
24-12-2015, 12:56 PM
|
.gif) |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 311877
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
|
|
BỔN VƯƠNG THÍCH!
Tác giả: BÁ ĐAO VƯƠNG
Nguồn:4vn.eu
Chương 11: Huyết Ma giáo
Ngay lập tức, những giáo chúng cung kính quỳ xuống hô to:
“Tham kiến giáo chủ.”
Từ trong căn nhà, một bóng đen bước ra. Cả khuôn mặt khuất sau lớp áo choàng, gương mặt được che đi bởi chiếc mặt nạ màu vàng. Cả người hắn toát ra hơi thở lãnh huyết. Hắn hô lớn, giọng nói cực kỳ khó nghe.
“Huyết Ma tà giáo, thiên hạ đệ nhất.”
Chúng giáo đồ đồng loạt hô vang:
“Huyết Ma giáo, thiên hạ đệ nhất.”
Thẩm Tuyết cười lạnh:
“Tự xưng là tà giáo lại cho là đệ nhất, thật đúng là cuồng vọng.”
Đột nhiên gãgiáo chủ bật cười ngặt nghẽo như một tên động kinh. Trong tiếng cười có truyền vào mấy phần nội lực hùng hậu khiến giáo chúng cùng sư huynh muội Nghiêm Thanh đồng loạt ôm ngực, miệng còn đang rỉ máu tươi. Thẩm Tuyết cảm thán:
“Nội lực không tồi.”
Nhưng Thẩm Tuyết đột nhiên gắt gao nhíu mày, tại tay áo cùng trên lưng chiếc áo choàng đen đó có thiêu một thanh kiếm huyết sắc y hệt thanh kiếm đang mang trên người nhưng một chỗ khác là trên thân kiếm có một viên ngọc huyết sắc. Nhưng cũng đồng dạng trên kiếm của nàng cũng có một cái lỗ như vậy nhưng không thấy viên ngọc nào hết.
Sau khi thấy bọn họ thổ huyết, tên giáo chủ ngưng cười, giọng nói không chút cảm tình vang lên:
“Mau trả lại ngọc trấn bảo cho bản giáo chủ, nếu không đừng trách bản giáo chủ ta không khách khí.”
Nghiêm Thanh gắn gượng kéo Lục Cầm bảo hộ ra sau lưng cất giọng đáp:
“Hừ, không dễ như vậy đâu, nó là một vị bằng hữu phó thác cho ta đem về ta không thể trả lại cho các ngươi.”
Tên giáo chủ sa sầm nét mặt cao giọng:
“Vậy đừng trách bản giáo chủ ra tay độc ác.”
Hắn dùng nội lực tạo thành vô số thiên thủ lao về phía Nghiêm Thanh. Khí tức khiến kẻ khác ôm ngực khó thở. Cơn lốc tạo
Thành từ thiên thủ vây quanh hắn tốc độ không ngừng nhanh cho đến khi một tiếng nổ vang lên. Nghiêm Thanh chật vật không chịu nổi đỡ hết lên người tránh để Lục Cầm phía sau chịu thương tổn. Áo trước ngực cùng sau lưng rách bươm.
Trên lưng hắn rõ ràng có dấu bớt hình cái bàn tay xòe ra màu đỏ rất bắt mắt nằm ngay vai trái. Thẩm Tuyết chợt kinh hỷ, sư phụ từng nói con trai của hắn có một cái bớt như vậy trên vai trái. Trùng hợp như vậy, nàng lại tìm được hắn ta Nghiêm Thanh chắc có lẽ là con trai của sư phụ đi.
Nghiêm Thanh không chịu nổi nữa gục xuống. Tên Huyết Ma giáo chủ kia lia cặp mắt lạnh băng về phía Lục Cầm:
“Mau giao ra ngọc huyết sắc ta tha cho ngươi một mạng.”
Ở trên ngọn cây đằng xa, Thẩm Tuyết mang lại mặt nạ da người biến thân thành nữ tử tại Mãn Xuân các mà hai huynh muội đã gặp qua. Lục Cầm dù chết cũng không chịu đưa ngọc huyết sắc cho tên giáo chủ khiến hắn căm tức định trả thù thì Thẩm Tuyết vươn tay ném ra một chiếc lá với lực kinh khủng về phía tên giáo chủ đánh gãy nội lực hắn áp trên người Lục Cầm. Lực dư chấn tê rần cánh tay hắn, làm hắn vô cùng phẫn nộ hét to:
“Kẻ nào to gan dám dở trò sau lưng bản giáo chủ, mau cút ra đây ngay cho ta.”
Lục Cầm cùng Nghiêm Thanh ngồi một chỗ chấn kinh vì nội lực người nọ sử dụng không thua gì sư phụ cả. Người đó là ai sao lại giúp đỡ họ, làm họ ngạc nhiên hơn là giọng nói kia thập phần quen thuộc nha.
“Hahahaha,....thế nào Huyết Ma giáo định người đông ức hiếp kẻ yếu sao.”
Giọng nói mềm mại của nũ tử nhưng không mang theo nửa phần cảm tình nào. Một bạch y tiểu nữ tử xuất hiện. Tên giáo chủ cũng kinh ngạc không kém, thì ra chỉ là một tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa.
Last edited by BỘ SÁT; 27-12-2015 at 08:41 PM.
|