Vài phút sau, cô gái nhận lại bản kê khai, nhìn kỹ tư liệu trên đó.
- Đưa chứng minh thư cho tôi một chút.
Cô gái cũng không quay đầu ra, nói tiếp.
Lâm Lạc tự nhiên là làm theo lời cô gái.
Cô gái nhanh chóng gõ vào máy vi tính, vài phút sau, nàng đem chứng minh thư trả lại cho Lâm Lạc, ngẩng khuôn mặt mỹ lệ lên, mặt lộ ra một tia mỉm cười:
- Được rồi, thủ tục đã làm xong, thân phận của anh qua thẩm tra đối chiếu không có gì sai sót, mời đi theo tôi!
Dưới sự chỉ dẫn của cô gái, Lâm Lạc đi tới một gian phòng có treo biển "Phòng khảo hạch Trợ lý Soán Mệnh Sư " ở bên ngoài, chỉ là, lúc đi vào bên trong, Lâm Lạc lại có chút ngoài ý muốn, bởi vì bên trong cũng không có người.
- Lâm Lạc, anh chờ một chút, người khảo hạch anh rất nhanh sẽ tới.
Ngữ khí của cô gái kia rất nhu hòa, đối với Lâm Lạc cũng rất khách khí,
- À, tôi là Lam Tuyết, sau này mong chiếu cố nhiều hơn.
- Lam tiểu thư khách khí rồi.
Lâm Lạc có vẻ có chút câu nệ.
- Thuận tiện nói một chút, người khảo hạch anh là Tử Dạ tiểu thư, một trong những Soán Mệnh Sư rất nổi danh của Thành phố Minh Châu.
Lam Tuyết thản nhiên cười, theo lý thuyết, nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, bất quá, có thể là do nguyên nhân quá buồn chán, khó có thể gặp được một người có thể nói chuyện, cho nên, tạm thời nàng cũng không rời đi.
- Tử Dạ tiểu thư? một trong ba cửu cấp Soán Mệnh Sư của Thành phố Minh Châu?
Lâm Lạc hơi chấn động, tuy rằng bây giờ hắn còn chưa phải là Soán Mệnh Sư, thế nhưng, hắn đối với Soán Mệnh Sư cũng có hiểu biết tương đối, Soán Mệnh Sư tổng cộng có mười ba cấp bậc, trợ lý Soán Mệnh Sư tự nhiên là cấp bậc thấp nhất, mà trên đó là từ nhất cấp Soán Mệnh Sư đến cửu cấp Soán Mệnh Sư, cửu cấp Soán Mệnh Sư ở trong chức nghiệp Soán Mệnh Sư là tương đối thưa thớt, có người nói sẽ không vượt quá hai mươi người.
Soán Mệnh Sư một khi lên đến cửu cấp, liền rất khó có tiến bộ nữa, đương nhiên, rất khó không có nghĩa là không có, so với cửu cấp Soán Mệnh Sư càng cao cấp hơn đó là Nhân cấp Soán Mệnh Sư, sau đó là Địa cấp Soán Mệnh Sư, mà đại biểu cấp bậc tối cao của Soán Mệnh Sư , chính là Thiên cấp, hiện nay vẫn không có người đạt tới.
Ở trong mắt rất nhiều Soán Mệnh Sư, Thiên cấp Soán Mệnh Sư chỉ là một thần thoại, bởi vì cho tới bây giờ, mặc dù là hội trưởng hiệp hội Soán Mệnh Sư - Dương Nghịch Thiên, cũng chỉ là đạt được Địa cấp, mà Địa cấp Soán Mệnh Sư, cũng gần như chỉ có một người.
- Chính là nàng!
Không đợi Lâm Lạc suy nghĩ nhiều, thanh âm mang theo chút dí dỏm của Lam Tuyết đã truyền tới,
- Trong Soán Mệnh Sư có rất ít cô gái lợi hại như vậy, cho nên, tôi rất bội phục Tử Dạ tiểu thư, nàng còn trẻ, đẹp lại có năng lực như thế, chính là thần tượng của tôi!
- Lẽ nào nàng so với cô còn trẻ đẹp hơn sao?
Lâm Lạc ở trong lòng thầm nói, tuổi của Lam Tuyết thoạt nhìn hẳn là không sai biệt lắm với mình, cũng khoảng mười bảy bát tuổi, mà khuôn mặt xinh đẹp của nàng, so với ngôi sao điện ảnh Lâm Lạc nhìn thấy trên TV chỉ có hơn chứ không kém, tin tưởng Tử Dạ so với nàng cũng sẽ không hơn được?
- Lam nha đầu, đang nói chuyện gì vậy?
Một thanh âm động nhân từ cửa truyền đến.
- A, Tử Dạ tiểu thư, cô tới rồi?
Lam Tuyết hưng phấn, nhìn ra cửa hô lên.
Lâm Lạc cũng không tự chủ được quay đầu nhìn lại, giờ khắc này, hắn đột nhiên có một loại cảm giác hít thở không thông.
- Thì ra, còn có một loại mỹ lệ là không thể nào hình dung.
Trong lòng Lâm Lạc đột nhiên toát ra một cái ý niệm như thế, mái tóc màu vàng kim, vóc người thon thả, chân ngọc thon dài, cặp tuyết lê như muốn phá áo chui ra, da thịt trắng như tuyết, còn có ngũ quan hoàn mỹ phối hợp thành khuôn mặt hoàn mỹ kia, một bộ váy màu đen thoạt nhìn rất nghiêm chỉnh nhưng không cách nào che giấu khí chất cuồng dã kia trong bản thân nàng, vốn sự xinh đẹp của Lam Tuyết đã làm Lâm Lạc có chút không dám nhìn trực tiếp, nhưng khi hắn nhìn thấy Tử Dạ, hắn mới phát hiện, so sánh với Tử Dạ, Lam Tuyết tựa hồ chỉ là đom đóm dưới ánh trăng mà thôi.
- Này, tiểu suất ca (anh chàng đẹp trai), tỉnh lại đi!
Không biết từ lúc nào, Tử Dạ đi tới trước mặt Lâm Lạc, bàn tay trắng nõn khua khua trước mắt Lâm Lạc,
- Anh tới là để tham gia khảo hạch, không phải đến để xem mỹ nữ chứ!
Tử Dạ tự nhiên biết mị lực (sức hấp dẫn) của mình, cho nên đối với bất luận phản ứng gì của nam nhân khi nhìn thấy nàng, đã có chút quen rồi, cho nên nàng cũng cũng không có cảm giác tức giận đối với hình dạng đờ ra như thế này của Lâm Lạc, huống chi Lâm Lạc thoạt nhìn cũng tương đối đẹp trai, khuôn mặt thanh tú, vóc người hơi gầy, tuy rằng có chút khiếm khuyết một tia dương khí, nhưng tổng thể mà nói chính là tương đối làm cho cô gái tử yêu thích, chí ít, Tử Dạ đối với dung mạo của hắn cũng có chút hảo cảm.
Lâm Lạc tỉnh táo lại có vẻ xấu hổ, mà Lam Tuyết lại che miệng cười khẽ, mị lực của Tử Dạ, nàng đương nhiên rất rõ ràng, ở trong mắt nàng, Lâm Lạc không trực tiếp chảy nước miếng, đã là không tồi rồi.
- Tử Dạ tiểu thư, em đi trước.
Lam Tuyết nhẹ nhàng cười, nói với Tử Dạ, liền xoay người chuẩn bị rời đi.
- Chờ một chút, Lam nha đầu, em ở lại đã.
Tử Dạ gọi lại Lam Tuyết, trong mắt hiện lên một tia đau buồn.
- Tử Dạ tiểu thư, trong thời gian khảo hạch, đều không phải không thể có người ngoài ở đây sao?
Lam Tuyết hơi sửng sốt, có chút nghi hoặc hỏi.
- Là như thế, nhưng, em cũng không phải người ngoài, bởi vì, em là người môi giới khảo hạch.
Tử Dạ nhàn nhạt nói, phương thức khảo hạch Soán Mệnh Sư cũng không cố định, bất quá, trên cơ bản cũng không có quan khảo hạch nào sẽ trực tiếp tiến hành kiểm tra năng lực với đối tượng khảo hạch, có lẽ, trên thực tế, căn bản là không thể trực tiếp kiểm tra năng lực Soán Mệnh Sư, bọn họ đều phải qua người thứ 3 tiến hành khảo hạch, mà người này, chính là môi giới khảo hạch.
Nghe Tử Dạ vừa nói như thế, Lam Tuyết nhất thời hiểu ra, bất quá, lập tức nàng trở nên có chút bất an, nàng đi tới hiệp hội Soán Mệnh Sư công tác đã sắp được một năm, thế nhưng làm môi giới khảo hạch, thì chính là lần đầu tiên.
- Anh gọi là Lâm Lạc sao? Hiện tại có thể bắt đầu khảo hạch không?
Tử Dạ nhìn thoáng qua Lâm Lạc đang đờ người ra,
- Thời gian của tôi không nhiều lắm, cho anh một phút đồng hồ, hoặc là, lần sau anh trở lại.
- Tử Dạ tiểu thư, có thể rồi.
Lâm Lạc vội vã nói, trong lòng âm thầm cười khổ, xem ra, vị Tử Dạ tiểu thư này tuy rằng rất xinh đẹp nhưng tính tình cũng không tốt lắm.
Trong phòng khảo hạch chỉ là có 1 chiếc bàn, bên cạnh bàn còn có vài cái ghế, Tử Dạ và Lâm Lạc ngồi đối diện nhau, mà Lam Tuyết thì ngồi ở bên cạnh.
- Lâm Lạc, có thể anh đã hiểu rồi, về khảo hạch Soán Mệnh Sư, chia làm hai bộ phận, thứ nhất, là khảo hạch năng lực đoán trước vận mệnh của anh, thứ hai, là năng lực soán mệnh, thân là một Soán Mệnh Sư, phải có thể biết trước vận mệnh của người khác, đây là điều kiện đầu tiên, thế nhưng, có năng lực đoán trước vận mệnh, không có nghĩa là nhất định có thể cải biến vận mệnh người khác.