TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN
Tác Giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 61: Vĩnh Đông Chi Vực và Hoàng Kim Chi Mang (Trung)
Dịch:Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
Phàm Vũ đơn giản chỉ là loại hết những đệ tử không có hi vọng khiến số lượng đệ tử tham gia cứ thế giảm xuống thôi. Đồng thời vì là đệ tử hạch tâm của hai hệ nên lần này Hoắc Vũ Hạo cũng có quyền sử dụng Hồn Đạo Khí. Điều này hoàn toàn là một ưu đãi thật lớn với Hoắc Vũ Hạo.
Sau khi trao đổi với Phàm Vũ và được hắn chỉ điểm một chút, Hoắc Vũ Hạo bắt đầu chế tạo Hồn Đạo Khí cấp Hai phù hợp với mình, hắn nhất định phải trong vòng ba ngày tăng cường thực lực của mình.
Vì đến khi cần lắp ráp thì hết giờ học nên hắn mang các linh kiện trở về ký túc xá, một bên hộ pháp cho Vương Đông hấp thu Hồn Cốt, một bên làm nốt Hồn Đạo Khí của mình.
Vừa mở cửa phòng ra hắn đã bị một luồng ánh sáng màu ánh kim vô cùng ấp ám đập vào mắt doạ hắn suýt nhãy dựng lên, hắn lập tức vội vàng xoay người đóng cửa lại.
Bên trong ký túc xá, Vương Đông đang im lặng ngắm nghía khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt đang trôi nổi trên không trung. Dường như mọi sự chú ý của hắn đều đã tập trung vào đây rồi vậy, thậm chí Hoắc Vũ Hạo trở về hắn cũng không hay không biết.
Hoắc Vũ Hạo bước về phía Vương Đông cùng hắn quan sát. Lúc này không còn bị lớp kính ngăn cách nữa, bọn hắn có thể quan sát và cảm thụ sự kỳ lạ của khối Hồn Cốt một cách dễ dàng.
Đúng là không hổ danh Hồn Cốt giá 950 vạn kim hồn tệ a! Nó trôi nổi trong phòng trông y hệt như căn phòng vừa mọc ra một mặt trời vậy. Hơi thở quang minh tràn ngập mọi ngõ ngách trong phòng. Những thứ âm u dường như đều đã bị nó xua tan hết rồi vậy. Bên trong hơi thở quang minh đó còn ẩn chứa một chút khí thế ngút trời.
Chỗ nổi bật nhất chính là mỗi đầu ngón tay đều loé ra một ánh sáng màu hồng ánh kim, nó ở trong không khí cứ không ngừng phát ra từng tiếng "vèo vèo" cứ như tự nhiên mà sinh ra vậy.
Hoắc Vũ Hạo đi ra phía sau Vương Đông, hai tay đặt lên lưng của hắn chậm rãi rót hồn lực của mình vào dung hợp ra Hạo Đông Lực.
Vương Đông bị hành động này của hắn làm giật mình mới tỉnh táo lại.
- Ta về rồi, bắt đầu đi.
Hoắc Vũ Hạo nhỏ giọng nói.
- Ừ.
Vương Đông không dám chậm trễ vội đưa tay lên thúc dục Hạo Đông Lực.
Hắn ở trong phòng quan sát khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt cũng được một canh giờ rồi, càng xem lại càng thấy nó hoàn hảo. Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt dường như cũng cảm nhận được sự quan sát của Vương Đông, nên sau đó từng luồng ánh sáng phát ra từ từ hoà nhịp với tiết tấu hơi thở của Vương Đông. Lúc này Vương Đông mới dần dần bước vào trạng thái nhập định để cảm nhận sự kỳ ảo bên trong nó.
Lúc này, hắn vừa nâng cánh tay trái lên, hồn lực chỉ mới thoáng tiếp xúc với khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt thì luồng ánh sáng màu hồng ánh kim bên trong đó đã ào ào chảy ra trông như vì hắn mà xuất hiện vậy. Nháy mắt nó đã di chuyển đến quấn lấy cánh tay trái của Vương Đông rồi.
Nhất thời, cả người Vương Đông bị ánh sáng màu hồng ánh kim này chiếu rọi trở nên rực rỡ, hơi thở ấm áp không ngừng dâng lên. Vương Đông thở ra một hơi vô cùng thoải mái, sau đó nhắm hai mắt lại dường như cứ như vậy là bắt đầu quá trình dung hợp rồi.
Hạo Đông Lực hoàn toàn không cần dùng đến nên Hoắc Vũ Hạo lập tức rút tay lại. Khi hắn thấy vẻ mặt Vương Đông vô cùng thoải mái thì có chút cảm thấy bực bội.
Đều là dung hợp Hồn Cốt mà sao lại chênh lệch lớn đến vậy?
- Đồ đần, cái này người ta gọi là phù hợp. Vì khối Hồn Cốt kia vô cùng phù hợp với nó có hiểu không? Cho nên quá trình dung hợp mới dễ dàng như vậy. Lúc ngươi dung hợp với ta thì tu vi mới bao nhiêu hả? Hơn nữa lúc đó ngươi có thể thành công là rất tốt rồi.
Giọng nói đầy tức giận của Băng Đế vang lên.
Hoắc Vũ Hạo bị doạ hoảng hồn nói:
- Băng Đế, Thiên Mộng Băng Tằm, hai người sao giờ mới lên tiếng. Lần trước đệ kêu cứu muốn chết mà không thấy hai người đâu. Sao cứ làm lơ với đệ thế.
Bất luận là lúc hắn và Vương Đông gặp nạn hay lần xấu hổ với Mã Tiểu Đào, hai vị Hồn Hoàn trí tuệ này im lặng không hề lên tiếng.
Thiên Mộng Băng Tằm uể oải nói:
- Nếu đệ cứ dựa vào bọn ta thì làm sao trưởng thành được? Cái chúng ta có thể giúp đệ chỉ là để đệ không ngừng phát triển. Còn làm sao thì đệ phải tự dựa vào khả năng của mình. Hơn nữa, tu vi đệ càng tăng thì càng hấp thu được nhiều năng lượng từ bọn ta mà thôi. Chỉ khi nào hết cách bọn ta mới ra tay giúp đỡ đệ. Mà đệ phải nhớ kỹ, chúng ta là Hồn Hoàn của đệ chứ không phải hộ vệ nghe chưa? Năng lượng của bọn ta đã sớm dung hợp vào cơ thể của đệ rồi. Nếu lúc đệ thật sự bị nguy hiểm, bọn ta cũng không biết làm sao. Kết cục cuối cùng chắc có lẽ phải đồng quy vu tận a! Đệ không thể ỷ vào chúng ta mà phải dựa vào chính mình.
Dù gần đây mọi chuyện Hoắc Vũ Hạo làm đều rất tốt, nhưng Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế biết muốn để hắn càng thêm mạnh mẽ thì Hoắc Vũ Hạo phải làm tốt hơn nữa.
Hoắc Vũ Hạo nghe nó nói xong liền hiểu ra, cũng không trách gì nó nữa mà áy náy nói:
- Đệ xin lỗi, đệ cũng không ngờ mình bị tập kích. Lần sau đệ sẽ không mạo hiểm như thế nữa.
Thiên Mộng Băng Tằm nói:
- Chúng ta có một tin tốt lành này muốn nói với đệ. Hôm qua, tuy ngọn lửa Phượng Hoàng của cô gái kia không đủ thuần chính nhưng độ nóng cũng không tồi, cộng thêm hiệu quả từ khối Kình Giao vạn năm nữa. Cơ thể đệ đã tăng lên rất nhiều, thậm chí còn tốt hơn chúng ta tưởng tượng nữa. Bởi vậy chúng ta cũng nhân cơ hội đó mà giải phóng một chút năng lượng dung nhập vào Hồn Hoàn và Hồn Cốt. Còn nữa, một chút hồn lực ngươi tăng lên cũng là từ Băng Đế mà ra. Ta đoán chừng hiện giờ mỗi Hồn Hoàn của ngươi ước chưng tương đương với Hồn Hoàn bốn ngàn năm rồi. Uy lực tất cả Hồn Kỹ đều tăng lên, nhưng càng là Hồn Kỹ cường đại thì lượng hồn lực tiêu hao càng nhiều, hồn lực không đủ thì cũng như không.
Quả là một tin vui, Hoắc Vũ Hạo nhất thời vô cùng mừng rỡ. Đây cũng là ưu đãi mà hai Hồn Hoàn trí tuệ mang đến cho hắn. Cứ tu luyện như vậy thì sau này Hồn Hoàn của hắn không cần Mô Phỏng cũng là Hồn Hoàn màu đỏ thật sự.
- Tốt quá, cám ơn hai người. Đệ nhất định sẽ không lười biếng nữa. Bất quá tối nay không tu luyện được, để còn phải hộ pháp cho Vương Đông.
Vương Đông dung hợp với khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt khá là thuận lợi, không đến ba canh giờ hắn đã hoàn thành rồi.
Cả đêm Hoắc Vũ Hạo không ngủ một là vì hộ pháp hai là vì chế tạo Hồn Đạo Khí cấp hai cho mình. Bởi vì cần hộ pháp nên hắn không thể tập trung quá, đành phải ngồi làm một số linh kiện phụ thôi.
- Haiz.
Vương Đông thở dài một hơi rồi từ từ mở mắt ra, một chút ánh sáng màu hồng ánh kim hiện lên ở đáy mắt hắn rồi biến mất.
Hoắc Vũ Hạo nhất thời cảm thấy khí chất Vương Đông có chút thay đổi, ngày xưa Vương Đông làm cho người ta có cảm giác thanh lịch tao nhã nhưng lúc này lại thêm phần khí phách. Phần khí phách đó thậm chí còn có chút giống với Mã Tiểu Đào.
- Thế nào?
Vương Đông gật đầu với hắn.
- Xong rồi.
Hoắc Vũ Hạo tò mò hỏi:
- Là Hồn Kỹ gì? Thử cho ta xem với.
Vương Đông nói:
- Vậy ngươi nói cho ta biết kỹ năng kia của ngươi là gì rồi ta cho ngươi xem.
Hoắc Vũ Hạo cười to nói:
- Ngươi còn nhớ sao! Được rồi, nói thì nói. Kỹ năng kia của ta là Vĩnh Đông Chi Vực, có thể hạ nhiệt độ xuống thấp nhất trong một phạm vi nhất định. Hôm đó mấy tên kia bị đông cứng nên mới rơi xuống. Còn ngươi?
Vương Đông lườm hắn một cái.
- Cũng không sai biệt lắm.
Vừa nói hắn vừa hưng phấn đưa cánh tay trái của mình nên. Đôi cánh của vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp lập tức xuất hiện rồi từ từ mở rộng, cái cánh bên tay trái hoàn toàn toả ra một màu hồng ánh kim vô cùng rực rỡ.
- Hoàng Kim Chi Mang, kỹ năng phụ trợ. Có thể tăng cường bất cứ kỹ năng nào, còn cụ thể ra sao ta phải thử mới biết. Có lẽ nó sẽ tăng thuộc tính phá hoại quang minh.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo lập tức sáng lên:
- Kỹ năng Hồn Cốt tăng trưởng toàn diện. Ta đã nghe Vương lão sư nhắc đến, loại kỹ năng này rất hiếm thấy a!
Lúc này vẻ mặt Vương Đông càng lúc càng vui sướng.
- Hồn lực của ta hồi phục nhanh hơn, bình thường cứ phóng thích ra vũ hồn thì hồn lực sẽ từ từ tiêu hao, nhưng giờ ta lại cảm thấy nó đang tăng lại, tuy không nhiều lắm nhưng ta vẫn cảm giác được.
Hoắc Vũ Hạo nắm lấy tay Vương Đông, hai người nhanh chóng hợp thành Hạo Đông Lực. Nhất thời, Hoắc Vũ Hạo cảm thấy, một luồng hơi thở nồng đậm khí chất quang minh đang chậm rãi rót vào cơ thể Vương Đông. Quả nhiên có thể giúp khôi phục hồn lực. Bởi vì Vương Đông đang trong trạng thái dồi dào hồn lực nên hiệu quả khôi phục không rõ ràng lắm.
Hoắc Vũ Hạo lập tức sử dụng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng, Linh Hồn Trùng Kích, Tinh Thần Kiền Nhiễu, để mấy kỹ năng lại làm hao bớt một phần hồn lực của hai người.
Lúc này thì cảm giác trở nên rõ ràng hơn, lần này nguồn khí tức quang minh đó nhanh chóng rót vào cơ thể Vương Đông. Càng làm bọn họ vui mừng chính là luồng năng lượng quang minh này có thể điều chỉnh biên độ tăng trưởng, hoàn toàn không có chút xung đột với Huyền Thiên Công hay hồn lực của Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa bọn hắn còn có thể sử dụng nó trực tiếp dung hợp thành Hạo Đông Lực.
Chuyện này thật sự quá bất ngờ, bất luận là biên độ tăng trưởng công kích của Vương Đông tăng lên bấy nhiêu, riêng chuyện bọn họ có thể thông qua trạng thái dung hợp mà cùng khôi phục lại đã là một hiệu quả vô cùng kinh khủng rồi.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người lấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
---
Hôm nay hơi bận, 2c hôm qua đây, còn 2c hôm nay hơi chậm xíu nha , đừng thắc mắc đừng hỏi, có là post hà
TỪ GIỜ AI CÒN HỎI CHƯƠNG HAY ĐÒI BOM NỮA TRUYỆN SẼ DỪNG NGAY LẬP TỨC !!!
Luận Đàm
Last edited by Hina; 04-02-2013 at 07:00 AM.
|