Thế là cả bọn ra khỏi Thiên Lao. Không ngờ có hai ông Thiên binh đuổi theo. Cả bọn chạy vào ngõ cụt, hai ông thiên binh cười ha hả:
-Ngoan ngoãn chịu trói đi
Thằng Lanh Lợi la lên:
-Hai ông chức gì mà lớn lối?
-Là Binh Bét!
-Vậy sao bọn ta phải sợ?
-Vì bọn mi là người phàm!
Nhóm Lãng Tử tức giận. Thằng Chân To liền nhảy xổ đến, tung Liên Hoàn cước làm hai ông bật ngửa nằm dài . Mấy Đại Gia Xin Đểu liền bao vây lại. Hai ông Binh Bét mếu mếu:
-Xin cáo biệt các Lão gia, chúng con lết !
Vừa nói xong, hai ông đánh xuống đất cái “rầm” làm đất nhà Trời thủng một lỗ , hai ông chui ngay xuống. Bỗng nghe sau lưng có tiếng quát:
-Các lão gia chạy đâu cho khỏi !
Nhóm Lãng Tử Xin Đểu Ngôi Sao quay phắt lại, thấy ngay một ông đội mũ Kim Khôi, ốm tong như cây tre. Thằng Nhanh Nhảu- em thằng Nhanh Nhẹn, nói ngay:
-Ông này chắc có nhiều vợ hơn Ngọc Hoàng.
Thằng Phản Đối bác ngay:
- Tầm Bậy. Ông ta có nhiều nữ binh dưới quyền…
Chưa nói hết câu thì ông ta đã xua binh tràn lên bao vây. Quả thật toàn là nữ binh, mà toàn là trẻ đẹp mới chết chứ ! Thằng Trân Tráo cười nham nhở:
-Mẹ Kiếp ! Biết vầy ta lên trời tìm vợ cho mau lẹ, bám theo Mụ La Sát kia làm gì.
Thằng Khó Khăn thở dài:
-Nhưng làm sao đánh bọn nó được?
-Sao không được?
-Đánh chỗ nào bây giờ?
-Không có chỗ à?
-Ừ !
-Vậy đứng im !
Nhóm Lãng Tử tuy không phải Đại Anh hùng nhưng cũng là người biết giữ chữ tín. Nên nói đứng im là đứng im. Thế là cả bọn bị trói đến trước mặt Ngọc Hoàng. Đại Hiệp ta liền dùng một chiêu Mãnh Long Quá Hải nhảy đến cười cười:
-Vẫn khoẻ?
Ông Ngọc Hoàng đang nằm trên sô-fa ăn trái cây, nheo mắt hỏi:
-Quấy rối gì đó?
-Hìhì, có làm gì đâu ! À, cái ông đó tên gì vậy Ngọc Hoàng?
( Là lão đội Kim Khôi ốm tong đó ).
Ngọc Hoàng lại nheo mắt:
-Không biết à?
-Không biết mới hỏi !
-Hắn là Lãnh Binh của ta đấy !
-Tên gì vậy?
Ngọc Hoàng lim dim mắt:
-Oai Chấn Thiên Hà !
-Oai Chấn Thiên Hà ?
-Lục Giáp Thần Thâu !
-Lục Giáp Thần Thâu ?
-Tên gọi…Biết Chết Liền !
- Tên gọi Biết Chết Liền. Vậy cả Ngọc Hoàng cũng không biết tên?
-Ừ.
-Vậy hắn vô danh.
-Giỏi . Đó là Vô Danh đại thần tiên.
Đại Hiệp ta chỉ câu giờ vì phải vận Xúc Cốt Công, rốt cuộc đã tháo được dây trói, liền hốt nắm hạt đào tiên trong đĩa, xuất ngay tuyện chiêu Mãn Hoa Thiên Vũ. Thế là dây trói cả Nhóm Lãng Tử đứt hết.
Nói thật ra thì chiêu Mãn Hoa Thiên Vũ này vô cùng huyền diệu, ta chưa có thời gian luyện đến mức “lệ bất hư phát”, và trong lúc gấp gáp, có vài hạt văng đến trần gian. Vụ nổ nhà máy hạt nhân lớn nhất thế giới vừa rồi mà Quốc tế cho rằng bị Khủng bố ném bom. Không phải đâu ! Là hạt đào văng trúng đó! Mà cũng may là không có thương vong hay bức xạ gì !
Tại sao à? Tại vì nhà máy ấy đóng cửa lâu rồi. Tại sao à? Tại vì nó lớn quá. Nhiên liệu nhà máy khác vận hành một năm chỉ đủ cho nó vận hành một ngày nên rốt cuộc thiếu, phải đóng cửa. Mà đóng cửa thì đuổi việc công nhân nên ở đó không có ai hết.
Quay lại điện Thông Minh, Đại Hiệp ta mới hỏi các đồng chí:
-Giờ xin tiền ổng hay về?
Nhóm Lãng Tử đồng thanh:
-Về !
-Sao lại về?
-Vì ở đây xài vàng bạc đại !
Đại Hiệp ta tá hoả:
-Nguy tai, chắc bọn tiên nữ cũng là đồ thế với hình nhơn rồi. Hỏng bét ! Hỏng bét!
Đại Hiệp ta liền quay lại xá Ngọc Hoàng:
-Không hẹn tái kiến !!
Ngọc Hoàng hé mắt:
- Là sao?
-Là bây giờ bọn con phải về trần gian !
Ông Vô Danh đại thần tiên cười ha hả:
-Hãy quay lại xem !
Xung quanh đã bị vây kín, ngay cả nước cũng khó chảy ra ngoài được.
Thằng Thâm Hậu liền cười khẩy một tiếng, vung một chiêu Long Thiên Chưởng, tức Long Trời Chưởng. Đánh “ầm” một tiếng, đất nhà Trời văng tứ tung, cả bọn nhảy ngay xuống lỗ hổng về trần gian. Đại Hiệp ta còn nghe thằng kĩ sư công trình Cát Bên Đống kêu lên:
-Ngọc Đế thứ tội, nền đã quá hạn bảo hành !!
Vụ thiên thạch va vào Trái Đất mà báo đài nói đó là do đất nhà Trời rơi xuống đó…
Nhóm Lãng tử về đến trần gian thì chả còn gì ra vẻ nữa. Quần áo rách bươm vì đánh nhau với mấy ông rồng rơm đó. Mặt thì đầy đất cát, bụng thì sạch trơn. Tưởng sẽ có chút lộ phí về nước, ngờ đâu gặp toàn …vàng bạc đại cúng Tổ !
Thế là cả bọn ngồi bẹp ở Khu rừng Cẩm Lai, không phải ở đó toàn cây gỗ Cẩm Lai. Mà Cẩm Lai là do từ cấm lai sửa lại cho đẹp. Cấm Lai tức cái lâm- Rừng của bọn ăn xin ! Thằng Tức Tối la lên:
-Chúng ta ngồi đây làm gì?
-Không biết
-Vậy bây giờ làm gì?
-Không biết
-Mấy thằng bây đang nghĩ gì?
-Không biết
-Vậy thì đi
-Đi đâu?
Thằng Tức Tối thét lớn:
-Không biết
-Vậy là kế hoạch gì?
-Không biết
Đại Hiệp ta kêu lên:
-Biết rồi.
-Sao ? Sao?
-Là Kế Hoạch Bất Đắc Dĩ.
Thế là Nhóm Lãng Tử noi gương anh Liều Mạng, liền ra phố Khan Khan, thuộc huyện Lớn Giọng, Tỉnh Khò Khè. Rút ngay khẩu Gun15 ra. Vì lúc bị bắt trên trời thì mấy cây Ak-74 và súng máy bị tịch thu sung công quỹ hết rồi.
Thế là mỗi thằng bắn mấy phát “đoàng-đoàng” chỉ thiên làm cả phố náo loạn chạy núp hết. Hoá ra đây là đường Tái Gieo. Thế là cả bọn chộp bánh trái ăn no. Rồi còn bỏ túi được mấy lô hàng kém chất lượng, không nhãn mác và quá hạn sử dụng.
Nhóm Lãng Tử chộp ,ủa , mượn tạm mấy bộ oát-tông hàng chính hãng, hiệu Vỉa Hè. Còn giày và nón hiệu Trôi Nổi và Lề Đường. Tất nhiên là cũng mượn …miễn hoàn lại !
Chúng ta hát một bài “Đại Tặc Ca”, nhầm, là bài “Đại Hiệp ca”, tiến về Phi Gia.
Nhóm Lãng Tử thấy ngay ngôi nhà nó, lập tức nhảy xổ lại, dùng ngay Hỗn Hợp Công, ồ quên, là Hỗn Nguyên Công Hợp Chưởng. “Ầm” một tiếng, ngôi nhà villa 5tầng đó đổ ầm xuống, lập tức thấy một bọn đạo diễn, diễn viên, công an, hiệp khách chạy ào ào ra. Nhóm Lãng Tử liền dùng Loạn Đả Quyền cho họ…no đòn khỏi ăn cơm !
Haha, thật ra họ có muốn ăn cơm cũng không ăn được nổi. Bỗng một thằng hiệp khách rút ngay thanh Hổ Đầu Đao ra. Ờ ờ, là thằng Đao Hiệp, hắn rút đao nhảy ngay lại:
-Cuồng đồ to gan, xem đao !!
Cả Nhóm Lãng Tử sợ nhũn cả người, nằm mẹp xuống đất. Run quá !!
Chợt nghe thằng Đao Hiệp kêu lên:
-Không phải diễn viên à? Đi đâu đây !
Thằng Bạo Dạn túm ngay cổ nó đưa lên trời làm nó nhảy choi choi, thằng Nhục Nhã đấm cho nó mấy phát, hỏi:
-Mẹ kiếp ! Mày là thằng nào? Sao có mặt ở nhà con Fei?
-Hông phải ! Hông phải ! Đây là Trường quay Hoành Điếm mà !
Cả nhóm đồng thanh:
-Vậy con Fei đâu?
-Cô ấy diễn xong về rồi !
Cả nhóm Lãng Tử chưng hửng…..
Hết chương 4