Crack phần mềm quản lý đối với Đỗ Thừa mà nói cũng không phải việc khó gì.
Download phần mềm kia do công ty linh kiện kia up lên xong thì Đỗ Thừa liền bảo Hân Nhi đem hệ thống máy tính trực tiếp chuyển sang Linux, sau đó bắt đầu tiến hành crack.
Phần mềm này Đỗ Thừa có thể crack cho thời gian sử dụng sẽ kéo dài hơn rất nhiều.
“Đỗ Thừa thân ái, ngài có cần Hân Nhi tới hỗ trợ ngài crack cái chương trình này hay không?”
Nhìn thấy Đỗ Thừa đang kiểm tra code, Hân Nhi đứng ở góc bên phải màn hình lập tức cảm thấy hứng thú, hơn nữa hướng về phía Đỗ Thừa mười phần hưng phấn hỏi.
“A, Hân Nhi cô có thể crack phần mềm máy tính?”
Nghe được Hân Nhi nói như vậy, Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn hỏi, bất quá tiếp đó Đỗ Thừa liền phát hiện vấn đề mình hỏi là ngu ngốc như thế nào, với năng lực cường đại của Hân Nhi mà nói, crack một phần mềm máy tính đơn giản như vậy căn bản chính là sự tình dễ dàng.
“Hừ, ngài đừng xem nhẹ bổn tiểu thư, phần mềm máy đơn tính giản như vậy Hân Nhi chỉ cần một giây đồng hồ là có thể crack”.
Nói tới đây, đôi môi nhỏ kiều diễm của Hân Nhi hơi cong lên rồi nói tiếp: “Nếu như không phải có lỗi dị thường mà nói Hân Nhi, còn có thể trực tiếp đem cái Liên minh Geek này hack xuống lấy quyền admin, hừ hừ, đến lúc đó...”
Không thể phủ nhận Hân Nhi lúc này cười rất gian, bất quá đối với lời của Hân Nhi thì Đỗ Thừa lại không có nửa điểm hoài nghi.
Đột nhiên Đỗ Thừa trong đầu linh quang lóe lên, sau đó hướng về phía Hân Nhi hỏi: “Hân Nhi, như vậy cô có thể tự động nhận và thực hiện các nhiệm vụ này không?”
“Cái này hoàn toàn không có vấn đề, chút chuyện nhỏ mà” Hân Nhi tràn đầy tự tin mười phần đắc ý nói.
“Tốt lắm, chờ tôi đem cái nhiệm vụ này hoàn thành xong, cô tựu liền giúp tôi tiếp nhận nhiệm vụ, để cho điểm cống hiến của tôi lên tới ba trăm điểm”.
Đỗ Thừa trình độ cũng không yếu, dựa theo Đỗ Thừa tự mình dự tính thì trình độ của hắn hiện tại ít nhất cũng có thể đạt tới yêu cầu trung cấp Geek trong Liên minh Geek, cho nên Đỗ Thừa đối với chút ít nhiệm vụ treo giải thưởng cấp thấp này cũng không cảm thấy hứng thú.
Mà trung nhiệm vụ treo giải thưởng cấp không chỉ có thể giúp cho Đỗ Thừa kiếm được càng nhiều tiền tài, đồng thời cũng có thể đẻ cho Đỗ Thừa tìm được càng nhiều cơ hội nghiên cứu cùng luyện tập.
***
Sau khi lớp của Điền Trung Hà chấm dứt, Đỗ Thừa cũng hoàn thành cái nhiệm vụ treo giải thưởng kia, hơn nữa đem sự tình còn lại đều giao cho Hân Nhi đến thu phục.
Chỉ là nhìn thấy Điền Trung Hà phẫn nộ trừng mắt liếc nhìn mình rồi rời đi, Đỗ Thừa trên mặt lại chỉ có thể hiện lên một nụ cười khổ.
“Đỗ Thừa cậu làm sao vậy, có phải là đã xảy ra chuyện gì?”
Cố Tư Hân sau đó đi ra, đi tới trước mặt Đỗ Thừa đang định rời đi có chút khó hiểu hướng về phía Đỗ Thừa hỏi.
Tại ấn tượng cùng trong nhận thức của Cố Tư Hân về Đỗ Thừa không thể nghi ngờ là một người đối với học tập vô cùng cuồng nhiệt đồng thời cũng là một người rất thông minh, loại hành động như hôm nay Cố Tư Hân rất khó tưởng tượng sẽ xuất hiện ở trên người Đỗ Thừa.
Nhìn thấy Cố Tư Hân, trong đầu Đỗ Thừa lập tức nhớ tới một màn vô cùng nhiệt huyết mê người trước đó. Tuy Hân Nhi chỉ là một nhân vật giả thuyết, nhưng mà cấp cho Đỗ Thừa cảm giá lại cũng không thua gì người thật.
“Mình không có gì, chỉ là có chút khó chịu, giờ đây không có việc gì rồi”.
Dưới loại tình huống này Đỗ Thừa sao có thể nói ra tình hình thực tế, hơn nữa ánh mắt quan tâm chân thành của Cố Tư Hân càng làm cho Đỗ Thừa đem ảo tưởng trong óc đánh cho tan thành mây khói.
Đỗ Thừa vô sự, Cố Tư Hân tự nhiên là yên tâm, bất quá Cố Tư Hân hiển nhiên còn có việc khác muốn tìm Đỗ Thừa nói: “Đúng rồi Đỗ Thừa, ngày mai là thứ bảy, không biết cậu có thời gian hay không, mình muốn nhờ cậu đi cùng mình tới một chỗ”.
Nói xong Cố Tư Hân vẻ mặt chờ mong nhìn Đỗ Thừa, trên mặt nụ cườ vẫn ngọt ngào động lòng người như trước.
“Đi chỗ nào?”
Đỗ Thừa không có lập tức đáp ứng mà là sau khi suy nghĩ thì hỏi.
Cố Tư Hân thấy Đỗ Thừa không có cự tuyệt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức xuất hiện nụ cười như tắm gió xuân mà nói: “Cái này đến lúc đó cậu sẽ biết, cậu cứ yên tâm đi, sẽ không chiếm dụng quá nhiều thời gian của cậu đâu, hơn nữa đến lúc đó cậu không thích mà nói cũng có thể tùy thời rời đi”.
“Được, vậy mình chờ điện thoại của cậu” Đỗ Thừa rất hưởng thụ nụ cười như tắm gió xuân của Cố Tư Hân, cảm giác khiến cho Đỗ Thừa cảm thấy rất ấm áp, thậm chí có chút trầm mê.
Mà ở lúc Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân nói chuyện, có một người lại lẳng lặng đứng ở sau cánh cửa phòng học cùng Cố Tư Hân và Đỗ Thừa chỉ cách một bức tường.
Người này là Đỗ Vân Long, Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa nói chuyện Đỗ Vân Long đều nghe rõ ràng.
“Hừ…”
Đỗ Vân Long hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh như băng: “Chỉ bằng tạp chủng như mày mà cũng mơ mộng muốn cùng Tư Hân ước hẹn, để xem tao đến lúc đó phá chúng mày như thế nào”.
Trong lòng nghĩ như vậy, Đỗ Vân Long dĩ nhiên là có ý định dùng quyền thế của Đỗ gia tại thành phố F, Đỗ Vân Long ở trong nhân vật tam giáo cửu lưu nhận thức cũng không ít.
***
Đỗ Thừa cũng không biết ý định của Đỗ Vân Long, sau khi rời trường học thì Đỗ Thừa liền trực tiếp đi tới bệnh viện.
Cũng giống như trước đây, Đỗ Thừa sau khi ở trong phòng ăn bệnh viện mua một chút đồ ăn đơn giản làm như cơm trưa, liền trực tiếp đi thang máy lên tầng mười sáu.
“Ồ, Đỗ Thừa, hôm nay cháu sao cao hứng như vậy?”
Tô Tuệ chưa kịp lau hết thân thể cho mẫu thân Đỗ Thừa thì thấy Đỗ Thừa tiến đến, Tô Tuệ lập tức có chút ngoài ý nhìn Đỗ Thừa hỏi.
Ở trong nhận thức của Tô Tuệ, biết Đỗ Thừa là một đứa nhỏ rất ít nói, chỉ là hôm nay trên mặt Đỗ Thừa lại lộ ra vài phần vui vẻ, tuy rất nhạt nhưng mà Tô Tuệ lại có thể nhìn thấy sức rõ ràng.
“Thật sao?”
Cái loại nụ cười yếu ớt từ trong nội tâm này, ngay cả bản thân Đỗ Thừa cũng không có cảm giác.
“Người trẻ tuổi nên cười nhiều một chút”.
Tô Tuệ không có nói thêm gì nữa, nàng xem Đỗ Thừa giống như con mình vậy, thấy Đỗ Thừa cao hứng nàng cũng hết sức cao hứng.
“Qua đây, dì đem cho cháu một canh gà phần táo đỏ, cháu tới vừa vặn còn nóng, cháu uống trước đi” Tô Tuệ tạm thời dừng tay, từ trên bàn bưng tới cho Đỗ Thừa một cái hộp giữ nhiệt, vừa nói chuyện vừa đưa cho Đỗ Thừa.
“Cảm ơn dì Tuệ”.
Đỗ Thừa hiểu rằng mình cự tuyệt là không được, hơn nữa những năm gần đây Tô Tuệ cũng không ít lần đem canh cho hắn uống, cho nên Đỗ Thừa cũng không có cự tuyệt, sau khi cảm ơn một tiếng liền từ trong tay Tô Tuệ tiếp nhận chén canh.
“Được rồi, cháu cứ ăn cơm trước đi, dì Tuệ cũng tan tầm rồi”.
Tô Tuệ là hộ lý tư nhân cùng hộ sĩ bình thường hơi có khác nhau, cũng không cần ở lại đây, cho nên trên cơ bản Đỗ Thừa đến đây Tô Tuệ cũng có thể về nhà.
“Vâng”.
Đỗ Thừa lên tiếng, sau đó tiễn Tô Tuệ rời phòng bệnh rồi đóng cửa phòng lại.
Tô Tuệ mang đến canh gà táo đỏ tư vị mười phần ngon, đối với Đỗ Thừa bình thường cũng chỉ ăn một chút thức ăn nhanh đơn giản mà nói không thể nghi ngờ là một phần mỹ vị phong phú.
Sau khi ăn xong cơm trưa, Đỗ Thừa đơn giản thu thập thoáng cái rồi ngồi ở bên giường bắt đầu mát xa theo thông lệ, đồng thời dùng tâm niệm mở ra màn hình giả thuyết.
“Hân Nhi thế nào rồi?”
Đỗ Thừa sau khi crack xong phần mềm quản lý kia thì đem hai trăm đồng cùng 20 điểm cống hiến thu vào xong, liền đem sự tình còn lại giao cho Hân Nhi. Tuy chỉ mới hơn một tiếng đồng hồ nhưng mà Đỗ Thừa vẫn mười phần chờ mong.
“Thu phục chút chuyện nhỏ ấy do Hân Nhi đại tiểu thư ta ra tay, chỉ cần nửa giờ là có thể thu phục”.
Hân Nhi trên màn hình giả thuyết xuất hiện ở trước mắt Đỗ Thừa, trên người vẫn ăn mặc trang phục giống như Cố Tư Hân, chỉ là thần thái lại cùng Cố Tư Hân hoàn toàn khác biệt. Cố Tư Hân xinh đẹp động lòng người, mà Hân Nhi án chiếu theo Đỗ Thừa giải thích mà nói thì đó chính là một con gà mái nhỏ ngẩng cao đầu kiêu ngạo.
“Đã hoàn thành…”
Tuy trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng mà Đỗ Thừa đối với tốc độ của Hân Nhi vẫn mười phần sợ hãi than thở, đồng thời Đỗ Thừa cũng mở ra không gia cá nhân cùng tài khoản ngân hàng của hắn.
Trong không gian cá nhân của người sử dụng, Đỗ Thừa mười phần tinh tường thấy được điểm cống hiến của mình đã đạt đến 300 điểm, chỉ là còn chưa có tiến hành xét duyệt thăng cấp, cho nên điểm cống hiến cũng không cách nào tăng trưởng được nữa.
Mà trong tài khoản ngân hàng thì tiền gởi vào đã từ hơn sáu trăm biến thành hơn ba nghìn một chút, chỉ trong hơn một tiếng đồng hồ tài khoản ngân hàng của Đỗ Thừa đã thêm vào hơn hai nghìn.
Hơn ba nghìn đồng đối với Đỗ Thừa mà nói đã là một số tài phú không nhỏ, bởi vì hắn gởi ngân hàng trên cơ bản đều là dưới năm trăm, hơn nữa còn là dưới tình huống tiết kiệm ăn mặc tới tận cùng.
Có số tiền này, Đỗ Thừa đã có thể đi mua một bộ trang bị tiếp thu năng lượng mặt trời để tiến hành quang cứu thuật.
“Đỗ Thừa ngài nhanh lên đi tiến hành khảo hạch thăng cấp đi, cái khu nhiệm vụ treo giải thưởng cấp thấp này thật sự là quá đơn giản, để tôi xem thoáng cái những nhiệm vụ treo giải thưởng trung cấp kia như thế nào”.
Hân Nhi ở một bên thúc giục Đỗ Thừa, những nhiệm vụ cấp thấp này để cho nàng đến giải quyết thật là có cảm giác giết gà dùng đao mổ trâu.
“Ừm, tôi lập tức xin”.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, sau đó thông qua nhân viên quản lý trong nội bộ đề xuất xin thăng cấp.
-o0o-