Đức Minh , một nhân vật tại Huyền Minh Đại Lục, nơi có cả Tu Chân và nền khoa học cực kỳ phát triển, trong một lần bị đám Ma Thú truy lùng , hắn bị Ma Thú giết chết, linh hồn đang đi trên hoàng tuyền lộ thì một lực hút vô hình, làm linh hồn hắn xuyên việt tới địa cầu, trọng sinh vào một thân xác tên là Lê Minh, là một sinh viên của trường ĐH Bách Khoa TP HCM.
Mang theo trí nhớ của kiếp trước tới Địa Cầu.
Một Tu Chân Giả thêm vào kiến thức khoa học đi trước địa cầu hơn 100 năm, hắn sẽ làm gì sau khi sống lại trên một đại lục hoàn toàn xa lạ.
mời các bạn đón xem.
chương 1: Trọng Sinh.
Theo một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên thì Đức Minh cảm thấy thân thể mình càng ngày càng nhẹ. Trước mặt bổng nhiên xuất hiện một đại lộ sáng lập lòe. Trong lòng Đức Minh cảm thấy kỳ quái vô cùng. Dưới vụ nỗ mạnh như vậy mà mình còn sống sao? Kiểm tra một chút trên người liền thấy không có một cọng lông tóc nào tổn hại khiến hắn không khỏi hô to kỳ quái.
Cả thân thể không tự chủ được mà bay về đại lộ phía trước. Sự di động này khiến hắn cảm thấy có chổ bất đồng: Thân thể mình lại không hề chạm đất mà là bay về phía trước.
Đức Minh cười khổ một tiếng. Thì ra thì mình đã chết. Con đường này chính là Hoàng Tuyền Lộ sao? Thật sự là ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Khi mình còn sống thì đã có vô số lần nghĩ đến con đường này, từng vô số lần muốn bước đi trên con đường này. Lúc này xem như ra đã toại nguyện rồi đó. Đức Minh tự giễu chính bản thân mình.
Khí trời cực kỳ oi bức, mặt trời nóng tới bỏng người.
Mẹ kiếp đây là đâu, ko phải mình đang bị đám ma thú vây đánh sao ,tại sao bây h lại xuất hiện ở đây, mình nhớ là hình như đang đi trên Hoàng Tuyền Lộ mà ,không lẽ mình thật sự xuyên việt giống mấy cuốn tiểu thuyến rẻ tiền sao.
Ạch tự nhiên đầu lại đau thế này.
Mẹ Kiếp rất xui xẻo, thật đấy. Người ta xuyên việt thì thành đế vương anh hùng, tệ lắm cũng về thời Minh làm vương gia. Còn tôi thì bị người ta xuyên việt ngược, thật đấy, ví như tối hôm qua Lão Ngọc Đế đem đến chỗ tôi một gã lại chính là một tên học sinh.
Con bà nó!
Đức Minh không nhịn được mở miệng chửi thề, hắn không ưa nhất là mấy tên thư sinh này, còn may cái tên cặn bã trong gương cũng khá đẹp trai đột nhiên hắn vỗ mạnh vào đầu " Đậu phộng" quên mất cái quan trọng nhất ,hắn nhanh chóng cởi ra chiếc quần đùi. Sau khi nhìn ngắm cẩn thận, hắn không khỏi thở một hơi, tên này tuy thể hình xoàng xĩnh, nhưng tiểu đệ đệ xem ra cũng khá hùng hậu. Đáng tiếc to như vậy mà vẫn còn chưa được ăn mặn nhiều, thật đáng bi ai a! Bất quá sau này theo lão tử rồi, ăn hương uống cay cũng không phải khó!
Thì ra đây là Địa Cầu sao Mẹ kiếp , đã xuyên việt tại sao ko cho lão tử vào nhà nào giàu tí, lão già Ngọc Đế cũng thật keo kiệt , lại cho linh hồn mình nhập vào tên thư sinh ngèo mạt rệp này, hắn lục tung cả căn phòng nhỏ ra , mãi mới kiếm được một cái Thẻ Sinh Viên,
Mẹ kiếp! Thì ra vẫn còn là một sinh viên, chả trách cái phòng không khác gì thư viện. Trên thẻ sinh viên có ghi rõ ràng, Đại Học Bách Khoa-TP HCM - Khoa Công Nghệ Thông Tin - Năm Thứ Hai - Ban 13, Lê Minh.
Ngoài chiếc thẻ sinh viên còn có một cái điện thoại di động và một chiếc ví da, số tiền lẻ trong bóp khoảng chừng sáu bảy trăm ngàn.Đức Minh chả thèm để mắt đến mấy cái đồng cắc này, ném qua một bên. Cái mà hắn quan tâm nhất chính là cái điện thoại di động, hắn phải hiểu rõ những người có liên lạc với tên nhóc này, dù sao Đức Minh hắn bây giờ chính là Lê Minh, còn phải sống nhờ vào thân xác tên này cả đời, phải hiểu rõ mọi người bên cạnh hắn, mới không bị phát hiện.
Cầm chiếc điện thoại lung tìm danh bạ , đập vào mắt hắn là hai dãy số điện thoại , BA, Mẹ.
Mẹ Kiếp tên này ngay cả bạn bè cũng không có sao, không lẽ tên này là , cao thủ tự kỷ trong truyền thuyết.
Hắn cũng âm thầm thấy may mắn, như thế càng có lợi cho lão tữ chỉ cần ta ít nói một chút , giả câm thế thì dễ gạt người khác,nhưng còn Ba, Mẹ tên này thì sao.cũng may mình có được cả trí nhớ của tên này, nếu không thì.....Mẹ kiếp cứ gọi cho Mẹ của tên này là Mẹ ,dù sao mình cũng chiếm thân xác con trai bà ấy.
Yên tâm đi thằng nhóc, dựa vào ân tình mày nhường thân thể này cho tao,tao đã thiếu mày một cái ân tình rồi, huống chi mày còn có một bà Mẹ thương yêu mày như thế.
Bắt đầu từ hôm nay , tao sẽ là Lê Minh ,
Mẹ kiếp sao trùng hợp thế kiếp trước tên minh, xuyên việt cũng mang cái tên này theo.
.....Nơi hắn sống trước kia là Huyền Minh Đại Lục , Nơi có cả Tu Chân và trình độ khoa học kỹ thuật cực kỳ phát triển, thử so sánh những kiến thức của hắn với tên này, Mẹ Kiếp cái nơi gọi là Địa Cầu này thật sự lạc hậu vậy sao.Theo hắn so sánh thì trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ, thua Huyền Minh Đại Lục của hắn phải trên 100 năm là ít, Mẹ kiếp lần này lão tử thật sự phát tài rồi haha.
Không phải mình còn một bộ " Thiên Tinh Thần Quyết" sao chỉ cần cố gắng tu luyện chắc chắn, ở thế giới này mình sẽ vô địch thiên hạ ,hắc hắc lúc đó thiếu gì mỹ nữ chứ. hắn YY một trận rồi mới quyết định đánh một giấc ngon lành.
Hai ngày nghỉ nhanh chóng trôi qua, Lê Minh không thể không đối diện với sự thật- phải đi học!
Đại học Bách Khoa là một trong những trường Đại học có diện tích lớn nhất tại Thành phố Hồ Chí Minh, trường có hai cơ sở ở nội thành và ngoại thành.
Cơ sở nội thành là cơ sở chính có diện tích 14,2 ha tại 268 Lý Thường Kiệt, Quận 10, TP. HCM. Tại cơ sở 268 Lý Thường Kiệt, quận 10, TP. HCM với 96 phòng thí nghiệm, 3 xưởng thực hành và 1 thư viện.[5]
Cơ sở ngoại thành có diện tích 26 ha tại Linh Trung, quận Thủ Đức, Thành phố Hồ Chí Minh.
Ngoài ra, Trường Đại học Bách Khoa có một khu Ký Túc Xá ở nội thành tại 497, đường Hòa Hảo, quận 10 với diện tích 1,4 ha cách trường 1,5 km.
Mẹ Kiếp đây mà cũng là trường lớn nhất sao, lúc lão tử đi học, trường của lão tử thật sự phải gấp 3 chỗ này ,hắn thầm than một tiếng, theo trí nhớ của tên nhóc kiếp trước mau chóng tìm được phòng, chẳng khác gì dự đoán của hắn, mọi người liếc mắt nhìn hắn với ánh mắt giống như đang nhìn thấy một tảng đá vậy, không đáng để ý.
Mấy tiết học nhàm chán trôi qua, hắn đánh một giấc cho tới lúc tiếng chuông báo hết giờ học vang lên, uể oải đứng dậy ,xách chiếc cặp xách bước về phòng trọ của hắn. Đang định mở laptop tên này lên mạng xem một chút tin tức thì bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên:" truym sẻ gọi trym cu nghe rõ gật gù truym sẻ gọi trym cu nghe rõ gật gù: Nhìn trên màn hình có cái tên"mẹ", lê Minh do dự cả nửa ngày nhưng cuối cùng cũng nhấn nút nghe điện thoại.
- Ừm, con phải không? Là mẹ đây!
- Dạ, con đây!
Lê Minh trả lởi như một cỗ máy.
- Ở trường con vẫn khỏe chứ?
- Vẫn tốt ạ!
- Nhớ kỹ ăn uống cho đầy đủ, đừng ăn mặc cẩu thả, ở bên ngoài nhớ phải chiếu cố cho bản thân cho tốt. Không cần lo lắng ở nhà, mẹ và cha con đều tốt cả. Không có tiền thì gọi điện báo cho mẹ biết, mẹ gửi tiền cho con. Một mình lại ở bên ngoài trường học, nhớ chú ý an toàn một chút, bây giờ thời tiết nóng nực, phòng trọ của con có quạt máy không? Nếu không có, nhớ đi mua một cái mà dùng. Tiền dùng có còn đủ không? Không đủ thì mẹ gửi cho...
Lê Minh vô tri vô giác buông điện thoại, trong lòng hắn có cảm giác rất phức tạp mà không một từ nào có thể biểu đạt được, loại cảm giác này khiến hắn có chút chua xót. Đối với một kẻ từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện như hắn, sự yêu thương của mẹ quả thật là một thứ đồ xa xỉ mà hắn không dám mơ tưởng.
Hít một hơi mạnh ,hắn quyết định trước hết lên Tu Luyện xem thế nào đã .
Lê Minh khoanh chân ngồi xuống, tu vi hóa thành tro tàn đành phải từ từ tu luyện, trước hết tiến vào Nhất Tinh sơ kỳ rồi hãy nói sau. Kiếp trước vì đã tu luyện Thiên Tinh Thần Quyết cho nên Lê Minh đối với chân kinh này sớm đã thuộc làu, cứ từ từ theo chân kinh mà từ từ tu luyện.
Sau một lát, Lê Minh cuối cùng cũng nở ra một nụ cười, hắn vốn lo lắng rằng không cách nào tu luyện được bởi vì điều kiện linh khí ở địa cầu đều khác với chỗ cũ của hắn, không ngờ thân thể này đối với chân khí lại không hề bài xích. Lê Minh cảm thấy chân kinh Thiên Tinh Thần Quyết trong đan điền đã xuất hiện một chân khí yêu ớt, đây là dấu hiệu của việc tu luyện thành công.
Không ngờ lại tiến bộ nhanh như vậy, xem ra trong vòng hai ngày, mình có thể tiến vào giai đoạn Nhất Tinh sơ kỳ.
Bộ Thiên Tinh Thần Quyết tổng cộng có chín tầng, theo thứ tự là Từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh, nếu luyện đến Ngũ Tinh có thể giữ được diện mạo như lúc tuổi 20, sống đến bốn trăm , năm trăm tuổi là bình thường.Luyện đến cửu tinh có thể phi thiên , độn thổ ,ngàn năm tuổi thọ, nhưng ở Huyền Minh Đại Lục chưa nghe nói qua có ai luyện tới cửu tinh.