Nhìn thấy Quang Hỏa trưởng lão, Mạc Hàm đối với vị lão nhân nóng tánh nhưng lại rất nhiệt tâm này mỉm cười, nhớ tới cảnh khi cùng hắn lần đầu gặp mặt, còn đối với mình rất mực quan tâm, vội vàng thân thiết mở miệng nói : "Trưởng lão các hạ, làm sao ngươi nhanh như vậy đã tới rồi?"
Quang Hỏa nh thấy Mạc Hàm, cũng vội vàng mỉm cười mở miệng: "A, nguyên lai là ngươi a, tiểu bằng hữu, đã lâu không gặp, ngươi dạo này thế nào a?" Nhìn thấy Quang Hỏa xưng mình là tiểu bằng hữu, Mạc Hàm trong lòng không khỏi dở khóc dở cười, mình có chỗ nào giống tiểu bằng hữu của hắn a, bất quá tựa hồ ở trước mặt lão nhân kia, mình thật sự nhỏ hơn hắn nhiều a.Nghĩ tới đây Mạc Hàm mới nói: "Nhờ phúc trưởng lão, hết thảy cũng coi là thuận lợi, chẳng qua là thật lâu không có gặp được lão nhân gia, trong lòng có chút tưởng niệm (nhớ) ngươi."
Quang Hỏa nghe Mạc Hàm nói, lớn tiếng đáp: "Cái gì nhờ phúc không nhờ phúc , tiểu tử ngươi coi vậy mà xem ra cũng đã tốt nghiệp chuyên ngành công phu vuốt mông ngựa a, ta xem ngươi chỉ được cái ba xạo chứ làm gì nhớ tới ta đâu. Mà gần đây trên đại lục ngươi có thể nói là danh tiếng đại chấn ha, đầu tiên là chữa trị quái bệnh cho tiểu nha đầu Mộ Dung gia, tiếp theo đó là đi sứ Thú Tộc, thành công ngăn trở âm mưu của Minh giới, những thứ này thì Linh Nhi nha đầu kia cũng đã nói cùng ta rồi,ngươi làm không sai a, thật là khiến Quang Minh giáo hội chúng ta hãnh diện, mà ngay cả mấy cái lão bất tử bằng hữu ta cũng khen ngươi không dứt , lão phu ban đầu không có nhìn lầm ngươi, sau này tiền đồ của ngươi vô lượng a." Nghe Quang Hỏa trưởng lão nói, Mạc Hàm trong lòng không khỏi lâng lâng nhưng cũng vội vàng khiêm nhường: "Những chuyện này cũng chỉ là đúng dịp thôi, cũng nhờ vận khí nữa, trưởng lão quá khen rồi."
Nghe Mạc Hàm trả lời vậy, Quang Hỏa mở miệng mắng: "ta nói do bản lãnh của ngươi sẽ là bản lãnh của ngươi, khiêm nhường làm cái rắm gì không biết, con bà nó ngươi từ lúc nào trở nên như vậy a, một chút cũng không có khí khái nam nhân". Nghe Quang Hỏa quở trách, Mạc Hàm trong lòng âm thầm cười khổ, nhưng là ngoài miệng vẫn là vâng vâng dạ dạ tỏ vẻ “em biết lỗi ^_^”, Mạc Hàm mặc dù cùng Quang Hỏa tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng là cũng hiểu rõ tính tình Quang Hỏa , chỉ cần ngươi đồng ý với lời nói của hắn, mọi chuyện rất nhanh sẽ êm thắm , nếu không thì cho ngươi nếm mùi đau khổ. Quả nhiên Quang Hỏa sau khi nhìn thấy Mạc Hàm biểu hiện, hài lòng gật đầu nói : "Người trẻ tuổi khiêm nhường một chút là tốt, nhưng có đôi khi cũng cần một chút kiêu ngạo biết không? Như vậy mới có thể có nhiều nữ nhân thích ngươi hơn."
Nghe Quang Hỏa nói, Mạc Hàm trực tiếp muốn té xỉu, không biết cái đó và chuyện nữ nhân thích có quan hệ gì, nhưng cũng chỉ có thể cười khổ đáp ứng.Vừa lúc Mộ Dung Thiên thấy thế, khóe miệng không khỏi nở nụ cười, rất ít khi nhìn thấy Mạc Hàm kinh ngạc, Quang Hỏa trưởng lão này xem ra không phải là lợi hại bình thường nga, có thể làm cho Mạc Hàm kinh ngạc, đủ để cho người ta bội phục. Lúc này lại nghe Quang Hỏa trưởng lão hướng về phía Mạc Lạp nói đến: "Nghe nói ngươi cũng bị thương, bây giờ thế nào?" Nghe Quang Hỏa hỏi, Mạc Lạp cũng không dám cười hì hì giống như Mạc Hàm, cung kính đáp: "Đa tạ ơn trưởng lão quan tâm, thuộc hạ chỉ là chút thương nhỏ, nhờ Mạc Hàm đặc sứ trị liệu, đã hoàn toàn khỏe rồi." Nghe Mạc Lạp trả lời, Quang Hỏa gật đầu nói đến: "Vậy thì tốt, ngươi đem chuyện lần này kể lại ta nghe, ta muốn nhìn xem là ai ăn gan báo dám chọc tới chúng ta Quang Minh giáo hội."
Mạc Lạp vội vàng gật đầu nói đến: "Xin trưởng lão vào nhà, ta sẽ đem chuyện tình kể lại ngài biết. Quang Hỏa nghe vậy, gật đầu đồng ý, lúc này Mạc Hàm mở miệng nói đến: "Trưởng lão ngươi và Mạc Lạp Tế Tự cứ vào trước, ta bây giờ cần ra bên ngoài an bài một buổi tối,rồi sẽ cùng ngài tiến vào." Mạc Hàm bây giờ có thể nói thật sự sợ vị trưởng lão nóng tánh này, nên muốn cách hắn xa một chút, nếu không một lát sẽ lại bị hắn chỉnh sửa. Quang Hỏa nghe Mạc Hàm nói, gật đầu nói đến: "Vậy ngươi đi sớm về sớm, ta cùng Mạc Lạp đi vào là tốt rồi, chờ mọi chuyện qua chúng ta mới lại hảo hảo uống rượu nói chuyện phiếm." Nói xong cũng không quay đầu lại xoay người tiến vào.
Mạc Hàm vội vàng gật đầu xác nhận, Mạc Lạp cũng liền vội vàng cùng Mạc Hàm bọn họ mỉm cười một cái, rồi cũng đi theo Quang Hỏa tiến vào. Đợi Quang Hỏa đi xa, Mộ Dung Thiên mỉm cười nói đến: "Không nghĩ tới Quang Hỏa trưởng lão này tính cách lại nóng nảy như vậy a? Ta là lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể đem Mạc Hàm huynh đệ ngươi ngoan ngoãn nghe lời nga, thật là không tưởng tượng nổi." Mạc Hàm nghe vậy, cười khổ nói đến: "Mộ Dung tướng quân ngươi lại giễu cợt ta a, ta cũng đã đủ khổ , chúng ta hay là mau ra ngoài đi." Sau khi nói xong liền vội vàng rời đi.
Mộ Dung Thiên thấy thế không khỏi cười ha hả. Mới ra cửa giáo hội, thấy đã có rất nhiều thiên long quân đoàn cấm vệ quân, đem giáo đường bảo vệ khắt khe , không cho bất luận kẻ nào tới gần, đầu lĩnh cũng chính là thống lĩnh cấm vệ quân Lưu Thừa Đức, nhìn thấy Mạc Hàm cùng Mộ Dung Thiên, Lưu Thừa Đức vội vàng cung kính nói : "Thuộc hạ tham kiến Mộ Dung tướng quân, tham kiến Mạc Hàm Công Tước." Mạc Hàm vội vàng khoát tay nói đến: "Ha hả, Lưu thống lĩnh không cần khách khí, cực khổ cho ngươi rồi." Mộ Dung Thiên cũng vội vàng mỉm cười nói đến: "Lưu thống lĩnh đang thi hành công vụ, không cần đa lễ , lần này người áo đen thân thủ không giống tầm thường, Lưu thống lĩnh cần phải cẩn thận một chút ."
Nghe Mộ Dung Thiên nói, Lưu Thừa Đức vội vàng cung kính: "Đa tạ Mộ Dung tướng quân, thuộc hạ nhất định sẽ cẩn thận một chút , quyết không phụ hoàng ân." Mộ Dung Thiên nghe vậy cũng không nói nữa, chẳng qua là mỉm cười gật đầu. Mạc Hàm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, mở miệng hỏi: "Lưu thống lĩnh lần này đeo bao nhiêu cấm vệ quân đi ra? Trong hoàng cung vẫn còn dư lại bao nhiêu cấm vệ quân? Ai tới bảo vệ Hoàng thượng?"
Lưu Thừa Đức nghe Mạc Hàm hỏi, trong lòng sửng sốt, vốn là chuyện dò thám thực lực hoàng cung thủ vệ này có thể nói là tối kỵ, không cẩn thận sẽ chụp cái tội danh mưu phản tru di cửu tộc a, không người nào dám hỏi như thế, nhưng là hắn cũng biết Mạc Hàm nhất định là không biết việc này, hơn nữa Mạc Hàm gần đây cũng là kẻ hoàng đế vô cùng tín nhiệm, không thể làm gì khác hơn là trả lời: "Lần này Hoàng thượng rất coi trọng chuyện này, lệnh năm ngàn cấm vệ đi ra hiệp trợ Quang Minh giáo hội, trong hoàng cung cũng chỉ còn dư lại năm ngàn cấm vệ bảo vệ hoàng thượng, cầm đầu chính là Phó thống lĩnh An Hải."
Nghe Lưu Thừa Đức trả lời, Mạc Hàm thật giống như nghĩ tới điều gì, mở miệng mỉm cười đáp Lưu Thừa Đức: "Nga, tốt, ta biết rồi, ngươi cứ tiếp tục công vụ, chúng ta không quấy rầy ngươi nữa." Lưu Thừa Đức nghe vậy, mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng vẫn là gật đầu. Mà Mạc Hàm cùng Mộ Dung Thiên cũng trở lại Quang Minh giáo hội, lúc này Mạc Hàm thấp giọng thì thầm với Mộ Dung Thiên gì đó, Mộ Dung Thiên nghe xong kinh ngạc: "Mạc Hàm huynh đệ suy đoán có nắm chắc không, đây không phải là chuyện nhỏ, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, vậy thì rất nguy hiểm ." Mạc Hàm nghe vậy lắc đầu nói đến: "Nói thật, ta cũng không có cái gì nắm chặc, nhưng là ta có một cảm giác như vậy, ta vẫn rất tin vào trực giác của mình , cho nên ta mới nghĩ ra kế hoạch bắt ba ba trong rọ này ^.^."