Huyền thần
Nội dung
Thiên địa tạo hoá
Vạn vật vô thường
Ngạo nghễ đất trời
Duy ta độc tôn
Nhân vật chính xuyên việt vào một phế tài không thể tu luyện, cơ duyên xảo hợp mà quật khởi bình sinh, cá vượt long môn mà đứng trên đỉnh của đại lục.
Vì đâu một phế tài có thể trở thành anh hùng danh chấn thiên hạ. Vì sao một tên từng bị khinh thường có thể thâu tóm phương tâm những mỹ nhân tuyệt thế khuynh thành.
Phần chia cảnh giới: Huyền sĩ, huyền đồ, huyền võ, huyền tông, huyền tôn, linh huyền, phá huyền, thánh huyền, thần huyền.
Chương 3
Lão già hồn thể cười khặc khặc tay vươn ra hướng hải thiên nắm lại. Một luồng khí luư chuyển động kéo hải thiên bay về phía lão.
Hải thiên toàn thân lạnh run chỉ kịp rùng mình một cái đã bị hút lại lơ lửng trên không gần sát hồn thể. Lão ta vẻ mặt xấu xa cười lạnh một tiếng, hai hốc mắt đen ngòm loé tia sáng kỳ dị. Cùng lúc đó, cả người hải thiên đau đớn dữ dội, cảm tưởng như cả cơ thể đang bị một lực lượng vô hình đè ép khắp toàn thân.
Hải thiên hai mắt sầu não tuyệt vọng. Ngay lúc nhắm mắt chờ chết, dị tượng chợt phát sinh, chỉ thấy lão già hồn thể đang cười cợt nhả bỗng méo miệng, khuôn mặt vặn vẹo như đau đớn khôn cùng. Huyền lực bị phân tán, lực lượng đè ép lên hải thiên bị suy yếu không giữ được đánh rơi hắn nện một cái “bịch” xuống đất.
Hải thiên xoa mông đau nhức mắt lén nhìn dị trạng lão già hồn thể.
Trên không vẫn như cũ lão ta ôm đầu lăn lộn, bay lượn điên cuồng, hai mắt loé sáng quỷ dị, huyền lực quanh thân lão hỗn loạn tứ phía, xung kích bùng nổ đôi khi chấn nát vài tảng đá xung quanh, đôi lúc lại đánh vào nền đất tạo thành từng hố to nhỏ bất thường. Bụi bay mù mịt, gió nổi cuồng phong lắc lư dữ dội những cây cổ thụ xung quanh.
Lại nói hải thiên không biết từ lúc nào hắn đã trốn biệt ra sau một gốc cây to đường kính phải hơn mười người ôm. Tuy không lồ nhưng gió giật vẫn làm tán cây rung rinh xào xạc, cành cây , hoa lá rơi rụng tứ tung. Hải thiên mình đầy lá cây, trông như biệt đội du kích, hai mắt toả sáng nhìn lão già hồn thể đang chật vật phiá xa.
_”Lão già chết tiệt, dám bắt lão tử, trời hại rồi trời hại rồi. Ha ha mau tự sinh tự diệt nhanh rồi lão tử còn tìm kho báu nữa.”
Hải thiên khuôn mặt xấu xa thầm nguyền rủa. Xa xa lão già hồn thể đang điên cuồng tàn phá tứ phương chợt ngừng lại, hai mắt một phải loé sáng trắng, một trái loé ánh đen trong quái dị vô cùng. Lão ta đứng hiên ngang giữa không trung bỗng lớn tiếng mắng
_Hải hành không ngươi thật ngu ngốc, một chút nữa thôi chúng ta có thể đoạt xá trọng sinh rồi.
Không lâu sau, giọng lão già lại đổi thành nghiêm nghị:
_Ngươi chỉ là tâm ma của ta mà cũng có tư cách lớn lối sao, hải hành không ta, dù sinh thời hay tạ thế vẫn như cũ hảo hán đầu đội trời chân đạp đất, ai lại đi làm cái trò hèn đoạt xá cuả tiểu bối.
Tiếp đó giọng bỗng chuyển sang gay gắt:
_Thật là đồ không biết thức thời, ngươi ngoan ngoãn ngủ say trong cơ thể ta đi.
Lão nói xong tay trái vươn ra toan chộp vào mắt phải loé sáng trắng, nhưng mới được giữa đường tay còn lại cuả lão lại vươn tới cản lại tay trái kèm theo một tiếng hừ nhẹ.
_Hừ, chính ta nói câu đó mới đúng.
Trên không hai cánh tay qua lại thủ pháp linh hoạt như hai con rắn không ngừng quấn quýt lấy nhau, cả người cũng không yên phận chớp ẩn chớp hiện như quỷ mị liên tục thuấn di khắp nơi.
Phiá xa, dưới gốc cây không lồ hải thiên nghe thấy mà đầu ong ong, thầm nghĩ “chẳng lẽ trong hồn thể lão có chứa tới hai linh hồn, ờ mà sao nghe vô lý thế, hồn thể chẳng phải là linh hồn cường đại sao”, càng suy nghĩ hắn càng chẳng hiểu, nên lắc đầu kiên quyết ném nó lên chín tầng trời, tiếp tục định thần tập trung trận dằn co phía xa.
Một ngày trôi qua trận chiến vẫn như chưa có hồi kết, hải thiên lòng thầm buồn bực nhiều lần tính rời đi, nhưng nghĩ đến kho báu, lại nhớ tới chuyện hai tháng sau, hắn cắn găng cố dằn xuống xung động trong lòng.
Lại qua một ngày , trận chiến đã phá nát cả mảnh rừng, hải thiên đã phải chuyện nơi cư trú mấy gốc cây liền, lòng buồn phiền mắng thầm “lão già chết tiệt không biết mệt”, rồi lại chính hắn mệt ngủ mê man lúc nào không hay
Mưa bụi đầy trời, cảnh vật tan hoang lấp ló hai bóng người đang dằn co. Hải thiên giật mình tỉnh dậy la hoảng:
_Thôi chết ngủ …
Đang nói lại sực nhớ lão già hồn thể vội bưng kín miệng, quay lưng thấy khói bụi vẫn như cũ mịt mù khắp nơi, hắn mới yên tâm chưa bỏ lỡ chuyện quan trọng. Một lúc lâu sau, bụi đất lắng đọng, trận chiến dường đang đi tới hồi kết, hải thiên miệng ngậm cọng cỏ lười biếng bỗng há hốc mồm, xoa mắt thầm nghĩ “Chắc hoa mắt hay sao lại xuất hiện hai lão già hồn thể rồi”
Trên chiến trường hai hồn thể giống nhau như đúc chỉ khác duy nhất mỗi màu mắt. hồn thể mắt đen bỗng tức giận lên tiếng:
_Ngươi thật muốn thế sao, dù ta hay ngươi thắng, linh hồn không hoàn chỉnh tất sẽ không bao giờ hồi sinh được, chẳng lẽ ngươi không muốn phục sinh.
Hồn thể còn lại nghe thế ngạc nhiên cười to:
_Tốt tốt, rất đúng ý lão phu, lão đây không muốn hồi sinh thì thế nào.
Rồi lão già bỗng đổi giọng thở dài tiếc nuối:
_Điều làm ta tự trách nhất là không thể không chế bản thân, để ngươi sinh ra, còn xém chút nữa đã hại người vô tội.
Hồn thể mắt đen cất giọng cợt nhả:
_Ngươi muốn giết ta sao, đừng quên ta là một phần của ngươi, bản chất thật cuả ngươi, ha ha.
_Thế thì sao, hôm nay chết cùng với ta đi
Lão già hồn thể hai mắt loé sáng trắng hét to một tiếng, lao tới như vũ bảo, hai tay biến ảo liên tục tung liên tiếp trăm quyền, huyền khí hình thành nấm đấm trắng lao như bay vào hồn thể đối diện.Hồn thể mắt đen loé tia độc ác, thủ trảo ấn xuống nền đất bên dưới, bỗng một bức tường huyền khí đen kịt dâng lên chắn trước mặt lão. Trăm quyền ảnh như gió đập vào bức tường đen như lửa với nước bốc khói ngùn ngụt cùng tan biến.
Hồn thể mắt đen cười khẩy một tiếng, tay giơ lên chưa kịp kết ấn thì sau màn hơi nước, hai ánh sáng trắng loé sáng, một huyền chưởng to gấp đôi thân người phá tan làn khói lao thẳng vào hồn thể mắt đen. Hồn thể mắt đen chỉ kịp thuấn di tránh sang ra xa, nhưng không ngờ hồn thể mắt trắng đã đoán trước lão bỗng xuất hiện sau lưng tay vung quyền bao bọc bởi một tầng sáng nhạt. Quyền ảnh như mưa giáng xuống lưng hồn thể mắt đen, hắn chỉ kịp kêu rên một tiếng thảm thiết thế nhưng không những không tránh xa, hồn thể mắt đen mắt loé ánh đen âm u, tay phóng chưởng xuống đất, mượn lực đẩy mạnh người về sau đập mạnh vào hồn thể mắt trắng. Hồn thể mắt trắng kêu lên một tiếng đau đớn thuấn di ra xa, trước ngực kéo dài xuống tận vùng eo không ngờ xuất hiện bốn lỗ tròn nhỏ to cỡ miệng bát.
Hải thiên ở xa không thấy rõ diễn biến chỉ thấy hai người va chạm rồi tách ra xa, hồn thể mắt trắng, trên người xuất hiện mấy lổ hổng, hồn thể mắt đen cũng chẳng khá khẩm hơn, vùng lưng in vô số nấm đấm, in sâu hõm vào.
_Đánh mãi cũng chẳng giải quyết gì, ta với ngươi hãy cùng tung một chiêu quyết thắng bại.
Hồn thể mắt trắng xoa nhẹ vết thương từ tư lành lại trên ngực, giọng kiên quyết:
_Được, ta cũng nghĩ như ngươi, một chiêu quyết định.
Hồn thể mắt đen cũng gật đầu đồng ý.
Người cả hai huyền khí xúc tích tạo ra dao động khủng bố, quanh thân hai lão già hồn thể toả hào quang hai màu đen và trắng ngày càng dày đặc.
Cuồng phong dữ dội bỗng nổi lên, hải thiên vòng tay cố ghì chặt đoạn rễ nhô lên của cây cổ thủ, mắt nhìn xa xa nơi hai truyệt thế cao thủ đang chuẩn bị triển khai một kích toàn lực kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.
Hải thiên cảm nhận áp lực ngày càng tăng cao, hắn đầu óc như mụ mị, hít thở khó khăn hẳn đi, cảm giác đau đớn khắp người khiến hắn khó chịu vô cùng. Tuy thế hải thiên vẫn cố mở mắt quan sát trận đại chiến khốc liệt trước mặt.
Hải thiên hai mắt đang chăm chú bỗng nhíu lại, trong đầu xuất hiện suy nghĩ:
_”Tại sao nhìn vầng sáng màu đen tuy hùng hổ to lớn nhưng lại toả ra khí thế yếu kém như có thực mà không có chất, kiểu nào thì nó cũng không tạo nhiều cảm giác run rẩy tận linh hồn như của vầng sáng trắng kia.”
Đúng lúc này, nhật nguyệt như bị lu mờ,thiên địa như thất sắc, cả trời đất chỉ tràn ngập hai màu trắng đen xen kẽ, không gian bị vặn vẹo, xoắn xuýt đến từng vết rách dài nối tiếp nhau lan tràn như mạng nhện. Con ngươi hải thiên bỗng co rút lại, “Đúng là đố xảo quyệt”, hắn nghĩ rồi móc túi lấy ná búng viên đá hướng hồn thể mắt trắng bay tới.
Hồn thể mắt đang tập trung bỗng trắng giật mình trông theo hướng hướng phát ra công kích, không ngờ đúng lúc trong thấy hồn thể mắt đen ẩn thân tới gần. Hồn thể mắt trắng kịp phản ứng hét lên một tiếng hai tay lệch sang, luồng sáng năng lượng theo đó trực diện đánh thẳng vào hồn thể mắt đen không kịp phản ứng chỉ đành trơ mắt nhìn, con ngươi như dại ra.
Thì ra ngay từ lúc đầu hồn thể mắt đen đã cố tình xúc tích lực lượng kém hơn, tung một kích làm mồi nhử ,rồi chuồn ra cạnh bên toan đánh lén giành phần thắng
Last edited by haithan115vn; 10-12-2014 at 06:57 PM.
|