16-03-2010, 06:39 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äại Mỹ Nam Dâm Dâm Äại Công Tá» Tìm vợ ThÆ¡m Như Vừng
Tham gia: May 2008
Äến từ: Vưá»n Hoan Lạc
Bà i gởi: 233
Thá»i gian online: 2 giá» 31 phút 10 giây
Thanks: 7
Thanked 19 Times in 18 Posts
Sợi XÃch
TrÃch dẫn + Chương I
Lê Kiá»u Như sinh tại Cần ThÆ¡
Äoạt giải VTV bà i hát tôi yêu năm 2005. Năm 2007, Lê Kiá»u Như trở lại vá»›i nghệ thuáºt, qua vai chÃnh trong phim nhá»±a “Chuông reo là bắnâ€, và album “Ná»a hồn thương Ä‘au†song ca cùng ca sÄ© Duy Quang. Năm 2008 cô tiếp tuc xuất hiện vá»›i album “Tình†cùng nhạc sÄ© Nguyá»…n Nhất Huy, và diá»…n xuất trong các phim truyá»n hình “Ghenâ€, “Những cuá»™c tình trắng Ä‘enâ€, “Bước chân hoà n vÅ©â€, “Bà n thắng mùa xuânâ€, “Cưới ngay kẻo tếtâ€â€¦
Lê Kiá»u Như rất thÃch viết truyện và vẽ tranh và o lúc ná»a đêm. “Sợi XÃch†cÅ©ng được Lê Kiá»u Như viết trong khoảng thá»i gian ấy má»—i ngà y…
Mở đầu
Tôi đã trăn trở nhiá»u đêm và bị ám ảnh bởi ngưá»i phụ nữ đáng thương đó, bi kịch và hình ảnh ấy xâm chiếm tôi suốt bao năm qua. Nhiá»u khi tôi rÆ¡i nước mắt nghÄ© đến sá»± tháºt, giả trong cuá»™c sống… Có đêm tôi thức trắng, viết vá» số pháºn, những Ä‘au đớn cá»§a tình yêu. Sau sá»± thiếu thốn, mất mát, há» trở thà nh má»™t dạng ngưá»i khao khát hưởng sá»± khoái lạc bản năng và tá»± biến mình trở thà nh nô lệ cho tình dục, lạc lối trong cuá»™c sống, nối theo sá»± cùng quẫn cá»§a lý trÃ, và bi kịch trút lên cuá»™c Ä‘á»i há»!
Tôi muốn viết vá» những bản năng nhục thể cá»§a con ngưá»i, mặt phải và mặt trái cá»§a sex… Tôi muốn viết trên khÃa cạnh giá trị mãnh liệt, trân trá»ng tình yêu khi có sex. Nhá» sex mà thế giá»›i con ngưá»i tồn tại cho đến hôm nay, sex là m con ngưá»i tươi tốt, thăng hoa trong cuá»™c sống… Nhưng sex cÅ©ng là m cho con ngưá»i khổ Ä‘au, cùng quẫn…
Lòng ham muốn nhục dục, đánh thức lòng ham muốn sở hữu… Tôi cần có má»™t tình yêu cao đẹp, biết sống vì nhau… vượt trên cả những gì ngưá»i ta cho là sex…
Chương I
Tôi sẽ là cô dâu đẹp nhất trên Ä‘á»i… NghÄ© đến đó tim cứ bồi hồi, nôn nao, không biết những gì chỠđợi mình khi vá» là m dâu nhà ấy? Tôi yêu tất cả những gì có trong Tuấn, nhá»› giá»ng nói trầm ấm, gương mặt đầy ngạo nghá»… nhìn xuống cuá»™c Ä‘á»i cá»§a anh. Anh có cặp mắt quyến rÅ© như ngá»n lá»a ngầm, đôi mắt quyến rÅ© ấy Ä‘ang lướt nhìn khắp thâm thể tôi, như những dòng nham thạch tan chảy nung nóng ngá»n lá»a tình. Anh thÃch đôi bà n tay và cả những ngón tay cá»§a tôi nữa. Anh thưá»ng mút từng ngón tay, rồi anh nắm chặt ngón tay tôi lại, tôi rùng mình, ngưá»i đỠđi. Tôi cúi mặt ngượng ngùng, cảm giác bá»™ ngá»±c trong lá»›p áo mình Ä‘ang mặc săn lại và vươn thẳng, như muốn báºt tung ra ngoà i váºy, anh lấy tay sá» nhẹ nâng niu…
Chỉ cần anh tấn công thêm một chút nữa thôi, tôi sợ mình không cưỡng nỗi sự đê mê quyến rũ đó.
Cho dù đó là những cảm giác lạ, nhưng tôi và anh cố nến những háo hức, những rạo rá»±c, quyết dà nh trá»n vẹn bản giao hưởng vÄ© đại mà Thượng Äế ban tặng loà i ngưá»i cho đêm tân hôn.
Rồi ngà y tuyệt vá»i ấy cÅ©ng đã đến, đến vá»›i má»™t đứa con gái sống trong trại mồ côi như tôi!
Nhìn má»i ngưá»i nhốn nháo chỠđón đằng trai, và tất cả hình ảnh thân thuá»™c xung quanh đây, tôi lưu luyến không cầm được lòng!
Ôi! Tôi cảm thấy sao hạnh phúc đến vá»›i tôi ngá»t ngà o tá»›i váºy!
Cô bại gái thân thiết thu xếp hà nh trang cho tôi vỠnhà chồng, dặn dò đủ thứ:
- Vá» bên chồng phải tá»± biết lo sức khá»e cho mình, phải thưá»ng xuyên Ä‘iện thoại cho Loan và má»i ngưá»i nghe Hồng, đừng nói có chồng rồi quên hết tất cả đấy!
Loáng thoáng nghe má»i ngưá»i trầm trồ bá»™ đồ cưới Ä‘ang mặc, mà nước mắt tôi tuôn rÆ¡i, ôi những giá»t nước mắt hạnh phúc!
Giây phút nà y tháºt lạ. Tôi như con chim non sắp xa bầy, vừa cảm giác sung sướng nhìn bầu trá»i phÃa trước Ä‘ang rá»™ng mở. Nhưng lại có cảm giác lo sợ, má»™t ná»—i lo sợ mÆ¡ hồ…
- Nè hạnh phúc là phải cưá»i chứ, không nên khóc nhe cô nương.
Câu nói cá»§a Loan là m tôi giáºt mình trở vá» vá»›i thá»±c tại.
Loan vừa chặm nước mắt cho tôi vừa nói:
- Tụi mình là những đứa trẻ mồ côi, cho đến hôm nay chỉ có Loan và Hồng là những ngưá»i may mắn có được má»™t đám cưới hẳn hoi! Loan chúc mừng Hồng, sang năm nhá»› cho mình ẵm má»™t hoà ng tá» vá»›i nha!
Tiếng ồn à o bên ngoà i cho thấy má»i ngưá»i Ä‘ang loay hoay chuẩn bị cho giá» rước dâu. Nhìn những ngưá»i bạn gái còn ở lại, tôi thầm cầu nguyện há» cÅ©ng sẽ được khoác lên mình chiếc áo cưới như tôi.
Và trong tiếng lao xao, nhốn nháo cá»§a má»i ngưá»i, chú rể xuất hiện, tay ôm bó hoa. Sau anh, má»™t Ä‘oà n ngưá»i sang trá»ng bước xuống từ những chiếc xe hÆ¡i bong loáng. Nhìn anh còn nổi báºt hÆ¡n cả đám ngưá»i sang trá»ng kia, tôi lung túng.
Ôi, anh Ä‘ang tiến và o khu rừng ấm áp để rước nà ng Lá» Lem! Tôi toát cả mồ hôi há»™t, tim Ä‘áºp như muốn nhảy ra ngoà i. Loan cưá»i, nói khẽ và o vai tôi:
- Là m gì mà toát mồ hôi dữ váºy, khăn nè chặm Ä‘i, kẻo bay hết son phấn.
Tôi vừa chặm mồ hôi vừa nghe má»i ngưá»i xầm xì:
- Nhá» Hồng coi váºy mà có phước, lấy chồng vừa lịch thiệp vừa đẹp trai lại còn là đại gia nữa đó.
Những lá»i nói đó là niá»m vinh hạnh cho má»™t thân pháºn như tôi.
- Cầu trá»i cho con được sống mãi trong hạnh phúc bên cạnh ngưá»i chồng con yêu quÃ, con nguyện sẽ má»™t lòng chung thá»§y cho đến cuối cuá»™c Ä‘á»i…
Äó là lá»i cầu nguyện đầu tiên khi tôi bước chân ra khá»i trại mồ côi vá» nhà chồng.
Nhìn má»i ngưá»i Ä‘á»u xúc động và vui mừng, tôi cảm thấy mình còn nợ nÆ¡i đây má»™t món nợ ân tình, mà cả Ä‘á»i nà y, kiếp nà y vẫn không sao trả hết!
Ngà y thứ nhất.
Tim tôi bồi hồi khi bước qua ngưỡng cá»a. Nghe được luồng gió ấm mang hương thÆ¡m cá»§a cây cối trổ bông… Tôi đứng bên cá»a sổ ngó ra vưá»n, nhìn hà ng phượng đỠthắm Ä‘ung đưa trước gió, nhắm mắt lại hòa mình và o không gian cá»§a căn nhà má»›i…
Bước và o phòng khách, trên tưá»ng có hai trái tim lồng trong hà ng chữ đỠ“Anh Tuấn – Thu Hồng. Trăm năm hạnh phúcâ€.
Bà n chân tôi bước nhẹ trên lá»›p thảm, tôi chạm tay và o những món đồ cổ xinh xắn… Cảm giác mình Ä‘ang lạc và o má»™t lâu đà i cổ kÃnh.
Bước và o phòng ngá»§ tôi ngạc nhiên khi thấy rất nhiá»u lồng đèn có hình đôi uyên ương, treo lÆ¡ lá»ng trên đầu giưá»ng cùng những cây nến. Bên trái căn phòng bà i trà lá»™ng lẫy vá»›i bức rèm voan trắng và cây đà n dương cầm. Tôi lấy tay lướt nhẹ trên phÃm đà n, ngưá»i cứ lâng lâng như Ä‘ang hòa và o từng nốt nhạc tình yêu…
Rồi đây sẽ không còn những ngà y tháng cô đơn, buồn tá»§i. Tôi vẫn không muốn trút bá» chiếc áo cưới trên ngưá»i, vì muốn giữ cảm giác nà y dà i đến vô táºn!
Nhìn chiếc giưá»ng cưới mà lòng cứ nôn nao, vì nghÄ© đến tối nay ngưá»i ngá»§ cạnh tôi không phải là Loan, tôi chợt thẹn thùng vặn những ngón tay và o nhau…
Äúng lúc ấy cá»a phòng báºt mở, Tuấn bước và o là m tôi giáºt mình. Anh nở nụ cưá»i trên gương mặt đầy men rượu cá»§a buổi tiếp khách hôm nay:
Em thay áo nghỉ ngÆ¡i cho khá»e, em có mệt không?
Nhìn gương mặt Ä‘iển trai đầy cá tÃnh cùng đôi mắt Ä‘a tình cá»§a anh có gì đó trong tôi Ä‘ang nóng dần lên…
Tôi cứ len lén nhìn và o mắt anh, thầm cảm Æ¡n Thượng Äế cho tôi có được ngưá»i chồng yêu quÃ! Ôi thiên đà ng cá»§a tôi!
Anh đến tắt bá»›t đèn, rồi thắp má»™t ngá»n nến thÆ¡m:
- Sao, em có vừa ý vá»›i cây đà n nà y không? Anh đã mua nó từ Hồng Kông mang vá» tặng em đấy. đáng lý để nó ngoà i phòng khách nhưng anh muốn tạo má»™t khung cảnh riêng cho em, nên Ä‘em và o phòng ngá»§, để má»—i sang thức dáºy được ngắm em, nhìn những ngón tay cá»§a em lướt trên từng phÃm đà n, mà không cần phải bước ra phòng khách…
Tôi mỉm cưá»i, ôm xiếc anh và o lòng, vì cách bà i trà cá»§a anh trong căn phòng nà y tháºt lạ Ä‘á»i, có mấy ai đặt đà n dương cầm trong phòng ngá»§. chắc đây là phong cách anh dà nh riêng cho tôi và nó rất đáng yêu đấy chứ…
Anh đến gần ôm hôn và đặt và o tay tôi một bộ áo dà i trắng:
- Bắt đầu từ hôm nay em sẽ là vợ yêu của anh rồi. Em nhìn đi, áo dà i trắng có thêu đóa hoa hồng, như hạnh phúc của em và anh, hoa hồng cũng là tên của em đó, còn sắc trắng nà y tinh khuyết và chung thủy, không bao giỠthay mà u…
“Anh yêu emâ€
Câu nói ấy là m tôi tháºt hạnh phúc, quên cả việc tặng anh chiếc áo len tôi Ä‘an từ trước đó…
Anh nhìn tôi vá»›i ánh mắt lÆ¡ đỠrồi ngã lăn ra giưá»ng ngủ… khi tôi chưa nói được câu nà o.
Ngà y thứ hai.
Sáng sá»›m giáºt mình thức dáºy, tôi vẫn còn lạ lẫm vá»›i không gian cá»§a ngôi nhà má»›i. Äêm qua, tôi ngá»§ quên lúc nà o không hay. Quay sang nhìn anh vẫn còn ngá»§, tôi kéo chăn đắp cho anh, trá»i Ä‘ang nhuốm lạnh do cÆ¡n mưa buổi sang. Tôi nhẹ nhà ng bước xuống nhà , là m quen vá»›i căn bếp.
Tôi chuẩn bị bữa ăn sang cá»§a ngà y đầu tiên cho chồng… Äang loay hoay là m món, bá»—ng từ phÃa sau có vòng tay ấm áp ôm chặt tôi:
- Sao em không ngá»§ thêm má»™t chút nữa cho khá»e?
- Em có là m gì đâu mà mệt. Hôm nay là ngà y đầu tiên em là m nội trợ, không biết có vừa miệng anh không?
- Vợ yêu chắc chắn là nấu món gì cũng ngon, em có cần anh phụ việc không? Chứ một mình em là m buồn lắm.
Thấy váºy tôi đưa rổ rau cho anh là m, anh ngắt cá»ng dà i, cá»ng ngắn là m tôi mắc cưá»i:
- Anh Æ¡i! Rá»a rau coi chừng sâu đó nghen.
- Em yên tâm, con sâu mà gặp anh sẽ tự lăn ra chết… à có một con sâu nè!
Anh đưa con sâu cho tôi, tôi hoảng hồn la lên. Tôi và anh rượt Ä‘uổi trong nhà , tiếng cưá»i vang dá»™i cá»§a hai ngưá»i là m tôi thấy thế gian tháºt tuyệt vá»i khi có chồng bên cạnh…
Buổi tối cÅ©ng đến, anh đốt tháºt nhiá»u ngá»n nến thÆ¡m trong phòng, Ä‘em lại cho tôi cảm giác rất ấm cúng và lãng mạn…
Tôi nằm trên giưá»ng vá»›i bá»™ đồ ngá»§ mong manh. Tôi giả nhắm mắt lại… Anh đến gần hôn nhẹ, lên má tôi, rồi lần đến môi, khiến tôi chìm trong cảm giác phiêu linh, bồng bá»nh…
- Em mặc them áo và o cho ấm.
Tôi ngỡ ngà ng, mở mắt to nhìn anh. Anh nhìn tôi cưá»i, Ä‘i ra góc bà n lục lá»i tìm kiếm gì đó. Thêm má»™t lúc, anh biến mất ở nhà sau.
Chá» hoà i, sốt ruá»™t, tôi đà nh bước xuống giưá»ng tìm anh.
Tôi thấy anh đang ngồi co ro trong một góc tối, không biết anh đang là m gì? Tôi đặt tay lên vai anh.
Anh giáºt mình, ngước nhìn tôi vá»›i ánh mắt hoảng hốt rồi ấp úng:
- Em …a… bà hoà ng của anh có từng nghe chuyện “Nghìn lẻ một đêm†chưa?
Tôi thấy hÆ¡i lảng vá»›i câu há»i cá»§a anh trong lúc nà y, nhưng không muốn anh cụt hứng, nên mỉm cưá»i.
Anh đưa tôi và o phòng, leo lên giưá»ng ôm tôi rồi bắt đầu kể chuyện. ÄÆ°á»£c má»™t lúc anh ngá»§ thiếp Ä‘i. Tôi hụt hẫng nhìn anh, vá»›i nhiá»u dấu há»i trong đầu, rồi lặng lẽ đắp chăn cho anh ngá»§!
Nhìn anh ngá»§ má»™t lúc, tôi cÅ©ng nhắm mắt lại, nhưng vẫn bồn chồn đến gần sáng, vì nghÄ© đến món quà quà nhất cá»§a Ä‘á»i con gái tôi dà nh tặng anh.Tôi sẽ không nói ra vì muốn anh tá»± khám phá Ä‘iá»u đó… Nó cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i chữ “còn trinhâ€.
Äêm thứ ba.
Tôi lướt nhẹ những ngón tay trên phÃm đà n, đánh thức anh dáºy bằng má»™t bản nhạc cá»§a ngà y thứ hai đầu tuần … Anh nghiêng ngưá»i nhìn tôi, nở nụ cưá»i. Că5p mắt và nụ cưá»i anh là m hồn tôi chìm sâu them và o từng nốt nhạc … Anh đến ôm tôi và o lòng, rồi hôn lên môi:
- Em hãy đánh thức anh vá»›i những phÃm đà n nà y và o má»—i buổi sang nghe em yêu! Anh rất thÃch nghe và ngắm em những buổi sang sá»›m chÆ¡i đà n như váºy, cô giá dương cầm cá»§a anh …
Ôi tôi yêu tất cả những gì trong anh!
Nhìn anh soi gương, Ä‘ang chỉnh lại chiếc cà vạt Ä‘eo trên cổ, vuốt mái tóc trên vầng trán cao, tôi khoác và o anh chiếc áo vét Ä‘en cho buổi há»p đầu tuần. Anh lúc nà y tháºt bảnh bao và quyến rÅ© là m sao, còn tôi Ä‘ang chuẩn bị cho giá» lên lá»›p cá»§a mình …
Hôm nay tôi thấy sao thá»i gian trôi qua tháºt lâu, nhìn kim đồng hồ nhÃch dần mà cứ mong vá» nhà tháºt sá»›m …
Muốn tạo bất ngá» cho tối hôm nay, tôi cá»™t tháºt nhiá»u cà nh hoa hồng lại, treo lÆ¡ lá»ng trong phòng, giăng những tấm vải lụa phất phÆ¡, rồi báºt má»™t Ãt nhạc slow để tạo không gian lãng mạn. Tôi nhìn quanh, ngắm nghÃa rồi tá»± mỉm cưá»i, nhìn chiếc áo dà i trắng treo lÆ¡ lá»ng trên tưá»ng, khoác nó lên ngưá»i, ngồi chá» anh …
Từ ngoà i bước và o, thấy tôi, anh nhìn không chớp mắt. Tôi hơi e thẹn, anh đến gần, vuốt mái tóc tôi …
- Em là ngưá»i phụ nữ hấp dẫn nhất trên Ä‘á»i nà y!
Câu nói cá»§a anh là m tôi ngáºp trà n hạnh phúc, tôi thở phà o nhẹ ngưá»i. Chợt những khuy nút áo dà i tá»± bung ra, như má»i gá»i … hai đứa nhìn nhau vá»›i đôi mắt đầy lá»a tình, khao khát …
Anh cứ nhìn đăm đăm và o khe áo đó … như không cưỡng lại được, tôi cắn nhẹ đôi môi, mắt khép hỠchỠđợi.
HÆ¡i thở anh như Ä‘ang tiến gần tôi, ánh mắt Ä‘a tình là m tôi ngây ngất. Anh như lượn lá» giữa những khu vưá»n yên tÄ©nh bằng má»™t luồng gió, cuốn Ä‘i tà áo dà i tôi Ä‘ang báºn trên ngưá»i…
Tôi khúm núm, e dè vá»›i sá»± trần trụi và nhắm mắt lại chuẩn bị những Ä‘iá»u ngưá»i ta cho là khoái lạc cá»§a tình yêu. Rồi anh như má»™t con ong vá»n trên cánh hoa hút máºt, máºt ngá»t cá»§a nhụy hoa Ä‘ang ươn ướt. Tôi như bị thôi mien bởi khúc dạo đầu, cÆ¡ thể Ä‘ang tan chảy theo Ä‘iệu vá»n cá»§a anh…
Những giá»t máºt đầu tiên đã tươm ra hai bên cánh hoa, anh như con ốc nhÆ¡n nhá»›t bám lấy đôi gò bồng đảo. Anh bắt đầu dồn dáºp nhanh hÆ¡n qua từng hÆ¡i thở. Còn tôi như bị đê mê đỠđẫn bởi con ốc sên lướt qua từng thá»› thịt. Tôi ưỡn ngưá»i sẵn sang tư thế để đón chà o cho dù nó là khoái cảm hay Ä‘au đớn …
Lá»a tình Ä‘ang dâng đầy bá»—ng nhiên anh vụt tắt, ngưá»i anh như má»m nhÅ©n ra, anh cố leo lên để lấy đà , nhưng anh đã không là m được!
Äêm đó, tôi nhìn trong mắt anh có nhiá»u Ä‘iá»u kỳ lạ, lúc thì cao trà o ham muốn như ngá»n lá»a đốt cháy tôi, rồi sau đó lại e dè muốn né tránh Ä‘iá»u gì. Tôi bước xuống giưá»ng, đốt them nhiá»u nến thÆ¡m. Anh nhìn thấy nhiá»u ngá»n nến sang cà ng tá» vẻ không thÃch. Anh lại lảng tránh ánh mắt cá»§a tôi.
Giống như vở kịch câm Ä‘ang xảy ra trong đêm động phòng váºy! Phải nói sao đây khi ngưá»i mở lá»i trước phải là anh chứ, sao anh không cho tôi biệt Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra?
Từng ngà y trôi qua … Một tháng … Rồi đến ba tháng … Anh vẫn bằng những nụ hôn …
Anh luôn luôn treo chiếc áo dà i trắng cạnh giưá»ng ngá»§.
Sau cuá»™c mây mưa không thà nh, anh thÃch tôi khoác chiếc áo dà i trắng trên ngưá»i mà ngá»§, bên trong không cần phải mặc đồ lót …
Tôi không hiểu tại sao anh lại là m váºy, má»—i khi khoác áo và o anh chỉ nói vá»›i tôi:
- Anh thÃch ngắm em mặc như váºy!
Tôi im lặng và anh tiếp:
- Em có thất vá»ng vá»›i cuá»™c hôn nhân giữa anh và em không?
- Sao anh há»i váºy?
- Anh chỉ sợ …
Tôi lấy tay bịt miệng anh lại, vì tôi biết anh muốn nói gì, và tôi hiểu anh nghÄ© gì! Tôi không oán chồng, chỉ mong anh cùng tôi táºn hưởng những ngà y dà i hạnh phúc!
Tuy váºy má»—i khi gần anh tôi rất mong Ä‘iá»u đó sẽ xảy ra, nếu được váºy thì còn gì bằng, nghÄ© đến đó tôi lại nhìn anh, cà ng thấy torng ngưá»i nóng rá»±c bởi vẻ mặt Ä‘iển trai và cặp mắt quyến rÅ© đầy lá»a tình ấy.
Äêm đến, tôi nằm bên cạnh anh, nhìn anh ngá»§ và nói thầm trong đầu.
“Anh hãy thức dáºy Ä‘i, hãy cho em biết mùi đà n ông là gì, cho em nhìn thấy được báu váºt cá»§a anh ngóc đầu chà o em đầy kieu hãnhâ€.
Tâm ý đó cÅ©ng không Ä‘i đến đâu. Äêm nà y qua ngà y ná» sá»± thèm khát cứ tiếp tục già y vò tôi…
Trá»i bắt đầu lạnh nhiá»u hÆ¡n, anh đứng bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i:
- Ước gì nÆ¡i đây có tuyết, anh nguyện sẽ là m bếp lá»a sưởi ấm cho em! Anh sẽ dắt em đến má»™t nÆ¡i tháºt nhiá»u tuyết em có thÃch không?
Lúc đó tôi không nói gì, chỉ biết siết chặt anh và o lòng mà hạnh phúc dâng trà o. Tôi vẫn mang tâm niệm sẽ chá» anh, tôi tin sẽ có ngà y anh là m được Ä‘iá»u đó.
Má»—i ngà y tôi nấu nhiá»u món anh, bồi dưỡng cho anh khi Ä‘i là m vá».
Anh luôn nở nụ cưá»i trên môi vá»›i những lá»i khen.
- Vợ yêu nấu ăn ngon quá…
Những câu nói ấy là m tôi mát cả lòng. Ngoà i trá»i Ä‘ang mưa to, anh loay hoay dưới bếp. Anh Ä‘ang bà máºt là m món gì đó, không cho tôi biết, vì anh muốn tạo sá»± bất ngá».
Còn tôi đang là m nước ép dưa hấu, ép xong đổ và o ly, đi được và i bước, bị trượt ch6an té lăn cù quèo, anh hoảng hốt chạy đến đỡ tôi lên.
- Em có sao không?
- Em không sao.
Tôi vừa nói đến đó, anh đã cưá»i lăn ra sà n nhà .
- Ôi, em giống con ma quá… ha..ha..ha..
Toà n bá»™ nước ép dưa hấu đổ hết và o mặt và ngưá»i tôi. Váºy mà anh ấy cưá»i! Lúc đó tôi giáºn ra cá»a sổ đứng.
Biết tôi đang bực mình, anh chạy lấy khăn lau, tôi không thèm ngó, anh ghì chặt tôi và o lòng, rồi liếm lên má tôi.
- Ngá»t quá vợ yêu Æ¡i, bá»™ giáºn anh hả?
Anh ôm chặt tôi, nhìn ra cá»a sổ:
- Anh rất thÃch trá»i mưa như thế nà y và o má»—i buổi sáng sá»›m, để ở nhà đắp chăn ôm em mà ngá»§.
Tôi giả vá» như không nghe, mặc dù trong lòng r6át vui vì những lá»i anh nói. Thấy váºy anh liá»n “chá»t lét†tôi, là m tôi tức cưá»i bá» chạy, anh rượt theo tôi. Tiếng cưá»i vang dá»™i khắp nhà . Ôi! Tháºt tuyệt vá»i, đây là mái ấm cá»§a tôi!
Anh nói khẽ và o tai tôi.
- Mình chơi một trò chơi nhé em yêu.
Tôi cưá»i khúc khÃch:
- Anh muốn chơi trò gì đây?
Anh kéo tôi và o phòng, báºt nhạc lên. Rồi anh tắt hết đèn trong phòng, ấn tôi xuống giưá»ng. Sau đó tiếp tục lấy tay chá»t và o nách tôi, là m tôi mắc cưá»i mà nhá»™t đến mức la lên.
“Em chịu thua anh rồi, tha cho em Ä‘i, em nhá»™t quáâ€!
Hai đứa ôm xiết nhau đùa giỡn trên giưá»ng trong bóng tối. Thú vị tháºt! Tôi thầm mong Ä‘iá»u đó sẽ xảy ra trong lúc nà y.
Suy nghÄ© cá»§a tôi vẻ như sắp thà nh sá»± tháºt. Trong bóng tối anh lấy tay vuốt ve, sá» nắn và o ngá»±c tôi, môi và lưỡi cạ và o cổ tôi. Rồi đến lá»— tai, anh thì thà o:
- Em biết không, em là ngưá»i phụ nữ mà anh yêu quà nhất trên Ä‘á»i! Anh không muốn rá»i xa em... Anh cô đơn lắm em ạ! Äã nhiá»u phụ nữ rá»i xa anh... Anh xin em! Hãy cho anh thá»i gian... đừng bá» anh em nhé!
Nói đến đó anh nấc nghẹn muốn khóc! Còn tôi như từ trên trá»i rÆ¡i xuống khi nghe những lá»i anh nói...
Sau buổi tối đáng nhá»› ấy, anh bị cảm và đau đầu. Tôi phải tạm thá»i nghỉ dạy để chăm sóc anh. Anh rất vui khi có tôi bên cạnh. Nhìn anh như má»™t con mèo ngoan, đáng yêu vô cùng... Má»™t thá»i gian sau, tôi chỉ còn chÆ¡i đà n ở nhà , không đến trưá»ng dạy nữa...
Loan đến thăm tôi. Bước và o nhà cô ấy cứ khen mãi:
- Ôi nhà sang trá»ng và đẹp tháºt, ở lại đây hoà i vẫn không thấy chán!
Loan há»i thăm vá» công việc cá»§a tôi:
- Sao cả tháng nay mình không thấy Hồng đi dạy nữa?
- Ừ dạo nà y anh Tuấn không được khá»e cho lắm nên Hồng muốn xin nghỉ má»™t thá»i gian để lo cho anh ấy.
Loan trố mắt nhìn tôi, há»i tiếp:
- Ủa chồng Hồng bị bệnh gì váºy?
Tôi ngáºp ngừng trước câu há»i cá»§a Loan. Rồi đánh trống lảng sang chuyện khác, há»i thăm chị, em trong trại mồ côi... Rồi đến chuyện chồng con cá»§a Loan. Loan kể tôi nghe đủ thứ, khoe vá»›i tôi vá» chuyện vợ chồng cá»§a mình... Má»—i ngà y Ãt nhất má»™t lần, chẳng thấm và o đâu. Sẵn chuyện, Loan quay sang há»i tôi vá» việc ân ái vá»›i chồng, tôi như bị má»™t gáo nước lạnh tạt và o mặt. Không muốn cho bạn mình biết chuyện. Nhìn Loan sắc mặt hồng hà o, tươi trẻ hÆ¡n trước đây, như bông hoa nở rá»™, trà n đầy sinh lá»±c, tôi cuối mặt, giấu ná»—i lòng.
- Hồng thì cÅ©ng thưá»ng thôi, vì sợ kiệt sức lắm ... hihi... – Nói đến đó hai đứa cùng báºt cưá»i.
Tuấn lúc đó vừa vá» thấy hai ngưá»i vui vẻ, anh muốn má»i Loan ở lại ăn cÆ¡m chiá»u vá»›i gia đình, nhưng Loan từ chối và hẹn dịp khác, hai vợ chồng tôi đưa Loan ra cá»a. Anh nói vá»›i Loan:
- Khi nà o rảnh nhá»› qua đây chÆ¡i vá»›i Hồng nghe! À, vợ chồng anh đã chuẩn bị nhiá»u món quà đến thăm cô, chú... trong trại mồ côi. Ngà y mai Loan có muốn Ä‘i cùng không?
- Ngà y mai Loan vỠthăm gia đình chồng rồi.
Nói đến đó, Loan cưá»i, nói khẽ và o tai tôi:
- Có chồng như váºy hạnh phúc quá còn gì.
Loan ra vỠtrong tâm trạng rất vui, còn tôi cà ng thấy chạnh lòng hơn với những câu nói của bạn.
Hết chương I
Nguồn:
http://blog.yume.vn/xem-blog/soi-xic....35CD781F.html
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Bùi Như Lạc
Chữ ký của Bùi Như Lạc :00 (43): Yêu Mẹ Của Các Con Ta...Yêu .. yêu Lắm :00 (43): ):
Last edited by Bùi Như Lạc; 17-03-2010 at 04:43 PM .
Lý do: Úp đát
16-03-2010, 08:36 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äại Mỹ Nam Dâm Dâm Äại Công Tá» Tìm vợ ThÆ¡m Như Vừng
Tham gia: May 2008
Äến từ: Vưá»n Hoan Lạc
Bà i gởi: 233
Thá»i gian online: 2 giá» 31 phút 10 giây
Thanks: 7
Thanked 19 Times in 18 Posts
Chương II
CHÆ¯Æ NG II
Cuối tuần anh đưa tôi Ä‘i chÆ¡i. Hôm ấy trá»i mưa to và rất lạnh, đại lá»™ vắng ngưá»i, anh dừng xe lại lấy áo khoác Ä‘ang mặc choà ng và o tôi:
- Em khoác và o cho ấm, trá»i mưa gió như váºy dá»… bệnh lắm đó em!
Chợt tôi hôn lên môi anh vá»›i nụ hôn bất đắc dÄ©, như thay lá»i cảm Æ¡n! Mưa vẫn rÆ¡i tầm tã, đổ xuống như má»™t tấm mà n trắng phá»§ chụp không gian, thấp thoáng sau mà n mưa là hà ng phượng đỠthắm. Tôi chá»›p mắt, vệt nước lăn dà i trên má như những hạt mưa. Tôi cầu mong cho cÆ¡n mưa sẽ dà i bất táºn, để không ai nhìn thấy những giá»t nước mắt lăn dà i trên má tôi! (http://blog.yume.vn/hcon49 )
Ngồi trong xe ngắm má»i thứ bên ngoà i rồi vòng lên đại lá»™, nhìn những cặp tình nhân Ä‘ang trú mưa hai bên đưá»ng, tôi cảm thấy hỠấm áp hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cái giá lạnh cá»§a thá»i tiết…
Chợt xe dừng lại má»™t tiệm bánh ngá»t, nÆ¡i đây lúc nà o cÅ©ng đông khách, cho dù ngoà i trá»i vẫn còn mưa:
- Nà o, em cứ ngồi yên trong xe.
Tôi chưa kịp nói câu nà o anh đã nhanh chân mở cá»a xe, chạy và o tiệm bánh. Chắc anh luôn nhá»› món bánh khoái khẩu, lần nà o Ä‘i chÆ¡i Ä‘á»u đến đây ăn. NÆ¡i đây có nhiá»u laá»i bánh ngá»t và bánh nướng, nhưng tôi và anh ấy chỉ thÃch món bánh nướng ngÅ© vị, vị chua ngá»t và mùi thÆ¡m nồng nà n cá»§a cái bánh là m tôi ghiá»n.
Nhìn anh bước ra tiệm bánh, mặt há»›n hở, lấy tay che mưa cho cái bánh, tôi báºt cưá»i… Ôi chà ng khá» cá»§a tôi!
Và o trong xe anh như má»™t con mèo ướt, như không biết gì ngoà i cái bánh cầm trên tay, tôi lấy khăn chặm nước mưa cho anh mà báºt cưá»i, suy nghÄ© đến cảnh tượng nếu anh là m rÆ¡i cái bánh nướng nà y xuống nước, anh sẽ là m gì vá»›i nó đây, giây phút ấy sẽ còn đáng yêu hÆ¡n nữa…
- Em ơi! Bánh nà y chỉ còn đúng một cái, em ăn cho nóng thì mới ngon.
- Sao chỉ mình em chứ?
- Thôi, chỉ có má»™t cái thấm và o đâu, há» còn nói bánh nà y ăn khách lắm đấy, có ngưá»i phải đặt trước để mua được nó. Sắp tá»›i anh sẽ há»c là m món bánh nà y vá» trổ tà i em xem.
- Anh chưa biết lấy lòng phụ nữ, nói đùa như tháºt.
- Äể xem nhé cưng, anh biết trong bánh nà y có 5 loại trái cây và sữa, rồi thêm… Chết tá»›i đây là anh bà rồi! Nhưng em sẽ bất ngỠđấy… À hay là vợ chồng mình đặt tên cho cái bánh nà y Ä‘i em?
- Cũng hay đấy, để em suy nghĩ xem…
Vẻ mặt lém lỉnh cá»§a anh là m tôi nghÄ© đến những đứa con, sau nà y tôi và anh cÅ©ng cần phải đặt tên cho chúng… Ngà y đó chắc tuyệt vá»i lắm, em bé vừa chà o Ä‘á»i anh bế nó trên tay rồi cả hai đặt tên cho đứa con yêu dấu là …
Bất ngỠanh quay sang:
- À hay là mình đặt tên bánh nà y là Darling cake được không em?
- á»’ tuyệt quá, Darling cake, anh hay tháºt!
Anh không nói gì, lấy tay ná»±ng má tôi như con nÃt, rồi báºt cưá»i…
Anh đưa tôi đến nơi đầu tiên mà hai đứa gặp nhau, anh ôm tôi và o lòng rồi chỉ lên nhà nh hoa:
- Em nhìn xem… Hôm đó cũng nhỠnhững nhà nh hoa nà y mà tụi mình có nhau cho đến bây giỠđó. (http://blog.yume.vn/hcon49 )
Tôi cưá»i:
- Lúc đó em cÅ©ng không ngá» nhóm bạn cá»§a anh và anh cÅ©ng thÃch hoa đến như váºy.
Anh như đổi sắc mặt, nụ cưá»i cÅ©ng tắt Ä‘i.
- Mấy thằng quỉ sứ đó, hay cưá»i nhạo thách thức anh …
- HỠthách anh chuyện gì?
- Anh…
Như lỡ lá»i, anh chợt im lặng.
Nhưng anh mắt anh buồn rưá»i rượi…
Vừa lúc đó, một cô gái mặt đầy son phấn, có bộ ngực căng tròn đi cùng bạn trai ngang qua, mùi nước hoa vẫn còn phảng phất của cô ấy là m tôi cảm thấy dể chịu. Anh và tôi khựng lại, tôi nhìn anh, anh có vẻ giả vỠlà m ngơ như không thấy gì…
Và suy nghÄ© cá»§a tôi bắt đầu xáo trá»™n. Sá»± xuất hiện cá»§a cô ấy khiến tôi phải nhìn lại mình: “Có khi nà o mình chưa đủ sá»± hấp dẫn để khiêu khÃch chồng?â€
VỠnhà tôi luôn đứng trước gương để xăm soi mình. Lần nà y tôi quyết định là m một cuộc “cách mạng†cho mình.
Bình thưá»ng tôi ăn báºn kÃn đáo, nhưng lần nà y tôi quyết định Ä‘i mua nhiá»u đồ lót, đồ ngá»§ hở ngá»±c, nước hoa…để xem có thay đổi được chút gì không?
Vừa bước và o nhà thấy tôi, anh không tá» thái độ quan tâm gì tá»›i cái áo đầm trắng má»ng, khoét sâu hở ngá»±c mà tôi cố tình báºn. Thấy váºy, tôi cà ng cố dịch cái áo xuống sâu hÆ¡n, Ä‘i loanh quanh trong nhà tạo dáng, muốn cặp mắt ấy hướng vá» tôi, nhưng cÅ©ng không khả quan cho lắm, nên tôi đã chá»§ động đến trước mặt anh giả vá» há»i nà y kia cho anh chú ý bá»™ ngá»±c cá»§a mình…
Nhưng rồi cũng chỉ có câu:
- Ôi em lúc nà o cũng đẹp và hấp dẫn hết…
Tôi ghét câu nói ấy. Tôi giả vá» xuống bếp lấy má»™t Ãt nước ép dưa hấu đổ lên ngá»±c, rồi la toáng lên!
Ão bị loang ướt Ä‘á», thấm và o da thịt nhìn thấy những sợi long măng mấp mé xung quanh đầu ngá»±c vá»›i áo đầm trắng má»ng manh.
Anh chạy đến bên tôi. Tôi bèn la:
- Anh Æ¡i! Em bị nước dưa hấu tăng lá»±c cá»§a anh là m ướt hết cả ngá»±c nồi nè! Äá»n em Ä‘i.
ÄÆ°á»£c rồi, anh sẽ đến ngay đây, bây giá» em nhắm mắt lại Ä‘i.
Tôi dà n tráºn xem như không phà công. Ôi mình trở nên tinh ma lúc nà o không hay...
Anh lấy tay bắt đầu kéo dây áo trên ngưá»i tôi xuống, đôi môi thèm khát cá»§a anh Ä‘ang lướt nhẹ trên da thịt tôi. Tôi ưỡn ngá»±c Ä‘ong đưa khiêu khÃch. Anh đặt tôi nằm lên bà n má»™t cách nâng niu rồi cuối xuống hôn lên môi, lên cổ tôi. Tay anh sá» nhẹ lên ngá»±c, rồi môi anh cÅ©ng Ä‘ang sục sạo tìm kiếm... Có chút ánh sáng xuyên nhẹ qua khe cá»a, cÆ¡n hoan lạc lan tá»a khắp ngưá»i tôi. Tôi trông như má»™t miếng mồi Ä‘ang chỠđược dâng tế… Tôi dang rá»™ng hai chân, đẩy đầu anh xuống bên dưới… Rồi tôi quÃu lại, hai chân khép chặt… Còn anh như má»™t con báo Ä‘ang vá»n mồi trước khi ăn. Mắt tôi như Ä‘ang khóc, sướng dần vá»›i những Ä‘iệu nghệ lả lướt cá»§a anh. Trong lúc cao trà o, anh chợt quay sang:
- Chắc là em yêu cá»§a anh phải và o nhà tắm thôi, nước dưa hấu ngá»t, nếu đà n kiến mà ngưá»i được sẽ không tha em đâu… ha… ha…
Anh khiến tôi cụt hứng, câu nói không ăn nháºp và o đâu. Cái tôi chá» không phải là những câu nói đó, chẳng lẽ tôi phải gà o lên, anh Æ¡i hãy là m nữa Ä‘i, hãy là m tình vá»›i em Ä‘i!
Tháºt là má»™t ngà y tồi tệ. Tôi như má»™t con ngốc khi nghÄ© mình sẽ quyến rÅ© và khiêu khÃch được lòng ham muốn cá»§a anh. Má»™t ngưá»i khao khát… Còn má»™t ngưá»i dá»ng dưng!!! (http://blog.yume.vn/hcon49 )
Thá»i gian trôi qua, tôi thấy mình bị thiếu Ä‘i má»™t thứ gì đó, tư tưởng tôi như Ä‘ang chia đôi, nó đấu tranh cho má»™t bên là tình cảm thanh cao, má»™t bên là khoái cảm thể xác – thứ mà lúc nà y tôi cần phải nếm…
Tôi như đám bá»t biển Ä‘ang vỡ tan trong nước, phải chăng tôi Ä‘ang xây má»™t lâu đà i hạnh phúc trên cát? Tôi Ä‘ang trông chá» thứ tình mà ngưá»i ta thưá»ng nói “có nếm được sá»± khoái cảm, có táºn hưởng được hương vị cá»§a tình ái thì má»›i yêu nhau lâu dà iâ€.
Má»—i ngà y tôi cà ng vẽ nhiá»u bức tranh vá» tình yêu và ngôi nhà hạnh phúc, để tìm đâu đó là cuá»™c Ä‘á»i mình, tôi tô nhiá»u mà u sắc cho căn nhà , đôi trai gái khá»a thân hôn nhau trong má»™t căn phòng ấm áp…
Rồi tôi bắt đầu dùng má»™t Ãt rượu má»—i ngà y để quên Ä‘i hiện tại, nhất là khi bên cạnh anh…
Tôi trút tâm tư và o những phÃm dương cầm, những ngón tay lướt phÃm vá»›i hÆ¡i thở nhanh dần…
Trá»i bắt đầu đổ mưa, những hạt mưa bong bóng, là m cho tôi cà ng thấy buồn và tôi Ä‘iện thoại cho Loan vì muốn sang thăm cô ấy.
Äến nhà Loan, bấm chuông nhưng không ai mở cá»a. Äịnh quay vá», nhưng thấy cá»a khép há», nên tôi tá»± động bước và o.
Vừa bước và o trong tôi nghe tiếng thở, hòa cùng tiếng nhạc… Chân tôi lúc nà y như chùn xuống, tim tôi Ä‘áºp mạnh, nhưng tâm trà tôi lại thôi thúc theo tiếng rên đầy hoan lạc đó!
Cánh cá»a phòng khép há», tôi hé mắt nhìn và o…
Tháºt tuyệt vá»i là m sao, hai vợ chồng há» Ä‘ang tung hứng vá»›i những vÅ© khúc trên giưá»ng. Chiếc giưá»ng sắt cót két theo giai Ä‘iệu cá»§a hai ngưá»i, vá»›i tấm mà n the Ä‘ung đưa trong gió. Loan ngồi trên ngưá»i anh ấy như Ä‘ang cưỡi ngá»±a, mái tóc xõa trên vai, bá»™ ngá»±c trần nẩy lên theo từng nhịp. Hai ngưá»i là m cho tôi như Ä‘ang hòa mình nháºp cuá»™c, tôi lấy tay sá» lên bầu ngá»±c. Bất ngá» anh ấy váºt Loan xuống, rồi từ từ đầy sâu và o trong. Nhìn váºt cương cứng cá»§a ngưá»i đà n ông đó sừng sững ra và o vá»›i đủ tư thế trên ngưá»i cô ấy, đôi mắt cá»§a hai ngưá»i đầy mê đắm… tôi đỠđẫn cả ngưá»i, không rá»i mắt vá»›i những hình ảnh kÃch dục nóng bá»ng ấy, cho đến khi há» rên xiết tá»›i đỉnh Ä‘iểm cuối cùng…
Sá»± mãn nguyện cá»§a hai vợ chồng há», in trong đầu tôi khi trở vá» nhà .
Nhìn chiếc áo dà i trắng treo lÆ¡ lá»ng trong phòng tôi như muốn xé nát nó ra từng mảnh! Tại sao anh ấy luôn thÃch khoác và o tôi những lúc tôi Ä‘ang thèm được yêu trong ân ái.
Chẳng lẽ tôi phải trở thà nh gái già trinh nguyên cho đến chết?!
Tôi cởi hết đồ lót trong ngưá»i, khoác chiếc áo dà i đó và chá» anh.
Vừa bước và o thấy tôi, anh ngạc nhiên há»i:
- Sao em ăn mặc như váºy?
Tôi không nói gì, mở toang hết nút áo dà i, muốn cho anh nhìn thấy hết thân thể tôi!
Anh ngạc nhiên nhìn tôi đăm đăm:
- Hôm nay em sao váºy? Nói cho anh biết Ä‘i?
Tôi nghẹn ngà o không nói nên lá»i. Chỉ trách thấm anh trong đầu, biết mình như váºy sao cưới tôi vỠđây, để biến tôi thà nh trò há» trong nhà nà y?
Tôi im lặng và anh cÅ©ng im lặng như hiểu tôi muốn gì và nghÄ© gì. Anh nhìn tôi vá»›i ánh mắt buồn bã rồi lá»§i thá»§i bước ra khá»i phòng.
Nhìn anh ngồi một mình gục mặt, tôi cảm thấy mình có lỗi!
Äến gần bên anh tôi ôm chặt anh và o lòng:
- Em xin lá»—i anh, đừng giáºn em nghe!
Im lặng má»™t lúc, anh ngước lên nhìn tôi tháºt sâu lắng:
- Em không có lá»—i, ngưá»i có lá»—i là anh! Anh không là m tròn trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i chồng!
Tưởng sau ngà y hôm đó hai vợ chồng tôi sẽ vui vẻ bên nhau, nhưng không hiểu sao trong đầu tôi luôn nhớ hình ảnh là m tình của vợ chồng Loan.
Tôi luôn có những giấc chiêm bao thấy mình là m tình vá»›i nhiá»u ngưá»i đà n ông xa lạ, lúc giáºt mình tỉnh giấc vẫn còn cảm giác đê mê, ngây dại, “ngõ hẹp†vẫn còn ươn ướt, vá»›i cuá»™c là m tình trong mÆ¡ ấy… (http://blog.yume.vn/hcon49 )
Có lần giáºt mình thức dáºy không thấy chồng đâu, tôi nhẹ chân bước ra ngoà i.
Rất nhiá»u tà n thuốc trên mặt bà n, có bao giá» anh hút thuốc nhiá»u như váºy đâu? Anh ngồi như kẻ vô hồn, mắt nhìn ra cá»a sổ. Tôi đến gần định há»i, nhưng anh nhắm mắt lại. Chắc anh vẫn buồn vá» chuyện hôm đó. Tôi thấy mình tháºt đáng ghét. Nhưng tôi biết nói gì vá»›i anh trong lúc nà y? Chỉ biết nằm và o lòng anh, cả hai cùng thức đến sáng…
Má»™t buổi sáng đẹp trá»i, tôi nấu tháºt nhiá»u món ăn cho chồng trước khi Ä‘i là m. Hôm nay tôi muốn là m nhiá»u món lạ hÆ¡n những lần trước để tẩm bổ cho anh. Nấu xong tôi dá»n lên bà n, và o phòng đánh thức anh dáºy ăn sáng, nhưng anh đã Ä‘i lúc nà o không hay. Tôi thấy má»™t lá thư anh để lại.
“Hôm nay anh không ăn sáng, chiá»u anh báºn việc nên vá» rất trá»… cÅ©ng không ăn cÆ¡m. Em khá»i nấu cho vất vảâ€.
Và i chữ viết tháºt há»i hợt cá»§a anh là m tôi rất buồn! Không hiểu sao anh lại là m như váºy?
Chiá»u hôm đó tôi vẫn nấu cÆ¡m như thưá»ng lệ và nhịn đói để chá» anh vỠăn chung…
Hoà ng hôn đã tắt, tôi Ä‘em những bức hình đám cưới cá»§a hai vợ chồng ra xem… Nhìn lên đồng hồ đã 10 giá» tối, tiếng gió vi vu Ä‘ong đưa những ngá»n cây, đám lá xà o xạc, như bước chân anh vá»! Tôi ôm bá» vai lạnh, mÃm chặt đôi môi vì trá»i se buốt! Nhìn ra cá»a ngóng chá» anh! Bụng đói cồn cà o nhưng mà tôi vẫn chỠđến lúc ngá»§ quên mà chẳng hay.
Giáºt mình thức dáºy đã 12 giá» khuya, tôi bắt đầu thấy lo, nên gá»i Ä‘iện thoại cho anh nhiá»u lần, Ä‘iện thoại đã tắt máy. Nhìn ra cá»a, trá»i tối Ä‘en và sấm sét, gió mạnh à o ạt, Ä‘áºp và o những cánh cá»a “ầm ầm†là m cho tôi á»›n ốc gáy, thót cả tim! Tôi mở hết tất cả đèn trong nhà …
Tôi tá»›i lui pháºp phồng không biết có chuyện gì mà hôm nay anh lại vá» trá»… thế?
Tiếng kèn inh á»i trước cá»a nhà , tôi mừng quá chạy ra đón. Anh bước xuống xe mùi rượu nồng nặc. Vừa bước và o trong anh đã ói xối xả lên ngưá»i tôi. Nhìn anh lúc nà y rất bê tha, đáng ghét. Tôi trông chá», để nhìn anh như thế nà y ư?
Há»i gì anh cÅ©ng khôg trả lá»i, chỉ lăn ra sà n ngá»§ không biết gì.
Tôi giáºn, bá» và o phòng, mặc kệ anh vá»›i bá»™ đồ hôi hám cùng mùi rượu trong ngưá»i, tôi trăn trở trong phòng nhưng không ngá»§ được! Tôi cầm má»™t tấm chăn bước xuống giưá»ng. Nhìn anh nằm trên sà n nhà đúng như má»™t thằng bợm nháºu xấu xÃ, tôi đắp chăn lên ngưá»i anh rồi ngồi đó nhìn …
Buổi sáng tháºt trong là nh, tôi uống má»™t cốc nước trong để thanh lá»c cÆ¡ thể. Nhìn ra cá»a phòng, mặt trá»i bắt đầu ló rạng, có má»™t tia sang Ä‘ang rá»i và o ngưá»i tôi, như má»™t niá»m hy vá»ng … cho má»™t ngà y má»›i!
Tôi đang cắm hoa và o bình, điện thoại trong nhà reo lên:
- Alô Loan nè, mình báo cho Hồng tin vui đây, mình có thai được 3 tháng rồi, mình và anh ấy vui lắm. Còn Hồng dá»± tÃnh khi nà o sinh con?
Tôi cắt ngang lá»i Loan, nói Ä‘ang báºn chút việc, sẽ gá»i lại sau, và cúp máy.
Ngoà i trá»i mưa nhiá»u hÆ¡n, tôi Ä‘ang thả hồn và o những phÃm đà n cho vÆ¡i Ä‘i ná»—i cô đơn. Nhìn những xác phượng rÆ¡i lả tả dưới mưa, mắt tôi ngấn lệ. Tôi tá»± há»i lòng, đây có phải hạnh phúc như tôi hằng mong đợi?
Mỗi ngà y đi qua như cà ng tệ hơn, anh bắt đầu đi sớm vỠkhuya, mùi rượu nồng nặc, đúng tác phong của một kẻ bê tha.
Có khi anh ngồi má»™t mình đâu đó tháºt lâu, không nói gì vá»›i ai. Anh là m không khà trong căn nhà ngà y cà ng nặng ná» và tẻ nhạt hÆ¡n. Tôi há»i anh đủ thức chuyện vá» công việc là m ăn và sức khá»e cá»§a anh nhưng anh vẫn không nói gì nhiá»u ngoà i câu:
â€Má»i chuyện bình thưá»ng, không có gì đâu em!â€
Buổi cÆ¡m chiá»u chá»§ nháºt, tôi nấu pÃn bò hầm thuốc bắc cho anh và them nhiá»u món mà anh thÃch, dù sao Ä‘i nữa tôi vẫn là má»™t ngưá»i vợ.
Nhìn nhiá»u món ăn trên bà n anh như ngán ngẩm. Tôi cứ múc và o bát cho anh …
- Em có chuyện muốn bà n với anh.
- Chuyện gì em cứ nói, anh nghe đây!
Tôi gắp miếng trứng rán và o miệng rồi tiếp:
- Em tÃnh tuần sau sẽ Ä‘i là m lại. Ở nhà mấy tháng nay em thấy buồn quá anh à !
Anh không trả lá»i tôi. Chuông Ä‘iện thoại reo trên bà n, anh bắt lên nghe, trả lá»i được và i câu, cúp máy, anh quay ngoắt ngưá»i quát tháo:
- Ăn uống cũng không được yên!
Nói đến đó anh đứng dáºy bá» và o phòng má»™t mạch. Miếng trứng rán chưa kịp nuốt và o như đã mắc nghẹn nÆ¡i cổ tôi. Tức tối, tôi theo anh và o phòng:
- Anh chưa trả lá»i câu há»i cá»§a em, có phải em đã mất tá»± do cá»§a mình?
Anh vẫn không trả lá»i khiến tôi cà ng tức.
- Sao anh vẫn không trả lá»i em? Chẳng lẽ anh muốn em là m nô lệ cho anh, chết già trong căn nhà nà y. Anh...
Anh cắt ngang câu nói của tôi:
- Cô phải biết cô là gì cá»§a tôi! Cô Ä‘i là m hay là đi giao du vá»›i những thằng khác? Chẳng lẽ má»™t ngưá»i đà n ông như tôi, không nuôi được cô? Tiá»n dạy đà n cá»§a cô má»—i tháng không đủ má»™t chầu nhà hà ng.
- Anh nói váºy chẳng khác nà o không muốn cho tôi Ä‘i là m! Anh nhìn lại mình Ä‘i, anh có xứng đáng là má»™t ngưá»i đà n ông?
Tôi chưa kịp nói tiếp đã bị một cái tát và o mặt. Anh bỠra ngoà i phòng, tôi ôm mặt bà ng hoà ng với cái tát anh vừa tặng tôi!
Tôi khuỵu xuống nhà , ngưá»i lịm Ä‘i, ngồi ngây ra đó!
Nhá»› đến câu nói cá»§a Loan: “Loan và Hồng là những ngưá»i có phước, có chồng đám cưới hẳn hoi! Chúc mừng Hồng nhe, sang năm nhá»› ẵm má»™t hoà ng tá»â€
Tôi cưá»i mỉa, ngán ngẩm cho số pháºn cá»§a mình
Tôi vẫn ngồi ngay ra đó. Từ phÃa sau anh ôm tôi và o lòng. ÄÆ°a ly nước và o miệng tôi:
- Cho anh xin lỗi chuyện vừa rồi, anh... em tát và o mặt anh đi!
Anh tá»± lấy tay tát và o mặt anh nhiá»u lần, tôi vẫn không nói gì và không quan tâm đến những gì anh là m. Tôi đứng dáºy bá» ra ngoà i, mặc anh vá»›i những cái tát đó...
Tôi thấy mình nhạt nhẽo, sá»± cá»™ng hưởng vá» mặt thể chất và tinh thần, tôi thao thức trong sá»± cô đơn khi có chồng cÅ©ng như không, tâm trà tôi như Ä‘an trá»—i dáºy bắt tôi suy nghÄ© tháºt nhiá»u... Ôi sao tôi lại như thế nà y? Không biết những ngưá»i phụ nữ khác lấy chồng có gặp những chuyện như tôi?
Hết chương II
Tà i sản của Bùi Như Lạc
17-03-2010, 04:41 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äại Mỹ Nam Dâm Dâm Äại Công Tá» Tìm vợ ThÆ¡m Như Vừng
Tham gia: May 2008
Äến từ: Vưá»n Hoan Lạc
Bà i gởi: 233
Thá»i gian online: 2 giá» 31 phút 10 giây
Thanks: 7
Thanked 19 Times in 18 Posts
CHÆ¯Æ NG III
CHÆ¯Æ NG III
Chiá»u nay ngồi buồn tôi nhá»› đến Loan, nhá»› lại ngà y tôi và Loan ngồi bên góc đưá»ng “tám†chuyện sau giá» tan há»c, rồi lang thang Ä‘i tìm những xác hoa rÆ¡i trên đưá»ng để kết vòng Ä‘eo và o cổ, khoe vá»›i nhau, ai sẽ kết nhiá»u hÆ¡n thì ngưá»i đó sau nà y sẽ được may mắn và cuá»™c Ä‘á»i sẽ thÆ¡m như hoa khi lấy chồng…
Loan thua vì vòng hoa Ä‘eo cổ ngắn hÆ¡n, cô ấy không vui, là m như muốn giáºn bá» vá», còn bảo tôi ăn gian. Tôi thấy buồn cưá»i, nhưá»ng cho Loan vòng hoa trên cổ cá»§a tôi rồi trêu… Lêu lêu thua rồi giáºn, đúng là con vịt xấu xÃ, lêu lêu…
Mặt Loan ná»a cưá»i, ná»a buồn nhìn tháºt đáng yêu. Hai đứa ngó những cặp tình nhân, những đôi vợ chồng và đám trẻ cưá»i đùa trên phố, cảm thấy ngáºm ngùi. Tôi nghÄ© mông lung vá» hạnh phúc, vá» thân pháºn những đứa trẻ như tôi! Còn Loan Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì?
Tôi vỗ vai Loan:
- Ê Ä‘ang suy nghÄ© gì mà táºp trung dữ váºy?
- Không có gì, tự nhiên thấy buồn quá!
- Ừ mình cÅ©ng váºy! chẳng lẽ Hồng và Loan sẽ trở lại trại mồ côi nà y đến hết cuá»™c Ä‘á»i luôn sao? Không biết ngà y nà o tụi mình má»›i có đôi có cặp như há»?
- Nếu có chồng Loan thÃch con trai hay con gái?
- Mình thÃch bé gái, mình sẽ mua nhiá»u áo đầm đẹp cho nó báºn như má»™t công chúa và cá»™t bÃm tóc cho nó tung tăng trong nhà , dá»… thương lắm.
- Những đứa mồ côi như tụi mình có ma nà o thèm lấy, ngồi đây mà còn mÆ¡ đến má»™t mái ấm gia đình sao? Nghe xa vá»i quá Loan Æ¡i!
Nói đến đó, mắt tôi như ngấn lệ. Nhìn tôi muốn khóc, Loan cố cưá»i gượng an á»§i tôi:
- Hồng là má»™t ngưá»i vừa xinh lại vừa giá»i, trong trai mồ côi nà y, các cô gái có ai bằng Hồng đâu! Mình chắc chắn sau nà y Hồng sẽ có được má»™t tổ ấm bên chồng!
Rồi ngà y hạnh phúc ấy đến trước vá»›i Loan. Nhá»› ngà y Loan Ä‘i lấy chồng tôi rà n rụa khóc như má»™t đứa trẻ, vì nghÄ© đến quãng thá»i gian tôi sẽ ở lại trại mồ côi cô đơn, trống vắng…
Thá»i gian trôi qua những ước mÆ¡, tưởng như không bao giá» có được, hôm nay đã hiện diện trước mắt tôi!
Tôi sẽ có chồng, sẽ có má»™t mái ấm gia đình tháºt sá»±!
Nó ra sao? NghÄ© đến đó tôi như Ä‘ang bay trên không trung, nhắm mắt cưá»i, tưởng tượng đủ thứ…
Ôi! Ngà y lên xe hoa sẽ như thế nà o nhỉ?
Tim tôi đang nóng lên, thổn thức và trông chỠngà y rước dâu.
Tôi cÅ©ng Ä‘ang gấp rút Ä‘an cho xong chiếc áo len tặng anh ấy nhân kỉ niệm ngà y đám cưới hai đứa, vừa Ä‘an tôi vừa ngắm chiếc áo đầm cưới được treo trên giưá»ng. Nhìn cái đồng hồ tÃch tắc như Ä‘ang thôi thúc, tôi sung sướng hát lên. Tôi muốn xây cho mình má»™t ngôi nhà hạnh phúc… Tôi thấy mình Ä‘ang đứng giữa khung cảnh, có ánh mặt trá»i chiá»u xuống căn nhà mà u hồng, con đưá»ng hoa nở rá»™ dá»c lối Ä‘i…
Phút giây tuyệt vá»›i ấy bây giá» vẫn còn Ä‘á»ng trong tôi, ước mÆ¡ là đây ư? NghÄ© đến đó, tim tôi sắp vỡ tan. Tôi muốn thay đổi số pháºn cá»§a mình. Tôi không muốn vùi chôn cuá»™c Ä‘á»i vÄ©nh viá»…n tại trại mồ côi. Tôi có má»™t tình yêu và được yêu trong ân ái… Má»™t mái ấm gia đình như má»i ngưá»i khác, có phải Ä‘iá»u đó quá khó cho số pháºn cá»§a tôi? Ôi lạy Chúa!
Buổi chiá»u tÄ©nh lặng, tôi ngồi trong phòng má»™t mình, cÆ¡n gió trà n qua khung cá»a sổ, luồn dưới lá»›p váy má»ng manh, lướt nhẹ và o là n da trần trong đó… Tôi dung má»™t Ãt rượu vang cho ấm ngưá»i và cuốn tạp chà đang cầm trên tay, thấy hình ngưá»i đà n ông ở trần chỉ báºn quần lót, tôi nhìn đăm đăm dáng mạo cá»§a ngưá»i đà n ông đó, tôi liá»n khép cá»a phòng lại rồi má»™t mình liên tưởng đến sau lá»›p quần lót cá»§a ngưá»i đà n ông xa lạ ấy. Tôi mở toang tất cả quần áo, tá»± ve vuốt thân thể mình, để tìm cảm hứng… Bất chợt tôi quay sang đã thấy anh đứng nhìn tôi từ lúc nà o không hay. Tôi cuối mặt ngượng ngùng không biết nói gì, còn anh lặng lẽ quay Ä‘i!
Sau buổi đó, chồng tôi ở lì trong nhà tắm gần 2 tiếng đồng hồ, không biết để là m gì?
Tôi tò mò muốn biết anh là m gì trong đó, nên rình xem. Tôi đứng lên má»™t cái ghế cao để nhìn và o bên trong ô cá»a phòng tắm.
Cảnh tượng bên trong khiến tôi quá đỗi kinh ngạc, không hiểu tại sao anh là m như váºy? Anh cứ sá» mó, mÆ¡n trá»›n cá»§a quà cá»§a mình, đứng lên rồi lại ngồi xuống, cạ mình và o trong vách tưá»ng…
Tôi sá»ng sốt vá»›i những cá» chỉ kỳ quặc đó, trượt té xuống sà n. Chồng tôi bước ra, trên ngưá»i anh long đã bị cạo sạch.
CÆ¡n giáºn dữ tÃch tụ từ trong anh hiện lên trên gương mặt, anh nhà o đến ngưá»i tôi siết chặt bằng những nụ hôn mạnh bạo. Sá»± Ä‘iên dại và thèm khát hiện rõ trong mắt anh. Anh hấp tấp váºt tôi xuống sà n nhà . Tôi cà ng đẩy anh ra anh cà ng xiết. Tôi như má»™t con mồi quằn quại trong sá»± Ä‘au đớn mà không thể vùng vẫy. Anh trút giáºn và o tôi bằng những vết cắn, để là m “nghÄ©a vụ†nhưng anh không là m được!
Anh tức tối chạy và o phòng, liên tục tự đánh và o mình, miệng rú lên như kẻ điên dại.
Tôi sợ hãi, chỉ biết nép và o má»™t góc, ngưá»i run lên, sá» và o những vết bị cắn trên ngưá»i, ôm mặt mà khóc!
Ôi Chúa Æ¡i! Chuyện gì Ä‘ang xảy ra vá»›i con váºy?
Sau hôm đó, anh cà ng Ä‘i sá»›m vá» khuya, rượu chè bê bết, nôn má»a ra khắp nhà . Tôi nói gì Ä‘i nữa anh vẫn không nghe!
Anh trở thà nh má»™t con ngưá»i khác, ngá»§ chung giưá»ng như má»™t ngưá»i xa lạ, né tránh, không còn đùa giỡn vá»›i tôi như trước. Anh luôn có những câu nói và hà nh động kỳ lạ, hay tháo quát, Ä‘áºp phá vô lý… Không khà trong nhà nặng ná», tẻ nhạt. Anh không muốn cho tôi tiếp xúc bất cứ ai bên ngoà i, nhất là đà n ông.
Má»—i ngà y trôi qua tôi thấy anh rất thá» Æ¡ vá»›i tôi, Ãt khi vá» nhà ăn cÆ¡m như trước đây. Có Ä‘i nữa, cÅ©ng chỉ là và i câu trả lá»i ngắn ngá»§n khi tôi há»i chuyện, xong rồi lại bá» và o phòng.
Anh thưá»ng xuyên ngồi má»™t mình, ở má»™t góc nà o đó và im lặng như má»™t kẻ vô hồn…
Một tuần sau.
Khi anh vừa Ä‘i là m, có má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại đến nhà … An là bạn lâu năm cá»§a Tuấn, ghé thăm, từ giã để Ä‘i công tác nước ngoà i. Nghe váºy tôi nháºn lá»i ngay, vì thấy anh dạo nà y cÅ©ng không được vui, nên tôi muốn tạo cho anh sá»± bất ngá». Tôi và o bếp chuẩn bị bữa cÆ¡m trưa cho chồng và vị khách hôm nay.
Rồi ngưá»i đà n ông đó đã đến, khi anh vẫn chưa vá», tôi ngồi nói chuyện tiếp khách trong lúc chá» chồng.
Có cuá»™c Ä‘iện thoại gá»i vá» nhà , tôi bắt máy lên nghe:
- Trưa nay anh sẽ không vá» nhà ăn cÆ¡m, em ăn trước Ä‘i khá»i chá» anh, vì anh có cuá»™c há»p quan trá»ng ngay bây giá», thôi nhé em.
Nói xong anh cúp Ä‘iện thoại, tôi không kịp trả lá»i câu nà o! Gá»i lại, nhưng anh đã tắt máy. Tôi thuáºt chuyện anh báºn, nên không vỠăn trưa được, An cưá»i và gởi lại tôi số Ä‘iện thoại dặn chiá»u anh có vá» gá»i số nà y cho An. Vì phép lịch sá»±, tôi má»i An ở lại ăn cÆ¡m. Anh đã vui vẻ nháºn lá»i.
An là má»™t ngưá»i đà n ông lịch lãm, nụ cưá»i lúc nà o cÅ©ng nở trên môi, những câu nói trầm ấm nhã nhặn, lúc nói chuyện anh ấy luôn nhìn và o mắt tôi vá»›i cặp mắt mê hồn. Tôi có cảm giác như Ä‘ang bị thôi miên bởi cặp mắt ấy… Thân hình vạm vỡ, cưá»ng tráng, bắp thịt săn chắc cá»§a anh, khiến tôi lén nhìn trá»™m má»—i lúc anh không để ý. Ngá»±c anh lấp lóe những sợi lông sau cái khuy áo hững há», giá»t mồ hôi mấp mé trên cổ, khiến tôi tưởng tượng những gì trong anh sau lá»›p quần áo khó chịu đó. Những khi nhìn và o bá» môi và cặp mắt cá»§a ngưá»i khách đó… có thứ gì Ä‘ang châm chÃnh nhẹ trong tôi. Tôi hiểu tôi Ä‘ang muốn gì, nhưng đánh cúi đầu ăn. Khi không ká»m nổi, tôi chụp ly nước lên uống. Vì tôi quá hấp tấp, nước chưa lên miệng đã đổ ra ngưá»i, lúc đó anh ấy buông đũa xuống và lấy khăn đưa tôi lau. Hình ảnh chồng tôi như thoáng qua trong đầu, tôi chợt trấn tÄ©nh, nở nụ cưá»i vá»›i anh và lắp bắp:
- Không sao đâu anh!
Buổi trưa Ä‘i qua tháºt nhanh, tôi như vừa tỉnh lại sau cÆ¡n say vá»›i ngưá»i khách nà y. Trò chuyện má»™t lúc, An từ giã ra vá», tôi vui vẻ tạm biệt và hẹn ngà y gặp lại…
Ngưá»i khách đó vừa bước ra cá»a, đột nhiên chồng tôi cÅ©ng vỠđến. Má»›i đầu hai ngưá»i nói chuyện rất vui vẻ, anh há»i:
- Ông đến đây khi nà o sao không báo tôi biết?
An trả lá»i:
- Tôi đến đây từ trưa để chá» anh, tôi nghe vợ ông nói là ông Ä‘ang có má»™t cuá»™c há»p?
- Äúng rồi, trưa nay tôi có cuá»™c há»p, nhưng tôi để quên má»™t số đồ cần thiết nên phải trở vá» nhà lấy.
- Từ trưa đến giá» tôi ở đây chỠông, ông có má»™t ngưá»i vợ rất tuyệt vá»i, tôi rất cảm Æ¡n cô ấy buổi trưa hôm nay.
Nghe đến đó chồng tôi quay sang nhìn tôi vá»›i ánh mắt vô cùng khó chịu… rồi bá» má»™t mạch và o trong. Ngưá»i khách đứng lặng, còn tôi có cố giải thÃch:
- Chắc anh ấy bị mệt nên như váºy, không sao, xin hẹn anh ngà y khác.
An vá». Vừa bước và o nhà , tôi chưa kịp nói gì, anh đã nhà o đến bóp cổ tôi, Ä‘áºp phá má»i thứ trong nhà , xé nát cái áo trên ngưá»i tôi Ä‘ang báºn, mắt anh như má»™t con thú Ä‘iên, anh cà o cấu trên thân xác tôi rồi mắng:
- Äồ đà n bà trắc nết, tôi xem còn vết dÆ¡ nà o cá»§a thằng đó bám lại trên ngưá»i cô không?
Tôi nép và o má»™t góc toà n thân run rẩy, tôi ôm ngá»±c Ä‘au đớn vì những hà nh động và những câu chá»i mắng là m tổn thương đến tôi. Äầu óc tôi quay cuồng, trong mắt tôi lúc nà y anh chẳng khác nà o má»™t con thú Ä‘iên, lặp Ä‘i lặp lại câu:
- Äồ dối trá, tụi bây đã là m gì trong căn nhà nà y?
Không má»™t lá»i giải thÃch, cÅ©ng không muốn nói gì nữa. Tôi chỉ biết vùi đầu và o má»™t góc phòng mà khóc… Khóc cho những ước mÆ¡ bị sụp đổ, khóc cho hạnh phúc Ä‘ang vụt khá»i tầm tay…
Hôm sau. Không thể chịu đựng cách sống cá»§a anh, tôi quyết định rá»i bá» căn nhà nà y.
Trong lúc thu dá»n quần áo, tôi thấy nhiá»u há»™p thuốc Viagra giấu trong tá»§ và nhiá»u quyển sách có chá»§ đỠtình dục, bất lá»±c… Tôi cảm thấy chạnh lòng.
Nhưng tôi vẫn quyết định ra đi.
Vừa bước tá»›i cá»a. Bất chợt anh vá» tá»›i.
Anh chụp tay tôi kéo và o nhà . Mặt anh tái đi:
- Em Ä‘i đâu váºy?
Tôi không trả lá»i. Anh kéo tôi ngồi xuống ghế há»i tiếp:
- Em muốn bá» anh ra Ä‘i? Sao em lại là m như váºy?
Tôi cắt ngang lá»i anh, nói nghen trong nước mắt:
- Anh nhìn lại mình Ä‘i, anh là má»™t ngưá»i đà n ông sao? Tôi cÅ©ng là má»™t con ngưá»i, váºy mà anh đã là m gì vá»›i tôi?
Lúc đó anh ôm chặt lấy tôi:
- Anh biết anh không tốt, anh xin em! Anh xin em tha thứ! Anh sẽ sá»a đổi những hà nh động thô lá»— cá»§a mình. Anh biết em chịu nhiá»u thiệt thòi khi vỠđây, má»™t ngưá»i đà n ông mà không mang lại hạnh phúc cho vợ mình, để em phải buồn tá»§i anh đúng là má»™t thằng không ra gì. Nhưng anh xin em đừng bá» anh Ä‘i, cho anh thêm má»™t thá»i gian nữa nghe em! Lúc đó mình sẽ hạnh phúc hÆ¡n, ước mÆ¡ cá»§a anh là vợ chồng mình sẽ có tháºt nhiá»u đứa con trong căn nhà nà y.
Nói đến đó anh rơm rớm nước mắt! Tôi bị thuyết phục bởi những câu nói đó nên ngồi yên trong vòng tay anh.
Trong đầu tôi lúc nà y Ä‘ang loáng thoáng hình ảnh nhiá»u cặp vợ chồng và những đứa trẻ Ä‘ang tung tăng trên đưá»ng phố!
Kể từ đêm đó anh cứ nhìn tôi hoà i má»—i khi trên giưá»ng ngá»§, cặp mắt anh như má»™t con mèo ngoan nằm trong chăn.
Tôi giả vá» nhắm mắt và suy nghÄ©. Tin rằng có sá»± sá»a đổi như lá»i anh hứa!
Nhưng tôi vẫn không ngá»§ được, trăn trở cả đêm cho số pháºn cá»§a minh. Nếu có ra khá»i căn nhà nà y chắc chắn tôi cÅ©ng sẽ không trở vá» trại mồ côi, bởi tôi biết ăn nói ra sao vá»›i má»i ngưá»i. Váºy thì tôi sẽ phải Ä‘i đâu, vỠđâu? NghÄ© đến đó tôi nhói cả tim gan, úp mặt và o gối mà giấu nước mắt!
Qua mấy hôm anh bắt đầu bà y biện Ä‘i chÆ¡i, hết chá»— nà y đến chá»— khác, mua sắm tháºt nhiá»u thứ và nhiá»u món quà bất ngá» Ä‘em vá» tặng tôi.
Không biết há»c từ đâu mà anh biết là m món bánh Darling cake, bà n tay anh nhồi bánh nhìn vụng vá» là m sao … Trà i cây được trá»™n và o sữa rồi anh bá»c bá»™t lên … váºy mà cÅ©ng ra hình dáng Darling cake, anh Ä‘em và o lò nướng, vẻ mặt anh tháºt há»›n hở, đợi từng cái bánh ra lò. Tôi giả như không biết gì, mùi thÆ¡m cá»§a bánh đã bay và o phòng là m tôi cÅ©ng tò mò muốn nếm được thà nh phẩm cá»§a anh.
Anh rất kỳ lạ, nhiá»u lúc tháºt đáng yêu, nhưng cÅ©ng đã nhiá»u lần anh là m tim tôi vỡ tan, nhìn anh tháºt tệ và đáng ghét …
Có phải anh Ä‘ang “mua chuá»™c†tôi? Ãt ra anh vẫn là m được Ä‘iá»u gì đó để tôi không phải quá Ä‘au lòng khi ở lại bên anh, nhưng sẽ được bao lâu vá»›i cái tÃnh khà thất thưá»ng đó? Tôi giả vá»i nhắm mắt ngá»§.
- Bánh Darling cake vừa thơm vừa ngon đây.
Tưởng tôi đã ngủ, anh không đánh thức, bỠđĩa bánh lên bà n rồi lấy chăn đắp cho tôi. Anh vuốt mái tóc tôi rồi nhè nhẹ bước ra ngoà i.
Mở mắt nhìn những cái bánh trên bà n, tôi vẫn không ngỠanh đã là m được nó, tuy chưa hoà n hảo nhưng cũng phần nà o ra hương vị của Darling cake …
Một tháng sau.
Có tiếng chuông bấm cá»a bên ngoà i, Loan đến nhà thăm tôi, trên tay lỉnh kỉnh nhiá»u thứ.
- Chồng Ä‘i là m rồi hả? Loan mang qua cho Hồng nhiá»u món đồ đặc biệt lắm nè.
Tôi không nói gì, mỉm cưá»i. Loan bá» hết đồ trên tay xuống, đến gần tôi.
- Có gì buồn Hồng kể Loan nghe? Có phải anh Tuấn ăn hiếp Hồng không?
Tôi lắc đầu gắng cầm nước mắt.
- á»”ng có đối xá» tệ vá»›i Hồng nhá»› nói Loan biết, Loan sẽ cho thằng chả má»™t tráºn ra hồn.
- Không có gì đâu, Hồng chỉ buồn một chút thôi, anh Tuấn cũng tốt với mình lắm.
Loan nhìn tôi nheo mắt có vẻ không tin.
- Hôm nay Loan thấy Hồng gầy mà con xanh xao Ä‘i nhiá»u, cuá»™c sống tốt sao kỳ váºy?
Tôi cÅ©ng sắp tuôn nước mắt, nhưng cố gượng phá»›t lá», cho quan chuyện khác.
- Thôi bá» qua chuyện đó Ä‘i, hôm nay Loan mang qua cho Hồng cái gì nhiá»u váºy?
Loan xóc nhiá»u món đồ trong giá» xách.
- Vợ chồng mình vừa Ä‘i biển nghỉ mát mấy ngà y có mua nhiá»u khô và cua biển. Trong lúc Ä‘i dạo Loan thấy bá»™ đồ tắm nà y đẹp nên mua hai bá»™ giống nhau, để hôm nà o vợ chồng Hồng rảnh rá»§ nhau Ä‘i đổi gió, chứ ở đây không khà ngá»™t ngạt, chán lắm.
- Cám Æ¡n Loan nhiá»u nhe, qua đây thăm Hồng là vui rồi, còn mang nhiá»u đồ sang tặng là m gì?
- Má»™t Ãt đồ thôi, khách sáo là m gì? Nhưng chưa đâu còn cái nà y đặc biệt hÆ¡n nữa nè
Loan móc trong túi xách một cuốn băng.
- Rảnh mở cái nà y ra xem, băng nà y khó mà mau được lắm đó, cũng nhỠnó mà chuyến đi nghỉ mát vừa rồi hai vợ chồng mình đầy cảm hứng … Ha ha!
- Cuốn băng gì mà nghe hấp dẫn dữ váºy?
- Há»i nhiá»u váºy cô, mở xem là biết chứ gì. Hồng nên xem mà há»c há»i, bà quyết là m tình cá»§a chị em phụ nữ, mình phải có để giữ chồng đó cô nương
Nghe đến hai chữ “là m tình†tôi nhá»™t nhạt trong ngưá»i, nhìn Loan phÆ¡i phá»›i như tuổi đôi mươi, ngẫm lại mình như cà nh cây khô héo… tôi cúi mặt cưá»i gượng, cầm cuốn băng trên tay kéo Loan và o phòng cùng “tám†chuyện xa xưa…
Hết chương III
Äá» nghị má»i ngưá»i ko Spam , ai muốn bà n tán thì sang bên mục { sợi xÃch - Lê Kiá»u Như }
Còn vần đỠra chuyện sẽ ra cháºm vì phải đả tá»± mà ngưá»i đã tá»± nói Ä‘ang đả mà thỉnh thoảng cứ phải tá»± hạ hoả lên đã hÆ¡i châm, Anh e cứ bình tÄ©nh
Tà i sản của Bùi Như Lạc
Last edited by Bùi Như Lạc; 18-03-2010 at 07:08 PM .
18-03-2010, 07:27 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äại Mỹ Nam Dâm Dâm Äại Công Tá» Tìm vợ ThÆ¡m Như Vừng
Tham gia: May 2008
Äến từ: Vưá»n Hoan Lạc
Bà i gởi: 233
Thá»i gian online: 2 giá» 31 phút 10 giây
Thanks: 7
Thanked 19 Times in 18 Posts
CHÆ¯Æ NG IV
CHÆ¯Æ NG IV
Tôi tò mò mở cuốn băng ra xem. Ôi há» là m tình tháºt táo bạo! Ngưá»i tôi Ä‘ang nóng dần cùng hình ảnh trong phim… “Bụp†tôi giáºt mình quay vá» phÃa có tiếng động. Anh đã vá» lúc nà o tôi không hay.
- Em xem gì mà táºp trung đến mức anh vá» nãy giá» mà vẫn không hay?
Tôi vội tắt cuốn băng rồi cất và o hộc tủ…
Qua hôm sau ngoà i trá»i mưa to, rãnh rá»—i không biết là m gì, tôi chợt nhá»› đến cuốn băng.
Tôi mở hộc tủ tìm, để xem tiếp đoạn phim hôm qua. Tìm hoà i chẳng thấy đâu? Rõ rà ng hôm qua tôi bỠvà o đây!
Tôi chợt nghÄ© “có khi nà o anh lấy cuốn băng đó?â€
Tôi không tìm nữa, và o bếp dá»n dẹp lại má»™t Ãt đồ…
Nhìn thấy nhà kho cạnh bếp bị khóa, tôi muốn mở ra xem, nhưng tìm chìa khóa mở chẳng thấy chìa khóa đâu. Nhìn ổ khóa chỉ nhá» bằng ba phân đôi, cÅ© kỹ, tôi lấy cây búa phang mạnh là m nó rá»›t ra là m đôi. Và o trong kho, tôi chỉ thấy nhiá»u phế liệu cÅ© kỹ và … cuốn băng bể nát nằm trong góc.
Những sợi dây băng rối nùi cùng nhiá»u mảnh vụn há»™p băng như những sợi tÆ¡ lòng tôi cÅ©ng rối bá»i. Không biết sắp tá»›i, cuá»™c Ä‘á»i tôi có như những mảnh vụn nà y không?
Anh vỠđến, tôi cÅ©ng không thèm há»i. Nhìn thái độ cá»§a tôi, chắc anh cÅ©ng đã hiểu!
Mặt anh cứ trÆ¡ trÆ¡ giả vá» như không biết chuyện gì, anh vẫn cư xá» nhẹ nhà ng vá»›i tôi, lúc nà o cÅ©ng cưá»i lì ra. Tôi ngán ngẩm vá»›i những nụ cưá»i giả lả và và i câu nói qua loa… Nhưng cÅ©ng còn hÆ¡n phải nhìn thấy anh rượu chè bê bết, tháo quát như má»™t con chó Ä‘iên.
Äêm ấy ngoà i trá»i mưa to đầy sấm sét, tôi giáºt mình thức dáºy lúc ná»a khuya, không thấy anh nằm bên cạnh. Tôi bước xuống nhà , thấy dưới bếp có ánh đèn. Anh là m bánh Darling cale lúc ná»a đêm vá»›i vẻ mặt vô hồn, những cái bánh khét Ä‘en, còn bà n tay anh cứ nhồi bá»™t, anh khiến tôi hoảng sợ…
Tôi kêu lên:
- Anh Tuấn!
Anh giáºt mình quay lại nhìn tôi như vừa hoà n được hồn, tôi tức tối:
- Anh muốn gì nữa đây! Nữa đêm, không đi ngủ, và o bếp để là m gì?
- Xin lá»—i anh ngá»§ không được, nên và o bếp là m món bánh em thÃch.
- Anh xem nó khét hết rồi kìa…
Thấy bánh khét đột nhiên anh hoảng sợ, là m đổ vỡ chén dÄ©a xuống đất. Tháºt không nói nổi vá»›i tÃnh tình kỳ quái cá»§a anh…
Lại má»™t ngà y nữa trôi qua, buổi cÆ¡m chiá»u cÅ©ng vừa xong. Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt hÆ¡i gầy Ä‘i cá»§a anh, nhìn những món ăn trên bà n, tôi tá»± há»i do có phải do quá áp lá»±c vá»›i công việc mà anh gầy Ä‘i? Hay vì tôi nấu ăn không đủ chất dinh dưỡng?
Trong bữa cÆ¡m, đôi lúc tôi bắt gặp trên khuôn mặt anh những nét lo lắng. Anh múc canh và o bát, canh đổ hết ra ngoà i mà vẫn không hay. Tôi gá»i anh… Anh giáºt mình vá»›i nụ cưá»i gượng gạo, rồi cúi đầu ăn tiếp.
Có đêm tôi Ä‘ang ngá»§ ngon, anh giáºt mình ngồi báºt dáºy, mồ hôi trên ngưá»i ướt đẫm, vẻ mặt hốt hoảng như Ä‘ang mÆ¡ má»™t giấc mÆ¡ tồi tệ. Anh thở mạnh, ôm chặt tôi và o lòng:
- Äừng bao giá» rá»i khá»i căn nhà nà y, đừng xa anh!
Tôi nhìn anh lúc nà y đúng nghÄ©a là má»™t thằng bé Ä‘ang đòi mẹ, vẻ mặt anh đáng thương là m sao. Có những đêm tôi giáºt mình thức giấc, thấy anh không ngá»§ mà cứ nhìn tôi đăm đăm như Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, trong mắt anh ươn ướt, tôi vá» như không thấy, nhắm mắt lại.
Chá»§ nháºt, tôi vẫn nằm lưá»i trong phòng nghe nhạc, bất ngá» anh đến xốc tôi dáºy, mặt đầy hứng khởi, hôn lên má tôi, rồi à o ra phòng lấy quần áo thay và o cho tôi, như má»™t đứa trẻ. Tôi tá»± há»i, không biết anh Ä‘ang bà y trò gì đây?
- Hôm nay anh sẽ dắt em đến má»™t nÆ¡i tháºt lãng mạn.
Tôi há»i nÆ¡i nà o? Anh vẫn tá» vẻ bà máºt.
Có vẻ như hấp tấp, nhưng có lúc anh lại ngồi thừ ngưá»i, như Ä‘ang suy tÃnh Ä‘iá»u gì cho chuyến Ä‘i chÆ¡i.
Tôi cũng cảm thấy tò mò, muốn biết nơi nà o anh cho là lãng mạn và hạnh phúc!
Ngồi và o bà n trang Ä‘iểm, tôi thấy mình già đi, tô má»™t Ãt son che lấp ná»—i nhợt nhạt khô héo trên đôi môi. Nhá»› lại ngà y vu quy, ngắm mình trong chiếc áo cưới trắng tinh, tôi Ä‘ang độ xuân thì, rạng rỡ hạnh phúc khi vá» bên chồng!
Tôi không thể quên được câu nói của Loan:
- Ngà y hạnh phúc là phải cưá»i, chứ không nên khóc nghe cô nương.
Kỉ niệm chợt ùa vá», tôi như muốn khóc òa, trong lúc nà y tôi rất cần có Loan để trút hết nổi niá»m. Nhưng Loan quá hạnh phúc, tôi nói ra chẳng khác nà o bắt Loan phải hứng lấy nổi buồn từ mình gieo qua. Má»—i buổi đứng trước gương, tôi trông chá» má»™t ngà y má»›i…
Anh dắt tôi lên khu phố Tà u để dạo chÆ¡i. Dá»c khu phố là những gánh hà ng rong, nhiá»u lồng đèn hoa được treo hai bên đưá»ng. Những tá»u quán được bà i trà như thá»i tháºp niên tám mươi, và i cặp tình nhân vui vẻ say sưa, ôm hôn nhau không quan tâm đến những ánh mắt chung quanh…
Má»™t cặp lướt ngang mặt tôi cưá»i mỉa.
- Äến đây mà còn ra vẻ đà i các nữa là m gì, mắt cứ nhìn như chưa bao giá» nhìn thấy, đúng là đồ nhà quê.
Lần đầu tiên tôi đến đây nên không tránh khá»i sá»± tò mò. Äi tiếp má»™t quãng nữa tôi như lạc và o mê cung. Tôi như quên có anh Ä‘i bên cạnh. NÆ¡i đây má»™t số phụ nữ tươi mát và đà n ông qua lại như Ä‘ang buông mồi câu khách… Có cả những ngưá»i phụ nữ lá»›n tuổi cÅ©ng Ä‘ang cưá»i đùa ve vãn đà n ông. Nhìn và o những góc tối, từng cặp Ä‘ang ve vuốt hôn nhau, tôi á»›n cả sống lưng ở nÆ¡i hoan lạc nà y.
Äến lúc nà y tôi vẫn không biết anh ấy đưa tôi đến đây để là m gì?
Anh chỉ luôn miệng há»i tôi vá»›i vẻ mặt đầy hà o hứng.
- Em thấy vui không?
Rồi anh đưa tôi lên má»™t con tà u, Ä‘ang cặp bá»n chá» khách. Con tà u có cái tên “Nhá»› mãiâ€, nhiá»u cặp đổ xô lên tà u, trong đó có tôi và anh. Trên tà u có nhiá»u căn phòng bằng ván đóng cạnh nhau, tiếng gió hú hòa cùng tiếng nhạc văng vẳng, là m cho tôi nổi cả gai ốc. Khách ở đây có ngưá»i nôn nóng hối hả, có kẻ rụt rè cúi mặt như muốn giấu Ä‘iá»u gì. Tà u vừa nhổ neo, má»i ngưá»i và o số phòng cá»§a mình. Cặp cá»§a tôi cÅ©ng được má»™t phòng. Vách cá»§a những căn phòng không ngăn được những tiếng thở thôi thúc. Những tiếng rên man dại hòa cùng tiếng nhạc khiến tôi không thể chịu được. Tôi bắt đầu buông mình cùng âm thanh nhức nhối đó.
Anh cÅ©ng bắt đầu chạm và o ngưá»i tôi và nói:
- Anh như má»™t kẻ đói khát lâu ngà y, mình sẽ bắt đầu bước và o cuá»™c thá» nghiệm khác những gì trước đây. Xin em hãy đón chà o nó! Em hãy để cho anh đưa em và o miá»n hoan lạc, hà nh hạ đôi ta trong niá»m khoái cảm và đừng cưỡng lại sá»± lạ lẫm cho dù nó có Ä‘au đớn. Cả hai Ä‘ang nhìn nhau chuẩn bị cho khúc dạo đầu. Trong mắt anh, lá»a Ä‘ang đỠlên như má»™t con báo hoang khát mồi. Anh bắt đầu hôn lên khắp ngưá»i tôi. Cả hai như muốn tan chảy và o nhau, hứa hẹn má»™t cuá»™c mây mưa hoà n hảo. Anh tắt cả những ngá»n đèn mỠảo trong phòng. Tôi nghÄ©, nếu tắt đèn chắc anh sẽ tá»± tin hÆ¡n. Tôi thả mình theo bóng tối. Anh lấy khăn choà ng cổ trói hai tay tôi lại. Ôi anh muốn chÆ¡i trò gì đây?
Tôi tò mò và chỠđợi những Ä‘iá»u lạ lẫm ấy…
Anh đã là m tôi ẩm ướt và nóng bá»ng. Tôi nẩy ngưá»i lên, đê mê như muốn anh nuốt cả bầu ngá»±c và o miệng… Tôi tê dại cả ngưá»i. Có cái gì đó như Ä‘ang cương cứng mấp mé giữa đôi chân cá»§a tôi, là m tôi cà ng thôi thúc, hứng tình nhiá»u hÆ¡n… Anh cắn nhẹ và lả lướt và o những vùng nhạy cảm… Anh nhấc hẳn hông tôi lên. Rồi bất ngá» anh nhấn và o tồi từ từ… sau đó đẩy sâu và o bên trong. Tôi quÃu cả hai chân lại và rú lên. Nó ran rát và đau. Tôi lạnh cóng và bóp chặt hai lòng bà n tay và o nhau. Còn anh, như má»™t con thú hoang hổn hển ra và o, dịch chuyển rồi lại phi nhanh. Cổ há»ng tôi rên rỉ bằng những tiếng rên run rẩy, cắn răng nếm Ä‘au đớn Ä‘i cùng sá»± khoái cảm Ä‘ang dâng trà o…
Nẩy ngưá»i, tay tôi đã vuá»™t khá»i khăn trói tay. Anh vẫn còn Ä‘ang hổn hển vá»›i những vÅ© khúc. Tôi Ä‘au đớn như Ä‘ang bị xé da thịt, lấy tay mình tá»± ve vuốt lên ngược rồi mò mẫm cuống phÃa dưới chá»— anh Ä‘ang… Tôi hoảng hốt báºt đèn sáng lên!
Má»™t sá»± tháºt kinh hoà ng! Tôi hét lên và tung cá»a chạy ra ngoà i, trượt té xuống…
Con mắt tôi lá» Ä‘á», chao đảo, không biết mình sống hay đã chết. Trong đầu toà n những hình ảnh khốn nạn cá»§a ngà y hôm qua, tôi khép chặt đôi mi mà ứa lệ. Tôi ức nghẹn không nói nên lá»i, tôi chỉ ước gì trong lúc nà y mình đủ sức để giết được kẻ khốn đó! Nước mắt tôi cứ tuôn trà o vì những hà nh động Ä‘au đớn mà anh đã dà nh cho tôi.
Quá»· quái cho cuá»™c Ä‘á»i tôi! Tôi nhìn anh mà đầy căm háºn, trong ngưá»i tôi lúc nà y như ai Ä‘ang xé nát! Tôi không ngá» anh lại biến tôi thà nh má»™t trò chÆ¡i đồi bại bẩn thỉu như váºy!
Món dương váºt giả đã cướp mất trinh trắng cá»§a tôi. Ôi! Không có gì Ä‘au bằng, thằng chồng ngu xuẩn bệnh hoạn đã là m cho tôi thấy cuá»™c Ä‘á»i tối Ä‘en, Ä‘ang nằm trong má»™t ống cống thối tha nhất trên Ä‘á»i!
Má»—i lần nhìn thấy anh tôi như Ä‘ang thấy món dương váºt vô tri vô giác ấy. Cuá»™c Ä‘á»i con gái tôi giữ gìn, hôm nay lại biến thà nh trò chÆ¡i kinh tởm cá»§a anh.
Có phải tôi Ä‘ang sống trong địa ngục, kẻ vô tâm cho tôi thấy cuá»™c Ä‘á»i nà y toà n mà u Ä‘en?
Ngưá»i tôi rã rá»i, cổ tôi như có ai Ä‘ang cắt, kiệt sức, liệt giưá»ng. Tôi như má»™t cái xác không hồn chá» ngà y được chôn!
Trong mắt tôi anh chỉ là má»™t con lừa! Tôi không cần anh giải thÃch hay xin lá»—i, vì anh chỉ là thằng khốn. Cho dù anh có chết, thì món dương váºt giả đó có trả lại mà ng trinh cho tôi không?
Äã nhiá»u lần anh hồ thẹn và rÆ¡i nước mắt trước mặt tôi, xin tha thứ. Nhưng tôi thá» sẽ không tha thứ cho anh vá»›i những gì anh đã là m tổn thương tôi.
Sau đêm tồi tệ đó, tôi bị cảm sốt mấy ngà y chưa khá»i. Anh đã nghỉ là m để chăm sóc cho tôi. Anh nấu đồ ăn rồi Ä‘em và o phòng hầu hạ …
Món bánh Darling cake, nó khét Ä‘en, hôi thúi, nhìn tháºt kinh, tôi ghét má»i thứ trong căn nhà nà y … tôi vẫn không ăn thứ gì, cÅ©ng không cần sá»± hầu hạ giả tạo ghê gá»›m cá»§a anh …
Tôi luôn ám ảnh món dương váºt giả ấy! Quanh đây, cái gì cÅ©ng là đồ quá»· quái nỠ… Cái ly tôi đưa lên miệng cÅ©ng là nó, cái muá»—ng tôi Ä‘ang cầm cÅ©ng là nó … tôi hét lên vá»›i sá»± Ä‘au đớn và phẫn uất trong lòng!
Äã qua mấy ngà y, tôi vẫn nằm thừ ra như má»™t ngưá»i chết! Mắt tôi nhìn lên trần nhà mà không muốn ăn má»™t thứ gì. Anh hầu hạ, khóc lóc van xin đủ lá»i nhưng tôi vẫn trÆ¡ ra, xem như anh đã không còn trong cõi Ä‘á»i nà y! Mặc xác anh, tôi vẫn không muốn ăn. Anh lẳng lặng xuống dưới bếp là m món gì đó …
Tiếng hét thất thanh từ trong bếp vang ra. Tôi không biết có chuyện gì. Giá»ng anh có vẻ Ä‘au đớn. Tôi cố lòm khòm ngồi dáºy nhìn ra.
Cả cánh tay của anh bị chảo mỡ xối và o. Anh bò lăn ra sà n nhà gà o thét. Thấy tôi vẫn nhìn và đứng đó như vô cảm, anh cà ng cố gắng gà o lên, như một kẻ đáng thương hại. Nhưng tôi vẫn bình thản … Cái đau bên ngoà i đó thấm và o đâu với nỗi đau của tôi. Mặc kệ sự đau đớn của anh!
Äêm đến tôi lang thang má»™t mình như kẻ má»™ng du. Tôi muốn thoát khá»i căn nhà nà y, nhưng không biết Ä‘i vỠđâu …
Có má»™t thanh niên Ä‘i theo tôi há»i thăm đủ thứ, há»i đưá»ng Ä‘i, rồi đến tên tuổi, nhà cá»a tôi … Vẫn không trả lá»i, tôi vô hồn nhìn vá» phÃa trước. Bất chợt phÃa sau có ngưá»i chụp tay tôi.
- Em hẹn hò với trai trong đêm khuya thế nà y?
Anh lôi tôi vá», còn ngưá»i đà n ông xa lại ấy đứng nhìn theo khuất dần trong bong tối.
VỠđến nhà anh tra há»i đủ thứ, tôi vẫn không trả lá»i. Anh tức tối:
- Sao cô không trả lá»i tôi? Cô định bá» tôi ra Ä‘i vá»›i ngưá»i đà n ông khác sao? Trả lá»i Ä‘i!
Tôi vẫn ngáºm câm. Anh nhà o đến bóp cổ tôi, xé quần áo trên ngưá»i tôi:
- Từ đây cô sẽ không còn cÆ¡ há»™i để ra khá»i căn nhà nà y nữa đâu.
Nói đến đó anh khóa chặt tôi lại bằng má»™t sợi xÃch.
- Tôi sẽ khóa cuá»™c Ä‘á»i cô bằng sợi xÃch nà y.
Nước mắt tôi như đã cạn, buông xuôi vá»›i những Ä‘iá»u tồi tệ …
Cái nÆ¡i tôi cho là má»™t thiên đưá»ng hạnh phúc, giá» biến thà nh địa ngục, địa ngục cá»§a trần gian!
Ngà y tiếp ngà y trôi qua, tôi như má»™t phạm nhân trong căn nhà nhà , anh xÃch tôi lại má»—i lúc Ä‘i là m, khi vỠđến nhà khóa chặt cá»a, má»›i mở trói cho tôi!
Má»—i ngà y trôi qua Ä‘á»u như thế, anh luôn vá» vá»›i tôi thưá»ng xuyên và o những buổi trưa để là m kẻ hầu, phục vụ cÆ¡m nước và tắm rá»a rồi lại Ä‘i là m. Äêm đến ôm ấp, chăm sóc tôi như má»™t đứa trẻ…
Có lần vì quá kÃch động, tôi đâm đầu và o cá»a, tay tôi Ä‘áºp mạnh, cầu cứu như má»™t con Ä‘iên!
Nhưng cÅ©ng vô Ãch, anh kéo tôi và o phòng khóa chặt cá»a, mặc tôi kêu la!
Sau buổi kÃch động anh hay chÆ¡i trò mèo khóc chuá»™t:
- Em biết chắc là em không thể chỠanh như những gì em đã nói, nhưng anh không muốn mất em!
Rồi anh khóc òa lên, nhưng bây giá» những lá»i nói cá»§a anh Ä‘á»u là rác rưởi! Tôi không bao giá» tha thứ cho má»™t kẻ phản bá»™i niá»m tin.
Có gì Ä‘au bằng đánh đổi sá»± tá»± do để thà nh nô lệ! Tôi thấy trên thế gian nà y tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biến mất trong bóng đêm. Chỉ còn lại tôi và đám côn trùng tồn tại trong phòng cùng sợi xÃch. Tôi ngồi co ro, tá»±a song cá»a sổ, đà n kiến nối Ä‘uôi bò lên ngưá»i châm chÃch tôi, nhưng tôi thấy mình không còn má»™t chút cảm giác. LÅ© kiến bán nhau chui và o ô cá»a, loà i kiến còn có sá»± tá»± do, tổ ấm…
Anh dá»±ng lên khung cảnh trong căn phòng như má»™t nÆ¡i tráng lệ, dưá»i sà n nhà lót toà n lông thú. Tôi lê lết như má»™t kẻ táºt nguyá»n qua từng góc vách, sợ sệt vá»›i những tiếng gió hú bên cá»a sổ. Tôi ôm bá» vai gầy héo, đối mặt vá»›i căn phòng, sá»± lạnh lẽo và buồn tá»§i, nó bao trùm lên tôi má»™t mà u Ä‘en tối…
Những bức mà n bằng tÆ¡ lụa thêu hoa hồng, và i ngá»n nến thÆ¡m le lói, hoa trái lúc nà o cÅ©ng đầy khắp phòng, như Ä‘ang chá» ngà y chết để cúng tôi! Tôi như má»™t con thú cưng, hay má»™t nô lệ cao cấp trong căn nhà nà y?
Tôi uất nghẹn như má»™t cái xác vô hồn, nhìn qua khung cá»a sổ để thấy lá rÆ¡i, ngắm nhìn buổi hoà ng hôn vá»›i những tia nắng cuối cùng…
Hết chương IV
P/s : sao sá»a cái đầu đỠmà ko tà i nà o dc :(.. pó chân
Tà i sản của Bùi Như Lạc
19-03-2010, 07:43 PM
Lâm Tam đệ nhị - Cá»±c phẩm gia phu Äệ nhất sợ con
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Äà Nẵng
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 4 ngà y 0 giá» 45 phút
Thanks: 58
Thanked 12,513 Times in 464 Posts
Chương v
Và o đêm đó, vẫn như thưá»ng lệ chu kỳ đặc biệt hà ng tháng đã đến, anh vá» nhìn thấy, chạy đến ôm lấy tôi. Anh mở xÃch, rồi và o trong lấy đồ lót cho tôi như má»™t đứa bé và cứ lẩm bẩm trong miệng vá»›i câu “anh yêu emâ€â€¦
Nhưng anh không hiểu tình yêu đâu phải chỉ là lá»i nói. Chết tiệt, đừng xem tôi như má»™t đứa bé Ä‘ang cần tả lót…
Nằm trên thảm lông, bụng Ä‘au như thắt… Tôi vẫn nghe thoáng đâu đây câu nói cá»§a Loan, nếu đà n ông má»—i tháng bị hà nh như tụi mình, thì ra từ chá»— nà o ta? Vẻ mặt hồn nhiên cá»§a Loan trong lúc đó là m tôi nhá»› mãi… Thá»i gian trôi qua, cÆ¡ thể tôi lá»›n phổng lên cùng vá»›i những thay đổi sinh lý, tôi hay lén má»™t mình lấy gương ra soi, ngắm thân thể cá»§a mình… Từ đó tôi quyết định sẽ không tắm chung vá»›i Loan như trước nữa. Tôi bắt đầu tò mò muốn biết bên trong những ngưá»i thanh niên có giống mình hay không?
Có lần tôi rình má»™t thanh niên Ä‘ang tắm… Thấy “thằng nhóc†cá»§a cáºu ấy Ä‘ang Ä‘u đưa trong nước, cáºu ấy ve vuốt, kỳ cá»â€¦ Hai chân tôi bị quÃu chặt và o nhau, trong khi ngưá»i tôi nóng ran lên. Hai bà n tay tôi như muốn sá» soạn lên thân thể, má»™t cảm giác sung sướng tháºt lạ không thể nà o tả được… Cáºu ấy tắm xong lấy khăn lau. Tôi hoảng vÃa bá» chạy, mang theo hình ảnh trần truồng cá»§a ngưá»i thanh niên đó trong đầu.
Khi vỠđến trại mồ côi, Loan nhìn tôi đăm đăm:
- Ê Ä‘i đâu má»›i vá» mà mặt mà y há»›t ha há»›t hải váºy Hồng?
Tôi cưá»i cưá»i chưa kịp trả lá»i.
- Sao nút áo bị đứt váºy?
Tôi giáºt mình nhìn xuống, thấy hai nút áo bung ra lúc nà o không hay, vá»™i kéo lại cà i và o. Loan nhìn tôi vẻ nghi ngá»:
- Nè đi đâu khai thiệt đi? Dạo nà y nhìn Hồng lạ lắm nhe, hay đang hẹn hò với anh nà o?
- Sao Loan không lo cho mình Ä‘i cứ tò mò chuyện cá»§a ngưá»i khác?
- Ừ! Không thÃch há»i thì thôi. Thấy Hồng dạo nà y mÆ¡n mởn, ngá»±c thì cà ng ngà y cà ng to, trai nà o nhìn mà không muốn. Chỉ sợ Hồng nhẹ dạ bị tụi nó gạt thôi!
- Loan an tâm đi, mình sẽ ráng gìn giữ sự trinh trắng của mình cho đến khi lấy chồng cho Loan xem!
Nói đến đó Loan cưá»i khùng khục:
- Thá»i buổi loạn tình nà y mà giữ được trinh tiết cho đến ngà y lấy chồng ư? Mình sẽ chá» xem!
Tôi liếc Loan rồi bỠvà o trong.
Má»™t ngà y trá»i mưa tầm tã, tôi Ä‘ang ngồi trong phòng á»§i quần áo. Loan xô cá»a chạy và o phòng, quần áo ướt men, đầu tóc rối nùi, rồi ngồi bệt xuống sà n nhà khóc nức nở!
Chắc chắn phải có chuyện gì xảy đến vá»›i Loan. Tôi ngồi xuống lấy khăn lau cho Loan! Có há»i gì Ä‘i nữa Loan cÅ©ng chỉ khóc tức tưởi… Tôi ôm ngưá»i bạn và o lòng như ôm má»™t cô em gái thân yêu nhất trên Ä‘á»i.
Một lúc, Loan đã hoà n hồn, kể trong nước mắt:
- Hắn đã gạt mình! Hứa hẹn đủ thứ… Sau nhiá»u đêm ăn ngá»§ vá»›i hắn, nà o là sẽ có má»™t đám cưới, rồi sẽ rước vá» dinh, không sống trong trại mồ côi nữa! Nhưng má»™t tháng nay hắn đã trốn biệt, không thèm gặp mình nữa. Hắn bá» mình luôn rồi Hồng Æ¡i!
Nói đến đó Loan lại òa lên. Tôi không biết nói gì, chỉ ôm chặt Loan và o lòng. Nước mắt tôi cÅ©ng Ä‘ang tuôn trà o cho sá»± nhẹ dạ cá»§a ngưá»i bạn gái!
Hai đứa ngồi nhìn trá»i mưa. Những đám mưa tạt nước là m ướt hết má»i váºt dụng bên cá»a sổ. Tôi và Loan vẫn ngồi đó run lên vì lạnh. Loan trong lòng tôi co ro. Hai đứa Ä‘ang mong chá» má»™i ngà y tươi sáng:
- Hồng Æ¡i! Mình lạnh và thấy sao cuá»™c Ä‘á»i nà y trống vắng và buồn quá!
- Hồng cÅ©ng buồn không thua gì Loan đâu! Nhìn những giá»t mưa Ä‘ang chảy, mà nghÄ© cuá»™c Ä‘á»i mình như những giá»t nước mong manh đó, sẽ trôi vỠđâu? Tụi mình từ nhỠđã sống trong tình bảo bá»c cá»§a các cô, chú trong trại mồ côi nà y, nhưng cảm giác có má»™t gia đình được cha mẹ yêu thương trong lúc nà y chắc vui lắm.
Nói đến đó tôi và Loan rà n rụa nước mắt, như những cơn mưa cứ tuôn chảy không ngừng …
Bây giá» ngưá»i bạn thân ấy không còn bên tôi nữa, chắc Ä‘ang hạnh phúc bên chồng. Còn tôi Ä‘ang bị xiá»ng xÃch lạnh lẽo nÆ¡i đây!
Tôi hét kêu tên ngưá»i bạn thân yêu đó:
- Loan ơi!
Tôi trưá»n trên thảm cùng sợi xÃch dưới mình, thấy yếu á»›t và bé nhá» như loà i côn trùng. Nhìn qua khe cá»a sổ tôi vẫn còn thấy được những tia nắng mặt trá»i nhưng không ấm áp. Lòng ngóng nghe được tiếng gió vi vu…
Tà i sản của noland
Chữ ký cá»§a noland LÅ©ng Ãà o hoa, am hoa má»™t mái,
Trong hoa am tự tại tiên hoa.
Tiên hoa trồng cội đà o hoa,
Chiết cà nh ta lấy đổi ra rượu nồng.
Khi tỉnh rượu ung dung ká» cáºn,
Uống say nằm ngủ khểnh dưới hoa.
Tỉnh say ngà y lại ngà y qua,
Hoa tươi hoa rụng la đà tháng năm .
Chốn ngựa xe chẳng cần luồn cúi,
Ước nguyá»n rằng chết vá»›i rượu hoa.
Bụi xe dấu ngựa cao xa,
Cà nh hoa chén rượu cùng ta duyên nghèo.
Äem phú quý so Ä‘o đạm bạc,
Má»™t đất bằng má»™t ngất trá»i xanh.
Ngựa xe đem sánh thanh bần,
Ngưá»i toan báºn rá»™n,ta phần thong dong.
Ngưá»i cưá»i ta cuồng ngông khá» khạo,
Ta cưá»i ngưá»i Ä‘iên đảo ngược xuôi.
Ngũ lăng phần mộ san rồi,
Không hoa rượu cÅ©ng đồng thá»i ruá»™ng sâu.
Last edited by noland; 19-03-2010 at 07:44 PM .