
19-09-2015, 11:11 AM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Sep 2015
Bài gởi: 17
Thời gian online: 23613
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Xâm lược đại lục Azor
Tác giả: Pravyi sector
Chương 14:Người thanh niên bí ẩn trong mơ
3 ngày sau bên trong phủ công tước Draful thuộc thành Miessen. Lúc này Vladimir đang ngồi bên trong một căn phòng được Akhmetov chuẩn bị cho hắn.
Khi nhìn thấy Vladimir trở về một mình, thậm chí còn mất cả cánh tay trái thì Akhmetov cực kỳ ngạc nhiên nhưng không giám hỏi nhiều, hắn vội chuẩn bị cho Vladimir một căn phòng và các bác sĩ tốt nhất .
Trong căn phòng lúc này Vladimir đang mân mê viên đá Evolution bằng cánh tay phải còn lại của mình. Hắn lúc này đang rất vui sướng, đối với hắn thì việc đổi một cánh tay trái và toàn bộ bọn lính đã chết kia với viên đá này thì hắn vẫn còn lời chán.
Về việc ánh tay trái của hắn đã đứt lìa thì hắn sẽ tìm cách để nhờ phía chính phủ Liên Xô tìm cách phục hồi lại cho hắn nên việc mất đi cánh tay trái đối với hắn chỉ là chuyện cỏn con.
Vladimir đang tập trung nhìn viên đá Evolution trên tay hắn, tuy nó chỉ to bằng một nắm tay trẻ em nhưng mọi người nên biết là viên đá mà chính phủ Liên Bang Xô Viết đang sở hữu chỉ lớn gấp năm lần viên đá đang trong tay hắn là cùng.
Đột nhiên lúc này tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên và ở ngoài truyền vào giọng nói của Akhmetov:” Trung tá, thuộc cấp có thể vào được không ?” .
Vladimir nghe vậy thì vội cất viên đá vào túi quần rồi nói “Vào đi.”
Akhmetov mở cửa ra bước vào sau đó hắn khép nhẹ cửa lại, Vladimir nhìn hắn rồi chỉ vào chiếc ghế Sôfa đối diện rồi bảo “ngồi đi Akhmetov”.
Akhmetov sau khi ngồi xuống thì vội hỏi thăm;” Trung tá ngài vết thương của ngài thế nào rồi ?”
Vladimir cười nói :” bớt mấy nói mấy câu xã giao vô nghĩa đó đi Akhmetov, có chuyện gì cần báo cáo thì cứ nói thẳng ra đi ?”
Nghe đến đây thì Akhmetov nghiêm mặt lại nói:”Thưa ngài Vladimir, mới sáng hôm nay thuộc cấp nhận được chỉ thị từ ngài Brezhnev bảo trung tá trong ba ngày nữa phải có mặt tại Moscow.”
Vladimir nghe đến đây thì trầm mặc, Akhmetov thấy vậy thì cũng im lặng ngồi đó không nói gì .
Năm phút sau, Vladimir mới mở miệng nói:” Ta đã biết được tại sao ngài Brezhnev lại gọi ta về Moscow rồi, ngươi không cần lo lắng về chuyện này, nếu còn gì cần nói thì cứ nói không thì ra ngoài đi .”
Akhmetov nghe vậy thì để lại một tờ giấy nhỏ trên bàn, sau đó đứng dậy ra khỏi căn phòng.
Vladimir cằm tờ giấy lên thì thấy một hàng chữ :” Thuộc hạ đã sắp sếp cái chết của những tên lính kia sao cho cách hợp lí hết rồi, bảo đảm sẽ không có bất kỳ nghi ngờ nào nên ngài cứ an tâm.”
Vladimir thấy vậy thì cười nhạt rồi để lại tờ giấy xuống bàn, hắn càng ngày nhìn tên Akhmetov này càng thuận mắt, Vladimir tự nhủ sau này sẽ xem xét nâng đỡ tên cấp dưới biết điều này mới được.
Sau khi suy nghĩ về cách thăng cấp cho tên thuộc cấp biết điều này của mình, thì Vladimir lại móc lấy viên đá Evolution ra.
Viên đá này mang lại cho hắn một cảm giác cực kỳ thân quen, trong suốt khoản thời gian đi đường cho đến khi tĩnh dưỡng trên giường bệnh thì viên đá này luôn toát ra một sự cám dỗ đối với hắn, hắn cảm giác cả viên đá lẩn cơ thể này của hắn như đang cố gắng hòa lại vào nhau vậy.
Vladimir nghĩ lại nếu không phải hắn có một tâm chí vững vàng đễ kìm hãm chính bản thân mình lại thì hắn thật sự đã nuốt viên đá này rồi.
Đột nhiên lúc này Vladimir cực kỳ hoảng hốt khi hắn nhìn xuống lòng bàn tay phải của hắn, bàn tay của hắn và viên đá này đang hòa vào nhau, Tuy trực giác nói cho hắn biết chuyện dung hợp này không có hại mà chỉ có lợi nhưng hắn vẫn cực kỳ lo lắng.
Khi viên đá chui tọt vào bàn tay hắn, thì hắn cảm nhận thấy viên đá này như đang tan ra hòa vào máu đi khắp cơ thể hắn. Thứ chất lỏng xanh dương đó theo máu từ lòng bàn tay phải hắn đi khắp cơ thể sau đó lại chảy lên tim.
Lúc đầu thì Vladimir cảm thấy cực kỳ thoải mái và dể chịu khi chất lỏng màu xanh đó di chuyển trong cơ thể mình nhưng khi nó lên đến tim thì một cơn nhói đau xuất hiện, cơn đau đó không thể diễn tả được bằng lời, nó là cơn đau nhất mà Vladimir hắn từng chịu đựng trong đời. Cơn đau đó khiến cho Vladimir ngất đi mà không kịp suy nghĩ hay hành động gì.
Hơn 1h sau thì Vladimir mới tỉnh dậy, lúc này đầu hắn vẫn còn cảm thấy ong ong. Sau khi tỉnh dậy hắn mới nghiệm lại những gì đã trải qua, trong lúc ngất hắn giống như nhìn thấy cuộc sống của một người thanh niên khác một cách mơ hồ.
Tuy hắn không nhớ ra những gì hắn thấy trong giấc mơ đó nhưng hắn vẫn nhận ra một điều là cậu thanh niên mà hắn nhìn thấy là một người da vàng tóc đen, đích thị người thanh niên đó là một người châu Á.
Khi nhìn thấy người thanh niên đó thì không biết tại sao trái tim của Vladimir lại đập thình thịch, hắn có một cảm giác cực kỳ thân thiết với người thanh niên châu Á đó, cứ như hai người vốn nên là một vậy.
Mình mới tập viết truyện có gì các bạn góp ý giúp mình sửa sai nha.
Link Thảo luận và góp ý: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t...zor#post996529
|