Lý Bí ngay hôm sau mang đầu Chằn về dinh Tổng Trấn giao nộp, liền được hậu đãi. Vua nghe nói có yêu quái xuất hiện trong nước cứ như cái ung nhọt bấy lâu vẫn canh cánh bên lòng. Nay nghe nói có anh hùng xuất …thanh niên, tiêu diệt được liền như vứt được gánh nặng, xuống tận nơi Lý Bí để khen thưởng. Vua thấy Lý Bí ốm tong như cây tre lại nghĩ “Nghe nói những cao thủ võ lâm thường khô quắt queo, đúng là anh hùng dị tướng”.
Nghĩ xong liền phong Lý Bí làm đô đốc và tặng cho bức trướng Báo chí Việt Nam trung thành sáng tạo, ý nhầm. Vua tặng cho Lý Bí một chiếc tàu gọi là tàu đô đốc.
*
Nói về tên ma đầu từng đại náo triều trời. Sau khi trốn về trần gian ít lâu, phát hiện ra kho báu của Khổng Tước Đại minh vương Bồ Tát. Đây là một vị Bồ Tát thần thông quảng đại có đôi cánh y như …cánh gà mái vậy, mỗi một lần vỗ cánh bay được 9 vạn dặm, tuần du khắp cả vũ trụ. Khi vị ấy bay gần các Thiên Hà, đất cát bay ra tạo thành những thiên thạch to hàng chục tỷ tấn đến hàng trăm ngàn tỷ tấn…
Nhưng tài phép thì vẫn sẽ có người giỏi hơn, nên vốn nhìn xa trông rộng, ngài đã giấu bí kíp vào một nơi bí mật trước khi bị Như Lai thu phục…. Tên ma đầu tình cờ phát hiện ra nơi đó, hắn liền tu luyện. Chẳng bao lâu, hai tay hắn biến thành hai cánh như Lôi Chấn Tử, một lần vỗ cánh bay gần 900 dặm.
Lại nói vua có một cô công chúa vừa tròn đôi chín, xinh tươi như hoa. Vốn công chúa này là con gái vua Thuỷ Tề, vì nhiệm vụ phải đầu thai làm người. Từ nhỏ nàng đã thích săn bắn. (Cũng dễ hiểu, vì nàng là con vua Thuỷ Tề, tức Long Vương, là loài rồng, khi bay trên trời đói thì ăn gì? Tất nhiên là thịt chim thú có cánh rồi)
Một lần nàng đi săn, thấy một con chim to, có cánh y như cánh gà mái, nàng reo lên “Ô! Con này chắc từ Khu bảo tồn bay ra, ta phải mang về cho phụ vương ngâm rượu tẩm bổ”. Nàng liền giương cung bắn. Ngờ đâu đây chính là tên Đại ma đầu từng gây rối triều trời, giờ tiến hoá thành Đại bàng tinh. Nó liền ngoặc cánh né tránh rồi tức giận “Damn it! Ngắm cảnh cũng không có yên”
Nói rồi đảo thân xuống xớt công chúa bay đi. Công chúa kêu lên:
Yellow die Brother live where?! @@ (Hoàng Tử, anh ở đâu)
*
Thạch Tử sau mấy năm lặn lội đi tìm gái, đi khắp rừng sâu núi thẳm, sơn cùng thuỷ tận mà chả gặp em nào vừa ý. Thạch Tử nói “Đời mà chả có gái để ôm thì còn ý nghĩa gì”. Thế là hắn nằm dài dưới một gốc cây chờ chết…. Đang thiu thiu ngủ, hắn chợt thấy một cái máy bay bay qua. Hắn chợt giật mình: thời này làm gì có máy bay. Hắn nhìn kỹ lại là một con vật cực kỳ to lớn cắp một người con gái bay xa dần. Hắn sáng mắt hẳn lên, liền vận dụng phép nhảy ngựa Găng-nam Sờ-tai phi nước đại đuổi theo, rồi rút cung tên ra bắn.
Vốn bộ cung tên này là báu vật Thuỷ Cung gọi là Như Ý thần tiễn, vua Thuỷ Tề rất cưng con gái mình mới cho mang theo phòng thân, ngờ đâu chưa kịp sử dụng đã bị con trăn nuốt vào bụng….
Nay con Đại bàng Tinh thấy tên bay tới cũng đảo thân né tránh, ngờ đâu mũi tên vẫn xuyên qua cánh. Vì vốn Thạch Tử e ngại nó thả rơi người con gái kia, nên chỉ muốn bắn nó bị thương thôi. Con Đại bàng tinh đau quá liền lủi vào một hang to trốn tránh. Thạch Tử đến miệng hang, thấy sâu hun hút liền nghĩ “Đây chắc là động Vô Đáy, mà ta lại sợ nhất là chuột. Thôi để lấp hang lại rồi tính sau”
Nghĩ xong, Thạch Tử liền gọi ngay mấy chú lâm tặc cho vài xe gỗ đổ xuống lấp hang. Thế nhưng vì động khá sâu nên các chú lâm tặc phải huy động chở gỗ ngày đêm từ các tỉnh Tây Nguyên về trút xuống mới đủ, dẫn đến việc rừng bị tàn phá nghiệm trọng. Âu việc cũng vì một người mà mắc tội với người khác…
Lại nói Thạch Tử cảm thấy con yêu tinh này không phải tầm thường, e rằng gỗ không đủ sức giữ nổi, nên Thạch Tử liền bỏ công lặn lội lên Ba Vì cầu Tản Viên Hiển Thánh nhờ giúp đỡ.
Tản Viên Hiển Thánh là một vị chánh thần được dân Đại Việt tôn sùng cũng như Dương Tiễn Đại Thánh trong Đạo giáo. Hiển Thánh liền nói:
- Muốn vác đá lấp hang thì có gì là khó, để ta tiêm cho một liều steroid.
Thạch Tử phát hoảng xua tay:
- Thôi thôi mạnh cái này mà yếu cái kia thì còn gì số đào hoa của tôi nữa…
-
Hiển Thánh đành dạy cho Thạch Tử phép dời non đảo hải. Thạch Tử vội vã trở về thì gặp Lý Bí dọc đường….
*
Số là Lý Bí được vua ban cho cái tàu, gọi là tàu đô đốc, nhưng vì không quen đi biển nên bị say sóng. Sau khi ói tận mật xanh mật vàng thì chợt bị điệu vào cung. Vua đang thập phần lo lắng cho con gái bị bắt nên nói với Lý Bí:
- Khanh mà không cứu được công chúa về đây thì khanh trẻ mãi không già đó
Thằng phiên dịch của vua giải thích:
- Trẻ mãi không già là tóc không bao giờ bạc. Mà tóc sống mới bạc, chứ tóc chết rồi thì chỉ mục nát thôi.
Lý Bí nghe nói sợ vỡ mật ra. Cũng may vỡ mật mà hắn không chết. Tại sao à? Tại vì khi đi biển hắn ói hết mật rồi, nên giờ chả còn tí nào trong túi mật, nên hắn không chết là vậy. Đúng là trong cái rủi có cái may…