Hắn ngữ khí kích động, trong lòng giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Từ trước giờ hắn chỉ thấy tiểu Âu khóc có ba lần, một lần là con chó nhỏ mà cô nuôi bị chết, một lần là bạn trai cũng là mối tình đầu của cô bắt cá hai tay bị bắt ngay tại trận, lần thứ ba là bạn tốt của cô ly hôn, mỗi lần cô khóc đều làm cho tâm hắn đau như dao cứa nếu có thể hắn không bao giờ muốn thấy đến lần thứ tư.
Tuy trong lòng không muốn thừa nhận, miệng còn suốt ngày nói cô rất phiền toái luôn hét ầm ĩ bảo cô tránh xa chính mình càng tốt nhưng là trong lòng hắn hiểu rất rõ cô là gánh nặng ngọt ngào, cũng bởi vì thương cô, sủng cô, xem cô như người thân của mình mới có thể để cô tùy ý làm xằng làm bậy với hắn. Nếu không với tính cách không tùy tiện gần gũi người khác của hắn sớm đã cùng cô đoạn tuyệt quan hệ.
Tên tiểu tử Kha Dục Nhân kia nếu dám làm thương tổn người con gái hắn coi trọng nhất, nghĩ muốn lấy tiểu Âu làm con gà đẻ trứng vàng sao? Mơ tưởng.
Hừ! Chỉ cần Chu Lập Nghiệp hắn còn sống, người nhà Kha gia đừng mơ tưởng đến chuyện đó bất luận như thế nào hắn cũng sẽ không làm tiểu Âu rơi vào ma chưởng của Kha gia!
“Cậu như vậy là không tin vào chính mình?”
Ôn Duẫn Bân bưng lên tách cà phê uống một ngụm, thản nhiên hỏi hắn.
“……. Cái gì?!” Chu Lập Nghiệp lập tức hiểu hắn đang ám chỉ cái gì.
“Anh tin cậu, cũng chỉ có thể tin một mình cậu thôi.” Ánh mắt Ôn Duẫn Bân nhìn hắn lại vô cùng sắc bén. “Phải không? Cậu có thể hay không vì tiểu Âu mà trả bất cứ giá nào?”
Giống như ngày nắng đang đi trên đường đột nhiên bị sét đánh. Chu Lập Nghiệp nghẹn họng nhìn trân trối, lập tức hoá đá ở trên ghế.
“Tin tưởng cậu so với tôi còn hiểu rõ con bé hơn, tiểu Âu không phải vì điều kiện của bạn trai mà dễ dàng thay đổi tình cảm nhưng đối tượng nếu đổi thành thanh mai trúc mã của nó nhất thời tâm ý sẽ hoảng loạn, sau đó đương nhiên cũng không thể cùng Kha Dục Nhân nói chuyện tình cảm, cậu sẽ rất nhanh chiếm được lòng con bé, tin tưởng cậu so với bất luận kẻ nào đều hiểu được bởi vì cậu là bạn tốt nhất của tiểu Âu cũng là người duy nhất trên thế giới hiểu được con bé, cũng là người duy nhất tôi muốn chọn cho nó.”
Ôn Duẫn Bân nói xong đem một miếng bánh đưa vào miệng, thoải mái đắc ý giống như nói chuyện phiếm bình thường.
“Có nguyện ý hay không suy nghĩ kỹ rồi hãy trả lời, đây cũng không phải là chuyện đơn giản một sớm một chiều . Giọng hắn bỗng nhiên nhỏ nhẹ. “Dù sao đột nhiên vượt qua giới hạn bạn bè cậu và tiểu Âu rốt cuộc sẽ không thể trở lại như trước được. Cho dù cậu nghĩ muốn tiểu Âu yêu mến mình rời khỏi Kha Dục Nhân thời gian sau đó chậm rãi làm cho tình cảm con bé đối với chính mình phai nhạt dần trở về quan hệ bạn bè như trước dựa vào tính cách hai ngươi là không có khả năng, thật khó để mọi chuyện chưa bao giờ xảy ra có thể từ bạn tốt thành người xa lạ cũng nên, đúng không?”
Chu Lập Nghiệp thập phần kinh ngạc nhìn hắn.
Trong lòng chính mình lo lắng đều bị hắn thuyết phục, người đàn ông này quả nhiên không phải nhân vật đơn giản.
“Hôm nay anh căn bản không phải tìm tôi đến thương lượng mà là nói cho tôi biết nên làm như thế nào, cũng xác định tôi sẽ nghe theo, đúng không?” Trong lòng hắn sớm đã có quyết định.
Đối với câu hỏi của Chu Lập Nghiệp, Ôn Duẫn Bân vẻ mặt vô tội.
“Làm sao có thể? Tuy rằng cậu cùng tiểu Âu là bạn tốt nhưng là cậu có nguyện ý vì hạnh phúc của con bé mà hy sinh hay không điều này chỉ có chính cậu mới hiểu rõ.”
“Phải không?” Chu Lập Nghiệp trầm ngâm một lát lần thứ hai đứng dậy. “Tóm lại, ý tứ của anh tôi đã hiểu được, nên làm như thế nào lòng tôi tự biết! Hôm nay tới đây thôi tôi nên về nhà.”
“Được.”
Ôn Duẫn Bân cũng không khách khí giữ người lại, đứng dậy tiễn khách đến cửa trước.
“Không cần khách khí, tiễn đến đây là tốt rồi.”
” Tôi không tính khách khí với cậu.” Ôn Duẫn Bân một lời nói mang hai ý nghĩa. “Tôi nói trước mặc kệ cậu có quyết định cuối cùng như thế nào toàn bộ đều do chính cậu nhận lấy trách nhiệm, tôi sẽ không có gì áy náy ngộ nhỡ tương lai cậu cùng tiểu Âu lại bất hòa vì chuyện gì đó, thật có lỗi tôi sẽ đứng về phía con bé đối với cậu tôi tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.”
Chu Lập Nghiệp không tức giận ngược lại cười khẽ. “Anhkhông phải từ trước đến nay không có chuyện gì là không nắm chắc phần thắng sao? Nếu là tôi gây ra tai họa, tôi nhất định sẽ chịu mọi trách nhiệm, đời này chỉ có tiểu Âu làm thương tổn tôi không có chuyện tôi sẽ làm thương tổn cô ấy. Tạm biệt.”
“Thật có lỗi.”
Cửa mở rồi lại đóng, người đi rồi, Ôn Duẫn Bân mới đứng ở cửa than nhẹ một câu.
Bất quá, trên mặt hắn cũng không biểu tình áy náy, ngược lại là giấu không được ý cười bỡn cợt.
Hừ, Ôn Duẫn Bân hắn là ai chứ?
Phải ra tay đối phó Kha gia, làm cho cả nhà bọn họ hối hận vì dám có chủ ý không tốt với tiểu Âu. Hắn ít nhất cũng có một trăm loại phương pháp.
Bất quá! Những biện pháp này đơn giản lại không thú vị chút nào, còn có thể làm bẩn tay hắn đều không hay bằng diệu kế là Chu Lập Nghiệp hơn nữa một mũi tên trúng hai đích – –
Dù sao đôi thanh mai trúc mã này thật sự trì độn đến chướng mắt, ngày dài tĩnh lặng quá hai đứa cứ như vậy mà dậm chân tại chỗ cũng nên có người hỗ trợ thúc đẩy một phen đem đôi ngu ngốc này đưa vào “Phần mộ “.
“Chậc, con người của ta thật sự là thiện lương quá.” ( cái này mà là thiện lương ư???)
Hắn vừa nói vừa cười, ngoài cửa sổ trời xanh sáng sủa không mây, chậm rãi bay tới mấy đám mây đen…….
Chu Lập Nghiệp quay về nam bộ, ra trạm xe liền gặp trận mưa tầm tã, hoàn toàn phù hợp với tâm tình của hắn.
Hắn bị lừa!
Bởi vì khiếp sợ, áy náy, bởi vì nhất thời tâm lý tức giận, hắn đã quên hiện tại trong giới kinh doanh thanh thế của Ôn Duẫn Bân là tệ hại thế nào chỉ cần hắn mở miệng nói mấy câu là có thể làm cho người nhà Kha gia đang cố gắng duy trì danh tiếng sẽ tan biến ngay trong chốc lát, Kha Dục Nhân như thế nào còn tiếp tục theo đuổi tiểu Âu, cũng đánh không lại hắn.
Đây là biện pháp duy nhất cái gì, căn bản là dọa người!
Đáng chết chính mình còn ngu ngốc tin tưởng không có phản ứng lại như thế nào còn đồng tình đến khi lên xe mới bắt đầu bình tĩnh suy nghĩ kế tiếp nên làm như thế nào phút chốc hắn mới tỉnh ngộ phát hiện chính mình thông minh một đời hồ đồ nhất thời, thế nhưng lại ngu ngốc nhảy vào bẫy của hồ ly.
Bất quá hắn không thể không thừa nhận chính mình muốn đem tiểu Âu rời khỏi bên người Kha Dục Nhân, tuy rằng đây không phải biện pháp giải quyết duy nhất cũng là biện pháp tốt nhất.
Hắn cũng không mất mát gì Ôn Duẫn Bân cũng không đến mức ép buộc hắn nếu không có hắn nhất định sẽ ra tay can thiệp, không có khả năng làm cho tiểu Âu tiến vào Kha gia.
Chính là một khi Ôn Duẫn Bân ra mặt, xuống tay tuyệt không hề nhẹ nhàng, Kha gia sẽ vĩnh viễn không bao giờ có thể đứng lên, thiện lương như tiểu Âu cho dù rõ ràng chính mình là người bị hại tuy tức giận vẫn là nên giải quyết riêng với Kha gia nếu làm không tốt cô cho rằng Kha gia vốn không tệ như vậy bởi vì anh họ thương cô mới khiến Kha gia chịu thiệt hại nặng trong lòng sẽ rất áy náy.
Có khi vì đồng tình làm cho cô dễ dàng tha thứ thậm chí còn cùng người nhà Kha gia qua lạ mà tên tiểu tử Kha Dục Nhân vô liêm sỉ kia muốn theo đuổi lại cô thì sao —
“Ắt xì!”
Hắn hắt hơi một cái! Một trận gió lạnh nổi lên trong lòng.
Không được, hắn không thể làm cho tiểu Âu chìm đắm vào ma chưởng của Kha Dục Nhân có thể làm cho cô đoạn tuyệt quan hệ với tên kia, hắn cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt nhất định phải trong thời gian ngắn nhất đem tiểu Âu yêu mến hắn đến chết đi sống lại, để trong mắt cô không còn hình ảnh của tên kha Dục Nhân kia! ( Anh Nghiệp tự cao quá=> cái ji chết đi sống lại, để rồi xem là ai đây, ngó nghiêng con bé kia đứng lại cho ta.)
Yêu đến chết đi sống lại?
Ưm, cũng không tồi.
Từ trước đến nay chỉ có hắn bị tiểu Âu làm cho tức giận đến chết đi sống lại, luôn bị yếu thế trước cô! Nếu tiểu Âu thương hắn —
Chu Lập Nghiệp khẽ rùng mình.
Làm sao vậy, hắn giống như không hề ghét bỏ chuyện hắn cùng với tiểu Âu kết giao?
Chính mình không phải chỉ nghĩ tiểu Âu là em gái sao? Hiện tại hắn phải theo đuổi cô cùng cô nói chuyện yêu đương, thậm chí kết hôn hẳn là ít nhiều cũng phải có điểm đáng sợ, bất lực cùng lo âu. Như vậy mới phù hợp tâm lý của hắn từ trước cho tới nay không phải sao?
Thật lạ hiện tại tâm lý hắn biết rõ bị trúng kế còn nóng lòng muốn thử là sao vậy? Chịu áp bức quá … sinh ra phản ứng ngược?
Có lẽ do chính hắn lắm chuyện muốn làm bà mối giờ gây ra tai họa trong lòng cảm thấy áy náy quá độ! Nguyện ý hy sinh tất cả để xoay chuyển tình thế?