Ly rượu thứ 2: 3 phần tư và trọn cuộc đời
Vô cùng thâm thúy và đây tính nhân văn, mới nghe được chưa lâu nhưng thấm vào từng dòng suy nghĩ.
Một tú tài vác bồ chữ đi khắp nơi để đong đầy tri thức, cái tính ham học ấy thực đáng khen biết bao, gặp ai anh cũng phải tìm cách để khiến người ta biết được mình hay chữ, cho họ thấy được cái giỏi giang của mình. Một ngày nọ, anh đặt chân lên một chiếc thuyền, giữa cái nắng trưa oi ả, chỉ có mình anh và bác lái đò giữa dòng nước mênh mang. Cái máu khoe tài của anh lại nổi lên, hắng giọng hỏi bác lái đò:
- Bác lái này, bác sống lâu đến từng này tuổi rồi, chẳng hay bác có biết về trời nam đất bắc, kì hoa dị cảnh khắp thiên hạ chưa nhỉ?
Bác lái đò tính cách mộc mạc, chân chất nên thành thật đáp lời:
- Bẩm với thầy tú chứ tôi quanh năm chỉ bám lấy sông nước làm vốn sống, làm gì biết đến những cái ấy?
Anh tú tài nghe thấy thế thì bĩu môi:
- Ái chà, thế thì thật tiếc cho bác, không biết những cái ấy thì bác đã lãng phí mất một phần tư cuộc đời của mình mất rồi!
Con đò chậm rãi trôi, rốt cuộc cái miệng khoe khoang của anh tú lại bắt đầu không yên.
- Bác này, thế chẳng hay bác có biết đến cầm kì thi họa chăng?
Bác lái đò cần mẫn làm công việc của mình nhưng vẫn đáp lời:
- Bẩm thầy tú, chúng tôi vốn dốt đặc cán mai, nào có hay những cái ấy?
Tú tài ta nghe thấy thì vố đùi chan chát:
- Đấy thế thì thật tiếc, bác lại lãng phí mất một phần tư cuộc đời rồi. Thế bác có biết về ẩm thực tứ phương, các món ngon vật lạ trong thế gian chăng?
Bác lái đò vẫn thật thà đáp:
- Bẩm thầy tú, quả thực những cái ấy tôi chưa hề thấy bao giờ.
Tú tài ta lại bĩu môi:
- Thế thì cuộc đời của bác lại lãng phí mất thêm một phần tư nữa rồi.
Thuyền ra đến giữa sông, đột nhiên gió to sóng lớn tựa như bất cứ lúc nào cũng nuốt chửng lấy con thuyền. Bác lái đò hỏi tú tài:
- Thầy tú, thế thầy có biết bơi không?
Tú tài hoảng hốt hét lên:
- Không, tôi nào có biết bơi.
Bác lái đò nhìn hắn bằng ánh mắt thương hại:
- Vậy thì thầy đã mất luôn cả cuộc đời của mình mất rồi!
Bài học rút ra:
1. Những kẻ khoe khoang, khoác lác thường có kết cục chẳng ra gì.
2. Đừng nên cố tỏ ra mình là người thông minh để tìm sự ngữong mộ, để đến khi lòi cái đuôi ngu dốt ra thì chỉ nhận lại là những ánh mắt thương hại, coi thường.
3. Trước khi đánh giá người khác, hãy tự đánh giá lại chính bản thân mình.