"Longgggg! Sáng rồi dậy ăn sáng rồi đi học con!"
Đang lúc Long còn bận tâm tại sao siêu nhân binh sĩ huyết thanh lại tác dụng chậm như vậy thì một giọng nói trước của phòng hắn vang lên làm Long hết hồn, thở ra một hơi nói vọng ra: "Con ra ngay!"
Thì ra người vừa kêu chính là mẹ Long, Long ngồi thấy cũng không còn gì để nghiên cứu ngoài trừ cây súng sung mạch điện từ nên ngồi dậy đi vào nhà về sinh súc miệng. Tại sao hắn không nghiên cứu cây súng luôn? Nói đùa giờ đang ở trong nhà lại vác súng ra nghiên cứu? Nghiên cứu như thế nào? Bắn thử sao? Đừng giỡn ngươi không thấy trong phim G.I.Joe súng sung mạch cực kỳ uy lực sao, huống chi đây là đời thứ năm đảm bảo chỉ một phát bắn căn nhà hiện tại của Long sẽ lủng một lỗ bự chát để rồi ngay sau đó cảnh sát mời đi uống trà à?
Nhìn điện thoại thì thấy 6h ngày 28/8/2006, nếu như Long nhớ không lầm thì hôm nay là ngày lên trường nhận lớp sau đó vừa học vừa chơi một tuần rồi nghỉ quốc khánh và bắt đầu những tháng ngày đau khổ học tập của năm lớp 12. Mặt bộ đồng phục quần đen áo trắng sau đó kéo cái cặp với 2 cuốn vở đi ra khỏi phòng thì nghe giọng ông già:
"Xuống bếp lấy bún mà ăn rồi đi học, mẹ mua rồi đó."
Long quay đầu qua thì thấy ông già đang bắt chéo hai chân mà đọc báo trong phong độ vãi, Long "Dạ!" một tiếng rồi đi vào nhà bếp. Trong bếp là một người phụ nữ gương mặt hiền lành, tuy không xinh đẹp nhưng cũng nén nhìn.
"Mẹ, bún gì thế?"
"Bún riêu của bà Sáu Bông đó!" Mẹ Long cười hiền lành trả lời.
Xin nói một chút về gia đình Long, gia đình Long sống ở đường NGT, thành phố NT tỉnh KH, bố Long tên Trần Đức năm nay 41 tuổi, mẹ Huỳnh Thị Hoa 38 tuổi, cả hai đều là giáo viên dạy học ở trường CVA (em bịa đấy, bác nào ở NT đọc được đừng có ném đá), ông già Long dạy toán, mẹ dạy Hóa, nhờ có hai ông bà già là giáo viên toán, hóa nên Long đỡ tốn tiền đi học thêm nhưng vẫn giỏi hai môn này. Hồi trước hai người là hàng xóm của nhau chơi với nhau từ nhỏ lớn lên lấy nhau, gia đình của hai bên rất đồng ý mối hôn nhân này, điều đáng chú ý chính là hai người đều là con một nên Long là thằng cháu đít tôn quý báu của cả nhà. Ông bà nội, ông bà ngoại Long hiện đang sống ở huyện CL một huyện mới tách ra từ huyện CR, bố mẹ Long nhiều lần muốn đón hai ông bà lên thành phố nhưng không chịu họ nói ở thôn quê cho nó thoải mái, ở thành phố quá ồn ào.
"Mẹ con ăn xong rồi, con đi học đây!" Long mau chóng ăn xong tô bún, uống ly nước rồi nói với mẹ sau đó kéo cặp đi học. Ra tới ngoài sân nhìn thấy chiếc xe máy liền vọng vào nhà hỏi: "Ba, chìa khóa xe đâu?"
Ông già Long ló đầu ra hỏi: "Chìa khóa gì?"
Long chỉ tay vào chiếc xe máy: "Thì chìa khóa xe chứ gì?"
Ông già Long liền từ trong nhà chạy băng băng ra cầm tờ báo phăng vào đầu Long một cái, Long buồn bực hỏi: "Sao ba đánh con!"
Ông già Long chỉ vào cách chiếc xe máy 3m dựng một chiếc xe đạp leo núi: "Xe mày là xe kia, còn nhỏ mà đua đòi đi học bằng xe máy! Học ở đâu đó?"
Long gãi gãi đầu, hắn quên là mình trọng sinh, trước giờ đi làm toàn bằng xe máy nên quen rùi. Long cười làm lành: "Hì hì...con nói giỡn ý mà!" sau đó vội vàng dắt xe đạp chạy đi học.
Đạp xe trên con đường quen thuộc mà chẳng có tý cảm nhận gì? Long lòng thầm kỳ lạ: "Quái, tại sao nhân vật chính mỗi lần trọng sinh khi đi lại trên con đường xưa sẽ có đủ cảm xúc sao mình chẳng có cái cảm xúc khỉ gì thế này." Nói thừa ngươi sống cả đời trước ở cái thành phố này, ngươi đi trên những con đường này mòn biết bao nhiêu cái bánh xe, giờ đi lại có cảm xúc mới là lạ đó.
Đang lúc Long suy nghĩ vẩn vơ thì nghe "Aaaaa!" rồi cảm nhận được mình đâm vào thứ gì đó, lòng thầm nghĩ thôi xong nghĩ bậy gây tai nạn ùi vội vàng quăng xe xuống đất dìu người bị té lên, nhưng vừa nhìn thấy mặt người này liền ngẩng ngơ, trong lòng nhịn không được nhổ nước bọt:
"Mẹ nó, đây lẽ nào là định luật của nhân vật chính, hễ là nhân vật chính chắc chắn ra đường sẽ gặp mĩ nữ?"
Cô gái này Long nhận ra tên là Nguyễn Thị Kim Oanh học lớp 12A1, hồi 12 được trong trường công nhận là hoa khôi của trường, vì cô nàng này mà có không biết bao nhiêu cuộc đánh nhau giữa mấy chàng trai tinh trùng lên não trong trường và ngoài trường, Long từng thấy hai anh chàng vì tranh giành chở cô nàng này mà đánh đấm nhau ngay trước cổng trường cuối cùng bị mời phụ huynh. Lúc trước Long cũng hok quen cô nàng này, một phần là hắn học lớp 12A4 một phần vì không thích tính cách của cô nàng này, cô nàng cực kỳ chanh chua, tuy rằng học giỏi nhưng vây quanh cô nàng toàn là dân đàn anh đàn chị.
"Nè tông người ta, còn không đỡ người ta dậy còn đứng ngớ đó làm gì?" Oanh nhìn anh chàng với gương mặt bình thường đưa tay ra nhưng không có ý định kéo mình lên mà còn đứng ngớ người, nhìn không được kêu lên, trong lòng lại thầm đắc ý: "Xem ra nhan sắc của mình không tầm thường mà, bất kỳ ai nhìn thấy liền ngẩn ngơ."
Nhưng hành động tiếp theo của Long làm Oanh trợn mắt há mồm, Long nghe cô nàng nói như vậy chẳng những chẳng kéo cô nàng lên mà thụt tay lại sau đó dựng xe đạp mình lên, trèo lên và đạp đi một lèo đếch thèm nhìn lại.
"Hừ, nghĩ mình là ai? Đẹp là ngon à? Tuy ta là FA lâu năm nhưng cũng phải loại hễ thấy gái là mê tít mắt, nói cái giọng bắt ghét. Anh đây không thèm chấp với cô." Vừa đạp xe vừa nghĩ trong lòng. Không phải Long chán ghét gì Oanh mà là bị nội dung của mấy cuốn tiểu thuyết đô thị quấy rầy, trong tiểu thuyết có một định luật đã được chứng minh qua rất nhiều cuốn tiểu thuyết đó chính là "Nơi nào có gái đẹp nơi đó sẽ có rắc rối". Cũng không phải Long sợ rắt rối, mà là bớt được việc gì hay việc đó dù sao trên người hắn trên người có rất nhiều bí mất kinh người sơ sẩy một phát là sẽ gây nguy hiểm cho gia đình nên tốt nhất tránh xa những rắc rối không cần thiết đặc biệt rắc rối với mỹ nữ. Nhưng liệu hành động này của Long có làm hắn thoát khỏi rắc rối?
Nhìn Long lúc la lúc lắc đạp xe một lèo, Oanh trong lòng oan ức ghê gớm hồi giờ đi đâu cũng được mọi người xum xoe chiều chuộng, không ngờ bây giờ lại gặp được tình cảnh này: "Hừ đừng để bà bắt gặp người, nếu khống sẽ biết tay bà."
Nếu Long biết vì hành động của mình chẳng những chẳng để mình thoát khỏi rắt rồi, còn để mình cuốn vào những rắt rối lớn hơn không biết sẽ có cảm giác gì???