , chỉ còn cách chấp nhận sự thật đầy tàn khốc này thôi .
-Vậy là được rồi . Thôi , Hoa Khiếu Thiên ! Ngươi đi theo hắn đi , ta đảm bảo ngươi sẽ nhận được rất nhiều lợi ích đấy .
Hoa Khiếu Thiên khóc định nói không muốn nhưng cũng không nói nên lời .
-Được rồi . Đi thôi
Ảo Nhiên vẫy tay một cái , cả hắn và Hoa Khiếu Thiên biến mất . Thanh Trưỡng Lão thì vuốt trán đang ướt đẫm mồ hôi của mình :
-Vừa nãy đúng là chơi với cọp mà . Hên là chưa có việc gì nghiêm trọng xảy ta . Mong Hoa Khiếu Thiên tha lỗi cho mình . Mình cũng vì bất đắc dĩ mà thôi , cầu mong cho Hoa Khiếu Thiên sớm thoát khỏi nghiệp chướng ….
-AAA !!!
-La hét gì chứ hả ?
Ảo Nhiên nhìn Hoa Khiếu Thiên với ánh mắt giận dữ , cái lỗ tai của hắn đã bị Hoa Khiếu Thiên la đến điếc đặc luôn :
-Từ giờ nguơi phải gọi ta là Ảo Nhiên Đại Sư . Hiểu chưa ?
-Hiểu rồi .
Hoa Khiếu Thiên tuy ghét hắn nhưng mà giờ mình đang ở trong tình trạng nguy hiểm cho nên phải phục tùng mệnh lệnh của hắn , nếu hắn mà nổi điên lên thì coi như đời hắn đi tong .
-Được rồi . Phấn khởi lên .
Ảo Nhiên cười nhẹ . Hoa Khiếu Thiên cười miễn cưỡng để cho Ảo Nhiên kéo mình bay về một hướng mà hắn không biết
Last edited by Vẫn Lạc; 17-04-2014 at 10:59 AM.
|