Lăng Thiên sau khi rời khỏi quán trọ liền tìm tới tổng hội quân đoàn.
Mỗi lần kỳ trân dị bảo xuất hiện đều khiến bao nhiêu môn phái tới tranh đoạt. Những tu chân giả đơn lẻ tất nhiên không thể so sánh với họ. Vì vậy những tu chân giả này liên kết với nhau tạo thành một quân đoàn. Nhiều người hơn, khả năng chiếm đoạt bảo vật cũng cao hơn. Không chỉ vậy, nếu một quân đoàn hoàn thành được nhiệm vụ tổng hội giao cho cũng giành được không ít lợi ích.
Lăng Thiên vốn tới đây để tìm dấu vết của Cuồng Long phái, một môn phái thất tung trăm năm nay. Cuồng Long phái với Lăng gia hắn vốn là đồng minh. Nhưng sau trận đại chiến với Thiên Tâm giáo trăm năm trước, thế lực của nó suy yếu dần, sau đó không xuất hiện nữa. Lăng gia của hắn vì nhớ tới quan hệ khi xưa mà đi tìm Cuồng Long phái, giúp nó một lần nữa đứng dậy khôi phục thực lực. Sau bao năm tìm kiếm, cuối cùng Lăng gia cũng tìm được vị trí của Cuồng Long phái hiện tại – Nguyệt Tân quốc.
“ Thần thú xuất hiện, chắc hẳn Cuồng Long phái cũng không thể không tìm tới”.
Lăng Thiên không ngờ chuyến đi lần này lại suôn sẻ tới vậy.
Tổng hội quân đoàn
Nơi này hiện tại vô cùng náo nhiệt. Thông báo thu nhận thêm thành viên của hàng trăm quân đoàn dán kín tường. Đi tới đâu cũng thấy một vài người hào hứng mời mọi người gia nhập quân đoàn. Mỗi một tu chân giả tiến vào đều bị những người này vây lấy. Hết người này lại tới người khác khiến những tu chân giả kia cũng dở khóc dở cười.
Nhưng khi Lăng Thiên tiến vào, không một ai tới gần hắn. Đơn giản, nhìn hắn trông chả khác gì loại thư sinh tay trói gà không chặt!! Nếu có hắn trong quân đoàn, không chỉ ngáng đường bọn họ mà còn phải chia thêm chiến lợi phẩm. Giao dịch không có lời, bọn họ không làm!
Lăng Thiên tiến vào, thấy những ánh nhìn khinh bỉ của bọn họ cũng không để ý. Ở đây chỉ toàn Đỉnh Nhân kỳ tu chân giả, cơ bản bọn họ không thể nhìn thấu tu vi của hắn.
Đi tới trước bàn đăng ký, Lăng Thiên nhìn thấy một nam lão giả tầm ngoài bảy mươi tuổi. Khuôn mặt lão già nua, bên mắt trái còn một vết sẹo dài chiếm nửa khuôn mặt. Lại thêm một bộ hắc y khiến lão có phần bí ẩn.
- Phí đăng ký quân đoàn là mười lượng bạc – lão giả không nhanh không chậm lên tiếng
Lăng Thiên nghe vậy liền lấy mười lượng bạc từ không gian giới chỉ ra đưa cho lão. Trong lúc hắn lấy bạc thì không ít ánh nhìn đã đổ lên người hắn.
Kì thực không gian giới chỉ tại Nguyệt Tân quốc không phải hiếm thấy nhưng phần lớn người có được nó không phải cao thủ thì cũng là người của các danh môn đại thế gia. Theo mọi người ở đây, tất nhiên hắn sẽ là người của danh môn đại thế gia. Cũng chính vì thế mà hắn có thêm một danh tự nữa: công tử bột.
Lão giả nhìn hắn cũng lắc lắc đầu:
- Ta thấy ngươi vẫn nên về đi. Dù ngươi nộp phí rồi cũng chưa chắc có quân đoàn nào chịu nhận ngươi đâu.
Lăng Thiên hơi cười:
- Phải đăng ký xong mới biết được.
- Tùy ngươi. Họ tên, tu vi? – lão giả đành tiếp tục.
- Lăng Thiên, Hỗn Nguyên cảnh lục giai
Lão giả vốn đang ghi tên Lăng Thiên bỗng ngừng lại. Lão ngẩng đầu lên nhìn hắn, nở nụ cười khổ:
- Tiểu tử, cho dù ngươi khai gian nhưng cũng không ai tin ngươi đâu
Lăng Thiên thực sự cười không nổi. Hỗn Nguyên cảnh lục giai mà cũng không tin?!?...Hắn thực sự không biết nói gì với lão giả này. Mà thực ra không nên trách lão, tu vi lão mới là Đỉnh Nhân cảnh tứ giai. Nhìn thấy một thiếu niên mười chín tuổi mà có tu vi hơn lão tận hơn một cấp tất nhiên không tin…
Đang lúc hắn đang khó xử thì từ phía sau vang lên một giọng nói:
- Tiểu huynh đệ, quân đoàn ta muốn mời ngươi gia nhập.
“Thanh âm này nghe rất quen” Lăng Thiên vừa nghĩ vừa quay đầu lại.
Thì ra người nọ chính là Bạch Hổ - một trong năm tu chân giả tại tửu lâu kia. Chỉ khác là hiện tại hắn đi một mình, bốn người còn lại không biết đã đi đâu.
Lúc này một vài thanh âm bất mãn lại vang lên:
- Kia chẳng phải là người của Sát Liên quân đoàn sao?
- Sao tự dưng lại đi mời một tên công tử bột?!?....
- Ta xin tới đứt lưỡi cũng không thể gia nhập, vậy mà họ lại đi mời hắn…
…………………….
Thực ra Lăng Thiên thấy lời lão giả nói có phần đúng. Bằng vào bộ dáng của hắn, khẳng định không ai tới mời hắn gia nhập quân đoàn. Hiện tại có người mời hắn, chẳng phải quá tốt sao?
- Vậy tốt quá, ta sẵn lòng gia nhập quân đoàn – Lăng Thiên cười, tiến tới chìa tay ra trước mặt Bạch Hổ.
Bạch Hổ cũng đưa tay ra bắt tay.
Hai người cũng cười.
Bạch Hổ bắt tay xong với Lăng Thiên thì quay về phía lão giả kia:
- Trương lão, làm phiền lão ghi danh tiểu huynh đệ này vào Sát Liên quân đoàn giúp ta.
Những tu chân giả chỉ cần ở trong tổng hội quân đoàn không quá hai ngày lập tức sẽ biết tới danh của Sát Liên quân đoàn. Đó là một trong mười quân đoàn cao cấp tại đô thành. Tu chân giả muốn gia nhập ít nhất phải có tu vi Đỉnh Nhân cảnh ngũ giai. Sát Liên quân đoàn chỉ có tổng cộng mười hai người, ít người nhất so với chín quân đoàn cao cấp còn lại. Nhưng không thể không kể đến thực lực của mười hai người này. Hỗn Nguyên cảnh gồm: một ngũ giai, hai tứ giai, bốn nhất giai; Đỉnh Nhân cảnh gồm: ba thất giai, hai lục giai!!
Còn nghe nói quân đoàn này có hơn phân nửa là người của một môn phái nào đó.
Nếu như là một môn phái, thông thường mỗi lần kỳ trân dị bảo xuất thế đều là chưởng môn, trưởng lão dẫn theo tinh anh đệ tử tới đây tranh đoạt. Không môn phái nào lại tách lẻ rồi đi lập quân riêng. Dù sao chia cho người trong môn phái cũng có lợi hơn chia cho người ngoài.
Bạch Hổ sau khi giúp Lăng Thiên đăng ký liền dẫn hắn đi lên tầng hai của tổng hội – nơi buôn bán vật phẩm, hàng hóa.
- Xem chừng đệ còn ít hơn ta vài tuổi, cứ gọi ta là Bạch Hổ huynh. Sau này có gì không hiểu cứ hỏi ta, nếu biết ta sẽ nói cho đệ - Bạch Hổ đối với Lăng Thiên cũng có vài phần thiện cảm.
- Bạch Hổ huynh – Lăng Thiên gọi một tiếng, coi như là đồng ý.
Bạch Hổ gật đầu.
- Thần thú xuất thế, không ít kỳ trân dị bảo sẽ xuất hiện, quân đoàn ta cũng sẽ tới đó tranh đoạt. Tầng hai là nơi buôn bán, trao đổi vật phẩm nổi tiếng nhất đô thành. Đệ cần gì cứ mua, nếu không đủ tiền thì nói với ta.
Bạch Hổ dù biết Lăng Thiên có tiền nhưng giá cả ở đây không phải tầm thường. Hắn sợ Lăng Thiên không trả nổi.
Lăng Thiên thấy Bạch Hổ quan tâm tới mình như vậy cũng vui vẻ đáp lại:
- Huynh yên tâm đi! Trên người ta còn không ít vàng đâu
- Vậy đi đi. Khi nào xong tới quán trọ đối diện tổng hội chờ mọi người
- Đệ biết rồi