Lạnh nhạt thu hồi súng lại, Lâm Thanh Hàn mỉm cười chuyển hướng sang mọi người: "Các vị, không ngại ta giải quyết phiền toái nhỏ này chứ?"
"Phiền toái nhỏ?" Mấy người không khỏi im lìm một trận.
Bảy cấp Kim Tuyến Xà, coi như là tinh nhuệ trong quân đội muốn giết sợ cũng không dễ, như thế mà gọi là phiền toái nhỏ ư?
"Lâm Thanh Hàn." Vừa nói Lâm Thanh Hàn vừa đưa tay cho mấy người đó vừa nói.
"Nhược Lâm, vừa rồi cảm ơn ngươi." Thiếu nữ tóc tím rốt cuộc xoay người lại cùng Lâm Thanh Hàn bắt tay nói.
Chứng kiến bộ dáng thiếu nữ, Lâm Thanh Hàn không khỏi một trận thất thần. Mặc dù đã dự liệu rằng thiếu nữ này sẽ rất đẹp, nhưng mà lúc chính thức nhìn thấy, vẫn có chút cảm giác khó có thể tin.
"Chẳng lẽ lão tử nhân phẩm đại phát?" Lâm Thanh Hàn không nhịn được nhỏ giọng thầm tự giễu.
"Cái gì?" Câu này Lâm Thanh Hàn chỉ dùng Hán ngữ để nói, Nhược Lâm đương nhiên không hiểu.
"Không có gì, các ngươi sao lại tới nơi này?" Lâm Thanh Hàn lắc đầu chút, chuyển sang đề tài khác.
"Chúng ta là người của Khải Sắt đế quốc, tới nơi này để thăm thú" Kiệt Khắc vội vàng chen vào nói, "Còn ngươi?"
"Ách, ta vẫn ở trong phiến sâm lâm này……" Do sở hữu vô số mẫu tiểu thuyết xuyên việt của kiếp trước, Lâm Thanh Hàn rất nhẹ nhàng liền lần ra một câu chuyện xưa khiến người ta phải rơi lệ, "Cho nên, đối với ngoại giới, ta có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả, các ngươi nói cho ta biết đại khái tình huống bên ngoài đi?"
"Trời đất, cái này quả thực đúng là một truyền kỳ, khó mà tin nổi, ngươi dựa vào thánh khí nọ ở chỗ này để sinh tồn ư?" Kiệt Khắc thở dài lớn tiếng nói.
"Ân, xem như vậy đi, lúc chưa có nó, ta ở chỗ này nửa bước cũng khó mà đi." Lâm Thanh Hàn thoáng gật đầu nói.
"Thật sự là một kiện thánh khí kỳ quái, có thể cho ta xem một chút được không?" Khải Đức cũng nói chen vào.
"Đương nhiên có thể." Lâm Thanh Hàn cười gật đầu, tiện tay đưa súng cho Khải Đức, khóe miệng lộ ra một tia cười băng lãnh.
Tiếp nhận sung xong loay hoay một hồi, Khải Đức không khỏi có chút buồn bực đưa khẩu súng cho Kiệt Khắc, cái thứ đồ chơi màu đen này cổ quái cực kỳ, căn bản không nhìn ra bất cứ mánh khóe gì cả, đưa đấu khí vào cũng hoàn toàn không có bất cứ phản ứng nào hết.
"Kỳ quái, cái món đồ chơi này là dùng như thế nào?" Khải Đức nhíu mày hỏi.
"Rất đơn giản a." Lâm Thanh Hàn khinh khỉnh thu khẩu súng mà Kiệt Khắc không cách nào tìm ra dấu vết nào trong tay cầm lại, tiện thể hướng cái cây đối diện, "Nhẹ nhàng bóp cò súng là được rồi."
Nói xong, Lâm Thanh Hàn đem súng lục lần nữa cất vào hông.
"Thật sự là rất thần kỳ." Nhược Lâm bước tới chỗ Lâm Thanh Hàn vài bước, "Thánh khí này không biết ngươi làm như thế nào mà có được?"
"Ta chẳng phải mới vừa nói rồi sao, là của gia gia ta lưu lại cho ta." Lâm Thanh Hàn quay đầu hướng Kiệt Khắc hỏi, "Được rồi, ngươi còn chưa có nói cho ta biết thế cục ở bên ngoài."
"Ở bên ngoài hiện tại có tam đại đế quốc, Khải Sắt đế quốc, Kim Long đế quốc, Đông Phương đế quốc." Kiệt Khắc chậm rãi mở miệng nói, "Gần đây nhất là Khải Sắt đế quốc, phía bắc là Kim Long đế quốc, về phần Đông Phương đế quốc thì ở đối diện ma thú sâm lâm này. Bất quá, ở sâu trong sâm lâm ẩn nấp rất nhiều nguy hiểm, người bình thường căn bản không cách nào qua được."
"Tam đại đế quốc sao?" Lâm Thanh Hàn có chút gật đầu nói, "Vậy thực lực phân chia như thế nào? Ta vừa mới thấy ngươi thả ra một đạo băng tiễn, đó là ma pháp sao?"
"Không sai, đó là tam cấp ma pháp." Kiệt Khắc gật đầu tiếp tục nói, "Nghề nghiệp của thế giới này có thể chia làm ba loại, ma pháp sư, chiến sĩ, còn có mục sư, thực lực từ nhất cấp cho tới cửu cấp, trên nữa là thánh vực cường giả, cường giả như vậy trên cả đại lục có thể nói là phượng mao lân giác." (Phượng mao lân giác: Hàng hiếm)
"Ta biết rồi, cám ơn ngươi." Lâm Thanh Hàn mim cười cắt ngang lời hắn nói, chuyển hướng sang Nhược Lâm bên hông mình nói, "Ngươi đang tìm cái này ư?"
Đang nói đồng thời hạ tay xuống, chỉ vào đầu Nhược Lâm đang đọng tại đỉnh nòng súng.
"Ngươi muốn làm gì?" Nhìn thấy động tác của Lâm Thanh Hàn, Kiệt Khắc cùng Khải Đức không khỏi đồng thời biến sắc, lớn tiếng trách mắng.
"Ngươi cảm giác ta muốn làm gì?" Lâm Thanh Hàn lạnh nhạt nói, "Hai vị tiên sinh muốn lấy oán trả ơn, ta cứu các ngươi là để cho các ngươi trộm súng của ta ư?"
"Ta không có……" Sắc mặt Nhược Lâm nhất thời biến thành trắng bệch, "Ta chỉ là đối với nó hiếu kỳ một chút…… Muốn xem lại một chút thôi."
Uy lực loạt súng giết Kim Tuyến Xà nọ nàng sớm đã kiến thức qua, nàng cũng không cho rằng mình lợi hại hơn so với nó.
"Phải không?" Lâm Thanh Hàn không khỏi cười lạnh nói, "Ngươi là đang nghi ngờ trí thương của ta sao? Tiểu thư xinh đẹp, nếu như vừa rồi các ngươi không phải loay hoay không biết dùng súng, chỉ sợ bây giờ ta đã chết mất rồi?" (Trí thương: Chỉ số IQ)
"Không phải, ngươi hiểu lầm rồi." Kiệt Khắc cười khan mấy tiếng nói, "Ngươi là ân nhân cứu mạng của chúng ta, chúng ta làm sao có thể làm như vậy? Ngươi đa tâm quá rồi."
"Ta nói các ngươi, làm ơn đừng có vũ nhục trí thương của ta." Lâm Thanh Hàn lạnh nhạt nói, "Từ một khắc ta cứu các ngươi ban nãy, chẳng phải các ngươi đã lập mưu muốn đoạt súng của ta rồi ư? Một kẻ thái điểu không chút ma pháp cùng đấu khí, nhưng lại có được một thánh khí lợi hại như vậy, quả thực chẳng phải bảo bối trời cho sao, đúng không?"
"…… Vậy ngươi muốn thế nào?" Đã nói đến độ này, Kiệt Khắc đã rõ ràng đối phương đã sớm nhìn thấu dụng ý của mình, đơn giản nói rõ mọi thứ ra, "Ngươi không phải cũng nói dối giống vậy ư? Phụ cận nơi này nguy cơ tứ phía, cho dù ngươi có thánh khí cũng không có khả năng sống sót dễ dàng trong ma thú sâm lâm mà không biết tình huống bên ngoài ra sao? Lời nói dối kém như vậy ngươi nghĩ lừa gạt được bọn ta sao?"
"Ách…… Xem ra bản lãnh kể chuyện xưa của ta thật đúng là không có gì đặc sắc hết." Lâm Thanh Hàn sờ sờ cái mũi cười khổ.
"Nói đi, ngươi rốt cuộc là ai, ta cũng không muốn biết, nói cho ta biết lai lịch của thánh khí này, sau đó lưu lại, ngươi có thể đi." Kiệt Khắc lạnh lùng nói.
"Ngươi tựa hồ đã quên một chuyện?" Lâm Thanh Hàn vừa cười vừa nói, "Bây giờ người chiếm thượng phong hình như là ta đó."
Vừa nói, Lâm Thanh Hàn vừa đem Nhược Lâm gắt gao ôm vào lòng, dùng súng chỉa vào đầu nàng.(he he súng nào :00 (73):)
"…………"