Tràng cảnh trước mắt hầu như cùng mộng cảnh trong đầu giống nhau như đúc.
Tình cảm của hai người đã tới chỗ sâu trong, tất cả đều đang không cần nói thành lời.
Đặc biệt trong mộng cảnh đã từng có một lần tinh thần song tu thâm sâu.
Trong bất tri bất giác, Từ Huyền hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm thanh uyển kia, thân thể cương mãnh hữu lực đem Liễu tiên tử đặt ở trên giường, hai tay ở trên thân thể thần tiên hoàn mỹ chậm rãi du tẩu. Trong đó, càng cực kỳ không thành thật xẹt qua hương đồn đẫy đà của tiên tử, sờ qua ngọc thối băng thanh, cuối cùng thâm nhập vào dưới váy áo của nàng, chạm tới nơi riêng tư sâu kín nhất của tiên tử.
- Ngươi…
Thân thể thần tiên của Liễu Vũ Yên run lên, e lệ không chịu nổi, không tự chủ được né tránh, nhưng nào thoát được kỹ xảo ngự nữ vô cùng thuần thục của Từ Huyền, váy áo y sam trên người, trong bất tri bất giác bị cởi ra, lộ ra thân thể tinh mỹ như ngọc.
Lúc này Từ Huyền có một loại tình cảm ấm áp hạnh phúc tràn ngập, trong lòng diễm hỏa nổ tung, mãnh liệt trên mỗi tấc da thịt của Liễu tiên tử, hạ thể cứng rắn như thiết lửa nóng cùng Liễu tiên tử chăm chú gi¬ao hợp…
Cảnh giới tu vi của Liễu Vũ Yên thậm chí lĩnh ngộ ý cảnh vượt xa quá mẫy nữ nhân khác. Tu vi của nàng tiếp cận Thần Hư Đại Đế, cảnh giới linh hồn thậm chí đã ở ngoài Thần Hư trung kỳ.
Càng vi diệu là hai người trải qua tình cảm kéo dài lưỡng thế luân hồi, trình tự tinh thần dung hối phù hợp, đạt được cao độ không thể tưởng tượng.
Lúc này đây Y Đạo Song Tu hiệu quả vượt quá tưởng tượng của Từ Huyền.
Tinh thần ý niệm của hai người cao độ kết hợp, lần thứ hai dung nhập thời không luân hồi kỳ diệu kiếp trước kia, tình cảm lưỡng thế như thủy triểu cùng rất nhiều thể ngộ, phân ra nắm giữ.
Càng vi diệu là Y Đạo Song Tu ở trong thời không luân hồi và thế giới hiện thực đồng bộ tiến hành.
Chớp mắt một cái, thời gi¬an nửa tháng đã trôi qua.
Tinh thần ý thức của hai người dần dần dần thoát ly thời không luân hồi kiếp trước.
Tại một sát na thức tỉnh lại đó, Từ Huyền cảm giác trình tự linh hồn của chính mình đạt được một cao độ mới tinh, phảng phất giống như sừng sững ở đỉnh vũ trụ, bao quát không gi¬an vạn giới.
Càng kinh người là, Mộng Hồi Đại Pháp tới gần tầng tám cao không thể tới.
Trình tự linh hồn bực này, đã chạm đến Thông Thiên Tam Gi¬ai.
Ngoài ra, luyện hóa Vu Độc nguyền rủa, hấp thủ, đạt được đã ngoài sáu phần. Còn lại một chút Vu Độc ảnh hưởng đối với hắn thậm chí có thể quên đi tất thảy.
Về phần tu vi, chỉ còn nửa bước nữa sẽ tiến vào Thần Hư trung kỳ Đại Đế, bất diệt kim thân cũng như vậy.
Từ Huyền hầu như không thể tin nổi sự thực này.
- Chỉ cần gia tăng tu luyện một chút, Mộng Hồi Đại Pháp của ta có hi vọng đột phá tầng tám, bất diệt kim thân bước vào tầng năm.
Từ Huyền mừng rỡ như điên.
Khi mở mắt ra, phát hiện chính mình đang cùng thân thể hoàn mỹ như ngọc của Liễu tiên tử dây dưa cùng một chỗ.
- Từ đại ca.
Liễu Vũ Yên điềm đạm mỉm cười hàm hậu, hai gò má hồng ửng chưa tan.
Sau một phen song tu, hai người có nhiều ích lợi, liền ở lại cùng nhau trong Liễu Ngữ Cư tu luyện củng cố.
Từ Huyền tại thời khắc tu luyện củng cố, bắt đầu thăm dò tiếp cận Mộng Hồi Đại Pháp cảnh giới tầng tám.
Ở sâu trong linh hồn, dòng xoáy quang đoàn thần bí kia ở trung tâm mộng ảo vụ diễm lượn lờ, toả ra một cổ bổn nguyên tinh thần ý chí thần bí. Cùng Ký Ức Tinh Hải sản sinh cảm ứng trong u minh.
- Lực lượng Tinh Hải Bản Nguyên, đã sớm mở ra, phúc họa khó lường.
Tàn hồn kiếp trước càng là thân ảnh sáng sủa rõ ràng, phiêu phù đứng trên tinh hải, thẫn thờ thở dài.
Hiển nhiên, lần này cùng Liễu Vũ Yên song tu. Trải qua thời không luân hồi gột rửa, để Ký Ức Tinh Hải cùng với Mộng Hồi Đại Pháp sản sinh biến hóa không thể dự liệu.
?
Từ Huyền hơi gia tăng tu luyện thêm nửa tháng, tu vi đã đột phá Thần Hư Đại Đế.
Kế tiếp hai tháng, lại thả ra một lần dược lực của Bất Diệt Yêu Long Đan, bất diệt kim thân nhất cử đột phá tầng năm.
Sau khi toàn diện tăng phúc, Từ Huyền mơ hồ cảm giác được, Ngoại Giới Vực vũ trụ này, thoáng lộ vẻ yếu đuối đơn bạc, tựa hồ không thể chịu tải xu thế của chính mình.
- Lẽ nào lúc này thực lực của ta đã có thể phá giới, đi đến Tiên Hà Cổ Thế Giới…
Từ Huyền trong u minh sản sinh một tia cảm ứng.
Hắn nắm bắt được một triệu hoán thần bí không biết, chất phác thân thiết, mãi mãi vô hạn.
Căn cứ ký ức kiếp trước trong đầu, Từ Huyền rất nhanh minh bạch được, đây là triệu hoán đến từ Tiên Hà Cổ Thế Giới cùng với Tuyên Cổ Tiên Hà.
Lúc này, hắn lại khoanh chân mà ngồi, bắt đầu thôi động Mộng Hồi Đại Pháp.
Ngô ông!
Đột nhiên một sát na đó, hồn thể của Từ Huyền bao phủ ở trong một tầng quang quyển ngũ nhan lục sắc mộng huyễn, bên trong mơ hồ lộ ra một tia tinh thần chi quang hôi ám.
Ầm…
Trong đầu Ký Ức Tinh Hải, thiên toàn địa chuyển, sản sinh vận chuyển khó lường huyền bí.
- Không tốt! Tựa hồ tác động lực lượng Tinh Hải Bản Nguyên!
Tàn hồn kiếp trước thất kinh nói.
Giữa mi tâm của Từ Huyền trong kim sắc ấn ký, một dòng xoáy quang đoàn kéo dài ra, thông đạt vô hạn thiên địa thời không xa xôi.
Ý thức của hắn đã rơi vào trong áo nghĩa tinh túy của Mộng Hồi Đại Pháp rộng lớn rộng rãi rộng lớn rộng rãi, hầu như không thể tự kềm chế.
Bá!
Một sát na tiếp theo, Từ Huyền cảm giác ý thức của chính mình đã tiến nhập một thân thể quen thuộc.
Bàng Thiên Giới.
Hư không Bản Nguyên Giới phá thành mảnh nhỏ, sứt mẻ bất kham.
Nguyên bản Ma Sư Cung một mảnh đổ nát thê lương.
Trung tâm phong bạo một mảnh hỗn loạn, thân ảnh phiêu phù.
- Từ Huyền, không thể dự liệu được, ngươi lại cường hoàn tới mức này, hầu như phá hủy Bản Nguyên Giới, để bản tông rơi vào vạn kiếp bất phục.
Ma ảnh tàn phiền cao lớn, chắp tay mà đứng, thanh âm suy yếu, quanh quẩn quanh quẩn hư quang hình luân, ảm đạm tới cực điểm.
- Đó là…
Trong lòng Từ Huyền giật nảy lên, rất nhanh nhận ra được, đối diện thân ảnh tử vong gần đó dĩ nhiên là Tông Như Ma.
Mà tâm thần của hắn dừng lại ở trong thân thể của chính mình.
Rất nhanh hắn đã minh bạch đây là thời không vài năm sau.
Địa điểm tại Bàng Thiên Bản Nguyên Giới, ước chiến trăm năm, cùng Tông Như Ma đỉnh phong đánh một trận.
Lúc này, Từ Huyền chỉ cảm thấy thân thể trầm trọng vô lực, trong cơ thể vô số lốm đốm, trống rỗng uể oải, thống khổ thiêu đốt, thân thể như Tông Như Ma sứt mẻ.
Hắn thực sự khó có thể tưởng tượng, lấy chính mình có thể khiêu chiến thực lực Thông Thiên Tam Gi¬ai, cư nhiên sẽ bị bức đến trình độ này.
Tông Như Ma kia cường đại thực dã vượt quá tưởng tượng.
Kết quả chiến đầu thoạt nhìn chính là lưỡng bại câu thương.
Bất quá, Tông Như Ma hiển nhiên đã bị trọng thương rất nặng.
Đột nhiên.
- Nhị vị biểu diễn rất đặc sắc.
Thanh âm đạm mạc như máy móc ở trong phiến không gi¬an Bản Nguyên Giới vang lên.
Thân ảnh phủ xuống kia chính là Thần Huyễn Thiên Sư.
- A Di Đà Phật!
Chương 1177: Chương Kết (2)
Cùng một khắc đó, Bàng Thiên Giới bị phật quang phật pháp rộng lớn bao trùm, lại ở chỗ Từ Huyền và Tông Như Ma hiện thân, hình thành một kim văn lao tù phật quang, mặt trên có ba quang ảnh Phật Đà vạn trượng tọa trấn, Thần Ma tránh xa.
Bá bá bá!
Từng đạo thân ảnh phật quang to lớn, ở trong Bản Nguyên Giới hiện thân.
Chỉ chốc lát công phu, phật tu cấp Đế Tôn phủ xuống, đã đạt tới gần hai mươi vị.
Trong đó có mười tám Phật Đà, kết thành phật môn đại trân kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.
- Buông đồ đao xuống, lập địa thành Phật.
Một thanh âm to lớn già lão, hướng cả Viễn Cổ tinh không vang lên, kinh sợ vũ trụ chư thiên.
Chỉ thấy một vị Phật Đà áo cà sa thần bí, phiêu nhiêu mà đứng trước Phật môn đại trận. Đỉnh đầu hắn huyền phù ba viên phật châu, mỗi một viên động mổ cổ Phật môn thần tích sải bước mà đến. Uy năng của nó bức thẳng đến Thông Thiên Tam Gi¬ai.
Ba cổ Phật môn thần tích dung hợp, hình thành ba quang ảnh Phật Đà vạn trượng, đem Từ Huyền và Tông Như Ma phóng cấm trong lao tù tử vực phật quang kim văn lao tù.
- Thần Huyễn Thiên Sư, không nghĩ tới ngươi lại là tiểu nhân xấu xa bực này.
- Ngươi đã là bất tử bất diệt, không vào luân hồi, như vậy lão nạp lợi dụng Phật môn cấm trận, đem ngươi siêu hóa…
Phật Đà áo cà sa thần bí, đặt châu nắm chắc thần thái an tường,
- Như vậy còn ta thì sao?
Từ Huyền đột nhiên hỏi.
Thần Huyễn Thiên Sư mặt không biểu tình nói:
- Hai người các ngươi đều là dị số trong thiên địa, nắm giữ Tiên Hà Chí Bảo. Mượn cơ hội này, một lưới bắt hết, chính là kết quả mấy trăm năm nay bản tông bố cục.
Lúc này, Thần Huyễn Thiên Sư tu vi chân chính dĩ nhiên đạt được Thông Thiên Tam Gi¬ai, cảnh giới linh hồn của hắn càng viễn siêu Thông Thiên Tam Gi¬ai bước đầu tiên.
- Thần Huyễn Thiên Sư này…ấn dấu thật sâu!
Từ Huyền trong lòng phát lạnh, hấp một ngụm lãnh khí.
Ý thức bám vào ở trên khối thân thể này, Từ Huyền cũng có thể âm thầm thôi động lực lượng tiếp cận Mộng Hồi Đại Pháp.
Giờ này khắc này.
Một bên Thần Huyễn Thiên Sư thực lực cường đại chưa từng có, Phật Đà áo cà sa thần bí mượn ba đạo Phật môn thần tích hoàn toàn bằng được Thông Thiên Tam Gi¬ai chân chính.
Mà mười tám vị Phật môn Đế Tôn kia liên thủ sáng lập đại trận. Cho dù tại thời kì đỉnh phong cũng không dễ đột phá.
Mà Từ Huyền và Tông Như Ma đại chiến một hồi. Lưỡng bại câu thương, vô cùng suy yếu, dưới loai cục diện này, có thể nói không hề có phần thắng.
- Siêu hóa.
Phật Đà áo cà sa thần bí, quát lạnh một tiếng, Phật môn cấm trận dấy lên Phật môn nộ diễm thuần khiết trong suốt. Kim quang rạng rỡ, lưu ly tinh thấu, ở trong phật văn ngâm tụng mênh mông cuồn cuộn rào rạt thiêu đốt, trong nháy mắt đem Tông Như Ma và Từ Huyền thôn phệ.
Trong lúc nhất thời, Từ Huyền và Tông Như Ma đồng thời rơi vào nguy cơ tuyệt cảnh.
Nếu thời khắc ở đỉnh núi, hai người liên thủ, chẳng khác gì liều mạng.
Nhưng mà lúc này, hai đại Thần Sư cường giả, bị thương đến bản nguyên, vô cùng suy yếu, bị Phật môn Nộ Diễm bao phủ, linh hồn và huyết nhục vô cùng quỷ dị bốc hơi lên, một chút rồi tan ra.
- Phá giới…
Một tiếng quát chói tai ở trong từ Phật môn tinh lọc Nộ Diễm truyền đến.
Bành oanh…răng rắc!
Bản Nguyên Giới hư không mãnh liệt rung động, tứ phân ngũ liệt.
Chỉ thấy trước người Từ Huyền xé mở một đạo khe rãnh hình tròn, sâu không thấy đáy tựa hồ chém ra từ sâu trong vũ trụ hư không.
Phật môn cấm trận kia quang am¬ng ảm đạm tới mức tận cùng, một ít bộ vị phá thành mảnh nhỏ.
Phá giới?
Bị ba vị Phật môn thần tích gia trì Phật Đà áo cà sa thần bí
”Bá” một tiếng, thân hình Từ Huyền nhoáng lên, từ trong khe sâu thần bí kia bước vào., kêu lên một tiếng đau đớn khóe miệng tràn ra vết máu.
Đúng lúc này.
- Phá gới không được, thân hình Từ Huyền tràn ra vết máu.
Thế giới không ổn đinh…
Thần Huyễn Thiên Sư tâm thần lạnh lẽo.
Nguy cơ trước mắt, Từ Huyền mượn lực lượng Độn Thiên Thần Hoàn trực tiếp phá giới, rời khỏi Ngoại Giới Vực tời khỏi thế giới.
- Trước lưu lại Tông Như Ma, rất có thể ba chúng ta sẽ ăn thịt.
Thần Huyễn Thiên Sư quát một tiếng kinh hãi, một đôi trong mắt thâm thúy mộng ảo nhìn không ra lực lượng vũ trụ thời không tạp trung Tông Như Ma nhân viên.
- Ha ha ha… Thần Huyễn Thiên Sư, Tiên Hà Cổ Thế Giới tương lai tạm biệt.
Tông Như Ma cười một tiếng dài, trong tay xuất hiện một quả giới chỉ cổ quái, khí tức cùng tương tự Nguyệt Quang Bí Châu.
Phốc xuy!
Thân hình Tông Như Ma hóa thành một đạo hắc quang hôi hôi hắc quang diễm đó rào rạt thiêu đốt Cự Luân, hoàn quán thiên địa ra sắc mọi người, mượn Từ Huyền phá giới rất nhiều uy năng, tế toái Phật môn cấm chế, tiêu vong trong thiên địa.
…
Bá!
Người lạc vào cảnh giới kỳ lạ hình ảnh, rồi chợt biến mất.
- Tại sao có thể như vậy?
Từ Huyền vẻ mặt hồi hộp, một thân mồ hôi lạnh.
Ánh mắt hắn thoáng nhìn Liễu Vũ Yên bên cạnh, đang bình yên điễm tĩnh tu luyện.
Giữa mi tâm kim sắc ấn ký vẫn như trước đang liên tục nhảy lên bên sâu trong dòng xoáy quang đoàn thần bí kia, còn truyền đến ba động kỳ dị, cùng Ký Ức Tinh Hải sản sinh liên hệ thần bí.
Từ Huyền hít sâu một hơi, lần thứ hai thôi động Mộng Hồi Đại Pháp.
Trải qua một kích vừa rồi, Từ Huyền gi¬ao thiệp với Mộng Hồi Đại Pháp trình tự càng sâu, có thể ngộ hoàn toàn mới.
Bá!
Một khắc vừa rồi, ý thức của Từ Huyền lại tiến nhập thời không như mộng như ảo.
Tràng cảnh lúc này ở Tiểu Ngư Giới.
Từ Huyền phát hiện bản thân đang quỳ gối trước mộ phụ thân, bi thống thở dài, vẻ mặt hối hận.
- Chung quy vẫn tới chậm một bước, ta mặc dù thiên tân vạn khổ, một lần nữa giết vào Tiểu Ngư Giới, đáng tiếc phụ thân…
Nguyên lai, đây đã là Tiểu Ngư Giới hai trăm năm sau.
Từ phụ bởi thiên phú tự thân quá mức bình thường, tu luyện nhập môn quá muộn rất nhiều loại nguyên nhân, chung quy không có bước lên Nguyên Thần Đại Đạo, thọ nguyên hầu như ngắn ngủi.