Trong cuộc chiến tranh giữa biên giới năm 1979 giữa Việt Nam và Trung Quốc, phía Liên Xô đã viện trợ cho đồng minh Việt Nam của mình rất nhiều thứ: từ vũ khí, trang thiết bị quân sự hiện đại và cả những cố vấn, chuyên gia Xô Viết. Nhưng đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, thật ra Liên Xô còn gửi qua cho Việt Nam hai “đứa trẻ Đỏ” để giúp Việt Nam chống lại những dị năng giả của bên Trung Quốc.
Tại một căn cứ quân sự tuyệt mật của Liên Xô nằm tại Hà Nội, thủ đô của Việt Nam. Một cô gái trông hơi nhỏ nhắn và cực kỳ xinh đẹp đang ngồi trên một chiếc ghế bằng gỗ, lúc này cô đang đọc một lá thư được gửi từ "ông chủ" của cô. Cô có mái tóc màu đen và dài đến tận eo, cô mang vẽ đẹp của một phụ nữ châu Á chuẩn.
Cô đang mặc bộ áo dài truyền thống của nhân dân Việt Nam và nó có màu trắng, bộ áo dài làm tăng thêm vẽ nữ tính và làm cho cô càng thêm xinh đẹp của hơn. Cô đã từng ao ước mình được mặc bồ đồ truyền thống của nơi bà nội cô sinh ra từ lâu lắm rồi, đến nay cô mới có thể thỏa mảng được tâm nguyện nhỏ này.
Cô liếc mắt ra khỏi lá thư đang cầm trên tay và đưa nó lên trước mặt mình, cô nhìn hằm chằm vào bức thư rồi đột nhiên “Bùng” lá thư bốc cháy. Cô vẩn cầm lá thư đang bốc cháy mặc kệ lửa có lan đến bàn tay thon thả của cô hay không. Khi lá thư đã cháy hết cô thả tay ra nhưng một điều kỳ lạ là bàn tay trắng nõn nà của cô vẫn bình thường như không có ngọn lửa nào vừa mới cháy qua tay cô vậy.
Cô gái này tên là Trần Kim Liên cô là một trong “những đứa trẻ Đỏ” được Liên Bang Xô Viết cử đến để giúp phía Việt Nam, chuyến đi này còn có em gái của cô Trần Kim Ngọc đang ở phía nam.
Trần Kim Liên và Trần Kim Ngọc là hai chị em sinh đôi gốc Việt. Ông nội của họ là người Nga sau một chuyến đi buôn đến Đông Dương đã phải lòng và kết hôn với bà nội của cô là một cô gái người Việt, sau đó họ dọn về Nga sống.
Khi còn nhỏ hai cô gái này cũng đã bộc lộ ra những khả năng đặc biệt của mình nên họ được phía chính phủ đem đi. Trần Kim Liên và Trần Kim Ngọc là một cặp đôi có sức mạnh cực kỳ đáng gườm, thậm chí cả Vladimir cũng cực kỳ ngán ngẩm khi phải đối chiến với hai người bọn họ, mặc dù hắn là một trong ba kẻ mạnh nhất bên trong “những đứa trẻ Đỏ”.
Theo trí nhớ của Vladimir thì tuy là hai chị em sinh đôi nhưng tính cách hai người lại trái nhau hoàn toàn: cô em Kim Ngọc thì tính cách lanh lợi, hoạt bát , còn cô chị Kiêm Liên thì điềm đạm, kiệm lời.
Kim Liên đi đến bên chiếc giường nhỏ của mình, cô leo lên giường và nhắm mắt lại. Việc cô nhắm mắt lại chứng tỏ là cô đang sử dụng năng lực của mình. Lúc này Kim Liên đang liên lạc với lại em gái của cô là Kim Ngọc.
Trong tâm thức của cô dần hiện ra hình bóng của một người, hình bóng của cô gái đó giống cô như đúc từ khuôn mặt cho đến dáng vẽ, hai người khác nhau chỉ ở mái tóc của cô em thì cắt ngắn chỉ tới vai mà thôi
Kim Ngọc lúc này cũng đang mặc một bộ áo dài nhưng bộ áo dài lại là màu xanh lá, “Chị ơi, chị liên lạc với em có chuyện gì không vậy ? ” giọng nũng nịu của Kim Ngọc vang lên.
Kim Liên cười khẻ rồi nói bằng một giọng nhẹ nhàng:” bộ không có chuyện thì chị không thể liên lạc với em được sao? ”
“Không Phải đâu, chỉ cần chị muốn thì chị có thể liên lạc với em mọi lúc điều được mà” Kim Ngọc nở ra một nụ cười thật tươi rồi nói
Kim Liên thở dài nói : "em thật là” nói đến đây thì cô nghiêm mặt lại:”Ngài Brezhnev vừa ra chỉ thị cho chị, ngài ấy nói nhiệm vụ của chúng ta ở đây đã kết thúc rồi cần nhanh chóng thu dọn hành trang rồi bay trở về Moscow ngay lập tức, sau đó chúng ta sẽ đến đại lục Azor.”
" đại lục Azor, chẳng lẽ là nơi mà tên Vladimir đang chấp hành nhiệm vụ sao, không biết bây giờ hắn như thế nào rồi nhỉ, không biết hắn có quen với vài cô gái nào không ta ? ” Nói đến đây đôi mắt của cô loé lên vẽ tinh quái và cái miệng nỗi lên một nụ cười.
Khuôn mặt của Kim Liên thì đỏ bừng lên, cô gắt gỏng nói:” em bớt lo chuyện bao đồng đi, mà chẳng lẽ em không lo cho hắn sao?”
Với vẽ mặt của Kim Ngọc lúc này giống như trời có sập xuống cũng không liên quan đến ta, Kim Ngọc trả lời bằng một giọng không tim không phổi:” em quan tâm hắn nhiều lắm luôn đó, quan tâm hắn đến mỗi đêm ngủ đều mơ về hắn đó, … hêy … hêy sao chị lại ngắt liên lạc thế này… này…”
Kim Liên lúc này mặt đỏ bừng, cô úp mặt mình vào cái gối miệng thì lẩm bẩm :”Kim Ngọc chết tiệt, Kim Ngọc chết bầm toàn nói những chuyện gì đâu không, mà không biết bây giờ Vladimir hắn đang làm gì vậy nhỉ, có quen với cô gái nào khác không ? …xùy…xùy… mình đang nói cái quái gì thế này”
Nhờ những lờ của Kim Ngọc nên đêm nay chị cô phải thức trắng cả đêm.
Cùng lúc đó ở đại lục Azor ,Vladimir lại bị hắt xì liên tục, hắn tự hỏi “ có ai đang nhắc tới mình à ?”