Chương 2: Dị năng sơ hiện
Lăng Thiên nhìn chằm chằm vào con quái vật, hắn không dám dời mắt, hắn có cảm giác chỉ cần hắn không chú ý dù chỉ một giây thì phải trả giá khá đắt. Hai tay Lăng Thiên lúc này đã không ngừng run rẩy, hắn không biết phải làm gì."Đứng lại liều mạng với con quái vật" ý nghĩ điên cuồng đó bắt chợt nảy mầm trong suy nghĩ Lăng Thiên, song hắn cũng nhanh chóng gạt chúng ra khỏi đầu.Hắn tự mắng mình điên cuồng, cái này là quái vật chứ không phải là mấy thằng lưu manh giống nó. Chỉ sợ chưa kịp động vô cọng lông nào của nó là về đoàn tụ với Diêm Vương rồi.
Con quái vật khẽ động cái thân mình bước lại chỗ Lăng Thiên đang núp. "Chạy" nói là làm liền, Lăng Thiên quay lưng lại chạy thục mạng. Con quái vật cũng đuổi theo Lăng Thiên. Khi chỉ còn cách Lăng Thiên 1 mét bỗng dưng nó lại giảm tốc độ lại. Có cơ hội Lăng Thiên dồn hết sức mình bỏ con quái vật một khoảng xa. Đúng lúc đó con quái vật lại đột nhiên tăng tốc rồi lại khi tới gần Lăng Thiên nó lại giảm tốc. Cứ thế nó cứ chơi trò đuổi bắt với Lăng Thiên. Máu dồn lên não, Lăng Thiên lúc này đã giận tới đỏ mặt." Bình tĩnh, bình tĩnh".Lăng Thiên không ngừng tự nhủ. Con bà nó, bắt thì làm đại còn chọc tức tao.
Đá xanh, khi nhìn thấy viên đá xanh hai mắt hắn sáng lên còn hơn thấy vàng. Lăng Thiên tự nhận nhiều thứ mình không bằng người ta nhưng trò chọi đá ở quận này Lăng Thiên xưng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất."Ha ha kì này tao đập cho mày bể đầu" Lăng Thiên không ngừng tự đắc. Lăng Thiên tăng tốc độ khom người xuống chụp ngay viên đá xanh. Quay người sang Lăng Thiên ngắm ngay cái đầu của con quái vật.Hắn vung tay ném ra" Bốc". Ngay chốc, viên đá bay theo 1 đường thẳng tuyệt đẹp, dính ngay cái đầu của nó. Chưa kịp trở tay con quái vật tiếp tục ăn ngay 1 trận mưa đá. Quả cuối cùng một viên gạch đặc chuyên dùng để xây nhà. Con quái vật ngã ngay xuống đất.
- Ha ha ha, ta vừa chọi chết một con quái vật. Lăng Thiên ngẩng mặt lên trời cười lớn.
Ha ha ha... Đang cười vui vẻ Lăng Thiên nhận ra con quái vật đã đứng dậy từ lúc nào. Nó đang cười, con quái vật đó đang cười, một cách khinh bỉ.Mặt Lăng Thiên biến dị. Hắn hận không thể khóc rống lên ngay bây giờ." Sao lúc nãy ta không chịu chạy" câu hỏi ngớ ngẩn đó khiến cho Lăng Thiên tức muốn điên lên.
Con quái vật lao lên một tay đánh thẳng vào ngực của Lăng Thiên, hắn lui lại vài bước nhanh tay đưa tay lên đỡ cú đánh khủng khiếp từ tay con quái vật kia " Rắc" Lăng Thiên bay ngược về phía sau, lưng hắn đập mạnh xuống đường. Lăng Thiên phun ra một ngụm máu tươi. Hắn có thể cảm nhận được trong đó cũng gãy mấy cái xương sườn rồi." Làm sao đây". Hắn tự nhủ biết thế ở lại chỗ Lão Tứ một đêm là ổn rồi.
"Ta không muốn chết, ta không muốn chết" nội tâm hắn liên tục gào to. Bỏ cuộc một mặt nào đó của hắn đã quyết định như vậy. Còn một mặt nào đó của hắn đang không ngừng kêu gào. Con quái vật bước đến chỗ Lăng Thiên ánh mắt của nó ẩn chứa sự thương hại. Sự thương hại dành cho kẻ yếu. Sự thương hại của một cường giả nhìn vào một con kiến.
-Kẻ chết phải là mày đừng nhìn tao kiểu đó. Lăng Thiên lẩm bẩm dẫu biết là nó sẽ không hiểu.
Con quái vật ngẩn ra trong chốc lát ngay lập tức nó hoàn hồn lại 1 chân đưa lên dẫm mạnh xuống mặt Lăng Thiên. Khi chỉ còn cách mặt của Lăng Thiên vài cm, một bàn tay chụp nó lại, không khí xung quanh nóng lên, một ngọn lửa đỏ rực bốc lên trên cách tay đó.
- A,aaaaa... Con quái vật thét lên đau đớn, nó ngã xuống bàn chân đã thành tro bụi.
- Đây là gì ? Lửa trên bàn tay, chuyện gì xảy ra ?. Hắn có cảm giác ngọn lửa cứ như một bộ phận thân thể của hắn, tâm ý khẽ động ngọn lửa biến mất. Ngón tay của Lăng Thiên khẽ động một hỏa cầu cỡ quả bóng bàn xuất hiện trong tay." Hay quá mình điều khiển được lửa sau này đi làm ảo thuật là hết sợ đói"
- Éc.. Con quái vật la lên lôi Lăng Thiên trở về thực tại. Hắn liếc xéo con quái vật. Hắn bắn hỏa cầu vào người con quái vật, nó lăn qua một bên dễ dàng né tránh hỏa cầu của Lăng Thiên. Kì thật cũng tại Lăng Thiên lần đầu tiên sử dụng hỏa cầu, hắn còn không biết mình làm sao có được sức mạnh này.
Con quái vật dùng hai tay thay cho cái chân bị mất của mình thế tiến đến như một con sư tử săn mồi. Từ khi Lăng Thiên thức tỉnh thứ sức mạnh trong cơ thể mình mọi giác quan, phản ứng, sức mạnh cơ bắp và tốc độ của hắn tăng lên đáng kể.Hắn né qua một bên tung một cú đá vào bụng của con quái vật xong hắn phi người tung một cú đá vào mặt con quái vật. Con quái vật văng ra xa, Lăng Thiên tạo một hỏa cầu rồi nện thẳng vào ngực con quái vật. Con quái vật khẽ nghiêng mình, hỏa cầu chỉ sượt qua vai con quái vật. Nhưng ngọn lửa cũng đã thiêu đen cánh tay phải của nó.Đột nhiên Lăng Thiên cảm thấy chóng mặt, đầu đau như búa bổ. Con quái vật lê cái thân tàn của nó đánh cho Lăng Thiên 1 đòn. Ngay lúc Lăng Thiên nghĩ mình chết chắc, thì có hơn chục đạo chỉ khí bắn con quái vật thành tổ ong.Hắn quay người về phía bắn ra những đạo chỉ khí, khuôn mặt hắn lóe lên tia kinh ngạc:
- Lão lão... Tứ... Lăng Thiên lắp bắp kinh ngạc.
Ngay sao đó Lăng Thiên cảm thấy một trận choáng váng lan ra khắp đỉnh đầu, hắn bất tỉnh.
Hắn tỉnh dậy trong căn phòng của Lão Tứ. Nằm trên chiếc giường bằng gỗ cũ, Lăng Thiên cảm thấy cả người tê nhức, hắn cố gượng dậy đi ra khỏi căn phòng nhỏ. Bên ngoài hắn thấy Lão Tứ nhàn nhã uống trà, hắn mở miệng định nói gì đó nhưng lại thôi. Lăng Thiên ngồi xuống cái ghế đối diện Lão Tứ. Lão Tứ vẫn cứ thế chiếc áo thun cũ sền và chiếc quần ngắn có thể mua được ở bất cứ đâu. Vẫn là Lão Tứ mở miệng trước:
- Thắc mắc có nhiều lắm phải không ?
Lăng Thiên gật đầu, hắn nói:
- Thứ mà tôi có là gì vậy ?
- Hỏa hệ dị năng giả. Theo ta đánh giá là cấp B. Đấy là ta chỉ nói chất lượng ngọn lửa thôi chứ kĩ thuật chiến đấu của cậu dỡ tệ, phóng hỏa cầu trật lất, chiêu thức thì không có, thức tỉnh tiên thiên, lửa cấp B, mấy lão già trong Âu Long mà biết chắc không kiềm được sung sướng lên cơn nhồi máu cơ tim quá, ha ha ha...
- Thật ra thì nãy giờ tôi không hiểu ông nói gì hết. Lăng Thiên gãi gãi đầu nói.
- Haizz, nghe cho rõ đây. Trên thế giới này có những người có những khả năng đặc biệt như: khống chế lôi điện, điều khiển kim loại,... Nhiều lắm kể không hết nữa đó. Có người di truyền, có kẻ được ngoại vật kích thích, còn có những kẻ trong lúc gặp nguy hiểm cực độ sẽ vô tình nối lại những đoạn GEN bị mất giống như cậu, loại đó là tiên thiên những người như vậy không ai không trở thành cường giả cả vạn người mới có một người.
- Có nghĩa là tôi là cường giả phải không ? Lăng Thiên kích động nói
- Cũng có không ít kẻ chết trên con đường làm cường giả. Mặt dù dị năng của cậu là cấp B nhưng chỉ là chất lượng của lửa. Thứ nhất cậu không có kinh nghiệm chiến đấu, thứ hai cậu không có chiêu thức.
- Chiêu thức ? Giống thứ ông dùng lúc trước ?
Vốn Lăng Thiên khi nghe mình bị chê không khỏi cảm thấy chán nản, bất quá khi nghe đến chiêu thức Lăng Thiên chợt nhớ tới chỉ khí của Lão Tứ. Hắn cực khổ lắm mới làm cho con quái vật đó mất một tay, một chân nhưng Lão Tứ chỉ cần chỉ chỉ mấy cái là xong xuôi.
- Chính xác, nhưng cái đó chỉ là hạ phẩm Hoàng cấp thôi . Đoạn sinh chỉ sử dụng nội khí dồn vào đầu ngón tay rồi dùng lực lượng cơ thể ép ra.Bình thường mà thôi. Chiêu thức chia làm tám cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang. Hoàng là thấp nhất mà Vũ là cao nhất. Muốn ta dạy cậu không ?
- Ông dạy tôi Vũ cấp chiêu thức à ? Lăng Thiên kích động nói.
- Chú em bị ảo tưởng à. Hồng cấp đã là cao nhất trên thế giới này rồi, hai cấp kia chỉ thấy trong sách, chiêu thức bảo mệnh của ta chỉ là Trung phẩm Thiên cấp. Lão Tứ cười tự giễu.
- Thôi thì bỏ qua đi, cái con quái vật đó là cái thứ chết tiệt gì vậy. Lăng Thiên hỏi.
- Lính nhân tạo của Eye Strom Mỹ, thứ đó nó có chục vạn con.
Lăng Thiên há hốc mồm. Trời ơi một con mà đã vậy rồi đem hết nguyên đám qua thả vào nước người khác thì sẽ khủng khiếp cỡ nào.
- Không khủng khiếp lắm đâu đối với dân thường thì tác dụng thật, còn với những người như chúng ta thì chỉ là muỗi. Nhưng mà cho dù muốn đem qua thì tòa án quốc tế cũng không để yên.
- Thế bây giờ cậu có muốn gia nhập với chúng ta hay không ?
Lăng Thiên nhíu mày vấn đề này hắn cũng suy nghĩ nhưng cũng chẳng biết mở lời thế nào. Dù sao thì hắn chỉ có một mình, biết đâu đây sẽ là bước ngoặt của cuộc đời hắn thì sao ?
- Tôi đồng ý . Lăng Thiên gật đầu, chưa bao giờ hắn cảm thấy mình nghiêm túc tới vậy.
Ngày 18/4/2014 một lời đồng ý tạo ra 1 cường giả. Một tuyệt thế cường giả chấn kinh vũ trụ.