Thực lực của hắn lúc đầu chỉ miễn cưỡng đạt tới Sơ Động Linh Động Thể thôi, nhưng hiện giờ thì hắn chuẩn bị đột phá Cao Động Linh Động Thể rồi, không ngờ công pháp này đối với hắn lại hữu dụng như thế. Nhưng công lao lớn nhất lại thuộc về luồng lực lượng thần bí kia, nếu như nó không xuất hiện thì công pháp của hắn không thể nào vận chuyển được mà cần phải chờ một khoảng thời gian khá lâu để đả thông kinh mạch, rồi phải dẫn dắt chúng nữa,… những công đoạn đó nếu không có thời gian thì không thể nào trong vòng một sớm một chiều mà xong liền được.
Lâm Thánh Vương không biết luồng lực lượng đó ở đâu ra, nhưng nó lại khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc. Hắn không nhận biết được nguồn gốc của nó nhưng hắn chắc chắn rằng thứ đó có mối quan hệ mật thiết với hắn, nếu như hắn có thể tìm ra nó và khám phá thì chắc sẽ biết được một số chuyện về thân phận của hắn.
Nhưng mà ngặt nỗi hắn lại không tìm thấy một chút dấu vết lưu lại của luồng lực lượng thần bí này. Đột nhiên Lâm Thánh Vương nhìn miếng ngọc bội mình đang đeo trên cổ rồi trầm ngâm, theo suy nghĩ của hắn thì có lẽ tất cả nguyên nhân đều xảy ra từ miếng ngọc bội này…. Mà thôi, cứ hỏi cha hắn là sẽ rõ ràng ngay.
“ Cha ! “
Lâm Thánh Vương nhìn cha mình, lúc này cha hắn cũng đang sững sờ nhìn hắn, cha hắn lắc đầu :
“ Lúc này ta thấy một tia sáng lóe lên, sau đó quầng sáng đó bao bọc con vào bên trong làm ta không nhìn thấy gì bên trong cả. Đừng hỏi ta, ngay cả ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra cả. “
“ Thật vậy sao ? “
Lâm Thánh Vương xị mặt, không ngờ được cấp độ ẩn dấu của nó lại cao thế, cứ tưởng rằng cha hắn sẽ cho một chút manh mối ai ngờ chính cả ông cũng không biết chuyện gì đang xảy ra chứ đừng nói chi là hỏi .
“ Nhưng mà con có cảm nhận điều gì khác thường không ? “
“ Không có gì khác lạ cả. Ngược lại thì lợi ích nhận được không hề nhỏ, con đã gần chạm tới cảnh giới Cao Động Linh Động Cảnh rồi, tất cả là nhờ cuốn công pháp kia và vầng sáng bí ẩn đó cả, nếu không thì thực lực của con cũng không tăng trưởng mạnh như bây giờ được. “
“ Vậy là tất cả những việc vừa nãy xảy ra đều giúp con tăng cường thực lực sao ? Vậy có gây tác dụng phụ nào không ? “
” Hoàn toàn không gây hại gì cho cơ thể, không những vậy mà cơ thể còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Có thể nói đây là lần lột xác thứ hai của con. “
“ Ừm. Vậy thì tốt, như vậy là chúng ta có hi vọng được tuyển chọn rồi. “
Lâm Thánh Vương hiểu rõ ý nghĩa của từ “ tuyển chọn “, việc mà cha hắn nói đến chính là “ Đại Hội Tuyển Chọn Nhân Tài Của Lâm Gia “, đại hội này chỉ chọn lấy ba người, ba người được chọn sẽ được đưa đến Thương Viện.
Thương Viện chính là một học viện chuyên dạy và huấn luyện các Linh Giả có tiềm năng trong Chí Kim Cảnh, những học viên có tiềm năng đều được đưa đến Thương Viện để dạy dỗ trở thành một Linh Giả thực thụ, nói chung đây là một học viện chuyên đào tạo thiên tài. Và Lâm Gia có 3 suất học tập trong đó cho nên đại hội này được diễn ra với mục đích tuyển chọn 3 người ưu tú nhất, thích hợp với việc vào Thương Viện học tập.
“ Khả năng của con cho dù không được lọt vào top 3 thì cũng có khả năng để gia tộc bồi dưỡng, đừng lo lắng. “
“ Thương Viện sao ? “
Lâm Thánh Vương cười mỉm, hắn quyết tâm mình phải vào được bên trong Thương Viện rồi thì không ai có thể cản được hắn.
“ Thôi, con nghỉ sớm đi. Nhớ luyện tập chăm chỉ để nửa năm sau thi đấu tốt đấy. “
“ Vâng. “
***
Sáng hôm sau….
Hôm nay Lâm Thánh Vương đang luyện tập thì đột nhiên Lâm Tiên Nguyệt níu kéo hắn đi chơi, bà cô nhỏ này đúng là thích gây phiền toái cho người khác. Lâm Thánh Vương định từ chối nhưng không được, đành phải theo bà cô nhỏ này đi thôi !
“ Sao đi chơi với em mà anh buồn thế ? “
“ Nửa năm nữa là ta phải thi tuyển chọn trong đại hội rồi. Thời gian đối với ta rất là gấp gáp, ta phải luyện tập để chuẩn bị, tới lúc đó mà thực lực không được tăng cường thêm chút nào thì mất mặt lắm. “
“ Anh lo lắng nhiều thế không mệt sao ? Đi chơi với em một buổi mà mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt vậy ? “
….
“Các ngươi đứng lại cho ta ! “
Lâm Tiên Nguyệt và Lâm Thánh Vương đang nói chuyện với nhau đột nhiên một âm thanh từ đâu đó vang vọng tới. Lâm Thánh Vương nheo mắt, hắn liếc nhìn xung quanh rồi nói :
“ Các người là ai ? Mau lộ diện đi ! “
Lâm Thánh Vương hét lớn, một đám người từ trong bụi rậm đi ra. Đoàn người thì nói hơi quá, thực ra chỉ có hai người thôi, một cô thiếu nữ mặc y phục màu đỏ, y phục ấy bó sát cơ thể mềm mại và tôn lên những đường cong quyến rũ tất cả mọi ánh mắt, đôi mắt dài hẹp như yêu xà tạo nên mị lực rất lớn. Bộ ngực to phồng ấy cứ đung đưa theo từng bước chân của cô làm cho nhiều người muốn chạy tới ôm mà chúi vào khe rãnh hút hồn ấy. Còn một người nữa đó chính là….
“ Hì hì. Có đúng là bọn chúng không ? “
Cô gái chỉ về hướng hai người Lâm Thánh Vương , người đứng bên cạnh cô gái này gật đầu liên tục, thì ra là Lâm Phi Phi. Lúc trước hắn bị cha của Lâm Thánh Vương dạy dỗ nên cảm thấy rất căm tức, thế nên đã nhờ tỷ tỷ của mình đến nghịch đãi đám vô lễ thấp hèn này.
“ Đúng là bọn chúng ! “
Lâm Phi Phi giận dữ chỉ thẳng vào mặt tên Lâm Thánh Vương . Tỷ tỷ của hắn liền híp mắt lại nhìn Lâm Thánh Vương với vẻ mê hoặc chúng sinh :
“ Thì ra ngươi là Lâm Thánh Vương . Ta tên là Lâm Tam Lợi, đã nghe qua các ngươi đối xử rất không tốt với em trai ta. Có đúng vậy không ? “
Lâm Thánh Vương lộ vẻ mặt nghiêm trọng khi đối diện với Lâm Tam Lợi, hắn cảm nhận rằng thực lực của nàng ta rất cao, ngay cả hắn cũng không bằng, nếu như vậy chỉ có một khả năng là cô gái ngực to này đã đạt tới cảnh giới Cao Động Linh Động Cảnh.
Hắn kinh ngạc, không thể tin được sự thật trước mắt, nếu không phải hắn may mắn tu luyện được Đại Quyết thì cũng không có thực lực như bây giờ, vậy mà người này trông còn trẻ thế mà thực lực lại mạnh hơn cả mình, thật đúng với câu “ núi cao còn có núi cao hơn “.
“ Đúng là chúng ta. “
Lâm Thánh Vương xác nhận, hắn không nghĩ việc mình từ chối không trả lời hay chối cãi sẽ mang lại một kết quả tốt, hắn chẳng thể nào tin rằng là cô gái như yêu xà – Lâm Tam Lợi – này sẽ tha cho hắn và Lâm Tiên Nguyệt.
“ Vậy thì các ngươi cũng biết rằng việc đắc tội với chúng ta thì sẽ mang đến phiền phức lớn như thế nào rồi chứ ? “
“ Nhưng mà tất cả là do hắn gây sự trước mà ! “
Lâm Tiên Nguyệt hướng về phía Lâm Phi Phi mà chỉ trích, nàng tức giận lắm, người gì đâu vừa béo mà bản tính cũng xấu xa không kém, người ta đã tha cho một mạng rồi còn dám quay lại cắn.
Lâm Tam Lợi liếc mắt về phía Lâm Tiên Nguyệt, cô nàng kinh ngạc. Nếu nói vẻ đẹp của nàng là kết quả của sự trưởng thành thì vẻ đẹp của Lâm Tiên Nguyệt chính là từ thiên nhiên, Lâm Tiên Nguyệt như một hạt giống được thiên nhiên che chở, bao bọc vậy. Tuy không giống như Lâm Tam Lợi nhưng nó lại phảng phất sự hài hòa với thiên nhiên, thiên nhiên như là một bức tranh và cô gái nhỏ nhắn này là tâm nhãn của bức tranh vậy, tuy che dấu rất sâu xa nhưng mà không thể không chú ý được.
Lâm Tam Lợi lộ vẻ thèm khát nhìn về phía Lâm Tiên Nguyệt, cô bé nhìn thấy bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống của Lâm Tam Lợi liền tái mặt nép lại sau lưng Lâm Thánh Vương . Lâm Thánh Vương cũng hoảng hốt, hắn không ngờ cô gái này lại bộc lộ sự nguy hiểm của mình rõ ràng như vậy, nhất là sự nguy hiểm đó dành cho đứa em gái của mình….
“ Dù là lỗi của nó nhưng mà dù sao nó cũng là em trai của ta, nên ta sẽ thay nó dạy dỗ các ngươi. Chắc cô bé này là Lâm Tiên Nguyệt ? Ta có nghe Lâm Phi Phi kể qua, không ngờ lại “ hồng nhan họa thủy “ đến như vậy ! “
Lâm Thánh Vương trừng mắt, hắn đẩy Lâm Tiên Nguyệt về phía sau rồi hắn một mình tiến về phía trước :
“ Ý của cô là thế nào ? Nói rõ ràng đi. “
“ Ta không muốn mang tiếng bắt nạt kẻ yếu. Nếu như ngươi đỡ được một chiêu của ta thì ta sẽ tha cho các ngươi một con đường. Nếu như ngươi không đỡ được thì các ngươi sẽ nghe theo lời ta, ta sai thứ gì thì phải nghe và làm. “
“ Thật thâm độc. “
Lâm Thánh Vương đổ mồ hôi hột, không ngờ cô gái này lại âm hiểm như thế. Nhưng mà Lâm Thánh Vương không thể không làm, nếu hắn mà bỏ chạy thì hậu quả còn thê thảm hơn, thà mình ở lại đỡ 1 đòn thì còn có đường sống.
“ Nếu như cô đã muốn vậy thì ta đành tiếp. “
“ Hi hi. Được lắm. “
Lâm Tam Lợi cười nhẹ, cô chậm rãi tiến tới phía Lâm Thánh Vương, cô giơ tay phải của mình lên, cánh tay mềm mại trắng nỏn kia tựa như một cánh hoa mềm yếu nhưng mà đừng vì vậy mà khinh thường nó….
Lâm Tam Lợi vận chuyển linh lực, không khí xung quanh cũng có chút gợn sóng khi mà thấy cô phát động linh lực. Lâm Thánh Vương chuẩn bị tư thế, hắn cũng điều động linh lực màu xanh phỉ thúy của mình. Cánh tay của Lâm Tam Lợi từ màu trắng nõn chuyển sang màu hồng nhạt, dường như linh lực đang linh động xung quanh cánh tay của cô, nó không xuất hiện bên ngoài nhưng dường như nó có ý định phá thể mà ra. Lâm Thánh Vương đã đoán đúng, cô gái này đã đạt tới cảnh giờ Cao Động Linh Động Cảnh, không những vậy mà còn chuẩn bị đột phá nữa.
Lâm Thánh Vương bất ngờ trước thực lực khủng bố của cô gái này, thế nhưng hắn đành cắn răng cam chịu, hắn vận dụng tối đa linh lực có trong cơ thể rồi lưu chuyển quanh cánh tay, cánh tay của hắn không có sự thay đổi màu sắc rõ rệt như của Lâm Tam Lợi nhưng mà dưới lớp da của hắn cũng ánh lên chút xanh.
Sự chênh lệch giữa hai bên hiển thị một cách cực kì rõ ràng, nếu không phải do có Đại Quyết thì Lâm Thánh Vương cũng không có tự tin mà đỡ đòn của một Linh Giả chuẩn bị đột phá Linh Động Cảnh.
Lâm Tam Lợi nhìn Lâm Thánh Vương với vẻ mặt kinh ngạc, cô không ngờ rằng thân phận thấp kém như Lâm Thánh Vương lại có thể tu luyện linh lực đạt tới cảnh giới như thế này. Cô híp mắt nhìn hắn với ánh mắt khâm phục, thiên phú tốt thế này mà lại ở tầng lớp thấp, ông trời thật muốn trêu ngươi !
“ Tiếp chiêu đi . “
Lâm Tam Lợi xông tới, tay cô hóa chưởng ập vào người Lâm Thánh Vương , trông một chưởng này có vẻ nhu hòa nhưng thật ra thì sức mạnh ẩn chứa trong nó vô cùng thâm hậu. Lâm Thánh Vương nhăn mặt đôí chưởng với cô ta.
“ Ầm ầm “.
Cả hai lui lại, Lâm Tam Lợi chỉ lui ba bước rồi ngừng, còn Lâm Thánh Vương thì tới mười mấy bước mới ngừng lại được, lại một lần nữa sự chênh lệch được thể hiện. Nếu không phải do hắn sỡ hữu Đại Quyết thì lúc này sẽ văng ra chứ không phải chỉ lùi là xong chuyện….
“ Bốp bốp ! “
Lâm Tam Lợi liên tục vỗ tay, cô thật sự choáng váng khi nhận ra rằng có người tiếp được một chưởng của mình, trong Lâm Gia người có thể đỡ được một đòn của cô không quá một bàn tay.
“ Lâm Thánh Vương , ngươi giỏi lắm. “
Lâm Thánh Vương thì ngược lại với bộ dạng tươi cười của Lâm Tam Lợi, hắn nhăn nhó mặt tỏ ra vẻ đau nhức, cánh tay hắn bị tê liệt luôn, phải mất một khoảng thời gian thì mới cử động lại được. Hắn tươi cười nhìn Lâm Tam Lợi :
“ Vậy cô có thể cho chúng ta đi được chứ ? “
“ Các ngươi muốn đi đâu thì tùy. Ta không cản, nhưng ta nói trước nửa năm sau ngươi phải đến đại hội để tỷ thí, nếu ta mà không thấy mặt ngươi thì coi chừng đấy, đừng tưởng có thể thoát khỏi tay của ta. “
Lâm Thánh Vương than khổ không thôi , cuối cùng đành phải gật đầu đồng ý cho qua chuyện.
“ À. Mà sau này đừng gọi ta là cô này cô nọ, cứ gọi là là Lâm Tỷ . “
“ Vâng, Lâm Tỷ. “
Lâm Thánh Vương nói chuyện một chút rồi chia tay với hai người Lâm Tam Lợi, mặc dù Lâm Phi Phi còn uất ức nhưng khi hắn thấy rõ thực lực của Lâm Thánh Vương liền không dám ho he gì nữa, người đỡ được một chiêu của tỷ tỷ hắn thì chắc chắn kẻ đó không tầm thường rồi, vả lại tỷ tỷ hắn còn tỏ ý kết bạn, đương nhiên hắn không thể gây tư thù rồi. Nếu không sau này biết ăn nói như thế nào với tỷ tỷ của hắn.
“ Anh. Anh không sao chứ ? “
“ Không sao, may mắn là Lâm tỷ còn nương tay, chứ không thì…. “
“ Hứ. Họ thật đáng ghét. “
Lâm Thánh Vương đành mỉm cười lắc đầu ngao ngán. Thế là hắn và Lâm Tiên Nguyệt tiếp tục đi chơi.
***
Năm tháng sau...