- Này! Dậy đi!
- Hả? Christina! Cô đang ở đâu vậy?
Hoàng Anh Kiệt từ từ tỉnh lại khi nghe thấy lời gọi của cô bạn androi. Từ từ tỉnh lại, để cho cảm giác hoạt động thật ổn định, cậu nhận ra là bản thân đang trần truồng đứng giữa trời đất.
- Chuyện gì đã xảy ra? Tôi tưởng chúng ta tiêu rồi!- Trao quyền điều khiển thân thể cho Christina tức là cậu rời khỏi vị trí cầm lái mà ngồi sang ghế bên cạnh, xem cô lái. Vì vậy, cậu tuy không can thiệp nhưng vẫn có thể nhìn nhận mọi thứ rõ ràng.
- Tôi cũng không rõ mọi chuyện xảy ra như thế nào, nhưng mọi chuyện đang rất là lạ! Cậu thử hô Look xem!
- Look?
Ngay tức khắc, Anh Kiệt lập tức phát hiện tầm nhìn của bản thân xuất hiện nhiều chỉ số. Cứ bất cứ vật gì cậu nhìn vào cũng có các số liệu hiện ra, và khi tập trung làm rõ thì đó là những số liệu sơ bộ y hệt những gì mà Christina có thể quan sát và phân tích chỉ bằng việc nhìn.
- Có vẻ cậu đã bị tích hợp lại thành một cái gì đó khá hơn nhiều đó sếp à!
- Tức là sao?
- Tôi phát hiện rằng sếp thực chất là sự tổ hợp của toàn bộ những gì có trong khu nghiên cứu hôm đó. Toàn bộ cơ thể cậu có sự tổng hợp của các ADN tiêu chuẩn nhất, các bó cơ được cấu tạo từ các hạt thép siêu gia công có thể chịu được tên lửa, năng lượng mà các tế bào tiêu thụ là xuất phát ngay từ hạt nhân tế bào- những bản sao cỡ nano của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt. Quan trọn nhất, bộ não của cậu được đồng bộ hóa với hệ thống của tôi, chúng ta chia sẻ tài nguyên thông tin; tôi nhận thông tin trực tiếp từ cậu, còn cậu có bản phân tích chuyên môn y hệt của tôi.
Thử nghiệm đi thử nghiệm lại vài lần, Anh Kiệt buộc phải tin là thật. Cơ thể cậu tuy vẫn còn cảm xúc và cảm giác, song lại dễ dàng điều chỉnh cho nó tăng lên hay giảm đi tùy thích. Tất cả mọi thương tổn là rất khó xảy ra với cậu, khi mà chỉ da cậu còn đủ sức chịu được một quả tên lửa tối tân nhất. Kiệt cũng không cần phải ăn, chỉ tắm nắng cũng đủ làm cho cơ thể cậu tràn trề sinh lực. Bất kì vết thương nào nếu có cũng phục hồi ngay tức khắc, khi mà cậu muốn.
Điều đáng mừng, là Chân Võ Cửu Trùng Thiên dường như không hề bài xích thân thể này mà còn phát triển mạnh mẽ hơn. Chân võ Cửu Trọng Thiên, môn võ công đời trước đã bao lần giúp cậu thoát chết, nay lại sát cánh cùng cậu. Gọi là Cửu Trùng Thiên, ấy là vì nó gồm chín giai đoạn tập luyện:
Khí: luyện hít thở hô hấp, sao cho từ điều tiết ngoại hô hấp( thơ qua phổi) chuyển sang vận dụng nội hô hấp ( hô hấp tế bào) được tối đa. Càng hô hấp nội tế bào mạnh, tế bào càng phát triển, cáng mạnh mẽ, bừng bừng sức sống. Khuyết điểm duy nhất là việc vận dụng nhiều khiến tế bào bị đầu độc bởi CO2, đồng thời nhanh chóng lão hóa.
Huyết: điều khiển dòng máu mạnh mẽ nuôi cơ thể, giúp giải trừ độc tố tích lũy, đồng thời đem thêm dinh dưỡng tới cho tế bào. Trong trường hợp bị thương nặng, vó thể khiến máu chảy chậm lại, đỡ mất máu gây sốc, giữ vững thể lực.
Cân: luyệ tập gân trước trở nên deo dai, sau trở nên cứng rắn. Khi dẻo, có thể vặn khớp 1800, khi cứng có thể chặn một số dị vật đang thâm nhập vào gân ( kiếm chém vào bị cơ bắp kẹp chặt, không thể ấn sâu thêm hay rút ra).
Huyệt: tụ tập chân khí vào các huyệt đạo, biến chúng thành khu dự trữ năng lượng, khi cần thiết có thể bộc phát cực đỉnh.
Mạch: chân khí lưu chuyển qua các dòng kinh mạch, khai thông chúng ( thập nhị chính kinh, bát mạch kì kinh). Lúc này chân khí đi qua dễ dàng, có thể có mặt tại bất kì vị trí nào trong cơ thể.
Cốt: luyện cho chân khí thấm vào xương, tạo nên một bộ khung vững chắc bảo vệ cơ quan bên trong. Phàm chỗ nào có xương, nơi đó là tường đồng vách sắt.
Tủy: chân khí thẩm thấu vào tủy, nuôi dưỡng tủy sống và não bộ, tăng cường khả năng phản xạ lên hàng trăm lần, giúp cơ thể hoạt động trơn tru hiệu quả. Máu từ tủy khi sinh ra sẽ tốt hơn rất nhiều, giúp nuôi dưỡng cơ thể.
Tạng: Nội tạng được luyện hóa, ngũ khí sinh ra, điều hòa cơ thể, tăng thọ giải độc.
Tinh: Chân khí quy tụ lại, trước thì nhỏ bé mà tinh thuần, sau lớn mà không tạp. Người luyện tới cảnh giới này, kết hợp với sức mạnh tự nhiên, chân khí dùng hoài không hết.
Nếu như ngày trước, Anh Kiệt phải tranh thủ từng giây từng phút để đẩy Chân Võ lên Tạng Trùng Thiên mới giúp cậu có thể tránh tử nạn, thì nay cậu có thể bình tĩnh tu tập, nghiên cứu và nghiền ngẫm lại môn công pháp này. Và, Anh Kiệt nhận ra rằng, mình có thể tập luyện nó nhanh hơn bình thường hàng chục lần. Với cơ thể bất phàm này, không khó mà luyện các bí kĩ mà trước đây cậu phải tránh xa để tránh gây tổn thương ngầm đối với cơ thể.
Đã 20 ngày trôi qua, Anh Kiệt hầu như vẫn ở nguyên nơi cậu xuất hiện lần đầu tiên. Với cậu, chuyện này không có gì là khổ, vì cậu không cần ăn, không cần quá nhiều tiện nghi, lại có đủ thời gian và không gian để kiểm nghiệm lại sự thay đổi của bản thân, nhưng với một androi ham tìm tòi như Christina, chuyện đó là một sự tra tấn dã man. Cô nàng liên tục nói lảm nhảm như lên cơn mê sảng, bắt cậu phải đi thăm thú thế giới xung quanh.
Thật thoải mái khi không phải ăn uống gì, vì như vậy rất tiết kiệm, tuy nhiên không thể không kiếm đồ gì để mặc được, đặc biệt là khi sắp tới những chỗ có người. Nhìn quanh một hồi, cuối cùng anh bạn này cũng tạm nghĩ ra một cách, đi lấy lá cây bện lại thành một chiếc khố đơn giản để tiện bề đi lại.
.................................................. .................................................. ..................
Có lẽ trời thương, đi không bao xa, Anh Kiệt phát hiện ra một chiếc xe ngựa đang bị lật úp ở giữa đường, nơi có một cái hố to tổ bố. Xung quanh đó, là một bãi tha ma tự nhiên, với hàng chục người chết nằm la liệt khắp nơi, ai cũng bị rất nhiều vết thương. Nhìn quanh quất một hồi, Kiệt đi tới, lật cái xe lên, rồi mở cửa xe, định đi vào kiếm mấy bộ quần áo trong tương đối phổ thông, lại lấy thêm vài cái áo còn khá tốt của những người bị giết, tìm một bờ suối giặt thật sạch, phôi khô rồi mặc vào.
- Anh bạn là ai!- Một giọng thều thào vang lên từ bên trong chiếc xe, ngay khi cậu vừa bước vào.
- Một người xui xẻo không có quần áo mặc, buộc phải tới đây mượn vài bộ quần áo!- Kiệt bình thản trả lời
- Ông ta sắp chết rồi, trên người tuy không có vết thương, nhưng nghe giọng có vẻ phổi bị thủng, máu tràn vào trong rồi. Nhưng người phụ nữ bên cạnh lại rất ổn, hơi thở bình thường, mạch đập bình thường, nhiệt độ ổn định...
- Ông không định ngăn cản tôi đó chứ!
- Cứ lấy những gì cậu cần, nhưng xin hãy giúp ta mấy việc, làm ơn chôn cất ta thật đàng hoàng, và đưa người vợ ta mới cưới đi khỏi nơi đây, đưa cô ấy về thái ấp của ta, hay cho cô ấy một chút vàng ở kia cũng tốt. Hòm vàng kia là tiền trả ơn.
- Cảm ơn!- Thực ra cậu cũng vốn không định cầm số vàng, nhưng thôi, người ta đã cho thì cứ lấy. Hơn nữa nghĩa tử là nghĩa tận, cho ông ta ra đi thanh thản, còn người phụ nữ thì sẽ cho cô ta ít vàng để cô ta tự lo vậy. Đợi người đàn ông chết đi, cậu liền lôi ông ta và tất cả những người trong xe ra. Người chết thì sắp lại một chỗ, rồi đem chôn, riêng người phụ nữ còn sống thì cho cô ta uống chút nước, và đi kiếm chút động vật về nấu cho cô ta.
Nhìn quanh quất mất một lúc, Anh Kiệt mới thấy một con giống con gà- với 4 đôi cánh và 3 cái chân- hi vọng không có độc. Nhặt một hòn đá và ném nó vào con “ gà” kia, Kiệt nhận ra là mình đã hơi quá tay khi để hòn đá đục thủng một cái cây to- nơi con “ gà” đang đậu. Thôi, trót thì lọt, cậu liền tiện tay nhảy lên bẻ vài cái cảnh để về nhóm lửa. Không có nồi niêu xong chảo để đun nước làm lông hay làm nồi nấu, Christina bảo cậu làm món “ gà ăn mày”. Đem một ít đất trộn với nước cho nhão như bùn, rồi trét kín con gà. Nổi lửa lên, thui nó, đợi tới khi bùn khô cong, và “ gà” bên trong đã chín, cậu liền bóc nó ra, và lấy thịt định để cho người phụ nữ kia ăn.
- Quên mất là cô ta đang bất tỉnh.
- Sêp luôn đãng trí như vậy thật à?
- Giờ làm sao? Bỏ mặc cô ta ư?
- Sếp có thể mớm cho cô ta mà!
- Được không vậy?
- Miễn là sếp còn tuyến nước bọt!
- Cái này thì tôi có!
Trao đổi xong xuôi, Anh Kiệt liền nhanh chóng tước thịt gà, nhai nhuyễn rồi mớm cho người phụ nữ. Xong nửa con gà, cậu mới bắt đầu ăn. Có thể ăn vẫn khiến cậu thấy mình giống người hơn chút ít.
Mấy ngày sau, Hoàng Anh Kiệt chỉ là mấy việc chính: tìm đường ra khỏi rừng, tìm thức ăn, nấu ăn, mớm thức ăn cho người phụ nữ trẻ. Lúc làm vậy, cậu ta không hề cảm giác gì thật, vì cuộc sống ngày trước khiến cậu chú tâm vào khoa học và Christina hơn là con gái và phụ nữ. Thậm chí là khi đã giàu có, gái bu đầy vẫn không lay chuyển nổi niềm đam mê khoa học thuần túy.
- Cô đã tỉnh rồi à!
- Đây là đâu? Chồng tôi đâu?
- Ông ta chết rồi! Bị chết vì mất máu quá nhiều. Xin chân thành chia buồn!
- Không thể nào? Anh nói dối!
- Sao cô biết?
- Anh đùa tôi? Anh nói dối sao?
- Đúng, chồng cô chết vì bị nhiễm trùng, không phải vì mất máu.
Người phụ nữ nghệt mặt ra, rồi khóc thật lớn. Nhìn cô ta khóc một lúc, Kiệt bỏ đi lấy củi, kiếm thức ăn, nước, rồi nhóm lửa, nấu ăn.
- Ờ này. Cô có biết đường ra khỏi khu rừng này không?- Đợi cô ta khóc xong xuôi, cậu mới hỏi.
- Ra khỏi nơi đây? Cậu cũng bị lạc à?
- Cũng có thể coi như vậy?
- Đây là rừng Mirfert, nằm ở phía đông của Galaton, chúng ta muốn ra khỏi đây thì phải đi về hướng tây. Mai tôi sẽ chỉ đường, cậu chỉ cẩn cõng tôi là đủ rồi.
- Ừ!
Từ khi người phụ nữ tỉnh lại, chuyến đi có phần vui vẻ hơn, cô ấy nói chuyện với cậu về mọi chuyện trên giời dưới bể, nâng cao tầm hiểu biết cho Anh Kiệt về thế giới này. Hóa ra ở nơi đây là một thế giới cực rộng lớn tên gọi Latanol , có 13 tộc lớn cầm quyền thống trị: Krytian, Ghost, Levi, Elf, Dragon, Dwarf, Giant, Oceanos, Lune, Hyperion, Beast, Monster, Human. Loài Human cũng gồm 2 loài Người Linh Trưởng và Người Khủng Long. Người Linh Trưởng sống trên mặt đất, đông đảo nhưng ít “ cường giả”- những người sở hữu khả năng tu luyện các loại huyền thuật.
Tại Đại Thế Giới Latanol, khoa học kĩ thuật phát triển không đồng bộ, có nơi vẫn là bộ lạc ăn lông ở lỗ, nơi đã có cao ốc mọc lên. Người Linh Trưởng có số lượng lớn nhất khoảng 8 tỷ người, sở hữu khá nhiều chủng sức mạnh phi thường , nhưng 95% dân số không sử dụng được sức mạnh trong chiến đấu thực tế, chỉ có 5% còn lại có thể thật sự bước chân vào con đường tu luyện thành cường giả mà thôi. Sức mạnh ở mà Người Linh Trưởng có được chia thành 10 cấp chính: F ( không thể tu luyện), E, D, C, B, A, S, SS, SSS, SSSS. Giữa hai cấp có thêm hai dấu - và + để thể hiện sự quá độ các cấp.
Có tất cả 6 hệ chiến đấu được công nhận:
- Tín Ngưỡng: biến niềm tin của các tín đồ thành sức mạnh.
- Ma Thuật: sử dụng sức mạnh tinh thần để tạo ra những đòn tấn công nguy hiểm.
- Pháp Thuật: kêu gọi sự trợ giúp của các nguyên tố, tạo ra các đòn đánh tầm xa hay có sức công phá lớn.
- Đấu Khí: hấp thụ các nguyên tố vào cơ thể rồi luyện hóa chúng, sau đó phóng ra khi chiến đấu.
- Khí: chuyển hóa nội năng cơ thể thành một lại năng lượng kì dị, xuất ra khỏi cơ thể cách không tấn công.
- Thể Thuật: đem cơ thể rèn luyện vượt qua giới hạn thông thường.
Và 9 hệ hỗ trợ:
- Độc Thuật: các loại thuốc gây hại đến thân thể con người dưới nhiều dạng lỏng, bột, hơi, vi khuẩn.
- Ngự Thú : khống chế thú dữ, biến chúng thành vật bảo vệ, chiến đấu, thậm chí ám sát người khác.
- Y Dược: nghiên cứu các thứ thuốc bổ trợ cho cuộc sống hay trong chiến đấu.
- Chế Khí: chế tạo vũ khí, khí tài, đạn dược có sức tấn công cao hay thêm ma- pháp hỗ trợ.
- Cơ Quan: chế tạo các loại vũ khí có thể biến hóa đa dạng, gây bất ngờ cho đối thủ.
- Phù Thuật: thuật chế tạo các là bùa, thẻ bài hay sách ma thuật.
- Uy: giống Haki Bá Vương trong One Piece, khiến kẻ khác sợ hãi, tuân phục vô điều kiện nếu ý chí yếu đuối, có thể khiến cơ thể bị ảnh hưởng đôi chút.
- Huyết Mạch: có thể di chuyền từ tổ tiên hay đo các thí nghiệm vô nhân đạo tiến hành, khiến cơ thể có gen của các loài có siêu sức mạnh.
- Công Nghệ: chế tạo các loại vũ khí đời mới như súng, kiếm hợp kim, roi điện...
Loài Người Linh Trưởng sở hữu vùng đất nhỏ nhất trong số 13 tộc, chia làm năm khu: 4 lục địa và một quần đảo ở trung tâm. Nơi họ đang ở là miền trung của Lục Địa Bắc, Vương Quốc Galaton thuộc Liên Hiệp Thương Mại Artic. Cô tên là Rosaline Victory, con gái một gia tộc giàu có, được gả đi làm vợ cho một quý tộc già đã mất vợ. Trong chuyến đi về lãnh địa này, họ bị cướp và chuyện tiếp theo là cuộc gặp gỡ của hai người. Vừa đi vừa nói, cả hai đã sắp ra khỏi khu rừng. Hoàng Anh Kiệt hứa sẽ đưa cô về thái ấp của chồng, đổi lại cô sẽ cho cậu mượn hết số sách vở ở đó. Rosaline đồng ý, vì cô cũng mong có người bảo hộ mình, thân gái đi một mình dù có tiền cũng khó mà giữ. Chẳng những mất tiền mất sắc lại mất cả mạng như chơi.