- Tốt. Lão Tứ mỉm cười gật đầu.
Lăng Thiên đã suy nghĩ kĩ lắm rồi mới quyết định làm như vậy, hắn có dị năng thì tội gì phải sống cuộc sống của người bình thường. Nếu may mắn như lời của Lão Tứ nói thì hắn có thể làm cường giả cao cao tại thượng. Hơn nữa hắn không muốn nhìn lại cái ánh mắt của con quái vật lúc đó được. Nếu hắn là người thường thì lúc này đây Lăng Thiên không còn ngồi đây. " Sinh tử của ta là do ta định"
- Được rồi, trước tiên ta phải dạy cậu cách điều khiển dị năng rồi mới đưa cậu giao cho mấy lão già Âu Long. Đừng gọi ta là Lão Tứ nữa, nghe già quá. Ta tên Trương Tạ, đệ tử chân truyền thứ tư của Vọng Tinh Đài.
- Vọng Tinh Đài là cái gì ?
Lăng Thiên hơi thắc mắc về cái gọi là Vọng Tinh Đài, mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ. Mới hôm qua thôi hắn còn đang lang thang ngoài đường, còn bây giờ hắn đã biết những điều mà không phải ai cũng biết được. Quá rắc rối, đó là điều Lăng Thiên đang suy nghĩ lúc này.Lão Tứ biết hắn chưa thích ứng được những chuyện này nên tường tận giải thích:
- Kỳ thật đây là một trong những môn phái trấn quốc của Việt Nam: Vọng Tinh, Sa Long Cương, Âu Lạc tam đại môn phái. Ở Trung Quốc thì lực lượng chính là Chính phủ Long Tổ, tu chân giả cùng với hai đại cao thủ Nguyên Anh Kỳ, Ở Mỹ thì có hai đại tổ chức Eye Storm và White Night, Châu Âu thì có Giáo Đình, người sói và quỷ hút máu. Cậu biết thứ thực sự khiến cho chúng ta đứng vững là gì không ?
- Không, ông hỏi đúng là hỏi thừa mà. Lăng Thiên bực bội đáp.
- Chính là Âu Long cùng truyền thừa Thánh Nữ. Nói tới đây trên mặt Trương Tạ hiện lên vẻ sùng bái.Thánh Nữ chính là thứ đó truyền thừa từ thời lập quốc cho tới giờ. Nhưng mà hiếm có ai sử dụng được 100% của nó cả. Nhưng truyền thừa lần này chính là một cô bé thiên tài từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện, đệ tử chân truyền duy nhất của môn chủ Âu Lạc. 12 tuổi đạt tới trúc cơ đại viên mãn tùy thời có thể vào Kim Đan, cậu biết nó có nghĩa là gì không là tương đương với dị năng giả cấp A, sau khi nhận truyền thừa xong chân chính thực lực có thể đánh một trận với cấp S thông thường, kể cả ta muốn thắng cũng phải tốn một chút thời gian. Còn cậu hả, 1 chiêu.
- Hừ. Rồi ta cũng sẽ vượt qua. Lăng Thiên vốn có tính cứng đầu không chịu thua ai, bây giờ lại bị đem so sánh với Thánh Nữ gì gì đó, hỏi sao hắn không cảm thấy khó chịu " Phải tăng thực lực" chính là điều mà Lăng Thiên mong muốn nhất bây giờ :
- Thế ông có thể dạy tôi không hả, Trương ca. Lăng Thiên cố làm ra vẻ nịnh hót.
- Ta chỉ dạy cậu cơ bản thôi, chứ công pháp ta không thể truyền ra được. Trương Tạ vẫn nhàn nhã trả lời.
- Dạy ta công pháp đi, ta hứa sẽ không truyền ra đâu. Kỳ thật Lăng Thiên cũng chẳng biết công pháp là cái mẹ gì nhưng mà nghe Trương Tạ nói thì nghĩ nó là đồ tốt nên cố đòi. Đồ tốt thì không xài cũng nên giữ chứ để vuột mất cũng tiếc lắm.
- Không. Trương Tạ cương quyết trả lời. Nhưng, cậu có thật sự muốn học công pháp không ?
- Muốn. Lăng Thiên gật đầu lia lịa.
- Thế thì dễ rồi cậu bái ta làm sư phụ, gia nhập Vọng Tinh Đài, thề suốt đời trung thành với Vọng Tinh Đài thì ta sẽ dạy cho cậu. Trương Tạ vẻ mặt hiện lên sự tham lam. Thức tỉnh tiên thiên cấp B chưa cần biết thiên phú ra sao chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Thề suốt đời trung thành, vậy có nghĩa là phải ở yên một chỗ rồi, hắn còn không muốn làm thuê cho người ta nha:
- Thôi thì học cơ bản vậy, công pháp thì sau này kiếm cũng được. Lăng Thiên trả lời như thế không khỏi làm cho Trương Tạ thất vọng, thôi thì coi như không có duyên thầy trò vậy.
- Được rồi, theo ta. Lăng Thiên cũng gật đầu đi theo phía sau Trương Tạ.
Trương Tạ đi lại chỗ bức tường trong phòng ngủ ấn vào 1 viên đá, tức thì ở dưới đất mở ra một thông đạo. Những bậc thang dài ngoằn nghèo đi sâu vào lòng đất.Hết thông đạo là một phòng tập võ tiêu chuẩn có đầy đủ binh khí các loại. Trên bức tường là một chữ Tinh to lớn nét bút mạnh mẽ, dứt khoát khiến cho Lăng Thiên cảm thấy uy áp đáng sợ.
- Lại đây đi. Trương Tạ lên tiếng.
Lăng Thiên đi lại. Chỗ Trương Tạ đang ngồi là hai cái nệm đối diện nhau. Lăng Thiên ngồi xuống chỗ đối diện Trương Tạ.Trương Tạ hai chân xếp bằng, hai tay bắt ra hai cái ấn quyết:
- Làm theo ta, ta sẽ chỉ cậu cách minh tưởng. Trương Tạ nhắm mắt lại bắt đầu giảng giải cho Lăng Thiên.
- Mặc dù dị năng giả các cậu không tu luyện nhưng chung quy vẫn phải hấp thu thiên địa nguyên khí để bồi bổ thân thể và tăng cường dị năng. Tâm phải tĩnh không được có tạp niệm, vứt bỏ thân xác, sử dụng tâm niệm để tìm kiếm Khí tâm của mình. Khí tâm chính là bản chất thật của cậu, nó đại diện cho cả linh hồn lẫn thể xác, như của ta là nhàn nhã. Xem đây.
Thiên địa linh khí xung quanh tập trung lại quanh người của Trương Tạ. Những điểm sáng màu xanh lá bay quanh người của Trương Tạ. Lăng Thiên nhìn vào Trương Tạ cảm giác giống như con người của Trương Tạ nhàn nhã vô cùng, cho dù có vứt hắn vô tâm của một trận chiến hắn vẫn cứ nhàn nhã không lo nghĩ. Giống như mọi thế sự không còn liên quan đến hắn. Đây đích thực là nhàn nhã.
Lăng Thiên cũng làm theo. Tâm hắn loại bỏ hết tạp niệm mọi chuyện của quá khứ cứ không ngừng quấy nhiễu hắn khiến cho hắn dù có làm thế nào đi nữa cũng không khiến hắn tĩnh tâm lại được. Lăng Thiên mở mắt ra thở dài.Lúc này Trương Tạ cũng đã mở mắt nhìn hắn mỉm cười:
- Thật ra thì tĩnh tâm cũng không dễ như lời nói đâu, lần đầu tiên kết nối được với khí tâm ta mất tận 2 tháng. Cậu cứ ở đây tĩnh tâm đi nhé, tới giờ ăn ta sẽ giúp cậu đem tới.
Cứ thế suốt ba ngày Lăng Thiên vẫn không thể nào kết nối được với khí tâm. Dù hắn cố gắng cỡ nào cũng không thể kết nối được. Có một lần chỉ còn một bước nữa là hắn làm được, nhưng một chuyện đã nhảy ra quấy rối, cái cô nhi viện bị cháy. Từ khi biết mình có hỏa hệ dị năng giả Lăng Thiên luôn thắc mắc một truyện là cái cô nhi viện bị cháy có liên quan gì tới mình không. Nếu nói về số ít người thật sự quan tâm đến Lăng Thiên thì đích xác những người trong cô nhi viện thuộc về số đó. Tưởng tượng, nếu cái cô nhi viện không cháy thì có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, một ai đó sẽ nhận nuôi hắn. Cái vấn đề này chính là khúc mắc cuối cùng trong việc kết nối với khí tâm. Một là hắn hóa giải được nó và trở thành một cường giả, hai là suốt đời hắn chỉ dừng tại đây lúc đó thì chuyện lấy dị năng đi làm ảo thuật sẽ thành hiện thực. Khi mà Lăng Thiên tưởng chừng như không còn cách nào khác thì đột nhiên trong nội thể của Lăng Thiên bắt đầu thay đổi. Các đường kinh mạch trên toàn thân giống như bị lửa đốt, không nói chính xác hơn là kinh mạch hắn thật sự bị lửa đốt, ngọn lửa màu đỏ rực đột nhiên xuất hiện nơi đan điền của hắn nó bắt đầu thiêu đốt đan điền cùng lục phủ ngũ tạng của hắn. Lăng Thiên có cảm giác như mình bị quăng vào một vại dầu, Lăng Thiên điên cuồng hét lên, hắn liên tục lăn lộn trên mặt đất, nếu có cách nào để diễn tả cảm giác của mình thì nó tựa như là từng tế bào trong cơ thể không ngừng tách ra khỏi cơ thể, chậm rãi nhưng kinh khủng. 15 phút sau toàn bộ kinh mạch của hắn đã trở thành màu đen Lăng Thiên lúc này đã la tới khan giọng. 1 tiếng sau toàn bộ kinh mạch của hắn tan biến hay nói đúng hơn là bị đốt không còn gì Lăng Thiên lúc này nằm yên như đang chết, hắn chỉ mong Trương Tạ mau chóng phát hiện ra mình. 2 tiếng sau ngọn lửa trong nội thể của hắn đã tạo cho hắn một bộ kinh mạch bằng lửa quá trình này vô cùng ngứa ngáy, khó chịu. 1 ngày sau kinh mạch của hắn đã được hình thành, quá trình hình thành làm cho thiên địa linh khí xung quanh từ ngũ hành, lôi điện, phong, quang minh, hắc ám, thậm chí 1 ít thiên địa linh khí băng hệ tất cả đều biến thành hỏa hệ. Lúc này Trương Tạ đã phát hiện được dị tượng nhưng hắn không thể nào làm gì được, nhiệt độ xung quanh lấy Lăng Thiên làm trung tâm tăng lên không ngừng. Không khí xung quanh trở nên mờ ảo, Trương Tạ dùng mộc nguyên khí bao bộc quanh mình nhưng chỉ bước được 2 bước, sau đó thì cho dù cố gắng cỡ nào cũng không thể tiến lùi được. 1 ngày sau, mọi thiên địa nguyên khí của Đông Nam Á trở thành hỏa hệ năng lượng. 10 ngày sau, thiên địa nguyên khí của toàn trái đất trở thành hỏa hệ năng lượng. Việc này đã làm kinh động thế giới, cũng may người bình thường không cảm nhận được, họ chỉ thấy nhiệt độ càng ngày càng nóng thêm.
Bắc Kinh
Hai lão giả mặc trường bào màu xanh nhạt đang ngồi trầm mặc. Phía dưới họ là tám người đang đứng cung kính. Một lão già có khuôn mặt phúc hậu lên tiếng:
- Hoàng Tôn, ngươi tu luyện hỏa hệ công pháp, ngươi nghĩ gì về việc mọi thiên địa linh khí trở thành hỏa hệ ?
- Bẩm Tử Dực tiền bối, thứ hỏa hệ năng lượng này bá đạo phi thường, vãn bối nhiều lần thử hấp thu nhưng không được. Có một lần vãn bối hấp thu được 1 tia năng lượng, nó lợi ích bằng 3 ngày tu luyện bình thường, nhưng mà... Một trung niên nhân mặc hoàng bào màu đỏ lên trong lời nói có chút mệt mỏi hiển nhiên là đã mang thương trong người.
- Nhưng mà cái gì ? Lão giả mặc trường bào còn lại lên tiếng giọng điệu có chút gấp gáp. Lão đuơng nhiên là biết có chuyện gì nhưng gã vẫn không kìm được lên tiếng.
- Nó thôn phệ sạch sẽ nguyên khí của vãn bối may mắn vãn bối mau chóng tự phong nguyên khí chứ nếu không vãn bối sợ là mình...
- Thưa Tử Dực tiền bối, Thanh Dực tiền bối vừa rồi Thanh Thủy tiền bối của Âu Long Việt quốc đã liên lạc ông ta nói là nguồn gốc của nó ở Việt Nam. Một thiếu nữ lên tiếng.
- Lão già Thanh Thủy đó đến ta cũng không phải là đối thủ nha. Lão già có gương mặt phúc hậu lên tiếng. Bích Ba tiên tử vậy phiền ngươi qua đó một phen rồi.
- Vâng, tiền bối. Thiếu nữ nhận lệnh dưới chân xuất hiện một đạo nguyên khí rồi biến mất.
- Ai da, Bích Ba công pháp của tiểu nữ này càng ngày càng lợi hại nha. Tử Dực chân nhân lên tiếng. Sau đó lão ngửa mặt lên trời suy nghĩ gì đó, trong miệng lẩm bẩm: Thanh Thủy, Thanh Thủy à cái ngày mà Ma môn mở ra sắp tới rồi ngươi cũng nên kiếm người thay thế nha.Lão giả lại nhìn chỗ Bích Ba tiên tử vừa biến mất lại lẩm bẩm: Chúng ta già rồi...
Cùng lúc đó ở mọi tổ chức lớn trên thế giới đều cử một nhân vật trọng yếu hướng về một địa điểm. Việt Nam.
Tổng bộ Âu Long
Có bốn người đang ngồi. Một lão già mặc một bộ áo dài xanh.Một trung niên nhân mặc trường bào màu trắng. Đối diện họ là một đại hán cao to và một thiếu phụ xinh đẹp.Trung niên nhân mặc trường bào màu trắng lên tiếng:
- Thanh Thủy huynh à, tên Tạ tiểu tử đang ở với cái tên làm việc này đó nghe đâu hắn đang kết nối Khí tâm.
- Sóng sau đè sóng trước. Có thêm một người mạnh mở Ma Môn càng có hi vọng sống. Lão già lên tiếng.
Không ai lên tiếng nữa không khí trong phòng có chút quỷ dị. Vẫn là trung niên nhân mặc áo bào trắng lên tiếng giải vây:
- Chúng ta lập tức huấn luyện hắn được chứ ?
Những người còn lại gật đầu. Nhắc tới Ma Môn giống như là chọc trúng chổ ngứa của các lãnh đạo cao tầng, không ai muốn nói gì cả. Họ đều có suy nghĩ riêng.
Nội thể Lăng Thiên lúc này đã tạo xong kinh mạch. Còn tâm thần Lăng Thiên đang ở trong một không gian đen tối chính giữa không gian đó có một quang cầu màu đỏ đang lơ lửng. Lăng Thiên bước tới chạm vào quang cầu đó. Tức thì không gian nứt ra tạo một thông đạo kéo tâm thần Lăng Thiên vào. Thiên địa nguyên khí của trái đất trái lại bình thường.
Lăng Thiên đang ở trong một lễ hội thật là lớn. Cả vạn người đang tập trung ở đây, bộ dạng ai đấy đều vô cùng khẩn trương như đang chờ gì đó.
Ầm..ầm..ầm. Bầu trời hóa thành màu đỏ, bên ngoài không gian của tinh cầu đó hóa ra 12 cái mặt trời. Dần dần chúng hòa lại thành một, cuối cùng nó co rút lại còn một đầu ngón tay. Lấy tốc độ không thể thấy bằng mắt thường lao nhanh xuống cái tế đàn trên cao. Trên tế đàn một phụ nữ đang ngửa mặt lên trời chờ đợi hỏa chủng đó lao xuống bên cạnh một trung niên nhân đang không ngừng nắm tay người đàn bà. Thần sắc trên khuôn mặt nghiêm nghị toát lên vẻ lo lắng.
Đạo hỏa chủng lao nhanh xuống phía người đàn bà, nhập vào thân thể bà. Bà kêu lên một tiếng đau đớn. Oe..oe..oe. Một đứa bé với mái tóc đỏ rực ra đời.
Bên dưới mọi người đồng thanh la lên:
- Hỏa Đế ra đời rồi.
Lúc này ở ngoài thực tại mái tóc Lăng Thiên hóa đỏ rực.