Chapter 2 : CÔ GÁI LẠ .(1)
" Xoảng ... Xoảng ... "
Alphrat mở mắt khó khăn , chống tay xuống nệm ngồi dạy , miệng rên ư ử vì đau đớn từ vết đâm ở bụng . Hắn nghe thấy tiếng đổ vỡ .
Hắn về nhà bằng cách nào vậy nhỉ ?
Hắn nhìn thấy một cô gái lúi húi nấu cái gì đó trên bếp , mùi giống mùi trứng và thịt lợn luộc . Trên sàn là 2 cái đĩa sứ vỡ tan tành .
Nhìn từ phía sau , cô mặc một chiếc áo ba lỗ trắng bó sát lấy thân hình thon thả , quần cũng là quần bó sát , từng đường cong chết người trên mông , hông được tôn lên nhờ chiếc quần này . Nước da màu đồng tạo lên cảm giác hoạt bát , mạnh mẽ của những người binh lính . Alphrat nhận ra cô ta cũng là một người thuộc quân đội , hơn nữa còn là một nhân vật cấp cao . Khí chất quân nhân nghiêm khắc cũng toả ra từ người cô ta , không cần thể hiện được cái nghiêm nghị cũng thấy được rõ ràng .
Một người con gái mang cho hắn cảm giác khá kì lạ ! Rất thu hút ! Gây tò mò .
Alphrat gượng dậy khỏi giường , không may gập vết thương , đau không tả nổi , mặt trắng bệch , mồ hôi hột đầy trán . Cô gái kia nghe thấy tiếng loạt xoạt cọt kẹt của chiếc giường , bất ngờ quay ra , chạy lại gần xuýt xoa với hắn :
- Này ! Đừng cử động , không miệng vết thương hở đấy .
Alphrat lắc đầu cho đỡ choáng , vừa gập người thêm cái nữa , dưới bụng tự nhiên cứng lại , kêu cái rắc một tiếng , nhìn xuống chân rơi lả tả mấy cục băng mát lạnh .
Alphrat nhìn bụng mình hiện giờ cơ man là vết thương , bầm tím tụ máu , rồi có một vết đâm miệng rộng toác ra như miệng sò , trông rất doạ người . Tất cả đều được lấp lên một mảng băng .
Alphrat ngẩng đầu lên , dù mặt không có bất kì biểu hiện gì nhưng trong mắt lấp lánh , hắn đang cảm ơn cô rất nhiều .
Cô gái thấy đôi mắt hắn trong như thuỷ tinh , lấp lánh dịu dàng như một hũ mật ngọt , có chút si ngốc đã chạm vào tâm khảm cô .
Cô kéo ghế sau lưng lại gần để ngồi , mở miệng giới thiệu chào hỏi :
- Xin chào ! Tôi là Natalie Magnolia . Còn anh ?
- ... Alphrat .
- Chỉ có Alphrat thôi sao ?
- Alphrat Du Coteau .
Cô gái sắc mặt khẽ biến , nhưng rồi khôi phục lại vẻ thân thiện trên mặt , không có chút giả tạo nào cả .
Alphrat lạnh lùng hỏi :
- Cô là người tối qua mà đám quân lính đó đuổi ? "
Cô gái thần sắc tự trách mà đáp :
- Ừ ! Xin lỗi vì đã mang đến rắc rối cho anh . Khi anh khỏi vết thương , tôi sẽ rời khỏi đây ngay .
Bầu không khí lập tức có chút căng thẳng .
Natalie phá vỡ ngột ngạt , cười nói :
- Anh trông rất giống tộc Elf ! Nhưng lại khang khác cái gì đó , tai anh ngắn hơn Elf bình thường ... Anh là Half Elf * ?
- ... Ừ ! - Alphrat khá dè dặt khi trả lời vấn đề chủng tộc nhạy cảm , vì thân phận này của hắn mà hắn bị tất cả đồng loại coi khinh .
Natalie nhìn ngắm toàn bộ Alphrat một lúc , lại nói :
- Anh rất khác biệt !
- " ? " - Alphrat nghi hoặc , họng kêu " hửm " nhẹ một tiếng .
Natalie mỉm cười nắng ấm , đáp :
- Elf thuần chủng thường rất kiêu ngạo , hống hách , ích kỷ , họ tự cho mình là giống loài cao cấp của tạo hoá nhờ vào tài năng về phép thuật , vẻ ngoài sáng loáng . Nhưng anh l- Tôi ? .... Tôi khác chỗ nào ?
Natalie chống khuỷu tay , đỡ lấy bầu má bầu bĩnh bóng như ngà voi nhờ mồ hôi dầu :
- Anh rất đơn thuần , trong sáng ..... Đơn thuần và trong sáng như một đứa trẻ .
Alphrat ngoẹo đầu sang một bên giống cú mèo , cái mày cau lại :
- Đơn thuần và trong sáng ?
Natalie cười thú vị . Rồi bỗng nhiên a lên một tiếng :
- Chết ! Nồi cháo .
Vừa nói vừa chạy tới bếp .
Natalie nhanh chóng đổ một hỗn hợp nhão nhão , vàng vàng vào bát gỗ , rồi lại gần Alphrat , đưa cho hắn cái bát đó , ra hiệu hãy ăn đi .
Alphrat nhìn cái thứ giống súp này , ngửi mùi thơm thơm mùi hành phi , mùi tanh tanh của trứng , mùi thịt lợn luộc nồng .
Hắn thử đưa một thìa vào miệng , chốc sau mắt sáng như đuốc đêm , thì thào :
- Ngon quá .
Liền đó , hắn dốc cả bát " súp " vào miệng , nuốt chửng . Tội nghiệp kẻ tham ăn , một bữa no là một bữa tủi , cháo quá nóng làm Alphrat bị phồng rộp cả họng lưỡi , hắn mếu máo , nhảy dựng lên , không để ý đến vết thương trầm trọng trên bụng mình .
Natalie cười thầm : " Đúng là một đứa trẻ ."
Natalie liền giữ hắn lại , 2 tay chắc khoẻ giữ lấy đầu hắn , bóp miệng hắn há ra rồi thổi hơi lạnh bốc khói vào đó .
Alphrat dần cảm thấy họng mình mát lạnh , lưỡi mình dịu rát , cái lưỡi phồng rộp xẹp đi nhiều rồi trở lại bình thường .
Thấy ổn chuyện , Natalie bỏ miệng hắn ra , mỉm cười , e thẹn quá . Cô lần đầu tiên tiếp xúc với đàn ông thân mật như vậy . Cô quay mặt đi , không để nét thiếu nữ của mình bị nhìn thấy .
Alphrat cứ chẹp chẹp lưỡi , lát lại sờ sờ lưỡi nghịch ngợm .
Last edited by ducvuvp; 29-06-2015 at 09:33 PM.
|