Khi cả cánh tay phải Trần Phong vừa nằm trọn trong Tiên thiên đồng trụ, đột nhiên hắn có cảm giác mọi sức lực và thanh tĩnh của mình đang nhanh chóng cạn kiệt. Tất cả gân xanh cuồn cuồn nổi lên, mồ hôi vã ra như tắm, hắn rõ ràng cảm nhận được khí huyết trong từng thớ cơ thịt đang phập phồng và di chuyển một cách điên cuồng. Mọi thứ cứ như đang bốc hơi khỏi người hắn, nhưng sau tất cả, Trần Phong vô lực ngăn cản. Giờ phút này hắn đang mím môi thật chặt, cặp mắt đã bắt đầu trở nên mờ đục, mọi giác quan đều trở nên tê liệt.
“ Nếu ngươi thật sự có Tiên thiên thân thể, thì sau khi hút lấy linh khí từ cơ thể ngươi, Tiên thiên đồng trụ sẽ kích hoạt đánh giá, màu sắc ánh sáng phát ra sẽ tương ứng với thuộc tính của Hộ linh ngươi có. Đồng thời hình vẽ Hộ linh mà ngươi sở hữu được khắc trên thân của Tiên thiên đồng trụ cũng sẽ hiển lộ, chỉ hy vọng đó không phải là một phế Linh, haha.” Hoàng Vân Minh vẫn ôn tồn giải thích, dường như tràng cảnh trước mắt không liên quan gì đến hắn.
Lúc này, Tiên thiên đồng trụ cứ ngỡ sẽ tiếp tục im lặng như vậy, thì bỗng dưng loé lên ánh sáng. Một dải lôi điện màu tím sẫm mãnh như tơ nhẹ nhàng bộc phát từ trong Tiên thiên đồng trụ và lượn lờ xung quanh chừng ba tấc, kèm theo những tiếng nổ tí tách không ngừng.
“ Đây, đây là gì? Là loại thuộc tính gì mà lại có dạng lôi điện và màu sắc như thế?” Trương Lưu đứng bên cạnh há hốc mồm.
Hoàng Vân Minh ồ một tiếng đầy kinh ngạc, rồi bật đứng dậy: “ Biến dị thuộc tính? Lôi hệ?”.
Một mảnh xôn xao bắt đầu dấy lên xung quanh, không ngờ tên nhóc ăn mày này cũng có Tiên thiên thân thể, Tiên thiên đồng trụ phát sáng là một dấu hiệu tốt, còn về phần biến dị thuộc tính gì gì đó thì cũng chẳng sao, đối với họ, chỉ cần có Tiên thiên thân thể là cầm chắc cơ hội gia nhập tu chân thế giới.
“ Gấp cái gì? Tiên thiên thân thể thì sao chứ? Một cọng linh khí mà thôi, nhìn thân thể hắn là biết tư chất chả ra gì rồi, chưa kể, haha, Lôi hệ là thuộc tính phế thải nhất trong tất cả các hệ, tính luôn tất cả các hệ biến dị khác. Với tư chất của hắn muốn tu luyện Lôi hệ thì quả là người si nói mộng.” Hoàng Vân Minh xì một tiếng khinh miệt, quả thật hắn cũng không ngờ tên nhóc này lại có thể có được Tiên thiên thân thể, lại là Lôi hệ hiếm thấy. Tỉ lệ có được biến dị thuộc tính được xem là bằng với tỉ lệ ngươi đào trong bãi rác ra được một viên Thiên Cương Tinh Thạch vậy.
Từ xưa đến nay không thiếu những kẻ có được biến dị thuộc tính. Nhưng để tu luyện được biến dị thuộc tính hầu như là bất khả tư nghị. Thứ nhất là vô cùng hiếm hoi những công pháp dành riêng cho biến dị thuộc tính. Nếu có thì cũng thuộc dạng trọng bảo được bảo vệ và cất giấu tầng tầng lớp lớp trong những thế lực quái vật, căn bản không bao giờ truyền ra ngoài. Thứ hai là linh khí thuộc tính biến dị thật sự rất khó tìm. Càng lên cao tu chân giả càng cần một lượng linh khí cao đến kinh hoàng. Thế nhưng những khu vực nồng đậm linh khí có thuộc tính biến dị thì tám chín phần mười đều nằm sâu bên trong những cấm địa, hung hiểm mười phần. Nếu ngươi chỉ là Nghịch huyết cấp mà lại không biết sống chết muốn nhảy vào cấm địa tu luyện, trừ khi ngươi là truyền nhân của một siêu cấp thế lực nào đó, có được bảo bối trụ mệnh, bằng không hẳn chết không nghi ngờ. Cấm địa, ngay từ chữ “cấm” cũng đã nói lên mức độ kinh khủng của chúng, từ trước đến nay muốn tiến vào sâu bên trong cấm địa, chỉ có siêu cấp cường giả Khai Thần trở lên.
Còn điều cuối cùng, trong tất cả các hệ thuộc tính, thì Lôi hệ là chưa bao giờ thực sự xuất hiện cường giả. Thuộc tính bí ẩn nhất, Thiên ma hệ, thuộc tính hung hãn nhất, Sát thần hệ, thuộc tính ác độc nhất, Huyết ngục hệ, thuộc tính sát phạt nhất, Kim hệ, thuộc tính khó tu luyện nhất, Hoả hệ, từ bao nhiêu vạn năm nay đã lục tục xuất hiện cường giả cấp độ Tề Thiên. Nhưng nếu nói Hoả hệ là thuộc tính khó tu luyện nhất thì Lôi hệ lại là thuộc tính không thể nào tu luyện thành, và tài liệu về Lôi hệ thì lại ít đến đáng thương.
“ Rác rưởi thì có như thế nào cũng vẫn là rác rưởi.” Trương Lưu nghe Hoàng Vân Minh nói xong thì nhất thời yên tâm, nếu thằng nhóc này vẫn có thể tiến nhập tu chân thế giới thì quả là không có thiên lý. Hắn khẽ cười một tiếng mỉa mai rồi tiếp tục quan sát.
“ Nhóc con, ta khuyên ngươi đừng cố gắng, dù sao thì Phá Vân môn cũng vô năng thu nhận ngươi, chúng ta không có công pháp Lôi hệ, mà không, cả cái Việt quốc này điều gì ta không dám nói chứ nếu bảo công pháp đệ nhất phế hệ, Lôi hệ, của ngươi thì ta có thể dám chắc trăm phần trăm không có!”. Hoàng Vân Minh hả hê nói, mắt vẫn không rời khỏi Trần Phong.
Đột nhiên dòng linh khí lôi điện màu tím vang lên tiếng xoèn xoẹt và nhấp nháy dữ dội, dù chỉ vẫn là một sợi linh khí mỏng manh nhưng so với lúc nãy thì nó rõ ràng yếu ớt hơn rất nhiều lần, thậm chí có vẻ như sắp tắt đến nơi.
“ Hoàng Vân Minh thật ác độc, đến giờ phút này mà hắn vẫn tiếp tục đả kích thằng bé kia, kích hoạt Tiên thiên đồng trụ lần đầu tiên là một quá trình cần sự tập trung cao độ, ngay cả là tu chân giả ứng tuyển đệ tử bình thường còn sẽ gặp nguy hiểm nếu gặp quấy rối. Thế mà hắn lại làm thế với một tiểu tử tàn tật.” Một người hiểu biết khẽ nói với người bên cạnh. Mọi người gật đầu đồng tình, nhưng dù sao cũng không ai dám ra mặt, cái danh đại đệ tử của Hoàng Vân Minh không phải nói chơi. Để bước lên con đường tu chân giả thì ngoại trừ đám con cháu những thế lực siêu nhiên ngay từ nhỏ đã lớn lên bằng thiên tài địa bảo, còn lại chẳng ai là thiện nam tín nữ cả, người người đều bất cận nhân tình. Con đường cường giả của tu chân thế giới chính là bước lên núi xương, vượt qua biển máu là vậy. Nào phải siêu phàm nhập thánh, không màng thế tục, hưởng thụ cuộc sống thần tiên như thế nhân vẫn thường đồn đại.
“ Sao hả? Vẫn cố gắng chịu đựng sao? Nếu bây giờ ngươi rút lui vẫn còn kịp đấy, thêm một lát nữa thì ta sợ rằng sinh lực trong ngươi sẽ bị rút sạch.” Hoàng Vân Minh nói.
Lúc này mọi người mới giật mình nhìn lại, quả nhiên tóc trên đầu Trần Phong từng sợi từng sợi lấm tấm chuyển bạc. Cảnh tượng một đứa bé bảy tuổi tóc dần chuyển bạc quả thật kinh hãi, không biết bao nhiêu người âm thầm nuốt nước bọt, vừa bội phục dũng khí của Trần Phong, vừa cảm thấy cảnh tượng trước mắt quả thật khắc cốt ghi tâm.
Tóc bạc thiếu niên, lần đầu đặt nửa bước vào tu chân thế giới, bình tĩnh kiên cường chịu sỉ nhục của thiên hạ, không oán không trách. Chỉ có ánh mắt vẫn trong suốt phi thường.