
31-05-2015, 08:55 PM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2015
Đến từ: Nhị thứ nguyên.
Bài gởi: 8
Thời gian online: 28689
Thanks: 2
Thanked 15 Times in 6 Posts
|
|
Chương 4: Vô đề
Tuy nhiên khi đến đó, khung cảnh đã không còn như ngày hôm qua nữa, mọi thứ trải xuống một màu sắc tang tóc. Rất nhiều con thuyền vỡ nát, tiếng trẻ con, phụ nữ và người già khóc lớn bên cạnh họ là những tấm chiếu phủ xuống những người đàn ông vạm vỡ hôm qua vừa mới đánh cá chài lưới, hôm nay đã nằm ở đó không một chút hơi thở.
Lam xịt đứng hình hồi lâu rồi cùng Đô rê mon chạy tới đó. Sau khi xem xét hết thảy liền không thấy cha mình ở chỗ những người đã chết cậu cảm thấy nhẹ nhõm, tuy nhiên sau khi hỏi han mọi người, tâm tình của cậu lại trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Nghe một cụ già trong xóm kể lại cha của Lam xịt hôm qua cùng với các thanh niên đã bỏ thuyền đi cứu những người già và trẻ nhỏ xung quanh bờ biển vì rút không kịp lên đã bị một cơn sóng thần cuốn trôi mất, những người nằm đó chết đi là những người xấu số, còn lại thì mất tích không rõ sống chết.
Đô Rê Mon ở cạnh đó lặng yên không nói gì, thực ra cậu định nói gì đó nhưng bộ nhớ của cậu không hiểu vì sao bị mất rất nhiều thông tin. Cho nên lại bị đứng hình mất một lúc sau đó Lam xịt kéo kéo tay mới khiến Đô rê mon tỉnh lại trong suy nghĩ.
Lam xịt buồn bã cùng Đô Rê Mon trở về căn nhà, bởi căn nhà của Lam xịt nằm ở trên vách núi gần bờ biển bên dưới một gốc cây đại thụ to lớn. Vì thế ngoại trừ bị sét lâu lâu hỏi thăm thì không phải lo đến việc gió lớn hay sóng thần.
Ở trong nhà Đô Rê Mon lôi những món đồ kỳ quái ra xem, cậu ta xem đi xem lại những món đồ rồi lâu lâu lại vỗ vỗ đầu của mình, như muốn nhớ lại điều gì đó.
Lam xịt đi lấy củi, đun một nồi nước thì Đô rê mon lon ton chạy ra lôi ra từ trong túi một món đồ kỳ quái rồi nói :"Ấm nước siêu tốc." Rồi nó dành lấy nồi nước của Lam xịt, sau đó đổ hết nước vào ấm,rồi chạy lon ton ra góc tường tìm cái gì đó để cắm.
Lam xịt vẫn không hiểu thằng này đang tìm cái gì thì nó quay lại hỏi :"này bạn, nhà bạn có ổ cắm không ?"
Lam xịt đứng hình ra một lúc rồi hỏi nó :"Ổ căm là cái gì thế ?"
Đô rê mon nghe xong tính trả lời thì nó lại đứng hình thêm một lúc nữa. Trong lúc thằng này bị đứng hình thì Lam xịt liền đi qua giựt lấy cái ấm nước siêu tốc gì đó, đổ lại nước vào nồi rồi tiếp tục việc đun nước. Trong lòng cậu bé nghĩ con búp bê Đô rê mon này bị ấm đầu.
Đô Rê Mon đứng hình phải tới mười lăm phút sau thì nó mới tỉnh lại, thở dài thườn thượt ngồi xem lam xịt đang chịu khó thêm than củi để tăng lửa nấu nước.
Nó rất muốn làm cái gì đó , nhưng lại sợ suy nghĩ để rồi đứng hình, cho nên cuối cùng nó chẳng thèm suy nghĩ bèn hỏi Lam xịt cách nấu nước bằng củi. Lam xịt cũng rất thoải mái giải thích cho nó cách nấu nước, cho đến khi cảm thấy khó chịu vì cái thằng búp bê béo lùn này liên tục chê bai rằng cách nấu nước của nó là thiếu cấp tiến và chậm chạp.
....
Cả hai đang nói chuyện thì bất chợt có một tiếng gõ cửa lớn từ bên ngoài.
Hàng về rồi đây. *cười*
chương này hình như hơi ngắn, thôi để chương sau ta viết dài hơn vậy.
|