CHAP 3 : CẢM ƠN EM - THIÊN THẦN
Vào một chiều cuối thu , chúng tôi đang trải bước hưởng thụ cái tiết trời dịu mát , chợt ... nghe thấy giọng nói ấm áp quen thuộc :
- Nửa năm này , có khi nào em nghĩ anh đối vs em không đơn giản chỉ là một người bạn , một người anh trai quan tâm đến em gái không ?
- Hơ ... Anh luôn là anh trai ...hehe
- Anh hỏi thật lòng đấy . Có khi nào em đối vs anh có tình cảm đặc biệt nào không ?
- Có chứ .... Hehe .... Anh zai của em là đặc biệt nhất rồi ^^- Đồ ngốc ! Em thật là ... chả hiểu j cả ....haizz
- hehe ... Anh hâm r :))
- Vâng ... Hâm :(
Ánh mắt lướt qua khuôn mặt anh rồi lại ra vẻ lạnh lùng nhìn về hướng khác . Anh đâu thể biết ... nỗi sợ hãi trong tôi. Chỉ muốn một tình bạn mãi mãi với anh . Vì tình bạn sẽ không bao giờ tan biến còn tình yêu thì ... đã tan vỡ thì sẽ mãi mãi vỡ tan ....
Một ngày , hai ngày , ba ngày ... cũng không một cuộc gọi , không một tin nhắn . Nhớ - không nhớ - nhớ ... cứ loạn tung trong tâm trí . Mọi hình ảnh của anh , mọi lời nói cứ quẩn quanh quấy nhiễu không buông tha . Tôi tự nhủ thôi thì đừng liên lạc nữa , nhanh thôi , sẽ quên thôi . Con trai không đáng tin đâu . Yêu mày lắm yêu mày vừa rồi cũng sẽ có lúc chán , bỏ mặc mày tìm kiếm hương vị mới thôi . Tình yêu - thật chẳng ra sao cả .
Tôi từ bé đã thế , đau đớn buồn bã trong lòng không muốn để người khác biết , luôn giấu cảm xúc thật sau lớp mặt nạ vui vẻ , cố gắng đem nụ cười bày biện trên khuôn mặt để mọi người an tâm về mìh . Cũng chính vì tính cách đó , tôi đã làm tổn thương anh và người yêu tôi sau này ...
Khi nỗi nhớ dần biến thành kỷ niệm thì anh lại xuất hiện . Kéo tôi thật mạnh về phía anh , dùng cánh tay bao trọn lấy tôi . Anh gục đầu , dựa vào vai tôi, bên tai khe khẽ giọng nói ấm áp quen thuộc , âm thanh run run thiếu lực nhưng lại có sức mạnh nung chảy trái tim tôi :
- Anh đầu hàng rồi ! Xin em .... hiểu anh chút thôi ..... có được không ?
Trái tim tôi cũng như đang nát vụn , rớm máu . Lý trí ah ! Xin lỗi nhé ... ! Trái tim này phản chủ mất rồi !
Hai cánh tay buông thõng cuối cùng cũng vượt qua lý trí ôm lấy anh . Anh sững lại , rồi vội vàng ôm siết chặt lấy tôi , như sợ tôi tan biến mất .
Rất lâu sau đấy anh mới buông ra nhưng bàn tay vẫn tìm bàn tay tôi nắm chặt . Anh cúi xuống thơm vào trán tôi , khẽ nói :
- Cảm ơn em ... thiên thần !!!