Chương 02: Rồng...Rồng...Rồng..Trời ơi!!!!
Một vị Tiểu ca mới nhận việc tiêu thụ cabin trò chơi 'Thần tích' hiện tại đang mang một vẻ mặt 'ta rất muốn về nhà, không làm nữa có được hay không?
Miễn cưỡng duy trì lấy nụ cười cứng ngắc trên mặt, Tiểu ca này thiệt tình cảm giác được da mặt của mình gần như là đến trạng thái hoại tử rồi, nhưng mà vị tiểu thư trước mặt hắn vẫn như trước không có ý buông tha lại để cho hắn xúc động khóc không ra nước mắt.
"Tiểu ca, giá tiền có thể thấp một chút có được hay không?" Chờ đến ngày cabin trò chơi 'Thần tích' bắt đầu bán ra, Mục Nhạc Nhạc sáng sớm tinh mơ đã chạy đến đại cửa hàng này rồi.
Nhưng mà vì cái gì không có người nào nói cho nàng biết một cabin trò chơi ít nhất phải 40000 ah, cho dù nàng có đem toàn bộ tiền tiết kiệm đến đây cũng không mua nổi một cái cabin trò chơi ah.
Nếu như là loại đầu khôi, Mục Nhạc Nhạc vẫn là có thể mua 1 cái, nhưng là lần này công ty xuất bản 'Thần tích' lại chế tạo ra loại cabin trò chơi, cũng bởi vì trò chơi được mô phỏng chân thật 100%, cho nên không giống với những trò chơi khác, nên công ty này mới cung cung duy nhất một lại cabin để đăng nhập game.
Nói một cách khác, nếu không mua được cabin trò chơi, Mục Nhạc Nhạc căn bản không chơi được trò chơi, chơi không được trò chơi mà nói..., kế hoạch kiếm tiền của Mục Nhạc Nhạc cũng phá sản theo, nàng cũng không phải là muốn kiếm nhiều tiền, chỉ có cơm no áo ấm là tốt rồi, dù sao phần tiền gửi trong ngân hàng cũng không đủ cho nàng chèo chống được bao lâu.
Cắn răng, vì kế sinh nhai, Mục Nhạc Nhạc vẫn kiên trì vứt bỏ mặt mũi, mặt dày nài nỉ hi vọng vị Tiểu ca trước mặt có thể đem giá tiền giảm xuống. Bởi vậy nên vị Tiểu ca ca này đã bị nàng hành từ buổi sáng đến chiều, trọn vẹn 5 tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa tha.
Đang lúc vị Tiểu ca đó sắp chịu thua, dột nhiên trong đầu hắn nghĩ đến một chuyện, hôm nay trong kho hàng của đại lí mình không phải có một cái cabin trò chơi bị lỗi sao, nhớ đến lúc ấy tổ trưởng tiêu thụ phân phó hắn ngàn vạn lần không nên bán ra, cái cabin trò chơi đó bị lỗi bug đang chuẩn bị đem đi xử lí đấy...
"Được rồi, Tiểu Thư, ngươi đừng phiền ta nữa. Cái cabin trò chơi kia chỉ có thể một giá 4 vạn, một phần cũng không thể thiếu. Bất quá, nếu như ngươi không ngại thì..."
Mục Nhạc Nhạc 2 con mắt sáng ngời, xem biểu lộ của vị Tiểu ca này thì cũng biết là mình còn có hi vọng, mặc kệ mọi việc, cư đồng ý trước cái đã. Nàng đang định gật đầu thì lại bị vị tiểu ca kia ngăn trở lại.
"Đợi một chút tiểu thư, ngươi trước hết đừng gật đầu vội, nghe ta nói hết đã. Nếu như ngươi nhất định phải mua cabin trò chơi 'Thần Tích' này,.. Trong tiệm chúng ta có một cái cabin trò chơi có thể tiện nghi cho ngươi, trước đừng cao hứng như vậy... Cái cabin trò chơi chỉ là có vai vấn đề trục trặc nhỏ, nếu dùng thì cũng không có vấn đề gì, nhưng bên trong lại không biết sẽ bị bug ra cái dạng gì...?"
" Nếu như ngươi có thể chấp nhận... Ta cũng không thu tiền của ngươi, chỉ là tổ trưởng tiêu thụ lại muốn ta xư lí nó, ngươi chỉ cần giao ra 1 vạn để xử lí là được rồi..."
Mục Nhạc Nhạc cũng biết đây đã là rất khó khăn cho vị Tiểu ca này rồi, chính là rất sảng khoái mà đồng ý giao dịch, cũng lén ký kết giữ bí mật hiệp nghị, rồi vị Tiểu ca đó dặn dò Mục Nhạc Nhạc vô luận cabin trò chơi này xuất hiện vấn đề gì nàng cũng không thể hướng công ty bọn họ truy cứu trách nhiệm, bởi vì nguyên lai cabin này còn được giữ lại mà bị phát hiện hắn cũng tạch theo cabin.
Buổi chiều hôm ấy, vui vẻ sảng khoái ký xuống đại danh đỉnh đỉnh của mình, Mục Nhạc Nhạc dùng một phần tư giá cả liền đem 'Thần Tích' rinh về nhà.! (thật ra là được chuyển về, sức mô mà rinh).
Trở về nhà, Mục Nhạc Nhạc leo lên vào cabin trò chơi, giây phút nàng ở trong khoang trò chơi đã xuất một cảm giác xấu hổ. Đúng đúng như câu nói Tiện Nghi không có Hàng Tốt, Mục Nhạc Nhạc hiện tại chính là đang thấm thía câu nói này.
Nằm thẳng cẳng trong cabin trò chơi, kết nối với dịch dinh dưỡng, tiếp nhận sóng điện não, đăng nhập vào game.
Mục Nhạc Nhạc nhắm mắt lại, chỉ chốc lát sau, nàng cảm thấy thân thể trầm xuống, lại mở mắt ra, trước mắt lại là một mảnh đen kịt.
Thật là một mảnh đen đen, chẳng có tẹo ánh sáng nào cả.
NPC hướng dẫn tân thủ đây? Không phải nói mới vào trò chơi đều có NPC hướng dẫn tiến hành các bước tạo nhân vật sao?
Tuy Mục Nhạc Nhạc chưa có biết nhiều về toàn bộ tin tức Game Online, nhưng trình tự chơi game thế nào nàng vẫn rất rõ. Hiện tại, chuyện gì đang xảy ra vậy nè?.
Điều này chẳng lẽ là...Bug, có phải như lời của vị tiểu ca kia không? Nhưng còn không có vào chơi được game đã vây khốn nàng chết dí ở đây a? Nghĩ vậy, Mục Nhạc Nhạc quả thật muốn đập nát cái cabin.
Ê..Khoan, đợi một tý, không đúng.
Đột nhiên, Mục Nhạc Nhạc linh quang lóe lên, vội vàng quảy quẩy thân thể mình.
Địa phương này, rất chật hẹp a .
Tuy cabin trò chơi cũng rất chật, nhưng hiện Mục Nhạc Nhạc vẫn có thể xác định được nơi này tuyệt đối không phải là trong khoang cabin.
Chẳng lẽ nói, nàng đã đăng nhập vào trò chơi rồi hả?
Càng nghĩ càng thấy khả năng chuyện này là như vậy, Mục Nhạc Nhạc bắt đầu bình tĩnh lại, chính là dùng hết sức mình muốn mở rộng cái khoảng không chật hẹp này!
Cũng không biết qua bao lâu, chỉ nghe một tiếng "răng, rắc", Mục Nhạc Nhạc rốt cục cũng nhìn thấy mặt trời.
Quả nhiên nàng không có đoán sai, tuy nàng tiến vào trò chơi một cách quỷ dị như vậy, nhưng vẫn là đã tiến được vào trò chơi rồi. Nhìn xung quanh một chút, quả thật như tin tức nói, cảnh quan mô phỏng độ chân thật rất cao nha. Quả thật nàng cho mình đã tiến vào một thế giới khác rồi.
Tốt rồi, Mục Nhạc Nhạc nhớ lại cách chơi game, nhớ rõ trên mạng đều nói nhân vật mới đăng nhập trò chơi sẽ được đem đến Tân Thủ Thôn, rồi chỉ được cho 1 bộ đồ tân thủ nát để tránh việc khỏa thân đi lông bông, rồi vân vân.....
Nhưng là, Mục Nhạc Nhạc quan sát lại bốn phía, lập tức trợn tròn mắt, cái gì mà Tân Thủ thôn đấy, đến tột cùng là ở nơi nào? Đừng nói là Tân Thủ thôn, bên cạnh 1 cái nhân ảnh cũng chả có, nói trắng ra tuy cảnh vật ở đây thập phần đẹp đẽ, nhưng có thể xác định một từ ' hoang sơn dã lĩnh'.
Mới đi vài bước, bên tai Mục Nhạc Nhạc vang lên một giọng nữ từ hệ thống vang lên:" Hiện tại ngài đã tiến nhập phạm vi đề phòng ' Kẻ trộm ăn cắp trứng' do đã bị tặc điểu phát hiện , muốn hay không lựa chọn ứng chiến?"
Mục Nhạc Nhạc sững sờ, chính là một đầu không rõ ràng cho lắm, nàng chẳng qua chỉ đi vài bước, như thế nào thoáng cái đã tiến vào cái gì mà đề phòng bọn tặc điểu, cái gì mà trộm trứng? Nàng chính là quan sát bốn phía trong mắt ngoại trừ cây thì cũng chỉ có cây, không có thấy cái gì khác ah...
Đột nhiên, Nhạc Nhạc cảm thấy gáy mình phát lạnh, thân thể lập tức dừng lại.
Tựa hồ cảm thấy mình đang bị cái gì đó theo dõi.
Cách đó không xa đang có một mảnh bóng đen to lớn, Nhạc Nhạc động nó cũng động, Nhạc Nhạc bất động nó cũng bất động, khiến cho Nhạc Nhạc có chút gian nan mà nuốt một ngụm nước bọt.
Mạnh dạn nhìn về chỗ mình vừa nhìn, chỉ trong nhất mắt Nhạc Nhạc choáng luôn, cái gì mà ăn trộm trứng? Làm gì có kẻ trộm nào mà to tổ bố thế? Thân chim thì to lớn, toàn thân pha tạp 2 màu, trên đầu là 2 cái mỏ cực kỳ sắc lạnh, miệng mở kêu the thé, nhưng Nhạc Nhạc cảm thấy rùng mình nhất chính là cái con chim khổng lồ kia có đến 6 con mắt lận...!!!
Sau con mắt đó đang chằm chằm nhìn về phương hướng này.
Lập tức, Nhạc Nhạc cảm giác được thân thể của mình phát run, ngốc trệ ra đứng nhìn con chiêm cười ngây ngốc.
Ai ngờ, nụ cười này lại tạo thành hiệu quả vô cùng tốt. Chim khổng lồ đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, thanh âm sắc lạnh the thé chấn cho lỗ tai Nhạc Nhạc đau nhức. Hai cánh vỗ một phát liền nổi lên một trận cuồng phong.
Thân chim hướng đằng trước bay lên, thẳng tắp hướng tới chỗ nàng bay tới. Dọa cho Nhạc Nhạc kêu lên một tiếng sợ hãi, thân thể không tự chủ làm phản ứng đầu tiên là bỏ chạy.
Đang lúc gay go, thanh âm nhắc nhở lại một lần nữa vang lên trong đầu Nhạc Nhạc:" Ngài hiện tại đã tiến nhập phạm vi đề phòng 'Kẻ trộm ăn cắp trứng', đã bị tặc điểu chú ý, muốn hay không lựa chọn ứng chiến?"
" Lừa bố mày à, đây cũng không gọi là được lựa chọn sao, có nên ứng chiến hay không a, cái này rõ ràng là đã bắt buộc ứng chiến rồi a—"
" Cái con rồng ngu ngốc kia, nói cái gì đó hả, ta nghe không rõ. Mặc kệ ngươi, Long tộc chính là thiên địch của chúng ta, tuy nhiên một thằng nhãi con ấu long mới sinh ra hương vị có lẽ không sai a, a haha.."
Khoan khoan, đợi một tý, Nhạc Nhạc rốt cục phát hiện một chỗ rất không đúng, trong đầu xẹt qua hình ảnh chính mình bị vây khốn trong chỗ chật hẹp lúc nãy là một vỏ trứng to lớn, cùng lúc chính là nghi hoặc mà cúi đầu xem xét...
Lập tức, trong rừng rậm chính là vang lên một tiếng thét thê lương: "Rồng...Rồng...Rồng...Ôi trời ơi!!!, không phải nói 'Thần tích' Ở bên trong trò chơi nhân vật đều là hình người sao? Làm sao ta lại biến thành một đầu Rồng ngu xuẩn vậy trời!!!"
Lừa bố mày à! Đây là ta chơi trò chơi hay là trò chơi chơi ta vậy trời ơi!!!