Đang lúc ấy nghe tiếng Iphone reo lên, ta lấy ra. Thằng Tuần Tự- lại một thằng trong Chiến Dịch Crytal. Hắn đang bình luận cho sự kiện: “Kim Diện Đại Hiệp: Mặt đỏ hay trắng bệt?”
Hoá ra Vang Danh Đại Tiên bị …lở mồm long móng nên muốn chết chung với Đại Hiệp ta, dùng hết nội lực đánh ra một chiêu Đại Thủ Ấn nhưng bị chấn động lục phủ ngũ tạng trọng thương nặng hơn, sức khoẻ suy yếu dần. Nay nghe tin Đại Hiệp ta trở về Trần gian , tức quá ói ra ba ngụm máu tươi. Nhầm, ói ra ba ngụm máu rồi chết tươi !
Thằng Thiện Tay thảy ngay cho ta một tờ báo Thiên Đình là Thiên Địa 24H qua, ghi:
“Ông Vang Danh Đại Tiên, tên cúng cháo: Vô Danh. Vì bị tên Kim Diện Đại Hiệp ám toán trọng thương không nhảy qua khỏi, đã từ trần tại Kim Mẻ-Một-Miếng Cung. Ngọc Hoàng Đại Đế và nhất là các bà Thiên-Phi vô cùng thương tiếc. Trong lúc tang gia bối rối có điều chi sơ sót xin mấy vị Tiểu Tiên Quèn rộng bụng ngước lên bỏ quá cho. Gia đình Vô Danh lão mẫu, Vô Danh lão cửu, Vô Danh thê nhi, Vô Danh tử tôn, Vô Danh ấu tôn đồng cử tạ. Lễ an táng sẽ được cử hành tại đại sảnh tư gia.
-Sao kì vậy?
-Tên nhà báo viết nhầm !
-Nhầm ư?
-Ngươi còn nhớ Vô Danh Đại tiên thích gì nhất không?
-Rượu !
-Phải, nhưng nhà lại không ai uống. Nên nhân dịp này đãi khách hết. Nào là Nữ Nhi Hồng, Bồ Đào Tửu, Trúc Diệp Thanh tổng cộng 2triệu vò đã trống rỗng hết rồi. Mà tên nhà báo là khách hơi đặc biệt nên …
-Nên uống hơi đặc biệt, và viết bài hơi đặc biệt với lối ngôn từ hơi đặc biệt nốt.
Ả Fei hứ một tiếng xen vào:
-Gã chết tiệc đó sao lại dám nói là bị ám toán chứ. Rõ ràng là lão Vô Danh đó ám toán mà !
Thằng Tuần Tự trong Iphone vọng ra:
-Tuy sự việc là thế nhưng còn danh dự nhà Trời đâu. Chẳng lẽ nói tướng Trời thua người phàm. Và vì thế, hiện tại nhà Trời lại phái Ngũ Hành Đế Quân xuống bắt Đại Hiệp về trị tội.
Bà Fei hoảng hồn, kêu lên:
-Chạy nhanh thôi. Chúng là tướng nhà Trời, đi mây về gió. Nhanh lắm !!
Đại Hiệp than thở:
-Mình làm sao chạy nhanh hơn gió đựơc?
Con Liu Yi Fei cáu gắt:
-Thằng bát đản ngu ! Mình chui vô hang hốc kín thì gió không đến được.
Ả lôi kềnh Đại Hiệp đi. Còn nghe loáng thoáng anh Liều Mạng than thở:
-Mi là nô lệ của tình cảm. Đại Hiệp ơi !
Đại Hiệp cố nói với lại:
-Con người vừa sanh ra đã là nô lệ rồi !
Thằng Liều Mạng thở dài:
-Ngu kinh! Chết đến gáy còn lên giọng triết nhân !
Ả Liu lôi ta đến một toà núi hùng vỹ, nói:
-Núi lớn tất nhiều động.
-Nhiều động thì nhiều yêu quái. Lỡ yêu quái bắt cóc thì làm sao? Chúng thích gái như cô lắm đó !
Ả Fei nổi hung lên ngay:
-Ngươi làm anh hùng cứu…ta không được sao !
Gặp một cái động ả chê hẹp, một cái động ả chê ẩm thấp, một cái động ả chê bẩn thỉu, vào một cái động nọ thì gặp một con dơi bay vù ra, vậy là ả đék chịu vô. Hết nói !
Đại Hiệp than thở:
-Nhọc nhằn thế. Sao lúc nãy không chui xuống cống cho mau.
Ả Fei đấm cho ta một phát:
-Ngươi…ngươi xem ta là người chui xuống cống sao?
Đại Hiệp thở dài:
-Ngu kinh ! Chết đến gáy còn thân phận với danh dự.
Ả Liu liền long mắt lên như …mắt hổ:
-Ai? Ngươi hay ta?
Chợt một lão hoà thượng nhảy ra nói to:
-May quá! May quá! Sắp được cầu siêu rồi! Sắp có cúng dường rồi. Này này, mấy người chết vậy?
Đại Hiệp tròn mắt:
-Ông là ai? Tên gì? Ở đâu?
Lão cũng tròn mắt không kém, đáp :
-Ta là ta ! Tên của ta ! Ở đây !
Đại Hiệp ta nhìn kĩ trước ngực lão hoà thượng có một cái bảng ghi : « Nữ Nhi Hồng thiên hạ đệ nhất tửu lượng, Cẩu Nhục hoà thượng »
Đại Hiệp liền chấp tay thi lễ với lão :
-Nam mô a di đà phật, kính chào lão tăng !
Ông ta chộp ngay hai cái đùi chó ăn dở trong tay áo ra chấp lại :
-Tây mô ngũ vị hương thịt chó, kính chào Tiểu công đức.
Đại Hiệp và ả Fei ngây người. Ông lão thịt chó hỏi :
-Không hiểu à ?
-Xin thỉnh cao kiến !
Lão Tăng vuốt râu :
-Nam mô là phương Hoả, cầu lửa để dốt sạch bụi trần. Còn ta chỉ thích Tây mô, miễn có vàng là có thể mua rượu. Mà có rượu không có thịt chó thì còn ra cái khỉ gì. Ta hỏi ngươi : Thịt chó hay Phật, ai quan trọng hơn ?
Đại Hiệp và Ả Fei lại ngây người :
-Cái này...
-Ngu kinh ! Thịt chó ăn bổ, còn Phật thuyết kinh xong đòi tiền cúng dường. Rõ là thịt chó tốt hơn mà
Đại Hiệp ngậm miệng. Lão Tăng thịt chó lại hỏi :
-Còn câu kính chào Tiểu Công đức ngươi cũng chưa hiểu chứ gì ?
Ta chưa kịp mở miệng thì lão tiếp luôn :
-Ngươi quên ta cũng là hoà thượng à ? Phải học hỏi theo Phật Tổ, đọc kinh cầu siêu phải xin...chút cúng dường. Cúng dường xong ngươi sẽ có chút công đức !
Đại Hiệp cười khổ :
-Thì cứ nói thẳng ra là xin ít tiền cho rồi !
-Ngu kinh luôn ! Ngươi nghĩ ta là bọn Cùng Gia Bang sao chứ.
Ả Fei giận tím mặt nãy giờ, ném ngay giữa mặt lão 500tệ, quát :
-Cúng rồi đấy , lên bàn thờ ngồi ăn đi !
Đại Hiệp ta bật cười còn lão thì nhăn nhó :
-Nhận tiền rồi thì phải bỏ ra chút công sức chứ. Bần tăng xin cầu siêu một pho kinh Mật Tông.
Ả Fei giận quá xô lão ra :
-Cút ngay ! Trù yếm gì chúng ta ! Biến đi !
Lão trố mắt :
-Chứ các vị thí chủ không muốn chết à ?
Đại Hiệp ta sờ sờ mũi trả đũa :
-Ngu kinh luôn ! Ai lại muốn chết bao giờ !
Lão gãy gãy đầu nhăn nhó, Ả Fei táp ngay :
-Đầu trọc có chí à !
Lão luống cuống bỏ ngay hai tay xuống, phẩy phẩy hai tay áo thùng thình làm như quạt :
-Cứ tưởng là một cặp tình nhân bị gia đình phản đối nên lên núi nhảy xuống tự tử...
Ả Liu túm ngực lão tức tối :
-Ta với thằng nhóc này mà ngươi nói là cặp tình nhân sao !
Đại Hiệp ta xua tay dàn xếp, nói với lão hào thượng :
-Xin đại sư xét cho. Bọn tôi đúng là tình nhân.
Nghe Ả Fei kêu lên « ngươi, ngươi », rồi còn nhéo ta một cái vào hông đau điếng, ta nhịn đau nói tiếp :
-Nhưng không phải gia đình phản đối, có cách nào giải quyết êm thắm không cao tăng.
Lão đứng cạnh ta đo đo :
-Ta có cao gì đâu. Nhưng hai người vì sao bị Thiên Đình phản đối ?
Đại Hiệp giả vờ đau khổ, kể :
-Dạ thưa, trong sách số của Nguyệt Lão nói con đây chỉ có hai vợ thôi và không phải nàng, hai con yêu nhau là vượt quá Thiên-quy nên Ngọc Hoàng phái Ngũ Sắc đế xuống đàn áp...
Đại Hiệp ta bụm tay vào hai mắt khóc oà lên, nhưng đảm bảo rằng không có một giọt nước mắt nào đâu. Haha... Ông hoà thượng nói :
-Chớ lo, chớ lo, ta đã có cách !
Thế rồi dạy cho ta một bài tâm pháp nội công « Triệu Hoà Đại thủ ấn », nói nhỏ mấy câu rồi bỏ đi. Ả Fei hiếu kì :
-Nói gì vậy ?
-Thiên cơ bất khả lậu !
Vừa lúc đó mắt ta hoa lên, thấy muôn ngàn hào quang. Khi mở mắt ra đã thấy vô số người xung quanh.
-Đúng là tạp chủng !
Có một bọn lính quân sự Mĩ trắng, một bọn Biệt Đội đen, một bọn mặt đồ đỏ chét độn phùng phình như đặt bom, lại có một bọn nữ mặt áo vàng tươi, quần đùi cũn cỡn như Audition. Lại có một bọn kiếm hiệp mặt trường bào xanh. Đại Hiệp ta thắc mắc phải hỏi :
-Bọn này chơi game gì đó ?
-Kiếm Thế ( Thời điểm đó chưa có Gunny, hay Gunny chưa thịnh hành, không rõ. Biệt đội còn chưa bị ...Cấm túc. Tác giả không thích FiFa Online)
Rồi cả bọn lại nói chuyện ồn ào kinh khủng, không có vẻ gì là muốn đánh nhau với Đại Hiệp cả. Đại Hiệp kéo tay một thằng áo xanh :
-Ê, các vị là Ngũ Sắc Đế tướng quân phải không ?
-Ừ , ta là KoolBoy, Tham tướng Mộc Đế.
Hắn liền choàng vai ta cười hì hì :
-Lúc nãy ta hack Auto ăn hết cả bọn luôn, lên Level 103.
Đại Hiệp sờ sờ mũi :
-Không bắt ta à ?
-Chưa tới giờ, còn hơn 1giờ nữa, làm gì cứ làm đi
Nói rồi bị thằng khác kéo đi tranh cãi. Đại Hiệp ta nhìn nhìn bọn họ, khâm phục quá chừng, làm việc đúng giờ giấc, không biết đi W.C có đặt giờ không ? Ả Fei kéo ta vừa nói nhỏ vừa dứ dứ tay :
-Tiên hạ thủ vi cường
Đại Hiệp ta đáp :
-Dĩ triệu hoà vi quý !
Ả Mei Zi liền la lên :
-Đồ chúa ngục !
Đại Hiệp ta trả đũa ngay :
-Mi khôn lắm à ! Đồ khôn liền !
Ta chỉ thuận miệng nói theo kiểu xù-xù-ka xù-xù-kê, tiếng Hoa chả có ý nghĩa gì.
Hết chương 9