Ðề tài: Hiệp ảnh bộ
Xem bài viết đơn
  #16  
Old 01-06-2015, 10:27 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 311877
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 18: Lại đột phá!

Về nhà được hai hôm Thiết Phong lại vùi đầu vào việc luyện công, điều này cha hắn cũng không phản đối có đứa con biết cầu tiến là điều mà vị thân phụ nào mà không muốn.




Buổi tối ngày thứ ba, ăn xong bữa tối Thiết Phong nhanh chóng về phòng tiếp tục luyện công. Ngồi khoanh chân trên giường Thiết Phong từ từ nhắm mắt lại hắn quyết định tu luyện một môn công pháp khác là địa cấp đỉnh giai công pháp, Thất Tinh Liên Hoàn đao gồm có bảy chiêu thức, mỗi một thức tu luyện khó ngày thêm khó. Một canh giờ trôi qua cuối cùng Thiết Phong cũng luyện thành công thức thứ nhất một cách thành thục, có thể tùy tâm sở dục phát ra đao pháp theo ý muốn.

Đương nhiên, thiên phú về mặt võ học của Thiết Phong quá mức cường hãn, chỉ sợ chưa đợi được đến khi Diệt Tuyệt Thập Tự Đao pháp tầng thứ mười trở thành đòn sát thủ mạnh nhất thì đã tạo ra được tuyệt chiêu mới rồi. Thật giống với lúc trước ở tầng thứ chín đã là chí mạng thì giờ thêm tầng thứ mười thật là ngày càng thịnh, dần dần đã bị các sát chiêu khác thay thế, ngay cả đao chiêu tối cường dung hợp thành cũng hiếm có cơ hội xuất hiện.

Cường giả Hải Nguyên Cấp so với tưởng tượng của ta còn khủng bố hơn, khó trách võ giả Địa Nguyên Cấp muốn chiến thắng cường giả Hải Nguyên Cấp khó khăn trùng trùng điệp điệp, toàn bộ Bắc Hà Vực cũng không có bao nhiêu người.

Có chút nhắm mắt lại, hai tay Thiết Phong nắm chặt, khí thế vẫn còn đang tiếp tục được kéo lên, bên ngoài quyền tâm ẩn ẩn có thể thấy được thanh sắc khí lưu đang xoay tròn, gia tốc phát ra thanh âm ô ô.

- Cái gì? Tấn thăng đến Địa Nguyên Cấp thất giai rồi sao? Hahaha cái này vẫn ngoài dự tính ban đầu của ta, ta chỉ nghĩ có thể tăng lên Địa nguyên Cấp lục giai nhưng không ngờ lại tấn thăng liền hai bậc như thế đúng là chuyện tốt khó cầu.

Đã một tuần trôi qua Thiết Phong chưa ra khỏi phòng, giờ khắc này đã tu luyện thành công tấn giai lên Địa Nguyên Cấp lục giai đã thành công, không thể trong thời gian ngắn tấn thăng được nữa, sao không tranh thủ ra ngoài nghe chuyện giang hồ chuẩn bị hành tẩu.

Ở Bàn Lâm Trấn của Ưu Minh Thành.

Tầng hai Bàn Lâm đại tửu lầu!

Thiết Phong bụng sớm đã réo vang, bất chấp hình tượng ngấu nghiến bàn tiệc rượu đầy ắp trước mặt.

Vốn dĩ cứ cách mấy ngày Thiết Phong lại đến Bàn Lâm Trấn ăn một bữa, dù sao hắn chỉ là đệ tử ngoại môn Bái Kiếm Sơn Trang, cơm ăn thường là từng nồi từng nồi lớn, không thể nói ngon hay không ngon, chỉ có thể duy trì đầy đủ dinh dưỡng, còn Bàn Lâm Trấn mặc dù không rộng, nhưng thức ăn trân quý thì có.

Huống hồ Thiết Phong cũng thích nghe chuyện giang hồ nhân sĩ, để sau này còn chuẩn bị cho việc hành tẩu giang hồ.

Trên tầng hai, ngoài Thiết Phong ra, còn có một số giang hồ nhân sĩ khác, mang đao mang kiếm, tinh khí tràn đầy.

- Các ngươi đã nghe gì chưa? Khoái đao Dương Kỳ Sơn bại dưới tay một thiếu niên đao khách.



- Ta cũng nghe nói, thiếu niên đao khách đó hình như tên Thu Nhược Phong gì đó, là tam đệ tử Bách Thảo Tông, khoái đao sắc bén vạn phần, chỉ trong mười chiêu đã đánh bại Dương Kỳ Sơn.

- Đùa à! Dương Kỳ Sơn tu vi đã đạt đến Hải Nguyên Cấp tam giai sơ kỳ, công lực thâm hậu, sao có thể bại dưới tay hắn được.

- Lão tam, người nông cạn quá đấy, chuyện này sớm đã truyền tụng khắp nơi, sao có thể là giả được, nhưng Thu Nhược Phong đó với Hải Nguyên cấp nhị giai hậu kì tu vi mà đánh bại Hải Nguyên Cấp tam giai sơ kì Dương Kỳ Sơn, đúng là đáng sợ, không biết cùng với đại đệ tử Bộ Sát của Tinh Vân Tông so sánh thì như thế nào.

Thiết Phong giật mình, nhớ lại sự tích Thu Nhược Phong và Dương Kỳ Sơn.

Dương Kỳ Sơn, không môn không phái, tuổi ngoài ba mươi, khoái đao đao pháp nghe nói là tự nghĩ ra, có thể chia một giọt nước thành năm phần trong nháy mắt, từng đơn thương độc mã giết chết hết bốn mươi tên mã tặc kiêu dũng thiện chiến, cách một trượng chém đứt một cây cầu độc mộc, được phong làm đệ nhất khoái đao.

Thu Nhược Phong tam đệ tử của Bách Thảo Tông, chín tuổi Nhân Nguyên Cấp, mười ba tuổi tấn cấp Địa Nguyên Cấp, mười lăm tuổi đạt đến Địa Nguyên Cấp ngũ giai trung kì, mười bảy tuổi Hải Nguyên cấp nhị giai hậu kì đỉnh phong, năng lực thực chiến chỉ thua đại đệ tử Huyết Ảnh Tông Nguyên công tử Nguyên Hoành Ưng, may mắn có thiên phú tuyệt đỉnh trên phương diện đao pháp.

Hai người này đối với Thiết Phong mà nói đều là những sự tồn tại quá cao, nhưng Thiết Phong không nghĩ Thu Nhược Phong có thực lực đánh bại đại sư huynh, thỉnh thoảng hắn có nghe trưởng lão giảng dạy nói, thiên phú võ kỹ của đại sư huynh đã không còn thua kém các trưởng lão nội môn nữa, bất luận là võ kỹ gì, vào tay hắn đều luyện đến lô hỏa thuần thanh, là thiên tài hiếm có của Bái Kiếm Sơn Trang.

- Không biết mình phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể bước vào tầng thứ đó?

Thiết Phong không hề hoài nghi tiềm lực của mình, yếu thế duy nhất của hắn là khởi đầu muộn mà thôi.

Đột nhiên, một giang hồ nhân sĩ nói:

- Các ngươi nói, lớp thanh niên Bái Kiếm Sơn Trang ai có tiềm lực mạnh, tương lai có thể chống lại đệ tử mũi nhọn của lục đại tông môn.

- Chắc chắn là Bái Kiếm Sơn Trang đại đệ tử "Tuyệt Vô Kiếm" Ân Tịch Ly và cao thủ số một Nguyên công tử rồi, về phần những người khác! Ta có phần xem trọng người xếp hạng tư Từ Long Minh hơn, lạnh lùng vô tình, kinh nghiệm thực chiến phong phú.

- Từ Long Minh không tệ, nhưng ta nghĩ người xếp hàng ba Ân Dã Thần rất lợi hại, thường lấy mạnh thắng yếu, cơ trí đa dạng.

Giang hồ nhân sĩ người đã tung ra chủ đề hắc hắc cười,

- Các ngươi nói đều là những đệ tử trọng điểm nằm trong top năm, nếu như là trước đây thì ta cũng nghĩ như vậy, nhưng lần này không thế, ta đánh giá cao đệ tử xếp hạng thứ mười Hồng Hưng.

- Tại sao lại nói vậy?

Những người khác lộ vẻ hiếu kì, Thiết Phong cũng tập trung tinh thần, hắn không ngờ lại có người nhắc đến Hồng Hưng sư huynh.

- Ba ngày trước ta đã gặp hắn ta một lần, lúc đó hắn đang cùng giang hồ đại đạo Thôi Thiết Thủ quyết đấu...

Người này vẫn chưa nói xong, mọi người đã rào rào nghị luận,

- Thôi Thiết Thủ Đoạn Nhạc, người này đâu phải loại bình thường, gian trá giảo hoạt, độc ác vô cùng, bị truy bắt nửa năm mà vẫn bình an vô sự, nghe nói độc môn tuyệt học Thôi Thiết Thủ của hắn truyền từ Mạc Hà Quốc, tên thật là Thôi Thế Minh, ngươi nói Hồng Hưng kia làm gì nổi hắn!

- Sai, trong tình huống lấy cứng chọi cứng, Hồng Hưng luôn áp đảo Đoạn Nhạc, khiến đối phương hai tay gãy vụn, thổ huyết mà chết.

Thiết Phong cười nhạt, Hồng Hưng lợi hại hắn biết, thường thì cương mãnh võ kỹ có ba cấp cao cảnh giới, cảnh giới thứ nhất là trong cương có nhu, cảnh giới thứ hai là cương nhu tịnh tế, cảnh giới cao nhất là cương nhu nhất thể, Hồng Hưng đã luyện Sát Vô Thần Quyền đến cảnh giới thứ hai cương nhu tịnh tế, còn mình thời gian tu luyện Kim Cương Quyền quá ngắn, nhưng cũng đạt đến cảnh giới thứ hai cương nhu tịnh tế, đối chiến với Nhiếp Sát chỉ là dùng bảy tám phần thực lực.

Đương nhiên, ba cảnh giới này không phải dễ dàng đạt được, người thiên phú không cao phải mất mấy năm thậm chí mấy chục năm mới đạt tới cảnh giới thứ nhất, so với Nhiếp Sát trước đây, thậm chí ngay cả Lôi Thần Hàng Thiên cũng không học xong, đừng nói trong cương có nhu.

Chớp mắt nửa tháng nữa đã lại qua đi, từ giờ đến cuộc thi đại hội gia tộc chỉ còn chưa đến một tuần.

Thời gian này, Thiết Phong mỗi ngày từ sáng đến tối đều luyện đứng tấn, thời gian còn lại toàn bộ dùng để rèn luyện sức mạnh thân thể và tu luyện võ học.

Bây giờ hắn đã có thể một tay chống ba trăm cân đá, hai tay phát lực, tảng đá nặng ngàn cân cũng được nâng lên đỉnh đầu một cách dễ dàng.

Trừ tiến bộ nhảy vọt trên phương diện thân thể, Thiết Phong phát hiện, sức lực đầy đủ, thi triển đao pháp càng thêm thuận buồm xuôi gió, tốc độ và lực khống chế bạo tăng, tùy ý vung một kiếm là có thể chém mảnh lá rụng thành bảy tám miếng, đâm xuyên qua thân đại thụ, để lại trên đá những vết đao sâu bốn tấc.

- Đến lúc tôi luyện năng lực thực chiến rồi.

Thiết Phong tự cảm thấy đã đạt đến cực hạn, tiếp tục rèn luyện thêm cũng không thể cao hơn được nữa, chi bằng đi tăng gia kinh nghiệm thực chiến, tôi luyện kĩ xảo cao thâm đối địch, như vậy mới có thể phát huy một trăm phần trăm ưu thế bản thân.

Nhưng thực chiến không hề dễ luyện, hắn bây giờ chỉ là một đệ tử ngoại môn, không thể xuống núi hành tẩu giang hồ, cũng không thể nói đến việc sinh tử chém giết; những đệ tử nội môn đừng thấy chỉ cao hơn một cảnh giới, quyết đấu chính thức cho dù tu vi của ngươi có tương đương với hắn, sau hai ba chiêu rồi cũng sẽ bại, đây chính là sự khác biệt giữa có kinh nghiệm và không có kinh nghiệm.

May mà không nhất định phải giao chiến với người khác mới có thể đạt được hiệu quả thực chiến, thế giới này có yêu thú, yêu thú có thể chủ động hoặc bị động tu luyện, khi yêu khí trong cơ thể nồng đậm tới một mức độ nhất định, sẽ phát sinh dị biến, tiến hóa đẳng cấp.
Tài sản của BỘ SÁT

Chữ ký của BỘ SÁT
BỘ YẾN TỬ - PHI YÊN
Trả Lời Với Trích Dẫn