Đại Hiệp giật mình nhảy bật dậy, ngây ngô hỏi:
-Cô có chồng rồi hả? Ở đâu? Hồi nào? Tên gì?
Ta liền ngó quanh quất:
-Hắn võ công giỏi không? Có ở gần đây không?
Bỗng bốn thằng kia đã tỉnh dậy từ lúc nào, đang đứng sau lưng ta, một tay chống nạnh, một tai đặt lên vai ta:
-Đại Hiệp không hiểu ý Lưu Tiểu Thư à?
-Ý gì?
-Ý là nếu Đại Hiệp ngươi quả thật giỏi thật sự, dùng nội công chấn gãy 18côn đó thì Lưu Tiểu Thư sẽ cưới ngươi làm chồng. Đáng tiếc…
Một thằng khác xen:
-Đáng tiếc chỉ là một tên Đại Hiệp rởm.
Ta liền phân bua:
-Những tên võ biền thì có chục tên cũng vô ích. Như ta thông minh tài trí…
Đại Hiệp giật mình quay lại nhìn 4 thằng lom lom:
-Ê, Yi Fei! Bốn đưá này là nhà báo đó!
Ả Fei "ừ" một tiếng, nói:
-Thì có sao?
-Chúng đăng chuyện này lên báo sẽ nguy hiểm cho tiếng tăm của cô lắm…
Ả Fei cáu:
-Ta cũng là phụ nữ như mọi người khác sao lại rào trước đón sau không cho ta có chồng cơ chứ!
Bốn tên kia nghe ta nói thế liền cười hềnh hệch dùng một tai đè lên bả vai ta, một tay nắm cổ tay ta, tám cánh tay nắm cứng ngắt:
-Thế ngươi định làm gì?
Đại Hiệp dang chân ra hiên ngang, dùng nội lực chấn 8cánh tay văng ra ,nói:
-Người không vì mình, trời tru đất diệt
Một thằng liền hùa theo:
-Chí phải. Nhưng bọn tiểu đệ em đã giúp anh ra khỏi Long Cung đó.
-Giúp ta?
-Vâng. Thừa lúc các vị Long Vương nghe phỏng vấn, các song sắt đã bị cưa.
Hèn gì ta đá một phát đã văng ra. Nhưng ta vẫn bướng:
-Mặc kệ! Người ta có câu : « Cứu vật vật trả ơn, cứu nhơn nhơn trả oán » mà.
Xoẹt một cái, ta đã rút ra 4 thanh đao, mỗi thanh dài 3tấc 7phân, chuẩn mực của Tiểu Lý Phi Đao. Ta liền cười khẩy một tiếng, ném 4thanh tiểu đao thẳng tới cổ họng 4 thằng. Vật sắp tới mục tiêu, chợt thấy thằng ở giữa vác lên một khúc sắt đen sì, ba thằng kia cũng phụ-hợ theo, có ghi hàng chữ Made in China to đùng ở giữa. Bốn lưỡi đao liền bị hút vào đó. Hoá ra là một tấm nam châm to. Tên ôm khối sắt liền để xuống, chống cằm lên hất hàm hỏi:
-Hàng China chúng tôi không tệ chứ Đại Hiệp?!
Đại Hiệp ta đành phải trả lời:
-Đúng là không tệ!
-Nhưng chưa hết, còn nữa này!
Hắn liền rút ra cái Remote bấm một phát, 4thanh đao liền vọt ngược trở lại ta nhanh không thể tưởng.
Bốn thanh đao chia hai bên vai và hai bên hông của ta xẹt lại dính lên thành tàu một mảnh vải hình vuông. Ta nhòm lại sau lưng thì áo ta đã rách hết phần lưng rồi. Cả bốn đứa cười ha hả chợt tái mặt nhìn lên trên đầu ta. Ta quay lại nhìn lên, thì xa xa thấy có một cơn lốc xoáy đang chạy đến vù vù, như một vòi rồng trên sông.
Bốn thằng kia liền chạy vù vào khoan tàu đóng sập cửa lại, ta và Ả Fei còn chưa biết tính sao. Ta nhìn quanh quất, chợt thấy cái mềnh trên bon tàu, nhớ lại câu sư phụ có dặn ta trước khi lên đường sang Trung Hoa này:
-Nếu lúc nào con muốn ôm một người con gái bõ chạy thì hãy lấy tấm vải vuông trải ra rồi đọc câu thần chú rằng: “Tao có cha, tao có má, con Liu Yi Fei rất có giá, mau cứu chúng ta khỏi nanh vuốt Hà Bá”
Ta đọc xong tấm mềnh liền căng ra bay lên không. Ta liền nắm tay Ả Fei nhảy lên, tấm mềnh liền bay đi. Đến mé sông ta liền nhảy xuống, chộp ngay tấm vải cột lên mình thành cái áo choàng vô cùng oai phong. Ta nói:
-Thế là thoát rồi!
Chợt nghe có tiếng trên đỉnh núi vọng xuống:
-Chiêu Hồi Mã Thương ở Thiếu Lâm thế nào? Có muốn gặp Long Vương nữa không?
Đại Hiệp và Ả Fei ngước lên nhìn thấy lút-tí-tè trên núi có hai thằng áo đen đang được che lọng, một thằng số 2 và một thằng số 8, có rất nhiều vệ sĩ. Hoá ra bọn này lúc ở chùa Thiếu Lâm đã ám toán ta. Đại Hiệp tức tối:
-Hai con quạ đen kia, sao dám đứng cao hơn Đại Hiệp ta. Biết ta là ai không?
Tên số 8 cười khẩy:
-Biết chứ biết chứ! Thiên hạ Đệ nhất Chạy trốn, Mộc Phiến gãy chìa Hồ Diện đại tặc, họ Lạc tên Đường.
Đại Hiệp ta tức tối, nhìn ả Fei:
-Làm gì đi chứ!
-Làm gì?
-Không nghe hắn mắng ta ư?
-Hắn mắng thì ngươi trả đũa đi, liên quan gì ta đâu!
Cô ta liền men theo triền núi lạnh lùng bỏ đi. Đựơc chừng 10bước thì có hai thằng áo trắng dưới biển bay lên nắm lấy hai tay cô ta. Cô ta giãy nảy:
-Buông ta ra! Buông ta ra!
Đại Hiệp cười khẩy:
-Giờ thì có liên quan rồi nhé!
Ả Fei kêu lên:
-Tại sao ngươi còn đứng đó?
Ta thản nhiên nhịp chân:
-Đương nhiên là đứng đây!
-Tại sao ngươi không cứu ta?
-Tại sao ta phải cứu cô?
-Tại vì ta đẹp!
-Đẹp thì sao?
-Đẹp thì ngươi phải quan tâm đến ta!
Đại Hiệp nghe ngồ ngộ:
-Cô không quan tâm ta, mà ta lại quan tâm cô chẳng phải ngu ngốc lắm ư?
Ả Fei nói:
-Được lắm!
Ả liền xoay tay ba lần đã thoát ra được sự khống chế, liền tát hai tên kia bay xuống sông luôn. Ả Fei phủi tay đi lại phía ta:
-Chúng ta có thể giao thiệp lâu dài đấy.
Ta hỏi:
-Thật thế ư?
Bỗng thằng số 8 trên đó nói:
-Thế là bây giờ hai người đấu hai người. Công bằng rồi nhé.
Đại Hiệp ta tức tối:
-Con mẹ nhà ngươi. Hai ngươi là người thế mấy trăm tên kia là thú à?!
Ta và ả Fei liền nhặt đá ném chúng tới tấp làm mấy tên đó bị thương gần 30người. Thằng số 2 nói:
-Không cần phiền Ngọc thủ của hai vị.
Nói xong thằng số 8 liền véo đi một cái, chạy nhanh không tưởng nổi. Nghe bịch một tràng dài. Hắn đánh nhanh quá nghe như một tiếng. Thấy một đám người y như đám cò trắng bay ùm xuống sông. Cả bọn còn lại thét lên chạy tứ phía. Thằng số 2 liền vận Lưỡng Nghi bát quái, lập tức bọn kia xoay xoay bay lên trời thành vòng tròn lớn. Thằng số 2 hét lớn một tiếng, chưởng lên không, cả bọn bay liền văng ra tứ phía như pháo bông mất tiêu.
Thằng số 2 hỏi:
-Giờ công bằng rồi chứ?
Ta thấy hai tên trổ thần công cái thế, sợ quá chừng, liền giả lã:
-Hâm mộ từ lâu. Nhưng không biết tôn tính đại danh là gì?
Tên số 8 cười ha hả:
-Để nhận được một câu hỏi của Lạc Đại Hiệp quả là không dễ. Ta là Bách Sát Bát Phong, thiên hạ đệ bát chém gió!
Ả Fei nói nhỏ:
-Tên Bách Sát Bát Phong này tung hoành ở Ca-ri-bê suốt 20năm qua, chuyên môn chém gió thành bão xoáy, danh tiếng lẫy lừng nhất châu Mỹ đó…
Ta bỗng nhớ lại cơn lốc xoáy lúc nãy, 9/10 là do tên này làm. Tên số 2 vỗ ngực:
-Ta là Lưỡng Nghi Quyền Vương. Thiên hạ đệ nhị chém gió!
Ả Fei lại nói nhỏ:
-Lưỡng Nghi quyền vương là Thần Trấn sông Lưỡng Hà. Khi nào người trên hoang mạc cần nước, hắn liền vận công hút nước lên tưới cho họ…
Đại Hiệp ngạc nhiên:
-Đại Thiện Nhân à?
Ả Fei nói thêm:
-Phí dịch vụ mỗi lần 3vạn lượng Hoàng Kim.
-Ặx!! Thế thì thành Đại Tài thần rồi. Nhưng …sao cô cái gì cũng biết thế?
Ả Fei đưa tay lên. Hoá ra cô ta đang cầm cái Iphone 3GS, còn thấy chữ GooGle trong đó nữa.
Ta liền chìa tay ra:
-Giờ thì...hợp tác vui vẻ.
Ả Fei bận cầm điện thoại, liền ném xuống sông rồi mới đưa tay ra đập tay ta 3 lần :
-Hợp tác vui vẻ !
Ta và ả Fei liền nương theo vách đá phi thân bay lên. Ai dè chưa tới nơi, tên khốn thứ 2 bất chấp luật lệ giang hồ, tung chưởng đánh ra. Đại Hiệp ta tuy đỡ được nhưng đã rơi về chỗ cũ. Nhìn lên mới thấy tên số 8 đã nắm được ả Fei. Ta liền mắng :
-Hai tên chém gió trâu sanh bò rừng kia. Tại sao một thằng chưởng mà một thằng trảo. Lừa lão gia àk. Mẹ kiếp !
ả Fei vừa kêu lên :
-Cứu ta !!
Thì hai tên kia đã cười hô hố vác đi mất. Ta liền bay lên vách đá thì thấy hai tên nhảy lên một chiếc xe hơi rất vip chạy đi. Ta phải chạy bộ đuổi theo.
Hết chương 14