Chương 7.1
Bị từ chối
Có một số việc vô luận thế nào không muốn nghĩ đến hay không dám nghĩ nhưng vẫn phải đối mặt, trốn cũng trốn không thoát.
Đang lúc La Mật Âu cảm thấy may mắn vì trên mạng không có “chứng cứ phạm tội” của hai người ở “Hiện trường…” thì hôm sau vào hộp thư điện tử có người gửi cho cô ảnh chụp Chu Lập Nghiệp hôn cô với đầy đủ các góc độ cô sợ tới mức mặt đỏ tim đập.
Cho nên nói chuyện xấu thật sự không thể làm, một màn kia thật vừa đúng lúc bị người quen gặp được, đối phương gửi hết ảnh chụp còn trêu cô “một tay che trời” bắt cá hai tay một cách quang minh chính đại.
Trời biết cô căn bản bị bắt ép trúng thưởng, giải thích rất nhiều lần nhưng không có người tin, thật sự là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch!
May mắn, đối phương cam đoan tuyệt không đưa ảnh chụp ra ngoài, hiện nay quan trọng chính yếu là nói chuyện cùng Chu Lập Nghiệp bảo hắn đừng xằng bậy làm loạn.
” Tán thành, chính là như vậy.”
Cô bưng nước trái cây lên trên bàn uống một ngum lớn, tắt máy xuống lầu đi vào sân sau, động tác nhanh nhẹn nhảy qua hàng rào vì hai nhà liền nhau chỉ cách một bức tường thấp.Nhanh chóng trực tiếp gặp người kia nói chuyện.
” Tiểu âu, con đã tới ?”
Vợ chồng Chu gia đang ở sân sau ngắm trăng nói chuyện phiếm, thấy cô trèo tường qua tuyệt không tỏ vẻ kỳ quái, mỉm cười tiếp đón. Bởi vì hai nhà chỉ có một bức tường thấp để cản trở La Mật Âu thật không quen đi vào bằng cửa nên toàn trèo tường cả ngày không cần phải ấn chuông chờ mở cửa mất thời gian, từ nhỏ toàn vào Chu gia từ sân sau người nhà Chu gia đã sớm có thói quen nhìn cô đột ngột xuất hiện.
” Cha nuôi, mẹ nuôi,con tìm Lập Nghiệp, hắn có ở nhà không?”
” Ừ, hắn ở phòng.” Từ Khánh Dư phất tay gọi cô đến bên người. “Đến đây, mẹ nuôi gọt vài miếng dưa ăn một chút rồi đi.”
” Có phải hay không cùngmẹ cô thích ăn trái cây nhiều như vậy? Buổi tối ở nhà vừa ăn , siêu cấp ngọt nha!” Nàng hôn lên hai má của ba mẹ nuôi một cái. “Con không quấy rầy hai ngươi dưới ánh trăng nói chuyện tình cảm, cha nuôi ăn hộ dùm con vậy!”
Cô vẫy chào! Xong liền vào nhà, lên lầu tìm người.
” A, ta luôn cảm giác tiểu Âu cùng Lập Nghiệp là một đôi trời sinh, làm huynh muội thật sự rất đáng tiếc.”
Từ Khánh Dư nhìn theo bóng dáng con gái nuôi, càng nhìn càng tiếc nuối không khỏi thì thào nói thầm.
“Thật sự tiểu Âu nếu có thể gả vào nhà của chúng ta, khẳng định ngày đó rất náo nhiệt.”
“Phải không?” Trượng phu phụ họa thêm làm cho bà càng thêm không cam lòng. “Cái đứa con kia đầu óc thật sự cố chấp! Trơ mắt nhìn cô gái tốt như vậy sắp bị người đàn ông khác lấy đi sao lại thờ ơ như vậy, sớm biết như vậy thà chúng ta sinh mấy đứa, sinh ba, sinh bốn cũng không nên sinh ra một đứa quá thông minh lại không có mắt nhìn người giống chúng ta, nếu không có thể đem tiểu Âu về làm con dâu chúng ta.”
“Đừng khó chịu quá sớm, sự tình còn không phải hoàn toàn không có hy vọng.”
“Ta xem là không còn hy vọng rồi, tiểu Âu hiện tại đã có bạn trai diện mạo tuy rằng cùng con mình hoàn toàn không bằng chính là bằng cấp cao, gia thế tốt, cùng La gia môn đăng hộ đối, ba mẹ tiểu Âu cũng không ý kiến chỉ cần tiểu Âu gật đầu một cái, việc hôn nhân này lập tức hoàn tất, chúng ta không thể trông chờ gì nữa.”
“Có hi vọng, có hi vọng, chỉ cần một ngày tiểu Âu chưa xuất giá, Lập Nghiệp một ngày không kết hôn, hết thảy đều còn có hy vọng, ta có linh cảm, Lập Nghiệp sớm hay muộn sẽ phát hiện ra tiểu Âu rất tốt, thật sự là phù hợp.”
“Aizaii, hy vọng là như thế!”
Ông Chu ôm vợ an ủi trong lòng còn có chuyện muốn nói ra nhưng là không thể cho vợ hy vọng quá lớn, vạn nhất chờ mong nếu sự tình không thành càng thất vọng đành phải tiếp tục nhịn xuống.
Kỳ thật, ngày hôm qua ông tiễn bằng hữu về có đến Đài Bắc trùng hợp chính tai nghe thấy đứa con tuyên cáo, lời con trai vừa nói thật là “lọt tai” cho nên ông không đi đến mắng thằng bé trước mặt đông người hành động bất lịch sự ngược lại cười thật cao hứng.
“La Mật Âu, ta yêu ngươi!”
Chính tai ông nghe thấy con trai mình thổ lộ, kế tiếp chính mắt thấy một màn hôn của hai đứa cuối cùng hai người không có cùng nhau rời đi, thật sự làm cho ông đoán không ra tiểu Âu rốt cuộc là đồng ý hay cự tuyệt?
Nhưng là đêm nay tiểu Âu tươi cười, vui vẻ đến tìm con trai của ông…..
Ha… ha, mong là có tin tức tốt?
Đương nhiên, Chu lão gia đã đoán sai.
La Mật Âu vừa đến phòng Chu Lập Nghiệp lập tức cự tuyệt lời đề nghị của hắn.
“Tóm lại ý của ngươi là.. bởi vì ngươi đã đáp ứng cùng Kha Dục Nhân kết giao không có lý do gì để chia tay hắn cho nên không thể nhận lời của ta, phải không?”
Chu Lập Nghiệp nằm nghiêng ở trên giường, một tay chống cằm, một tay lấy sách từ lúc cửa vào cửa đến giờ ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú vào cuốn sách . Từ đầu tới cuối không nhìn đến cô một cái.
“Ừ, đúng vậy.”
La Mật Âu đứng ở cạnh cửa, bảo trì khoảng cách.
Trước kia cho dù Chu Lập Nghiệp nằm ở trên giường đọc sách, cô vào phòng liền trèo lên giường, nằm xuống bên cạnh hắn bắt đầu nói, có đôi khi liền như vậy ngủ luôn, cũng không cảm thấy không tự nhiên.
Chính là trải qua ngày hôm qua, giường hắn cô nằm ngủ qua vô số lần hiện tại thấp thoáng vô số cái kim châm, cô căn bản không dám tới gần.
Càng kỳ quái chính là, tư thái Chu Lập Nghiệp nằm nghiêng thật mị hoặc, rất đẹp. Mặc cho ai nhìn thấy cũng không khỏi lơ đễnh, nếu hắn có tóc dài, cổ áo mở bung vài nút lộ ra cơ ngực rắn chắc, hắn ngoái đầu nhìn lại mỉm cười, thật là tuấn mỹ, bảo đảm đều làm cho nam nữ mỗi người xịt máu mũi.
Này nam nhân mị lực vô cùng lớn là cô hiểu chuyện chỉ có giật mình, nhìn đến há hốc mồm,luyện đến trình độ gặp núi lở không sợ, gặp thủy triều dâng không chạy đạt đến cảnh giới, sẽ không bao giờ giống người bên ngoài nhìn đến hoảng thần, mê luyến đến nỗi luyến tiếc đem ánh mắt dờ đi.
Hình như vắc-xin phòng bệnh của cô miễn dịch với Chu LậpNghiệp, giống như quá thời hạn mà mất đi hiệu lực.
Giờ phút này, tên này rõ ràng có hành vi ý nghĩ rất kỳ quái, ngay cả tầm mắt cô đều không dám nhìn thẳng, xem ở chính mình trong mắt cư nhiên là bị mê hoặc đến thất thần, nhìn cô mày nhíu chặt ánh mắt e ngại.
Càng quái chính là bản thân không biết là đang khẩn trương cái gì, trong lòng bàn tay ứa đầy mồ hôi từ lúc cô cùng Chu Lập Nghiệp ở chung đến nay chưa từng xảy ra chuyện này.
Đáng giận! Đều do lời nói của hắn ngày hôm qua, hôm nay cả ngày cũng không có động tĩnh gì làm cho cô lúc làm việc không có chuyên tâm, về nhà tâm trạng bất an, cả ngày loay hoay nghĩ đến đau cả đầu cũng không rõ ràng được gì ngược lại càng thêm hỗn loạn.
Tóm lại, cuối cùng chỉ có một kết luận bất kể cô cùng Kha Dục Nhân kết giao có tương lai hay không cô cũng không muốn cùng Lập Nghiệp phát sinh tình cảm khác ngoài tình bạn.
Đang làm bạn với nhau thật tốt, cô có thể tùy thời xông thẳng vào phòng của hắn, ngủ lại trên giường hắn cùng hắn tán gẫu tâm sự, cứ như vậy cả đời bên nhau đến già, thật tốt? Nếu làm người yêu thì nguy rồi.
Cô luôn làm Chu Lập Nghiệp sinh khí nếu làm bạn có thể chơi xỏ lá hắn hôm sau mặt dày cùng hắn hi hi ha ha, khâm phục hắn nói lời “Chia tay” thật đơn giản còn đối với người khác là ngày tận thế có mấy người chia tay xong quay lại kết giao với bạn thân?
Cô với mối tình đầu chính là bằng chứng chân thật nhất từ bạn bè thành người yêu vốn đang là anh em tốt, đối phương đột nhiên nói thích cô, cô cũng muốn nếm thử chút tư vị của tình yêu kết quả yêu nhau không bao lâu hắn liền bắt cá hai tay còn nói cái gì cô thật sự không có tư vị của phụ nữ, tốt nhất hai người vẫn là anh em thì tốt hơn chính xác thì hắn thay lòng đổi dạ làm đau chết tâm của cô.
Có lẽ làm bạn có thể biến thành người yêu nhưng khi thay đổi từ người yêu trở về làm bạn vết thương liền khắc sâu vào lòng, cuối cùng chỉ có thể thành người xa lạ.
Những người khác thì không sao nhưng chỉ có Chu Lập Nghiệp cô như thế nào cũng không muốn cùng hắn biến thành người xa lạ.
Cô thật sự thích hắn, quý trọng hắn.
Cho dù hắn thường nghiêm nghị mỗi khi cô gặp nạn, chịu ủy khuất đều ở bên an ủi cô đôi khi còn đứng ra hỗ trợ cô tất cả đều do một tay hắn, trong lòng chính mình cảm nhận hắn là anh trai, là tri kỷ. Ở bên cạnh cùng chính mình làm bạn đến già thật tốt.
Cô vĩnh viễn quên không được lần đó đi với bạn rồi lạc đường đến lúc bầu trời tối đen lòng tự tin tràn đầy liền biến thành bất an, lại tìm không thấy điện thoại công cộng, muốn tìm người hỏi đường cũng tìm không thấy ai thế là cô điện thoại cho Chu Lập Nghiệp, hắn liền lái xe tìm đến, hắn bỏ cả bạn gái mà đến tìm cô vừa thấy cô liền tức giận mắng to, cô lại cảm động quá mà khóc, may mắn lúc ấy mưa to hắn căn bản nhìn không ra là mưa hay là nước mắt nhờ thế mà cô che dấu cảm xúc yếu đuối nhất thời của chính mình.
Từ nhỏ đến lớn hơn hai mươi năm giao tình, bọn họ cùng sở hữu rất nhiều kỷ niệm quý giá trong lúc đó cảm tình hai nhà ràng buộc càng sâu, nàng tuyệt không nghĩ muốn mạo hiểm tất cả làm thương tổn lẫn nhau, không muốn mất đi mọi thứ đang hiện hữu. ( tâm lý chị í có chút bi quan ca à cải cách tư tưởng hơi khó đóa nha)
Cho nên, Chu Lập Nghiệp có điều kiện thế nào, mị hoặc ra sao vẫn nên làm bạn bè thì tốt hơn.
Chính là……..
Chu Lập Nghiệp nghe xong quyết định của cô bộ dáng vẫn như cũ thật thoải mái tự nhiên có thể ngày hôm qua chính là nói giỡn với cô, chỉ có cô mới là đứa ngốc?
” Lý do ta nghĩ hộ ngươi rất tốt này, cá tính cả hai không hợp.”
Giống như đọc được nghi vấn trong lòng cô Chu Lập Nghiệp khép sách lại, đứng dậy.
“Nếu như ngươi ngại không dám nói ta có thể thay ngươi chuyển lời tới Kha Dục Nhân.”
Cô nói một đằng hắn lại hiểu ra cái khác.
Bất quá câu trả lời của hắn chứng minh lời hắn nói ngày hôm qua không phải nhất thời bông đùa, không biết tư vị gì đáy lòng cô cư nhiên lại mang theo tia mừng thầm, cảm giác này thật kỳ dị…..
” Ta đã nói sẽ không chia tay với hắn.” Cô là không xem nhẹ cảm xúc nội tâm, phụng phịu quay về phía hắn.
” Cho nên ngươi tính bắt cá hai tay?”
” Ta nào có?” Cô tức giận tiến về phía trước từng bước. “Ta vừa mới nói rất rõ ràng rồi còn gì? Chúng ta hãy quên chuyện ngày hôm qua đi, tiếp tục làm bạn bè là tốt rồi.”
” Ta không thích.”
Hắn cự tuyệt thẳng thừng, làm cho La Mật Âu vừa bực mình vừa buồn cười nhưng vẫn cố gắng thuyết phục hắn.
” Ngươi nghĩ lại đi mà làm người yêu có thể sẽ chia tay, làm bạn thân chính là gắn bó suốt cả đời, chúng ta duy trì tình trạng hiện nay không tốt sao? Tuy rằng ta không biết ngày hôm qua ngươi bị đả kích gì, bỗng nhiên để mắt tới ta? Nhưng là lấy điều kiện của ngươi so với ta thật sự rất đáng tiếc cho ngươi, cứ bình tĩnh vài ngày cẩn thận suy nghĩ, lên mạng xem hoa hậu đi sau đó điều chỉnh lại tâm lý cùng khiếu thẩm mỹ của ngươi ta cam đoan ngươi sẽ cảm kích ta, không cho rằng ta thừa nước đục thả câu đáp ứng ngươi.”
“Ngươi khi nào thì nhút nhát như vậy.” Cô thần thái khẩn trương, Chu lập Nghiệp thì bĩnh tĩnh mà dồn ép. “Ngươi không phải luôn rất dũng cảm chưa bao giờ cho rằng chính mình thua kém đàn ông.Còn nghĩa khí nói chính mình là đại biểu cho phụ nữ thời đại mới, cách ăn mặc chỉ cần chính mình thích là được không cần hùa theo lời nói của nam nhân, vì cái gì đột nhiên trở nên không tự tin như vậy? Tiểu Âu nên đối với chính mình nên tin tưởng một chút, ở trong mắt ta ngươi là trời sinh đoan trang, xinh đẹp tốt bụng lại phóng khoáng không có người con gái nào trên mạng có thể so được với một cọng lông tơ của ngươi. Là chân chính thân phận người con gái hoàn mỹ nhất trên thế giới không có sứt mẻ, không tỳ vết.”
|