
04-11-2014, 06:21 PM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Nov 2014
Bài gởi: 75
Thời gian online: 80430
Thanks: 11
Thanked 6 Times in 5 Posts
|
|
Chương 15
Chạy một đoạn gần 30km mà chưa thu ngắn khoảng cách với chiếc xe vip tí nào. Chợt có một chiếc xe hơi đuổi theo chạy ngang hàng với ta. Có thằng ló máy quay phim ra ghi hình. Nghe một đứa ngồi bên cạnh hắn cầm micro như biên tập viên, nói:
-Hôm nay là một ngày đẹp trời, không mây, chúng tôi có dịp chứng kiến tài nghệ của Thiên Hạ Đệ Nhất Khinh Công - Kim Diện Đại Hiệp quả nhiên danh bất hư truyền. Hiện tại Đại Hiệp họ Lạc đã vượt qua quãng đường gần 300km.
Đại Hiệp lẩm bẩm:
-Bọn này xạo tổ! Toàn đưa tin giật gân. Ta vừa đi được 30km đã kê lên gấp 10.
Thằng Biên Tập Viên hỏi:
-Thưa Lạc Đại Hiệp, theo nguồn tin thì Khinh công của Đại Hiệp hiện tại là Độc bộ thiên hạ với khả năng chạy 1000km trong vòng 3giờ. Việc này có thật không?
Đại Hiệp ta đang chạy mệt, phát cáu:
-Có Điện Thoại không mậy?
-Chi vậy? Thưa Đại Hiệp. Để bấm giờ à?
-Để tao gọi 911 tống mi vào tù, phiền vãi!
Thằng Biên Tập Viên lật một cuốn Thống Kê trầm tư:
-Theo cục Thống Kê và Đo Lường Đường bộ. Vận tốc tối đa của xe Cảnh sát giao thông là 190 km/h. Mà hiện tại chúng ta đang đi với vận tốc 312 km/h thì cho dù có gọi họ cũng không đuổi theo kịp…
Đại Hiệp ta nhiếc:
-Lải nhải mãi! Lợi ích lắm à?
-Vâng, có rất nhiều lợi ích…1 là có thể tập nói nhanh, tập suy luận nhanh, tập thói quen đánh răng thường xuyên, nhai sing-gum bạc hà ( vì không nhai nói chuyện với người đối diện sẽ có ngày người ta đánh giùm vài phát thì…không còn răng để đánh nữa!). Thực tế nhất vẫn là có lương hàng tháng. Lãi nhải mà có tiền thì ngu gì không nói.
Đại Hiệp ta thở dài:
-Thế có lợi ích gì cho ta không?
-Có chứ, lợi rất lớn.
-Nói nghe thử!
-Là khi nào mệt có thể vào xe nghỉ mệt….
Đại Hiệp ta mừng rơn:
-Thật ư?
-Thật!
-Nhưng xe đầy rồi mà?
Tên BTV nói:
-Thì làm sao cho nó vơi đi!
Đại Hiệp ta cười cười :
-Ngươi nói đó nhe!
Ta liền nắm cổ hắn lôi qua cửa kính xe ném ra ngoài rồi nhảy vào phủi tay. Uống 2ngụm C2, ta liền hỏi:
-Sao xe này chạy mãi mà không bắt kịp xe kia?
Thằng quay phim ném Camera qua một bên:
-Vì hai xe cùng loại mà.
-Sao lại thế được?
-Tất nhiên là được. Khi tên đệ nhị chém gió và đệ bát chém gió đến tìm Đại Hiệp huynh đã đường đường chính chính mang 2 xe. Bây giờ vội quá chúng chỉ đào tẩu một chiếc, còn một chiếc chúng ta đang ngồi đây!
-Ồ!
-Đại Hiệp huynh thấy cánh nhà báo phóng viên chúng tôi tài không?
-Toàn báo hại@@
-Sao?
-Chứ đi mãi mà không đuổi kịp thì ích gì!
-Có cách mà! Chỉ cần làm xe nhẹ bớt.
Đại Hiệp ta lại cười cười:
-Cái này ta làm quen rồi!
Ta liền túm cổ hắn. Hắn la lên :
-Khoan khoan, có cách dễ hơn.
Hắn liền rút ra một cái súng bắn dây, có mũi tên. Bắn một phát đã móc vào xe phía trước. Hắn liền kéo một phát. Thằng tài xế nhấn thắng thế là hai xe dừng lại ngay. Đại Hiệp ta liền nhảy ra khỏi xe. Hai tên bắt Ả Fei cũng nhảy ra khỏi xe, tên số 2 nói :
-Chúng mày muốn gì ?!
Đại Hiệp ta cười khẩy :
-Muốn đánh nhau chứ muốn con mẹ gì nữa !
Tên quay phim liền nhắc nhỏ :
-Phải nói văn nhã một chút, lỗ mãng quá vậy.
-Nói làm sao ?
-Ta muốn tỉ thí so tài với hai ngươi.
Thằng số 2 nói :
-Đánh thế nào ? Văn hay võ ?
-Cái này...
-Võ là cứ choảng nhau thế thôi. Còn văn là tỉ thí khác. Nam nhi thì có : Rượu , nữ và thi thơ.
-Tao chẳng có tâm trạng đâu mà làm thơ. Gái thì không có sẵn.
-Thần Tiên Tỉ Tỉ đấy→
-Thần Tiên không thể gọi là gái được.
-Thế đấu rượu.
-Rượu đâu ?
Thằng số 8 vác ra một thùng to trong cốp xe, và nói :
- Sư huynh hãy ở ngoài lược trận, để cho đệ.
Thằng lái xe nói:
-Để tôi đấu với hắn.
Hai thằng ngồi uống khá lâu. Nghe thằng số 8 nói:
-Đủ 8xị rồi..
Hắn liền gục xuống. Ta tá hoả:
-Nãy giờ 8lít chứ 8 xị gì nữa.
Thằng lái xe nói:
-Ta thắng rồi!
-Chưa say à?
-Chưa!
-8lít sao chưa say?
Hắn rút ra một đầu dây ống dây nối tuốt vào trong bụng
-Chuyện là thế này. Rượu uống vào chảy qua đây ra hết rồi.
Thằng số 2 kêu lên:
-Gian lận!
Hắn liền sấn đến bóp cổ tên lái xe. Đại Hiệp ta xoay một vòng móc chân hắn té xuống rồi đạp lên lưng, hắn choi choi cào như con rùa. Tên quay phim lại vác máy quay phim và cầm micro đưa cho ta nói. Ta hỏi tên lái xe:
-Không có rượu sao mặt đỏ thế?
Tên lái xe cười cười hỏi lại:
-Ngươi không biết?
-Biết đã không hỏi!
-Hỏi không hẳn không biết.
-Ta không biết!
Hắn lại hỏi:
Ngươi không biết?
Hỏi và trả lời như vậy một hồi, thằng quay phim đưa micro đổi hướng liên tục, ta nghĩ nếu hắn cứ hỏi thế có khi tới sáng mai, tức quá túm cổ hắn:
-Ta biết
Hắn cười cười:
-Nói đi!
-Nghe nói có một loại tân dược chỉ cần dính da sẽ làm da trở nên đỏ, có tên Mộng Hồng Lâu….Ta còn biết người chuyên dùng nó là một nhân vật có biệt danh Âm Dương Quái Kiệt tên Vô Kĩ Viện.
Tên lái xe cười cười:
-Chính xác là Vortervin.
Hắn chợt trầm tư:
-Nhưng mà…
-Sao?
-Tên Quyền Vương và Sát Bát Phong có phải tài năng vô cùng ghê gớm?
-Phải.
-Hắn cướp Thần Tiên Tỷ Tỷ có phải rất khó đuổi kịp?
-Phải.
-Ta giúp ngươi cứu Thần Tiên Tỷ Tỷ có phải là có ơn rất lớn?
-Phải.
Ta giúp ngươi có phải là bạn ngươi không?
-Xem như là phải.
-Thế ta có chuyện nhỏ muốn nhờ ngươi ưng thuận.
-Nói nghe thử!
-Lúc nãy ta vì cứu Thần Tiên Tỷ Tỷ nên phải uống Tân dược giả vờ say, giờ không chịu nổi nữa, muốn nhờ ngươi một chút thôi. Một là việc ta cứu Thần Tiên Tỷ Tỷ, giờ để cô ấy giúp lại ta một chút cũng hợp tình hợp lý, hai là ta cũng gọi là giúp ngươi rồi, ba là ngươi chỉ cần đứng im, không có gì khó khăn hết. Bốn là có thể xem việc này giữa ta với Thần Tiên Tỷ Tỷ không liên quan đến ngươi, ngươi không xen vào cũng hợp lý thôi. Năm là ngươi xem ta như bạn rồi, giúp ta một tí có gì quá đáng…
Đại Hiệp nhướng mày:
-Còn lý do gì khác không?
-Còn. Thứ 6. Cũng là quan trọng nhất. Đó là ngươi không đánh lại ta, dù không đồng ý cũng vô ích.
Hết chương 15
|