
26-05-2015, 12:10 PM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2015
Đến từ: Nhị thứ nguyên.
Bài gởi: 8
Thời gian online: 28689
Thanks: 2
Thanked 15 Times in 6 Posts
|
|
Chương 3: Đôrêmon tỉnh lại
Tối qua lam xịt ngồi ôm con búp bê ngủ quên mất ở bên cửa sổ, ấy vậy mà sáng nay cậu bé thức giấc lại nằm ở trên giường, sau đầu là một cái gối rất êm và một cái chăn thực ấm. Nhà cậu rất nghèo cho nên chăn với gối cái nào cũng rách nát và không đủ ấm bởi vậy khi được hưởng thụ một cái gối êm và một cái chăn ấm Lam xịt khao khát ngủ lâu thêm một chút nữa cho đến khi không thể ngủ được thêm nữa thì mới tỉnh dậy.
Lúc tỉnh dậy hắn thấy chăn ấm nệm êm, thì lại day day mắt một lúc mới hoàn hồn được vì lúc này trong nhà xuất hiện một đàn những sinh vật quái lạ, những con sinh vật này tí hon và bé chỉ bằng bằng một nắm đấm đang liên tục lau dọn và sửa chữa căn nhà à đúng hơn là căn lều nát của gia đình hắn.
Bên cạnh đó là một vóc dáng trông khá quen thuộc đang chỉ đạo những sinh vật đó. Cái tên trông quen mắt kia chẳng phải là con búp bê mà tối hôm qua phụ thân của hắn đem về, tại sao mà nó lại có thể cử động được nhỉ.
Lam xịt rón rén rời khỏi giường thì mông của cậu không nhịn được đánh hơi một phát thật lớn, khiến cả đám đứng hình trong ít phút. Bọn tí hon liền chạy trốn vào trong một cái hộp ở dưới sàn, con búp bê kỳ quái thì ngay sau đó lập tức cất cái hộp vào cái túi đeo trước ngực. Càng kỳ quái hơn là cái túi dẹp lép sau khi cho thêm cái hộp vào trong thì bụng túi không phồng lấy một chút.
Con búp bê kỳ quái nhìn Lam xịt rồi nói ra một tràng ngoại ngữ....
はじめまして、私はDoraemon です。どうぞよろしくお願いします �
ええと。。。
お名前は?
Thứ ngôn ngữ này Lam xịt chưa từng được nghe trên đời, tuy nhiên thông qua vẻ mặt của con búp bê chắc hẳn nó đang muốn lấy lòng cậu. Khi nó tiến tới gần hơn, Lam xịt bất giác tiến lùi lại không ngờ chân giẫm phải một cái giẻ lau ướt, liền trượt chân ngã xuống cái rầm.
Con búp bê đó nhanh chóng lao tới, nâng Lam xịt dậy rồi nói nói cái gì đó:
男の子、大丈夫ですか。
Cậu bé lam xịt tuy nghe không hiểu nhưng vẫn nhã nhặn cảm ơn.
Sau khi con búp bê nghe thấy ngôn ngữ của Lam xịt và nó có điểm bất đồng, nó liền lôi ra trong túi một chiếc bánh gì đó, sau đó hô lớn một tiếng ほんやくコンニャク です。 rồi sau đó há lớn miệng nuốt chửng chiếc bánh. Sau đó nó quay lại nói với Lam xịt bằng thứ tiếng mà cậu hiểu:
"Này này, cậu hiểu mình nói gì chứ ?, nếu hiểu thì hãy trả lời đi."
"A, tôi nghe được bạn nói gì rồi...tôi hiểu, tôi hiểu"
Lam xịt đáp .
Đô rê mon nói tiếp:
"Tớ tên là Đô Rê Mon từ thế kỷ hai mươi hai tới, nghĩa là từ tương lai, đến đây để chăm sóc bạn cho đến khi bạn trở nên hạnh phúc hơn. Được sự ủy quyền của...."
khi Đô Rê Mon nói tới đoạn vì sao cậu đến được đây, thì liền đứng hình mất một lúc sau đó bất đắc dĩ trả nói.
"Tớ cũng không biết là ai yêu cầu tớ đến đây để chăm sóc bạn nữa chỉ biết rằng việc làm cho bạn hạnh phúc là ý nghĩa cuộc sống của tớ."
Cậu bé Lam xịt suy nghĩ một lúc rồi giải thích: "Tớ không biết thực sự trên đời này có thiên đường hay không, rất có thể mẫu thân của tớ ở trên thiên đường đã gửi cậu xuống làm bạn với tớ. Điều này thật sự là rất tuyệt vời, tớ phải khoe với phụ thân mới được" Nói xong Lam xịt nắm lấy tay Đô Rê Mon rồi chạy về phía biển nơi mà ở đó phụ thân của cậu ngày hôm qua neo đậu con thuyền.
P/s: Vừa viết vừa ngồi nghe bài happy moon khá là lên tinh thần.
|