Cùng lúc này Elizabeth đang mang theo 2 đứa con nhỏ của cô là Bella và Anna chạy trong khu rừng. Bây giờ tâm trí của Elizabeth cực kì rối bời, cô lúc này chẳng suy nghĩ được gì cả, cô chỉ biết dẫn theo 2 đứa con gái của mình chạy thẳng về phía trước.
Vốn là Cô và chồng của cô có một mối quan hệ tâm linh cực kỳ vi diệu, dù cho 2 người có cách xa nhau đến đâu nếu như người kia vẫn còn sống khỏe mạnh thì người còn lại sẽ cảm nhận được điều đó. Nhưng mới hồi nãy cô đã không thể cảm nhận được sự sống của chồng cô nữa. Điều đó nói lên một điều là Jackson đã chết.
Tâm Trí của cô bây giờ rất rối bời: thù hận có ,đau khổ có , sự không cảm lòng cũng có …
Cô hận bọn áo đen kia đã đến và cướp đi sự yên bình của gia đình cô, cô đau khổ việc chồng cô vì bảo vệ cô và các con mà chết, cô không cam lòng vì sao lúc đó người ở lại không phải là cô...
Cùng lúc này giọng nói của Anna vang lên kéo cô trở về thực tại “Chúng ta đang chạy đi đâu vậy mẹ, sao bố không đi cùng chúng ta.”
Cô quay đầu nhìn về phía Anna và Bella, cô thấy 2 đứa trẻ lúc này tro ng cực kỳ lo lắng và sợ hãi, lòng cô bây giờ tuy rất chua xót nhưng cô biết mình phải trấn tỉnh lại.Trên vai cô lúc này đang gánh vác mạng sống của 2 đứa con nhỏ, sự kì vọng của chồng cô mà còn có sinh mạng của rất nhiều người khác nữa, điều này khiến cho cô không thể buông xuôi ít nhất là vào lúc này được.
Cô nở ra một nụ cười hiền dịu trên khuôn mặt của mình rồi tiến đến xoa đầu cả 2 đứa trẻ và nói:” Các con đừng lo sẽ không sao đâu, mẹ đang ở cùng với các con , cha con rồi sẽ sớm quay lại gặp mẹ con chúng ta thôi.”
Elizabeth trấn an 2 cô con gái nhỏ của mình như thế nhưng sự thật là phần lớn cô tự an ủi chính bản thân cô mà thôi.
Đột nhiên nụ cười trên mặt Elizabeth biến mất,cô đứng phắt dậy và nhắm mắt lại, Eliazabeth đang cảm nhận sự di chuyển bất thường của những cơn gió, khi mở mắt ra cô khẻ lẩm bẩm : ” có người đang đuổi theo bọn ta, thậm chí còn là nhiều người nữa “
Elizabeth xoay người lại nhìn 2 đứa con của mình cô vốn định không sử dụng pháp thuật này nhưng vì kẻ thù di chuyển quá nhanh vượt qua sự dự liệu của cô nên cô mới sử dụng pháp thuật này.
Trong tất cả các hệ ma pháp thì hệ phong và lôi vốn có tốc độ duy chuyển nhanh nhất vì vậy nên việc Elizabeth vốn là một pháp sư hệ phong cấp 7 có một kỹ năng “bỏ chạy “ tốt thì cũng không có gì là lạ.
Vốn pháp thuật “bỏ chạy” này cực kỳ hao tổn năng lượng đối với cô, bây giờ lại còn phải mang thêm 2 đứa trẻ thì sự hao tổn sẽ lớn hơn rất nhiều khi cô chỉ sự dụng có một mình.
Cô biết nếu sử dụng nó thì 3 mẹ con cô sẽ không thể chạy xa được nhưng tình huống bây giờ không cho phép cô lưỡng lự
Elizabeth đưa ngón tay cái bên phải lên miệng cắn cho nó chảy máu sau đó vẽ lên trán của Anna và Bella một cái vòng tròn bằng máu sau đó niệm một chú ngữ kỳ lạ trong miệng.
Phía sau Elizabeth lúc này tên thám báo được Vladimir trao cho nhiệm đang cực kỳ sầu khổ vốn hắn tưởng là nhiệm vụ dí theo 3 người này cực kỳ dễ ăn ai ngờ lại khổ như vậy.
Tên của hắn là Rinat vốn hắn chỉ là một tên thiếu úy bình thường trong quân đội Xô Viết nhưng vô tình hắn được cấp trên chọn tham gia vào nhiệm vụ xâm nhập đại lục Azor này. Lúc đầu hắn cứ tưởng đây chỉ là một nhiệm vụ bình thường nhưng khi đến đây hắn mới ý thức được nhiệm vụ này quan trong như thế nào, Hắn ý thức được rằng đây có thể là cơ hội lớn nhất khiến hắn có thể thăng quan tiến chức tốt nhất trong cuộc đời hắn. Nên khi ở đại lục Azor này Riat điều cố gắng hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ mà cấp trên của hắn là Akhmetov giao cho với hi vọng làm vừa lòng vị thủ trưởng này.
Rinat nhìn chằm chằm vào 3 người đang bay phía trước bây giờ hắn có cảm xúc muốn chửi "Má nó", lúc đầu bọn họ đã đuổi gần kịp 3 người phía trước rồi nhưng đột nhiên 3 người kia lại tăng tốc khiến cho bọn chúng không thể rút ngắn được khoảng cách dù chỉ là 1m.
Nhìn thân ảnh của 3 người đang bay phía trước cách chính mình chỉ khoảng hơn 200m một ít , thì Rinat cực kỳ lo lắng hắn biết nếu lần này mình để mất viên đá Evolution thì cái mạng nhỏ của mình chắc chắn củng mất theo viên đá đó luôn.
Lúc này Hắn liếc mắt xuống khẩu súng được giắt bên hông của mình, hắn nhớ lại lời của Vladimir đã căn dặn bọn họ trước khi đi là trừ bọn họ gặp trường hợp cực kỳ cắp bách nếu không thì không được sử dụng khẩu súng mang trong mình.
Trước khi thi hành nhiệm vụ lần này mỗi người trong đội điều được trang bị một khẩu súng Makarov đã lên đạn cùng 2 băng đạn rời trong người ( k59 đó mà nhưng mình gọi tên súng theo cách thường gọi của người Nga).
Sau một lúc đắn đo suy nghĩ, hắn quyết định sử dụng nó. Hắn đưa tay rút khẩu súng lên đưa lên trước mặt và ngắm bắn, đối với những quân nhân bình thường vừa chạy vừa nhắm bắn chuẩn xác là một chuyện cực kỳ khó khăn nhưng đối với những kẻ đã qua huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc và tiêm chất kích thích tế bào vào cơ thể như hắn thì chuyện này tuy khó nhưng không phải là không thể.
“Đoàng” tiếng súng vang lên, viên đạn vọt ra từ nòng súng bay thẳng đến vai của Elizabeth, viên đạn găm vào trên vai khiến cô ngã khụy xuống đất. Do cô bị bắn nên phép thuật của cô bị giải trừ, khiến cô và hai đứa bé ngã nhào về phía trước.
Trong tình huống nguy hiểm đó cô đã liều cả thân mình ôm hai đứa trẻ vào trong lòng.
Cả 3 người va xuống mặt đất với tốc độ lớn khiến cho cát bụi xung quanh bay mù mịt. Anna và Bella đều không sao chúng chỉ bị xay xát nhẹ nhưng Elizabeth vì đở hết mọi thương tổn cho bọn nhỏ nên bây giờ cô bị thương rất nặng.
Elizabeth ho ra một búng máu, điều này khiến cho 2 đứa trẻ điều rất sợ hãi. Anna và Bella điều lao đến bên cạnh Elizabeth, Anna thì mếu máo khóc to còn Bella thì tuy nước mắt đã lăng dài trên mà nhưng cô lại tuyệt không khóc một tiếng nào:” Mẹ ơi, mẹ bị sao vậy, mẹ ơi …hu…hu…”.
Elizabeth cố nén nỗi đau trông cơ thể mình rồi nặng ra một nụ cười nhìn về phía Bella rồi thều thào nói:” mẹ sắp không xong rồi Bella bây giờ mẹ giao viên đá này cùng Anna lại cho con, con đừng để cho bọn kẻ xấu đạt được nó, khi con thoát khỏi đây rồi hãy tìm một nơi thâm sơn cùng cốc nào mà vứt nó đi, con hãy cẩn thận đừng để viên đá này bị người khác nhìn thấy” nói đến đây cô tiếp tục ho ra một bụm máu
Hai đứa bé điều kinh hoảng kêu lên: “ mẹ ơi ”.
Elizabeth khoát tay một cái rồi tiếp tục nói:”Khi mẹ ra đi rồi con nhớ chăm sóc em con cho thật tốt nha Bella .”
Bella gật đầu một cái nhưng không nói gì, chắc có lẻ vì cô không thể nói được dù chỉ một lời trong tình huốn này.
Anna thì òa lên khóc “ Mẹ ơi, mẹ sẽ không sao đâu, ở lại với tụi con đi mẹ, đừng bỏ Anna lại mà”
Elizbeth liếc mắt sang Anna nói bằng một giọng cực kỳ khó nhọc :” Anna đừng bướng nữa sau này không có mẹ và bố bên cạnh thì con nhớ phải ngoan ngoãn và nghe lời chị Bella nghe chưa”
Anna giờ này đã ý thức được rằng đây cò thể là lần cuối cùng mình còn có thể nói chuyện với mẹ nên tuy vẫn mếu máo khóc nhưng cũng kêu :”Dạ” một tiếng .
Elizabeth thấy thế mỉm cười cô đưa 2 tay của mình lên rồi ôm 2 đứa bé vào ngực của mình giọt nước mắt lăn dài trên má của cô:” Sau này không có mẹ và bố bên cạnh các con phải cố sống cho thật tốt, mẹ và bố yêu các con nhiều lắm."
Đột nhiên một giọng nói âm lãnh vang lên:” Không có sau này đâu, vì ngay bây giờ ba mẹ con các ngươi sẽ cùng nhau giắt tay đi xuống hoàng tuyền.”
Tiếng bước chân “cộp cộp” vang lên hơn 11 bộ áo giáp sắt màu đen bước ra từ bụi cây đối diện với nơi mà 3 mẹ con Elizabeth đang nằm đó.
Rinat liếc mắt nhìn Elizabeth đang hấp hối trên mặt đất rồi hỏi:” viên đá mà chồng của mày mang từ khu mỏ về đang ở đâu ?.”
Elizabeth trả lời bằng một giọng cực kỳ khinh bỉ cứ như trước mặt cô là một đống phân vậy:” ta không biết, hơn nữa dù ta có biết cũng không nói cho ngươi biết đâu.”
“Cứng mồn cứng miệng lắm “ ánh mắt của Rinat chuyển từ Elizabeth sang nhìn Bella và Anna đang nằm bên cạnh Elizabeth.
Hắn nở một nụ cười gian rồi nói:” nếu mày không nói viên đá ở đâu thì tao sẽ giết hai đứa bé này, tới lúc đó xem mày có khai không.”
Elizabeth cười nhẹ một cái rồi nói:”Ngươi không bắt được hai đứa nó đâu.”
"Hử " Rinat ngớ người vì câu nói kỳ lạ này của Elizabeth
Đột nhiên lúc này một cơn gió lớn thổi mạnh qua cuốn 2 chị em Anna và Bella bay đi xa.
Tất cả những tên lính Xô Viết đang đứng ở đây khuôn mặt điều dại ra khi nhìn thấy cảnh này, Rinat tức giận quay đầu lại nhìn Elizabeth đang nằm thoi thóp trên mặt đất.
Hắn nhìn thấy lúc này trên mặt Elizabeth mang theo một nụ cười trào phúng nhìn hắn thì hắn mới hiểu ra:”thì ra nãy giờ con mụ này cố tình câu giờ với hắn để thực hiện một phép thuật cuối cùng cứu thoát 2 đứa con của ả.”
Đây là điều cực kỳ sỉ nhục đối với Rinat, con mồi ở ngay trước miệng mà còn để vuột mất. Hắn rút khẩu súng bên lưng quần ra, mũi súng chĩa thẳng vào Elizabeth hắn tức giận nói:”Đi chết đi con điếm” rồi bóp cò, tiếng “đoàng đoàng đoàng” vang liên tục trong khu rừng.
Hắn vẫn tiếp tục bóp cò mặc cho Elizabeth có còn sống hay không, cho đến khi tiếng “cạch cạch “ vang lên từ khẩu súng báo hiệu nó đã hết đạn thì mới hắn dừng lại.
Cục tức trong lòng hắn cũng đã vơi đi ít nhiều sau loạt đạn, lúc này hắn nhìn vào cái xác không còn nguyên vẹn của Elizabeth trên mặt đất hắn mới nói với tên đứng đằng sau:” lên kiểm tra cái xác của con điếm đó cho ta .”
Tên lính kia gật đầu một cái, hắn tiến lại cái xác của Elizabeth tìm kiếm một chút rồi quay lại nói :”thưa thiếu úy, không phát hiện ra viên đá Evolution .”
Rinat nghe thấy thế thì tức giận rống to lên:“Mẹ kiếp, các ngươi đi theo ta cho dù có lục tung cái rừng này lên cũng phải tìm ra 2 con nhóc đó cùng với viên đá Evolution cho ta”.
10 tên lính phía sau hô lớn lên :”Dạ rõ, thưa thiếu úy.”