
06-05-2015, 12:40 PM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2015
Bài gởi: 29
Thời gian online: 290293
Thanks: 84
Thanked 27 Times in 18 Posts
|
|
tiếp
Chương 3:
Nhìn người đàn ông mang quân hàm đại tá trước mắt. Laurence nghiêm nghị nói:
" Tôi tên là Laurence Barnes. Biệt danh Prophet. Hân hạnh được gặp ngài, Colonel."
Người đàn ông mỉm cười nói: " Cậu là Prophet sao. Ngồi đi, Major".. Nói rồi ông ta ngồi xuống bàn làm việc.
Laurence cũng không khách khí mà ngồi xuống. Nâng tách cà phê uống một hớp, ông ta nhìn Laurence nói:
" Nghe nói cậu đã chính thức trở thành thành viên của Delta rồi nhỉ? Lại còn là SpecOps(chỉ đạo đặc biệt, hay còn gọi là tinh nhuệ).". Vừa nói ông vừa đánh giá Laurence, ánh mắt loe lên một tia kỳ dị.
" Vâng, sau vụ Solomon. Đội Raptor chúng tôi được trao huy chương danh dự và tham gia vào Delta." Laurence mặt không đổi sắc nói. Đại tá nghe vậy thì bộ dạng như hiểu ra.
" A, thật vậy sao? Chúc mừng các anh."
" Cám ơn ngài.". Đại tá chỉ cười rồi móc dưới bàn ra một tập tài liệu. Tay ông lật tài liệu ra rồi đọc:" Laurence Barnes. Biệt danh Prophet. Gia nhập US Marines từ năm 2005. Vì thành tích tốt nên được phân làm chỉ huy của một nhóm năm người gọi là Raptor Team. Sau năm năm tham gia nhiều nhiệm vụ lớn nhỏ tại chiến trường Iran đã lập được nhiều công lao to lớn. Bao gồm việc ám sát thành công trùm khủng bố Solomon, lãnh đạo của lực lượng vũ trang cực đoan PLA ở Iran. Ngoài ra còn giải cứu được thủ tướng Iran Al-Bashir.
Được trao huy chương danh dự và điều về đội Delta dưới lệnh của trung tướng John Kelly. Tôi nói đúng không?". Laurence thấy hành động bất ngờ của đại tá Petrovic thì có phần không hiểu.
" Đại tá, ngài đây là?"
" Ồ không, tôi không có ý gì đâu. Hồ sơ này tôi sẽ gửi cho tổng bộ Delta ngay chiều nay. Cậu cứ yên tâm." Petrovic xua tay nói.
" Vâng, vậy thủ tục còn lại phải nhờ ngài vậy. Tôi có việc phải đi trước."
Tại một quán rượu ở ngoại ô thành phố Liberty. Năm người đàn ông ngồi xung quanh chiếc bàn tròn mà nâng ly. Một người đàn ông trọc đầu có xăm hình con dao nằm giữa đôi cánh nói: " Ha ha, Năm năm, suốt năm năm mới được sếp bao một bữa. Anh em uống xả láng đê.".
Một người da trắng với mái tóc đen nhánh cũng nói: " Đúng a, mấy người không biết đâu. Lúc ổng nói khao chầu này thì tôi cảm động rơi nước mắt a.". Vừa nói hắn vừa sụt sịt rồi đưa tay lên quệt khóe mắt làm ba tên khác cười ầm lên. Bốn người vui vẻ cười lớn còn người đàn ông da đen thì vẻ mặt như mới ăn ớt. Thẹn quá hóa giận, ông ta hét lớn: " Psycho, Nomad hai người được lắm.". Psycho thấy vậy vẻ mặt càng thêm đểu cáng cười nói: " Thôi nào sếp. Năm năm a. Bọn em đùa tí không được sao? Hê hê". Prophet không giận mà cười: " Ồ vậy sao? Tôi cũng không giận đâu. À mà Psycho này. Cậu nghĩ gì nếu tôi xăm một nàng nhện lên đầu cậu? Uhm. Nàng ta nằm gọn giữa đầu. Từ cái chân thon dài thả xuống cổ... Rất quyến rũ phải không? Nomad, Cậu nghĩ sao?"
Nomad và Psycho nghe vậy mồ hôi đổ xuống như tắm. Hai người còn lại cũng im thin thít. Lúc này, trong đầu họ cùng chung suy nghĩ: " Đây mà gọi là không giận?"
|