Truyền Kỳ Đinh Bộ Lĩnh
Chương 1 : Số nhọ………..Mần răng vô game đây?
Tác giả: Vivicaca
Nguồn: 4vn.eu
Chương 1: Số nhọ………..Mần răng vô game đây? 
Việt đã có mục tiêu của mình, anh cấp tốc chạy xe về nhà. Nói đúng hơn là đạp xe về nhà, 20 tuổi vẫn đi xe đạp, buồn thế chớ. Về đến nhà, Việt chạy vào nhà, ngồi vào bàn máy tính sau đó là mở máy tính, cuối cùng là mở trang báo, rồi tận cùng là ấn vào lick tải file game. Rồi thì :” Việt ơi đi cắm cơm, gần 6h chiều rồi game với gủng” mẹ gọi đi cắm cơm. Thế là bỏ dở công việc giở giang, đi cắm cơm….hề hề.
Cắm cơm xong, Việt đi vội vào phòng. Rồi sau đó thì :” Oh, shit. Oh my ladygaga, vì sao, vì sao” Đứng mạng rồi, đến 99,9% lại bị đứng mạng.
“Ài, tải lại thôi” và rồi lại tiếp tục “Fuck, lick không khả dụng là sao” Việt ấn f5……………….Chả thấy lick đâu nữa. Thật rà thì trang web đã bị chiếm lại quyền.
Việt lại vào một trang mới, vẫn không thấy lick đâu. “Ơ hay, lick đâu rồi, trục trặc kĩ thuật hả” Việt đang trong cơm bức xúc, đứng bật dậy đẩy gế đi uống hớp nước sau đó lại ngồi vào bàn máy tính.
.................................................. .....................................
Ở phòng nghiên cứu nhóm 7 anh em nhà chuột:
Chuột Bạch nói:” Quái lick của chúng ta bị họ chiếm quyền xoá hết rồi”
Chuột Đồng phi lại:”Hả, răng lại rứa”
Chuột Cống chen vào:”Hỏi ngu, Bạch nói bị chiếm quyền rồi mà”
Chuột Cha ôn tồn nói :”Thật ra thì, chuyện này có thể giải quyết”
Cả đám xúm lại…………:”Cách gì vậy tiến sĩ” ( Chuột Cha là tiến sĩ, người duy nhất chả phải hacker)
Chuột Cha ngây thơ lại nói tiếp:”Hack lại đê”
Cả 3 con chuột đang có mặt đều ngã ngửa, tí nữa 3 con khác về lại tiếp tục ngã ngửa. Chuột cha lắm lúc hài hước vãi ^^!
………………………………………… ……………
Trở lại với Việt, sau 30 phút vật vã tìm tòi cuối cùng cũng tìm được một trang web có lick tải file game. Thế là cậu ta hí hửng click vào tải…….. Tài liệu đang được tải về 1%.....5%....10%....15%....30%.... và cậu tiếp tục đợi. “Việt xuống ăn cơm” mẹ gọi xuống ăn cơm. Đang lên hứng thì bị chặt, Việt lếch thếch đi xuống bếp ăn bữa cơm ấm áp trong gia đình. Nhưng bỗng dưng………..Cúp điện, Việt lại than thở:”Ặc, đang tải game mà, chuối tiêu.” Bữa cơm hôm đó Việt đã được ăn bữa cơm ấm áp còn lãng mạn với gia đinh. Một bữa cơm có nến.
………………………………………… …………….
Trong lúc ăn cơm, Việt chả màng đến những đĩa thức ăn đang bị đứa em gái và bố mẹ gắp sạch. Cậu ta đang khóc trong lòng “ 24h tối hôm nay game bắt đầu mở cửa rồi, đến giờ mà mình còn chưa tải được game, haizzzzzzzzzzzz, làm sao đây ta”. Đang lúc suy nghĩ vẩn vơ thì đau khổ lại đến với Việt. “Việt tí con rửa bát để em con còn ôn thi vào đại học, em mày thi khối C nên phải học thuộc, mày đừng có mở nhạc ầm ỹ lên nghe con” Mẹ Việt lại tiếp tục bài ca muôn thủa. Việt nghe thấy vậy giật nảy mình, tí nữa là vứt luôn cái đũa vào mặt đứa em ngồi đối diện mình, tuy rất muốn tranh giành nhưng vì sự nghiệp của đứa em nên cũng đành nhận. “Dạ, con biết rồi mẹ” Việt nói trong cơn nghẹn ngào…………..
………………………………………… ………………………..
Ăn tối xong, Việt bắt đầu công cuộc rửa bát thế kỉ mỗi năm chưa chắc đã gặp một lần. Đó là rửa bát trong không gian không có chật hẹp gì hết nhưng mà lại thiếu ánh sáng, chỉ có một ngon nến hiu hắt, nhấp nhô làm Việt ta rất chói mắt. Chả biết phải làm gì hơn, việt cố gắng rửa bát với tốc độ không nhanh hơn lần rửa bát trước. Vì sao à, vì thiếu ánh sáng………..hè hè!!
………………………………………… ………………………….
30 phút sau, tức là 20 giờ Việt ta cuối cùng cũng rửa bát xong, cậu chạy ngay lên gác tìm cái ví mà chả biết nó ở chỗ nào, loay hoay 10 phút cậu vẫn chả tìm thấy. “Ơ hay, mình nhớ để ví ở đây mà???” Việt băn khoăn. Cuối cùng lại phải trở lại bếp lấy cây nến, lại chạy lên phòng mình và cuối cùng nến tắt. “Hehe, may mà trong túi có bật lửa” Việt lại cao hứng. Nến đã được bật lên và rồi ví ở ngay chỗ mình đứng lúc nãy. Việt lại nghĩ “Thì ra ở đây”…………… Việt tìm được ví, bắt đầu kế hoạch chơi game gồm 3 bước của mình, 3 bước như sau:
Bước 1: Ra quán nét
Bước 2: Tìm và tải file game
Bước 3: Về nhà chơi game
Chúng ta cảm thấy bước này đúng là rất hoàn thiện, ai cũng có thể nghĩ ra. Nhưng Việt ra lại thiếu một bước. Hé hé. Đó là đọc tiếp rồi biết.
………………………………………… ……………………………
Tại Quán nét Phụ Huynh không biết đây là quán nét, Việt ta hí hửng tìm kiếm trang web có lick, sau 10p cuối cùng cậu lại đã tìm ra.”Đây rồi, phải tải về thôi, mà cái game này cũng hay thật, có cái kiểu phát hành rùng rợn, phải đi tải về mà lick chả có mà tải” Việt nghĩ như vậy cũng đúng. Nhiều người tải quá, sever đang dần quá tải, các admin của tờ báo chiếm được quyền cũng vì thế.
Lại nói tiếp, Việt bắt đầu click vào tải………………….1%..................... 10%...............50%................90%.......... ...... tải xuống hoàn tất.
Việt mừng thầm trong lòng:” Hê hê, cuối cùng cũng tải được về nè, sướng quá”……..Đang sung sướng trong lòng, đột nhiên tim Việt run lên một cái :” Thôi chết quen mịa USB rồi.” Việt thoi thóp, sau kế hoạch mang tên rước game về làng củng Việt bị phá sản bởi không có đem USB.
Nhưng rồi việt lại có cách, kêu con em đưa USB đến. Nghĩ vậy, Việt nhanh chóng móc cái 1280 từ thủa bố cậu còn là nít ranh thường dùng ra. Đừng nghĩ nó cũ mà khinh, đồ cổ đấy, đáng tiền đấy, mua cũng chả có, mà có cũng chả ai mua. Tút…tút…..”A lô, gọi làm chi rứa, mẹ nói đừng có quấy em nữa mà.”. Việt đáp:” Ờ, nhờ tí, lấy tau cái USB đem ra quán nét bữa mày ra gọi tao ấy.”. Nhưng sự đời đâu có dễ dàng như thế, em việt bỉ ổi nói:” Cho em 1tr bữa qua anh bán acc game đi, em đưa ra cho”. Việt nghe thế lập tức cúp máy nghĩ thầm:” Mịa con em, cơ hội vãi, thôi thì vì 1tr ta đạp xe về lấy USB rồi ra vậy.
………………………………………… ………………………
Về đến nhà, Việt nhanh nhạy lấy được cái USB, lần này cậu vẫn nhớ đem theo nến lên.
Và rồi USB cũng đến tay và đã đến được cửa nhà, Việt cất bước chuẩn bị tiến hành lại kế hoạch đã được sửa lại của mình. Nhưng sự thật quá khốc liệt, một giọng nói nghiêm túc cất lên, bố của Việt:”21h rồi con, chuẩn bị ngủ còn định đi đâu”. Việt chột dạ:” Dạ con ra đây tí bố à.” Chả biết hôm nay bố Việt vui gì mà lại dễ tính như sau:” Ừ, đi nhanh mà về, tí bố mày có việc nên ngủ muộn, mày về trước lúc tao đi ngủ là được”. Nghe vậy Việt thở phào nhẹ nhõm Vâng dạ tiếng rồi quay đít trở lại quán nét. Chả là như thế, bố Việt luôn luôn như thế, mình ngủ con cũng ngủ, mình chưa ngủ con ngủ lúc nào cũng được nhưng mà phải trước mình. Hay thế chứ lị.
………………………………………… ………………………
Ra đến quán nét Việt lại tiếp tục tải game, nhưng rồi số nhọ của cậu lại đến. Rớt mạng, quán game mang tên Phụ Huynh không biết đây là quán nét ít khi rớt mạng này lại bị rụng. Thế là cậu đành đi quán khác, sau một hồi vất vả cọc cạch xe đạp, quán nét nữa mang tên rất khiến người khác muốn vào cũng chả muốn vào là Phụ Huynh đến có cửa sau………….. Việt cảm thấy phức tạp:” Dạo này quán nét đổi tên lạ thật, lâu rồi mình không ra mà đổi mới tởm ra rứa”.
Việt lại tiến vào quán net, mở máy ra. Rất thông cảm cho Việt đang mải mê suy nghĩ mà không chú ý xung quanh, khi mở máy ra mới biết, quán này cũng rụng rồi. Nghe xung quanh bàn tán mới biết là rớt mạng cục bộ. Vì có nhiều người tải file game mới tung ra mà khiến mạng bị treo, đang trong thời gian sửa chữa, dự là đến mai mới có.
Thế là Việt ta lủi thủi về nhà, trên đường về Việt âm thầm cảm khái số phận con người (của sô lô khốp) mình :” Số nhọ thế này…………. Làm sao mà tải được game????”
“aaaaaaaaaaaaaaaa.aaaaaaaaaaa…aaaaaaaaaaaaaaaa aaaa” Người trên đường cùng hướng về một ngõ nhỏ mà cảm khái. Họ tưởng rằng ai bị xiên trong đó rồi, có vài tên cảnh sát can đảm đi vào coi nhưng chả thấy gì. Hoá là là Việt ức chế, đang đi trong ngõ nhỏ không có người nên hét lên phát. Không ngờ lại tạo ra sóng gió………………..
Tiếp Tục đón xem tập sau……..
Luận Đàm Chém Gió Tại đây, zô nào anh em
Last edited by Vivicaca; 20-06-2014 at 12:30 PM.
|