 |
|

17-09-2008, 08:33 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Bồ câu không đưa thư
Chương 1
Thục săm soi tỠgiấy trên tay.
Nó phân vân láºt tá»›i láºt lui, chưa biết tÃnh thế nà o.
Chiá»u hôm qua, lúc thò tay và o ngăn bà n, nó tình cá» phát hiện ra tá» giấy nà y. Trong đó chỉ vẻn vẹn có mấy dòng, được viết bằng lối chữ in hoạ Ãá»c thoáng qua, Thục bất giác đỠbừng mặt: "Cho mình là m quen vá»›i. Mình ở lá»›p buổi sáng, ngồi cùng chá»— vá»›i bạn đấy. Tếu không nỡ từ chối, bạn viết cho mình và i chữ. Thà nh tháºt cảm ta.. Rất mong hồi âm". "Lá thư" chỉ ngắn ngá»§i có váºy. Tên dưới ký tên: Phong Khê.
Thục vốn nhút nhát, lại cả thẹn. Nó chưa gặp phải kiểu là m quen đưá»ng đột như thế nà y bao giá». Từ hôm qua đến giá», "lá thư" cá»§a anh chà ng Phong Khê chưa rõ mặt mÅ©i ná» cứ bắt Thục nghÄ© ngợi hoà ị Ãã mấy lần, Thục định há»i ý kiến Xuyến và Cúc Hương, nhưng lại sợ tụi nó chá»c, thục đà nh giấu nhẹm. Ai chứ con Xuyến và Cúc Hương đã mở miệng chòng ghẹo, Thục chỉ có nước bịt tai quay mặt Ä‘i chá»— khác.
Loay hoay má»™t hồi, không biết xá» sá»± thế nà o, Thục khẽ buông tiếng thở dà i. Nó không biết nên phá»›t lá» hay nên trả lá»i. Nà nếu trả lá»i thì phải viết những gì. Năm ngoái, Cúc Hương cÅ©ng rÆ¡i vô má»™t tình huống tương tá»±, tháºm chà còn "ghê gá»›m" hÆ¡n. Hùng quăn nhét thư "tống tình" và o ngăn bà n, lại còn Ä‘e dá»a "nếu không trả lá»i, Cúc Hương sẽ ân háºn", nghe phát khiếp! Nhưng Cúc Hương bản lÄ©nh hÆ¡n Thục nhiá»u. Nó thẳng tay ném những "tối háºu thư" cá»§a Hùng quăn và o sá»t rác. Lúc cao hứng, nó còn giở thư ra cho Xuyến và Thục cùng Ä‘á»c. Cả ba vừa "phân tÃch" vừa cưá»i ngặt nghẽo.
Thục không dám hà nh động như Cúc Hương. Cái câu "nếu không nỡ từ chối" khiến Thục thấy tá»™i tá»™i. HÆ¡n nữa, anh chà ng Phong Khê khác xa Hùng quăn. Anh ta không há» dá»a dẫm Thục.
Ãang thả hồn theo những ý nghÄ© vẩn vÆ¡, Thục bá»—ng giáºt bắn ngưá»i khi nghe tiếng Cúc Hương đột ngá»™t vang lên sau lưng:
- Là m gì ngồi thẫn thá» váºy, cô nương?
- À, à ... tao có là m gì đâu...
Thục lúng túng đáp. Vừa nói nó vừa hấp tấp vo tròn tỠgiấy lại, giấu trong lòng bà n tay.
Cúc Hương vẫn thản nhiên:
- Mà y đang ôn bà i ha??
Nghe Cúc Hương há»i váºy, Thục mừng như bắt được và ng. Nó mau mắn:
- Ừ, tao đang ôn lại bà i hóa.
Ãá»™t nhiên Cúc Hương đổi giá»ng. Ãang tươi cưá»i, nó bá»—ng nghiêm mặt:
- Thôi Ä‘i, đừng có dóc! Mà y không qua mặt nổi tao đâu! Hãy khai tháºt Ä‘i!
Thái độ của Cúc Hương khiến Thục đâm chột da.. Nó ấp úng:
- Tao Ä‘ang... ôn lại bà i hóa tháºt mà !
- Hừ, hóa! Hóa phép thì có! - Cúc Hương hất mái tóc - Mà y ôn bà i sao tao không thấy mà y giở táºp?
- Táºp ha?? - Thục liếm môi - Tao cất và o rồi!
- Mà y cất trong lòng bà n tay mà y chứ gì? - Giá»ng Cúc Hương bá»—ng trở nên tinh quái.
Thục điếng hồn. Nó nhìn sững Cúc Hương:
- Sao mà y biết?
- Tao đứng sau lưng mà y nãy giá» sao không biết! - Cúc Hương vừa cưá»i hì hì vừa chìa tay ra - ÃÆ°a tao coi thá» cái gì váºy! Thư tình phải không?
Biết không thể giấu được, Thục đà nh bẽn lẽn chìa tỠgiấy nhà u nát trong tay ra.
Vừa liếc mắt qua tỠgiấy, Cúc Hương đã ré lên:
- Trá»i Æ¡i, tình dữ chưa! "Cho mình là m quen vá»›i", mùi còn hÆ¡n VÅ© Linh ca vá»ng cổ.
- Mà y đừng có nói báºy! - Thục đỠmặt cá»± ná»±.
Cúc Hương huÆ¡ huÆ¡ tá» giấy trước mặt, chun mÅ©i chá»c:
- Tao nói có sách mách có chứng đà ng hoà ng mà mà y dám kêu tao nói báºy hả!
Ãúng lúc đó, Xuyến ôm cặp bước và o. Nó liếc quanh lá»›p má»™t vòng rồi rảo bước lại chá»— Cúc Hương:
- Là m gì mà hò hét om sòm váºá»·
Cúc Hương là m ra vẻ nghiêm trá»ng:
- Có đứa tỠtình với con Thục.
- TỠtình đâu mà tỠtình! Mà y chỉ toà n phịa! - Thục nhăn nhó.
Nhưng Xuyến chẳng buồn để ý đến Thục. Nó giáºt tá» giấy trên tay Cúc Hương:
- ÃÆ°a "tang váºt" tao xem!
Trong khi Thục ngồi chết trân thì Xuyến nheo mắt "nghiên cứu" lá thá»± Má»™t lát, nó gáºt gù bình luáºn:
- Thống thiết còn hơn kèm đám ma!
Cúc Hương tròn mắt:
- NghÄ©a là saá»
Xuyến cháºm rãi:
- NghÄ©a là lá thư tình nà y đủ sức là m rÆ¡i lệ những ngưá»i dá»… yếu lòng như con Thục. "Thà nh tháºt cảm tạ" nghe na ná như là "thà nh kÃnh phân ưu", có vẻ như muốn chia buồn cùng gia quyến....
Ãang ngồi yên, Thục bá»—ng nhảy dá»±ng lên:
- Nè, nè, đừng có trù ẻo nghen mà y! Nhà tao sống nhăn hết, mà y đừng có nói xui!
Xuyến lừ mắt nhìn Thục:
- Tội mà y "tư thông" với "địch", tao chưa phạt, giỠcòn bà y đặt la lối nữa hả!
- Tao tư thông gì đâu...
Không để cho Thục nói dứt câu, Xuyến chìa tỠgiấy ra:
- Chứ lá thư nà y ở đâu rả
- Thì ở trong ngăn bà n.
- Phong Khê là "thằng giặc" nà á»
- Ai mà biết! Tao cũng chỉ mới thấy tên đó lần đầu.
Cúc Hương thình lình há»i chen ngang:
- Nó gá»i cho mà y hồi nà á»
Thục ngáºp ngừng:
- Ờ... á»... hôm qua.
- Thấy chưa! - Cúc Hương reo lên - Rõ rà ng là có "vấn Ä‘á»". Nếu mà y không có "ý đồ Ä‘en tối" thì tại sao mà y lén lút giấu lá thư từ hôm qua đến giá» không cho ai biết?
- Tao định nói cho tụi mà y biết ngay lúc đó nhưng tao sơ....
Xuyến hừ mũi:
- Sợ gì? Mà y sợ tụi tao ngăn cản "mối tình vĩ đại và cảm động" của mà y phải không?
- Báºy! - Thục chá»›p chá»›p mắt - Tao chỉ sợ tụi mà y chá»c!
Cúc Hương nhún vai, buông thõng:
- Ãúng là có táºt giáºt mình! Ông bà nói đố có sai!
Xuyến gáºt gáºt đầu tÃnh phụ há»a theo Cúc Hương, bá»—ng nó nhìn thấy Thục cắn chặt môi, đôi mắt sắp sá»a rÆ¡m rá»›m, nó hoảng hốt cầm tay Thục lay lay, miệng rối rÃt:
- Tụi tao giỡn chÆ¡i chút xÃu mà !
Cúc Hương cũng vội và ng lên tiếng:
- Thôi, nÃn Ä‘i cô nương! Ãừng có mà nhè ra giữa lá»›p! Lá»›p trưởng Hoà ng Hòa Ä‘ang nhìn mà y kìa!
- Kệ nó! - Thục vùng vằng.
- Trá»i Æ¡i, lá»›p trưởng mà mà y dám kêu bằng nó! Tao méc bây giá»!
- Cho mà y méc!
- Ãừng có dóc! Mà y sợ tao méc thấy mồ! Hoà ng Hòa bô trai nhất lá»›p. Lại để ý mà y.
Thục hừ một tiếng:
- Nhưng mà tao không để ý nó!
Cúc Hương nháy mắt:
- Mà y để ý anh chà ng Phong Khê kia chứ gì?
Nghe Cúc Hương nói váºy, không để cho Thục kịp phản ứng, Xuyến đã vá»™i vã xua tay:
- Thôi, đừng chá»c con Thục nữa! - Rồi quay sang Thục, Xuyến cưá»i cưá»i nói tiếp - Mà y không để ý tên Phong Khê nà y nhưng hắn thì để ý mà y phải không?
- Tao đâu có biết! - Thục tháºt thà - Tao chỉ nghÄ© hắn muốn là m quen thôi!
Cúc Hương vá»t miệng:
- Hắn để ý hay hắn đòi là m quen, chuyện đó không quan trá»ng. Vấn đỠlà mà y có định "hồi âm" cho hắn hay không!
Thục ngẩn ngưá»i ra:
- Tao cÅ©ng chẳng biết nữa. Tao Ä‘ang định há»i ý kiến tụi mà y.
Cúc Hương liá»n liếc Xuyến:
- Sao mà ỷ
Xuyến tỉnh bơ:
- Thì hồi âm chứ sao! Hắn chả ỉ ôi "bạn viết cho mình và i chữ" là gì!
Cúc Hương trợn mắt:
- Hồi âm cho tên nhãi nhép đó? Tụi buổi sáng tức là tụi 11A3, lớp đà n em mình! Chẳng lẽ...
Cúc Hương chưa nói hết câu, Xuyến đã hừ giá»ng cắt ngang:
- ChÃnh vì tụi nó cả gan trêu và o các chị, các chị cần phải hồi âm! Tụi mình phải dạy cho "bá»n trẻ" má»™t bà i há»c!
Vẻ mặt nghiêm nghị cá»§a Xuyến khiến Cúc Hương phì cưá»i. Nó khoái chà há»i:
- Nhưng mà ai "dạy"?
- Tất nhiên là con Thục! Thư gá»i cho nó mà !
Nghe nhắc tới mình, Thục giãy nãy:
- Thôi, thôi, tụi mà y muốn là m gì thì là m! Tao không biết "dạy dá»—" gì hết! Ãừng có ép tao!
- Thôi được! - Xuyến thở má»™t hÆ¡i dà i thưá»n thượt, ra vẻ bất đắc dÄ© - Nếu mà y không nỡ ra tay thì để tao. Tao sẽ đại diện cho mà y viết thư "dạy dá»—" thằng nhóc đó!
Xuyến vừa nói dứt câu, Cuúc Hương đã nhanh tay xé "rẹt" má»™t tá» giấy trong táºp, hà há»ng chìa ra:
- Giấy nè!
Xuyến cầm lấy tỠgiấy. Nhưng nó chưa viết ngay mà lại lui cui mở cặp.
- Gì nữa váºá»· - Cúc Hương ngạc nhiên há»i.
- Chá» tao má»™t chút! Tao Ä‘ang tìm... đồ dùng dạy há»c!
- Ãồ dùng dạy há»c?
- Ừ, muốn "dạy dá»—" có hiệu quả, cần phải có "đồ dùng dạy há»c".
Xuyến vừa thò tay và o cặp vừa trả lá»i ỡm á». Cúc Hương và Thục cứ thắc mắc không hiểu Xuyến định tìm váºt gì trong đó. Hai đứa ngồi ngây ngưá»i hồi há»™p theo dõi từng cỠđộng cá»§a nhá» bạn tinh quái.
Lục lá»i má»™t hồi, Xuyến từ từ lấy ra... má»™t cây kẹo.
Trong khi Thục thở phà o thì Cúc Hương bÄ©u môi thất vá»ng:
- Tưởng gì! Ãồ dùng dạy há»c cá»§a mà y đó ha??
Xuyến nheo mắt:
- SaỠKhông được ha??
Cúc Hương lộ vẻ bất bình:
- Như váºy là mà y "thưởng" chứ đâu có "phạt" hắn!
- Mà y không biết gì hết! - Giá»ng Xuyến ranh mãnh - Ãối vá»›i những đứa tham ăn như mà y và con Thục thì đây là cây kẹo, còn đối vá»›i tên tiểu tỠđó, đây lại là ... viên thuốc chuá»™t bá»c đưá»ng!
Nói xong, Xuyến lẹ là ng rút cuốn táºp trong cặp ra, kê tá» giấy lên và bắt đầu viết thư phúc đáp. Cúc Hương và Thục ngồi chầu rìa hai bên, chụm đầu dòm.
Nhưng Xuyến vừa hà hoáy bốn chữ "Phong Khê hiá»n đệ", Cúc Hương đã bÄ©u môi:
- Văn chương kiếm hiệp ba xu! Sặc mùi phim Hồng Kông!
Xuyến tự ái:
- Chứ theo mà y, phải gá»i hắn như thế nà á»
- Cứ viết là "Gá»i bé Phong Khê"!
- Hay lắm! - Xuyến gáºt gù khen - Không ngá» thỉnh thoảng mà y cÅ©ng nói được má»™t câu thông minh!
Nói xong, Xuyến lấy một tỠgiấy khác, nắn nót viết:
"Gá»i bé Phong Khê,
Chị ngạc nhiên vô cùng khi nháºn được thư bé. Có lẽ bé quáng gà hay sao, chứ lá»›p chị đâu có tổ chức "Câu lạc bá»™ là m quen" hay "Tìm bạn bốn phương" mà bé biên thư đòi "kết bạn tâm tình"! HÆ¡n nữa, bé trẻ ngưá»i non dạ tuổi còn nhá» nên chú tâm há»c hà nh, chá»› Ä‘ua đòi vá»› vẩn, kẻo trèo cao té nặng. NghÄ© tình chị em, chị tặng bé má»™t cây kẹo ăn cho mau lá»›n và nhá»› đừng có dại dá»™t trêu và o chị nữa! GooÄ‘bye bé!".
Xuyến viết tá»›i đâu, Cúc Hương ôm bụng cưá»i tá»›i đó. Nó la lên:
- Trá»i đất Æ¡i! Mà y muốn "giết" chết tươi "thằng bé" sao Xuyến?
- Cho hắn chết! - Xuyến trợn mắt - Ai bảo hắn dám trêu và o con Thục nhà bà !
Thục cÅ©ng không nhịn được cưá»i. Nhưng mặt nó thoáng lá»™ vẻ áy náy. Nó nhìn Xuyến, ngáºp ngừng:
- Mà y viết "ác" quá!
- Ãc gì mà ác! - Xuyến hừ mÅ©i - Ãã "dạy dá»—" thì phải nghiêm khắc chứ!
Thục chép miệng:
- Tao sợ anh chà ng Phong Khê xấu hổ đến bá» há»c mất.
- Hắn không bá» há»c đâu! Nhưng chắc hắn sẽ bá» cái trò dấm dúi thư tình và o ngăn bà n cá»§a mà y!
- Thư tình! - Thục "hứ" má»™t tiếngg - Mà y sao giống y như con Cúc Hương! Lúc nà o cÅ©ng nói báºy!
- Ừ thôi, không phải thư tình. Thư là m quen váºy.
Vừa cưá»i hì hì, Xuyến vừa đặt lá thư hồi âm vừa viết và o ngăn bà n cá»§a Thục. Xong, nó chặn cây kẹo lên trên. Nó là m việc đó vá»›i má»™t bá»™ dạng hà há»ng hệt như Pháºt Tổ lúc đè Tôn Ngô Không dưới năm ngá»n núi NgÅ© Hà nh váºy.
Ãúng như Xuyến dá»± Ä‘oán, ngà y hôm sau chẳng có gì lạ xảy ra. Vừa ngồi và o chá»—, Thục hồi há»™p thò tay và o ngăn bà n nhưng chẳng có tá» giấy nà o trong đó.
Cúc Hương chắp hai tay:
- Mô Pháºt! Thế là trá»i yên bể lặng! Con Xuyến tà i tháºt!
Xuyến ngó Thục:
- Cục kẹo còn không?
- Không.
Xuyến gáºt gù:
- Thằng bé nà y ngoan tháºt! Cho gì lấy đó!
Thục liếc Xuyến, không hiểu bạn mình khen tháºt hay khen xá». Tá»± nhiên Thục thấy tá»™i nghiệp anh chà ng Phong Khê no.. Khi Ä‘á»c lá thư độc địa cá»§a Xuyến, chắc anh ta ngượng lắm. Và chắc có cho kẹo, anh ta cÅ©ng chẳng bao giá» dám là m quen vá»›i đám nữ yêu nà y nữa. NghÄ© tá»›i đó, bá»—ng nhiên Thục báºt cưá»i: Xuyến chẳng đã cho kẹo anh ta là gì?
Thấy Thục tá»± nhiên phá lên cưá»i, Xuyến tò mò:
- Mà y cưá»i cái gì váºá»·
- Chẳng có gì hết! Tá»± nhiên tao tức cưá»i váºy thôi!
Xuyến nguýt Thục:
- Tá»± nhiên mà cưá»i! Ãồ con gái vô duyên!
Thục chưa kịp phân trần, Cúc Hương đã chen và o, giá»ng thá»§ng thỉnh:
- Con Thục muốn cưá»i cứ việc cưá»i, nhưng ngà y mai đừng có quên nghÄ©a vụ cá»§a mình!
Thục trố mắt:
- Nghĩa vụ gì?
Cúc Hương thản nhiên:
- Dẫn tao và con Xuyến Ä‘i ăn chè Ä‘áºu đỠbánh lá»t.
Thục nhăn mặt:
- NghÄ©a vụ gì kỳ váºá»·
- Chẳng có kỳ gì hết! - Cúc Hương nhún vai - Không có tụi tao, là m sao mà y tai qua nạn khá»i được! Thằng Phong Khê sẽ bám mà y tá»›i già !
Thấy Thục cứ tròn mắt ngẩn ngÆ¡, Xuyến vá»t miệng bồi thêm:
Nếu mà y không chịu, tụi tao nhắn tên Phong Khê đó viết thư "tỠtình" tiếp à !
Lá»i hăm he cá»§a Xuyến khiến Thục giáºt bắn ngưá»i. Nó vá»™i vã gáºt đầu:
- ÃÆ°á»£c, được! Tao chịu!
Thái độ hốt hoảng cá»§a thục khiến Xuyến và Cúc Hương nhìn nhau cưá»i khúc khÃch. Nhưng Thục chưa kịp thá»±c hiện "nghÄ©a vụ" cá»§a mình thì biến cố đã xảy ra.
Ãầu giá» chiá»u hôm sau, Xuyến vừa ôm cặp tá»›i cá»a lá»›p đã thấy Thục ngồi sẵn đằng bà n, trước mặt nó là má»™t trái ổi to tướng nom tháºt "quyến rÅ©".
Xuyến vừa bước lại vừa liếc trái ổi, miệng bô bô:
- Trái ổi nà y trông ngon mắt tháºt, nhưng chỉ có thể dùng "tráng miệng" thôi, không thay thế Ä‘áºu đỠbánh lá»t được đâu à nghen!
Thục cắn môi:
- Trái ổi nà y đâu phải của tao!
Xuyến ngạc nhiên:
- Không phải của mà y chứ của aỉ
Thục không đáp. Nó chìa tỠgiấy đang cầm trong tay cho Xuyến.
Vừa liếc nhìn qua, Xuyến đã nháºn ngay ra những chữ in hoa quen thuá»™c, liá»n sá»ng sốt buá»™t miệng:
- Ủa! Lại là hắn!
Ãúng lúc đó, Cúc Hương bước và o. Thấy Xuyến cầm tá» giấy trên tay, Cúc Hương há»i liá»n:
- Gì váºy mà ỷ Bản tá»± kiểm ha??
Xuyến lưá»m Cúc Hương:
- Tá»± kiểm là mà y tá»± kiểm đó! Ãây là "đơn xin là m quen" cá»§a thằng nhãi hôm ná»!
Cúc Hương há hốc miệng:
- Phong Khể
Xuyến hừ mũi:
- Ngoà i thằng giặc đó ra, còn ai và o đây nữa!
- Trá»i Æ¡i, bá»™ tên nà y Ä‘iếc không sợ súng chắc?
Xuyến tặc lưỡi:
- Hắn chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ! Tao sẽ có cách là m cho hắn cạch tới già !
Cúc Hương không quan tâm đến lá»i dá»a dẫm cá»§a Xuyến. Nó tò mò nhìn tá» giấy:
- Hắn viết gì trong đó váºá»·
- Tao đã xem đâu!
Nói xong, cả hai chụm đầu và o tỠgiấy.
Thư viết:
"Bạn thân mến,
Mình tháºt lòng muốn là m quen vá»›i bạn chứ không có ý trêu bạn như bạn nghÄ© đâu! Mình cÅ©ng không phải là "bé". So vá» tuổi tác, có lẽ mình lá»›n hÆ¡n bạn má»™t, hai tuổi. Nhưng vì hồi nhá», mình nghỉ há»c má»™t, hai năm nên hiện nay mình há»c kém bạn má»™t lá»›p. Mình đã nháºn được cây kẹo cá»§a bạn. Mình để dà nh chứ không ăn. Và gá»i tặng bạn món quà nho nhá» gá»i là đáp lá»…. Dù sao mình cÅ©ng gá»i đến bạn lòng cảm Æ¡n và thán phục.
Ký tên: Phong Khệ"
Ãá»c xong lá thư, Cúc Hương há»i ngay:
- Hắn gá»i tặng món quà gì đâủ
Xuyến chỉ trái ổi trước mặt Thục:
- Kia kìa!
Cúc Hương chộp lấy trái ổi, săm soi rồi buột miệng:
- Cháºc, tên nà y cÅ©ng biết Ä‘iá»u đấy chứ!
Xuyến bĩu môi:
- Biết "mua chuộc" thì có!
Thục nãy giá» ngồi yên không nói gì. Nó biết há»… mình mở miệng, thế nà o cÅ©ng bị hai bạn trêu chá»c nên má»™t má»±c giả ngây giả Ä‘iếc. Nhưng bây giá» nghe Xuyến xỉa xói anh bạn "khuất mặt khuất mà y" kia, nó không nén nổi, liá»n lên tiếng:
- Mình tặng ngưá»i ta thì ngưá»i ta tặng lại chứ "mua chuá»™c" gì!
- Ã, à , con Thục nà y ghê tháºt! - Xuyến kêu lên - Chưa gì mà nó đã bênh "ngưá»i ta" chằm chặp rồi!
- Tao chẳng bênh ai hết! - Thục khịt mÅ©i - Tao thấy cái gì đúng thì tao nói, váºy thôi!
Xuyến liếc Cúc Hương:
- Con Thục nói váºy mà không phải váºy à nghen!
Cúc Hương nãy giá» không để ý đến cuá»™c đấu khẩu giữa Xuyến và Thục. Nó mãi nghÄ© ngợi đến ná»™i dung cá»§a lá thư vừa Ä‘á»c. Lá»i lẽ bình tÄ©nh và nhún nhưá»ng cá»§a lá thư khiến Cúc Hương đâm ra có thiện cảm vá»›i đối phương. Nếu là mình, Cúc Hương nhá»§ thầm, mình sẽ tìm những từ ngữ tháºt cay độc để "phản công" lại giá»ng Ä‘iệu trịch thượng trong lá thư Xuyến viết. Hoặc Ãt ra, mình cÅ©ng là m lÆ¡, không thèm dây dưa vá»›i "tổ kiến lá»a" nà y nữa. Váºy mà anh chà ng Phong Khê kia lại chẳng tá» vẻ gì giáºn há»n hay tức tối. Anh cứ tỉnh bÆ¡ đòi... là m quen tiếp. Lại còn gá»i tặng má»™t trái ổi to tháºt to nữa.
Thấy Cúc Hương cứ đứng ngây ngưá»i, chẳng chịu lên tiếng phụ há»a vá»›i mình, Xuyến khẻ huých khuá»·u tay và o hông bạn:
- Là m gì mà thẫn thá» váºy mà ỷ Hay là mà y cÅ©ng "kết môđden" tay Phong Khê nà y rồỉ
- Ãừng có mà vu oan giá há»a! - Cúc Hương giãy nãy - Phong Khê là "ngưá»i ta" cá»§a con Thục, mắc má»› gì đến tao.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

17-09-2008, 08:35 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 2
Chỉ đợi có váºy, Xuyến quay sang Thục, nháy mắt trêu:
- Mà y nghe rõ chưả Ãâu phải chỉ mình tao Ä‘i xa-bô trong bụng mà y! Con Cúc Hương cÅ©ng biết tá»ng ruá»™t gan mà y chứ bá»™!
- Tụi mà y chỉ giá»i nói báºy!
Thục phản ứng một cách yếu ớt. Biết không tà i nà o cãi lại hai cái mệng trơn như thoa mỡ của Xuyến và Cúc Hương, Thục chỉ nói được một câu rồi im bặt.
Xuyến cưá»i hì hì, vẻ khoái chÃ. Nó giở giá»ng eo éo nhại bức thư:
- Mình đã nháºn được cây kẹo cá»§a bạn. Mình để dà nh chứ không ăn. Mình để dà nh trong trái tim mình ấy!
Trong khi Thục đỠmặt tÃa tai thì Cúc Hương hắng giá»ng nói:
- "Vụ án" trái tim để từ từ tÃnh! Bây giá» tụi mình phải giải quyết "vụ án" trái ổi trước đã.
Xuyến lưá»m Cúc Hương:
- Mà y lúc nà o cÅ©ng ăn vá»›i uống! Tên mà y đổi thà nh á»c Hương coi bá»™ hợp "khẩu vị" hÆ¡n!
Cúc Hương khoát tay, giá»ng tỉnh rụi:
- Nếu mà y muốn, ngà y mai tao dẫn hai đứa Ä‘i ăn ốc hương liá»n! Còn bây giá» trái ổi nà y tÃnh sao đâỷ
- Có gì đâu mà tÃnh! Thì Ä‘em ra má»—i đứa cắn má»™t miếng. Cắn đến khi nà o không còn gì để cắn nữa thì thôi!
Cúc Hương lắc đầu nguầy nguáºy:
- Không được! Cách đó không được!
- Sao không được?
- Miệng mà y như cống Bà Xếp. Mà y cắn một miếng bằng tụi tao cắn ba năm, ai "đua" cho lại mà y!
Xuyến phì cưá»i:
- Tháºt tao chưa thấy ai ham nói xấu bạn bè như mà y! Trong vụ nà y, công tao lá»›n nhất. Nếu không có lá thư và cây kẹo cá»§a tao thì là m gì có trái ổi "chiến lợi phẩm" nà y. Tao hưởng phần nhiá»u là đúng rồi!
- Không được! - Cúc Hương kịch liệt phản đối - Công lớn nhất phải thuộc vỠcon Thục. Trái ổi nà y tên Phong Khê tặng cho nó chứ đâu phải tặng cho mà y!
- Mà y ngốc quá! Tên Phong Khê tặng cho nó là tặng trái tim. Còn trái ổi là tặng cho bạn nó, tức là tụi mình. Con Thục hưởng phần tinh thần, còn tụi mình hưởng phần váºt chất! Tóm lại, đứa nà o cÅ©ng có phần!
Nghe Xuyến "phân chia tà i sản" trắng trợn và tùy tiện như váºy, Thục vừa xấu hổ lại vừa buồn cưá»i. Nó là m mặt nghiêm:
- Mà y khôn vừa vừa thôi nghe Xuyến! Tao nhưá»ng cái phần tinh thần cho mà y đó! ÃÆ°a trái ổi đây!
Lúc nà y Xuyến đã cầm trái ổi trên tay Cúc Hương. Nó giấu trái ổi ra sau lưng:
- Ãâu có đưa cho mà y được! Nếu mà y không chịu thì để tao kiếm trá»ng tà i phân xá». Xem thá» tao nói đúng hay không đúng.
- Nè, nè...
Thục hoảng hốt kêu lên. Chuyện Phong Khê bá» thư trong ngăn bà n, nó không muốn cho "ngưá»i ngoà i" biết. Bây giá» nghe Xuyến đòi "má»i"trá»ng tà i, nó Ä‘iếng ngưá»i.
Nhưng Xuyến phá»›t lá» vẻ cầu khẩn cá»§a Thục. Nó đảo mắt nhìn quanh và hà há»ng reo lên:
- Trá»ng tà i kia rồi!
Cả Thục lẫn Cúc Hương láºt Ä‘áºt quay ngưá»i lại. Vừa nhác thấy bóng ngưá»i Xuyến chỉ, Thục bá»—ng nghe trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, trái tim như muốn vá»t ra ngoà i.
Hóa ra ngưá»i mà Xuyến chỉ là Hoà ng Hòa, lúc nà y Ä‘ang đứng chống tay bên bục cá»a sổ, quay mặt ra vưá»n bạch đà n phÃa sau nên không hay sáu tia laÄ‘e Ä‘ang chiếu và o mình.
Hà ng ngà y, không hiểu vô tình hay cố ý, Hoà ng Hòa thưá»ng đưa mắt vá» phÃa Thục. Thoạt đầu, chẳng ai để ý. Vá» sau, Xuyến phát hiện ra, liá»n bấm Cúc Hương. Từ đó, há»… có dịp là cả hai mở miệng trêu Thục. Bi. "cáp đôi" riết, Thục hết dám nói chuyện vá»›i Hoà ng Hòa luôn. Gặp anh trong lá»›p há»c hay ở ngoà i đưá»ng, bao giá» Thục cÅ©ng quay mặt ngó lÆ¡ chá»— khác. Vì váºy, bây giá» thấy Xuyến định kêu Hoà ng Hòa lại, Thục vá»™i cầm vạt áo Xuyến giáºt giáºt:
- Ãừng, đừng...
- Ãừng cái gì mà đừng!
Xuyến trợn mắt nhìn Thục rồi quay vá» phÃa cá»a sổ, ngoác miệng kêu tháºt to:
- Lớp trưởng!
Hoà ng Hòa giáºt mình quay lại. Thấy ba cô gái, anh nhe răng cưá»i:
- Gì váºy Xuyến?
- Lại đây tụi nà y nhỠchuyện nà y chút!
Thấy Hoà ng Hòa bước lại, Thục láºt Ä‘áºt ngó ra sân, bên tai văng vẳng lá»i dặn dò "thiết tha" cá»§a Cúc Hương:
- Bình tĩnh mà run nghen mà y!
Hoà ng Hòa tới trước mặt Xuyến, vui vẻ:
- Chuyện gì váºá»·
Xuyến úp mở:
- Chuyện nà y "phức tạp" lắm!
- Xuyến lúc nà o cũng đùa được!
- Tui nói thiệt mà ! Nếu không phức tạp, tui đâu có nhỠtới bạn! Chuyện nà y trừ lớp trưởng ra, không ai giải quyết nổi!
Hoà ng Hòa bán tÃn bán nghi. Anh liếm môi:
- Chuyện lớp mình ha??
- Ừ! - Xuyến là m ra vẻ ngần ngừ - Ãúng ra là chuyện riêng cá»§a con Thục!
Nghe nhắc tá»›i Thục, Hoà ng Hòa đâm chá»™t da.. Anh khẽ liếc Thục, giá»ng phân vân:
- Thục saá»
Xuyến nghiêm giá»ng:
Có ngưá»i viết thư tá» tình vá»›i nó! - Bạn đừng có nghe lá»i Xuyến! - Thục kêu lên - Nó xạo đó!
Hai ngưòi nói hai đưá»ng, Hoà ng Hòa không biết thá»±c hư ra sao, liá»n đưa mắt nhìn Cúc Hương ra ý há»i.
- Ãúng ra là thư là m quen! - Cúc Hương mÄ©m cưá»i ranh mãnh - Nhưng là m quen hay tá» tình cÅ©ng cùng hê. NTSC, có khác gì đâu!
- NTSC là saỠ- Hoà ng Hòa ngạc nhiên - Sao lại có NTSC ở đâỷ
Cúc Hương chun mũi:
- NTSC bạn cÅ©ng không biết mà đòi là m lá»›p trưởng! Hệ nà y tiếng Việt dịch là "Nhá»› Thương Sầu Cảm"! Và dụ như ngồi trong lá»›p, mình nhìn hoà i vá» phÃa má»™t ngưá»i nà o đó tức là mình NTSC ngưá»i đó!
Dù Ä‘ang lo ngay ngáy trước trò nghịch phá cá»§a lÅ© bạn, nghe Cúc Hương bốc phét, Thục cÅ©ng không khá»i phì cưá»i. Còn Xuyến thì gục mặt xuống bà n, cưá»i run cả hai vai.
Chỉ có Hoà ng Hòa là gượng gạo. Anh biết lá»i nói đùa vừa rồi cá»§a Cúc Hương ngụ ý châm chá»c mình. Anh nhìn Xuyến, đánh trống lảng:
- Bạn nà o viết thư cho Thục váºá»·
Xuyến ngẩng đầu lên, miệng vẫn còn cưá»i:
- Không phải lớp mình! Tụi buổi sáng!
Hoà ng Hòa "à " một tiếng, vẻ nhẹ nhõm:
- Váºy thì kệ tụi nó! Ãừng trả lá»i!
Xuyến nhanh nhẩu:
- Nhưng tui thay mặt con Thục trả lá»i hắn rồi. Hắn liá»n gá»i cho tụi nà y má»™t trái ổi, Giá» là m saá»
Vừa nói, Xuyến vừa chìa trái ổi ra.
Hoà ng Hòa nhún vai:
- Báo cho cô chủ nhiệm biết chứ sao!
- Báo cho cô chủ nhiệm? - Xuyến tròn mắt.
- Ừ.
- Chi váºá»·
- Thì để cô biết cô... ngăn ngừa.
- Ngăn ngừả Tụi nà y đâu phải con nÃt mà ngăn ngừả
Lá»i ăn nói cà khịa cá»§a Xuyến khiến Hoà ng Hòa bắt đầu bá»±c mình. Anh nhăn nhó:
- Bạn kêu tui giải quyết, tui giải quyết bạn không chịu nghe thì kêu là m gì!
Xuyến khịt mũi:
- Tui đâu có kêu bạn giải quyết vụ lá thư! Tui nhỠbạn giải quyết vụ trái ổi kìa!
Hoà ng Hòa ngơ ngác:
- Trái ổi saá»
Xuyến thủng thỉnh:
- Trái ổi nà y ngưá»i ta gá»i tặng con Thục nhưng chÃnh là nhá» lá thư hồi âm cá»§a tui, bây giá» chia cách saá» Tui vá»›i con Thục ai được ăn nhiá»u hÆ¡n?
- Khá»i ăn nữa! - Hoà ng Hòa đáp gá»n lá»n.
- Sao váºá»· - Cả ba cô gái sá»ng sốt cùng kêu lên.
Hoà ng Hòa tặc lưỡi:
- Ãem trả quách thì khá»i ăn chứ sao!
Cúc Hương "xì" một tiếng:
- Vô duyên! Ngưá»i ta nhá» chia, lại xúi Ä‘em trả!
Giá»ng Hoà ng Hòa nhuốm vẻ cay cú:
- Không quen biết thì nháºn là m gì!
- Không quen cÅ©ng cứ nháºn! - Cúc Hương nghinh mặt - Trái cây chứ bá»™ thuốc độc sao mà không nháºn!
Trước điệu bộ hùng hổ của Cúc Hương, Hoà ng Hòa đâm lúng túng. Anh ấp úng:
- Nhưng mà ... nhưng mà ...
- Không có "nhưng mà nha mừng" gì hết! - Cúc Hương vung tay - Quanh năm suốt tháng bạn ngắm ngưá»i ta đến mòn cả da mặt mà bạn có tặng ngưá»i ta được cái há»™t ổi nà o không! Trong khi anh chà ng nà y chưa há» quen biết mà dám dâng cả má»™t trái ổi to tướng là m "sÃnh lá»…", chứng tá» hắn NTSC thà nh tháºt hÆ¡n bạn nhiá»u!
Cúc Hương "xổ" má»™t trà ng khiến Hoà ng Hòa đỠmặt tÃa tai. Biết không địch lại Xuyến và Cúc Hương, hai cái máy phát sóng "siêu tần số" nổi tiếng từ hồi còn há»c lá»›p mưá»i, Hoà ng Hòa đà nh quay lưng bá» Ä‘i sau khi buông má»™t câu chữa thẹn:
- Mấy bạn nói gì đâu không!
- Không dám "gì đâu" đâu!
Cúc Hương dà i giá»ng vói theo khiến Xuyến gáºp ngưá»i cưá»i ngặt nghẽo. Tá»± nhiên Thục cảm thấy bất nhẫn. Nó Ä‘áºp và o tay Cúc Hương:
- Cái con nà y! Mà y nói năng sao chẳng nể ngưá»i ta lấy má»™t chút xÃu!
Cúc Hương bĩu môi:
- Hắn có "để ý" đến tao đâu mà bắt tao nể!
Biết Cúc Hương sắp sá»a trêu mình, Thục không dám giở giá»ng trách móc nữa. Nó thò tay cầm trái ổi trên tay Xuyến:
- Cái nà y giá» tÃnh saá»
- Còn tÃnh sao nữa! - Xuyến trợn mắt - Lá»›p trưởng mà tÃnh không ra thì tụi mà y chỉ còn có cách nghe theo lá»i đỠnghị lúc nãy cá»§a tao thôi!
Cúc Hương dòm Xuyến, giá»ng cảnh giác:
- Mỗi đứa cắn một miếng ha??
Bá»™ tịch nhá»›n nhác cá»§a Cúc Hương là m Xuyến phì cưá»i:
- Là m gì mà y hốt hoảng váºá»·
- Cái miệng cá»§a mà y rá»™ng đến mang tai, ai trông thấy mà chẳng phát hoảng! - Cúc Hương ngừng má»™t chút rồi hắng giá»ng tiếp - Má»—i đứa cắn má»™t miếng cÅ©ng được. Nhưng đợi tao lấy viết tao vẽ lên trái ổi ba vòng tròn, má»—i đứa chỉ "hoạt động" trong phần đất cá»§a mình, không được xâm phạm...
- Ãây là ổi chứ không phải "đất"! - Xuyến vá»t miệng.
- Ừ thì ổi! - Cúc Hương tá»§m tỉm - Ãứa nà o để dấu răng Ä‘i lạc ra ngoà i vùng quy định, coi như bị truất quyá»n "thi cắn" tiếp...
Cúc Hương nói chưa dứt câu, Thục đã vỗ tay reo:
- Hay lắm, hay lắm! Như váºy cho con Xuyến bá» cái táºt già nh ăn!
Xuyến bĩu môi:
- Xì, tao tao thèm và o cái vòng tròn cá»§a con Cúc Hương! Tao có cách nà y hay hÆ¡n nhiá»u, lại khá»i bà y đặt vẽ vá»i lôi thôi!
Thục không nén được tò mò:
- Cách gì váºá»·
- Má»—i đứa má»™t trái, khá»i ai già nh cá»§a ai!
- Má»—i đứa má»™t tráỉ - Cúc Hương há»i vá»›i giá»ng châm biếm - Ở đâu ra mà nhiá»u váºá»·
Xuyến thản nhiên:
- Ở chỗ anh chà ng Phong Khê chứ đâu!
Trong khi Thục còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì Cúc Hương cưá»i toe:
- Tao hiểu rồi! Mà y định "hạ chiếu" bắt anh chà ng " cống nạp" chứ gì!
Xuyến chớp chớp mắt:
- Ừ, chÃnh vì cái thói "trùm sò" cá»§a hắn mà ba đứa mình phải già nh giáºt má»™t trái ổi đến suýt nữa chém nhau. Tao sẽ bảo vá»›i hắn như váºy. Và nếu hắn còn hy vá»ng sỠđược ngón chân út cá»§a con Thục, hắn phải xoay xở gấp ba trái ổi ná»™p cho tụi mình. Còn không thì kiếm đưá»ng mà xéo, đừng có hòng là m quen là m lạ gì nữa!
Xuyến vừa nói vừa là m Ä‘iệu bá»™ khiến Thục che miệng cưá»i khúc khÃch. Nó tưởng Xuyến chỉ cao hứng nói chÆ¡i, nà o ngá» Xuyến vừa "phát biểu" xong, liá»n láºt táºp xé má»™t cái "rẹt". Thục la hoảng:
- Bá»™ mà y là m tháºt hả Xuyến?
- Tháºt hay không, lát nữa biết liá»n!
Vừa nói Xuyến vừa đặt tá» giấy lên cuốn táºp, hà hoáy viết. Cúc Hương vá»™i và ng xáp lại, mặt nó tươi hÆ¡n há»›n. Chỉ có Thục là thấp thá»m. Nó bồn chồn nhìn ngòi viết cá»§a Xuyến Ä‘ang bò ngoằn ngoèo trên giấy. Bá»—ng Thục giáºt mình đưa tay lên dụi mắt. Nó không tin những gì mình vừa thấy. Buyến không gá»i Phong Khê bằng cái từ "thằng bé" xách mé kia nữa. Rất má»±c ôn hòa, Xuyến mở đầu lá thư bằng những dòng thân thiện: Gá»i bạn Phong Khê...
Phong Khê quả là một anh chà ng nhanh nhẩu phát khiếp.
Ba ngà y sau khi Xuyến gá»i "tối háºu thư", ba trái ổi tròn trÄ©nh đã nằm ngay ngắn trong ngăn bà n cá»§a Thục.
Khi phát hiện ra "lá»… váºt", Thục không khá»i bỡ ngỡ. Bất giác nó cảm thấy má»™t ná»—i xao xuyến mÆ¡ hồ dâng lên trong lòng.
Xuyến và Cúc Hương thì vui vẻ một cách hồn nhiên. Vừa thấy mấy trái ổi, Cúc Hương đã bô bô:
-Tao biết ngay mà ! Rõ rà ng tay Phong Khê nà y NTSC con Thục sâu Ä‘áºm hÆ¡n chà ng lá»›p trưởng mình nhiá»u!
Xuyến gáºt gù:
- Hóa ra hắn cũng tỠtế gớm! Gả con Thục cho hắn, mình cũng không đến nỗi lo lắng lắm!
- Tao với mà y lại còn có ổi ăn dà i dà i! - Cúc Hương đế thêm.
- Dẹp tụi mà y Ä‘i! - Thục mÃm môi - Tụi mà y có muốn gả thì tá»± gả lấy, đừng có kéo tao vô!
- Ôi chao, cái con nà y! - Cúc Hương vừa kêu vừa đưa hai tay lên trá»i - Hôm trước mà y hì hà hì hục gặm ổi cá»§a ngưá»i ta, bây giá» lại giở giá»ng phụ phà ng hả!
- Tụi mà y cũng ăn nữa chứ bộ! - Thục chống chế.
- Nhưng tụi tao ăn là ăn phụ mà y! CÅ©ng như mai mốt mà y lấy chồng, mà y là cô dâu, còn tao vá»›i con Xuyến là phụ dâu. Chứ chẳng lẽ trong cái "vụ" nà y, đứa nà o cÅ©ng đóng vai chÃnh, không có đứa phụ, coi sao được!
- Thôi, thôi, tao không nói chuyện với mà y nữa! Miệng mà y như loa phát thanh ở ngoà i Xa Cảng, ai nói cho lại!
Xuyến hắng giá»ng chen vô:
- Con Thục không muốn nói chuyện với con Cúc Hương thì nói chuyện với tao!
Thục rụt cổ:
- Tao cũng không nói chuyện với mà y! Mà y còn ghê hơn con Cúc Hương!
Xuyến nghiêm mặt:
- Không nói cÅ©ng phải nói! Ãây là há»i cung chứ không phải nói chuyện bình thưá»ng! Chuẩn bị tinh thần nghe tao há»i nè!
Thục chun mũi:
- Há»i gì há»i đại Ä‘i! Bà y đặt là m mặt hình sá»± hoà i!
Xuyến Ä‘áºp tay xuống bà n:
- Ãừng có thách thức nhà chức trách! Nhà ngươi hãy thà nh thá»±c trả lá»i cho ta và con Cúc Hương biết lá thư mà Phong Khê gá»i kèm theo mấy trái ổi nhà ngươi giấu ở đâu rồi!
- Xì! Tao mà thèm giấu!
Xuyến chìa tay ra:
- Không giấu thì đưa ra đây!
Thục hất mái tóc:
- Ở trong ngăn bà n kìa!
Xuyến ngó Cúc Hương, cưá»i hì hì:
- Rõ rà ng nó giấu trong ngăn bà n mà bảo là không giấu! Nếu không bị há»i cung, đừng hòng nó khai ra!
Vừa nói, Xuyến vừa cúi đầu dòm và o ngăn bà n, sục sạo và lôi ra một tỠgiấy gấp tự Nó liếc Thục:
- Mà y "duyệt" trước rồi phải không?
- Ừ.
- Mà y có thêm bớt gì trong nà y không?
- Há»i vô duyên!
Xuyến nháy mắt trêu Thục, tay lúi húi mở thá»± Cúc Hương vừa liếc và o tá» giấy đã buá»™t miệng sá»ng sốt:
- Ãi chà ! Kiểu nà y thì nguy to! Con Thục khai hết vá»›i hắn rồi Xuyến Æ¡i!
Xuyến cũng không giấu vẻ kinh ngạc. Nó chắt lưỡi xuýt xoa:
- Chà , tay nà y đóng vai chÃnh trong phim "Thám tá» tư" chắc?
Thục đã Ä‘á»c qua lá thư nên chẳng há» ngạc nhiên vá» phản ứng cá»§a các bạn. Nó nghÄ© vá» sá»± ranh mãnh cá»§a anh chà ng Phong Khê nhiá»u hÆ¡n. Chẳng hiểu anh ta Ä‘iá»u tra bằng cách nà o mà biết tá»ng tòng tong tên tuổi cá»§a bá»n Thục. Thục nhá»› rõ mồn má»™t những dòng chữ trên tá» giấy Xuyến cầm:
Cái từ "bạn" rất dễ thương
Cám Æ¡n Xuyến, Thục, Cúc Hương rất nhiá»u
Ba trái ổi có bao nhiêu
Chỉ mong các bạn buổi chiá»u... no nê
Thấy Thục ngồi đăm chiêu, Cúc Hương lại gá»i giáºt:
- Có phải mà y "bán đứng" tên tuổi tụi tao cho hắn không váºy Thục?
Thục mÃm môi:
- Tao không biết buôn bán!
- Chà , chà , bữa nay con Thục mồm mép khiếp! Há»… đụng đến "ngưá»i yêu" cá»§a nó thì y như rằng nó "xù lông nhÃm" lên! - Cúc Hương nheo mắt bình luáºn - Nếu mà y không cung cấp thì hắn moi tin tức nà y ở đâu rả
- Tao chẳng biết. Tao chưa gặp hắn bao giá».
Xuyến ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi gáºt gù:
- Chuyện nà y không phải do con Thục. Có thể anh chà ng quá»· quái nà y mò lên văn phòng dò tên tụi mình trong sổ gá»i tên và ghi Ä‘iểm.
- Vô lý! - Cúc Hương phản đối - Nếu chỉ lục lá»i trong sổ, là m sao hắn biết ba đứa mình ngồi cùng má»™t bà n? Chẳng lẽ hắn mượn sổ chá»§ nhiệm cá»§a cô Tưá»ng Anh để coi sÆ¡ đồ lá»›p há»c?
- Là m gì có chuyện đó! - Xuyến lăc đầu - Có cho và ng hắn cÅ©ng không dám "cầu cứu" cô Tưá»ng Anh! Chỉ có má»™t cách...
Nói tá»›i đây Xuyến bá»—ng ngáºp ngừng khiến Thục và Cúc Hương cùng sốt ruá»™t lên tiếng há»i:
- Cách gì?
Xuyến là m mặt nghiêm trá»ng:
- Hắn trà trá»™n và o há»c sinh buổi chiá»u để "do thám".
- Không thể có chuyện đó được! - Cúc Hương nhún vai - Hắn mà ló mặt vô khá»i cổng là bảo vệ Ä‘uổi ra liá»n!
-Hắn không lẻn và o giá» há»c mà và o ngay lúc ra chÆ¡i.
- Ra chơi cổng cũng đóng! - Cúc Hương cãi.
Xuyến bĩu môi:
- Ãóng cái mốc xì! Thế nà o chẳng có đứa năn nỉ bác bảo vệ mở cổng cho ra ngoà i mua cái nà y cái no.. Khối đứa còn phịa ra lý do có cha mẹ anh chị cô bác cáºu mợ dì dượng đến tìm. Thế là thừa lúc lá»™n xá»™n, ngưá»i yêu cá»§a con Thục liá»n chui và o.. gặp nó!
- Gặp mà y thì có! - Thục "xì" một tiếng.
- Thì không gặp! - Xuyến cưá»i hì hì - Nhưng hắn sẽ nấp ở má»™t xó xỉnh nà o đó, say sưa ngắm nhìn con Thục. Ba đứa mình chÆ¡i thân vá»›i nhau, Ä‘i đâu cÅ©ng cặp kè, do đó tao và con Cúc Hương cÅ©ng bi.... ngắm nghÃa lây. Thế là tụi mình ở ngoà i sáng, hắn ở trong bóng tối tha hồ dò há»i, săn tin...
|

17-09-2008, 08:35 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 3
- Không thể được! Không thể kéo dà i tình trạng nà y được! - Cúa Hương hùng hổ vung tay - Nếu váºy thì tụi mình "lá»—" quá nặng! Mình phải tìm cách trà trá»™n và o các lá»›p buổi sáng để... ngắm nghÃa lại hắn!
- Ãúng! - Xuyến tán thà nh ngay - Nhiệm vụ đó giao cho con Thục là hợp lý nhất! Nó là nguyên nhân gây ra má»i chuyện, do đó nó có trách nhiệm Ä‘i... ngắm nghÃa "kẻ thù"!
- Ãứa nà o thÃch thì Ä‘i! Tao không có ham trò nà y đâu! - Thục rụt cổ.
Cúc Hương nguýt Thục má»™t cái rồi đưa mắt há»i Xuyến:
- Nó không chịu đi, giỠsao mà ỷ
- Nó không chịu đi thì thôi chứ sao! - Xuyến thở ra.
- Thôỉ - Cúc Hương trố mắt.
- Ừ.
- Sao đơn giản váºá»· - Giá»ng Cúc Hương ấm ức - Chẳng lẽ mình chịu thua anh chà ng láu cá kiả
Xuyến nhún vai:
- Không phải là chịu thua! Nhưng tụi mình không muốn đối diện vá»›i sá»± tháºt phÅ© phà ng!
- Nghĩa là saỠ- Cúc Hương vẫn không hiểu ý Xuyến.
- Ãể váºy hay hÆ¡n! - Xuyến cháºm rãi giải thÃch - Cứ coi như hắn là "ngưá»i tình không chân dung" cá»§a con Thục! Nếu gặp hắn, rá»§i tụi mình phát hiện ra đó là má»™t anh chà ng chá»™t mắt hay sứt môi, có phải là má»™ng và ng tan vỡ không?
- Ừ hén! - Cúc Hương gục gặc đầu - Nếu quả váºy thì tháºt Ä‘au khổ cho con Thục! Trước nay, nó cứ hình dung anh chà ng cá»§a nó hao hao như Alain Delon!
Thục dẩu môi:
- Alain Delon là thần tượng của mà y chứ đâu phải của tao!
- Cá»§a ai cÅ©ng váºy thôi! Dù sao được Alain Delon NTSC cÅ©ng còn hÆ¡n là được thằng gù nhà thá» Ãức Bà để ý!
Xuyến khoát tay:
- Thôi, đừng cãi nhau nữa! Tụi mình dù không "truy nã" hắn nhưng vẫn phải viết thư trả lá»i. Phải cho hắn biết cái trò rình ráºp cá»§a hắn chẳng có gì hay ho!
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên rồi! - Cúc Hương lẹ là ng.
Xuyến nhÃu mà y:
- Nhưng lần nà y hơi khó.
- Có gì đâu mà khó! Viết thư là "nghá»" cá»§a mà y mà !
Xuyến tặc lưỡi:
- Nhưng lần nà y hắn viết cho mình bằng thÆ¡, mình cÅ©ng phải là m thÆ¡ trả lá»i. Nếu không hắn bảo tụi mình mÃt đặc văn chương, thÆ¡ con cóc cÅ©ng không biết là m!
Cúc Hương hất hà m:
- Váºy thì giao cho con Thục. Nó giá»i văn hồi nà o đến giá».
Nghe Cúc Hương "phân công", Thục giãy nãy:
- Tao có biết là m thơ đâu mà bắt tao là m!
Cúc Hương trợn mắt:
- Không được cÅ©ng phải là m! Ai bảo mà y gây ra tai há»a chi!
Thục sắp sá»a lâm và o thế bà thì Xuyến kịp thá»i can thiệp. Nó vá»™i vã xua tay:
- Không nên ép con Thục! Nó không biết là m, ép nó, nó là m dở ẹc, anh chà ng kia sẽ cưá»i và o mÅ©i tụi mình!
- Váºy là m sao bây giá»?
Câu há»i cá»§a Cúc Hương rÆ¡i tõm và o yên lặng. Cả Xuyến lẫn Thục Ä‘á»u bà ri.. Không ai tìm ra lối thoát. Trong khi Xuyến Ä‘ang mặt nhăn mà y nhó như khỉ là m trò thì Thục mỉm cưá»i vẩn vÆ¡. Nó Ä‘ang nghÄ© đến anh chà ng Phong Khê "lắm chuyện" no.. Thục không hiểu anh ta muốn là m quen hay là m khổ bá»n Thục. Anh ta bà y ra tháºt lắm trò. Hết là m Ä‘iệp viên lại là m thi sÄ©. Thục thì chẳng nghÄ© ngợi gì sâu xa, cÅ©ng chẳng muốn ăn thua vá»›i anh ta là m gì. Nhưng Xuyến và Cúc Hương lại khác. Tụi nó quáºy phá hồi nà o đến giá», đâu để anh chà ng vô danh tiểu tốt kia lên mặt được. Ãang nghÄ© ngợi, Thục bá»—ng nghe Cúc HuÆ¡ng nóng ruá»™t lên tiếng. Nó há»i trổng trổng:
- Chẳng lẽ tụi mình bó tay saá»
- Bó tay sao được mà bó tay! - Xuyến hắng giá»ng - Nhưng có lẽ tụi mình phải cầu viện má»™t ngưá»i...
- Aỉ - Cúc Hương lẫn Thục Ä‘á»u buá»™t miệng.
Xuyến tươi tỉnh:
- Nhà thơ của lớp mình.
- A, Phán củi! - Cúc Hương reo lên.
Thục lưá»m bạn:
- Ngưá»i ta có tên hỠđà ng hoà ng mà y không kêu, cứ "Phán cá»§i, Phán cá»§i" hoà i!
- Cả lá»›p Ä‘á»u kêu nó là Phán cá»§i chứ đâu phải mình tao!
Xuyến Ä‘áºp hai tay và o nhau: - Con Cúc Hương nói váºy không được! Trước đây mà y muốn kêu nó là Phán cá»§i hay phá»§i cán gì cÅ©ng được, nhưng kể từ giá» phút nà y trở Ä‘i, mình sắp sá»a nhá» vả nó, mình phải kêu nó là nhà thÆ¡ Lê Huy Phán đà ng hoà ng.
Lý do Xuyến đưa ra chÃnh đáng đến mức Cúc Hương đà nh phải đồng ý. Nó chỉ háºm há»±c lẩm bẩm:
- NhỠxong vụ nà y, tao sẽ lại kêu nó bằng Phán củi cũng không muộn!
Nghe Cúc Hương nhấm nhẳng hăm he, Thục cố lắm má»›i không phì cưá»i. Nó sợ cưá»i phá lên, Cúc Hương sẽ nổi cáu gán ghép báºy ba..
Phán há»c chung vá»›i bá»n Thục từ năm lá»›p mưá»i. Hai năm trước, Phán há»c trung bình, không có gì nổi báºt. Tá»± nhiên năm nay Phán há»c khá hẳn lên, đặc biệt là môn toán. Trước đây, Cúc Hương luôn luôn dẫn đầu lá»›p vá» môn nà y. Nhưng kể từ đầu năm nay, chức vô địch cá»§a Cúc Hương buá»™c phải chia đôi. Hần đây, Phán lại mắc cái táºt sÃnh là m thÆ¡. Thoạt đầu, khi bắt gặp những bà i thÆ¡ tẩy xóa chi chÃt trong táºp Phán, bạn bè không ngá»›t lá»i chá»c ghẹo. Nhưng từ khi Phán đăng được má»™t hai bà i trên báo Má»±c TÃm và Ão Trắng thì đám bạn độc miệng trước đây lại bắt đầu nhìn Phán bằng ánh mắt nể nang.
Tuy váºy, nhà thÆ¡ Lê Huy Phán không có nhiá»u bạn thân. Má»™t phần vì Phán có vẻ già dặn so vá»›i các bạn cùng lá»›p nhưng phần khác, quan trá»ng hÆ¡n, Phán trông quê kiểng, cục mịch. Mặc dù rá»i quê lên thà nh phố mấynăm nay, Phán vẫn không gá»™t rá»a được dấu vết ruá»™ng vưá»n cá»§a mình. Cách ăn mặc cá»§a Phán chẳng hòa hợp chút xÃu nà o vá»›i môđden hiện đại Ä‘ang lan trà n từng giá» táºn các xó xỉnh cá»§a má»™t thà nh phố văn minh. Nếu Ä‘em so vá»›i chà ng lá»›p trưởng hà o hoa phong nhã Hoà ng Hòa, Phán chẳng khác nà o má»™t anh nông dân lên thà nh phố... mua máy cà y. Và chẳng biết tá»± bao giá» và ai đỠxướng, bạn bè Ä‘á»u gá»i Phán là ... Phán cá»§i, má»™t biệt danh hoà n toà n phù hợp vá»›i con ngưá»i. Váºy mà chẳng hiểu sao cái anh chà ng "tÃa em hừng đông Ä‘i cà y bừa, má em hừng đông Ä‘i cà y bừa" đó lại là m được thÆ¡ đăng báo, lạ tháºt! Thỉnh thoảng, khi nhắc đến Phán, Cúc Hương thưá»ng hóm hỉnh nháºn xét như váºy. Vhư dù là Phán có "cá»§i" hay "bếp ga" thì Xuyến vẫn phải đến gặp anh.
Thoạt đầu, Thục cực lực phản đối cái trò nhỠvả nà y. Vhưng khi Xuyến nói:
- Chuyện anh chà ng Phong Khê đòi là m quen vá»›i mà y, Hoà ng Hòa đã biết rồị bây giá» thêm má»™t ngưá»i nữa biết, đâu có sao! Hay là mà y chỉ muốn tâm sá»± riêng vá»›i lá»›p trưởng thôỉ
Thục đà nh gượng gạo cưá»i trừ.
Trước nay, tụi Xuyến Ãt khi trò chuyện vá»›i Phán, do đó anh tá» vẻ ngạc nhiên khi vừa ra chÆ¡i đã thấy Xuyến đến gặp mình. Anh chưa kịp há»i thì Xuyến đã nói trước:
- Tụi tui nhỠbạn cái nà y chút!
- Gì váºá»·
Xuyến khẽ liếc vá» phÃa Cúc Hương và Thục, nháy nháy mắt rồi quay lại nhìn Phán, hùng hồn tưá»ng thuáºt lại những chuyện vừa xảy ra. Kể xong, Xuyến đỠnghị thẳng:
- Bạn là m giùm cho tụi nà y bà i thÆ¡ trả lá»i được không?
Phán vui vẻ:
- DÄ© nhiên là được! Nhưng tại sao các bạn không tìm hiểu xem anh chà ng Phong Khê nà y là ngưá»i như thế nà á»
- Ãó là chuyện riêng cá»§a tụi nà y, bạn khá»i cần quan tâm. - Xuyến gạt ngang - Bạn chỉ cần giúp tụi nà y "sáng tác văn chương" thôi!
Phán liếm môi:
- Nhưng ná»™i dung như thế nà á»
- Ná»™i dung ha?? - Xuyến ngáºp ngừng má»™t hồi rồi quay lại ngoắc Thục và Cúc Hương - Tụi mà y lại đây cho tao tham khảo ý kiến chút coi!
Chỉ đợi có váºy, Cúc Hương chạy vù ngay lại, miệng láu táu:
- Sao rồi, Phán củi, à quên, nhà thơ Lê Huy Phán có chịu giúp tụi mình không?
- Chịu rồi! - Xuyến trừng mắt nhìn bạn - Mà y tốp bớt cái miệng của mà y lại cho bà con nhỠcoi!
Cúc Hương cưá»i hì hì, đánh trống lảng:
- Mà y định tham khảo chuyện gì váºá»·
Xuyến nghiêm mặt:
- Chuyện viết thư hồi âm. Bây giỠtụi mình sẽ viết gì cho tên Phong Khê đâỷ
- Thì như khi nãy mà y nói đó! Lên án cái trò rình ráºp cá»§a hắn!
Xuyến quay qua nhìn Thục:
- Còn cô nương nà y có ý kiến gì không?
Thục tủm tỉm:
- Tùy tụi mà y!
Cúc Hương hừ mũi:
- Con Thục cầm tinh con cù lần, đừng há»i nó mất công - Ãang nói, Cúc Hương sáng mắt lên - ? quên, trong thư hắn chúc tụi mình "no nê", ý là chê tụi mình tham ăn. Mình phải bảo cho hắn biết ba trái ổi chẳng nhằm nhò gì. Phải... ba trái xoà i má»›i no!
Thục đứng bên cạnh vừa cưá»i vừa phát mạnh và o tay Cúc Hương:
- Con nhá» nà y, sao mà y ham "dụ ăn" ngưá»i ta quá váºy!
Cúc Hương vênh mặt:
- Hắn dụ mà y, tao phải dụ lại hắn cho huỠchứ!
Phán truá»›c sau vẫn không nói má»™t tiếng. Anh chỉ lặng lẽ mỉm cưá»i trước những lá»i đùa tếu cá»§a bá»n Xuyến. Khia ba cô gái đã thống nhất xong ná»™i dung, và chÃnh thức "đặt hà ng", anh má»›i bắt đầu chắp tay sau lưng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, miệng không ngừng lẩm nhẩm. "Hoạt động sáng tác" cá»§a Phán khiến ba cô gái tròn xoe mắt như thể Ä‘ang quan sát má»™t ngưá»i vừa bước ra từ... đĩa bay. Cúc Hương hồi há»™p thì thầm:
- Là m thơ gì mà trông ghê quá tụi mà y! Giống hệt lên đồng!
Xuyến "suỵt" khẽ:
- Ãể yên cho ngưá»i ta là m việc! - Nạt xong, Xuyến bá»—ng ngứa miệng không nhịn được, liá»n lên tiếng bình phẩm - Tao lại thấy giống mấy nhà sư Ä‘i khất thá»±c hÆ¡n!
Không biết Phán có nghe thấy những lá»i xì xà o cá»§a Xuyến và Cúc Hương không mà anh bá»—ng đột ngá»™t dừng bước.
- Sao không Ä‘i nữả - Cúc Hương bất giác vá»t miệng há»i.
- Xong rồi!
- Váºy thÆ¡ đâủ
- Lấy giấy ra Ä‘i! Tui Ä‘á»c cho các bạn chép!
Cúc Hương kêu lên:
- Trá»i Æ¡i, nhà thÆ¡ gì mà là m biếng dữ váºy!
Nói váºy nhưng Cúc Hương vẫn lấy giấy ra đưa cho Xuyến:
- Chuẩn bị viết chÃnh tả Ä‘i mà y!
Phán chẳng buồn để ý dến giá»ng Ä‘iệu châm chá»c cá»§a Cúc HuÆ¡ng. Anh hắng giá»ng cháºm rãi Ä‘á»c:
Há»i tên thì há»i thẳng ra
Mắc chi huyá»n bà như ma là m trò
Ổi kia đâu có nhằm nhò
Phải xoà i ba trái mới no tụi nà y!
Xuyến vừa chép vừa gáºt gù khen:
- Hay, hay! Chỉ có chỗ "ba trái xoà i", nói ngược thà nh "xoà i ba trái" hơi trẹo lưỡi một chút nhưng không sao!
Phán biết Xuyến vừa khen vừa tranh thá»§ chê nhưng anh không nói gì, chỉ cưá»i ruồi má»™t cái rồi quay lưng bá» Ä‘i. Nhưng Phán má»›i Ä‘i được và i ba bước, Xuyến đã gá»i giáºt:
- Ê, khoan đã!
Ngạc nhiên, Phán quay đầu lại. Nhưng anh vẫn đưng nguyên tại chá»—, ngÆ¡ ngác há»i:
- Gì nữa váºá»·
Xuyến là m mặt ngầu:
- Bá»™ Ä‘á»c thÆ¡ xong rồi bá» Ä‘i má»™t mạch váºy ha??
Mặt Phán lộ vẻ bối rối:
- Chứ còn sao nữả
Ãá»™t nhiên Xuyến đổi giá»ng. Nó cưá»i toe:
- Phải đứng lại chỠtụi nà y cám ơn đã chứ!
Phán ná»a cưá»i ná»a mếu. Anh khẽ nhún vai:
- Thôi, khá»i! Có gì đâu mà cám Æ¡n!
- Sao lại không có gì! Bạn đừng giả bá»™ khiêm tốn như váºy! Tụi nà y bao giá» cÅ©ng "Æ¡n Ä‘á»n oán trả" đà ng hoà ng!
Xuyến khẽ liếc Phán, mỉm cưá»i há»i:
- Bây giá» bạn muốn tụi nà y "Ä‘á»n" cho bạn cái gì?
Phán chưa kịp trả lá»i thì Cúc Hương đã vá»t miệng:
- "Ãá»n" cho bạn tiểu thư cá»§a tụi nà y nghen!
Phán ngơ ngác:
- Tiểu thư nà á»
- NhỠThục đó!
Trong khi Thục thò tay ngắt Cúc Hương má»™t cái Ä‘au đến mức Cúc Hương phải nhảy dá»±ng lên thì Phán đứng sững trá»i trồng, mặt đỠnhư gấc chÃn.
- Sao, bạn chịu không? - Cúc Hương tiếp tục trêu chá»c Phán.
Nhà thơ điếng hồn, lắp bắp:
- Mấy bạn đùa chuyện gì đâu không!
Cà ng lúng túng, Phán cà ng trông giống một anh nhà quê tội nghiệp. Xuyến động lòng trắc ẩn, bèn giải vây:
- Nếu bạn không chịu thì tụi nà y "Ä‘á»n" cái khác! Má»™t chầu chè, chịu không?
Phán ghét chè nhất trên Ä‘á»i. Nhưng lúc nà y anh vá»™i vã gáºt đầu, mừng rỡ còn hÆ¡n bắt được và ng:
- Ãúng rồi đó! Ãi ăn chè Ä‘i!
- Chè trôi nước nghen?
- Chè gì cũng được.
- Ra ngoà i chợ ngồi ăn nghen?
Phán đáp như máy:
- Ngồi đâu cũng được.
Xuyến nheo mắt:
- Bạn trả tiá»n nghen?
- Ai trả cũng được.
Nói xong, chợt phát hiện mình bị hớ, Phán tròn mắt ấp úng:
- Æ , các bạn bảo các bạn "Ä‘á»n" cho tui mà !
Vẻ ngÆ¡ ngác cá»§a Phán khiến ba cô gái cưá»i phá lên
Xuyến, Thục và Cúc Hương nháºn được ba trái xoà i chỉ và i ngà y sau đó. Vẫn vá»›i má»™t bà i thÆ¡ kèm theo. Lần nà y, giá»ng Ä‘iệu cá»§a Phong Khê đã bắt đầu ỡm á»:
Khi chưa biết thì kêu huyá»n bÃ
Lúc hay ra, giản dị lắm thay!
Xoà i ngon ba trái trao tay
Mong rằng gặp gỡ sau nà y... có khi!
Ãá»c xong bà i thÆ¡, Cúc Hương ngó Xuyến:
- Mình không muốn gặp hắn, hắn lại mong gặp mình! Giá» tÃnh saá»
- Kệ hắn! - Xuyến phẩy tay - Tháºt ra hắn chỉ muốn gặp mặt con Thục thôi, nhưng mình sẽ không để hắn thá»±c hiện ý đồ "Ä‘en tối" nà y!
Cúc Hương liếc Thục, thở dà i:
- Nếu như váºy con Thục sẽ buồn! Tá»™i nó!
Thục "xÃ" má»™t tiếng:
- Có mà y buồn thì có! Ãừng đổ vấy cho tao!
Cúc Hương nhe răng cưá»i:
- Mà y đừng lo cho tao! Tao có ba trái xoà i là m bạn rồi, chẳng còn muốn "gặp gỡ" ai nữa! Hơn nữa tao thuộc hê. PAL, đâu phải hê. PTSC như mà y!
Dù đang khẩu chiến, Thục cũng không nén được tò mò:
- PAL là saá»
- Là "Phớt Anh Luôn" chứ là sao! Hùng quăn từng là nạn nhân hê. PAL của tao, mà y không nhớ sao!
Thục có vẻ thÃch thú trước trò chÆ¡i chữ cá»§a Cúc Hương:
- Thế còn con Xuyến? Nó là PAL hay NTSC?
- Con Xuyến ha?? - Cúc Hương tươi cưá»i - Nó khác tụi mình. Nó thuá»™c hê. SECAM. Sao Em Chê Anh Mãi. Hệ nà y còn gá»i là hê.... ế chồng!
Xuyến trừng mắt:
- Tao cốc cho má»™t cái bây giá»! Chuyện quan trá»ng trước mắt không lo, cứ lo Ä‘i trù ẻo bạn bè!
Cúc Hương đưa tay ôm đầu:
- Chuyện gì mà quan trá»ng?
- Chuyện anh chà ng Phong Khê của con Thục chứ chuyện gì!
- Hắn saá»
- Còn trăng vá»›i sao nữa! Mà y Ä‘á»c lại bà i thÆ¡ cá»§a hắn coi!
Cúc Hương Ä‘á»c lại bà i thÆ¡.
- Thấy gì chưả - Xuyến há»i.
Cúc Hương giương mắt ếch:
- Có thấy gì đâu!
- Mắt mà y Ä‘ui rồi! - Xuyến thở dà i - Mà y Ä‘á»c kỹ hai câu đầu ấy!
Cúc Hương lại dán mắt vô tỠgiấy. Và lần nà y, nó reo lên:
- À, tao thấy rồi!
Xuyến sáng mắt:
- Thấy rồi phải không?
- Ừ, tao thấy... hai câu thơ.
Bị lỡm, Xuyến đâm gắt:
- Vô duyên! Dẹp mà y đi!
Cúc Hương cưá»i hì hì:
- Giỡn vá»›i mà y váºy thôi chứ tao hiểu rồi! Vấn đỠnằm ở hai chữ "giản dị", đúng không?
"Lúc hay ra, giản dị lắm thay!", câu thÆ¡ đó tố cáo rằng hắn là má»™t ngưá»i rất quen thuá»™c vá»›i tụi mình...
Không đợi Cúc Hương nói hết câu, Xuyến đã vỗ tay:
- Khá lắm!
Thục không nói gì, chỉ gáºt gù tỠý tán đồng vá»›i nháºn xét cá»§a Cúc Hương.
Nghe khen, Cúc Hương khoái chÃ, tiếp tục bô bô:
- Vì váºy nhiệm vụ trước mắt cá»§a tụi mình là khẩn cấp truy tìm thá»§ phạm, xem thá» hắn là cái đứa bố láo nà o!
Nà o ngỠlần nà y ý kiến của Cúc Hương bi. Xuyến phản đối:
- Không nên! Là m váºy sẽ rÆ¡i và o cái bẫy cá»§a hắn!
- Bẫy gì? - Cúc Hương trố mắt.
Xuyến thá»§ng thỉnh giải thÃch:
- Ngay từ lá thư là m quen đầu tiên, hắn đã là m bá»™ bà máºt để dụ tụi mình... Ä‘i tìm hắn. Mà há»… con gái Ä‘i tìm con trai là coi như "mất giá" rồi...
- Còn giá của hắn thì lại tăng theo giá và ng và đô-la! - Cúc Hương lẹ là ng bổ sung.
- Ãúng váºy! - Cúc Hương tiếp tục nháºn định vá»›i giá»ng nghiêm nghị - Hắn tá»± muốn nâng giá vô tá»™i vạ như ở các bãi giữ xe. Nhưng tụi mình đã tá» ra là những công dân đầy bản lÄ©nh. Ngay cả khi hắn Ä‘iá»u tra ra "quý danh" cá»§a tụi mình, tụi mình vẫn không thèm tò mò vá» hắn. Tụi mình cứ thản nhiên ăn ổi, ăn xoà i và tiếp tục tỉnh rụi khiến hắn tức Ä‘iên!
- Sao mà y biết hắn tức Ä‘iên? - Thục há»i chen ngang.
Xuyến nguýt Thục:
- Sao lại không biết! ChÃnh vì tức Ä‘iên nên lần nà y hắn cố tình úp úp mở mở, nói xa nói gần ra vẻ ta đây là ngưá»i thân quen ghê lắm để đánh và o lòng hiếu kỳ cá»§a tụi mình. Kỳ thá»±c hắn chẳng há» quen biết gì vá»›i tụi mình, mà chỉ là má»™t thằng nhãi há»c lá»›p 11...
- Hay, hay! - Cúc Hương buá»™t miệng khen - Mà y quả là Khổng Minh tái thế, phân tÃch đâu ra đó đà ng hoà ng. Suýt chút nữa tụi mình rÆ¡i và o âm mưu thâm độc cá»§a hắn...
- Và sẽ bị hắn cưá»i và o mÅ©i ba ngà y ba đêm! - Xuyến hùng hồn nói tiếp.
Thục mỉm cưá»i:
- Còn tụi mình không đi tìm thì hắn sẽ bị sổ mũi ba đêm ba ngà y
|

17-09-2008, 08:36 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 4
- Chứ còn gì nữa! - Cúc Hương hăm hở - Tao sẽ cho hắn biết thế nà o là phụ nữ hê. PAL!
Ãang ba hoa, Cúc Hương bá»—ng ngáºp ngừng:
- Nhưng còn cái vụ viết thá»
- Saá»
Cúc Hương liếm môi:
- Tụi mình không đi tìm hắn nhưng vẫn phải tiếp tục viết thư "dụ ăn" chứ?
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên rồi! - Xuyến phì cưá»i - Ãôi mắt là cá»a sổ cá»§a tâm hồn, còn cái miệng là cá»a chÃnh. Mình không cho hắn nhảy qua cá»a sổ, chứ còn cá»a chÃnh thì tha hồ. á»”i, xoà i, bưởi, máºn gì Ä‘á»u qua được tuốt!
Ngay sau "quyết định" cá»§a Xuyến, Phán cá»§i láºp tức được triệu táºp.
Lần nà y, Phán không còn bỡ ngỡ nữa. Vừa nghe Xuyến gá»i, anh đã bước lại, cưá»i há»i:
- Là m thơ nữa ha??
- Trá»i đất! - Xuyến trợn mắt - Má»›i ăn có má»™t chầu chè mà sao đầu óc bạn thông minh sáng láng hẳn ra váºá»·
- Thông minh gì đâu! - Phán bẽn lẽn - Các bạn kêu tôi thì chỉ có nhỠlà m thơ thôi chứ có chuyện gì!
- Ãừng nói váºy mất Ä‘oà n kết lắm à nghen! Tụi nà y chÆ¡i vá»›i bạn vì quý bạn chứ không phải để nhá» vả đâu à !
Bi. Xuyến thình lình "lên lá»›p", Phán sượng sùng quay mặt Ä‘i chá»— khác. Thấy váºy, Xuyến vá»™i trấn an:
- Nhưng lần nà y thì đúng là tụi nà y định nhá» vả bạn tháºt!
Nói xong, Xuyến cưá»i toe. Thục và Cúc Hương cÅ©ng không nhịn được cưá»i trước kiểu ăn nói tráo trở cá»§a bạn mình. Chỉ có Phán là vẫn còn ngượng ngáºp. Anh dè dặt há»i:
- Các bạn định nhá» tui là m thÆ¡ gá»i cho anh chà ng Phong Khê bữa trước phải không?
- Ừ, nhưng lần nà y không phải là thÆ¡ lục bát nữa đâu! Song thất lục bát chÃnh hiệu đấy!
Vừa nói, Xuyến vừa chìa bà i thơ của Phong Khê cho Phán xem.
Phán Ä‘á»c lướt qua tá» giấy rồi cháºm rãi há»i:
- Bây giá» các bạn muốn trả lá»i như thế nà á»
Xuyến chưa kịp lên tiếng thì Cúc Hương đã hùng hổ đáp:
- Bạn nói cho hắn biết là dù hắn có quen biết vá»›i tụi nà y hay không, tụi nà y cÅ©ng cóc thèm để ý đâu. Bảo hắn đừng có giở giá»ng ỡm á» ra nữa. Mà hãy táºp trung tư tưởng xem ở nhà có món gì ngon ngon nhá»› gá»i sá»›m cho tụi nà y... là m bà i táºp!
- Bà i táºp gì? - Phán chưng há»ng.
- Bà i táºp "kiểm tra miệng" chứ bà i táºp gì! Sao bạn "cháºm tiêu" quá váºá»·
Nghe Cúc Hương chê mình "cháºm tiêu", Phán không dám há»i tá»›i há»i lui. Như lần trước, Phán chắp tay sau lưng Ä‘i qua Ä‘i lại, mồm lẩm nhẩm. Ãã quen vá»›i "hoạt động sáng tác" cá»§a Phán, ba cô gái không còn tròn mắt kinh ngạc nữa.
Bỗng nhiên Phán dừng lại. Cúc Hương nheo mắt:
- Má»i giò rồi ha??
Phán cưá»i:
- Xong rồi! Các bạn lấy giấy ra đi!
- Bạn là m thơ lẹ ghê! Không thua gì trạng Quỳnh vẽ giun!
Vừa nịnh ná»t, Cúc Hương vừa láºt táºp xé giấy đưa cho Xuyến.
Trước ánh mắt hau háu cá»§a ba cô gái, Phán khoan thai Ä‘á»c:
Dù quen biết hay không qien biết
Thì tụi nà y có thiết tha chi
Thực lòng thì có thứ chi
Ä‚n ngon nhá»› gá»i cấp kỳ, bạn Æ¡i!
Bà i thÆ¡ cá»§a Phán thể hiện đầy đủ ná»™i dung Cúc Hương yêu cầu. Vì váºy, Phán vừa Ä‘á»c xong, Cúc Hương liá»n vá»— tay khen ầm:
- Tuyệt cú mèo! Bạn đúng là má»™t ngôi sao sáng trên bầu trá»i văn nghệ!
Xuyến cÅ©ng gáºt gù, tấm tắc:
- ThÆ¡ hay không kém gì thÆ¡ cá»§a thi sÄ© Tò Te trên báo Má»±c TÃm. Mặc dù chữ "chi" lặp lại tá»›i hai lần nhưng "khuyết Ä‘iểm" nà y thá»±c ra không đáng kể lắm!
Lần nà o khen thÆ¡ Phán, Xuyến cÅ©ng Ä‘á»u chêm và o má»™t câu xiên xá». Nhưng Phán là m bá»™ như không để ý. Anh quay sang Thục:
- Thục thấy saá»
Phán tưởng Thục sẽ khen mình như Xuyến và Cúc Hương. Nhưng Thục lại nhăn mặt:
- Bà i thơ kỳ quá!
Phán chột dạ:
- Dở quá hả Thục?
- Không phải dở nhưng nghe nó vô tình và trắng trợn sao sao ấy!
Lá»i phê bình cá»§a Thục khiến Phán đâm lúng túng. Anh chá»›p mắt phân bua:
- Nhưng đó là ý Cúc Hương mà !
- Trá»i Æ¡i, bạn đùng có nghe lá»i con Thục! - Cúc Hương hừ giá»ng - Nó bị tay Phong Khê kia há»›p hồn mất rồi!
- Mà y đừng có nói báºy! - Thục nạt Cúc Hương và thò tay định ngắt khiến Cúc Hương phải hấp tấp lùi xa ra.
Phán đứng như chôn chân tại chá»—. Anh ngẩn ngÆ¡ nhìn ba cô gái, không biết phải nghe lá»i ai. Nhưng rồi không thấy Thục nói gì thêm sau khi bi. Núc Hương chặn giá»ng, Phán má»›i yên tâm dá»i gót. Ra tá»›i cá»a, anh bá»—ng nghe tiếng Xuyến gá»i vói theo:
- Chiá»u mai nhá»› Ä‘i ăn chè vá»›i tụi nà y nữa nghen!
Sau khi gởi lá thư "vô tình và trắng trợn" Ä‘i rồi, Xuyến, Thục và Cúc Hương nÆ¡m ná»›p chá» xem Phong Khê sẽ phản ứng như thế nà o. Nhưng sau bốn ngà y chỠđợi, Phong Khê vẫn bặt vô âm tÃn. Trưa nà o đến lá»›p, ba cô gái cÅ©ng Ä‘á»u nóng ruá»™t nghiêng đầu dòm và o ngăn bà n nhưng lần nà o há» cÅ©ng thất vá»ng quay ra. Những lần trước, trá»… nhất là ba hôm đã có thư hồi âm. Nhưng lần nà y, đã quá má»™t ngà y mà ngăn bà n vẫn trống rá»—ng. Thư cÅ©ng không mà bánh trái cÅ©ng không.
Ba cô gái Ä‘á»u lá»™ vẻ bồn chồn mặc dù không ai nói ai. Từ ngà y anh chà ng Phong Khê đánh tiếng là m quen, rồi thư Ä‘i tin lại, cuá»™c trò chuyện thầm lặng dưới ngăn bà n đã trở thà nh má»™t niá»m vui quen thuá»™c vá»›i ba cô gái. Tây giá» anh chà ng Phong Khê không rõ mặt mÅ©i kia đột nhiên im tiếng khiến há» cảm thấy thiếu thiếu má»™t cái gì. Cái ngăn bà n hình chữ nháºt chá»— Thục ngồi bây giá» không còn là má»™t há»™p thư bà máºt và hấp dẫn nữa mà giống như má»™t cái hang rá»—ng tuếch và nhạt nhẽo.
Thục là ngưá»i buồn nhất. Lúc nà o nó cÅ©ng bần thần trong ná»—i ngóng đợi mÆ¡ hồ. Má»—i lần nhá»› lại ná»™i dung bức thư, Thục lại cảm thấy áy náy và ngượng ngáºp. Thục đâm ra trách Xuyến và Cúc Hương. Nó giáºn lây cả Phán cá»§i. Phán cá»§i khù khá», Xuyến và Cúc Hương bảo sao cứ nhắm mắt là m theo, chẳng thèm phân biệt phải tráị Ãể rốt cuá»™c, Phong Khê đâm ra oán trách và nghỉ chÆ¡i vá»›i Thục không má»™t lá»i báo trước. Mà Phong Khê đâu phải là anh chà ng tệ hại, "âm mưu Ä‘en tối" như Xuyến nghÄ©. Từ ngà y "là m quen" vá»›i Phong Khê, Thục chẳng thấy anh ta có "âm mưu" gì. Phong Khê chỉ hết lòng chiá»u chuá»™ng bá»n Thục. Anh ta chỉ muốn bá»n Thục vui.
Không chỉ riêng Thục, cả Xuyến và Cúc Hương cÅ©ng bắt đầu thấy ân háºn vá» lá thư quá trá»›n cá»§a mình. Chiá»u ngà y thứ tư, Thục nghe Xuyến thở dà i "tá»± kiểm":
- Lần nà y tụi mình lỡ tay ra đòn mạnh quá, Cúc Huơng ơi!
Cúc Hương phân trần:
- Ãâu phải do tụi mình! Tại sức chịu đựng cá»§a hắn kém quá! Không vượt qua nổi sá»± thá» thách cá»§a tao và mà y thì hắn đâu có đủ tư cách "cầu hôn" con Thục!
Nếu như má»i lần, Thục sẽ không tha cho tá»™i ăn nói sà m sỡ cá»§a Cúc Hương. Nhưng hôm nay, Thục ngồi im, chẳng buồn nhếch mép. Nó mải nghÄ© ngợi táºn đâu đâu. Nó Ä‘ang hình dung gương mặt rầu rÄ© cá»§a anh chà ng Phong Khê khi Ä‘á»c thấy hà ng chữ "dù quen biết hay không quen biết, thì tụi nà y có thiết tha chi..."
Trong khi bá»n Thục chá» thư cá»§a anh chà ng Phong Khê đến mòn con mắt thì Phán cá»§i bá»—ng "tương" má»™t bà i thÆ¡ lên báo Má»±c TÃm khiến cả lá»›p xôn xao. Lần nà y, bạn bè xôn xao không phải vì thÆ¡ Phán được đăng lên báo mà vì ná»™i dung "liá»u mạng" cá»§a bà i thÆ¡. Ngay cả bá»n Xuyến khi Ä‘á»c bà i thÆ¡ cÅ©ng cảm thấy ngỡ ngà ng.
Bà i thÆ¡ có tá»±a đỠ"Cô em hiá»n thục" và chỉ có tám câu:
Cô em hiá»n thục
Gặp từ hôm qua
Nhớ từ hôm trước
Thương em nhất nhÃ
Em không lém lỉnh
Như là ngưá»i ta
Bông hoa bẽn lẽn
Là em đấy mà !
Giá»ng thÆ¡ dịu dà ng và đầy tình cảm, ý tứ lại quá rõ rà ng. Bạn bè trong lá»›p ai cÅ©ng nghÄ© Phán viết cho Thục. Và những lá»i chòng ghẹo không ngá»›t "nổ" ra trong giá» chÆ¡i:
- Lớp mình bữa nay có hiện tượng lạ, tụi mà y ơi!
- Một tình yêu sét đánh! - Một đứa hét ầm.
Má»™t giá»ng cưá»i cợt phụ há»a:
- Sét đánh trúng... đống củi, và củi đã bốc cháy phừng phừng, ha ha...
Có đứa tinh quái ông ổng hát:
- Ãá»i tôi cô đơn nên yêu ai cÅ©ng cô đơn...
Cả lá»›p cưá»i rầm, có đứa gõ bà n thùng thùng nhịp theo.
Ngưá»i ấm ức nhất trong vụ nà y là Hoà ng Hòa. Thá»i gian gần đây, thấy Phán thưá»ng cặp kè Ä‘i ăn chè vá»›i bá»n Xuyến, Hoà ng Hòa đã thấy gai mắt. Nay lại thêm bà i thÆ¡ ướt át kia xuất hiện, anh cà ng cay cú. Vì váºy, trước những trò đùa nghịch tai ác cá»§a các bạn, Hoà ng Hòa cố tình giả Ä‘iếc là m ngÆ¡.
ÃÆ°á»£c lá»›p trưởng "báºt đèn xanh", lÅ© bạn quá»· quái cà ng khoái chà tuôn ra đủ lá»i trêu chá»c. CÅ©ng may, vì sợ hai cái đà i phát sóng siêu tần số cá»§a Xuyến và Cúc Hương nên không ai dám nhắc đến tên Thục. Nếu không, chẳng biết má»i chuyện sẽ còn "ầm Ä©" đến đâu!
Còn Phán, trước sau anh vẫn ngồi im chịu tráºn. Mấy lần, Phán định đứng dáºy bá» ra ngoà i nhưng lòng tá»± ái khiến anh lưỡng lá»± và rốt cuá»™c anh đã chẳng nhúc nhÃch. Anh cÅ©ng không dám mở miệng phân trần hay chống chế. Là m váºy có khác nà o đổ thêm dầu và o lá»a. Phán tá»± nhá»§, tốt nhất là nÃn nhịn ra vẻ ta đây là chiếc lá khoai, đổ bao nhiêu nước ra ngoà i bấy nhiêu.
NghÄ© váºy, Phán cứ ngồi trÆ¡. Trong lá»›p, Phán chẳng chÆ¡i thân vá»›i ai nên cÅ©ng chẳng ai bênh vá»±c anh. Chỉ toà n là những khoèo vá»›i móc. Vả lại, đây là má»™t vở kịch hiếm có, thuá»™c loại "nghìn năm má»™t thuở", nên cÅ©ng chẳng ai muốn nó hạ mà n sá»›m là m gì. Trong đám bạn bè, chỉ có Xuyến, Thục và Cúc Hương là có thiện cảm vá»›i Phán, bởi anh là "cố vấn văn chương" cá»§a ho.. Nếu Xuyến và Cúc Hương chịu "mở máy" thì những cái miệng nhao nhao kia chắc chắn sẽ "tắt đà i" ngay. Nhưng khổ ná»—i, vụ nà y lại liên quan đến "tiểu thư" Thục, nên Xuyến và Cúc Hương đà nh phải ngáºm bồ hòn là m ngá»t, sợ bạn bè suy diá»…n và gán ghép báºy ba.. Vì váºy, tuy phá»›i tỉnh ngoà i mặt nhưng trong bụng Xuyến và Cúc Hương tức anh ách. Lần đầu tiên, chúng buá»™c phải ngáºm miệng nghe ngưá»i ta nói xiên nói xỠđến "ngưá»i cá»§a mình". Cà ng tức, Xuyến và Cúc Hương cà ng rá»§a thầm Phán tÆ¡i bá»i. ChÃnh tại bà i thÆ¡ chết tiệt cá»§a anh, chúng má»›i lâm và o tình trạng oái ăm nà y.
Khác vá»›i hai bạn, trước những sá»± việc vừa xảy ra, Thục ngạc nhiên hÆ¡n là tức tối. Nó không hiểu tại sao cái anh chà ng Phán cá»§i cục mịch kia lại "có gan" để ý mình và lại dám đăng má»™t bà i thÆ¡ lãng mạn như thế lên báo cho thiên hạ chá»c ghẹo. Thục cÅ©ng không rõ có phải Phán là m bà i thÆ¡ đó cho mình không, hay lại cho má»™t cô gái nà o khác. NghÄ© vẩn vÆ¡ má»™t hồi, Thục bá»—ng quên mất Phán cá»§i mà lại nhá»› đến... Phong Khê. Phong Khê không những là m thÆ¡ mà còn tặng quà cho Thục. Ãã váºy, anh còn bị bá»n Thục hà nh hạ thê thảm, mắng nhiếc đủ Ä‘iá»u. So vá»›i Phán cá»§i, Phong Khê nhát gan hÆ¡n nhiá»u. Snh ta không dám đăng thÆ¡ lên báo mà chỉ giấm giúi và o ngăn bà n. Nhưng nếu anh ta gá»i đến báo, chắc cÅ©ng chẳng ai đăng. ThÆ¡ Phong Khê không thể sánh được vá»›i thÆ¡ Lê Huy Phán. ThÆ¡ cá»§a anh chỉ có thể đăng ở trong... ngăn bà n cá»§a Thục thôi. Nhưng không biết từ nay anh ta có còn gá»i bà i nà o tá»›i "đăng" nữa không! Hay là anh ta đã giáºn bá»n Thục và quyết định "ra Ä‘i không bao giá» trở lại"? NghÄ© đến đây, bất giác Thục buông má»™t tiếng thở dà i.
Cúc Hương quay sang:
- Là m gì thở dà i nghe sầu Ä‘á»i váºy, cô nương?
Thục giáºt thót, tưởng Cúc Hương khám phá ra tâm sá»± cá»§a mình. Nó đỠmặt ấp úng:
- Có gì đâu!
Cúc Hương vỗ vỗ tay lên vai Thục:
- Ãừng buồn nữa! Tao và con Xuyến sẽ thay mặt mà y há»i tá»™i nó giùm cho!
Tưởng Cúc Hương nói Phong Khê, Thục lắc đầu nguầy nguáºy:
- Thôi, thôi! Chuyện nà y là do mình chứ đâu phải tại ngưá»i ta!
- Sao lại do mình? - Cúc Hương trợn mắt - Tá»± nhiên nó cao hứng nó "phang" bà i thÆ¡ gà mổ kia lên báo khiến tụi mình"ê" cả mặt, không há»i tá»™i nó sao được!
Biết Cúc Hương đòi há»i tá»™i Phán, Thục thở phà o:
- Tùy tụi mà y.
Chiá»u đó, đợi đến giá» vá», Xuyến và Cúc Hương bắt đầu triển khai chiến dịch "truy lùng thá»§ phạm". Sợ tụi bạn trong lá»›p xầm xì, ba cô gái không dám chặn Phán trong sân trưá»ng, mà lẽo đẽo Ä‘i theo ra táºn cổng.
Phán chẳng hay biết gì. Thoát khá»i sá»± châm chá»c cá»§a lÅ© bạn độc miệng, anh cắm cúi rảo bước, không hay mình Ä‘ang bị theo dõi. Mãi đến khi ngoặt quanh má»™t phố vắng, Phán má»›i ra thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm và bắt đầu Ä‘i cháºm lại. Mhỉ đợi có váºy, Xuyến và Cúc Hương vá»™i vã vượt lên, bá» Thục lững thững phÃa sau.
Hai cô gái đến sát sau lưng, Phán vẫn chưa phát hiện. Ãang Ä‘i lÆ¡n tÆ¡n, anh bá»—ng giáºt bắn ngưá»i khi nghe tiếng Xuyến nóng hổi sau gáy:
- Chà o nhà thơ.
Phán quay phắt lại, mặt không giấu vẻ thảng thốt:
- Kìa Xuyến!
Cúc Hương tiến lại:
- Tui nữa chi!
Phán cưá»i gượng gạo:
- Các bạn là m tui hết hồn!
Cúc Hương gáºt gù:
- Bạn "hết hồn" cÅ©ng đúng thôi! Ai có táºt mà chẳng giáºt mình!
Cú "móc trái" cá»§a Cúc Hương khiến nhà thÆ¡ Lê Huy Phán... hết là m thÆ¡ nổi. Anh đứng sững giữa đưá»ng như cây cá»™t Ä‘iện đứt giây. DÄ© nhiên Phán biết Cúc Hương muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì. Nhưng nhất thá»i anh chưa nghÄ© ra cách đối phó, đà nh cưá»i ruồi nghÄ© kế. Tháºt ra Phán không ngại đấu khẩu vá»›i Cúc Hương. Anh chỉ ngán Xuyến. Xuyến cà khịa không thua gì Cúc Hương, lại giá»i tà i ngụy biện. Trong "nghá»" ăn nói, Xuyến "thà nh danh" rất sá»›m. Ngay từ năm lá»›p mưá»i, má»—i lần nhắc đến Xuyến, tụi bạn thưá»ng kháo nhau câu vè "nói xuôi cÅ©ng được, nói ngược cÅ©ng xong, đừng hòng nói lại", huống hồ gì bây giá», Xuyến đã có thêm hai năm "tráºn mạc". HÆ¡n nữa năm ngoái Xuyến từng là m lá»›p trưởng và là má»™t trong những lá»›p trưởng có "uy" trong toà n trưá»ng. Gì chứ kinh nghiệm "trấn áp" kẻ khác thì Xuyến có thừa. Phán Ä‘ang nÆ¡m ná»›p nghÄ© đến Xuyến thì Xuyến đã lên giá»ng "trấn áp" ngay:
- Là m gì mà "trầm-tư-lá»±" dữ váºá»· Bá»™ bạn tÃnh là m thÆ¡ đăng báo Má»±c TÃm nữa ha??
- Ãâu có! - Phán ấp úng và khẽ than thầm trong bụng:
- Sao váºá»· Phải đăng thêm và i bà i nữa má»›i có "ép-phê" chứ thương ngưá»i ta mà đăng má»™t bà i thì ăn thua gì! - Xuyến há»i, giá»ng tỉnh rụi.
Phán nhăn nhó:
- Tui có thương ai đâu mà mấy bạn nói váºy!
Cúc Hương trừng mắt:
- Bạn là m thơ đòi thương "cô em Thục" của tụi nà y mà bây giỠchối hả!
- Tui viết "cô em hiá»n thục" chứ "cô em Thục" hồi nà o!
Cúc Hương át giá»ng:
- Thục hay hiá»n thục gì cÅ©ng là Thục thôi! Bạn đừng có hòng qua mặt tụi nà y!
Phán chưa kịp chống đỡ lá»i buá»™c tá»™i cá»§a Cúc Hương, Xuyến đã hừ mÅ©i, lên án tiếp:
- Bạn "kết môđden" con Thục, bạn muốn bÆ¡m nó lên táºn mây xanh thì kệ xác bạn, mắc má»› chi bạn dìm tôi vá»›i con Cúc Hương xuống tuốt... vÅ©ng lầy tá»™i lỗỉ
- Trá»i đất Æ¡i! - Phán vò đầu - Bạn nói cái gì nghe khá»§ng khiếp quá váºy! Tôi dìm các bạn xuống vÅ©ng lầy gì gì đó hồi nà á»
- Chứ còn gì nữa! - Xuyến nghiêm mặt - Bạn khen con Thục nà o là "bông hoa bẽn lẽn", nà o là "em không lém lỉnh như là ngưá»i ta", có khác nà o bạn bảo con Thục là thiên thần, còn hai đứa tôi là ác quá»· ma vương âm ty địa phá»§ tháºp Ä‘iện diêm la mưá»i ba cá»a ngục...
Xuyến chưa "xổ" hết câu, Phán đã vội đưa tay bịt chặt hai tai, miệng lắp bắp:
- Thôi, thôi, cho tui xin! Bạn đừng có gieo tiếng ác cho tui nữa!
Thấy đối phương đã ngấm đòn ê ẩm, Xuyến quay sang Cúc Hương, nháy nháy mắt. Cúc Hương liá»n hắng giá»ng, từ tốn:
- Thá»±c ra tụi nà y cÅ©ng không muốn "kết án" bạn là m gì. Dù sa bạn cÅ©ng đã giúp đỡ tụi nà y rất nhiá»u trong "sá»± nghiệp văn chương" những ngà y vừa qua. Nhưng tụi nà y chỉ chịu bá» qua "vụ án" vừa rồi nếu bạn cÅ©ng thà nh tháºt vá»›i tụi nà y như tụi nà y vẫn luôn luôn... thà nh tháºt vá»›i bạn!
Phán chột dạ:
- Chứ tui có dối gạt các bạn hồi nà o đâu!
Giá»ng Cúc Hương ngá»t như đưá»ng phèn:
- Bạn nói tháºt hén?
- Tháºt mà .
- Váºy bạn nói tháºt nữa Ä‘i! Bà i thÆ¡ vừa rồi có phải bạn viết cho con Thục nhà nà y không?
Biết sa cÆ¡ thì đã quá muá»™n, Phán đà nh đứng chết trân như Từ Hải "lâm nà n". Thục nãy giỠđứng bên, thấy váºy liá»n chá»›p mắt quay mặt Ä‘i chá»— khác. Còn Xuyến thì khụt khịt mÅ©i "đế" thêm:
- Không tiện "ừ" thì gáºt đầu ra dấu cÅ©ng được!
Phán ná»a cưá»i ná»a khóc. Không biết nên gáºt đầu hay lắc đầu, anh cứ lóng nga lóng ngóng như ngá»ng xem chuông, bụng không ngá»›t than thầm. Muôn sá»± cÅ©ng tại "nhân váºt" Phong Khê kia mà ra. Hôm trước, dưới sá»± "chỉ đạo" cá»§a Cúc Hương, Phán đã "tặng" anh ta những câu thÆ¡ nặng như búa bổ. Thá»±c lòng Phán không muốn viết những câu thÆ¡ đó. Nó có vẻ bất nhẫn là m sao! Dù Phán biết đó chỉ là những lá»i bỡn cợt, không có ác ý gì, anh vẫn cảm thấy run tay. Trong ba cô gái, chỉ có Thục là có tâm trạng giống anh. Hôm đó, Thục lá»™ vẻ áy náy và thẳng thắn lên tiếng phê bình. Mặc dù sau đó bà i thÆ¡ vẫn được gá»i Ä‘i nhưng tấm lòng hồn háºu cá»§a Thục đã khiến Phán cảm động vô cùng. Thế là không nén được, anh đã viết bà i thÆ¡ "Cô em hiá»n thục" và gá»i cho báo Má»±c TÃm.
Khi là m tất cả những Ä‘iá»u đó, Phán không ngá» hà nh động cá»§a anh lại gây xôn xao đến như váºy. Hết bị bạn bè trong lá»›p trêu chá»c đến bị bá»n Xuyến cháºn đưá»ng "vấn tá»™i". Như lúc nà y đây, anh Ä‘ang loay hoay giữa chiếc bẫy cá»§a Xuyến và Cúc Hương, mặt đỠnhư tắc kè say thuốc, chỉ biết là m thinh chá»... trá»i xuống cứu.
Nhưng lâu tháºt lâu mà trá»i chẳng xuống. Cúc Hương sốt ruá»™t nhìn Phán:
- Không ý kiến ý cò gì hết tức là bạn thừa nháºn tá»™i lá»—i cá»§a mình rồi phải không?
Giá»ng Ä‘iệu "hình sá»±" cá»§a Cúc Hương khiến Phán nhăn mặt:
- à kiến gì bây giá»...
Xuyến khoát tay:
- Bạn không ý kiến gì thì để tui ý kiến! Thứ nhất, - Xuyến hắng giá»ng - bạn đừng nên mÆ¡ tưởng viá»…n vông đến con Thục nhà nà y nữa. Nó đã "có nÆ¡i có chá»—" rồi. Anh chà ng Phong Khê kia chÃnh là ... ngưá»i tình trong má»™ng cá»§a tụi nà y, à quên, cá»§a con Thục. Bạn đừng thấy tụi nà y "hà nh hạ" anh ta mà tưởng bở nhà o vô chiếm chá»—. Thá»±c ra tụi nà y muốn thá» thách xem anh ta có đủ kiên trì và nghị lá»±c vượt qua sóng gió tình trưá»ng hay không thôi...
Xuyến nói đến đây, Cúc Hương không nhịn được bèn che miệng cưá»i "hà hÃ" khiến Xuyến phải quay lại trừng mắt:
- Im cho ngưá»i lá»›n nói chuyện mà y!
Rồi để khá»a lấp tiếng cưá»i không đúng chá»— vừa rồi cá»§a Cúc Hương, Xuyến vá»™i vã quay sang Phán, nghiêm trang tiếp:
- Từ cái thứ nhất suy ra cái thứ haị Ãó là tụi nà y muốn nhá» bạn Ä‘em cái tà i thÆ¡ cá»§a mình ra để "ứng đối" vá»›i anh chà ng Phong Khê chứ không phải để "tán tỉnh" con Thục. Phải nói trước đâu đó đà ng hoà ng kẻo "cá»™ng tác" vá»›i tụi nà y má»™t thá»i gian bạn lại Ä‘i chệch mục tiêu khiến tụi nà y phải "uốn nắn" mệt quá!
Nghe Xuyến lên giá»ng "sư phụ", Phán rầu thúi ruá»™t, chỉ mong "chia tay" cho le.. Nhất là Thục đứng bên cạnh thỉnh thoảng lại quay mặt Ä‘i chá»— khác cưá»i chúm chÃm khiến bụng anh cứ giáºt thon thót. Vì váºy, Xuyến vừa nói xong, Phán đã gáºt đầu lia:
- ÃÆ°á»£c rồi, tui đồng ý hết! Thôi, tui Ä‘i nghen!
Rồi không đợi bá»n Xuyến kịp nói thêm tiếng nà o, Phán quay mình Ä‘i như chạy. Nhưng cÅ©ng như lần trước, Xuyến đâu chịu "buông tha" Phán má»™t cách dá»… dà ng.
- Khoan đã! - Xuyến gân cổ gá»i - Ãâu có dứt áo ra Ä‘i má»™t cách đơn giản váºy! Còn chuyện nà y nữa!
Cực chẳng đã, Phán phải ngoảnh cổ lại. Mặt anh nhăn như ăn phải trái ớt hiểm:
- Chuyện gì nữa váºá»·
Xuyến "cưá»i tình":
- Tui mới nói với bạn có hai chuyện! Còn chuyện thứ ba!
Phán khổ sở:
|

17-09-2008, 08:37 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 5
- Thứ ba, thứ tư gì nói đại ra hết cho rồi! Tui... đói bụng thấy mồ mà các bạn cứ bắt tui đứng đây hoà i!
Xuyến nhún vai:
- Bạn háu ăn như váºy mà cÅ©ng bà y đặt là m thÆ¡ tình cho con Thục! Nhưng thôi, lát nữa tụi nà y sẽ dẫn bạn vá» nhà ăn... cÆ¡m nguá»™i. Còn bây giá» thì bạn ráng nhịn đói nghe xong chuyện nà y đã...
Phán nóng lòng muốn lên tiếng giục nhưng sÆ¡. Xuyến lại nổi hứng móc ngoéo qua chuyện khác, đà nh kiên nhẫn vểnh tai chá».
Xuyến gáºt gà gáºt gù năm, sáu cái má»›i bắt đầu hắng giá»ng:
- Chuyện thứ ba là nhá» bạn là m tiếp má»™t bà i thÆ¡ gá»i cho anh chà ng Phong Khê. Hôm trước bạn viết cách sao mà anh ta trốn luôn, không cung cấp thá»±c phẩm cho tụi nà y nữa. Bây giá» bạn phải có bổn pháºn là m má»™t bà i thÆ¡ "dụ dá»—" anh ta quay vá» vá»›i... con Thục!
- Bà i thơ trước đâu phải do tui nghĩ ra! - Phán chép miệng phân trần - Tui viết theo ý Cúc Hương chứ bộ!
Nghe Phán quy trách nhiệm cho mình, Cúc Hương nghinh mặt:
- Thì dÄ© nhiên là viết theo ý tui rồi! Chứ để bạn viết theo ý bạn thì bạn đâu có thèm là m thÆ¡ gá»i cho anh chà ng Phong Khê! Bạn chỉ khoái là m thÆ¡ cho "cô em hiá»n thục" cá»§a bạn thôi!
Bi. Cúc Hương Ä‘iểm ngay "yếu huyệt", Phán đà nh ngáºm tăm, không dám hó hé ná»a tiếng. Thấy váºy, Xuyến cưá»i cưá»i:
- Viết theo ý ai cÅ©ng váºy thôi! Chuyện đã lỡ rồi, bây giá» bạn phải "ra tay tế độ" cho tụi nà y, là m ngay má»™t bà i thÆ¡ "cấp cứu"...
Thục sè sẹ đặt bà i thÆ¡ Phán vừa sáng tác và o trong ngăn bà n. Nó tháºn trá»ng đến mức tưởng như mảnh giấy nhá» kia có thể tan biến bất cứ lúc nà o. Trong bà i thÆ¡ đó, bá»n Thục đã ngá» lá»i xin lá»—i Phong Khê, rằng những lá»i lẽ quá đáng trong lá thư trước chỉ là sá»± bỡn cợt, chẳng cần để tâm là m gì cho mệt, và cho rằng bá»n Thục chÆ¡i vá»›i bạn là do quý mến chứ không phải vì... ham ăn, mong Phong Khê đừng hiểu lầm mà mang tá»™i vá»›i... trá»i đất!
Khi nghe yêu cầu cá»§a Xuyến vá» "bà i thÆ¡ cấp cứu", Phán không giấu được nụ cưá»i chế nhạo. Cúc Hương nhác thấy, liá»n trừng mắt:
- Bạn cưá»i cái gì váºá»· Chá»c quê tụi nà y ha??
- Tui đâu dám!
Phán đáp vá»›i vẻ hiá»n là nh nhưng Cúc Hương vẫn cảm thấy nhá»™t nhạt. Mặc dù Phán không nói ra nhưng chắc anh Ä‘ang cưá»i thầm trong bụng! Cúc Hương nghÄ© váºy và tá»± dưng nó cảm thấy bá»±c mình. Nó bá»±c Xuyến, bá»±c Thục và bá»±c cả chÃnh nó. Tá»± nhiên viết thư chá»c ghẹo ngưá»i ta đã Ä‘á»i bây giá» nhún mình xin ngưá»i ta... tha lá»—i, tháºt chẳng giống ai! Nhưng sá»± thể đã đến nước nà y, quả chẳng còn cách nà o khác. Nhất là con Thục, từ ngà y anh chà ng Phong Khê rút lui không kèn không trống, mặt mà y nó buồn thiu đến tá»™i.
Bụng ấm ức sẵn, giá» lại thấy Thục cứ lúi húi vá»›i mẩu giấy trong ngăn bà n, Cúc Hương đâm xẳng giá»ng:
- Liệng đại nó vô trong đó! Mà y là m gì rụt rụt rè rè cả buổi váºy!
Không quan tâm đến vẻ giáºn dá»—i cá»§a Cúc Hương, Thục mÆ¡ mà ng há»i:
- Chẳng biết lần nà y anh ta có hồi âm cho tụi mình không?
Cúc Hương cà ng điên tiết:
- Hồi âm hay không, kệ xác hắn! Lần nà y mà hắn còn im hÆ¡i lặng tiếng, tụi mình nhất định "xù đẹp" luôn, không có năn nỉ ỉ ôi gì nữa hết! Tháºt tao chưa thấy ai "vô tình bất nghÄ©a"như "thằng cha" nà y!
Cứ má»—i lần nghÄ© đến chuyện phải viết thư xin lá»—i, Cúc Hương lại mạt sát Phong Khê không tiếc lá»á»‹ Ãiệu bá»™ cá»§a nó hung hăng hệt má»™t con gà chá»i. Nhưng qua hai ngà y sau, khi trong ngăn bà n cá»§a Thục xuất hiện lá thư hồi âm cá»§a Phong Khê kèm theo ba thá»i chocolat, cÅ©ng chÃnh Cúc Hương là ngưá»i đầu tiên ca ngợi Phong Khê lên táºn mây xanh:
- Tháºt tao chưa thấy ai ăn ở có tình có nghÄ©a như anh chà ng nà y! Ngưá»i "dá»… thương" như váºy đúng là nằm mÆ¡ cÅ©ng không thấynổi! - Rồi nó quay sang thục, chép miệng - Con Thục nà y thiệt tốt phước!
Thục "xÃ" má»™t tiếng:
- Bữa trước mà y rá»§a anh ta tối mà y tối mặt, bữa nay thấy có ăn, lại trở giá»ng tâng bốc, tháºt chẳng biết mắc cỡ chút nà o!
Cúc Hương nhướng mắt:
- Mà y đừng có bôi bác bạn bè! Tao khen hắn là khen sự thông minh của hắn chứ đâu phải vì mấy thanh chocolat "hối lộ" kia!
- Khen sự thông minh? - Thục ngạc nhiên.
- Chứ sao! - Cúc Hương cưá»i hì hì - Vừa rồi mình viết thư bảo vá»›i hắn là mình chÆ¡i vá»›i bạn vì quý bạn chứ không phải vì ham ăn, hắn biết ngay là mình nói dối nên tiếp tục gá»i chocolat cho mình. Như váºy hắn chẳng phải hạng ngưá»i thông minh xuất chúng là gì.
Lối giải thÃch cá»§a Cúc Hương khiến Thục không nhịn được cưá»i. Nó Ä‘ang định lên tiếng bắt bẻ thì Xuyến đã gá»i giáºt:
- Lại đây tụi mà y Æ¡i! Lại xem anh chà ng Phong Khê giở giá»ng "ghen tuông" vá»›i con Thục nhà mình nè!
Cúc Hương nãy giá» lo cãi cá» xung quanh mấy thá»i kẹo, quên bẵng mất lá thư cá»§a Phong Khê, nay nghe Xuyến gá»i, liá»n nhảy bổ lại. Thục cÅ©ng muốn chạy à o tá»›i nhưng những Ä‘iá»u Xuyến vừa "thông báo" khiến nó không dám lá»™ vẻ nôn nóng, sợ hai bạn trêu. Tim nhảy lô-tô trong ngá»±c, Thục bước từng bước má»™t, cố là m ra vẻ thản nhiên.
Cúc Hương vừa lướt mắt qua bà i thơ, đã la ầm:
- Chà chà , anh chà ng "nổi máu Hoạn Thư" lên rồi, Thục ơi!
Thục tò mò liếc và o mảnh giấy trên tay Xuyến. Những dòng chữ in hoa quen thuá»™c Ä‘áºp và o mắt nó:
Mấy hôm nay ốm nằm nhÃ
Chứ không phải trách gì ba bạn hiá»n
Nằm nhà đá»c báo giải phiá»n
Má»›i hay có kẻ thương "hiá»n thục" kia
Chút lòng thán phục, xin chia...
Bên dưới bà i thÆ¡ là dòng tái bút: "Xin tạm biệt. Hẹn tái ngá»™ sau khi thi xong há»c kỳ hai. Ký tên: Phong Khê".
Thục Ä‘á»c xong lá thư, thở dà i lẩm bẩm:
- Hóa ra anh chà ng nà y cÅ©ng ham há»c gá»›m!
Cúc Hương gáºt gù:
- "Vui duyên mới không quên nhiệm vụ" mà !
Xuyến tặc lưỡi:
- Chưa chắc đó đã là lý do chÃnh!
- Sao mà y biết? - Thục tròn mắt.
- Sao lại không biết! - Xuyến nhếch mép vẻ từng trải - Tao còn lạ gì tâm lý cá»§a tụi con trai! Hắn thấy Phán cá»§i là m thÆ¡ tán tỉnh mà y nên đâm ra sầu Ä‘á»i muốn "nghỉ ngÆ¡i" má»™t thá»i gian để... băng bó vết thương lòng. ChÃnh vì váºy mà hắn đòi "tạm biệt" chứ chẳng phải báºn ôn thi gì sất!
Thục chưa kịp nói gì, Cúc Hương đã vá»™i và ng phụ há»a:
- Con Xuyến nói đúng! Bà i thÆ¡ cá»§a Phán cá»§i không khác nà o má»™t nhát kéo cắt đứt ngang "con đưá»ng tình ta Ä‘i" cá»§a hắn. Hắn cần phải có thá»i gian để hà n gắn lại vết thương... chiến tranh!
- Tao không tin! - Thục lắc đầu - Tụi mà y chỉ toà n nghÄ© xấu cho ngưá»i ta! Biết đâu anh ta ốm chưa khá»i! Trong thư anh ta chẳng nói anh ta ốm mấy bữa nay là gì!
- Chỉ có những đứa khá» khạo như mà y má»›i Ä‘i tin những chuyện vá»› vẩn đó! - Cúc Hương hừ mÅ©i - Hắn chẳng bệnh hoạn gì sất, chỉ ốm tương tư thôi! Ngưá»i ta bảo "yêu nhiá»u thì ốm, ôm nhiá»u thì yếu" mà ! - Rồi nhìn Thục, Cúc Hương cưá»i cưá»i - Tao thấy mà y lúc nà y cÅ©ng bắt đầu "yếu yếu" rồi đó!
Thục đỠmặt Ä‘áºp và o vai Cúc Hương:
- Nói báºy nè!
- Trúng chóc chứ báºy gì! - Cúc Hương tiếp tục trêu - Chỉ những ngưá»i thuá»™c hê. PAL như tao hoặc hê. PECAM như con Xuyến má»›i "khá»e-mạnh-mẽ" được! Còn những ngưá»i thuá»™c hê. PTSC như mà y, Hoà ng Hòa, Phán cá»§i, Phong Khê thì không "ốm-yếu-á»›t" cÅ©ng "sầu-muá»™n-phiá»n", đố có mà tươi tỉnh lên được!
Xuyến lưá»m Cúc Hương:
- Thôi, đừng có giả bá»™ ba hoa vung vÃt rồi quên mấythanh kẹo Ä‘i! Chocolat đâu, chia cho mẫi đứa má»™t cây coi!
Cúc Hương nhăn nhó chìa mấythanh kẹo ra:
- Kẹo đây nè! Mà y là m như ai cũng tham ăn như mà y không bằng!
Thục cầm lấy thanh kẹo trên tay Cúc Hương má»™t cách hững há». Chẳng hiểu sao Thục cảm thấy buồn buồn vá» lá thư cá»§a Phong Khê. Anh chẳng tá» má»™t thái độ gì vá» chuyện Phán là m thÆ¡ tặng Thục, không châm chá»c cÅ©ng không há»n dá»—i, nhưng trong những lá»i lẽ bình thản kia, Thục tưởng như mình Ä‘á»c thấu những trách móc lặng thầm giấu kÃn trong đó. Phong Khê còn bà y tá» sá»± thán phục má»™t cách khó hiểu. Tại sai lại thán phục? Anh thán phục ai, Thục hay là Phán củỉ Phải chăng đó là má»™t cách nói cay đắng? Thục tá»± há»i và không sao trả lá»i được. Ãã mấy lần, Thục định nhá» Xuyến và Cúc Hương "giải đáp tâm tình" nhưng rốt cuá»™c lại ngại ngùng không dám há»i. Nó biết Xuyến và Cúc Hương chỉ xem tất cả những chuyện Ä‘ang xảy ra như má»™t trò đùa không hÆ¡n không kém. Nhưng riêng Thục, câu chuyện vá» anh chà ng Phong Khê cứ bắt nó vẩn vÆ¡ nghÄ© ngợi và không hiểu sao những lúc nghÄ© đến anh, nó lại cảm thấy bâng khuâng xa vắng, mặc dù cho đến táºn giá» phút nà y, nó vẫn chưa biết anh là ai và mặt mÅ©i anh tròn méo thế nà o.
Ãôi lúc Thục cÅ©ng cảm thấy buồn cưá»i vá» những ý nghÄ© vá»› vẩn cá»§a mình. Cúc Hương xếp Thục và o hê. NTSC không phải là không có lý. Thục kÃn đáo, nhạy cảm, thưá»ng xúc động không đâu và o đâu. Xuyến bảo đó là thói "xúc động sảng". Nếu biết lá thư má»›i nhất cá»§a Phong Khê khiến Thục buồn đến thế nà o, hẳn Xuyến và Cúc Hương sẽ "giÅ©a" Thục thê thảm còn hÆ¡n ngưá»i ta giÅ©a móng chân... ngá»±a.
Biết váºy nên Thục đà nh bấm bụng là m thinh. Là m thinh má»™t hồi, bụng ấm ức, Thục lại rá»§a thầm anh chà ng Phán cá»§i "tÃa em hừng đông Ä‘i cà y bừa, má em hừng đông Ä‘i cà y bừa" chết tiệt kia. Tháºt chưa thấy ai "lãng xẹt" như anh ta. Thẳng thà như Hoà ng Hòa, ngồi trong lá»›p liếc Thục má»™t cái, rồi... thôi. Như váºy thì chẳng ai hay biết, bạn bè cÅ©ng không mà Phong Khê cÅ©ng không. Lại chẳng bị ai ầm Ä© trêu chá»c. Ãằng nà y Phán cá»§i chẳng thèm biết đến thái độ cá»§a Thục, cứ ngang nhiên "tương" má»™t bà i thÆ¡ lên báo hệt như ngưá»i ta quảng cáo trên ti-vi, ai mà chẳng nghe thấy. Giá»ng Ä‘iệu lại bô bô ra vẻ "ta đây cÅ©ng có má»™t cái... ngã ba lòng" khiến mấyngà y sau đó Thục xấu hổ đến mức chẳng dám nhìn mặt ai. Nhất là những khi Hoà ng Hòa ngồi dãy bên kia trông sang, Thục cà ng nóng ran cả mặt mà y.
Nhưng Hoà ng Hòa nghÄ© ngợi như thế nà o, đối vá»›i Thục Ä‘iá»u đó không quan trá»ng. Thục chỉ sÆ¡. Phong Khê hiểu lầm, dù rằng tại sao Thục lại sợ như váºy thì chÃnh Thục cÅ©ng không cắt nghÄ©a được. Nó chỉ biết nó cảm thấy thấp thá»m khi Phong Khê Ä‘á»c được bà i thÆ¡ "tai há»a" cá»§a Phán cá»§i và khi Phong Khê đòi "tạm biệt" má»™t cách đột ngá»™t thì nó lại vô cùng bứt rứt. Nó không rõ đằng sau lý do ôn thi há»c kỳ hai có còn má»™t lý do nà o khác như Xuyến nháºn xét hay không. Dù sao thì Thục cÅ©ng cố tin rằng Phong Khê không bịa chuyện, rằng anh ta đỠnghị cả bá»n tạm thá»i "cắt đứt liên lạc" chÃnh vì lợi Ãch há»c táºp cá»§a anh và cả cá»§a bá»n Thục. Vì tháºt ra kỳ thi quan trá»ng kia cÅ©ng đã đến gần. Chỉ còn má»™t tuần lá»… nữa thôi.
Khác vá»›i Thục, Xuyến và Cúc Hương chẳng tá» vẻ gì âu sầu vá» chuyện Phong Khê đòi "ngưng chiến". Lần trước, nhà thÆ¡ Lê Huy Phán lỡ tuôn ra hai câu thÆ¡ tà n nhẫn "dù quen biết hay không quen biết, thì bá»n nà y có thiết tha chi" khiến sau đó Phong Khê cáo bệnh vá» vưá»n nằm Ä‘á»c báo... Má»±c TÃm thì Xuyến và Cúc Hương còn tá» ra áy náy, nhưng lần nà y má»i sá»± là do đỠnghi. "chÃnh đáng" cá»§a Phong Khê nên sá»± im lặng cá»§a anh ta không còn là ... sá»± im lặng đáng sợ đối vá»›i tụi nó nữa. Cúc Hương chỉ thỉnh thoảng buồn tình than thở:
- Than ôi, thá»i ăn uống nay còn đâu!
Xuyến cưá»i:
- Thi xong há»c kỳ hai, nhà máy chế biến thá»±c phẩm mang tên Phong Khê sẽ hoạt động trở lại chứ lo gì!
Cúc Hương vẫn rầu rầu:
- Sao lại không lo! Thi xong há»c kỳ hai là chuẩn bị nghỉ hè. Nghỉ hè xong tụi mình đâu còn há»c ở trưá»ng nà y nữa mà tÃnh chuyện "đục khoét" tiếp!
Trước nay, Xuyến và Thục chẳng bao giá» nhá»› năm há»c cá»§a chúng là năm há»c cuối cùng ở ngôi trưá»ng nà y và chẳng bao lâu nữa chúng sẽ phải từ giã khung cảnh quen thuá»™c nÆ¡i đây nên bây giá» nghe Cúc Hương nhắc, cả hai bất giác thở dà i cảm thán:
- Ừ hén, váºy mà tụi tao quên béng Ä‘i mất! Váºy mà lâu nay cứ tưởng tụi mình sẽ ăn Ä‘á»i ở kiếp nÆ¡i đây!
- Là m gì có chuyện đó! - Cúc Hương tặc lưỡi - Không những tụi mình không ăn Ä‘á»i ở kiếp tại đây được mà con Thục cÅ©ng đừng hòng "ăn Ä‘á»i ở kiếp" vá»›i anh chà ng Phong Khê cá»§a nó! Mai đây, khi tụi mình Ä‘i rồi, hắn ta sẽ tiếp tục nhét thư và o ngăn bà n cá»§a má»™t đứa con gái khác đòi là m quen, và như thế là con nhãi tốt số đó sẽ hưởng tất tần táºt những thứ cá»§a ngon váºt lạ trên cõi Ä‘á»i nà y. Còn tụi mình thì... trÆ¡ mõm!
Lá»i tiên tri cá»§a Cúc Hương khiến Thục nhăn mặt:
- Mà y nói gì nghe ghê quá!
- Ãể đó rồi mà y coi! - Cúc Hương gục gặc đầu như má»™t nhà hiá»n triết - Mà y buồn thì tao chịu nhưng "sá»± tháºt khách quan" như thế nà o thì tao nói váºy! Tụi đà n ông con trai mà mà y!
- XÃ! - Thục bÄ©u môi - Mà y là m gì mà rà nh tụi con trai dữ váºá»·
- Sao lại không rà nh? - Cúc Hương trợn mắt - Tưỡng gì chứ tụi con trai, tao biết cả tá!
- Xạo đi!
- Ta xạo mà y là m gì! Trong bà con dòng há» nhà tao có đúng mưá»i hai anh em trai mà !
Nói xong, Cúc Hương nhe răng cưá»i khiến Thục dù Ä‘ang tức ấm ách cÅ©ng phải báºt cưá»i theo.
- Thôi đừng cà rỡn nữa! - Xuyến thình lình xen và o, giá»ng có vẻ trầm ngâm - Bây giá» tụi mình táºp trung bà n chuyện nà y coi!
Thấy Xuyến mặt mà y nghiêm trá»ng, Cúc Hương nheo nheo mắt:
- Chuyện gì mà phải "táºp trung" dữ váºá»· Bà n số đỠha??
Phớt lỠsự cà khịa của Cúc Hương, Xuyến tiếp tục theo đuổi những ý nghĩ vừa lóe ra trong óc:
- Theo tao, đã đến lúc tụi mình cần phải tìm hiểu xem anh chà ng Phong Khê là ngưá»i như thế nà o!
Lá»i tuyên bố bất ngá» cuá»§a Xuyến khiến Thục và Cúc Hương trố mắt:
- Sao hôm trước mà y bảo đừng truy tìm hắn, sơ. "mất giá"?
- Hôm trước khác, bây giá» khác! Bay giá» sắp nghỉ hè. Trước khi chia tay Ãt ra tụi mình cÅ©ng phải "liếc sÆ¡" qua hắn để... mở rá»™ng kiến thức chứ!
Nghe Xuyến nói, bất giác Thục cảm thấy tim mình Ä‘áºp thình thịch. Nhưng nó không tá» lá»™ Ä‘iá»u gì. Chỉ có Cúc Hương là hà o hứng:
- Váºy sáng mai tụi mình bắt đầu chiến dịch truy lùng... đạo tặc. Tao sẽ...
Cúc Hương chưa nói dứt câu, Xuyến đã cắt ngang:
- Sáng mai chưa được! Phải đợi thi xong há»c kỳ hai đã!
- Mà y không muốn vi phạm "hợp đồng" với tay Phong Khê chứ gì?
- Không hoà n toà n như váºy! - Xuyến thá»§ng thỉnh - Cái chÃnh là tao muốn con Thục được ăn ngon ngá»§ yên trước ngà y thi! Gắp Phong Khê bây giá», rá»§i đó là má»™t tên ốm o quặt quẹo có phải há»ng bét hết má»i chuyện không! Tốt nhất là chá» thi cá» xong xuôi. Lúc đó, con Thục có thất vá»ng cÅ©ng không ảnh hưởng gì!
Cúc Hương gáºt gù:
- Váºy thi xong là tụi mình ra tay "vạch mặt" hắn liá»n?
Xuyến cưá»i:
- Ừ, lúc đó mà y sẽ được ưu tiên thủ vai thanh tra Ca-ta-nhi.
Cúc Hương rụt cổ:
- Và rốt cuộc tao sẽ bị bắn chết như trong phim "Con bạch tuộc"?
- Không đâu! - Xuyến nhún vai - Trong vụ nà y, nếu có kẻ chết thì ngưá»i đó là con Thục chứ không phải mà y!
Thục đỠmặt, mỉm cưá»i không đáp. NghÄ© đến lúc gặp mặt Phong Khê, tá»± nhiên Thục cảm thấy xao xuyến khôn tả. Trước đây, bi. Xuyến cấm cản, Thục nóng lòng biết mặt anh ta kinh khá»§ng. Bây giá», Xuyến đã "báºt đèn xanh", Thục lại tần ngần ná»a muốn ná»a không. Thục không là m sao giải thÃch được sá»± mâu thuẫn trong lòng mình. Hay là Thục sợ khi gặp mặt anh chà ng Phong Khê bằng xương bằng thịt, niá»m vui rá»™n rà ng sẽ biến thà nh ná»—i thất vá»ng sâu xa như Xuyến nóỉ Có phải váºy không, Thục cÅ©ng không biết nữa!
Những ngà y ôn táºp căng thẳng khiến ná»—i băn khoăn vá» anh chà ng Phong Khê bá»›t ám ảnh Thục. Thục chúi mÅ©i và o bà i vở, chẳng còn thì giá» nà o nghÄ© ngợi đến anh ta nữa. Thỉnh thoảng Thục cÅ©ng để đầu óc mình Ä‘i lang thang thÆ¡ thẩn, nhưng chỉ má»™t thoáng thôi, những con số chi chÃt lại kéo Thục vá» vá»›i công việc trước mắt.
Thá»i gian nà y, Phán cá»§i cÅ©ng chẳng còn lân la vá»›i bá»n Thục. Phong Khê tạm thá»i cắt liên lạc, bá»n Thục chưa cần "cầu cứu" đến Phán nên anh chẳng có cá»› để bắt chuyện. Thấy váºy, Hoà ng Hòa khoái lắm. Hoà ng Hòa vịn cá»› ôn táºp chung để ngà y nà o cÅ©ng xáp lại chá»— bá»n Thục. Anh còn nhiệt tình ôm má»™t đống tà i liệu ở nhà đến cho bá»n Thục mượn.
Má»™t hôm không nhịn được, Cúc Hương khá»u Xuyến:
- Lạ quá hén mà ỷ
- Gì lạ?
- Anh chà ng lớp trưởng của mình đó! Hắn không thèm mở rađda nhìn trộm con Thục nhà mình nữa mà coi bộ muốn đánh giáp lá cà !
- Tao cÅ©ng thấy váºy! - Xuyến gáºt đầu - Hình như hắn chán cảnh "ngồi núi nà y trông núi ná»" rồi. Có vẻ như hắn muốn dá»n nhà qua ở chung má»™t "núi" vá»›i tụi mình.
Cúc Hương ranh mãnh:
- Cho hắn ở không?
- Tùy con Thục! - Xuyến chép miệng - Nó là "chủ hộ" chứ đâu phải tụi mình!
- Sao mà ỷ - Cúc Hương há»i Thục - Cho lá»›p trưởng đăng ký không?
Thục phồng má:
- Không.
- Sao mà y ác ôn quá váºá»· - Cúc Hương kêu lên - Ãây là đăng ký tạm trú chứ đâu phải đăng ký... kết hôn?
- Tạm trú cÅ©ng không! - Thục vừa nói vừa cưá»i.
Cúc Hương nhìn Xuyến, lắc đầu:
- Há»™ khẩu cá»§a con Thục đã ghi tên Phong Khê rồi, Hoà ng Hòa khó vô nổị Ãà nh phải cho hắn Ä‘i theo con đưá»ng xô-lô cá»§a Phán cá»§i thôi! - Ãang nói, Cúc Hương bá»—ng ngáºm ngùi - Thương thay cho anh chà ng lá»›p trưởng đẹp trai! Mối tình câm đẹp như trăng trên đỉnh núi mà không biết giữ gìn, xáp vô là m chi cho ngưá»i yêu xua Ä‘uổi.
Xuyến liếc Cúc Hương:
- TrÃch "tuồng" nà o đó mà ỷ
Cúc Hương tỉnh bơ:
- "Tình anh lớp trưởng".
Xuyến gáºt gù:
- Mà y tham dá»± cuá»™c thi tuyển chá»n giá»ng ca cải lương coi bá»™ hợp!
- Tao dá»± rồi, Ä‘oạt giải nhất nhưng tao bá»! Trở thà nh nghệ sÄ© nổi tiếng, tao sợ phải ký hình tặng khán giả, hai tay sẽ má»i rục, hết cầm chén cầm đũa nổi!
Thục cưá»i khúc khÃch:
- Tháºt tao chưa thấy ai có tâm hồn ăn uống vÄ© đại như mà y! Tao không hiểu vì sao năm ngoái Hùng quăn lại thÃch mà y được!
- Có gì đâu mà không hiểu! - Cúc Huơng nháy mắt - Tao ham ăn nhưng mà tao có... duyên!
Xuyến phì cưá»i:
- Duyên cá»§a mà y là duyên... Hà Bá! Nếu mà y có duyên, tại sao bá»n Phong Khê, Phán cá»§i, Hoà ng Hòa không Ä‘i theo mà y mà lại thi nhau nhà o vô con Thục?
- Dá»… hiểu thôi! - Cúc Hương tặc lưỡi - Con Thục hiá»n là nh, lại khù khá», thằng con trai nà o mà chẳng thÃch rước nó vá» nhà để... sai vặt. Chẳng hạn chà ng lá»›p trưởng nhà mình mấy ngà y nay rá» rà qua đây cÅ©ng cốt để sau nà y sai con Thục giặt đồ, Ä‘i chợ, nấu ăn, rồi đấm lưng, cạo gió...
Bà i "diễn văn" khủng khiếp của Cúc Hương khiến Thục phải hét lên:
- Thôi, đủ rồi nghen mà y! Mà y có muốn thì tao xin nhưá»ng Hoà ng Hòa lại cho mà y đó!
- XÃ! Ai mà thèm! - Cúc Hương bÄ©u môi.
- Váºy thì tao nhưá»ng lại cho con Xuyến!
- Không được! - Cúc Hương giãy nãy - Mà y giao Hoà ng Hòa cho con Xuyến khác nà o giao trứng cho ác! Con Xuyến sẽ xé xác nó mất!
Vẻ hốt hoảng cá»§a Cúc Hương khiến Xuyến và Thục cưá»i bò.
Hoà ng Hòa không biết mình bị ba cô gái Ä‘em ra bà n luáºn và cưá»i cợt. Ngà y ngà y anh cứ thản nhiên ôm táºp qua ngồi chá»— bá»n Xuyến. Hà nh động táo bạo cá»§a Hoà ng Hòa bắt đầu gây nên những tiếng xì xà o trong đám bạn thóc mách nhưng anh phá»›t lá». Chẳng còn bao lâu nữa, năm há»c sẽ kết thúc, thá»i gian cà ng lúc cà ng vÆ¡i dần, anh không cho phép mình rụt rè nữa.
Anh dá»± định và o má»™t dịp thuáºn tiện nà o đó sẽ bá»™c lá»™ công khai tình cảm cá»§a mình vá»›i Thục. Rồi sau đó ra sao thì ra. Còn hÆ¡n là úp úp mở mở như hiện nay.
|
 |
|
| |