Sau mấy lần thất bại, thằng Tò Te họp anh em lại thổi kèn:
-Tại vì năm nay là năm Canh Dần, Trưởng nhóm chúng ta là Lương Hổ. Hai cọp ganh ghét nhau nên mọi việc không thành, đề nghị cử Trưởng nhóm khác !
Một bọn đề cử Mã Thiên Thanh. Đại Hiệp ta cười thầm:
-Ngựa xanh xao thì làm gì chạy nổi !
Một bọn đề cử Nguỵ Bạch Lang, Đại Hiệp ta nhịn không được, la lên:
-Quá lắm rồi ! Bọn bây xem Lương Hổ này không bằng một con sói dai à? Ngựa Xanh Xao thì ta còn nuốt tạm, sao lại đưa con sói giả vào đây. Vậy còn tam hạp Dần- Ngọ -Tuất con mẹ gì !!
Thằng Lạn Lách nói:
-Lương Đại Ca có điều không biết ! Nguỵ Bạch Lang vốn là một vị Cẩu Hiệp, vì nhiệm vụ nên phải đóng giả làm sói thôi !
Thằng Suồng Sả ngắt lời:
-Cẩu Hiệp con bà nó! Nói trắng ra là con chó Vàng!
Thế là hai bên, một bên Ngựa Da trời, một bên Chó Vàng tranh cãi. Đại Hiệp ta mất ngôi Đại Ca, bị bỏ ra rìa. Ta tức tối vô cùng, “loe” lên một cái rồi bỏ đi một mình.
Ngay đêm đó, Đại Hiệp ta mặt quần áo dạ hành, chộp ngay được con Liu Yi Fei trong phòng ngủ. Không ngờ giường nệm Trung Quốc không thua gì đồ KimDan. Chưa lôi nó đi xa thì gặp ngay hai thằng Đầu Trâu Mặt Ngựa, hai thằng đó nói:
-Thưa Đại Hiệp Gia ! Chiếu theo sách số thì đêm nay Lưu cô nương quên cái điện thoại ở trường quay, sẽ trở lại lấy và hai chúng tôi sẽ bắt đi. Nhưng Đại Hiệp ngài quả là không phải rồi!
Nghe ả Fei nôn nóng kêu lên:
-Ôi cái điện thoại của anh Dĩnh tặng !
Đại Hiệp hỏi hai thằng:
-Muốn dẫn đi chứ gì?
-Dạ đúng vậy
Đại hiệp ta kéo tai hai thằng một cái:
-Ê ê tỉnh dậy…
Hai thằng đồng thanh:
-Dạ, đang rất tỉnh táo !
Ta lại nhìn ả Fei, lại nhìn bọn đầu trâu mặt ngựa:
-Ả còn trẻ, chưa chồng chưa con làm sao có thể chết được. Tỉnh dậy đi !
Hai thằng lơ láo:
-Số mạng hết thì chết. Có gì lạ đâu !
-Chưa chịu tỉnh à?
-Là sao?
Đại Hiệp chu môi ra:
-Ý là …Bọn mày đừng nằm mơ !
Ta liền nhảy vào đánh hai thằng. Mới hai chiêu thì hai thằng đã …xịt máu mũi, bỏ chạy nhanh hơn ngựa thường. Ta rất ngộ, không hiểu sao con trâu mà cũng chạy nhanh thế, liền trổ khinh công đuổi theo xem kĩ, hoá ra con ngựa cõng con trâu mà chạy. Đại Hiệp ta khen thầm:
-Đại Uyển Câu quả nhiên danh bất hư truyền !
Trở lại chỗ cũ thì thấy con ả Fei đang chạy trốn, nó thấy chạy không thoát liền nhảy ùm xuống nước. Đại Hiệp ta đúng ra không biết bơi, nhưng vì khâm phục thằng Giang Linh Ngư nên học được. Ta liền nhảy xuống theo. Thấy ả Fei đang giằng co với một thằng đẹp trai. Đại Hiệp ta quát lên:
-Sao mày dám càn rỡ người đẹp?!
Thằng đó thấy ta liền vui vẻ nói:
-Xin Đại Hiệp huynh bớt giận. Số là lần trước tiểu đệ gặp nàng ở Hồ Tây, Đan Dương thành. Nàng đã cướp mất trái tim tiểu đệ.
Đại Hiệp ta ngắt lời:
-Ta rất thông cảm với Hà Bá huynh. Vậy giờ như vầy : Để ta giải phẫu huynh xem tim còn không, nếu không thì ta sẽ đòi giúp cho !
Anh chàng Hà Bá xua tay lia lịa :
-Không cần ! Không cần ! Tiểu đệ chợt phát hiện ra nó còn đây, nó sắp nhảy khỏi lồng ngực rồi. Huynh cứ dẫn nàng đi !
Ta còn ở lại nói mấy câu với anh Hà Bá thì ả Liu lại chạy mất. Khi lên đến bờ thì không thấy dấu vết gì. Đại Hiệp kết luận :
-Đã mất tích !
Chưa gì đã thấy thằng Hồ Hởi lái Innova đến kêu lên :
-Lạc Đại Ca ! Có tin mừng !
Đại Hiệp ta ghét nhất bọn trọc phú nên thờ ơ :
-Tin gì ?
Hoá ra là có 800 ông thiên binh thiên tướng kéo xuống trần gian quyết bắt Đại Hiệp ta. Chủ sử Tổng nguyên soái Đại Kỳ là lão Vô Danh. Lão to nhỏ làm Ngọc Hoàng cho xuất binh. Với lí do là ta mấy lần trốn thoát khỏi tay thiên binh, làm uy tín Thiên Đình sụt giảm nghiêm trọng. Đại Hiệp ta tức tối vô cùng :
-Sao bọn chúng xem thường ta lắm thế, ta dù không bằng Tôn Ngộ Không nhưng cũng phải 8vạn thiên binh thiên tướng, sao lại mang 800tên cỏ rác đến làm ô nhục thanh danh lẫy lừng của ta.
Thằng Hồ Hởi nói ngay :
-Thưa Đại Ka, 800 tên này tên nào cũng hạ được 1000tên binh nhất mới được chọn đó. Ngọc Hoàng chỉ có 1000tên thôi, lần này huy động 800tên chẳng khác nào mang 80vạn quân. Uy lực không thể nghĩ bàn !!
Đại hiệp ta suy nghĩ, hỏi lại :
-Mỗi tên hạ được 1000tên thật ư.
-Dạ phải. Không sai. Số là khi trước các nước chạy đua vũ trang, có tiến hành thử tên lửa hạt nhân làm nhà Trời bị thương 1000tên binh nhất. Lão Vô Danh liền chọn những võ tướng giỏi nhất ra đấu với 1000tên binh nhất đó. Quả thật võ tướng nhà Trời vô cùng tài giỏi, Phích Không Chưởng vô cùng thâm hậu. Chiêu thức chưa đánh ra mà cả 1000tên binh nhất đã ngã rồi. =))
Đại Hiệp ta nghe hắn nói hơi là lạ, xa xa. Nhìn lại thì hắn đã bước một chân lên xe rồi. Ta tức quá :
-Thằng trọc phú, ngươi đểu ta à ?
Đại Hiệp kèm theo tiếng quát là Thần Phiến bay ra theo thế Ngoạ Long Tìm Dực. Quạt bay về thì hắn đã lên xe chạy đi rồi. Ta nhìn quạt thấy mớ tóc đen và một mảnh hoa tiên. Trên đó ghi :
« Kính tặng chút kỉ niệm làm quà tương kiến, tiểu đệ là đầu đinh, không phải đầu trọc »
Đại Hiệp ta nhìn theo bóng hắn. Thấy xe hắn lái vì sợ ta đuổi theo nên chạy nhanh, quệt phải một người chạy xe đạp. Theo tinh thần nghĩa hiệp, ta chạy lại đỡ lên. Không ai xa lạ mà đó là thằng Từ Tốn, hắn khóc oà lên thổn thức :
-Đại Ca ơi, hắn...hắn...đâm chết em rồi .
Hoá ra ai mà đau đớn cũng chẳng thể nào từ tốn được. Đại Hiệp ta dỗ hắn một lát. Hắn cho ta biết là binh tướng nhà Trời xuống trần chia làm 4nhánh định bao vây Trung Quốc để giăng Thiên La Địa Võng theo kiểu...nước thải cũng chảy không lọt. Nhưng vừa xuống trần thì nhánh hướng Nam bị cúm gia cầm H1N1 do nhảy nhầm sở rác. Theo một nguồn tin đáng tin cậy thì năm trước sở rác đó là một khu dân cư, bị giải toả để san lấp mặt bằng xây khu đô thị cao cấp. Nhưng giải toả xong bỗng biến thành ...sở rác. Do các vị thiên tướng cập nhật bản đồ cũ nên gây ra hậu quả tai hại. Té ngay một bãi xác gà chết .
Nhánh thứ hai do ông Thiên Tướng Tao-Cha-Mày dẫn đầu. Ông Võ Lâm Minh Chủ Trung Nguyên nghe thế giận lắm, thét rằng :
-Giỏi lắm ! Dám mạo danh bổn nhân ư ?
Ông liền kéo hào kiệt anh hùng đánh nhau long trời lỡ đất. Ông Minh chủ tên là Lại-Đây-Con.
Nhánh hướng Tây thì gặp Tây Tạng Thiên Tôn- Vô Nhân Cốt Khô Quỷ và bọn lâu la là những âm hồn bất tán. Ông Vô Danh đánh nhau với Vô Nhân còn kinh thiên động địa hơn, quỷ khốc thần sầu, đất trời mù mịt.
Nhắc lại quá khứ , Cốt Khô Quỷ lúc đó yêu một bà Ma Trơi, bà ta chê hắn gầy. Hắn cầu kiến Ngọc Hoàng , tâu rằng :
-Lạy Trời cho con tăng thêm vài kí, cô ấy chê con gầy giơ xương.
Ông Trời mới hỏi :
-Cô ấy là ai ?
-Dạ, cô ấy là Hữu Danh Bán Dạ Ma.
-Tên gì ?
-Dạ, tên là Chết Chưa Được Năm !
-Còn ngươi ?
-Dạ, con là Vô Nhân Cốt Tươi Quỷ.
Ông Ngọc Hoàng phán :
-Ma âm không được yêu người dương thế chứ ta đâu cấm ma yêu quỷ, quỷ thương ma. Ngươi phải làm sao cho cô ấy yêu ngươi bằng tấm lòng chứ đâu phải vẻ bề ngoài.
Tên Cốt Khô Quỷ khi đó còn tươi, chưa khô, trân tráo nói :
-Dạ , bộ lòng con xình rữa thành đất cả năm rồi, bộ não cũng hỏng bét hết. Con cháu con mới ướp hương cho con nên bộ xương mới tươi thế này đấy !!
Ông Ngọc Hoàng tức giận :
-Nói trăng nói cuội đùa cợt ta, đuổi hắn về trần gian.
Cốt Khô Quỷ khi ấy biết mình thế đơn lực bạc không đấu lại Thiên Đình liền về ẩn náu tu luyện thần công, chiêu binh mãi mã. Nay gặp Tổng Lãnh Binh nhà trời liền triệu tập quần ma, quyết diệt lão Vô Danh, bẻ gãy vây cánh trước.
Hết chương 5.