Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 29-05-2008, 06:56 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Exclamation Ân Cừu Ký ( Giả Cổ Long ) - Äã post đủ bá»™.

Giả Cổ Long

Tác giả : Giả Cổ Long

Nguồn : Vnthuquan



Hồi 1



Bốn đại cao thá»§ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập bước Ä‘i trước mở đưá»ng. Bốn ngá»n roi da trên tay chúng chan chát vụt vào hai bên bất kể những ngưá»i cư dân tò mò, háo hức xem ngưá»i phạm nhân bị gông Ä‘i phía sau.
Chát...
Tiếng roi rít trong không khí, quất thẳng vào má»™t lão nhân Ä‘ang cố len vá» phía trong nhưng vẫn không kịp nhưá»ng đưá»ng cho bốn vị đại cao thá»§ Thiên giáo.
Ngưá»i tù nhân bước Ä‘i chậm chạp, tưởng chừng như dưới chân y có hai quả tạ nặng nghìn cân. Thấy y lê bước, ai cÅ©ng có thể Ä‘oán được kẻ đó Ä‘ang Ä‘i dần đến cõi chết, mà nghÄ© đến cảnh sống cá»§a những oan hồn thì chẳng ai muốn bao giá». Lưng cá»§a gã tù nhân như khụp hẳn xuống, đôi nhãn quang ngầu đục như thể đã thấy được cảnh diêm phá»§ ngay trước mắt gã.
Khi gã tù nhân bước qua đám Cái bang đứng túm tụm ngay ngã rẽ, thì trong nhóm bang chúng có tiếng xì xào :
- Bạch Hoa Lan ngang dá»c khắp Trung Nguyên, từ Nam chí Bắc, hành tung xuất quá»· nhập thần, có thể thâm nhập cấm cung lấy ấn soái thế mà giỠđây xem chừng không đúng như lá»i truyá»n tụng.
- Ãi chà... lá»i đồn đãi là má»™t lẽ, sá»± thá»±c thì Bạch Hoa Lan cÅ©ng chỉ là ngưá»i thưá»ng như chúng ta. Bình thá»i cÅ©ng ngang ngang dá»c dá»c, nhưng ra pháp trưá»ng thì chẳng còn là Bạch Hoa Lan nữa.
- Thế mới biết, anh hùng sa cơ, chí anh hùng tử.
Hàng cao thá»§ dẫn độ tù nhân bước qua đám Cái bang Ä‘ang kháo chuyện, những lá»i xì xầm liá»n im bặt. Vốn bang chúng Cái bang thưá»ng hay nhi nhô những chuyện ngoài giang hồ mà cÅ©ng phải nể môn hạ Thiên giáo, đủ biết Thiên giáo có thá»±c lá»±c như thế nào đối vá»›i giang hồ rồi.
Cá»­a thành Kim Lăng mở ra để Ä‘oàn ngưá»i áp tải tù nhân ra cá»­a rá»i thành, tiến vá» bãi đất trống đã dá»±ng sẵn đài hành quyết phạm nhân.
Vây bá»c quanh pháp trưá»ng là vòng bao cao thá»§ Thiên giáo, tất cả Ä‘á»u nai nịt gá»n gàng, mặt lầm lì như những pho tượng vô thần vô cảm, chẳng có nét gì gá»i là những thá»±c thể sống.
Bạch Hoa Lan bị hai gã thuộc hạ Thiên giáo xốc nách, lôi vỠphía pháp đài.
Tên Thiên giáo đứng bên tả gằn giá»ng há»i :
- Bạch Hoa Lan, ngươi còn muốn gởi gấm gì không, ta sẽ bẩm với Giáo chủ thành toàn cho ngươi?
Bạch Hoa Lan lắc đầu.
- Ngươi không còn gì để nói nữa à?
- Không!
- Tốt lắm!
Gã Ä‘ao phá»§ thá»§ dá»i nhãn quang tràn ngập sát khí vá» phía hai tên hán tá»­ giữ trống phát hiệu lệnh trảm thá»§ phạm nhân lá»›n giá»ng ra lệnh :
- Nổi trống lên!
Tiếng cá»§a gã Ä‘ao phá»§ thá»§ đủ lá»›n cho tất cả má»i ngưá»i nghe như muốn thị uy thầm báo chính y là ngưá»i vinh dá»± cắt thá»§ cấp cá»§a Bạch Hoa Lan.
Hai hán thủ đứng hai bên cỗ trống vẫn phớt lỠnhư chẳng hỠnghe mệnh lệnh nổi trống khai đao của gã.
Gã đao phủ cau mày, gay gắt thét lớn :
- Nổi trống lên!
Hai gã thá»§ trống vẫn đứng bất động. Quả là má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ vô ngần, khiến cho tên Ä‘ao phá»§ phải nổi giận cáu gắt :
- Các ngươi có nghe không? Nổi trống lên.
Hai gã đó vẫn không một chút phản ứng gì trước mệnh lệnh của tên đao phủ thủ.
Tên đao phủ thủ trợn mắt :
- Các ngươi điếc rồi chăng.
Y vừa nói vừa phi thân đến hai gã hán tử thủ cỗ trống. Tên đao phủ trố mắt ngạc nhiên nhìn hai gã hán tử, bởi yết hầu của chúng đính một đóa hoa lan trắng, mà những cánh hoa rung rinh chẳng khác nào con bướm bạch đang đùa giỡn gã.
Tên Ä‘ao phá»§ thá»§ ngạc nhiên quá thốt thành lá»i :
- Y... Thế này là thế nào?
Y ngá» ngợ đã có đột biến xảy ra trên pháp trưá»ng này, liá»n trổ khinh thuật lướt đến má»™t cao thá»§ Thiên giáo trong vòng bao, gã thuá»™c nhân Thiên giáo cÅ©ng đã chết từ lúc nào rồi, và tất nhiên cÅ©ng nhận má»™t cái chết giống như tạc vá»›i hai tên hán tá»­ giữ cá»— trống.
Tên đao phủ thủ giật thót ruột, buông luôn một câu :
- Lạ thật, chẳng lẽ Bạch Hoa Lan...
Y quay ngoắt lại pháp đài.
Tên đao phủ thủ thứ hai đứng thất thần ngay giữa pháp đài dưới ánh sáng gay gắt của vầng nhật đỠrực, đóa bạch lan hoa lung linh ngay yết hầu gã.
Còn ngưá»i tù nhân thì Ä‘ang được hai chiếc bóng nhá»n nhợt cắp lướt Ä‘i nhanh không thể tả. Khinh pháp cá»§a những kẻ cướp pháp trưá»ng nhanh vô cùng, có thể ví như há» Ä‘ang đằng vân lướt trên mặt đất.
Gã đao phủ thủ thét lên :
- Dừng lại...
Tiếng nói cá»§a gã còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi thì những ngưá»i kia đã khuất dạng rồi.
Gã tù nhân chẳng biết hai ngưá»i cắp mình là ai, nhưng thân ảnh cứ phiêu diêu nhẹ tênh như Ä‘ang cỡi mây gió, hai bên tai nghe tiếng rì rì, đủ biết những ngưá»i này có thuật khinh công vô cùng cao minh, có má»™t không hai trong giang hồ.
Má»™t khắc trôi qua, ba ngưá»i đến má»™t ngôi nhà tranh dá»±ng khuất sâu trong má»™t khu rừng trúc, hai ngưá»i đó má»›i buông gã tù nhân ra.
Äến bây giá» ngưá»i tù nhân má»›i định tâm và nhìn lại hai vị ân nhân vừa cứu mình. Y vá»™i vã quỳ xuống sụp lạy ba lá»… :
- Äa tạ nhị vị ân nhân đã cứu tiểu nhân.
Hai ngưá»i cướp tá»­ tù Ä‘á»u che mặt bằng vuông lụa Ä‘en, cả hai cùng vận võ phục bó chẽn màu Ä‘en chẳng để lá»™ hình tích.
Má»™t ngưá»i lên tiếng nói :
- Sao ngươi tự nhận mình là Bạch Hoa Lan?
Tên tử tù cúi gục mặt nhìn xuống đất, trông thật là thiểu não. Một lúc lâu y mới dám ngẩng mặt nhìn lên nói :
- Tiểu nhân muốn nổi danh như Bạch Hoa Lan.
Ngưá»i thứ hai hừ lạnh, rồi nói :
- Vì chữ danh mà ngươi muốn thí cái mạng mình. Ta nghe chói cả lỗ tai. Ngươi đi đi.
Gã tù nhận lạy tiếp ba lễ rồi mới đứng lên nói :
- Äa tạ nhị vị.
- Ngươi phải bảo trá»ng. Äừng vì chữ danh hão mà phí mạng mình. Ngươi không thể là Bạch Hoa Lan được đâu.
Chá» cho ngưá»i kia khuất hẳn, hai ngưá»i đó má»›i lá»™t bá» bá»™ đồ dạ hành hắc ý, thay vào hai bá»™ xiêm y nữ nhân. Cả hai đã trở thành những trang giai nhân tuyệt sắc không thể tin được vừa rồi há» là những cao thá»§ cướp pháp đình.
Má»™t ngưá»i có vẻ đài các trâm anh, yếu Ä‘uối nhu mì nhưng nhãn quang lại thoát lên sá»± nghiêm khắc đến độ tưá»ng chừng như bất cứ lúc nào cÅ©ng sẵn sàng nổi trận lôi đình.
- Yến Nhi... Tại sao y không xuất hiện.
Mẫn Cơ vừa nói vừa chiếu nhãn quang nghiêm khắc vỠphía cửa gian nhà tranh.
- Muội cũng không biết. Có thể y đã nhận ra tử tù không phải là Bạch Hoa Lan nên không ra tay.
Mẫn Cơ lắc đầu :
- Chúng ta vỠbáo với sư phụ. Nếu như y không xuất hiện rõ ràng có gì đó đã xảy ra.
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ rá»i gian nhà tranh quay lại Kim Lăng. Cả hai thả bước vào thành như những tiểu thư trâm anh dạo bước buổi sáng. Äi đến đâu hai nàng Ä‘á»u nghe thiên hạ kháo vá»›i nhau vá» chuyện cướp pháp đình mà ngấm ngầm đưa mắt nhìn nhau mỉm cưá»i.
Râm ran nhứt là bá»n Cái bang, chuyện Ä‘ang tán gẫu vá»›i nhau và tất cả Ä‘á»u khăng khăng cho là Bạch Hoa Lan đã được thuá»™c nhân cứu thoát khá»i pháp đình.
Tuy nhiên vẫn có má»™t vài hảo thá»§ khẳng khái phản bác. Nhứt định cho rằng tên tù nhân kia không phải là Bạch Hoa Lan, bởi tất cả cao thá»§ Thiên giáo Ä‘á»u bị giết bởi tuyệt thá»§ cá»§a Bạch Hoa Lan trước khi y bị đưa lên pháp đài.
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ bá» mặc ngoài tai những lá»i tán ngẫu đó mà tiến thẳng đến má»™t tòa khách Ä‘iếm tá»a lạc ở phía Tây thành Kim Lăng.
Hai ngưá»i bước vào khách Ä‘iếm và gật đầu chào gã tiểu nhị Ä‘ang ngồi sau quầy.
Gã tiểu nhị vừa thấy Yến Nhi và Mẫn Cơ đã toét miệng bi bô :
- Nhị vị tiểu thư hay tin gì chưa?
Yến Nhi mỉm cưá»i nói :
- Quán chủ muốn nói đến việc cướp pháp đình hồi sáng phải không?
Gã tiểu nhị gật đầu :
- Tôi tính nói vỠchuyện đó đấy... Không ngỠthuộc hạ của Bạch Hoa Lan không coi Thiên giáo ra gì.
Mẫn Cơ nhún vai :
- Ậy... Bạch Hoa Lan dù sao cũng là chủ, tất phải có môn hạ chứ. Môn hạ của Bạch Hoa Lan thấy chủ của mình sắp rơi đầu đâu thể khoanh tay đứng nhìn.
- Còn nhiá»u chuyện ly kỳ nữa kìa. Tá»· như...
Yến Nhi khoát tay :
- Quán chủ thắc mắc làm gì... Chuyện của thiên hạ, chúng tôi không quan tâm đến.
Yến Nhi nói xong quay sang Mẫn Cơ :
- Chúng ta đi thôi.
Mẫn Cơ nhìn tiểu nhị :
- Quán chủ còn để tâm đến việc giang hồ, tất có lúc sẽ bị vạ lây.
- Tiểu nhân ghi nhận thịnh ý của tiểu thư.
Hai nàng bỠgã tiểu nhị, lên cầu thang tiến vỠphòng mình. Yến Nhi đẩy cửa cùng với Mẫn Cơ bước vào trong, rồi nhanh chóng khép cửa lại.
Trong phòng, má»™t lão nhân ngồi trầm tư ngay bên tràng ká»·, bình trà nóng đã nguá»™i lạnh mà xem chừng lão vẫn chưa uống được ngụm nào. Äiá»u đó chứng tá» vị lão nhân kia Ä‘ang mãi suy tư Ä‘iá»u gì đó.
Yến Nhi và Mẫn Cơ bước lại bên lão nhân :
- Sư phụ...
Lão nhân thở dài, ngước lên nhìn Yến Nhi và Mẫn Cơ bằng ánh mắt trìu mến. Vị lão nhân chng phải ai xa lạ, mà chính là lão già đã bị một roi của môn hạ Thiên giáo.
Mẫn Cơ nói :
- Sư phụ đã có chuyện gì xảy ra khiến sư phụ phải suy tư như vậy?
Lão nhân thở dài nói :
- Hai con đã bị lộ hành tung rồi.
Yến Nhi cau mày :
- Con và Mẫn sư tỷ đâu để lộ hành tung của mình. Và cũng không để lộ chân diện mục lại cải thành nam nhân làm sao có thể lộ được.
Lão nhân lắc đầu :
- Y có thể nhận biết bộ pháp của hai con xuất thân từ Du Môn. Trong giang hồ có mấy môn phái có bộ pháp du thần như Du Môn chúng ta.
Mẫn Cơ quay sang nhìn Yến Nhi rồi mới hướng mắt trở lại lão nhân :
- Sư phụ, nói như vậy thì y đã có mặt tại pháp đình hồi sáng này à?
Lão nhân gật đầu :
- Y đã có mặt tại pháp đình.
- Giá» ngưá»i đó Ä‘ang ở đâu.
- Thế nào y cũng tìm đến Du Ảnh Thần Tàn Phong thôi.
- Y sẽ tìm đến sư phụ?
- Nhất định y phải tìm đến.
Lão nhân thở dài một tiếng :
- Nếu như Thiên giáo biết được thân phận của các con thế nào cũng sẽ cho cao thủ tìm đến ta. Nếu như có bất cứ chuyện gì xảy ra, các con không được chen vào.
Yến Nhi lắc đầu :
- Chúng con không thể để mặc cho sư phụ một mình chèo chống đâu.
Du Ảnh Thần Tàn Phong lắc đầu :
- Sư phụ quyết định như vậy vì có nguyên nhân.
Mẫn CÆ¡ há»i :
- Sư phụ có thể cho con biết nguyên nhân đó được không?
Du Ảnh Thần Tàn Phong nhìn lên trần phòng thở dài :
- Sư phụ biết y không phải là kẻ tầm thưá»ng. Mà lúc này thì ngay cả Bạch Hoa Lan cÅ©ng không biết y là ngưá»i như thế nào. Y phục vụ cho ai, Bạch Hoa Lan đã cảnh báo sư phụ phải cảnh giác con ngưá»i này mà thôi.
Yến Nhi nhìn Mẫn Cơ nói :
- Sư phụ hãy để con và Mẫn sư tá»· Ä‘iá»u tra y xem sao?
- Hai con không được xen vào vụ việc này. Du Môn có mệnh hệ gì chỉ mình sư phụ chịu, hai con còn trá»ng trách phục hồi môn phái Du Môn.
Mẫn Cơ nghiêm mặt :
- Sư phụ, chúng con không để mặc mình sư phụ đâu. Dù cho gã kia có ba đầu sáu tay, thông thiên vũ trụ nhứt định cũng không thể để cho gã đụng đến Du Môn.
- Mẫn CÆ¡, con không được vá»ng động, ít ra lúc này sư phụ và Bạch Hoa Lan cÅ©ng chỉ võ Ä‘oán thôi, chứ chưa biết chắc Truy Hình Tướng nhận ra võ công cá»§a hai con.
Yến Nhi chen vào :
- Nhứt định con phải diện kiến gã Truy Hình Tướng đó coi bản lÄ©nh y như thế nào mà sư phụ và Bạch cô cô trá»ng vá»ng như vậy.
Du Ảnh Thần Tàn Phong lắc đầu :
- Yến Nhi, con không được coi thưá»ng Truy Hình Tướng. Ngay bây giá» chúng ta phải rá»i khá»i Kim Lăng.
Mẫn CÆ¡ há»i :
- Sao mình phải đi gấp như vậy?
- à của Bạch Hoa Lan, chúng ta càng tránh xa Truy Hình Tướng chừng nào tốt chừng ấy.
- Nói như vậy thì sư phụ đã biết mặt Truy Hình Tướng?
Du Ảnh Thần Tàn Phong lắc đầu :
- Sư phụ và Bạch Hoa Lan vẫn chưa biết mặt y. Nhưng Bạch Hoa Lan thì Ä‘oán chắc Truy Hình Tướng nhứt định là má»™t hảo thá»§ vô tiá»n khoáng hậu, Ä‘ang được sá»± trá»ng dụng cá»§a Giáo chá»§ Thiên giáo. Tốt nhất nên tránh mặt y mà thôi.
Yến Nhi giẫy nãy :
- Sư phụ và Bạch cô cô coi trá»ng ngưá»i quá thôi.
Nàng phụng phịu nói tiếp :
- Chưa thấy ngưá»i mà đã cuống lên rồi. Con ngỡ sư phụ và Bạch cô cô xem gã Truy Hình Tướng kia là rồng là phụng đến lúc diện ngá»™ thì lại hóa thành quạ thành tôm.
Du Ảnh Thần Tàn Phong nạt ngang :
- Yến Nhi, con không được vô lá»…. Con nói như vậy hóa ra coi thưá»ng Bạch Hoa Lan cô cô cá»§a mình. Từ trước đến nay có bao giá» Bạch Hoa Lan hành xá»­ thiếu cẩn trá»ng đâu. Hôm nay Bạch Hoa Lan cảnh báo vá» nhân vật Truy Hình Tướng, thì dù biết gã đó không tầm thưá»ng rồi, sá»± khinh thị cá»§a con sẽ gây há»a không chỉ cho Du Môn mà còn liên lụy đến Bạch Hoa Lan.
Yến Nhi nghe Du Ảnh Thần Tàn Phong quở trách, cúi gầm mặt xuống lí nhí nói :
- Con vá»ng ngôn, sư phụ bá» qua cho con.
Du Ảnh Thần Tàn Phong mỉm cưá»i :
- Ta chỉ muốn cảnh báo cho hai con mà thôi. Äừng xem thưá»ng ngưá»i mà chuốc há»a vào thân. Vá»›i lại đây là má»™t con ngưá»i mà Bạch Hoa Lan cô cô đã cảnh báo trước.
Du Ảnh Thần Tàn Phong thở dài lần nữa :
- Hai con mau thu xếp lên đưá»ng đến Giang Tô.
Yến Nhi nói :
- Sư phụ không đi cùng với chúng con.
Du Ảnh Thần Tàn Phong cau mày :
- Con chưa có kinh nghiệm giang hồ. Nhất thá»i chúng ta chia làm hai đưá»ng. Mẫn CÆ¡ và con Ä‘i chung, hai con há»— trợ cho nhau, còn sư phụ sẽ đến Giang Tô sau. Ta và hai con sẽ gặp nhau tại Tụ NghÄ©a đưá»ng.
Du Ảnh Thần Tàn Phong đứng lên :
- Hai con mau thu xếp lên đưá»ng.
Mẫn Cơ bặm môi.
Yến Nhi vừa toan mở miệng thì Du Ảnh Thần Tàn Phong nheo mày nói luôn :
- Mau lên đưá»ng Ä‘i. Kim Lăng là cấm địa cá»§a Thiên giáo, chúng ta ở đây không tiện đâu.
Mẫn CÆ¡ mở lá»i :
- Hai con sẽ Ä‘i trước, sư phụ bảo trá»ng...
Nàng nhìn qua Yến Nhi, rồi cả hai cùng bái sư ba lễ quay bước trở ra cửa vỠphòng mình.
Vừa bước vào phòng, Yến Nhi gay gắt nói với Mẫn Cơ :
- Tá»· tá»·, không biết gã Truy Hình Tướng đó là ngưá»i như thế nào mà xem chừng lại được sư phụ và cô cô trá»ng vá»ng quá. Sư phụ càng tâng bốc y chừng nào muá»™i càng muốn gặp mặt y chừng nấy.
- Nếu thật sự Truy Hình Tướng có bản lĩnh như sư phụ và cô cô nhận định thì thế nào y cũng sẽ tìm đến chúng ta, nếu như y không tìm đến tỷ muội mình thì Truy Hình Tướng chẳng qua chỉ là kẻ hữu danh vô thực.
Nàng mỉm cưá»i nói tiếp :
- Âu cÅ©ng là Ä‘iá»u may mắn để sư phụ và cô cô khá»i phải lo lắng nữa.
Yến Nhi khúc khích cưá»i :
- Muá»™i Ä‘oán chắc gã đó là con tôm đội lốt rồng. Nhưng nếu gã là ngưá»i có bản lÄ©nh như sư phụ nói thì sao?
- Nếu vậy thì tỷ tỷ sẽ cản chân y, còn muội đào thoát ngay lập tức. Chúng ta cũng có lợi và biết được chân diện mục của gã mà báo lại cho sư phụ biết.
Yến Nhi vỗ tay :
- Tỷ tỷ còn bản lĩnh hơn Truy Hình Tướng bội phần...
- Muá»™i lúc nào cÅ©ng khen tá»· tá»·, sau này sẽ thất vá»ng đấy...
hết: Hồi 1, xem tiếp: Hồi 2



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của danangcity

  #2  
Old 29-05-2008, 05:35 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 2




Yến Nhi và Mẫn Cơ vừa đặt chân xuống hết nấc cầu thang cuối cùng, hai nàng cảm nhận có những điểm dị biệt trước lúc bước vào tòa khách điếm này. Một khung cảnh nặng nỠmà Yến Nhi và Mẫn Cơ có thể cảm nhận được. Trong ý nghĩ của hai nàng xuất hiện một linh cảm chết chóc đâu đó từ những gã khách quan đang trầm mặc.
Mẫn CÆ¡ truyá»n âm nhập mật nói vá»›i Yến Nhi :
- Nhi muá»™i, tá»· tá»· cảm nhận có sá»± bất thưá»ng Ä‘ang xảy ra.
Yến Nhi đáp lại :
- Muội cũng vậy.
Yến Nhi bình thản đưa mắt quan sát má»™t lượt, rồi truyá»n âm nhập mật nói tiếp :
- Chẳng lẽ gã Truy Hình Tướng có mặt trong đám khách nhân này.
- Có thể như vậy, muá»™i cẩn thận. Nếu như Truy Hình Tướng xuất hiện ở đây, thì không thể coi thưá»ng được. Tá»· sẽ cản chân y, còn muá»™i sẽ má»™t mình thoát Ä‘i.
- Tá»· tá»· bắt đầu coi trá»ng gã rồi. Truy Hình Tướng so vá»›i Bạch Hoa Lan đâu thể sánh bằng.
- Cẩn thận vẫn tốt hơn.
Mẫn Cơ tiến thẳng lại bên gã tiểu nhị, đặt một nén bạc lên mặt quầy, ôn nhu nói :
- Tỷ muội chúng tôi không còn việc ở Kim Lăng nữa, chúng tôi kiếu từ quán chủ.
Gã tiểu nhị lắp bắp :
- Nhị vị... tiểu thư lên đưá»ng... bảo trá»ng.
Mẫn Cơ quan sát dung diện gã tiểu nhị :
- Hình như có Ä‘iá»u gì đó mà quán chá»§ không nói vá»›i tá»· muá»™i chúng tôi.
Tên tiểu nhị khoát tay như đuổi ruồi :
- Không... không có chuyện gì đâu... ậy... nhị vị tiểu thư rá»i khách Ä‘iếm cá»§a tiểu nhân, tiểu nhân không biết nhị vị chừng nào má»›i quay trở lại Kim Lăng nữa, nếu như nhị vị tiểu thư có đến Kim Lăng lần nữa, cứ đến trú tại khách Ä‘iếm cá»§a tiểu nhân.
Mẫn CÆ¡ mỉm cưá»i :
- Äa tạ thịnh tình cá»§a quán chá»§.
Nàng hướng mắt lại Yến Nhi :
- Muội muội, chúng ta đi thôi!
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ vừa thả bước ra cá»­a thì chạm mặt vá»›i hai gã thư sinh. Nhìn thân ảnh và dung diện cá»§a há», Mẫn CÆ¡ nói ngay vá»›i Yến Nhi :
- Nhi muá»™i, hai gã này má»™t là Hắc Bạch Thá»§ thư sinh, má»™t là Bạch Phát thư sinh. Cả hai Ä‘á»u là Tổng tài há»™ vệ cá»§a Thiên giáo.
Mẫn CÆ¡ vừa dứt lá»i đã nghe tiếng binh khí khua sau lưng mình. Yến Nhi liếc mắt nhìn ngược lại phía sau.
Tất cả những thá»±c khách có mặt tại khách Ä‘iếm Ä‘á»u đã rút binh khí hưá»m sẵn. Thì ra hÆ¡n hai mươi nhân mạng trong khách Ä‘iếm Ä‘á»u là môn hạ cá»§a Thiên giáo, tất cả Ä‘á»u nhìn chằm chằm vào Yến Nhi và Mẫn CÆ¡.
Yến Nhi lí nhí nói với Mẫn Cơ :
- Tỷ tỷ, môn hạ Thiên giáo đã phát hiện ra chúng ta.
Mẫn Cơ cau mày :
- Äã vậy thì chẳng cần giấu hành tung làm gì.
Hắc Bạch Thủ thư sinh Hà Chữ cầm hai cây thiết phiến, một cây màu đên, một cây màu trắng đủng đỉnh tiến vỠphía Mẫn Cơ và Yến Nhi từ tốn nói :
- Tại hạ đã chỠnhị vị cô nương ở đây để thỉnh vỠhội ngộ với Giáo chủ Thiên giáo.
Mẫn Cơ nhún vai :
- Sư muội chúng tôi không quan hệ với Thiên giáo, cũng chẳng phải bậc thượng nhân, công tử vỠbáo với Giáo chủ xin miễn cuộc hội kiến này. Với lại lúc này sư muội chúng tôi đang rất bận.
Hắc Bạch Thá»§ thư sinh cưá»i khẩy, quay lại nói vá»›i Bạch Phát thư sinh :
- Lý Bằng tả vệ huynh có nghe vị tiểu thư này nói gì không?
Lý Bằng gật đầu :
- Có nghe.
Bạch Phát thư sinh tiến lên đứng song song với Hắc Bạch Thủ thư sinh. Phong độ bình thản của hỠkhiến cho Yến Nhi và Mẫn Cơ phải chột dạ.
Yến Nhi há»i luôn :
- Nhị vị công tử là Truy Hình Tướng của Thiên giáo.
Hắc Bạch Thủ thư sinh Hà Chữ nhướng mày :
- Chúng tôi là ngưá»i cá»§a Thiên giáo, nhưng chưa há» thấy mặt Truy Hình Tướng.
Y mỉm cưá»i nói tiếp :
- Truy Hình Tướng là má»™t ngưá»i chỉ nghe tiếng mà chưa bao giá» thấy mặt, còn...
Bạch Phát thư sinh Lý Bằng cướp lá»i Hà Chữ :
- Còn Du Môn thì đã từ lâu Bạch Phát thư sinh đã nghe tiếng lẫy lừng rồi.
Y lạnh nhạt nói luôn :
- Nhân kỳ thanh, bất biến kỳ hình. GiỠđã được thấy mặt cao thủ Du Môn, Lý Bằng ta càng bội phục vô cùng.
Mẫn Cơ nhún vai :
- Nhị vị công tử nói gì, chúng tôi không hiểu.
Hắc Bạch Thá»§ thư sinh cưá»i khẩy rồi nói :
- Nhị vị cô nương không phải là ngưá»i cá»§a Du Môn sao?
Y vừa nói vừa chỉ vào trang phục của Mẫn Cơ và Yến Nhi :
- Nếu tại hạ đoán không lầm, nhị vị cô nương là hai gã hắc y nhân đã cướp pháp đình lúc sáng này.
Yến Nhi lắc đầu :
- Ậy... các hạ đừng nói bậy... Phận nữ nhi như sư muội chúng tôi có thể cướp pháp đình được à?
Bạch Phát thư sinh cưá»i khanh khách. Y cắt ngang tràng tiếu ngạo má»›i nói :
- Hai vị không nhận mình là hắc y nhân cướp pháp đình cứu Bạch Hoa Lan thế thì sao trên xiêm y của nhị vị cô nương có ấn tích của Truy Hình Tướng.
Nghe Lý Bằng nói, Mẫn Cơ và Yến Nhi vừa ngạc nhiên vừa tò mò tự nhủ thầm :
- “Gã này Ä‘ang hí ngôn lừa mình chứ làm gì có ấn tích cá»§a gã Truy Hình Tướng trên trang phục cá»§a mình đượcâ€.
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Yến Nhi và Mẫn Cơ cũng không thể cưỡng được trí tò mò, đưa mắt nhìn nhau. Mẫn Cơ và Yến Nhi giật nẩy mình bởi đúng như Bạch Phát thư sinh Lý Bằng nói, ngay bỠvai hữu của hỠóng ánh một con nhạn, ai đó đã dính vào từ lúc nào mà cả hai không hỠphát hiện được.
Mẫn Cơ lắc đầu nói luôn :
- Nhị vị công tử đã nhận ra lai lịch của chúng tôi, chúng tôi rất khâm phục Truy Hình Tướng của Thiên giáo.
Hắc Bạch Thủ thư sinh nhún vai :
- GiỠthì cô nương đã nhận là hắc y nhân cướp pháp đình lúc sáng.
- Không sai, sự việc đó do tỷ muội chúng tôi hành sự, nhưng tôi thắc mắc chẳng lẽ Truy Hình Tướng chính là gã tù nhân mà các vị chuẩn bị chém đầu.
- Cô nương há»i câu đó, ngay bản thân tại hạ cÅ©ng không biết. Nhị vị tiểu thư đã nhận là hắc y nhân cướp pháp đình, vậy giữa nhị vị và Thiên giáo đã có quan hệ vá»›i nhau, Hà má»— thỉnh nhị vị vá» Tổng đàn há»™i kiến Giáo chá»§.
Yến Nhi chen vào :
- Sư tá»· và tôi còn rất nhiá»u việc, hẹn vá»›i Giáo chá»§ khi khác gặp vậy.
Bạch Phát thư sinh ôm quyá»n hướng vá» Mẫn CÆ¡, ôn tồn nói :
- Nhị vị cô nương đã không muốn gặp mặt Giáo chá»§ Thiên giáo, chúng tôi không bức ép làm gì. Thỉnh nhị vị cô nương lên đưá»ng.
Gã vừa nói vừa xá má»™t cái. Hai tay ôm quyá»n vừa hạ xuống, Lý Bằng gật mạnh vá» phía trước, theo cái gật cá»§a gã, chiếc Ä‘uôi thắt bím phía sau như ngá»n roi sắc bén quất thẳng tá»›i Mẫn CÆ¡.
Véo...
Mẫn CÆ¡ bị Lý Bằng tấn công bất ngá» bằng Ä‘uôi tóc ngoài sá»± cảnh giác cá»§a nàng, nàng cÅ©ng không thể ngỠđược Bạch Phát thư sinh lại nham hiểm đến độ đó, nhất thá»i không kịp phản xạ né tránh, mà chỉ theo bản năng dụng luôn bá»™ pháp khinh thân lùi vá» sau.
Mặc dù Mẫn CÆ¡ là hảo thá»§ Du Môn, thân pháp vô cùng ảo diệu, thế mà vẫn bị Ä‘uôi tóc cá»§a Lý Bằng cắt luôn má»™t đưá»ng dài xẻ dá»c y phục cá»§a nàng từ thượng đặng kéo tá»›i hạ đẳng.
Xoạt...
Trang phục của nàng như bị chẻ làm hai, lộ cả nội y, khiến Mẫn Cơ thẹn đến đỠmặt.
Thẹn quá thành giận, Mẫn Cơ thét lớn :
- Cẩu thư sinh, ngươi dám nhục mạ bổn cô nương.
Cùng vá»›i tiếng quát đó, Mẫn CÆ¡ dá»±ng ngá»c chưởng phát kích ba thức Xuyên tâm chưởng phối hợp cùng Du Hành bá»™ pháp công thẳng vào Bạch Phát thư sinh.
Thân ảnh cá»§a nàng thấy bóng mà chẳng thấy hình, cùng lúc ngá»c thá»§ tạo áp lá»±c cuồn cuá»™n chia thành sáu hướng vây bá»c thân pháp Lý Bằng.
Chát... chát... chát...
Chưởng ngá»c cá»§a Mẫn CÆ¡ dù biến hóa theo Du Hành bá»™ pháp linh hoạt không thể tả, thế mà vẫn bị chiếc Ä‘uôi sam cá»§a Bạch Phát thư sinh ngáng đỡ dá»… dàng. Má»—i lần chưởng ngá»c cá»§a nàng chạm vào Ä‘uôi sam cá»§a Lý Bằng thì cảm nhận như bị chiếc Ä‘uôi cá Ä‘uối quất vào hổ khẩu rát bá»ng.
Lý Bằng vừa dụng đuôi sam cản phá chưởng công của Mẫn Cơ vừa nói :
- Cao thá»§ Du Môn có khác, vừa linh hoạt vừa ngoan cưá»ng, nếu như Lý má»— chá»§ động tấn công chưa chắc đã chạm được tá»›i chéo y cá»§a nàng.
Gã dứt lá»i bất ngá» ngoắt cổ, Ä‘uôi sam như con rắn trắng quấn luôn vào tả thá»§ Mẫn CÆ¡.
Mẫn Cơ thấy kỳ biến trên bộ, nhưng vẫn không kịp thâu hồi chưởng ảnh nên bị đuôi sam quấn chít lấy luôn.
Lý Bằng ngã ngưá»i ra sau, kéo ghịt Mẫn CÆ¡ vá» phía trước.
Mẫn CÆ¡ nghiến răng, rít giá»ng :
- Ngươi muốn chết!
Lợi dụng thế ghịt của Lý Bằng, nàng áp thẳng luôn vào gã hữu thủ biến hóa từ chưởng thành trảo, chẳng khác nào năm chiếc vuốt chim mảnh khảnh quấu xuống yết hầu đối phương.
Nàng biến hóa cá»±c kỳ nhanh, nhưng Lý Bằng như đã cảnh giá»›i từ trước, y cưá»i khẩy má»™t tiếng, dá»±ng luôn hữu thá»§, vận kình cùng vươn trảo chá»™p thẳng vào trảo công cá»§a Mẫn CÆ¡.
Chạt...
Hai đôi trảo công chạm thẳng vào nhau, âm thanh phát ra ngỡ như đao kiếm chém thẳng đỡ thẳng. Vô hình trung trảo công của Mẫn Cơ và Lý Bằng đan chéo vào nhau, không bên nào rút lại được.
Tả thá»§ thì bị khống chế bởi chiếc Ä‘uôi sam, hữu thá»§ Ä‘an dính vào trảo công cá»§a đối phương, Mẫn CÆ¡ như ngưá»i bị trói tay, đâm ra lúng túng vô cùng.
Lý Bằng tá»§m tỉm cưá»i :
- Lý mỗ còn một tay, không biết cô nương lấy gì cản được thế công của Lý mỗ đây.
Yến Nhi thấy Mẫn CÆ¡ rÆ¡i vào tình thế hiểm nguy liá»n thét lá»›n toan băng vào cuá»™c giải vây cho sư tá»·, nhưng vừa nhích động thân pháp thì thấy trước mặt mình đôi thiết phiến má»™t Ä‘en má»™t trắng, như hai con bướm khổng lồ che khuất tầm mắt.
Hắc Bạch Thá»§ thư sinh cưá»i hà hà, vừa nói :
- Tại hạ cũng muốn thỉnh giáo bản lĩnh của cao thủ Du Môn.
Hà Chữ vừa nói vừa vung Bạch thiết phiến tạo thành kình khí công vào thượng đẳng Yến Nhi. Nàng đảo bá»™ tránh ngá»n kình đó thì đã thấy Hắc thiết phiến như ngá»n trá»§y thá»§ chập chá»n toan thá»c vào hạ đẳng mình.
Yến Nhi điểm mũi hài băng mình lên không.
Hắc Bạch Thá»§ thư sinh cưá»i khanh khách, kẹp đôi hắc bạch thiết phiến, chập chá»n như đôi bướm Ä‘en trắng vùn vụt kết thành má»™t dòng xoáy kình dưới chân Yến Nhi.
Chưa công được đối phương chưởng nào đã rÆ¡i vào thế bị động, Yến Nhi bất nhẫn vô ngần, vận dụng hết chân ngươn tụ khí từ trên cao đánh bổ xuống dòng xoáy thiết phiến cá»§a Hắc Bạch Thá»§ thư sinh má»™t chưởng vá»›i mưá»i hai thành công lá»±c.
Bụp...
Chưởng kình cá»§a nàng tản mát ngỡ như chui tá»t vào dòng xoáy dưới chân mình, chẳng há» phát tán dư lá»±c nào.
Yến Nhi rúng động trong lòng, cũng đến lúc phải hạ thân tìm điểm tựa. Trong lúc bối rối, Yến Nhi cũng kịp định thần phản ứng bằng dù hành bộ pháp. Mũi hài của nàng đạp nhẹ vào Hắc bạch thiết phiến lại băng mình lên không rồi chưởng xuống. Chưởng kình của nàng lại bặt vô âm tín trong dòng xoáy do hắc bạch thiết phiến tạo ra.
Tình huống cá»§a Yến Nhi cÅ©ng chẳng khác gì Mẫn CÆ¡. Cả hai Ä‘á»u rÆ¡i vào tình huống hạ phong, bị động trong sá»± kiá»m tá»a cá»§a Hắc Bạch Thá»§ thư sinh và Bạch Phát thư sinh.
Trở lại Mẫn Cơ, chẳng khác nào cánh chim bị trói cánh than thầm :
- Mình và Yến sư muội rơi vào tay Thiên giáo, nếu vậy thà chết để giữ uy danh của Du Môn còn hơn để cho hai gã công tử này bức nhục.
à nghÄ© còn Ä‘á»ng trong trí Mẫn CÆ¡, thì nghe tiếng Bạch Phát thư sinh thốt lá»›n :
- A...
Cùng với tiếng thét thất thần của Bạch Phát thư sinh Lý Bằng, tả thủ của nàng đã được tự do, kéo theo cả đuôi sam của đối phương.
Mẫn Cơ còn chưa hết ngạc nhiên thì nghe tiếng huýt sáo ngay bên màng tai mình. Nàng còn ngỡ ngàng thì cảm nhận ai đó đã vòng qua tiểu yêu nhấc bổng lên băng vỠphía Yến Nhi và Hà Chữ.
Mẫn Cơ liếc nhìn lên, nhận ra một hán nhân trung niên, khôi ngô tuấn tú, pha trộn trong nét khôi ngô đó là những nét lạnh lùng khắc khổ.
Vừa cắp Mẫn CÆ¡, ngưá»i đó vừa vung hữu thá»§, và chỉ má»™t cái phá»§i nhẹ như đón gió xuân, kình chẳng có âm, chẳng có sức, nhưng không biết sao đôi hắc bạch thiết phiến cá»§a Hắc Bạch Thá»§ thư sinh như hai cánh bướm bị ngá»n cuồng phong cuốn phăng Ä‘i.
Yến Nhi được cứu viện, kịp thá»i hạ thân xuống đất.
Ngưá»i đó liá»n nắm tay nàng.
- Hãy theo tại hạ.
Y vừa nói vừa cắp Mẫn CÆ¡ lẫn Yến Nhi băng luôn vá» phía trước. Bá»n môn hạ Thiên giáo từ trong khách Ä‘iếm như bầy ong vỡ tổ túa ra ngoài, nhi nhố nói :
- Tặc nhân đứng lại... không được chạy...
Hán nhân đó thả Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi đứng ngay xuống đất, quay mặt lại nhìn đám môn hạ Thiên giáo. Y cưá»i khẩy nói :
- Tại hạ chỠcác vị.
Y vừa nói vừa nâng đôi bản thá»§ từ từ chá»™p lại. Khi hai đôi bản thá»§ chạm vào nhau thì trên đầu những ngón tay ẩn hiện má»™t quả khí cầu đỠau trông vô cùng huyá»n diệu.
Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi ngạc nhiên bởi không thể nào nhận ra võ công cá»§a hán nhân trung niên thuá»™c môn phái nào, thì nghe y trầm giá»ng nói :
- “Thiên Cầu VÅ© Ná»™â€.
Lá»i vừa dứt, hán tá»­ trung niên xoay ná»­a vòng, từ từ dụng chân khí vô hình vô thanh, vô sắc đẩy quả khí cầu vá» phía bá»n thuá»™c nhân Thiên giáo Ä‘ang lao tá»›i.
Ầm...
Sau âm thanh chát chúa, ngưá»i nghe nhức cả màng nhÄ©, trá»i đất như tối sầm hẳn lại, ngay cả Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi cÅ©ng phải lùi hai bá»™, y phục giÅ© phần phật bởi sức kình do quả cầu phát tác.
Mẫn CÆ¡ vá»™i vá lấy tay giữ y phục mình lại, bởi y phục cá»§a nàng đã bị xẻ rá»c trước đó rồi.
Khi bụi mù tản mát, trước mặt hai nàng là má»™t cảnh tưởng không thể tin được. HÆ¡n hai mươi tên thuá»™c hạ Thiên giáo nằm duá»—i dài dưới đất. Chúng lóp ngóp không làm sao chá»i ngưá»i đứng lên được.
Ngay cả hai đại cao thủ tả hữu thị vệ của Thiên giáo là Hắc Bạch Thủ thư sinh lẫn Bạch Phát thư sinh cũng bị dư kình khí cầu đẩy ngồi bệt xuống bậc tam cấp, tóc tai rũ rượi, trang y xộc xệch trông thật là thảm não.
Hán nhân quay lại Yến Nhi và Mẫn Cơ nói :
- Chúng ta đi.
hết: Hồi 2, xem tiếp: Hồi 3
Tài sản của danangcity

  #3  
Old 29-05-2008, 05:37 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 3




Hán tá»­ trung niên huýt sáo lần nữa, thì từ hướng Äông xuất hiện má»™t con tuấn mã kéo theo cá»— xe phi nước kiệu vá» phía ba ngưá»i.
Tuấn mã dừng ngay trước mặt hán tử. Y quay lại nói với Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Thỉnh nhị vị cô nương lên xe.
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ không nói ná»­a lá»i, hai ngưá»i phi thân lên cá»— xe, còn hán tá»­ thì phi thân lên ghế xà ích. Y ôn tồn nói vá»›i tuấn mã :
- Hắc đệ, chúng ta lên đưá»ng.
Tuấn mã như hiểu lá»i cá»§a hán tá»­, hí lên má»™t tiếng đáp rồi nện vó phi nhanh ra khá»i cổng thành Kim Lăng. Äi được năm mươi nặm, ra khá»i ngoại vi Kim Lăng thành, tuấn mã má»›i thả bốn vó phi nước kiệu.
Suốt ba mươi dặm, Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ chẳng há» nghe hán tá»­ mở lá»i. Y như má»™t ngưá»i câm mải miết cầm cương chẳng màng đến hai nàng.
Äã đến lúc phải nói, Yến Nhi đành mở lá»i :
- Các hạ sao lại cứu chúng tôi?
Hán nhân vẫn giữ cương, không hỠquay lại. Y nói :
- Tại hạ rất tiếc đến trễ, nên chỉ cứu được nhị vị cô nương mà thôi.
- Các hạ nói vậy là sao?
Y thở dài một tiếng :
- Lúc tại hạ đặt chân đến khách Ä‘iếm thì biết được Du Ảnh Thần Tàn Phong tiá»n bối đã bị Truy Hình Tướng dẫn độ vá» Thiên giáo rồi.
Mẫn Cơ chồm tới :
- Các hạ nói sao? Sư phụ của chúng tôi đã bị Truy Hình Tướng dẫn độ đi rồi à?
Y gật đầu :
- Tại hạ rất tiếc, nhưng nếu tại hạ đến kịp cũng đành bó tay mà thôi. Bởi võ công của tại hạ không phải là đối thủ của Truy Hình Tướng.
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ vừa nghe Hán tá»­ nói dứt lá»i, toan phi thân nhảy xuống đất, nhưng hai nàng chưa kịp động chân thì đã bị hán tá»­ Ä‘iểm huyệt bằng má»™t cái giÅ© tay ra sau lưng. Bị hán tá»­ Ä‘iểm huyệt mà Mẫn CÆ¡ lẫn Yến Nhi vẫn không sao biết được mình bị Ä‘iểm huyệt từ lúc nào.
Y ra tay quá nhanh, ngoài sự tiên liệu của Mẫn Cơ lẫn Yến Nhi.
Yến Nhi buá»™t miệng thốt thành lá»i :
- Các hạ đã điểm huyệt tỷ muội chúng tôi?
Y thản nhiên gật đầu, mà không hỠquay lại :
- Nhị vị cô nương muốn nạp mình cho Thiên giáo hay sao mà muốn quay lại thành Kim Lăng?
Mẫn Cơ thở dài một tiếng :
- Tôi không thể để sư phụ má»™t thân má»™t mình trong chốn hang cá»p này.
Hán nhân lắc đầu :
- Nhị vị bình tâm, nếu như Du Ảnh Thần Tàn Phong có bị Thiên giáo bắt cÅ©ng chưa phải là chết. Nhưng nếu nhị vị cô nương đến đó nạp mình, Tàn Phong tiá»n bối khó lòng chịu đựng khi thấy nhị vị cao đồ cá»§a mình bị hành xá»­. Và ngưá»i sẽ nói ra tung tích Bạch Hoa Lan cho Giáo chá»§ Thiên giáo biết. Äiá»u đó còn tệ hại hÆ¡n nữa.
Mẫn Cơ bặm môi :
- Các hạ là ai mà biết Du Môn có quan hệ với Bạch Hoa Lan.
Hán tử dừng ngựa, quay mặt lại đối nhãn với Yến Nhi và Mẫn Cơ. Vẻ mặt anh tuấn pha lẫn những nét lãnh cảm khiến cho hai nàng phải bồi hồi khi đối mặt với gã.
Y ôn tồn nói :
- Tại hạ hỠHoàng tục danh Thế Lãm. Tại hạ không xuất thân từ một môn phái nào cả...
Mẫn CÆ¡ khẳng khái há»i luôn :
- Tôi muốn biết các hạ làm sao biết được mối quan hệ giữa Du Môn với Bạch Hoa Lan.
Hoàng Thế Lãm nhún vai :
- Tại hạ vốn thích ngao du khắp giang hồ, trước đây má»™t năm có nghe thiên hạ kháo vá»›i nhau, trong giang hồ xuất hiện má»™t nhân vật có võ công xuất quá»· nhật thần, đã thâm nhập cấm cung lấy ấn soái, nên nảy ý tìm gặp ngưá»i đó.
Mẫn Cơ lắc đầu :
- Hoàng các hạ không nói thật lòng.
Hoàng Thế Lãm nhún vai :
- Ậy, sao cô nương lại nghi ngỠtại hạ. Cấm cung đâu phải ai cũng vào được, nên việc Bạch Hoa Lan đột nhập cấm cung đã là một việc chấn động giang hồ, huống chi còn lấy được cả ấn soái nữa.
Thế Lãm mỉm cưá»i nói tiếp :
Như cô nương đây chắc cũng bái phục Bạch Hoa Lan.
Yến Nhi nhích ngưá»i tá»›i má»™t chút, đôi mắt thu nhãn cá»§a nàng trong vắt, ngỡ chừng như sắp phát ra những tia nhãn quang thá»c thẳng vào đáy con ngươi Hoàng Thế Lãm :
- Tỷ muội chúng tôi muốn biết sao Hoàng các hạ lại biết giữa Du Môn có quan hệ với Bạch Hoa Lan.
Hoàng Thế Lãm cưá»i khẩy má»™t tiếng, rồi nói :
- Du Môn có quan hệ vá»›i Bạch Hoa Lan hay không Ä‘iá»u đó ai cÅ©ng biết. Có thể nói tất cả cao thá»§ Thiên giáo Ä‘á»u biết Du Ảnh Thần Tàn Phong có quan hệ vá»›i Bạch Hoa Lan chứ không phải riêng tại hạ.
Mẫn CÆ¡ há»i luôn :
- Tại sao hỠbiết được chứ?
- Thế tại hạ há»i nhị vị cô nương, trong giang hồ có môn phái nào có thuật khinh công cao diệu hÆ¡n Du Môn?
Mẫn Cơ bẽn lẽn, quay sang nhìn Yến Nhi.
Yến Nhi đáp lá»i Hoàng Thế Lãm :
- Trong giang hồ, ngoài Du Môn ra chắc không có môn phái nào có thuật khinh công như chúng tôi.
- Cô nương rất thẳng thắn. Thật ra Thiên giáo đã biết từ lâu vỠmối quan hệ giữa Du Môn với Bạch Hoa Lan, chứ không phải đợi đến lúc nhị vị cô nương giả trang thành hắc y nhân cướp tử tủ tại Kim Lăng.
Mẫn CÆ¡ há»i :
- Thế tại sao hỠcòn lập chi cảnh xử tội tù nhân?
- Äó là ý cá»§a Truy Hình Tướng.
Yến Nhi cau mày lập lại câu nói của Hoàng Thế Lãm :
- Truy Hình Tướng? Hắn bận tâm như thế để làm gì? Và phải chăng tên tử tội là Truy Hình Tướng?
Mẫn Cơ tháo hai dấu hiệu chim nhạn đưa đến trước mặt Hoàng Thế Lãm.
- Äây là ám hiệu cá»§a Truy Hình Tướng để lại trên trang phục cá»§a chúng tôi.
Hoàng Thế Lãm đón hai ám hiệu hình chim nhạn ngắm nghía. Y từ tốn, pha chút giá»ng lạnh nhạt nói :
- Bạch Hoa Lan vốn được thiên hạ xưng tụng như má»™t thần nhân xuất quá»· nhập thần, coi như bậc thượng nhân, giang hồ ai chả ham chút hư danh đó. Giá» Truy Hình Tướng tạo dá»±ng cảnh tá»­ tù vá»›i cái danh Bạch Hoa Lan, khiến cho đối thá»§ phải xuất đầu lá»™ diện, và sá»± việc đã không ngoài má»i dá»± Ä‘oán cá»§a Truy Hình Tướng.
Hoàng Thế Lãm quay sang Yến Nhi :
- Còn câu há»i cá»§a cô nương vá» gã tù nhân có phải Truy Hình Tướng hay không? Chỉ khi nào chúng ta gặp được gã thì má»›i biết rõ ngá»n ngành. Còn phá»ng Ä‘oán thì có đúng có sai, nhưng xét theo hai cánh chim nhạn làm ám hiệu để cho môn hạ Thiên giáo nhận ra nhị vị cô nương thì Truy Hình Tướng quả không tầm thưá»ng chút nào.
- Hoàng các hạ đánh giá Truy Hình Tướng bản lÄ©nh không tầm thưá»ng vì lý do gì?
Hoàng Thế Lãm nhếch mép :
- Äối vá»›i nhị vị cô nương, là những hảo thá»§ cá»§a Du Môn, thân pháp du ảnh xuất quá»· nhập thần, thế mà vẫn bị y đính hai cánh chim nhạn lên y phục vẫn không biết. Bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ chứng tá» Truy Hình Tướng bản lÄ©nh như thế nào rồi. Tại hạ miá»…n thảo luận thêm vá» võ công cá»§a con ngưá»i này.
Mẫn Cơ chồm tới trước :
- Có thể các hạ là Truy Hình Tướng.
Hoàng Thế Lãm bật cưá»i khanh khách. Cắt tràng tiếu ngạo uy dÅ©ng đó Hoàng Thế Lãm má»›i ôn nhu đáp lá»i Mẫn CÆ¡ :
- Nếu như tại hạ là Truy Hình Tướng, đâu cần gì nhá»c công rong ruổi Ä‘i cùng vá»›i nhị vị cô nương.
Y dứt lá»i thuận tay cách không phóng chỉ giải huyệt cho hai nàng.
Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi được giải huyệt đạo, đứng bật dậy. Cả hai chỉ khẽ lắc vai đã phi thân rá»i cá»— xe băng mình xuống đất.
Hoàng Thế Lãm vẫn giữ cương ngựa nói :
- Tại hạ khuyên nhị vị cô nương đừng quay lại Kim Lăng, các vị quay lại đó chỉ khiến cho Du Ảnh Thần Tàn Phong khó xử thêm thôi.
Yến Nhi và Mẫn Cơ nhìn nhau. Yến Nhi quay lại đối mặt với Hoàng Thế Lãm, nàng đặt tay lên thành cỗ xe, nhu mì nói :
- Chúng tôi không quay lại Kim Lăng, thế các hạ muốn chúng tôi đi đâu?
Hoàng Thế Lãm nhún vai :
- Äó là ý cá»§a nhị vị. Có thể nhị vị cô nương tìm đến má»™t chốn hoang sÆ¡ nào đó lánh nạn.
Chứ thế lực của Thiên giáo thì các vị biết rồi, khắp Trung Nguyên đâu đâu cũng có Thiên giáo, tại hạ nghĩ rằng tại đây có thể cũng có hảo thủ Thiên giáo.
Mẫn Cơ và Yến Nhi nhìn nhau.
Mẫn Cơ trầm mặt hướng mắt nhìn Hoàng Thế Lãm :
- Các hạ khẳng định Ä‘iá»u mình vừa nói chứ?
Thế Lãm đưa mắt nhìn vá» phía con đưá»ng độc đạo phía trước, ôn tồn nói :
- Nếu tại hạ đoán không lầm có bốn cao thủ Thiên giáo đang tiến vỠphía chúng ta.
Quả đúng như sự suy đoán của Hoàng Thế Lãm, mặc dù Yến Nhi và Mẫn Cơ chưa nhận ra dĩ biến gì, và khi Thế Lãm dứt câu thì từ trong độc đạo đã xuất hiện bốn chiếc bóng vận tăng bào. Bốn chiếc bóng tăng y đó chỉ trong hai lần chớp mắt đã hiện thân đối mặt với Hoàng Thế Lãm và Yến Nhi, Mẫn Cơ.
Mẫn CÆ¡ nhìn những miếng vá màu đỠtrên tăng y cá»§a bốn nhà sư đó há»i luôn :
- Tứ vị tăng nhân là ngưá»i cá»§a Linh SÆ¡n cổ tá»±.
Má»™t ngưá»i lần chuá»—i hạt, nhìn Mẫn CÆ¡ nói :
- Cô nương nhãn quang tinh tưá»ng, vừa thấy Tứ Linh cá»§a bổn tá»± đã nhận ra. Bần tăng là Linh chá»§ Thiên giả, còn đây là sư đệ Linh chá»§ Äịa giả, hai ngưá»i này là Linh chá»§ Nhân giả, và Linh chá»§ Quá»· giả.
Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi liếc xéo vá» phía Hoàng Thế Lãm, thấy y vẫn dá»­ng dưng vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a Tứ Linh giả Linh SÆ¡n cổ tá»±. Cả hai chuyển đổi sắc diện tạo những nét thân thiện, cùng ôm quyá»n hướng vá» Tứ Linh giả nói :
- Bá»n tiểu nữ đã nghe oai danh Tứ Linh giả cá»§a Linh SÆ¡n từ lâu, nay má»›i được diện kiến.
Hạnh ngộ! Hạnh ngộ!
Linh chủ Thiên giả tay lần chuỗi hạt, mắt lim dim nói :
- Không dám! Không dám!
Tứ Chủ Thiên giả vừa nói vừa liếc trộm qua Hoàng Thế Lãm. Lão tằng hắng nói tiếp :
- Hoàng thí chủ độ rày vẫn nhàn du sông nước, bàng quan nhìn nhân tình thế thái.
- Tại hạ vẫn như vậy, thỉnh thoảng cũng có một đôi việc nhỠnhặt với giang hồ.
Mẫn Cơ nói :
- Tứ Linh giả đón tỷ muội chúng tôi ở đây có ý gì?
Linh chủ Thiên giả nhếch hai cặp lông mày rậm rịt, khuôn mặt của lão hòa thượng có thần sắc hay không chính là do đôi mày chổi xể đó tạo thành, và chính cái nhếch mày ấy khiến cho Mẫn Cơ lẫn Yến Nhi suy đoán những lão hòa thượng Linh Sơn cổ tự này là những cao thủ thượng thừa trong Thiên giáo.
Linh chá»§ Thiên giả thẳng thừng đáp lá»i nàng :
- Nhị vị cô nương đã manh động cướp phạm nhân tại Kim Lăng đã làm kinh động đến bá tính, Tứ Linh giả được Giáo chủ Thiên giáo di lịnh dẫn độ nhị vị cô nương vỠTổng đàn Kim Lăng.
Yến Nhi khoát tay nói luôn :
- Ê, đâu phải Giáo chủ Thiên giáo muốn gì cũng được đâu, và tỷ muội chúng tôi đâu thể để mặc cho Tứ linh chủ muốn đưa đi đâu thì đi.
Linh chá»§ Äịa giả trầm mặt, nghiêm giá»ng gay gắt nói :
- Nhị vị cô nương đừng nên chống lại di lịnh của Thiên giáo mà chỉ mang đến sự bất lợi mà thôi. Sự có mặt của Tứ Linh ở đây thì ngay Bạch Hoa Lan có xuất hiện cũng khó đảo ngược tình huống.
Mẫn CÆ¡ liếc trá»™m Hoàng Thế Lãm. Nàng thấy gã vẫn thá» Æ¡ thản nhiên trước mấy lá»i giáo đầu cá»§a Linh chá»§ Äịa giả.
Hoàng Thế Lãm như nhận ra cái liếc trá»™m cá»§a Mẫn CÆ¡, quay mặt nhìn nàng, mỉm cưá»i nói :
- Linh chá»§ Äịa giả vừa nhắc đến Bạch Hoa Lan, thì Bạch Hoa Lan xuất hiện.
Y cúi xuống vỗ vỠcon hắc mã :
- Hắc huynh, chúng ta nên đi hay nên ở.
Tuấn mã nện hai vó trước thình thịch, nghếch đầu hí dài một tiếng.
Hoàng Thế Lãm gật gù nói với tuấn mã :
- Hắc huynh muốn xem chuyện thị phi chốn giang hồ à? Thế cũng được, chúng ta sẽ xem.
Hoàng Thế Lãm vừa dứt lá»i thì má»™t chiếc bóng trắng như má»™t cánh bướm khổng lồ từ trong rừng băng ra, và nhẹ êm đáp xuống cá»— xe.
Ngưá»i đó vận bạch y, che mặt cÅ©ng bằng vuông lụa trắng. Nhìn lối trang phục bá» ngoài cá»§a y ngỡ như má»™t xác ướp vá»›i những vòng lụa trắng toát, vừa từ lăng huyệt chui lên.
Mặc dù Bạch Hoa Lan ngồi sau lưng Thế Lãm, nhưng xem chừng thần sắc của y cũng chẳng thay đổi gì cả, vẫn sự thỠơ như chẳng hỠbiết Bạch Hoa Lan đang ngồi sau lưng mình.
Bạch Hoa Lan di nhãn nhìn Yến Nhi và Mẫn Cơ ra hiệu cho hỠbước lên khoang xe.
Nhận được ám hiệu đó, Yến Nhi và Mẫn Cơ phi thân trở lại cỗ xe của Hoàng Thế Lãm.
Linh chủ Thiên giả quắc mắt nói với Bạch Hoa Lan :
- Hừ, Bạch Hoa Lan, ngươi có thể chạy khá»i Tứ Linh sứ giả hay sao?
Bạch Hoa Lan chẳng nói ná»­a lá»i, lấy từ trong thắt lưng ra má»™t quả tạc đạn óng ánh sắc Ä‘en tuyá»n, và thảy luôn vá» phía Tứ Linh sứ giả.
Khi quả tạc đạn từ tay Bạch Hoa Lan vừa thoát ra rÆ¡i xuống đất, lăn đến ngay chân Linh chá»§ Thiên giả, cả bốn ngưá»i đồng loạt giÅ© tám vạt ống tăng y thoát vá» sau.
Bình...
Tiếng nổ vừa đủ để tuấn mã giật mình hí vang, sau tiếng nổ đó khói đen bốc ra mù mịt.
Bạch Hoa Lan nói :
- Phiá»n Hoàng các hạ đưa chúng tôi Ä‘i, nếu không muốn cá»— xe cá»§a các hạ nát bét.
Hoàng Thế Lãm nhún vai :
- Bạch Hoa Lan bức ép tại hạ?
Hoàng Thế Lãm ra roi cho tuấn mã nện vó kéo cá»— xe Ä‘i. Con tuấn mã Thiên lý long câu vừa kéo cá»— xe nhích bánh thì Bạch Hoa Lan ném luôn liên tục năm sáu quả đạn rải dá»c theo được.
Bình... bình... bình... bình...
Khói đen từ mấy quả tạc đạn do Bạch Hoa Lan phát tác ngùn ngụt tỠra bao phủ khắp chu vi phía hậu cỗ xe, chẳng còn thấy bóng và hình.
Hoàng Thế Lãm vừa giữ cương ngựa vừa nói :
- Bạch cô nương danh xưng lẫy lừng trong thiên hạ, nhưng xem ra lại thích dụng những trò tà môn khí đạo. Bạch Hoa Lan rõ là khác.
Bạch Hoa Lan đáp lá»i luôn :
- Bổn cô nương có thể là Bạch Hoa Lan, cũng có thể không phải là Bạch Hoa Lan.
- Bạch Hoa Lan là ai?
- Äiá»u đó các hạ không cần thiết phải tìm hiểu. Nếu bổn cô nương Ä‘oán không lầm các hạ là Hoàng Thế Lãm.
- Tại hạ chính là Hoàng Thế Lãm.
- Hoàng các hạ hãy dừng xe ở đây.
Hoàng Thế Lãm vỗ nhẹ vào mông ngựa :
- Hắc huynh dừng lại.
Tuấn mã dừng cước tốc, Bạch Hoa Lan và Yến Nhi cùng Mẫn Cơ nhảy xuống xe.
Bạch Hoa Lan hướng vỠHoàng Thế Lãm :
- Hoàng các hạ hãy theo chúng tôi, có ngưá»i Ä‘ang cần gặp Hoàng các hạ.
Hoàng Thế Lãm nheo mày :
- Cô nương có thể cho tại hạ biết ai cần gặp tại hạ.
- Bạch Hoa Lan.
- Lại Bạch Hoa Lan, trong giang hồ có bao nhiêu Bạch Hoa Lan.
- Rất nhiá»u.
- Và chắc Bạch Hoa Lan đang cần diện kiến với tại hạ không phải là Bạch Hoa Lan đã xâm nhập cấm cung lấy ấn soái.
- Có thể đúng, có thể sai.
Thế Lãm nhún vai phi thân xuống đất, chàng tháo luôn dây cương giữ tuấn mã với cỗ xe.
Vừa tháo Thế Lãm vừa nói :
- Tại hạ rất muốn diện kiến nhân vật xuất quỷ nhập thần đó là ai. Bản lĩnh của Bạch Hoa Lan như thế nào mà Thiên giáo phải gióng trống khua chiêng ầm ĩ khắp giang hồ.
Tháo dây cương xong, Thế Lãm nói nhỠvào tai tuấn mã :
- Hắc huynh được tự do nhá. Nhớ đừng mải ham rong ruổi mà quên Hoàng đệ.
Tuấn mã nện vó tỠý hiểu lá»i cá»§a Thế Lãm, rồi thả bước phi nước kiệu, chẳng mấy chốc bóng đã khuất hẳn dưới tầm mắt cá»§a má»i ngưá»i.
Bạch Hoa Lan tấm tắc khen :
- Huấn luyện được một con tuấn mã hiểu được ý chủ nhân, trên giang hồ ngoài con ngựa của Hoàng các hạ ra, chẳng còn con ngựa thứ hai.
- Bạch Hoa Lan cô nương quá khen.
Bốn ngưá»i trổ khinh thuật băng vào trong rừng. Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ vá»›i bá»™ pháp du hành cá»§a Du Môn như đôi tiên nữ lướt phiêu diêu trông thật là lả lướt.
Bạch Hoa Lan và Thế Lãm theo sau. Thỉnh thoảng Thế Lãm lại dừng cước tốc, lẩm nhẩm nói :
- Nhị vị cô nương chậm bước một chút, tại hạ không phải xuất thân từ Du Môn.
Khi bốn ngưá»i lấn sâu vào trong rừng, thì Tứ linh chá»§ má»›i rượt tá»›i.
Linh chủ Thiên giả nhìn cỗ xe, quay lại nói với ba vị Linh chủ còn lại :
- Chúng ta quay vỠthôi.
hết: Hồi 3, xem tiếp: Hồi 4
Tài sản của danangcity

  #4  
Old 29-05-2008, 05:43 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 4




Bạch Hoa Lan cùng với Thế Lãm và Yến Nhi, Mẫn Cơ dừng bước trước một trang viện đã bỠhoang lâu ngày.
Bạch Hoa Lan quay lại Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Chúng ta tạm dừng chân ở đây. Trước đây nơi này là Tổng đàn Minh giáo, nhưng khi giáo phái này bị tiệt diệt bởi Thiên giáo thì đã bỠhoang lâu ngày.
Thế Lãm nhún vai :
- Sao chúng ta không Ä‘i tiếp để tại hạ được diện kiến ngưá»i cần gặp mình.
Yến Nhi cũng chen vào :
- Hoàng các hạ nói đúng đó, Bạch Hoa Lan sử giả sao không đưa chúng tôi đi tiếp.
Mẫn Cơ nghiêm mặt :
- Hoa Lan sứ giả có tâm cơ gì?
Bạch Hoa Lan quay sang Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Nhị vị chưa đạt đến chức phẩm Hoa Lan sứ giả thì không hiểu môn lệ, chúng ta Ä‘ang đối đầu vá»›i Thiên giáo, nên bắt buá»™c hành sá»± phải cẩn trá»ng, huống chi Truy Hình Tướng đã ra mặt phò trợ Giáo chá»§ Thiên giáo, Bạch Hoa Lan lại càng phải cẩn trá»ng hÆ¡n. Ở đây sẽ có ngưá»i đưa các vị Ä‘i tiếp.
Mẫn Cơ liếc xéo vỠphía Hoàng Thế Lãm :
- Hoa Lan sứ giả biết Du Môn và Bạch Hoa Lan liên hệ với nhau như thế nào rồi, chẳng lẽ Bạch Hoa Lan cô cô không tin Du Môn nữa sao?
- Tất nhiên là tin, nhưng không thể không cẩn trá»ng.
Thế Lãm bình thản phủi một chiếc đôn ngồi gác chân chữ ngũ :
- Ãi cha, thật là rắc rối. Má»™t bên là Truy Hình Tướng chẳng biết diện mạo ra sao, má»™t đàng là Bạch Hoa Lan vá»›i trăm nghìn sứ giả, chẳng biết đâu là thật, đâu là giả.
Bạch Hoa Lan sứ giả tiến đến cạnh bên chàng :
- Thế nào rồi Hoàng các hạ cũng mãn nhãn thôi.
Bạch Hoa Lan sứ giả nói xong với Thế Lãm, đi luôn ra ngoài, nàng lại lấy từ thắt lưng một quả tạc đạn sau cùng, rồi đánh đá lửa châm ngồi.
Quả tạc đạn không nổ mà lại bùng cháy, sáng rực cả một vùng, khi quả tạc đạn cháy tàn thì xuất hiện một Bạch Hoa Lan sứ giả thứ hai.
Ngưá»i này cÅ©ng vận má»™t lối y phục giống như tạc vá»›i nàng Bạch Hoa Lan thứ nhất.
Ngưá»i thứ hai tiến thẳng vá» phía Yến Nhi, Mẫn CÆ¡ và Hoàng Thế Lãm. Y dừng bước trước mặt Hoàng Thế Lãm nói luôn :
- Hoàng các hạ xem tôi là ai.
Nàng vừa nói vừa tháo miếng lụa trắng che dung diện. Thế Lãm vừa thấy mặt nàng đã trợn mắt nhìn trừng trừng. Äôi thần nhãn cá»§a chàng như sáng rá»±c lên, mở miệng ngạc nhiên nói :
- Äại Kiá»u Thể Minh...
Thể Minh quay qua Bạch Hoa Lan sứ giả nói :
- Còn đây là Tiểu Kiá»u Thể Chi.
Thể Chi cũng tháo vuông lụa trắng che dung diện nàng.
Thấy sắc đẹp của hai nàng Thể Chi và Thể Minh, bất cứ một nam nhân nào dù có trái tim bằng đá, bằng sắt cũng phải nhũn ra bởi nét đẹp siêu phàm đó.
Yến Nhi buột miệng nói :
- Không ngá» Nhị Kiá»u tây hạ là Bạch Hoa Lan sứ giả, tá»· muá»™i chúng tôi thất lá»… không biết.
Mẫn Cơ nhìn Thế Lãm :
- Hoàng công tá»­ biết được Nhị Kiá»u Tây Hạ, quả là nam tài nữ sắc. Mẫn CÆ¡ này chúc mừng công tá»­... chúc mừng công tá»­.
Thế Lãm khoát tay :
- Ậy, Mẫn Cơ cô nương đừng khách sáo. Quả thật tại hạ không ngỠđược diện ngộ với hồng nhan tri kỷ. Mà hồng nhan tri kỷ lại là Hoa Lan sứ giả.
Chàng bật cưá»i dòn dã, vừa cưá»i vừa nói :
- Giang hồ thật lắm Ä‘iá»u bất ngá»... bất ngá». Thể Minh và Thể Chi đón tại hạ ở đây có chuyện gì?
- Má»—i bước chân cá»§a công tá»­ Ä‘á»u có cặp mắt cá»§a Hoa Lan sứ giả dõi theo nên chúng tôi má»›i Ä‘oán được công tá»­ ở đây.
- Nhằm mục đích gì?
Thể Minh quay mặt ra cửa, ôn nhu nói :
- Truy Hình Tướng đã chính thức ra mặt phò trợ Thiên giáo, mục đích cá»§a y không ngoài Ä‘oạt lại ấn soái. Mà Hoàng công tá»­ biết rồi, ấn soái rất hệ trá»ng đối vá»›i vận mệnh võ lâm.
Hoàng Thế Lãm khoát tay :
- Việc đó của thiên hạ, tại hạ không nhất thiết phải xen vào.
Thể Minh thở dài một tiếng, nói tiếp :
- Mặc dù ấn soái đã được Bạch Hoa Lan cất ở má»™t nÆ¡i an toàn, nhưng lại không thể ra mặt đối đầu vá»›i Truy Hình Tướng. Không ra mặt đối đầu thì chẳng mấy chốc Truy Hình Tướng sẽ lần ra chân diện mục cá»§a Bạch Hoa Lan. Äiá»u đó bất lợi cho Bạch Hoa Lan vô cùng.
- Bất lợi như thế nào?
- Ấn soái sẽ được đưa trở lại cấm cung, và chẳng mấy chốc sẽ nằm gá»n trong tay Giáo chá»§ Thiên giáo. Äại há»a sẽ giáng xuống bá tánh, nên Bạch Hoa Lan má»›i di lịnh cho Thể Minh và Thể Chi cố đón công tá»­ đặng nhá» ngưá»i há»— trợ đối phó vá»›i Truy Hình Tướng.
Hoàng Thế Lãm nhún mình tỠthái độ bàng quan :
- Tại hạ chẳng biết Truy Hình Tướng là ai thì làm cách nào giúp Bạch Hoa Lan. Vá»›i lại bản thân tại hạ không muốn dính đến má»i việc trên giang hồ.
Thể Minh thở dài, quay lại Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Hoàng công tử không muốn giúp Bạch Hoa Lan sao lại ra tay giải cứu cho Yến Nhi và Mẫn Cơ.
Mẫn Cơ cúi mặt, lấy tay khép hai vạt xiêm y của mình. Nàng bẽn lẽn nhìn Thế Lãm, nhỠnhẹ nói :
- Có thể Hoàng công tá»­ thấy ngưá»i thế cô không thể khoanh tay đứng nhìn.
Thể Minh cưá»i khẩy quay lại Thế Lãm :
- Mẫn Cơ cô nương nói như vậy có đúng với ý của Hoàng huynh không?
Thế Lãm đứng lên chắp tay sau hông thả bước ra cửa :
- Tại hạ có lẽ phải đi tìm Hắc huynh của tại hạ đây.
Thể Chi lắc mình, cản bước Thế Lãm :
- Hoàng huynh, chuyện đến đây chưa kết thúc mà.
Thể Chi vừa nói vừa lấy trong thắt lưng má»™t bức đồ há»a vẽ phong cảnh núi non bằng lụa.
Nét vẽ vô cùng sắc sảo chìa đến trước mặt Hoàng Thế Lãm :
- Hoàng huynh biết bức bích há»a này chứ, và chắc cÅ©ng biết luôn cả giá trị cá»§a nó.
Thế Lãm nhìn lướt qua bức bích há»a cá»§a Thể Chi. Chàng gật đầu nói luôn :
- Biết, biết. Äây là bản đồ dẫn đến kho tàng liên thành.
Thể Chi mỉm cưá»i :
- Nếu như Hoàng huynh giúp Bạch Hoa Lan đối phó với Truy Hình Tướng thì kho tàng này sẽ thuộc vỠhuynh.
Hoàng Thế Lãm xoay tay :
- Thế à? ÄÆ°á»£c, được. Tại hạ nhận lá»i.
- Hoàng huynh nhận lá»i?
Thế Lãm gật đầu luôn :
- Tất nhiên phải nhận lá»i rồi. Thế Lãm này không thể nào làm ngÆ¡ trước kho tàng vô giá.
Thể Chi trao bức há»a đồ qua tay Hoàng Thế Lãm :
- Huynh hãy nhận lấy.
- Cô nương tin tại hạ?
Thể Minh bước đến đối mặt với Thế Lãm :
- Tá»· muá»™i chúng ta đã tin, Bạch Hoa Lan cÅ©ng tin Hoàng huynh không phải là kẻ hai lá»i.
- Thế thì tại hạ sẽ cố gắng hết mình.
Thể Minh quay lại Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Du Môn tạm thá»i ẩn mặt để tránh há»a sá»± cho Bạch Hoa Lan. Nhứt thá»i nhị vị đưa Hoàng huynh vá» Tổng đàn Tụ NghÄ©a bang gặp Bang chá»§ Äính Gia Lá»™c, bàn tính kế hoạch.
Thể Minh vừa nói vừa rút má»™t tấm kim bài khắc đóa hoa Lan vô cùng tinh xảo đưa đến trước mặt Yến Nhi và Mẫn CÆ¡. Nàng nghiêm giá»ng nói :
- Thấy vật như thấy ngưá»i...
Yến Nhi và Mẫn Cơ gật đầu.
Thể Minh nói tiếp :
- Vá» Tụ NghÄ©a đưá»ng, nhị vị không được thố lá»™ cho bất cứ ai biết vá» thân phận Hoàng huynh, Bạch Hoa Lan không thể tin được trong chúng ta không có ẩn nhân cá»§a Thiên giáo.
Mẫn Cơ gật đầu :
- Chúng tôi hiểu.
Thể Minh quay sang Hoàng Thế Lãm :
- Hoàng công tá»­, chúng ta lên đưá»ng chứ?
- Tại hạ chẳng thích ở lại chốn hoang sơ này.
Thể Minh mỉm cưá»i nói vá»›i Yến Nhi :
- Tôi biết tính ý của Hoàng công tử. Những chốn hoang sơ điêu tàn không thể cầm được chân chàng lãng tử của chúng ta. Có đúng như vậy không?
Thế Lãm nhún vai :
- Ở đâu cÅ©ng vậy thôi, nhưng tại hạ không phải thuá»™c hạng ngưá»i thích cảnh cô tịch.
Thế Lãm nhìn Thể Chi :
- Cô nương đồng ý với tại hạ chứ?
- Má»—i ngưá»i có má»™t ý niệm khác nhau. Cách hành xá»­ khác nhau.
Hoàng Thế Lãm nhếch mép :
- Thể Chi cô nương tự khắc khe với mình.
Chàng quay lại Mẫn Cơ :
- Nhị vị cô nương, chúng ta lên đưá»ng chứ. Tại hạ thiết nghÄ© Tứ linh chá»§ đã Ä‘i xa rồi và không rảnh thá»i gian lần theo dấu vết cá»§a tại hạ đâu.
Quay lại Thể Minh, chàng nói tiếp :
- Chúng ta hành sá»± còn tùy vào lối hành xá»­ cá»§a ngưá»i khác, nên có thể đúng, và có thể sai. Tuy nhiên ba vị cÅ©ng nên cẩn trá»ng.
- Äối mặt vá»›i Thiên giáo, không cẩn trá»ng không được.
Thế Lãm nhún vai thả bước ra cửa.
Chàng chợt quay lại nói với Mẫn Cơ :
- Tại hạ nói chẳng khi nào sai cả, vừa nhắc đến Thiên giáo thì Thiên giáo đã có mặt rồi. Ãi chà, lại má»™t phen tại hạ phải múa máy tay chân.
Nghe Thế Lãm nói, Mẫn Cơ và Yến Nhi đoán đã có sự biến bên ngoài tòa trang viện này.
Hai nàng đồng loạt đưa mắt nhìn qua Thể Minh và Thể Chi để hội ý.
Thể Minh và Thể Chi che lại dung diện của mình bằng vuông lụa trắng.
Thể Minh nói :
- Chúng tôi ở lại không tiện...
Hướng vỠThế Lãm, Thể Minh nói tiếp :
- Hoàng công tá»­, có má»™t Ä‘iá»u tôi chưa nói ra. Trong Thiên giáo vẫn có ngưá»i cá»§a Tụ NghÄ©a đưá»ng, ngưá»i đó là ai chỉ có Bạch Hoa Lan biết mà thôi.
Thế Lãm nhún vai :
- Thật là rắc rối, nhưng nếu y có bản lÄ©nh làm ná»™i gián trong Thiên giáo thì bản lÄ©nh không tầm thưá»ng rồi.
Thể Minh gật đầu.
Thể Minh và Thể Chi liếc mắt há»™i ý vá»›i nhau. Cả hai vái chào Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi, rồi theo cá»­a sau băng mình thoát ra khá»i trang viện. Khinh công cá»§a há» vô cùng cao thâm, nên sá»± ra Ä‘i cá»§a há» khiến bá»n môn hạ Thiên giáo chẳng có chút động tịnh phản ứng gì.
Thế Lãm nhìn theo hướng Thể Minh và Thể Chi thoát đi, nhún vai nói :
- Bản lÄ©nh cá»§a Nhị Kiá»u Giang Äông quả là có khác vá»›i hạng nữ nhi tầm thưá»ng. Bạch Hoa Lan có má»™t đội sứ giả như hai nàng vừa rồi thì việc lấy ấn soái trong cấm cung quả là dá»… hÆ¡n lấy đồ trong túi mình.
Chàng chỉ luôn cửa sau mà Thể Minh và Thể Chi vừa thoát đi, nói với Mẫn Cơ và Yến Nhi :
- Nhị vị cô nương có thể dụng Du Hành bộ pháp thoát ra bằng cửa này cũng được.
Chúng ta khá»i bận lòng vá»›i cao thá»§ Thiên giáo.
Thế Lãm vừa dứt lá»i, từng loạt tên lá»­a vun vút bắn vào trang viện. Chỉ sau má»™t loạt tên, lá»­a đã bốc ngùn ngụt.
Mẫn Cơ cau mày :
- Thiên giáo tính thiêu cháy chúng ta?
Thế Lãm cưá»i khảy :
- Chẳng lẽ hỠchỉ muốn hâm nóng cô nương?
Chàng chìa tay đến trước mặt Mẫn Cơ :
- Cô nương còn ít quả tạc đạn nào không?
Mẫn Cơ lắc đầu :
- Tôi đã sài hết rồi.
- Hết rồi à?
- Tôi nói hết là hết mà!
Sà nhà đổ sập xuống, chắn luôn cá»­a hậu như má»™t bó Ä‘uốc khổng lồ cắt ngang đưá»ng rút lui cá»§a ba ngưá»i.
Thế Lãm nhún vai :
- Cửa sau bịt bít rồi, đành đi cửa trước.
Hoàng Thế Lãm vừa nói vừa cởi tấm áo choàng bên ngoài, đưa đến trước mặt ngắm nghía, thở dài một tiếng :
- Ãi chà...
Chàng quay lại Mẫn Cơ và Yến Nhi :
- Tấm áo choàng cá»§a tại hạ má»ng quá, có thể không che chắn được những mÅ©i tên bá»c đồng, và còn phải dập lá»­a nữa.
Chàng bước lại bên Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Phiá»n nhị vị cô nương cho tại hạ mượn luôn hai tấm áo choàng cá»§a hai nàng.
Mẫn Cơ và Yến Nhi ngượng chín mặt :
- Ê...
Thế Lãm khoát tay :
- DÄ© biến phải tùng quyá»n. Hay vì tiểu tiết mà nhị vị muốn chết thui trong tòa trang viện này.
Thế Lãm chỉ lên sàn nhà ngang :
- Cây sà ngang này mà sập xuống nữa, xem như tại hạ và nhị vị cô nương hết Ä‘á»i.
Chàng mỉm cưá»i nói tiếp :
- Tại hạ không ngoa ngôn. Nhị vị cô nương nhìn vẻ ngoài không thua những trang tuyệt sắc giai nhân thành Kim Lăng, thế thì cần gì phải giấu những nét kiến tạo cá»§a ông trá»i chứ.
Biết đâu chính Ä‘iá»u đó khiến cho bá»n cung thá»§ Thiên giáo ngẩn ngÆ¡ mà không nỡ buông tên.
Thế Lãm vừa nói vừa hóm hỉnh nhìn Mẫn Cơ và Yến Nhi.
Không còn cách nào khác, Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ đành cởi ngoại y trao qua tay chàng, sắc diện bẽn lẽn vô ngần. Thân thể hai nàng chỉ còn bá»™ ná»™i y che tạm bên trong, không thể giấu hết những đưá»ng nét yêu kiá»u cá»§a thục nữ, cá»™ng vá»›i làn da trắng ngần tợ bạch ngá»c tràn ngập hấp lá»±c cuốn lấy nhãn quang cá»§a nam nhân.
Thế Lãm lẩm nhẩm Ä‘iá»u gì đó trong miệng. Mẫn CÆ¡ há»i :
- Hoàng công tử nói gì vậy.
Chàng lơ đễnh quay lưng :
- Nhị vị hãy theo tại hạ.
- Tôi muốn há»i công tá»­ vừa nói gì?
- Chúng ta vừa chạy vừa nói cũng không muộn.
Thế Lãm dứt lá»i băng luôn ra ngoài, Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ nhất loạt dụng Du Hình bá»™ pháp bám theo sát bên chân Thế Lãm. Ba tấm choàng y nhập lại làm má»™t trên tay Thế Lãm như má»™t tấm chắn luôn giương bên tả, lúc che bên hữu. Cả ba ngưá»i thoáng chốc đã thoát được hai mươi trượng mà chẳng há» thấy có má»™t mÅ©i tên nào được bá»n cung thá»§ bắn ra truy kích.
Thế Lãm quay lại, cưá»i khẩy vá»›i Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi :
- Quả như dá»± Ä‘oán cá»§a tại hạ, bá»n cung thá»§ quá mê mẩn, đến lúc này vẫn chưa định tâm truy kích chúng ta.
Chàng bật cưá»i nói luôn, trong lúc Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi sượng sùng đến chín mặt :
- Tại hạ được mãn nhãn, bá»n cung thá»§ cÅ©ng như tại hạ.
Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi má»›i vỡ lẽ, Mẫn CÆ¡ thẹn quá, nghiêm giá»ng nói :
- Hoàng công tử đừng sàm ngôn.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi má»ng chín cá»§a nàng, bất ngá» Thế Lãm đảo bá»™, ba tấm choàng y đồng loạt bung ra như những cánh diá»u khổng lồ che phía hậu.
Hàng loạt những mũi tên xé gió cắm phập vào những tấm choàng y dó.
Thế Lãm thản nhiên nói :
- Giá» bá»n chúng má»›i nhá»› đến nhiệm vụ hạ thá»§ đối phương.
Thế Lãm bật cưá»i dòn, trổ luôn cước tốc băng mình Ä‘i. Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi cÅ©ng là cao thá»§ Du Môn, nên chẳng há» kém thế lắm. Cả ba thoát khá»i vòng vây cao thá»§ Thiên giáo khi tiếng cưá»i cá»§a Thế Lãm vẫn còn Ä‘á»ng đâu đó trong không trung.
Thế Lãm vừa chạy vừa nói :
- Hy vá»ng gã Truy Hình Tướng không có mặt trong nhóm cao thá»§ Thiên giáo này.
Mẫn CÆ¡ đáp lá»i chàng :
- Nếu có mặt gã, chúng ta quyết một trận sống còn.
Thế Lãm liếc xéo qua Mẫn Cơ :
- Thật là khó xử.
- Sao khó xử?
- Tại hạ sợ y chỉ biết thá»™n mặt ra nhìn nhị vị mà thôi. Truy Hình Tướng dù có bản lÄ©nh nghiêng trá»i lỡ đất, nhưng nhất thiết cÅ©ng không ngoài bản lÄ©nh má»™t nam nhân.
- Hoàng công tử nói vậy có ý gì.
- Ẩm Thiện tửu anh hùng túy, Mỹ diện đào hoa anh hùng lụy.
Äối vá»›i những nàng kỹ nữ thì chẳng biết sao, nhưng vá»›i Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi lá»i nói cá»§a Hoàng Thế Lãm chẳng khác nào dầu sôi đổ sối lên mặt hai nàng. Vốn đã thẹn thùng vì sá»± hở hang bất đắc dÄ© cá»§a mình. Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi thoáng chốc nổi giận, nhứt là Mẫn CÆ¡.
Äang trổ Du Hành bá»™ pháp sau lưng Hoàng Thế Lãm, nàng bất ngá» tăng cước tốc, trổ luôn cầm nã thá»§ thá»™p vào gáy Hoàng Thế Lãm.
Với thế công này, Mẫn Cơ đoán chắc sẽ khống chế được đối phương không cho Thế Lãm trở tay.
Ngá»c thá»§ cá»§a nàng chỉ còn cách cái gáy cá»§a Thế Lãm khoảng má»™t gang tay thì đã bị chận lại, chỉ má»™t cái xoay ngưá»i trở bá»™ tưởng chừng như Thế Lãm chỉ tình cá» vô ý mà thôi.
Nhưng ngá»n trảo công xuất kỳ đánh ra đã bị Thế Lãm gạt ngang, vô hình trung Mẫn CÆ¡ không kịp trở bá»™ đâm sầm vào khoảng chàng.
Thế Lãm choàng tay đỡ lấy tiểu yêu của nàng, khẽ nói :
- Mẫn cô nương cảm kích lá»i nói cá»§a tại hạ à...
Thế Lãm vừa nói vừa hôn lên trán Mẫn Cơ, rồi nói tiếp :
- Tại hạ không ngại tình cảm của cô nương đâu.
Mẫn CÆ¡ sững sỠđứng ngây ngưá»i.
Yến Nhi trừng mắt nhìn Thế Lãm. Nàng lắp bắp nói :
- Sao... sao kỳ vậy?
Thế Lãm nhún vai :
- Tá»· tá»· cá»§a Yến cô nương để tâm đến tại hạ rồi, đâu có gì là kỳ. Tại hạ thưá»ng hay bị nữ nhân để mắt tá»›i.
Mẫn Cơ vùng ra, thối luôn vỠsau nửa bộ :
- Hoàng công tử đừng ngoa ngôn. Mẫn Cơ này chẳng để ý đến các hạ đâu.
Thế Lãm nheo mày :
- Ãi chà, thế thì thật là tại hạ có lá»—i. Mẫn cô nương miá»…n thứ... miá»…n thứ...
Chàng quay lưng băng mình trổ khinh thuật bá» Ä‘i tiếp. Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi nhìn nhau, cả hai không nói nhưng cảm nhận má»™t Ä‘iá»u gì đó rất khác thưá»ng Ä‘ang xảy ra trong ná»™i tâm cá»§a hai nàng, nhất là Mẫn CÆ¡.
Cả hai im lặng đồng loạt trổ Du Hành bộ pháp rượt theo Thế Lãm.
Yến Nhi há»i Mẫn CÆ¡ :
- Tá»· tá»· nhận định gã công tá»­ này thuá»™c hạng ngưá»i thế nào?
- Có lẽ y là ngưá»i tốt.
- Thế mà khi nãy tá»· tá»· toan đánh lén ngưá»i ta.
- Tỷ tỷ quá giận mà thôi.
Hai nàng mãi đối đáp vá» Hoàng Thế Lãm mà quên mất trang phục trên ngưá»i, đến lúc giật mình đã ra đến cái quan, và chẳng thấy tông tích Thế Lãm đâu.
Mẫn Cơ dáo dác nhìn quanh :
- Chết rồi, y đã bỠchúng ta rồi.
Yến Nhi cũng chẳng khác gì Mẫn Cơ, tỠvẻ khẩn trương ra mặt.
- Y đang đi cùng với chúng ta, bất ngỠbặt vô âm tích như chui xuống đất. Hay đã bị rơi vào bẫy Thiên giáo rồi?
Nàng nhìn Mẫn Cơ :
- Tỷ tỷ, chúng mình không thể vận y phục này mà chạy quanh tìm y được.
Yến Nhi và Mẫn Cơ còn đang băn khoăn chưa biết tính sao, thì có tiếng ngựa hí xa xa.
Liá»n sau tiếng ngá»±a đó, Hắc mã kéo theo má»™t cá»— xe phi nước kiệu vá» phía hai nàng. Thế Lãm ngồi thản nhiên trên ghế xà ích.
Dừng xe trước mặt Mẫn CÆ¡ và Yến Nhi, Thế Lãm mỉm cưá»i nói :
- Thỉnh nhị vị tiểu thư lên xe, kẻo nam nhân cả Trung Nguyên Ä‘á»u trở thành kẻ dại khá» bởi mỹ sắc giai nhân.
Vào khoang xe rồi, Mẫn Cơ và Yến Nhi mới biết Thế Lãm đã để sẵn hai bộ y phục.
Mẫn Cơ nhú đầu ra nói với chàng :
- Hoàng công tử đã lấy cỗ xe và hai bộ trang phục này ở đâu?
Thế Lãm nhướng mắt :
- Nói ra thật khó vô cùng.
- Làm sao khó?
- Vì tại hạ khó nói.
- Nói cho chúng tôi mà công tử cũng khó nói à?
- Sợ nhị vị cô nương nhảy đổng lên thôi.
- Công tá»­ yên tâm, cÅ©ng như lúc nãy, chắc công tá»­ cÅ©ng dÄ© bất tùng quyá»n.
Thế Lãm bật cưá»i dòn, rồi má»›i nói :
- Cô nương đã không khách khí, tại hạ chẳng giấu làm gì. Vốn trước đây tại hạ có Ä‘i ngao du sÆ¡n thá»§y khắp cõi Trung Nguyên, từ nam chí bắc, nên có quen biết rất nhiá»u, nhất là những chá»§ nhân kỹ viện lâu.
Mẫn CÆ¡ cau mày. Nàng ngá» ngợ có Ä‘iá»u gì đó Thế Lãm sắp nói ra mà mình không ngỠđược. Nhưng trí tò mò, Mẫn CÆ¡ vẫn ngong ngóng khi Thế Lãm dừng lá»i. Chá» mãi chàng vẫn chưa nói tiếp, Mẫn CÆ¡ há»i luôn.
- Sao công tử không nói nữa?
Thế Lãm vỗ vào mông ngựa cho tuấn mã phi nước kiệu, mới quay lại nói với Mẫn Cơ :
- Cá»— xe và mấy bá»™ xiêm y để trong khoang là cá»§a má»™t vị chá»§ nhân kỹ viện lâu mà tại hạ quen biết cách đây không lâu, y Ä‘ang trên đưá»ng tìm kỹ nữ thì may mắn tại hạ gặp được và mượn tạm để đón nhị vị cô nương.
Thế Lãm vừa dứt lá»i Mẫn CÆ¡ đã thụt đầu vào trong khoang, mặt nàng như quả gấc chín Ä‘á».
Thế Lãm bâng quơ nói tiếp :
- Äể tránh tai mắt Thiên giáo, nhị vị tiểu thư tạm thá»i giả trang làm kỳ nữ, còn tại hạ là chá»§ nhân kỹ viện.
Yến Nhi bật cưá»i khanh khách trong khi Mẫn CÆ¡ Ä‘ay nghiến :
- Hoàng công tử, các hạ giở trò...
Thế Lãm cắt ngang lá»i nàng :
- Nếu nhị vị cô nương không muốn phiá»n toái, chỉ còn cách đó thôi. Dù sao nhị vị cÅ©ng đã từng giả trang làm hắc y nhân Ä‘oạt tá»­ tù thì giả trang làm kỹ nữ có đáng gì.
Thế Lãm lại vỗ vỠHắc mã :
- Hắc huynh, phi nhanh lên nào, kẻo lại không kịp đến Giang Tô trước khi trá»i tối.
hết: Hồi 4, xem tiếp: Hồi 5
Tài sản của danangcity

  #5  
Old 29-05-2008, 05:49 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 5




Tổng đàn Thiên giáo...
Tấm liễn sơn son thiếp vàng treo trước cổng tam quan với mái vòm cong vút, hai bên là hai bức tượng sư tử nhe nanh múa vuốt trông thật sống động.
Trước cánh cá»­a tam quan bốn tên thuá»™c hạ Thiên giáo, nai nịt gá»n gàng, hông mang đại Ä‘ao sáng ngá»i đứng như những pho tượng bất động. Trong giang hồ bất cứ má»™t nhân vật võ lâm nào dù thanh danh hay chưa thành danh Ä‘á»u biết đến thế lá»±c cá»§a Thiên giáo, mà thiên hạ truyá»n khẩu vá»›i nhau rằng nếu bây giá» võ lâm có tổ chức đại há»™i Long Hoa bình chá»n Minh chá»§ võ lâm thống nhất quần hùng thì ngoài Giáo chá»§ Thiên giáo ra, nhứt định không má»™t ai khả thi màng tưởng đến chiếc ngai Minh chá»§ đó.
Äứng trước cổng tam quan, dù chưa tận mắt thấy cảnh trí bên trong, nhưng sá»± trang nghiêm từ đôi sư tá»­ cùng vá»›i há»a lò trầm hương lúc nào cÅ©ng nghi ngút khói trầm, ai nấy Ä‘á»u ngỡ mình Ä‘ang đến trước cấm thành Thiên tá»­ mà nảy sinh ý niệm thần phục trước đấng tối thượng cá»§a trá»i đất.
Má»™t Ä‘oàn xe thương nhân vá»›i những gã bảo tiêu sắc mặt lầm lì tưởng chừng như có thể ăn tươi nuốt sống bất cứ má»™t ai dám vô lá»… cản đưá»ng từ từ dừng bánh trước cánh cổng tam quan đóng im ỉm.
Tiếng tù và vang lên phía trong Tổng đàn Thiên giáo như một hiệu lệnh khiến bốn tên thuộc nhân đồng loạt đứng nép hai bên.
Két...
Cánh cổng tam quan mở toang, hai gã thuá»™c nhân trải tấm thảm thêu hoa văn trên ná»n thảm màu vàng rá»±c từ tòa đại sảnh cung ra đến cá»— xe đầu tiên.
Cùng lúc đó, hai ả thị nữ trên xe bước xuống, căng luôn hai mảnh lụa cũng màu vàng tạo thành một hành lang che khuất tầm mắt những kẻ tò mò. Chỉ trong khoảnh khắc, hai ả thị nữ đã dựng xong hành lang bằng vải lụa đó rồi.
Äá»™ hÆ¡n hai chục gã bảo tiêu đứng dá»c theo hai bên hành lang vải lụa, ai nấy Ä‘á»u khoác má»™t vẻ mặt lạnh băng như những sát thá»§ sẵn sàng ra tay nếu bất cứ má»™t nhân vật nào to gan bén mảng đến gần hành lang độc đạo bằng lụa đó.
Trong hành lang, Giáo chủ Thiên giáo Kha Chấn Bình vận trang phục Giáo chủ thêu hoa văn Thiên Nhân thân hành từ tòa chính sảnh ra đón.
Nếu ai chứng kiến cảnh này không thể tưởng tượng được có một nhân vật khiến Giáo chủ Thiên giáo phải thân hành ra đón bằng đại lễ cung nghinh còn hơn cả Thiên tử xa giá ghé thăm.
Từ trên cỗ xe song mã, một hán nhân vận xích y, tóc xõa trùm kín dung diện, bước xuống, theo hành lang bằng vải lụa tiến thẳng vào trong Tổng đàn Thiên giáo.
Kha Chấn Bình ôm quyá»n xá má»™t cái, trong khi vị khách nhân chỉ khẽ khoát tay, đưa đến trước mặt Kha Chấn Bình má»™t tấm kim bài thêu hình rồng phượng, rồi nói :
- Tổng tài đến đây theo di ngôn của đấng tối thượng...
- Bổn giáo đã nhận được thư mật của đấng tối thượng, thỉnh Tổng tài vào trong hội kiến.
Khách nhân Ä‘i thẳng má»™t mạch vào trong tòa chính sảnh, Kha Chấn Bình bước theo sau chẳng nói má»™t lá»i. Hai ngưá»i vào trong tòa chính sảnh thì hành lang cÅ©ng được bá»n cung nữ cuốn lại. Cánh cổng chắn cá»­a tam quan cÅ©ng được khép lại, có khác chăng lúc ban đầu là có thêm mươi gã đại hán lá»±c lưỡng dàn thành hình cánh cung đứng chắn ngang cá»­a.
Vào trong tòa chính sảnh, Kha Chấn Bình hối thúc bá»n a hầu :
- Dá»n tiệc đãi Tổng tài Thái Minh Công.
Cả tòa chính sảnh rá»™n rịp hẳn lên, và như đã được chuẩn bị chu đáo từ trước, khi vị Tổng tài Thái Minh Công vừa yên vị trên chiếc đôn ngang vá»›i Giáo chá»§ Thiên giáo thì yến tiệc do hai mươi nàng a hầu nhan sắc tuyệt trần cÅ©ng được bày ra. Hai mươi nàng a hầu không dá»n thức ăn ra bàn mà đặt trên đầu quì má»p dưới chân Kha Chấn Bình và Tổng tài Thái Minh Công.
Tổng tài Thái Minh Công ngoắc một nàng hầu riêng tạo dựng hành lang bằng lụa.
Hiểu ám hiệu của Thái Minh Công, hai nàng thả bước chân uyển chuyển tưởng chừng như chẳng để lại dấu hài trên những phiến đá hoa cương bóng lộn.
HỠđứng ngay sau lưng Thái Minh Công, dùng ngá»c thá»§ chải lại mái tóc Ä‘en nhánh cá»§a lão.
Hai nàng a hầu như quá thuần thục việc chải tóc nên trông hỠnhư những nghệ nhân đang trau chuốt một báu vật có một không hai trong thế gian. Khi mái tóc đen nhánh được hai nàng a hầu vén lên kết thành hai bím tóc quả đào thì lúc này Giáo chủ Thiên giáo mới thấy được chân diện mục của Tổng tài Thái Minh Công.
Kha Chấn Bình mặc dù đã nhận được mật thư có Tổng tài Thái Minh Công xa giá đến Tổng đàn cá»§a lão, nhưng cÅ©ng không ngá» vị Tổng tài lại có bá»™ mặt trẻ măng như vậy. Nhìn dung diện cá»§a vị Tổng tàiThái Minh Công, Kha giáo chá»§ Ä‘oán chừng gã Tổng tài này không ngoài đôi mươi, vừa ngây thÆ¡, vừa dại khá», duy có cặp mắt sáng quắc, thỉnh thoảng lại lóe lên những nét nham hiểm tá»™t cùng.
Hai nàng a hầu chải tóc xong, liá»n bưng luôn tượng ngá»c chứa nước đội trên đầu má»™t nàng tỳ nữ, cẩn thận rá»­a hai bàn tay mảnh dẻ cá»§a vị Thái Minh Công rồi má»›i hoành thân đứng hầu hai bên.
Tổng tài Thái Minh Công mỉm cưá»i nhìn qua Kha Chấn Bình :
- Äa tạ Giáo chá»§ đã cung nghinh bổn Tổng quản bằng đại lá»… Thiên giáo. Bổn Tổng quản vô cùng bức xúc.
Kha Chấn Bình đáp lá»i :
- ÄÆ°á»£c Tổng tài Thái Minh Công xa giá xuống tận Tổng đàn bổn giáo đã vinh hạnh lắm rồi. Thiên giáo dù lẫy lừng trong giang hồ từ bắc chí nam, nhưng so vá»›i Hoàng tá»™c đâu đáng gì.
- Khách sáo, khách sáo, Giáo chủ quá khách sáo.
Kha Chấn Bình thoáng cau mày :
- Bổn giáo không hỠkhách sáo với Tổng tài thái giám.
Thái Minh Công mỉm cưá»i nói :
- Có lẽ Giáo chủ thấy bổn Tổng tài quá trẻ, mặc dù đã được mật thư của đấng tối thượng cũng không phục.
Kha Chấn Bình khách sáo đáp lá»i :
- Không dám, bổn Giáo chủ đã được biết Tổng tài Thái Minh Công qua mật thư của đấng tối thượng, nhưng cũng hơi ngỡ ngàng chút thôi.
Thái Minh Công bật cưá»i the thé, rồi nói :
- Bổn Tổng quản biết, dù sao Thiên giáo đã thành danh trong giang hồ, nhứt thiên nhứt địa chỉ khuất phục Thiên tử và đấng tối thượng, nhưng nay có thêm Tổng tài này nữa, khiến Giáo chủ có phần bối rối.
Kha Chấn Bình mỉm cưá»i, đáp lá»i :
- Quả thật lão cũng có bối rối khi thấy chân diện dung của Tổng tài Thái Minh Công.
Thái Minh Công trầm giá»ng há»i Kha Chấn Bình :
- Giáo chủ ngỡ đấng tối thượng di ngôn cho lão được diện kiến một Tổng tài Thái Minh Công ngang tuổi lão, nhưng...
Lão Giáo chủ Thiên giáo giả lả nói luôn :
- Nhưng tuổi tác như Tổng tài này mà được đấng tối thượng ưu ái thì bản lÄ©nh cá»§a ngài chắc phải thông thiên hoàn vÅ© không ngưá»i thứ hai sánh kịp.
Tổng tài Thái Minh Công nhếch mép nói :
- Bổn Tổng quản trẻ lắm à?
Kha Chấn Bình ngạc nhiên khi nghe Thái Minh Công há»i mình.
Tổng tài Thái Minh Công cưá»i ná»­a miệng nói tiếp :
- Giáo chủ Thiên giáo coi ở trong giáo chúng có cao nhân nào đắc tụ một trăm năm trui rèn công lực không?
Kha Chấn Bình cau mày :
- Trong giang hồ tìm được má»™t ngưá»i có đủ trăm năm công lá»±c e chỉ tìm sao giữa ban ngày. Ngay như lão phu đưá»ng đưá»ng chấp chưởng Thiên giáo cÅ©ng chỉ đắc thành sáu mươi năm tu vi khổ luyện.
Kha Chấn Bình nhìn Tổng tài Thái Minh Công :
- Sá»­ há»c để lại trước đây những bậc kỳ nhân ẩn sÄ© đạt thành trăm năm công lá»±c nguyên khí có thể đạt đến cảnh giá»›i hư vô, di hình bất hoại chỉ có chín mươi bảy vị Kim thân la hán, nhưng những vị đó chỉ có trong sá»­ há»c võ công mà thôi, còn di thân cá»§a hỠở đâu giá» cÅ©ng chẳng còn má»™t ai biết.
- Ngoài chín mươi bảy vị Kim thân La Hán Tây Tạng, còn có Äạt Ma sư tổ, Thiên Thiên Tuế thần tăng, Thiên Ngoại Ma Tôn, Cổn Long Vương, Tứ Äại Thiên Vương cá»§a Ngá»c Bảo, có thể kể thêm Nhứt Äăng thượng nhân, ngưá»i cuối cùng...
Tổng tài Thái Minh Công nhếch mép, từ từ xoay ngửa bản thủ xinh xắn của mình.
Cái xoay tay cá»§a Tổng tài Thái Minh Công như má»™t động tác bình thưá»ng nhưng cả đĩnh rượu nặng mưá»i cân đội trên đầu nàng kỳ nữ từ từ nhấc bổng lên.
Nàng kỳ nữ thấy việc lạ, cố bấu hai tay vào đĩnh rượu, nhưng đĩnh rượu như có thần lực nhấc bổng nàng a hầu lên luôn.
Tổng tài Thái Minh Công đắc ý, mỉm cưá»i rồi nói :
- Bổn Tổng quản mạn phép thưởng thức hảo tửu của Giáo chủ.
Nàng a hầu thất sắc buông hai tay ra, đĩnh rượu không rớt xuống đất mà là đà bay vỠphía Kha Chấn Bình.
Tổng tài thái giám ôn tồn nói tiếp :
- Tiá»n chá»§ hậu khách, thỉnh Giáo chá»§.
Mục kích tận mắt thấy ná»™i công hấp lá»±c cá»§a Tổng tài Thái Minh Công, Kha Chấn Bình Giáo chá»§ cứ lá» mắt nhìn trừng trừng đĩnh rượu như ngưá»i Ä‘ang mắc bịnh má»™ng du.
Tổng tài Thái Minh Công cưá»i khẩy, nói :
- Giáo chủ...
Kha Chấn Bình giật mình như vừa thoát ra khá»i giấc má»™ng ảo, bao nhiêu ý niệm khinh thưá»ng Tổng tài Thái Minh Công bị xua ngay tất cả ra ngoài tâm trí lão, thay vào đó là sá»± cẩn trá»ng được hun đúc bởi kinh nghiệm từng trải ngoài giang hồ.
Kha Chấn Bình định tâm từ tốn nói :
- Äa tạ Tổng tài.
Lão vừa nói vừa vận công đến tầng thứ mưá»i hai Huyá»n Huyá»n Giáp Công, đôi song thá»§ chuyển sắc qua màu xám ngoét, từ từ đón lấy đĩnh rượu.
Vừa đón đĩnh rượu, Kha Chấn Bình vừa nghÄ© thế nào gã Tổng tài Thái Minh Công cÅ©ng thị oai dụng hấp lá»±c kéo đĩnh rượu lại đặng thi thố ná»™i công vá»›i lão, nên phải cẩn trá»ng kẻo bẽ mặt.
Mặc dù ý niệm nghĩ như vậy, nhưng vẻ bỠngoài Kha Chấn Bình vẫn giữ nét ôn nhu của chủ nhân, không tỠra có chút khẩn trương.
Bên kia Tổng tài Thái Minh Công chỉ nhẹ Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i trên hai cánh môi má»ng dính.
Nụ cưá»i cá»§a gã Tổng tài Thái Minh Công càng khiến ý niệm trong đầu Kha Chấn Bình Ä‘oán chắc như Ä‘inh đóng cá»™t. Lão dứt khoát thá»™p song thá»§ vào đĩnh rượu.
Bản thủ vừa thộp vào đĩnh rượu, Kha Chấn Bình thốt lên một tiếng ngạc nhiên :
- Y...
Lão không ngạc nhiên sao được khi cái đĩnh bằng ngá»c thạch bệu rã như bùn, nhanh chóng biến thành những hạt bụi rÆ¡i vãi lên trang phục cá»§a lão.
Còn rượu trong đĩnh đã đông cứng thành một khối băng trong suốt.
Kha Chấn Bình vô hình trung ôm khối băng lạnh giá đó, lão giật mình bởi khí băng hàn từ khối rượu đóng băng khí, song thá»§ đã vận Huyá»n Huyá»n Giáp phòng bị vẫn bị rát bá»ng vì lạnh. Buông khối băng đó thì thất lá»… vá»›i khách, còn ôm khư khư thì quả là bứt rứt vô cùng, nhưng nhứt thá»i vẫn chưa tìm cách gì để lão có thể buông tảng băng trong thế giữ thượng phong. Chính vì thế mà Kha Chấn Bình quyết định dụng hết ná»™i gia công lá»±c giữ khối tá»­u băng trong tay mình, sắc diện cá»§a lão chuyển sắc đỠgay vì không thể giải tá»a được hóa công.
Tổng tài Thái Minh Công tảng lỠnhư không thấy Giáo chủ Kha Chấn Bình đang cực khổ với tửu băng, phớt lỠnói :
- Bổn Tổng quản rất thích dụng tửu băng, không ngỠđược Kha giáo chủ thết đãi tửu băng nội gia tu vi. Bổn Tổng quản bội phục.
Kha Chấn Bình lúng túng vô cùng, nhưng không thể mở lá»i được và cùng chẳng biết cách chi để rót rượu thết khách. Vạn bất đắc dÄ©, Kha Chấn Bình đứng dậy, gượng nói :
- Rượu đã đóng băng, phải dùng nước sôi mới thết được, xin Tổng tài hãy chỠlão.
Kha Chấn Bình dợm bước, Tổng tài Thái Minh Công khoát tay :
- Bổn Tổng quản đâu dám phiá»n đến Giáo chá»§ hầu nước sôi, nước sôi khiến tá»­u băng tan ra đâu có cái vị tá»­u băng.
Tổng tài Thái Minh Công ra lệnh cho hai nàng a hầu :
- Rót rượu!
- Tuân lệnh!
Hai nàng a hầu cá»§a Thái Minh Công thả gót sen đến đón khối tá»­u băng như đón má»™t đĩnh rượu tầm thưá»ng. Thấy hai nàng a hầu cá»§a Thái Minh Công đón khối tá»­u băng bình thản như vậy, Kha Chấn Bình càng rúng động tâm cÆ¡ hÆ¡n.
Má»™t ngưá»i dụng chỉ công đục dưới đáy tá»­u băng khoét thành má»™t cái lá»— vừa phải, rượu từ trong chảy ra hai cái chén do ngưá»i kia hứng sẵn.
Rượu đầy chén thì nàng lại bít lỗ lại.
Nàng a hầu thứ hai bưng chén rượu dâng đến tận tay Tổng tài Thái Minh Công và Kha Chấn Bình.
Tổng tài Thái Minh Công mỉm cưá»i đón chén rượu, đưa lên miệng uống má»™t hÆ¡i hết số rượu trong chén.
Thấy Tổng tài Thái Minh Công uống rượu ngon lành, Kha Chấn Bình cÅ©ng giữ thể diện nâng chén rượu lên miệng. Môi lão vừa chạm đến rượu cảm nhận khí lạnh ngùn ngụt, tê cóng cả lưỡi, nhưng không lẽ không uống, đành nghiến răng tá»ng hết số rượu nuốt trá»n, rồi rùng mình má»™t cái.
Tổng tài Thái Minh Công gật đầu :
- Rượu của Kha giáo chủ quả là ngon, đã lâu bổn Tổng quản mới thưởng thức một chén rượu ngon thế này.
Kha Chấn Bình rối rít ôm quyá»n :
- Tổng tài quá khen. Thật ra...
Tổng tài Thái Minh Công khoát tay :
- Kha giáo chá»§ đừng khách sáo, bổn Tổng quản rất đắc ý vá»›i đại lá»… cung nghinh cá»§a Giáo chá»§. Bây giá» thì Giáo chá»§ biết ngoài những nhân vật có má»™t trăm năm công lá»±c mà sá»­ thi đã để lại còn có bổn Tổng quản là ngưá»i sau cùng.
Kha Chấn Bình nhìn Tổng tài Thái Minh Công :
- Tổng tài đã mở mắt cho lão phu. Lão phu khâm phục vô cùng. Không ngỠTổng tài còn trẻ tuổi mà nội gia hầu đạt đến cảnh giới vô thượng. Lão phu có gặp kỳ duyên mà trui rèn đến chết cũng không thể so sánh với Tổng tài.
Kha Chấn Bình vừa dứt lá»i, Tổng tài Thái Minh Công bật cưá»i the thé :
- Ai cha, Kha giáo chủ đoán xem bổn Tổng quản hôm nay được bao nhiêu niên kỷ?
Kha Chấn Bình ngượng nghịu :
- Nếu lão đoán không lầm, Tổng tài bỠqua.
- Bổn Tổng quản đâu thể bắt bẻ chủ nhân chứ?
- ÄÆ°á»£c, lão phu xin nói. Xem dung diện cá»§a Tổng tài, lão Ä‘oán năm nay Tổng tài chỉ khoảng hai thập niên là quá rồi.
- Ha... ha... ha... ha... ha... ha... ha...
Tổng tài Thái Minh Công bật ra tràng cưá»i nắc nẻ, các nàng hầu cá»§a Thiên giáo bị tiếng cưá»i cá»§a Tổng tài Thái Minh Công phá thính nhÄ© khiến há» té lăn dưới sàn gạch, Ä‘á»u trợn mắt như những con cá bị mắc cạn, miệng há»›p há»›p rồi bất tỉnh.
Kha Chấn Bình dù sao cÅ©ng có ná»™i gia công lá»±c thượng thừa nên có thể dụng Huyá»n Huyá»n Giáp bế thính nhÄ© ngăn không cho xung lá»±c thanh âm công phá nên vẫn bình thản, chẳng có biểu hiện gì đã bị ná»™i thương.
Tổng tài Thái Minh Công cắt tràng tiếu ngạo tràn ngập nội khí thanh âm, từ tốn nói :
- Kha giáo chủ quá khách sáo. Nếu bổn Tổng quản nói thật sự sợ Kha giáo chủ vẫn không tin. Bổn Tổng quản đến nay cũng đã ngoài chín mươi niên kỷ rồi.
Kha Chấn Bình há hốc miệng, như vừa nghe má»™t câu nói lá»™ng ngôn cá»§a ngưá»i Ä‘iên nào đó.
Tổng tài Thái Minh Công nhếch mép nói tiếp :
- Thật ra Kha giáo chá»§ nhìn lầm cÅ©ng đúng thôi, bởi chân ngươn cá»§a ta là sá»± hòa hợp Âm Dương nguyên khí tụ thành, nên dung diện ví như Kim cương bất hoại, không thể sá»›m tàn phai như những ngưá»i luyện võ công tầm thưá»ng.
Kha Chấn Bình nghe Tổng tài Thái Minh Công nói xong liá»n xá dài má»™t cái, tâm phục khẩu phục, lão má»›i cất giá»ng sùng bái tán dương :
- Không ngỠTổng tài là cao nhân ẩn sĩ, như rồng thiên chỉ trăm năm xuất hiện một lần.
Kha Chấn Bình hậu sinh khả úy, có gì xin Tổng tài miễn chấp... miễn chấp...
Tổng tài Thái Minh Công rá»i tràng ká»· đỡ lấy Kha Chấn Bình :
- Ậy, Kha giáo chá»§ đừng khách sáo, đừng khách sáo. Dù sao bổn Tổng quản cÅ©ng là khách và chúng ta cùng là ngưá»i nhà phụng sá»± đấng tối cao!
- Äa tạ Tổng tài đã có lá»i.
Kha Chấn Bình lắc quả chuông vàng. Hàng tỳ nữ trên hai mươi ngưá»i bước vào tòa chính sảnh, lão chỉ bá»n tỳ nữ nằm xếp lá»›p dưới ná»n nhà phẩy tay má»™t cái rồi nói :
- Dá»n dẹp hết, thết đại yến ra.
Bá»n cung nữ hối hả khiêng những ngưá»i ngất xỉu ra ngoài, còn ai còn chút tri thức thì cố gượng lên bước ra ngoài.
Tổng tài Thái Minh Công đón tá»­u băng trên tay hai nàng hầu cá»§a lão rồi ngá»­a cổ uống má»™t hÆ¡i trông thật sảng khoái. ÄÄ©nh tá»­u băng càng lúc càng nhá» dần và khi Tổng tài Thái Minh Công ngưng uống thì tá»­u băng chỉ còn vá»n vẹn như má»™t quả trứng gà trong bản thá»§ cá»§a lão.
Thái Minh Công gật gù :
- Rượu Thiên giáo quả là ngon, bổn Tổng quản đắc ý vô cùng.
Kha Chấn Bình nhìn Thái Minh Công uống tửu băng mà lục phủ ngũ tạng của lão muốn đông lại, lạnh lẽo vô cùng.
Kha Chấn Bình khẳng khái nói luôn :
- Hảo tá»­u trong Thiên giáo có rất nhiá»u, để hậu nhân sai nữ nô mang lên phục dịch Tổng tài.
Tổng tài Thái Minh Công khoát tay :
- Ậy, Thiên môn Giáo chủ đừng khách sáo. Bổn Tổng quản sẽ cùng với Giáo chủ đối ẩm vỠsau. GiỠchúng ta sẽ vào việc chính mà đấng tối thượng đã di ngôn cho bổn Tổng quản đến đây hội kiến với Giáo chủ.
Kha Chấn Bình rối rít :
- Bổn Giáo chủ đang chỠnghe những ý hay của Tổng tài.
Tổng tài Thái Minh Công nhếch môi tỠra một bậc trưởng thượng :
- Giang hồ Trung Nguyên có quá nhiá»u môn phái, nhưng xem ra chỉ có Thiên giáo cá»§a Kha giáo chá»§ là giáo phái thức thá»i.
Cưá»i khẩy má»™t tiếng, Thái Minh Công nói tiếp :
- Tổng quản ta Ä‘oán chắc má»™t ngày gần đây Kha giáo chá»§ được sá»± giúp đỡ cá»§a ta và Äấng tối thượng, nhứt định sẽ là ngưá»i đứng đầu võ lâm Trung Nguyên.
- Kha Chấn Bình này lúc nào cÅ©ng ghi nhá»› công đức cá»§a Äấng tối thượng. Nếu như không được sá»± ưu ái cá»§a ngưá»i, Kha Chấn Bình này giá» cÅ©ng chưa hẳn được yên vị trong Thiên giáo này. Xét vá» võ công, núi cao còn có núi cao hÆ¡n, tá»· như hôm nay Tổng tài đã mở mắt cho tại hạ.
Thái Minh Công nhìn Kha Chấn Bình :
- Äừng! Kha giáo chá»§ đừng khách sáo như vậy, bổn Tổng quản rất khó há»™i đàm.
Nhịp những ngón tay lên tay ghế tràng kỷ, Tổng tài Thái Minh Công tằng hắng nói tiếp :
- Việc này rất hệ trá»ng, liên quan đến vận mệnh võ lâm và...
Thở dài một tiếng, Thái Minh Công từ tốn nói :
- Và bá tánh nữa. Nếu như Kha giáo chá»§ không hoàn thành di huấn cá»§a ta và Äấng tối thượng, tai hại khó lưá»ng, sinh mạng khó giữ.
Nghe chất giá»ng trang trá»ng cá»§a Thái Minh Công, Kha Chấn Bình biết đây là việc hệ trá»ng vô cùng, dung diện căng thẳng mở lá»i ôn tồn nói :
- Thỉnh Tổng tài cho biết tưá»ng tận má»i việc Thiên giáo phải hành động.
Tổng tài Thái Minh Công tằng hắng nói :
- Thiên giáo phải hạ thá»§ cho được má»™t ngưá»i.
- Tổng tài cứ nói, kẻ đó là ai, dù y có ba đầu sáu tay, Kha Chấn Bình này cũng sẽ mang đầu gã vỠdâng cho Tổng tài. Phải chăng Tổng tài nói là Bạch Hoa Lan.
Tổng tài Thái Minh Công khoát tay, lắc đầu :
- Không phải Bạch Hoa Lan, giết ngưá»i đó không phải hành sá»± ngay lúc này. Äấng tối thượng và bổn Tổng quản đã dá»± trù tất cả rồi. Kha giáo chá»§ chỉ thá»±c hiện từng bước theo kế hoạch sắp xếp cá»§a ta mà thôi. Ngay bây giá», Kha giáo chá»§ chá»n trong Thiên giáo những tay cao thá»§ tuyệt luân, có võ công xuất quá»· nhập thần thành lập đội truy sát để hàm thụ võ công cá»§a hai cao đồ bổn nhân.
Thái Minh Công chỉ hai nàng a hầu :
- Chu Cẩm Ngá»c và Hà Tú Anh sẽ ở lại đây giúp Kha giáo chá»§ huấn luyện đội truy sát.
Khi nào cần thiết, thì chúng ta Ä‘iá»u động đội truy sát theo di lệnh cá»§a ta.
- Tổng tài và Äấng tối thượng lo chu đáo quá, Kha Chấn Bình này chẳng biết nói gì hÆ¡n, chỉ biết cúi đầu tuân phục mà thôi.
- Kha giáo chá»§ lại khách sáo nữa rồi. Trong giang hồ ngoài Thiên giáo ra, bổn Tổng quản và Äấng tối thượng không tin vào bang phái nào cả.
Thái Minh Công ngoắc Chu Cẩm Ngá»c và Hà Tú Anh :
- Hai ngưá»i ở đây giúp đỡ Kha giáo chá»§.
Cả hai đồng ôm quyá»n xá dài :
- Tuân lệnh Tổng tài.
Thái Minh Công quay lại Kha Chấn Bình :
- Kha giáo chá»§ nhá»› chăm lo chu đáo cho há».
Kha Chấn Bình rối rít :
- Tổng tài đừng lo, Kha Chấn Bình này sẽ lo chu toàn cho nhị vị cô nương.
Thái Minh Công mỉm cưá»i :
- Có Chu Cẩm Ngá»c và Hà Tú Anh, Thiên giáo cá»§a Kha giáo chá»§ như rồng má»c cánh, vẫy vùng trong thiên hạ không còn e dè má»™t ai nữa.
Kha Chấn Bình phấn chấn ra mặt. Lão ngập ngừng má»™t lúc má»›i trang trá»ng mở lá»i há»i Tổng tài Thái Minh Công :
- Tổng tài có thể nói cho hạ nhân biết má»™t Ä‘iá»u để giải tá»a bao thắc mắc bấy lâu nay?
- Äiá»u gì?
- Hạ nhân muốn há»i... muốn há»i có phải Tổng tài chính là Truy Hình Tướng cá»§a Äấng tối thượng không?
Thái Minh Công ngá»­a mặt cưá»i sằng sặc, tràng cưá»i cá»§a y tiá»m ẩn má»™t ná»™i gia công phu không thể nào tưởng tượng được. Âm thanh khí âm như kết thành những tiếng sấm trá»i ngắt Ä‘oạn xoay vòng trong đại sảnh mà Kha Chấn Bình ngỡ nó sắp làm đổ sập cả tòa nhà kiên cố cá»§a Thiên giáo.
Cắt tràng cưá»i đó, Thái Minh Công nghiêm giá»ng nói :
- Khi nào ấn soái trở vá» vá»›i Äấng tối thượng, Kha giáo chá»§ má»›i biết Truy Hình Tướng là ai.
- Vậy Hoàng Thế Lãm không phải là Truy Hình Tướng sao?
- Việc chưa đến, Kha giáo chá»§ đừng há»i.
Tổng tài Thái Minh Công bước xuống tràng kỷ :
- Bổn Tổng quản muốn được khuây khá»a má»™t chút, Kha giáo chá»§ chắc không ná» hà.
Kha Chấn Bình rối rít hẳn lên :
- Không, không! Trong Tổng đàn Thiên giáo có hoa viên, so vá»›i nÆ¡i cung ná»™i thì chẳng bằng, nhưng so vá»›i ngoài giang hồ thì không có nÆ¡i nào sánh bằng. Thỉnh Tổng tài ngao lâm để khuây khá»a.
- Äa tạ Kha giáo chá»§ đã vì bổn nhân!
hết: Hồi 5, xem tiếp: Hồi 6
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ñáåðáàíêà, öâåòû, òåõíèêà, ôðèñêå, ðîñãîññòðàõ

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™