Tốc độ điểm ra của một ngón tay này cũng không nhanh, song lấy cảnh giới Quỷ Thần cảnh của Lâm Hi lại không ngăn cản được.
- Làm sao có thể!
Lâm Hi ngược lại hít một hơi khí lạnh, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Tu vi của Thượng Quan Thánh Thông cũng không như hắn, một ngón tay mặc dù như chậm nhưng nhanh, nhưng theo đạo lý hẳn là điểm không trúng hắn, nhưng kết quả sự thật vừa vặn ngược lại.
Song càng khiến cho người ta chấn động còn là ở phía sau.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Một ngón tay của Thượng Quan Thánh Thông điểm ra, thần lực yếu ớt trong cơ thể chấn động, trừ một ngón tay kia ra, từ chân đến đầu, các bộ vị thân thể liên tục thình thịch nổ tung, hóa thành phù lục đầy trời, tất cả phù lục đều tạo thành vòng tròn lớn nhỏ, mỗi một trọng đều hàm chứ lực lượng thần bí không biết, ngàn vạn phù lục như vòng hoa buộc chặt lại, rồi lại tạo thành một cái tuần hoàn thần bí càng thêm khổng lồ.
Thình thịch!
Khi một cái thủ chỉ như ngọc cuối cùng cũng tán thành phù lục đầy trời, Thượng Quan Thánh Thông trong nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung, trong cả đại điện trống rỗng chỉ còn lại một mình Lâm Hi cùng mổ cái cổ lão phù lục khổng lồ chiếm cứ hai phần ba đại điện.
Tấm ám kim sắc phù lục này do trăm vạn tấm phù lục thật nhỏ tạo thành, chợt nhìn phảng phất như một đóa hoa nở rộ, rực rỡ.
Song trung tâm của đóa hoa này, tô điểm không phải là nhụy hoa xinh đẹp, mà là một cái nhãn mâu cự đại lãnh khốc vô tình. Trong minh minh tản mát ra một cỗ khí tức cổ lão, thần thánh, túc mục, vĩ đại, đó là một loại cỗ lão lạc ấn xuyên thấu thời không vô tận, ngay cả thời gian đều không thể ma diệt.
- ! ! !
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, nhìn một màn trước mắt này, mở to hai mắt nhìn, cơ hồ vô pháp tin vào hai mắt của mình.
- Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật!
Tấm phù lục khổng lồ ở trước mắt này lại chính là Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật tu luyện đến trạng thái đại viên mãn, đăng phong tạo cực chi cảnh mới có thể hiện ra!
Nhưng mà trên phù lục uẩn hàm một cỗ sinh mệnh khí tức khổng lồ lại rõ ràng tương đồng với khí tức của Thượng Quan Thánh Thông không thể nghi ngờ.
Phù lục chính là phù lục, sinh mệnh chính là sinh mệnh, một tấm phù lục làm sao có thể để lộ ra khí tức sinh mệnh?
Sinh mệnh lại làm sao có thể cùng với sinh mệnh phù lục liên lạc ở chung một chỗ?
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Hi một mảnh cuồng đào hải lãng.
- Không cần kinh ngạc!
Liền ở lúc này, phảng phất biết ý nghĩ trong lòng Lâm Hi, trong con mắt lớn ở hạch tâm Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật truyền ra thanh âm của Thượng Quan Thánh Thông:
- Đây mới là hình thái chân chính của ta!
Thanh âm của Thượng Quan Thánh Thông dị thường bình tĩnh, không có chút phập phồng nào, tựa như bí mật giấu rất lâu ở trong lòng giờ khắc này rốt cục bộc lộ ra:
- Tuyết nhi cũng không biết bí mật của ta, ngươi cũng không cần nói cho nàng. Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật không có ta truyền thụ cùng chỉ điểm, không có ai có thể luyện thành. Cho nên hiện tại, thu nhiếp tâm thần, chuyên tâm thu nạp công lực của ta đi.
- Oanh!
Không cấp cho Lâm Hi quá nhiều thời gian rung động, hư không ông nhiên chấn động, một cỗ lực lượng khổng lồ, cổ quái phảng phất như là lũ lụt tràn vào trong cơ thể Lâm Hi.
Lâm Hi không có quá nhiều thời gian đi suy tư, chỉ có thể bị động tiếp nhận chân khí mà Thượng Quan Thánh Thông truyền tới. Phù lục không có chỗ nào không tràn vào, cùng nhau tràn vào còn có một cỗ ý niệm cổ lão, tối tăm, cùng với hình ảnh một gương mặt mơ hồ, trong mỗi một tấm hình đều có một Thượng Quan Thánh Thông từ thiếu niên đến trung niên, rồi lại đến thanh niên...
Chân khí lưu chuyển, một cái tuần hoàn nhỏ bé dần dần hình thành ở trong cơ thể Lâm Hi, sau đó không ngừng phát triển lớn mạnh. Đây chính là tuần hoàn mạch lạc của Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật. Bất tri bất giác Lâm Hi đắm chìm ở ở bên ý niệm mà Thượng Quan Thánh Thông truyền tới, dần dần bình tĩnh lại, tiến vào cảnh giới không linh cổ lão không dao động.
Cũng không biết qua bao lâu, chân khí đi qua càng ngày càng ít, mà tuần hoàn mới trong cơ thể Lâm Hi cũng dần dần ổn định lại. Khi chân khí ở ngoại giới triệt để đoạn tuyệt, Lâm Hi cũng chầm chậm mở mắt ra.
Thượng không đại điện, Chỉ Nhãn Vạn Niên đại phù lục thần bí khổng lồ đã biến mất không thấy gì nữa, thân ảnh của Thượng Quan Thánh Thông như núi cao biển sâu, phảng phất như là phật sơn quanh co lần nữa xuất hiện ở trước mắt.
Sau khi truyền công, thần sắc của Thượng Quan Thánh Thông lộ ra vẻ mỏi mệt không ít, tóc mai cũng nhiều ra vài sợi màu bạc, chỉ là khí tức bá chủ kiêu hùng lại không giảm bớt chút nào.
- Áo nghĩa tinh túy của Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật cũng đã truyền cho ngươi rồi, còn lại liền nhìn cố gắng của chính ngươi. Tâm pháp liền ở trên bàn, ngươi có thời gian tụ tập nhiều một chút. --- Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A đang triệu tập cao thủ ẩn tàng bên ngoài của ba phái, bao gồm những người cạnh tranh chân truyền đại thống thập đại ở các thế hệ.
Thượng Quan Thánh Thông đứng chắp tay, thân ảnh cao ráo đứng trên mặt đất phản chiếu cái bóng thật dài:
- Tiên La chi chiến không phải chuyện đùa, bất kể là thắng hay bại đều sẽ quyết định tương lai mấy ngăn năm, thế lực chính tà hai đạo tăng và giảm. Tiên Đạo đại liên minh nếu là đắc thắng, đem nhất cử thống nhất thiên hạ, hoàn toàn tất cả lực lượng phản kháng ở Tiên Đạo đại thế giới. Vì cái mục đích này bọn họ nhất định sẽ đem hết toàn lực, cho nên... Ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận.
- Đa tạ tiền bối, yên tâm đi,... Bọn họ sẽ không thành công.
Lâm Hi nghiêm nghị nói.
- Ha hả.
Thượng Quan Thánh Thông chỉ là cười một tiếng, như là gật đầu hài lòng, sau đó cước đạp một cái, lập tức hóa thành một trận gió nhẹ biến mất trong đại điện.
Lâm Hi ngây ngốc, nhưng ngay sau đó cầm lấy Chỉ Nhãn Vạn Niên đại tiên thuật ở trên bàn.
... ...
Thái Nguyên cung.
Dãy núi bao la hùng vĩ, vân chưng vụ nhiễu. Lưng núi xanh đen phảng phất giống như lục địa kéo dài đến chỗ sâu thương khung, phía trên điểm lên từng tòa cũng điện như bàn cờ.
Từ thiên không quan sát xuống, cả Thái Nguyên cung khí độ sâm nghiêm làm cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi thật sâu.
- Ông!
Bầu trời Thái Nguyên cung, chỗ sâu vô trụ vô tận một đạo kiếm quang đột nhiên hiện lên, lúc đầu còn đang ở ngoài trăm vạn dặm, song trong nháy mắt liền lướt đến gần biên giới Tiên Đạo đại thế giới, lại lóe lê một cái lợi dụng tốc độ bất khả tư nghị xuyên quá trọng trọng cấm chế, xuất hiện ở bầu trời Thái Nguyên cung.
- Sư thúc, ngươi tìm ta.
Một cái thanh âm vang lên trong hư không, thượng không đỉnh núi, một gã kim bào thanh niên trống rỗng xuất hiện, hai hàng lông mày của hắn như đao, để lộ ra một loại vị đạo kiệt ngạo cô lang.
- Ừ, ngươi rốt cục trở lại.
Trên đỉnh núi, một gã lão giả râu tóc bạc trắng khoanh chân mà ngồi, trong cử chỉ lộ ra một cỗ vị đạo cao cao tại thượng, quyền thế đào thiên.
Lâm Hi nếu như ở chỗ này liền có thể nhận ra lão giả chính là người ở trên thần phù đã từng 'gặp mặt một lần'.
Lão giả ánh mắt sáng như tuyết, ánh mắt lại không nhìn kim bào thanh niên trên không trung mà là nhìn hư không ở trước người mấy trượng, nơi đó chỉ còn lại một đạo kim quang vặn vẹo mà mắt thường khó thấy.
Tốc độ của người thanh niên này thật sự quá nhanh, Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật đã không phải là mắt thường có thể bắt đến được rồi, nơi đi qua đều là tàn ảnh, ảo ảnh, cũng chỉ có một ít đạo kim quang mới là chân thực.
Bị lão giả đoán được, thanh niên thản nhiên cười, từ chỗ sâu hư không đi ra, thản nhiên khoanh chân ngồi xuống trước mặt lão giả, một bộ dạng rửa tai lắng nghe.
Nhược nhục cường thực, thực lực vi tôn, đây là đạo lý thích hợp ở khắp mọi nơi. Nếu như không phải là bên trong tông sử dụng 'Vũ nội triệu tập lệnh', hắn căn bản sẽ không vội vã trở về.
- Huyền Huyền Tử sư bá ngươi chết rồi.
Lão giả cũng không thừa nước đục thả câu, một câu nói ra chân tướng. Nhưng mà giọng điệu bình tĩnh, nghe vào trong tai người thanh niên nhưng lại là giống như sét đánh giữa trời quang.
- Cái gì!
Kim bào thanh niên thân thể chấn động, lần đầu lộ ra thần sắc kinh hãi, một bộ dáng không thể tin được vào lỗ tai của mình.
- Huyền Huyền Tử nhưng là nhân vật thành đạo tám ngàn năm, tu vi cực cao đã đạt tới chí cao cảnh giới Quỷ Thần cảnh. Cả Tiên Đạo đại thế giới có thể cùng sánh vai với hắn rải rác không có mấy, làm sao có thể chết được... Chẳng lẽ những Thái thượng trưởng lão của tông phái khác ám toán sao?
Địa vị của Huyền Huyền Tử ở Thái Nguyên cung là người ngoài khó có thể lý giải được.
Mặc dù không thể bước vào Trung tâm vũ trụ, nhưng mà ở Thái Nguyên cung, hắn là thái thượng hoàng không hơn không kém, là lão quái vật có tu vi nghịch thiên.
Cường giả như vậy lại có thể chết được, ở trong lòng người trẻ tuổi nếu như không phải là tẩu hỏa nhập ma, vậy cũng chỉ có thể là hắn bị chút ít cường giả kia ám toán.
- Không phải, hắn là bị một người tên là Lâm Hi tiểu tử giết chết.
Lão giả nói.
- Cái gì!
Kim bào thanh niên đầu tiên là cả kinh, tiếp đó giận dữ:
- Ta hiện tại liền đi giết hắn!
- Không cần, tiểu tử này nếu thật sự dễ giết như vậy, chúng ta sớm đã chết chết. Ngươi ở bên ngoài lâu dài, đối với chuyện tình trong tông chưa quen thuộc. Lâm Hi này là nhân vật khó chơi nhất trong ngàn năm gần đây. Sư bá Huyền Huyền Tử của ngươi mặc dù thân vẫn nhưng báo thù cho hắn lại không phải là khẩn yếu nhất. Còn có một chuyện khác gấp gáp hơn, nếu chúng ta thành công, Thái Nguyên chúng ta từ nay về sau sẽ tôn quý không thể nói, cả Tiên Đạo đại thế giới lại không có người nào có thể uy hiếp được chúng ta.
Vẻ mặt của lão giả lại mà bình tĩnh một cách không ngờ, cái loại thái độ trầm ổn nắm đại cục trong tay này, vô hình trung liền khiến kim bào thanh niên bình tĩnh trở lại:
- Ta đã triệu tập tất cả đệ tử kiệt xuất nhất trong thập đại, nhiều nhất hai mươi ngày, tất cả những thiên tài kiệt xuất nhất của Thái Nguyên cung chúng ta đều sẽ tụ tập ở chỗ này. Ngươi tu tập Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật đã đạt tới cảnh giới cực cao, ở trong kế hoạch của tông phái cũng là một khâu không thể thiếu. --- Trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi tốt một chút, đến lúc đó sẽ phải dùng tới ngươi.
Kim bào thanh niên trong mắt biến ảo không chừng, một hồi vui, một hồi giận, một hồi mê hoặc, một hồi im lặng..., rất nhanh tựa hồ nghĩ tới điều gì, cười lớn lên:
- Ha ha ha, tốt! Đợi lâu như vậy cuối cùng đã tới lúc Thái Nguyên cung chúng ta quân lâm thiên hạ. Loại thời gian trọng yếu này lại làm sao có thể thiếu ta được!
Một trận cuồng tiếu, rất nhanh biến mất ở chỗ sâu tông môn.
Tầm mắt khuếch trương vô tận, từ trong Thái Nguyên cung khuếch trương đến thương khung đại địa, cộng thêm cả vũ trụ mênh mông, giờ khắc này nếu là nhìn kỹ lại tất có thể thấy được từng đạo lưu quang lấy tông môn của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái làm trung tâm, từ bốn phương tám hướng cấp tốc hội tụ mà đến.
Mỗi một đạo lưu quang liền là một gã cường giả uy danh hiển hách!
Cùng một thời gian, trên bầu trời Tiên La phái khổng lồ, một trận tiếng kèn vang dội vũ trụ to rõ, thiên nam địa bắc, chỗ sâu vũ trụ vô tận, tất cả cường giả nghe được kèn lệnh của Tiên La tông cũng từ trong bế quan tỉnh lại...
Đây là một thời khắc nguy hiểm quan hệ đến sinh tử tồn vong của tông phái, Tiên La phái cũng đồng dạng đang triệu tập thiên tài các phương.
Cả Tiên Đạo đại thế giới không khí chiến tranh giăng đầy!
... ...
Cùng lúc đó, bầu trời hải dương, Lâm Hi đồng dạng đang gia tăng tu luyện vì chuẩn bị cho đại chiến cuối cùng.
Chưởng môn, Thái thượng trưởng lão cộng thêm lịch đại thiên tài của tam đại tông phái, đội hình như vậy cho dù là Lâm Hi cũng phải cẩn thận cảnh giác.
Song ở trong lòng Lâm Hi, địa vị của một người cho dù tràng đại chiến này cũng không cách nào che giấu, đó chính là Thần tử.
Chiến tranh với tam đại tông phái chỉ là xuất phát từ báo thù trước kia bị đuổi giết, chèn ép, nhưng mà so sánh với loại thù hận giữa Thần tử lại lộ ra vẻ gặp phải sư phụ.
Từ ngày đầu tiên gia nhập Thần Tiêu tông, thù hận giữa Thần tử cùng Lâm Hi liền đã bắt đầu. Thần Tiêu chi chiến, một khắc kia khi Thần tử giết chết Chấp pháp trưởng lão, thù hận giữa song phương liền không thể nào hóa giải. Giữa hai người chỉ có một phương tử vong làm kết thúc.
Thị huyết tổ chức, cơ sở ngầm của hải ngoại thập phái, hơn nữa bên trong Thần Tiêu tông từ rất sớm đang vì Lâm Hi mà thăm dò tung tích của Thần tử, sau đó lấy được tin tức đều là Thần tử đi vào chỗ sâu vũ trụ, đi đến Lôi Đình đại thế giới tiến hành một chuyện khẩn yếu.
Chuyện này đối với Thần tử cực kỳ trọng yếu, ở trước lúc chưa hoàn thành tuyệt đối không thể phân tâm, càng không có khả năng trở về Tiên Đạo đại thế giới.
Bên trong cả Tiên Đạo đại thế giới không có ai có thể liên hệ với Thần tử. Chỉ có Thần tử chủ động liên lạc bọn họ, cho nên từ điểm này mà nói, Thần tử coi như là hư không tiêu thất rồi.
Lôi Đình đại thế giới ở chỗ nào Lâm Hi cũng không biết. Thần tử đang cùng Lôi Đình đại thế giới cấu kết cái gì Lâm Hi cũng không biết. Nhưng mà bất luận Thần tử biến mất ở chỗ nào cũng không thể thay đổi sát niệm trong lòng hắn.
- Bất kể ngươi chạy trốn tới nơi nào cũng chỉ có một con đường chết!
Trong mắt Lâm Hi bắn ra hàn mang tán loạn cùng khiếp người, một lúc lâu mới từ từ ảm đạm xuống, trong cả đại điện lâm vào trầm tĩnh.
... ...
Thời gian thấm thoắt như thoi đưa. Trong nháy mắt thời gian rất nhanh đã gần tới ngày song phương quyết chiến. Cả Tiên Đạo đại thế giới không khí càng ngày càng khẩn trương, trong thế tục đã rất khó nhìn thấy tung tích của tiên đạo tu sĩ, mấy đại hoàng triều liên tiếp ban bố mệnh lệnh ở các thành trì giới nghiêm, chính là không muốn tranh vào vũng nước đục.