29-11-2015, 10:26 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 311877
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
|
|
Bổn Vương thích!
Tác giả: Bá Đao Vương
Nguồn:4vn.eu
Chương 2: Chạy trốn
Bọn người đó đúng là dai sức thật đuổi theo Thẩm Nguyệt tận một canh giờ. Họ bảo Thẩm Nguyệt là yêu tinh còn dám đuổi đánh thật đúng là.....chắc họ nghĩ yêu tinh nàng sợ họ nên bỏ trốn họ ỷ lại cứ rượt theo.
Bây giờ cũng đã xế chiều, bụng thì đói còn chân thì mỏi rã rời, Thẩm Nguyệt dùng lại bên một bờ suối nhỏ ngồi xuống nghỉ tạm. Khoác nước lên rửa mặt mũi, chạy gần cả ngày đã đổ đầy mồ hôi nhễ nhại. Rửa sạch sẽ, Thẩm Nguyệt mò mẫm trong balo du lịch lấy ra hộp bánh quy cùng chai nước suối, vừa gặm bánh vừa uống nước cho đỡ đói khát.
Không thể cứ ăn mặc như thế này chạy loạn ngoài phố được trước hết tìm một nhà dân kiếm bộ y phục thay tạm. Kiếm sao ra nói trắng là trộm để mặc, ai lại dám cho nàng chứ họ sợ nàng ấy chứ.....đợi trời tối hẳn Thẩm Nguyệt mò vào nhà của một người trong thôn nằm cách xa các nhà khác lấy một bộ y phục khoát lên bên ngoài.
Trời đã tối.
Không thể xin ngủ trọ tại chỗ họ, Thẩm Nguyệt lê chân bước về phía miếu hoang gần đó, mà lúc sáng chạy loạn trốn nàng đã thấy qua. Xa xa thấy miếu hoang có ánh lửa bập bùng Thẩm Nguyệt bấm bụng tiến vào. Bên trong có tổng cộng hai người. Là hai nam tử. Một người vận trường bào đen tuyền khí chất băng lãnh, khó gần, ngạo khí. Một người vận trang phục tử sắc, nho nhã, có vẻ dễ gần hơn một chút.
Nhìn thấy Thẩm Nguyệt, bọn họ chỉ nhìn thoáng qua rồi thôi, lập tức nhắm mắt dưỡng thần, không thèm quan tâm. Thẩm Nguyệt không so đo dù sao nàng cũng đến sau người ta, nên biết điều một chút a. Ngồi ngay ngắn chộ của mình xê dịch gần đóng lửa để sưởi ấm, co ro âm cái balo nằm ngủ ngon lành.
Cả ngày chỉ có chạy, không mệt mới là lạ.
Khi Thẩm Nguyệt ngủ, không quên cột thanh kiếm cổ quái bên chân nàng, dù sao cũng vì nó mà nàng xuyên đến đây đem theo nó không biết có ngày nó sẽ mang nàng trở về.
Nó là một thanh kiếm mảnh, nặng khoảng bốn năm cân dài ba thước hai xích bốn chỉ. Vỏ ngoài điêu khắc tinh diệu, hình ảnh người con gái trong sơn động.
Hai người nam tử nọ nhìn chằm chằm thanh kiếm bên người nàng nhưng không có biểu hiện gì, chỉ nhỉn thôi rồi tiếp tục nhắm mắt, không quan tâm nó nữa.
Trời rất nhanh đã khuya
.
Last edited by BỘ SÁT; 27-12-2015 at 08:17 PM.
|