[Huyền Huyễn] - Tự Thành Thần
TỰ THÀNH THẦN
Tác giả: Vật Vờ
Trích:
Một tên bại hoại xuyên không tới một thế giới khác. Cùng xem hắn khám phá thế giới này như thế nào.
Truyện đã hoàn thành với 397 chương.
|
Trích:
Lịch "phát sóng":
- Thứ hai, tư, sáu: 3 - 5 chương, từ 11h - 17h.
- Thứ ba, năm: 2 chương, chương đầu lúc 5h - 6h, chương thứ hai vào lúc trưa hoặc khoảng 23h - 24h.
- Thứ bảy, chủ nhật: 1 chương lúc 5h - 6h, có nữa hay không thì không chắc.
Không hứa hẹn điều gì, chỉ có thể cố gắng!
Lưu ý rằng hôm nào đó có việc gấp, tác giả không có thời gian sửa và đăng chương mới thì tác giả sẽ không báo trước.
|
Quyển 1: Chinh phục Minh Quốc
Chương 1: Săn thú trên thảo nguyên
Hoàng hôn như máu, cỏ dại như kiếm.
“Ù ù… Oanh!” - Phía chân trời, mấy trăm nghìn đầu thú dữ có vòi lớn, vòi nhỏ, ngoại hình giống như bò tót chạy chồm lại đây, kéo theo bụi mù cuồn cuộn bay lên trời, tiếng xé gió như tiếng trống trận, mang theo uy thế như sóng thần, không thể ngăn cản!
Đàn Mân Tượng ở trên mảnh thảo nguyên hoang vu này, thậm chí trên cả đại lục cũng có thể hoành hành vô kỵ. Thử nghĩ một chút, mấy trăm nghìn đầu có cân nặng mỗi đầu vượt qua năm tấn, khi chúng chạy như điên với tốc độ lớn hơn một trăm cây số là kinh khủng cỡ nào? Có thể nói đây chính là một sức mạnh mang tính hủy diệt, coi như là thần tiên, thì cũng chỉ có thể đứng ở ngoài mà quan sát. Đó là chưa kể Mân Tượng là loài có làn da cứng rắn như trọng giáp của kỵ sĩ, ngay cả loài rồng hoang dại trên thảo nguyên đều không thể cắn thủng làn da của chúng một cái.
Phương thức công kích chủ yếu của Mân Tượng là dựa vào những cái vòi dài cùng với một chiếc sừng sắc bén ẩn dưới vòi. Vòi của Mân Tượng chẳng những có lực lượng cực lớn, lại hết sức linh hoạt, nhưng thứ có lực sát thương lớn nhất vẫn là chiếc sừng nọ. Nó giấu ở phía dưới vòi Mân Tượng, kẻ khác khó lòng phòng bị. Vào lúc vòi chúng công kích, khi đối thủ đang cật lực chống đỡ thì rất dễ dàng bị “món vũ khí” này thình lình đánh chết.
Đàn thú thoải mái chạy nhảy trên mảnh thảo nguyên vốn là nhà của chúng. Tại nhà của chúng, trừ khi chúng nó nảy sinh vấn đề - tự mình hại mình - nếu không, không ai có thể làm cho chúng nó dừng lại. Dám can đảm đứng trước mặt chúng, dẫu là một đám Địa Long, cũng sẽ bị đạp thành bánh thịt. Chúng nó giống như một dòng nước lũ cuốn quét qua cả thảo nguyên.
Xen lẫn trong đàn Mân Tượng là một con thủ lĩnh có thân hình to gần gấp đôi những con còn lại, được gọi là Tượng Vương. Nó thường chạy ở phía trước cả đàn, khi nó rẽ ngang một cách tùy ý, cả đàn thú đều rẽ ngang theo nó. Nhìn như chúng đang chạy loạn khắp nơi, nhưng thực ra những cái rẽ tùy ý đó lại khiến cả đàn quay về vị trí lúc đầu, rồi quay qua chạy về một phương hướng khác.
Chưa người nào chú ý tới, tại một bụi cỏ hoang, kế bên cơn lũ Mân Tượng, một đôi mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào đàn thú. Chẳng lẽ ở trên thế giới này còn có sinh vật nào dám can đảm có ý đồ với đàn Mân Tượng?
Đàn thú cấp tốc quẹo qua một phía, khiến cho một đội Mân Tượng nhỏ rớt lại phía sau. Vài đầu Mân Tượng hơi lộ vẻ gầy yếu có tốc độ không theo kịp kịp đàn thú đã bị cả đàn kéo dài ra một khoảng cách. “Hơi lộ vẻ gầy yếu” chỉ bất quá là so với những con Mân Tượng khác mà thôi, so với những sinh vật khác, ví dụ như con người, chúng vẫn là một loài thú khổng lồ không thể chiến thắng.
Đột nhiên, một cái bóng lóe lên, như một tia chớp, nhào tới ôm lấy một con Mân Tượng – thứ tốc độ có thể so với những con Xỉ Kiếm Lang nhanh nhẹn ưa thích ăn thịt người trên thảo nguyên này. Tốc độ như vậy cũng đủ khiến người ta kinh ngạc, nhưng điều càng làm cho người ta kinh ngạc đó là cái bóng nọ chính là một con người! Nếu đó là một con Xỉ Kiếm Lang, như vậy còn có thể giải thích dễ dàng hơn, một đám Xỉ Kiếm Lang hung tàn, không thể nghi ngờ là cùng cấp bậc với Cuồng Bạo Địa Long, nếu chúng nó tiến hành săn bắt một con Mân Tượng lạc đàn cũng không phải là không có khả năng. Nhưng là một nhân loại muốn chém giết một con Mân Tượng có thân hình cao hơn ba thước, cân nặng đạt hơn năm tấn, hiển nhiên đó là muốn chết không thể nghi ngờ!
Mân Tượng là một loài ma thú có cấp bậc cao, trừ thân thể mạnh mẽ, chúng còn có thể sử dụng cấp ba ma pháp “Đại Địa Run Rẩy”. Cho dù không biết đó là một ma pháp hệ thổ, dẫu là một ma pháp sư có cấp bậc bằng loài Mân Tượng cũng sẽ lắc đầu, biết khó mà lui. Mà Mân Tượng là dựa vào thiên phú trời sinh, khi thi triển một trung cấp ma pháp hệ thổ thì chiến sĩ bình thường đứng ở trước mặt nó cũng chỉ là pháo hôi.
Kẻ nhân loại kia dùng hai cái tay gắt gao kẹp chặt cái vòi của Mân Tượng, hai chân của hắn như có sức nặng nghìn cân, chúng vững vàng cắm trên mặt đất. Chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, ra sức dùng tay xé rách cái vòi.
Mân Tượng bị đau, nó liền cúi đầu, quăng mạnh một cái, tên loài người kia bị đánh bay ra xa.
Chỉ qua một lúc như vậy, đàn thú đã chạy xa tít tắp, tại nơi đây chỉ còn lại kẻ “không biết tự lượng sức mình” cùng với một loài ma thú ăn thịt người có tôn nghiêm bị mạo phạm, đang nổi giận đùng đùng.
Trong lỗ mũi Mân Tương vang lên liên tiếp ba cái vang lớn, bốn cái chân nó xuất hiện từng tiếng xé gió, tất cả hợp thành một loại tổ hợp dao động kỳ lạ. Tổ hợp dao động rơi xuống dưới đất, Thần Đất tức giận, đất trong mười bước xung quanh bắt đầu run rẩy chậm rãi! Cách dùng loại dao động này khống chế ma pháp giống như cách niệm chú ngữ của loài người. Kỳ lạ là cả đời ma pháp sư không nhất định có thể học được một cái ma pháp hệ thổ cấp ba, bởi vì ma pháp hệ thổ là loại ma pháp khó học nhất trong tất cả các loại ma pháp. Mà loài trí lực thấp như Mân Tượng dĩ nhiên là mới sinh ra liền có thể sử dụng, bởi vậy cũng có người nói Mân Tượng là loài sinh vật được Thần Đất sủng ái.
Cả mặt đất đang run rẩy thì liệu có ai có thể không sợ hãi? Nhưng Mân Tượng lại không bị ma pháp này ảnh hưởng một chút nào, nó rống lớn một tiếng, rồi chạy nhanh lại đây như điên.
Cái vòi mạnh mẽ mà cay độc như một thân cây lớn quét ngang về phía này, mục tiêu của nó đúng là kẻ loài người kia.
Cả người dưới của tên nhân loại run rẩy theo nhịp run của mặt đất, hắn cố gắng ổn định thân thể của chính mình, nhanh chóng thích ứng với mặt đất đang run lên. Ngay lúc trí mạng khi Mân Tượng dùng vòi đảo qua trong tích tắc, hiểm hiểm né tránh, vọt đến một bên.
Khi hắn vừa mới thở dài một hơi, mặt đất đột nhiên ngưng rung động. hắn vội vàng nhảy dựng lên, nhưng cũng đã chậm. Một cái hố sâu xuất hiện phía dưới thân thể của hắn, cả nửa phần dưới cơ thể của hắn rớt xuống, mặt đất dường như hé chiếc miệng khổng lồ ra nuốt lấy cả nửa cơ thể của hắn vào. Chiếc miệng khổng lồ đóng lại, hắn bị kẹp chặt trong đất!
Mân Tượng không hổ là sủng vật của Thần Đất, dĩ nhiên còn hiểu được lợi dụng ma pháp Đại Địa Run Rẩy, sử dụng chiến thuật ấy.
Mặt đất còn đang run rẩy, tên nhân loại muốn đem thân thể của mình rút ra khỏi lòng đất là khó khăn càng thêm khó khăn. Nhân dịp này, Mân Tượng lao nhanh tới, trong nháy mắt đã tới trước mắt hắn. Chiếc vòi cực dài hung hăng quất đến.
“Ba.” – Trên cơ thể tên nhân loại xuất hiện một vệt hằn to lớn, lực lượng lớn quất tới làm hai mắt hắn ứa ra sao trời, hắn phun ra một ngụm máu tươi!
Thế nhưng hắn cũng không có ngăn việc đó xảy ra – với kinh nghiệm phong phú, hắn biết nếu hắn ngăn cản chiếc vòi, thì tiếp theo sau là chiếc sừng sắc bén như đao, vô luận thế nào cũng sẽ không đỡ được, nó mới chính là thứ vũ khí trí mạng.
Quả nhiên khi chiếc vòi công kích đã xong, một chiếc sừng màu đen dường như từ Địa Ngục bỗng dưng vượt qua khoảng cách, xuất hiện trước người hắn, giống như lưỡi hái của Tử Thần, lặng yên không một tiếng động hướng về cổ của hắn.
Hắn hét lớn một tiếng, song chưởng gạch chéo trước ngực, trong chớp mắt, trên cánh tay của hắn sinh ra hai khối hình như nham thạch, giống ở chỗ cứng rắn ở bên ngoài, thể hiện rằng hai khối “tấm chắn” này là cực kỳ cứng rắn.
Mân Tượng rống giận xông tới, một sừng hung hăng đâm vào.
“Đùng! Đùng! Oanh!” – Tiếng chói tai đầy khô khốc vang lên một lúc thì chỉ thấy một chiếc sừng đen nhánh bay vụt ra ngoài – chiếc sừng không có gì vững chắc hơn dĩ nhiên bị gãy!
Mân Tượng khóc thảm một tiếng, trên vị trí từng là chiếc sừng xuất hiện máu tươi đầy rẫy, đau đến mức nước mắt của nó giống như nước suối tuôn trào.
Tên nhân loại cũng không hơn gì, dẫu sao kẻ chịu đánh thì có thể nào dễ dàng tiếp được? Vốn là có thương, một đòn hung hăng bổ trúng làm cho lục phủ ngũ tạng một trận lay động, hắn lại phun ra một ngụm máu đen.
Góp ý - Thảo luận: Tại đây.
Last edited by Vật Vờ; 16-09-2015 at 05:57 PM.
|