- Lục ca, Lục ca. Có chuyện gấp.
Một chàng trai trẻ hớt hơ hớt hải chạy vào và la to. Chàng trai đụng mạnh và cánh cửa. Cánh cửa bị đụng mạnh, bay thẳng về phía trước và rơi ầm xuống đất.
Trong phòng mọi người quay đầu nhìn sang, người chủ trì đang nói bất đắc dĩ dừng lại, quay sang hỏi:
- A Cẩu, có chuyện gì mà cuống lên như thế?
- Lục ca, bọn địa ngục ma tới rồi?
- Địa ngục ma? Chúng tới rồi? Vũ Đả Lục thốt lên.
- Vâng, 20 tên.
- Ở đâu?
- Chúng đang ở đầu trấn. Chúng nói nếu gia đình nào không giao nộp phí 2 tháng này, chúng sẽ giết không nương tay.
- Đi, chúng ta đi ra xem sao.
30 người từ căn phòng, nhanh chóng đi ra ngoài, hướng về đầu trấn. Trong số đó, Thanh Hoa có vẻ nổi bật với bộ quần áo màu lam tô lên những đường cong hoàn mỹ. Bên cạnh cô, một tên quần là áo lụa đang cố gắng bắt chuyện:
- Hoa Hoa, muội nghĩ lần này bọn địa ngục ma chỉ đe dọa như lần trước hay thật sự giết chóc?
- Nghi Lập, gọi ta là Thanh Hoa. Chuyện này cũng đừng đoán bậy rồi.
Nói xong, Thanh Hoa nhanh chóng vượt lên phía trước.
Người gọi là Nghi Lập bỉu môi:
- Hừ, suốt ngày A Mãnh ca, A Mãnh ca; không phải hắn đã chết ở xó nào trong Mộc địa rồi sao, người chết rồi mà còn nhung với chả nhớ. Đợi khi ngươi lọt vào tay ta, ta nhất định cho con ** điếm nhà ngươi nếu thử tư vị bị chà đạp. Hừ!
…
Đầu trấn, 30 người đang đứng đối diện với 20 tên địa ngục ma. Phía đằng sau là hơn ngàn người dân bình thường của trấn.
- Khặc… Khặc… Lũ nhân loại thấp hèn, nhanh chóng giao nộp phí tháng này, nếu không đừng trách ta trở mặt. Tên thủ lĩnh địa ngục ma lên tiếng.
- Hừ, ta đã nói rồi, từ nay về sau, chúng ta sẽ không giao nộp thứ gì. Vũ Đả Lục trả lời.
- Khặc… Đừng nghĩ tu vi tăng tiến đến Luyện khí kỳ thì có thể tự đại. Các ngươi vẫn là suy nghĩ lại cho kĩ a.
- Ngươi đang uy hiếp chúng ta? Một người trung niên phía sau Vũ Đả Lục tức giận mắng.
- A… Khặc… Ta chỉ khuyên các ngươi nên lựa chọn cho chính xác mà thôi. Đừng để hối hận a.
- Hừ, chúng ta sẽ không giao nộp bất cứ thứ gì nữa.
- A… Khặc… Ha… Khặc… Ta sẽ cho các ngươi biết vì sao địa ngục ma chúng ta thống trị đại lục này. Lên cho ta. Giết!
Hai bên nhanh chóng lao vào chém giết.
Cuộc chiến lan ra xung quanh. Những căn nhà trong phạm vi 10 trượng đều ầm ầm sụp đổ. Hơn ngàn người dân bình thường sợ hãi bỏ chạy.
…
- Bạch Tử, khi nào chúng ta xông ra? Phí Tiên hỏi, khí huyết của hắn sôi sùng sục, như một con trâu đực sắp không kìm chế nổi.
- Phí Tiên, bình tĩnh đi. Hiện tại chưa phải là lúc --- Ngũ muội, muội vòng sang bên trái tiêu diệt 2 tên địa ngục ma kia, nhớ đừng để bị phát giác. Tam đệ, đệ đi theo bảo hộ ngũ muội.
- Vâng, nhị ca.
- Vâng.
Hai bóng người nhanh chóng vòng sang bên trái.
…
30 người Kinh Hoa trấn dần rơi vào hạ phong. Vũ Đả Lục hét lên:
- Nhanh, nhanh lui lại tập hợp với nhau.
20 tên địa ngục ma vây xung quanh, tấn công vào đoàn 30 người.
30 người vất vả chống đỡ.
Đột nhiên 2 tên địa ngục ma cánh trái đầu óc nổ tung, thân thể rơi rụng xuống đất.
Biến cố bất ngờ khiến 2 bên quay lại, sững sờ nhìn thảm trạng 2 tên địa ngục ma đó. Cuộc chiến tạm dừng.
- Ai? Tên thủ lĩnh địa ngục ma quát.
Như đáp lại câu hỏi của tên thủ lĩnh, 3 tiếng hét rung trời vang lên:
- Giết!
- Giết!
- Giết!
Một tiếng từ cánh trái vọng lại, 2 tiếng từ sau lưng tên địa ngục ma vang sang.
…
- Lục muội, thất muội nhanh giải quyết tên địa ngục ma bên phải tên thủ lĩnh. Trâu điên Phí Tiên cuốn thấy 3 tên bên trái hắn, ta sẽ cố gắng nhanh chóng giải quyết tên thủ lĩnh rồi quay sang giúp ngươi.
…
Cánh trái, một tên đại hán cầm thương bay ra, thương xuất như hải, liên tục không dứt. Sau lưng tên đại hãn, hình ảnh một cây thương mông lung hiện lên, chiến ý reo vang.
Bên cạnh hắn, một thiếu nữ khuôn mặt như tinh linh phất tay không dừng, một cây phi châm nhỏ màu đem sậm với những đường vân vàng bay tới tấn công và nhanh như điện xẹt trở về lơ lửng trước người cô gái.
Ầm ầm…
Một tên địa ngục ma chết ngay tại chỗ. Một tên khác bị đánh văng ra xa, va chạm vào một căn nhà.
…
Một tiếng rống giận bỗng vang lên:
- Bạch Tử, ta ##@#@## con mẹ nhà ngươi, ngươi bảo ai là trâu điên.
…
Biến cố nổi lên, khiến bọn địa ngục ma và 30 người Kinh Hoa trấn ngẩn ngơ chốc lát.
Tên thủ lĩnh địa ngục ma như nhận ra uy hiếp, hắn quát lên:
- Mẹ kiếp, nhanh chóng bỏ qua bọn dân thôn, lập tức tiêu diệt đám người mới cho ta.
Bọn địa ngục ma bay ra. Tình cảnh trở nên kì dị, 30 người Kinh Hoa trấn bị lãng quên, họ dở khóc dở cười.
- Nhanh, nhanh chóng chặn lại địa ngục ma giúp họ. Vũ Đả Lục xông lên đầu tiên và bỏ lại một câu.
…
Phía xa trận chiến hơn 50 trượng, sau một căn nhà xộc xệch. Có một tên ăn mày quần áo bẩn thỉu, đầy bùn đất lẳng lặng quan sát trận chiến.
…
Bạch Tử đang vất vả chặn lại thế công của tên thủ lĩnh. Ban đầu Bạch Tử cứ nghĩ sẽ nhanh giải quyết xong, nhưng không ngờ tên thủ lĩnh lại mạnh mẽ như vậy.
Trên tay Bạch Tử, 1 cây quạt được xếp lại, hắn dùng như một thanh đoản kiếm, nội tâm thì không ngừng cười khổ. Hắn không dám mở quạt ra, sợ mọi người cho hắn là “lưỡng tính” – lúc ấy thì không có cái nhục nào hơn rồi.
Bạch Tử lui, lui mãi ra sau, rút cuộc không nhịn được nữa. Trên đỉnh đầu hắn hiện lên 1 đám mây mơ hồ, lôi điện bạo phát, sấm vang chớp giật đánh xuống người hắn. Hắn bỗng chốc đánh ngang tay với tên thủ lĩnh.
Cuộc chiến rơi vào giằng co, bất phân thắng bại.
…
Một lúc lâu, Bạch Tử quát:
- Tứ đệ, ngũ muội, nhanh chóng mở ra Tiên Thiên Bảo Thuật.
- Ta xxx con mẹ nhà ngươi, ta không chấp nhận tên nhị ca như ngươi.
…
Sau lưng Lục Tiểu Mỹ, một cây sen tím mơ hồ hiện lên, cây sen phát sáng, tỏa ra từng trận sương mù tím.
Vài tên địa ngục ma bị cuốn vào, như mất đi cảm giác, trở nên luống cuống tay chân.
Không hề bỏ qua cơ hội, sau lưng Tô Thiên, cây thương mông lung sáng lên, Tô Thiên đâm ra 3 thương mạnh nhất.
Phốc… phốc… phốc…
3 tên địa ngục ma tử trận đương trường.
…
Phía này, dưới chân Phí Tiên, một ngọn núi lửa mơ hồ hiện lên, phun trào dung nham mãnh liệt. Cây đao trên tay hắn vốn màu đỏ, lại được bao quanh thêm 1 màu đỏ sậm, chiến lực tăng cao. Mỗi lúc hắn dùng đao, một đoạn đao mang mang theo ánh đỏ cắt tới phía trước.
Một mình hắn, áp chế 3 tên địa ngục ma.
…
Tên ăn mày ở đằng xa, nhìn tình cảnh này, thở dài.
Sau lưng hắn linh khí chợt hiện rồi biến mất, một đoàn ánh sáng vàng nhợt nhạt khó nhận thấy, lóe lên, bay về phí tên thủ lĩnh địa ngục ma như một viên phá tiễn.
…
Tên thủ lĩnh địa ngục ma được hắc khí bao quanh, trở nên dữ tợn, trông giống như chân chính một vị ma quân, càng đánh càng mạnh.
Bỗng nhiên, một đoàn sáng vàng chạm vào cơ thể hắn. Hắn chợt cứng đờ.
Chớp lấy cơ hội, Bạch Tử chém rụng đầu tên thủ lĩnh, thắng bại liền phân.
…
Nhìn thấy tên thủ lĩnh chết, bọn địa ngục ma điên cuồng bỏ trốn.
2 nhóm người đuổi theo truy sát.
…
Bạch Tử mang theo nghi hoặc, chiến thắng trở về. Rất nhanh 2 đội người bắt đầu làm quen.
- Cảm tạ các vị giúp đỡ. Ta là đội trưởng đội Kinh Hoa trấn. Ta tên Vũ Đả Lục, đây là Tứ Quang, Thiên Sa, …, Thanh Hoa,…, Nghi Lập,…
- Không có gì, không có gì, Bạch Tử phất tay từ chối. Ta là nhị ca của đám người này. Đây là tam đệ Tô Thiên, tứ đệ Phí Tiên, ngũ muội Lục Tiểu Mỹ, lục muội Ngô Thiến, thất mục Lăng Y.
- Bạch Tử huynh chém chết thủ lĩnh địa ngục ma, uy mãnh vô song a. Vũ Đả Lục tán thán.
- May mắn, may mắn thôi, Đả Lục huynh khách khí. Bạch Tử khiêm tốn đáp lại.
…
Cách Kinh Hoa trấn hơn 10 dặm, có 2 tên địa ngục ma chạy thoát, cảnh giác nhìn quanh và nhỏ giọng trò chuyện:
- Khặc… Tí nữa thì chết, may mắn chạy nhanh.
- Hừ, chúng ta phải nhanh chóng quay về báo tin cho đại đội trưởng lập công chuộc tội. Đợi lúc đại đội trưởng dẫn quân lại đây xem bọn nhân tộc thấp hèn còn vui mừng được nữa hay không.
- Đúng, ngươi nói chí phải. Chúng ta đi thôi.
Roẹt… roẹt…
2 cái đầu địa ngục ma rơi xuống.
- Xin lỗi, các ngươi đã không còn cơ hội.
Một bóng mờ hiện lên tại vị trí 2 tên địa ngục ma vừa bị giết, trong tay hắn là một thanh kiếm màu cam sáng bóng dính mảng vết máu đen.
…
Tối đến.
Trước cổng Kinh Hoa trấn, mọi người đang vui mừng nhảy múa, ca hát bên cạnh một đống lửa to.
Phía xa xa, dưới gốc một cây cổ thụ, một tên ăn mày với bộ quần áo rách nát, cả người hắn – kể cả khuôn mặt, đầy bùn đen.
Hắn nhìn về một vị thiếu nữ, ánh mắt ôn hòa.
…
Đêm khuya, tại trại đóng quân địa ngục ma phía đông Kinh Hoa trấn. Trong trướng bồng đại đội trưởng. Hắc khí xung quanh cơ thể đại đội trưởng bốc lên dày đặc. Áp lực từ tên đại đội trưởng tạo nên từng giọt mồ hôi tràn đầy khuôn mặt những gã tiểu đội trưởng, bọn chúng len lén lau sạch.
- Ai nói cho ta biết tại sao 2 tiểu đội đi đến Kinh Hoa trấn đến giờ này vẫn chưa trở về? Khốn khiếp, chỉ đi thu phục vài tên tiểu tốt chống đối mà 2 lần vẫn không xong. Phế vật, một lũ phế vật.
Tên đại đội trưởng gầm thét. Phía bên dưới, các tiểu đội trưởng khôn ngoan cúi đầu, câm miệng im lặng.
- Hắc Sam.
- Có thuộc hạ. Một đoàn bóng đen được bao quanh bởi hắc ám, từ phía sau tên đại đổi trưởng bay ra, quỳ xuống.
- Ta ra lệnh cho ngươi ngày mai thống lĩnh tiểu đội 3, 4 và 5 tiến về Kinh Hoa trấn, ta không cần biết phương pháp, chỉ cần biết kết quả. Tối mai ngươi phải mang đầu bọn chống đối về đây cho ta. Nhớ kĩ? Tối mai. Nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ thì mang đầu về gặp ta.
- Thuộc hạ nhận mệnh.