1. NGƯỜI TÔI YÊU
Đường quan liêu, đành ta bỏ dở
Ngõ thành thị, phận này cũng lỡ
Hỏi trăng thanh, vấn cả Ngọc Hoàng
Chỉ đường phương, để trọn ước mơ.
2.BAO GIỜ
Tôi yêu người, sao cứ xa xăm
Người yêu tôi, sao vẫn lặng câm
Còn cạnh nhau, quyên-hào vô ý
Giờ xa cách, chờ đợi giao tâm
Nhớ không thôi, chưa gọi tình yêu
Nhớ không tới, tuổi mới bao nhiêu
Tình ta vỡ, hay mơ hay mộng
Tình còn đó, chẳng có ai kêu
Mây mưa xa cách, chân trời tối
Có đến đâu xa, chỉ bấy nhiêu
Khi trời quang đãng, mây mưa tạnh
Là lúc em ta nói tiếng yêu.
3. THƯƠNG LÀ ĐAU
Tình thương - nhìn cảnh tội, lòng đau
Dù ta, nay thấu lẽ trời cao
Luật nhân quả, nhưng mà ta khóc
Đời khổ nhiều, ta cực là bao
Tội vật, tội người, tội lỗi ai
Ta thương kẻ khổ những ai hay
Dù lỗi phải đền - nhiều kẻ ác
Hay sao quá khứ, cảnh tương lai
Đời mang thân*, ngày dài phải khổ
Thiện ác phân - còn mãi trời cao
Lẽ thấu chưa, ai rành ai biết
Có tâm lành, nhìn cảnh ấy: đau!
(*): nhục thân, thể xác.
4. TÌM ĐÂU
Tìm đâu tình mộng thật như mơ
Còn đây kỷ niệm người thương nhớ
Vẫn ngờ thoang thoảng hương tình vọng
Em ở nơi đâu có đợi chờ?!
Tìm đâu bóng dáng ở trong tranh
Cô đơn loi lẻ giữa trăng thanh
Người ơi, bao thuở ta tương hội
Bao thuở em về lại với anh?!
Tìm đâu hình ảnh nàng tiên nữ
Ta buồn cô quạnh đến tương tư
Mấy năm xa cách, khi nào gặp
Em ở nơi nào, hỡi thư thư?
Tìm đâu dung mạo người thiếu nữ
Xao xuyến chạnh lòng nhớ thư thư
Ba năm bên cạnh chưa hề lạc
Nay tiếng yêu đầu, xa mãi ư?
Tìm đâu dung mạo muôn kiều diễm
Ta ước một ngày đón Hoàng Kim
Có em trọn kiếp, tình không lạc
Nhưng ước mơ kia có dễ tìm... .
5. TẠI...
Tại ai ai biết tại ai
Tại cha tại mẹ tại mày tại tao
Hai bên nội ngoại ngồi cao
Anh em dòng họ là bao nhiêu người
Dì cô cậu bác nghe lời
Lời khôn, lời dại, dạy lời thương đau
Tại sao ai biết tại sao
Tại mưa, tại gió, tại màu mây bay
Vì cơn bão lũ thiếu cây
Vì khô hoang mạc nào ai biết Trời
Nhưng đời thì cứ tuần hoàn
Đêm ngày vẫn vậy, ròng sông lại đầy
Nói kia rồi nói thế này
Nói qua nói lại, tại vầy là sao
Tại sao ai biết tại sao
Tại mưa tại gió tại ngày hôm nao
Chắc là do tại trời cao
Tại chữ vận mệnh làm đau lòng người
Tại người hay bởi tại đời
Tại lời nói miệng, tại đời đua chen
Hay là bởi tại hơi men
Tại người bằng hữu thân quen hại mình
Tại toan tính, tại tơ tình
Tại duyên xum họp gia đình hằng mong
Vì em đẹp quá nao lòng
Tại thân-khẩu-ý, người không mở lời
Rằng anh xin hứa một lời
Yêu em trọn kiếp, trọn đời bên em.
6. TƯƠNG HỘI
Tự nhiên tương kiến phút giây này
Nhớ ai thắm thoắt mấy năm dài
Tình, bạn, thời gian làm thay đổi
Nhưng mối tình mơ chẳng đổi thay
Người ngại ngùng làm người công chúng
Ta chần chờ hỏi có lòng cùng
Mà cứ thế ba năm đằng đẵng
Giờ lại trùng phùng, tiếng tơ rung
Tiếng tơ rung hay lòng rung động
Mặt phong trần biết có đợi mong
Mong với những mong thì đã gặp
Mơ màng này nay trả lời xong
Trả lời sao - ta mong thế vậy
Trả lời không, vỡ mộng ta xây
Nhưng mà có, thiệt thòi người quá
Thật lòng người nói một câu đây
Đâu là định mệnh của đời mình
Chắc cần như ý, điện Thông Minh
Khi nào ta có trong tay đã
Mộng tình thành thật, được người xinh.
7. TƯƠNG TAM NIÊN
Người mến yêu, ta nhớ thật nhiều
Từng lời lẽ, vạn vẻ yêu kiều
Bao kỉ niệm, một lời ta hứa
Hỏi một điều - có biết ta yêu
Nén lòng, cầm lệ, đứng xem trường
Chẳng quản học hành, chỉ nhớ Liêu
Tiểu thơ chẳng rõ ta thương tưởng
Vương vấn u buồn lúc thu sang*
Tây du, xa cách vẫn thầm mơ
Ba năm hội ngộ chốn triều bang
E rằng ngọc ước cao xa tớ
Khó để mà, bên cạnh ... Fang.
Thế gian rằng, quân tử phải tường
Nắm thời cơ bởi có khi tàn
Mơ hồ không rõ, ta xa mất
Bất tài - thất bại, dạ không an
Nếu thấy tánh, tôi không hối hận
Nếu thấu lòng, tôi chẳng than van
Nếu biết trước, làm theo mong ước
Tôi có nàng, tệ cũng bình an./.
(*): thu là mùa khai trường.
8. CẨU NHI
Năm lần bảy lượt ta xa vắng
Một lũ chó con, sợ sẽ băng ...
Thật buồn, ta khóc khi xa chúng
Cố tình, ta giữ, được hay chăng?
Làm hại mãi, bao thằng làm hại
Sanh mấy ngày, hoạ gửi tay bay
Ta dù nhẫn, nhiều lần khóc hận
Như em thì, nó quý lắm thay
Con chó nào bên tay là ấm
Thương như là, em, thật tình thâm
Nhưng trước giờ còn thơ yểu tử
Hỡi người gian trá quá ác tâm
Dù ôm bên mình ta vẫn sợ
Sợ có một ngày chúng sẽ đơ...
Mong manh, Thần Thánh nhờ che chở
Cho chúng an lành, khỏi bơ vơ
Mặt non, dễ mến, ta yêu quá
Tai sụp, đuôi quầy*, tay vẫy ta
Mắt tròn, miệng hứ, thơm tinh nghịch
Dù (có) thế nào, cố giữ bên ta./.
(*): đuôi vẫy tròn.
9. TÌNH TÔI 1
Tình là gì, xin hỏi thế gian
Lời yêu người, sao quá gian nan
Tâm đầu ý hợp, đời nay khó
Tri kỷ tao phùng, lại phải than
Yêu người lúc nhỏ, tình yêu khó
Ta lại nghèo phần, lấy sánh so
Một hạn trong đời, không ai hiểu
Nên lòng ta rối, biết sao đo
Nợ tình cảm, bao ngày vương vấn
Nợ lời hứa, vẫn ở trong thân
Vì tình nghĩa, ta nào quên được
Đâu phải là những cái lý-ân
Nhớ nhung tôi chẳng chút phai mờ
Tình yêu chợt đến, đẹp như thơ
Vì mối tình đầu chưa cạn tỏ
Chưa trải đời, tình tựa giấc mơ....
Giấc mơ tình, tương tư như sóng
Sóng lạ thường, tình tựa cuồng phong
Đến ngày nào thân không đỡ nỗi
Nó nhấn chìm, giữa biển mênh mông./.
10. CÔNG LÝ TÂM
Trời đất ngàn phương lắm lạ kỳ
E điều không trọn, tiếng thị phi
Ai rằng chưa chắc cầm như ý
Đừng nói quan, danh, với thương nghi
Đồng tâm ý, lo chi ngăn lại
Trâm vàng - tín vật đã trao tay
Yêu người, ngân xuyến không tham quý
Công lý, duyên mình chẳng phôi phai
Việt Nam, người tốt mãi còn nhiều
Tướng dũng văn trung, có hội triều
Ngày tháng tương lai đời tươi sáng
Công, liêm, chánh thắng, ác bại tiêu./.