 |
|

27-03-2009, 06:56 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
Nữ thần mê cung - Joe Alex - Nguồn: vnthuquan.net
Nữ Thần Mê Cung
Joe Alex
Dịch giả: Trạng Khang - Quốc
Lá»i mở đầu
Nguyên tác: Từ nguyên bản tiếng Ba Lan: Zmącony spokój Pani Labiryntu
Warsaw 1965
"... Ở nÆ¡i đó vô sinh vô tá»
Chẳng kẻ nà o dám thá» liá»u mình
Äụng và o mảnh đất thần linh
Trồng cây, bới của cho mình già u sang
Chỉ vì dạ những tham lam
Hay vì kẻ đó lòng đang hiếu kỳ
Dù kẻ đó muốn gì cũng kệ
Keros nà y đâu để kẻ trần,
Äụng và o những phiến đá thần
Sẽ gây náo động Nữ Thần Mê Cung.
Kẻ đó sẽ khốn cùng tuyệt vá»ng
Chết chìm trong lòng của biển khơi
Và tên tuổi hắn trên Ä‘á»i
Biến Ä‘i mà chẳng má»™t ngưá»i nà o hay."
NHá»®NG DÃ’NG CHá»® ÄỌC ÄÆ¯á»¢C TRÊN MẢNH GIẤY TÃŒM THẤY
TRONG NGÔI MỘ CỔ [/B]
Chương I
"CHUYỆN NÀY THẬT ÄÃNG KINH NGẠC, JOE Ạ"
Tiếng gõ êm và đá»u Ä‘á»u cá»§a chiếc máy chữ nhá», dẹt, nhãn hiệu Olivetti bá»—ng nhiên ngừng lại và phải sau má»™t lúc Alex má»›i hiểu ra rằng mảy chữ đã ngừng là m việc. Anh nhìn xuống nó sau khi rá»i mắt khá»i tấm ảnh đã bạc mà u cha mình treo trên tưá»ng. GiỠđây anh má»›i nháºn thấy những ngón tay mệt má»i cá»§a mình đã trượt khá»i phÃm máy chữ và chuyển động cháºm chạp trên mặt bà n, dưá»ng như nó vẫn còn Ä‘ang đánh những dòng chữ mà ná»™i dung và ý nghÄ©a chÃnh anh cÅ©ng không thể hiểu nổi. Anh rất mệt, mệt đến ná»—i không thể tưởng được. Anh giÆ¡ hai bà n tay lên và ngắm nghÃa chúng má»™t cách lÆ¡ đãng. Anh lại từ từ hạ tay xuống, ngồi thẳng ngưá»i trên ghế, nhắm mắt lại rồi đột ngá»™t mở ra để chống cÆ¡n buồn ngá»§ Ä‘ang kéo đến. Anh nhìn trang giãy đã đánh gần hết, Ä‘á»c lướt qua và bình thản vặn nó ra khá»i trục máy chữ, vo tròn má»™t cách cẩn tháºn rồi ném và o sá»t giấy ở cách bà n hai bước chân. Như thưá»ng lệ anh đã ném trúng, Ä‘iá»u đó gây cho anh má»™t cảm giác thÃch thá»§ nhá» nhoi, ngắn ngá»§i. Anh đứng dáºy vươn vai.
Äêm nay anh đã đánh trá»n bốn mươi trang. Mặc dầu có Ãt hÆ¡n mưá»i trang so vá»›i dá»± định, nhưng và o lúc nà y anh biết rằng mình không thể là m thêm được nữa bởi vì tâm trà đã quá má»i mệt. Chúng tháºt vô tÃch sá»±: Việc viết cuốn tiểu thuyết nà y sẽ lại kéo dà i thêm má»™t tuần nữa đây.
Anh đứng dáºy giống như ngưá»i thá»§ lÄ©nh già đưa mắt giám sát toà n bá»™ quang cảnh chiến trưá»ng, lần lượt từ chiếc mặt bà n phẳng nhẵn đến những chồng sách, máy chữ và những chiếc bút chì còn cắm trong chiếc cốc. Má»™t lần nữa anh nhắm mắt lại và vá»›i sá»± bá»±c tức ngấm ngầm, anh quay lưng lại vá»›i táºp giấy đánh máy và giấy than, cháºm chạp bước đến cá»a sổ vén rèm.
Nắng xuân sá»›m đã trà n ngáºp đưá»ng phố, trên các mái nhà . Alex mở rá»™ng cá»a sổ, cặp mắt còn ngái ngá»§ ngắm nhìn đám khói thuốc lá Ä‘ang bay lên cao và lan tá»a ra bầu không khà trong là nh buổi sá»›m.
- Lạy Chúa - anh nói khẽ - đến bao giá» thì má»i chuyện má»›i kết thúc?
Há»i váºy thôi chứ Joe biết rõ hÆ¡n ai hết rằng sau quyển sách nà y, anh sẽ viết tiếp quyển khác rồi lại quyển khác nữa. Tuy nhiên câu há»i đó không chỉ vá» những quyển sách. Caroline vẫn biệt tăm, anh không biết bao giá» sẽ gặp lại cô. Trong cuá»™c sống cá»§a há», những lúc như thế nà y không xảy ra thưá»ng xuyên, nhưng má»™t khi Caroline thá»±c sá»± muốn tách riêng khá»i má»i ngưá»i thì không ai tìm thấy được cô. Má»™t con sẻ nhá» lông xám Ä‘áºu trên dà n ăng-ten vô tuyến ở mái nhá phÃa đối diện, đầu ngó nghiêng vẫy vẫy cái Ä‘uôi,hót lÃu rÃu vô tư, toà n thân nhuá»™m và ng ánh nắng, rồi nó bay vút Ä‘i và o hẻm phố còn tối.
Joe nhìn theo theo con chim. Suốt cả đêm qua anh cố không nghÄ© vá» Caroline, nhưng bây giá» khi đã quá mệt má»i anh đà nh chịu thua. Dù không tá»± thú nháºn vá»›i mình nhưng anh rất nhá»› cô.
Äã hai tuần nay Caroline giam mình trong căn há»™ nhỠở tÃt phần bên kia thà nh phố. Khi há»i qua Ä‘iện thoại, bà Downby – ngưá»i chá»§ cho thuê nhà – lúc nà o cÅ©ng chỉ trả lá»i rằng cô Beacon còn Ä‘ang báºn không thể đến nghe máy được.
Theo cách hiểu cá»§a mình, Joe tin chắc rằng Caroline yêu anh, nhưng anh cÅ©ng biết rằng niá»m say mê lá»›n nhất và thá»±c sá»± cá»§a cô gái bất thưá»ng nà y là những phiến gạch nhá» viết đầy những dòng chữ dạng vạch cá»§a ngưá»i Crêt cổ xưa.
Caroline là nhà khảo cổ há»c trẻ tuổi, có năng lá»±c, ngưá»i mà các giáo sư danh tiếng tiên Ä‘oán rằng sẽ có triển vá»ng lá»›n. Những triển vá»ng riêng cá»§a cô thì liên quan gì vá»›i những bà ẩn xung quanh vương quốc trên biển cả cá»§a ngưá»i Crêt, cái vươn quốc đã có thá»i ngá»± trị trên hầu hết các hòn đảo cá»§a vùng biển Ê-giê kéo dà i đến táºn Tiểu Ã? Có phải cô thá»±c sá»± muốn giải mã loại chữ mà chưa ai Ä‘á»c được và muốn tìm hiểu lịch sá» cá»§a má»™t dân tá»™c đã tạo ra má»™t ná»n văn minh rá»±c rỡ, đã để lại những lâu đà i, những bình gốm quý giá, những tranh vẽ và hà ng nghìn đồ váºt các loại, đồng thá»i quanh dân tá»™c đó cÅ©ng bị che phá»§ má»™t tấm mà n bà máºt hoà n toà n mà ngưá»i ta chỉ có thể đưa ra những giả thuyết vá» nguồn gốc, quá trình lịch sá» và sá»± sụp đổ cá»§a nó.
Suốt hai tuần gần đây anh chỉ nghe thấy tiếng cô có má»™t lần khi cô gá»i Ä‘iện thoại và o buổi tối cách đây và i ngà y.
- Chà o Joe! Nó bị há»ng má»™t Ãt và em đã phải vất vả khá nhiá»u vá»›i nó, nhưng có lẽ má»i chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp. Tháºt đáng kinh ngạc, nếu như em không bị lầm. Mà có lẽ em không lầm đâu.
- Ai đáng kinh ngạc?
- Mảnh giấy có chữ cá»§a em. Em sẽ gá»i lại khi nà o em là m xong và anh sẽ được biết hết má»i chuyện. Nhiá»u lúc em có cảm giác là việc nà y không phải dà nh cho em, mà là cho anh. Có nhiá»u Ä‘iá»u hoà n toà n không thể hiểu nổi.
- Liệu em có thể nói rõ hơn được không?
- Chưa được đâu. Câu chuyện tháºt đáng kinh ngạc, Joe ạ! Và i ngà y nữa em sẽ nói cho anh tất cả. Chúc ngá»§ ngon, tác giả yêu quý nhất cá»§a em. Tối hôm qua em phấn khởi quá đến ná»—i phải Ä‘á»c thá» má»™t quyển sách cá»§a anh để cho nó dịu Ä‘i. Em không thể nói quyển nà o bởi vì em đã ngá»§ thiếp Ä‘i ngay. Em hy vá»ng rằng các độc giả cá»§a anh thưá»ng Ä‘á»c má»™t mạch tá»›i sáng. Thôi, chúc anh ngá»§ ngon.
Cô cưá»i vang và cúp máy trước khi Joe định nói lại. Từ lúc ấy đến giỠđã gần má»™t tuần rồi. Alex nhá»› cô và để giết thá»i gian trôi Ä‘i quá cháºm chạp, trong tuần vừa rồi anh đã viết được ná»a cuốn tiểu thuyết trinh thám. Nhà xuất bản giục anh là m nhanh vì mùa hè sắp đến rồi, ngưá»i ta nghỉ hè và nghỉ phép, thá»i kỳ vợ mua cho chồng, chồng mua cho vợ, bố mẹ mua cho con cái và con cái mua cho bố mẹ truyện trinh thám để Ä‘á»c khi Ä‘i tầu. Vì váºy, anh viết và hầu như không ra khá»i nhà .
Tiếng gõ cá»a khẽ đến ná»—i Joe không nghe thấy, anh tá»±a ngưá»i trên báºu cá»a sổ, tiếng ồn à o cá»§a thà nh phố má»›i thức giấc Ä‘ang lá»t và o. Cánh cá»a mở ra không có tiếng động. Trên ngưỡng cá»a là Higgins đứng im bất động, Ä‘iá»m đạm, mà y râu nhẵn nhụi và nghiêm trang như má»™t viên thá»§ Ä‘á»n. Ngay cả cái cách cúi đầu chà o ông chá»§ cá»§a mình cÅ©ng mang dáng dấp cá»§a ngưá»i giáo sÄ©.
- Chà o ông chá»§. Thưa ông, ông có nháºn thấy là trá»i hôm nay rất đẹp không ạ?
Joe quay ngoắt ngưá»i lại. Mãi tá»›i lúc nà y anh má»›i hiểu rằng hình như anh đã ngá»§ mà không nhắm mắt.
- Chà o Higgins. Phải, hôm nay trá»i tuyệt đẹp.
- Bây giá» là đúng bảy giá», thưa ông. Bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong ở phòng ăn. Hôm nay có trứng, giăm bông, cà phê, rượu vang hâm nóng, đúng những món mà ông đã yêu cầu
- Ừ, tháºt là tuyệt – Joe lẩm bẩm má»™t cách không thÃch thú lắm. Anh không cảm thấy đói, chỉ thấy mệt má»i. Xoay lưng lại cá»a sổ, anh đón nháºn những tia nắng ấm áp và gây buồn ngá»§ Ä‘ang chiếu trên cổ mình. - Mùa hè Ä‘ang tá»›i. Có lẽ chúng ta phải Ä‘i khá»i Luân Äôn thôi, phải không Higgins?
- Tất nhiên rồi, thưa ông. Rượu vang Ä‘ang nóng và tuy tôi đã Ä‘áºy lại nhưng…
- Ngay sau khi tôi giải quyết xong một số công việc, chúng ta sẽ cùng cho nhau nghỉ hè và i tuần, như thế có lợi cho cả hai ta.
- Cám Æ¡n ông – Higgins không bao giá» mỉm cưá»i đáp lá»… khiến Joe nhiá»u lúc có cảm tưởng rằng sá»± nghiêm túc nà y xuất phát không phải do sá»± kÃnh trá»ng quá mức mà do không dám thân máºt má»›i ông chá»§ và tá»± tạo cho mình má»™t hà ng rà o cách biệt – Thưa ông, tôi vừa đặt tiá»n trước cho chuyến du lịch nước ngoà i, thá»i gian cụ thể tôi xin báo vá»›i ông sau. Nếu ông cho phép, tôi xin được nhắc ông vá» món rượu vang hâm nóng.
- Du lịch nước ngoà i à ? Äến nước nà o váºy?
- Äến Hy Lạp, thưa ông. Äây là chuyến du lịch rất tuyệt và không đắt lắm do hãng Cook tổ chức.
- Thế tại sao lại đến Hy Lạp?
Higgins hắng giá»ng:
- Cô Beacon, khi tá»›i chÆ¡i ở đây lần trước đã phải đợi mất gần má»™t tiếng đồng hồ vì lúc đó ông ra ngoại ô và ô tô lại bị há»ng. Có lẽ ông còn nhá»› chứ?
- Äúng. Tôi rất buồn vì Ä‘iá»u nà y.
- Vâng, chÃnh thế, thưa ông. Cô Beacon đã kể cho tôi nghe chút Ãt vá» công việc cá»§a cô ấy. Cô nói vá» Hy Lạp, thưa ông, và cô nói hay đến ná»—i tôi quyết định chÃnh mình phải được ghé thăm đất nước nà y nếu như có dịp. Äiá»u đó có nghÄ©a là nếu như tôi có được thá»i gian rá»—i, thưa ông.
- Hừm… Joe mỉm cưá»i – Tôi thấy là tôi Ä‘ang bị bao vây bởi những ngưá»i yêu chuyện cổ. Tôi không dám tin cô Beacon lắm vá» những câu chuyện cổ vì cô ấy là nhà khoa há»c, như má»i ngưá»i Ä‘á»u biết là các nhà khoa há»c thá»±c sá»± chỉ coi chuyên môn cá»§a mình má»›i đáng chú ý. Nhưng dù sao Hy Lạp cÅ©ng là đất nước rất xinh đẹp và nếu như thá»i tiết tốt mà mùa nà y thì ở đó thá»i tiết thưá»ng tốt, chúng ta sẽ gặp lại nhau sau và i tuần nghỉ ngÆ¡i, cÆ¡ thể trà n đầy sinh lá»±c má»›i để chống lại cái mùa thu nước Anh đẹp đẽ nhưng đáng nguyá»n rá»§a ấy.
- Vâng, thưa ông. Báo đã để sẵn trên bà n trong phòng ăn. Còn vỠmón rượu vang hâm nóng thì…
- Cám ơn. Tôi sẽ đến đó ngay.
Alex bước lại bà n, thu dá»n đám giấy đã đánh máy xong và xếp nhanh theo thứ tá»± số trang. Äây cÅ©ng là thói quen: sắp xếp lại tháºt gá»n gà ng những đồ để sau đấy anh có thể ngồi viết tiếp mà không cần phải bà y xếp lại chá»— là m việc.
- Còn một việc nữa, thưa ông…
Joe ngoái nhìn lại. Higgins vẫn đứng ở lối cá»a ra và o.
- Sao? Gì nữa? Rượu vang hâm không cần phải nóng lắm đâu. Tôi đi ngay đây.
- Tôi muốn nói thêm là trước đây ná»a giá» cô Beacon đã gá»i Ä‘iện thoại và …
Joe vụt đứng thẳng ngưá»i.
- Thế là thế nà o? Tại sao mãi đến bây giỠtôi mới được biết?
- Bởi vì cô Beacon đã cấm tôi không được quấy rầy khi ông là m việc. Cô ấy đã bảo tôi chỉ bảo cho ông việc gá»i Ä‘iện thoại khi nà o ông là m xong việc và …
- Là m xong việc, trá»i Æ¡i! - Alex phẩy tay – Thế cô Beacon còn nói gì nữa?
- Cô nói rằng, ông hãy gá»i Ä‘iện thoại khi nà o ông có thá»i gian rá»—i và …
Higgin chưa kịp nói hết thì Joe đã vá»t qua không kịp nghe, chạy dá»c theo hà nh lang vá» phÃa buồng khách nÆ¡i có máy Ä‘iện thoại đặt trên cái tá»§ gá»— cÅ© kỹ và nặng ná».
Anh quay nhanh đĩa số bằng ngón tay trá» còn bị bẩn Ä‘en vì thay ruy băng máy chữ tối hôm trước. Anh đợi má»™t lúc chá» nghe tiếng tÃn hiệu Ä‘iện thoại, sốt ruá»™t gõ gõ ngón tay và o mặt bà n sần sùi.
- Tôi Caroline Beacon đang nghe đây…
Tiếng cô gái trong trẻo và tươi mát. Alex thầm ghen vá»›i cô vì đêm qua trong khi cô ngá»§ ngon trên chiếc giưá»ng ấm áp thì anh còn Ä‘ang cặm cụi miêu tả má»™t trong số những án mạng đầy bà ẩn và khó phát hiện.
- Anh đây, cô nương bé bá»ng và thông minh Æ¡i. Higgins nói là em đã há»i anh. Anh không thể tin được nên phải gá»i ngay cho em.
- Vâng, em đã gá»i đấy. Em là m xong rồi. Bây giá» thì em tá»± do như má»™t con chim. Anh đã ăn sáng chưa?
- Chưa. Higgins đã không tháºn trá»ng và báo tin quá sá»›m vá» cú Ä‘iện thoại cá»§a em.
Trong ống nghe vang lên tiếng cưá»i trong trẻo, hiá»n hòa, hệt như tiếng trẻ nhá».
- Váºy thì, nếu như Higgins đồng ý và nếu như anh thÃch, chúng ta có thể cùng ăn sáng chứ?
- Tuyệt vá»i. Thế còn mảnh giấy cá»§a em?
- Em đã giải mã xong ná»a giá» trước đây. Sau đó em đứng dáºy gá»i Ä‘iện ngay cho anh.
- Em là m việc suốt đêm à ?
- Em đã không rá»i khá»i bà n là m việc trong suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Bây giá» má»i việc đã xong. Chuyện nà y hết sức kinh ngạc, Joe ạ!
- Mình cÅ©ng Ä‘oán được như váºy – Alex lẩm bẩm, trong óc anh sá»± yêu thÃch môn khảo cổ há»c tá»· lệ nghịch vá»›i ná»—i nhá»› cô Beacon – Nà y, thế ai má»i ai tá»›i ăn sáng đấy, em má»i anh hay anh má»i em?
- Em má»i anh. Anh có thể có mặt ở đây sau ná»a giỠđược không? Em vừa má»›i tắm xong, đã thay quần áo và trông giống như má»™t thiếu phụ. Em Ä‘ang đói sắp chết đây.
- Anh sẽ tá»›i sau ná»a phút nữa!
Äặt vá»™i ống nghe lên máy, anh chạy ngay vá» phÃa buồng tắm, vừa chạy vừa xoa tay lên cái cằm chưa cạo râu.
- Tôi đến cô Beacon đây! - Anh gá»i qua cánh cá»a khép vá»™i – Tôi sẽ ăn sáng ở chá»— cô ấy!
- Vâng, thưa ông…
Alex cảm thấy sau câu trả lá»i nà y anh nghe thấy tiếng thở dà i. Higgins là báºc thầy có má»™t không hai vá» nghệ thuáºt là m món trứng rán và rượu vang hâm nóng. Và đây là bữa ăn sáng thứ bao nhiêu không được đụng tá»›i trong vòng hai năm từ khi há» biết nhau.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 28-03-2009 at 11:47 PM.
|

28-03-2009, 03:05 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
Nữ Thần Mê Cung - Joe Alex - Nguồn: vnthuquan.net
Chương II
“Ở NÆ I ÄÓ VÔ SINH, VÔ TỬ…â€
Khi anh bấm chuông, Carroline mở cá»a ngay tức khắc. Cách đây không lâu cô đã cắt bá» cái “đuôi ngá»±a†trên đầu, hôm nay cô mặc chiếc quần chẽn mầu Ä‘en, áo sÆ¡ mi trắng. Cô giống như má»™t cáºu bé mảnh dẻ và rám nắng.
- Chà o cáºu bé – Joe vuốt bà n tay trên mái tóc cắt ngắn cá»§a cô rồi vòng tay ôm lấy cô nhìn má»™t cách chăm chú. Äôi mắt cá»§a Carroline vẫn sáng và ánh lên dưá»ng như cô má»›i dáºy sau má»™t đêm ngon giấc.
- Trông em cứ như là chẳng mất ngá»§ tà nà o cả - Anh hôn cô và mỉm cưá»i – Lạy chúa, Äức Chúa duy nhất cá»§a con Æ¡i, cái gì sẽ xẩy ra vá»›i khoa há»c nếu tất cả các nhà nghiên cứu Ä‘á»u giống như em.
- Em không hiểu anh nghÄ© gì – cô nói má»™t cách nghiêm nghị, nhưng sau má»™t giây lại mỉm cưá»i – Joe, em van anh, hãy ngừng tán dóc má»™t lúc để nghe em nà o! Anh phải nghe, tuyệt đối phải nghe toà n bá»™ câu chuyện. Em không thể nghÄ© vá» cái gì khác được… -Cô gỡ khá»i vòng tay anh đứng ở giữa phòng, hai tay chống và o eo lưng mảnh dẻ, giống con trai cá»§a mình – Anh có thể tin em hay không thì tùy, nhưng nếu như những gì em nghÄ© vá» những dòng chữ trên mảnh giấy là sá»± tháºt thì cô Caroline Beacon sẽ viết thêm má»™t và i dòng có ý nghÄ©a và o lịch sá» cá»§a ná»n văn minh chúng ta.
Alex gáºt đầu vẻ hiểu biết.
- Sếch xpia đã viết rằng nên nói tốt vá» mình bởi vì những ngưá»i khác chẳng bao giá» là m Ä‘iá»u nà y được bằng ta. Tuy nhiên từ trước đến nay anh vẫn nghÄ© em là ngưá»i khiêm tốn và …..
- Bởi vì em khiêm tốn! - Carroline nói dà i giá»ng. - Em rất khiêm tốn và rất đói. Cô Beacon xin má»i và o phòng ăn
Cô khẽ nghiêng ngưá»i vòng tay má»™t cách duyên dáng, ngón tay gần như chạm sà n nhà giống như nhà quà tá»™c Ä‘ang ngả mÅ© chà o. Sau đó cô biến ngay và o bếp. Alex đứng im lặng má»™t lúc, mỉm cưá»i nhìn theo cánh cá»a bếp vừa khép lại sau cô. Anh cháºm rãi bước và o phòng ăn, ngồi xuống bà n đã dá»n sẵn và nhắm mắt lại. Ở đây ấm áp và yên lặng. Äâu đấy có tiếng radio.
Cánh cá»a cá»t kẹt mở, Carroline hai tay bê chiếc khay trên có hai ly cà phê Ä‘ang bốc khói.
- Em pha cà phê rất đặc, rất đặc đấy – cô nói và đặt khay lên bà n – mặc dù em biết rằng anh thÃch nước chè hÆ¡n. Nhưng mà em muốn để anh nghe kỹ hÆ¡n, và không nhất thiết phải là Joe Alex má»›i Ä‘oán được rằng ai là m việc cả đêm sẽ ngá»§ quên ngay lặp tức nếu để cho ngưá»i đó má»™t mình trong má»™t phút. Sau khi nghe xong câu chuyện em kể, anh sẽ tá»± nháºn thấy câu chuyện quả tháºt là kinh ngạc.
Joe gáºt đầu và cố nén cái ngáp và nhắm mắt lại. Sau đó anh cố mở mắt ra và mỉm cưá»i.
Äây nhất định sẽ là má»™t trong những buổi sáng thú vị nhất Ä‘á»i anh.
- Anh cứ cưá»i Ä‘i, hãy cưá»i không thương xót con ngưá»i yếu á»›t nà y Ä‘i, ngưá»i mà tà nữa sẽ chăm cho anh ăn hết lòng. Ná»™i dung mảnh giấy cá»§a em có thể sẽ thú vị gấp trăm lần so vá»›i ná»™i dung cá»§a năm nhà xác chất đầy táºn nóc những thây ma hạng bét cá»§a anh. Äấy là em chưa kể tá»›i những kẻ kế thừa đần độn và sốt ruá»™t mà sau nà y anh phải khám phá má»™t cách vất vả như báo chà đã viết, mặc dù cái việc nà y chẳng đòi há»i tý sức lá»±c nà o bởi vì thông thưá»ng ngưá»i ná» giết ngưá»i kia vì những lý do đơn giản thì chỉ cần nghÄ© má»™t lúc là …..
- Anh hiểu – Joe gáºt đầu – Em muốn nói rằng anh là thằng ngốc và anh được nổi tiếng má»™t chút trong các độc giả ngưá»i Anh chẳng qua là vì kẻ sát nhân mà anh giúp thám tá» Parker bắt được còn ngu hÆ¡n cả anh có phải không.
- Không phải như váºy! Em chỉ muốn giải thÃch là nhà khảo cổ giá»i phải là nhà thám tá» giá»i! Tất nhiên nhà khảo cổ giá»i không chỉ là thám tá» mà còn là …
- Là đầu bếp – Joe gáºt đầu tán thưởng – Anh nhìn thấy cà phê rồi. Thế anh được thêm gì nữa để nghe những Ä‘iá»u hay ho mà cô Beacon sẽ nói vá» cô Beacon?
- Tất cả những gì anh muốn, sau một giây nữa, nhưng hãy để em nói nốt đã.
- Anh Ä‘ang nghe đây – Alex đứng dáºy, bước lại gần cô, nhấc bổng cô lên và đung đưa nhẹ nhà ng trên không dưá»ng như cô chỉ là con búp bê lá»›n. Anh hôn cô rồi đặt cô xuống – Có lẽ có gì thú vị tháºt đây. Anh chưa bao giá» thấy em trong trạng thái nà y.
- Bởi vì chưa bao giá»â€¦ À thôi, anh hãy đợi đã. Trước hết là ăn sáng. Mẹ em luôn nói rằng ngưá»i đà n ông Ä‘ang đói thì như thú dữ ấy, muốn dụ nó chỉ có thể bằng đĩa thức ăn đầy.
- Hãy chuyển đến mẹ em lá»i chà o kÃnh trá»ng nhất cá»§a anh.
Sau bữa sáng, há» ngồi cạnh nhau trong phòng khách nhá» sáng sá»§a, cÅ©ng đồng thá»i là phòng ngá»§ và phòng là m việc cá»§a Caroline. Cô nhấc tấm vải trắng Ä‘ang phá»§ lên má»™t váºt nằm trên cái bà n giấy xinh xắn cá»§a cô. Thoạt đầu Alex ngỡ đó là bức tranh dà i, khổ nhá», nhưng khi Caroline nghiêng nó vá» phÃa anh và đưa sát và o mắt thì anh nháºn thấy đó là má»™t mảnh giấy mà u nâu đã nát, được đặt giữa hai lá»›p kÃnh, chung quanh dán băng dÃnh như má»™t cái khung váºy.
- Hãy nhìn kỹ váºt nà y, Joe. Chỉ xin anh tháºt cẩn tháºn.
Alex im lặng xem xét mảnh giấy. Trên mảnh giấy là nhưng hà ng chữ Hy lạp Ä‘á»u đặn, đẹp và đã má», đôi chá»— hoà n toà n không Ä‘á»c được. PhÃa dưới có má»™t hình vẽ. Äó là hình má»™t phụ nữ đứng, mặc váy dà i phá»§ kÃn bà n chân. Hai tay giang rá»™ng và nắm váºt gì trông như những con rắn. Trên đầu là chiêc mÅ© có con chim xòe hai cánh.
Hình vẽ được giữ tốt hÆ¡n chá»— có viết chữ, có lẽ nó được cuá»™n và o phÃa trong nên mặc dù chôn dưới đất có đến ngà n năm mà vẫn còn trông khá rõ.
Joe cúi xuống Ä‘á»c dòng chữ viết dưới hình vẽ ngưá»i đà n bà : ATANA POTNIA GIÓ Bá»’ CÂU MÊ CUNG.
Anh ngẩng đầu lên.
- Vốn hiểu biết tiếng Hy lạp anh không khá lắm nhưng theo anh đây có lẽ không phải tiếng Hy lạp cổ.
Carroline mắt tròn xoe nhìn anh một cách ngạc nhiên.
- Joe, thà nh tháºt là m sao anh có thể biết được Ä‘iá»u nà y?
- Anh không biết. Anh suy luáºn thôi. Atlanta là tên gá»i cÅ© cá»§a Athena[1]. Chắc không sai đâu. Ngưá»i có kiểu chữ viết đẹp như thế nà y hẳn là phải biết cách viết cái tên khá phổ biến đó.
- Äúng, tuyệt tháºt! Thế còn những suy luáºn khác?
- Em đừng đòi há»i quá nhiá»u ở má»™t ngưá»i viết truyện trinh thám khiêm tốn. Chữ PTONIA, theo anh nghÄ©, nhà thÆ¡ Homer đã dùng để nói vá» nữ thần. Có thể dịch chữ nà y là Ná»® THẦN có được không? – Anh lại ngắm nghÃa kỹ mảnh giấy – Như váºy dòng chữ dưới hình vẽ có nghÄ©a là : ATLANTA, Ná»® THẦN CỦA GIÓ, CHIM CÂU VÀ MÊ CUNG.
Anh ngẩng đầu lên. Má»™t nụ cưá»i rá»™ng lượng xuất hiện trên mặt anh.
- Thế mà em phải mất bao nhiêu thá»i gian cho cái mảnh giấy nà y – anh nói vá»›i giá»ng hÆ¡i đắc thắng – Tất nhiên, Nữ thần Mê cung là vị thần chÃnh cá»§a dân Crêt.
Carroline cầm mảnh giấy lên tay. Cô ngắm nhìn Alex má»™t lúc mà không mảy may thay đổi nét mặt. Rồi bá»—ng nhiên cô cưá»i phá lên.
- Tại sao chẳng bao giá» anh nói vá»›i em vá» Ä‘iá»u nà y?
- Vá» Ä‘iá»u gì cÆ¡?
- Rằng anh cũng chú ý tới những công việc nà y nà y!
- Anh không thÃch thú những công việc vá» cái ná»n văn minh Ê giê như em nghÄ©. Dân Crêt đối vá»›i anh chả là cái gì. Anh chỉ thấy vô cùng hạnh phúc nếu như em trở thà nh vợ anh và lo công việc khác như ná»™i trợ chẳng hạn. Còn nếu như em không có ý định là m việc nà y thì hãy Ä‘á»c mảnh giấy Ä‘i và sau đó anh muốn được có thêm má»™t ly cà phê nữa.
- Anh sẽ có tháºm chà cả má»™t đồn Ä‘iá»n cà phê, Joe, nhưng trước hết phải nghe những Ä‘iá»u em nói đây – cô do dá»± má»™t chút rồi tiếp – Em nghÄ© rằng anh sẽ giúp Ãch cho em – cô giÆ¡ tay chỉ và o mảnh giấy – Thá»±c sá»± mà nói không còn nghi ngá» mảy may gì vá» tÃnh chÃnh xác cá»§a tà i liệu nà y. Anh không phải là chuyên gia trong lÄ©nh vá»±c khảo cổ, nhưng anh sẽ ngạc nhiên giống như khi em nói vá»›i anh vá» nó. Mảnh giấy nà y đã có khoảng hai nghìn ba trăm năm trước và được tìm thấy ở Ai cáºp năm ngoái trong khi khai quáºt má»™t ngôi là ng cổ ven biển cá»§a ngưá»i Hy lạp, trên ranh giá»›i giữa châu thổ sông Nin và sa mạc. Chá»— đó khô ráo nhưng không phải là không bị ẩm. Em cho là phải có phép nhiệm mầu nên mảnh giấy nà y má»›i tồn tại được dù chỉ má»™t phần. HỠđã Ä‘em nó vá» nước Anh cùng nhiá»u thứ khác. Sau đó, hoà n toà n ngẫu nhiên, má»™t nhà cổ ngữ há»c trẻ tuổi, bạn em từ thá»i sinh viên, tiến hà nh Ä‘á»c nó. Như anh thấy, mảnh giấy nà y bị nát nhiá»u chá»— và phải chiếu tia hồng ngoại để Ä‘oán được nét bút viết bằng cây sáºy trên đó. Nhưng những chi tiết đó để sau đã. Trước tiên, em muốn anh nghe bản dịch ra tiếng Anh cá»§a em: có thể nó chưa hay nhưng hoà n toà n trung thá»±c. Hãy nghe đây:
“Ở nÆ¡i đó vô sinh vô tá»
Chẳng kẻ nà o dám thá» liá»u mình
Äụng và o mảnh đất thần linh
Trồng cây, bới của cho mình già u sang
Chỉ vì lòng da tham lam
Hay vì kẻ đó lòng đang hiếu kỳ
Dù kẻ đó muốn gì cũng kệ
Keros nà y đâu để kẻ trần
Äụng và o những phiến đá thần
Sẽ gây náo động Nữ thần Mê cung
Kẻ đó sẽ khốn cùng tuyệt vá»ng
Chết chìm trong lòng của biển khơi
Và tên tuổi hắn trên Ä‘á»i
Biến Ä‘i mà chẳng má»™t ngưá»i nà o hayâ€
Cô ngừng lại má»™t lúc. Joe im lặng gáºt đầu giục cô Ä‘á»c tiếp.
- Äến đây là hết phần thÆ¡ – Caroline nói – Tiếp theo là lá»i do cùng má»™t ngưá»i viết:
“Những lá»i cổ xưa nà y vá» Äức Bà được chép lại trung thá»±c từ tay ta, thá»§y thá»§ Perimos, ngưá»i cả cuá»™c Ä‘á»i sống lênh đênh trên biển cả. Ta đã nhìn thấy Keros má»™t lần khi bÆ¡i thuyá»n chở lúa mì và rượu vang tá»›i Bi dăng tin. Ta đã nhìn thấy hòn đảo, nhưng không hướng thuyá»n vá» phÃa đó. Ta đã bÆ¡i vòng quanh đảo, cúi chà o hòn đảo khi đêm xuống. Ta tá»± cầm lái khi gia nhân cá»§a ta đã ngá»§ say. Ngôi sao hà ng hải đã chiếu trước mặt ta, sau lưng ta, rồi lại trước mặt ta khi ta dâng lá»… váºt cho thần bằng cách rót rượu vang xuống biển và rắc lúa mì trên sóng. Ta không đánh thức má»™t kẻ nà o dáºy và không ai trong số chúng nhìn thấy ta là m gì cho đến khi ta lại cho thuyá»n tiến vá» phÃa ngôi sao hà ng hải. Ta đã không đánh thức má»™t ai, vì ta không muốn sau nà y khi chúng lại thấy Keros, chúng sẽ lên đảo quấy rầy sá»± yên tÄ©nh cá»§a Nữ thần Mê Cung. Trước đó Cụ cá»§a ta đã ở đấy, trước đó nữa là cha và ông cá»§a Cụ ta, và trước nữa là những ngưá»i khác trong dòng há» cá»§a ta. Cụ cá»§a ta đã mất mà không có con trai. Từ đó đảo không có thá»§ Ä‘á»n, Mẹ cá»§a ta, con gái cá»§a ngưá»i đã thuá»™c và nói cho ta những lá»i trên vá» Nữ thần. Ta không có anh em trai cÅ©ng như có con trai để nói lại cho há» những lá»i nà y. Thá»i gian cá»§a ta đã hết. Ta viết lại những lá»i nà y để Äức Bà biết rằng khi ta vá» cõi hư vô, ta đã dâng Ngưá»i lá»… váºt. Cuá»™n giấy nà y, được niêm phong bằng triện cá»§a ta, sẽ được đặt và o má»™ khi chôn, ta dặn phải đặt nó ở trong bà n tay phải cá»§a ta để ta trao lại cho Äức Bà khi trông thấy ngưá»i. Và ta sẽ không còn là ngưá»i sống nữa khi biết rằng Ngưá»i Ä‘ang ở trong Mê Cung. Và khi há» bÆ¡i qua đây như là vượt qua má»™t nÆ¡i không có bến đỗ, nÆ¡i không có gì sinh ra cả. Và dù cho có kẻ nà o liá»u mình tiến và o các má»m đá hiểm trở, còn sống sót để lên bá» cÅ©ng sẽ rÆ¡i và o vá»±c thẳm, biến mất cùng vá»›i tên tuổi cá»§a nó. Äức Bà đã ngá»§ như những ngưá»i thưá»ng vẫn ngá»§ và sẽ thức dáºy trong ánh hà o quang cá»§a mình khi tá»›i lúc.â€
Carroline dừng lá»i, đặt mảnh giấy má»™t cách tháºn trá»ng lên bà n.
- PhÃa dưới là hình vẽ và dòng chữ mà anh đã được Ä‘á»c rồi đấy – cô nói khẽ. Rá»i khá»i ghế, cô Ä‘i vá» phÃa cá»a sổ, đứng im lặng má»™t lúc vá»›i đôi mắt nhắm nghiá»n, trán tì và o kÃnh cá»a sổ rồi đột ngá»™t quay lại – Nếu như anh muốn biết Ä‘iá»u nà y có ý nghÄ©a gì thì hãy nghÄ© tá»›i má»™t Ä‘iá»u: ngưá»i Crêt xây dá»±ng vương quốc cá»§a mình cách đây đã sáu ngà n năm. Vương quốc hùng mạnh nà y tồn tại rất lâu và cuối cùng đã sụp đổ và o ba nghìn rưởi năm trước đây. Tất cả Ä‘á»u sụp đổ: các thà nh phố, tổ chức nhà nước, các thần linh, tiếng nói cÅ©ng mất Ä‘i, chỉ còn lại những dấu vết má» nhạt trong thần thoại cá»§a ngưá»i Hy lạp, những ngưá»i đã phá há»§y cái vương quốc nà y. Và lúc đó, khi triá»u đại Hy lạp Ä‘ang Ä‘i tá»›i chá»— suy vong thì trong má»™t ngôi là ng nhá» nằm rất xa Hy lạp có má»™t ngưá»i con cá»§a vương quốc bị diệt vong Ä‘ang hấp hối và viết nên những dòng chữ nà y. Ông ta kể tằng cụ cá»§a ông ta là ngưá»i thá»§ Ä‘á»n thá» Nữ thần Mê Cung, mà việc thá» cúng vị Nữ thần nà y đã không còn từ Ãt nhất má»™t nghìn năm trước khi ông ta sinh ra. Mảnh giấy nà y mô tả kỹ lưỡng Atlanta, Potina, Nữ thần cá»§a Gió, Chim Câu, và Mê Cung, vị thần chÃnh cá»§a ngưá»i Crêt. HÆ¡n thế nữa, ông ta còn giải thÃch rằng Ä‘á»n thá» cá»§a vị Nữ thần nà y nằm ở má»™t nÆ¡i hiểm trở, hoà n toà n không phải ở trên đảo Crêt mà là trên hòn đảo nhá» không có ngưá»i ở, được giấu kÃn đến mức không tìm ra được. Äiá»u đó có nghÄ©a là đá»n thá» nà y tồn tại qua hà ng nghìn năm, mặc dù ngưá»i Hy lạp đã ra sức tìm kiếm khắp các đảo vùng Äịa trung hải, và có thể nó vẫn còn tồn tại!
Alex gáºt đầu má»™t cách không tin tưởng mấy.
- Chưa hết đâu – Carroline vá»™i lấy tay che miệng anh lại – Má»™t nghìn năm sau khi vương quốc Crêt sụp đổ, nhà sá» há»c Hy lạp Tukidydes đã viết:
“Như chúng ta đã từng nghe, Minos là ngưá»i đầu tiên có trong tay hạm đội hùng mạnh. Ông ta đã thống trị phần lá»›n vùng biển mà ngà y nay gá»i là biển Hê len, đặt chÃnh quyá»n lên toà n vùng Cyklad….†Cái từ “Như chúng ta đã từng nghe†có nghÄ©a là trong các câu chuyện kể cá»§a ngưá»i Hy lạp có chứa dấu vết cá»§a những cuá»™c giao tranh vá»›i ngưá»i Crêt, và cái tên Minos còn tồn tại bởi vì thá»±c tế ông ta đã thống trị đất nước nà y. Ông ta ta là kẻ thù cá»§a các bá»™ tá»™c Hy lạp, những ngưá»i từ những miá»n sâu trong đất liá»n ra sinh sống trên bá» biển, bị rÆ¡i và o ách thống trị cá»§a ông ta. HỠđã cố thoát khá»i ách thống trị nà y và phá há»§y cả cái vương quốc rá»™ng lá»›n cá»§a ngưá»i Crêt, từ đó mở thông đưá»ng biển sang chinh phục các đảo và bá» biển vùng Tiểu Ã. Nhưng em muốn nói sang vấn đỠkhác. Truyá»n thuyết các cuá»™c giao tranh vá»›i ngưá»i Crêt có và i truyện có ý nghÄ©a lịch sá» to lá»›n.
Trước hết là vá» Mê Cung do Äêdal xây dá»±ng cho quốc vương Minos để nuôi giấu đứa con Minotaur, ná»a ngưá»i ná»a bò cá»§a mình. Chúng ta cÅ©ng biết qua các khu khai quáºt rằng bò được thá» trên đảo Crêt. Có thể ngưá»i ta đã cúng lá»… nó bằng việc hà nh hình các tù binh hoặc các con[2] tin ngưá»i Hy lạp, từ đó có chuyện kể là nó ăn thịt ngưá»i. Sau đó là truyá»n thuyết vá» ngưá»i Hy lạp tên là Têdê đã tá»›i hòn đảo nà y, yêu công chúa Ariadna, thâm nháºp và o sâu trong mê cung, giết Minotaur và lấy công chúa là m vợ. Có thể Têdê là thá»§ lÄ©nh cá»§a đội quân Hy lạp đã phá há»§y thá»§ đô vương quốc Minos và láºt đổ tượng đà i con bò đáng căm ghét. Ariadna có thể thá»±c là công chúa cá»§a vương quốc Crêt mà ngưá»i thắng tráºn đã chiếm là m vợ, để có thể hòa hợp vá»›i dân tá»™c nà y và đứng ở vị tri cao quà hÆ¡n là bị coi là kẻ xâm lược. Từ thá»i Ä‘iểm nà y tiếng Hy lạp bắt đầu dùng trên đảo. Qua những công trình nghiên cứu thiên tai cá»§a Ventris, chúng ta biết rằng ngưá»i Crêt dùng chữ khác, nói tiếng khác, đến giá» chúng ta vẫn chưa tìm được cách Ä‘á»c.
Ngưá»i Hy lạp chưa thể tiếp quản hết những kho báu cá»§a ná»n văn minh Crêt, và có thể những cuá»™c xâm chiếm vá» sau cá»§a những bá»™ tá»™c Hy lạp nguyên thá»§y hÆ¡n đã phá há»§y cả cái nhà nước Hy lạp – Crêt? Nói gá»n là hệ chữ đó đã biến mất, hai trăm năm sau khi chinh phục được đảo Crêt, ngưá»i Hy lạp vẫn mù chữ. Mãi sau nà y ngưá»i Hy lạp má»›i lấy bảng chữ cái cá»§a ngưá»i Phê nÃch để tạo ra hệ chữ mà ngà y nà y gá»i là chữ Hy lạp. Từ những vùng khai quáºt trong khu vá»±c văn minh Crêt, chúng ta biết rằng hỠđã thá» thần chÃnh là Nữ thần Mê Cung, đồng thá»i cÅ©ng là nữ thần cá»§a Gió và Chim Câu. Bà ta cÅ©ng có tên là Atana. Còn cái tên Atena vẫn được gá»i sau nà y có lẽ là tên vị thần thá»i kỳ tiá»n Hy lạp do ngưá»i Hy lạp truyá»n lại. Ngược lại ngưá»i Hy lạp chưa bao giá» thá» Nữ thà n Mê Cung mặc dù há» biết tá»›i nữ thần Persefon và ám chỉ Hades cÅ©ng là nÆ¡i khó tá»›i được giống như và o Mê Cung…..
- Nhưng ông thá»§y thá»§ Perimos cá»§a chúng ta…. Joe nói nhá».
- ChÃnh thế! Ông thá»§y thá»§ Perimos gá»i nữ thần cá»§a mình bằng cái tên mà chÃnh ông ta cÅ©ng không tá»± biết bởi vì nó bị lãng quên từ hà ng nghìn năm rồi. Khi ông ta viết những giòng chữ nà y trên giấy, các thà nh phố Crêt đã bị phá há»§y thà nh đống gạch từ lâu.
- Có nghÄ©a là em muốn nói vá»›i anh rằng nếu ông ta biết được cái tên mà chÃnh ông ta không thể tá»± tìm ra thì đó là chứng cá»› rõ nhất vá» sá»± tồn tại hòn đảo nhá» Keros đã được truyá»n miệng từ thế hệ nà y sang thế hệ khác cá»§a ông ta.
- Phải, em coi đó là luáºn cứ khoa há»c chắc chắn – Caroline trả lá»i dứt khoát – Bởi vì má»™t ngưá»i bình thưá»ng không thể biết được tên vị nữ thần nà y bằng cách khác. Anh có thấy hình vẽ ngưá»i đà n bà giang hai tay cầm những con rắn không? Trên toà n bá»™ khu vá»±c văn minh Crêt Ä‘á»u thá» tượng nữ thần nà y. Perimos có thể tìm được bức tượng nà y nhưng không tá»± biết nó là ai nếu không có những thông tin được truyá»n lại.
Alex nhướng mà y.
- Khoan đã. Dù cho pho tượng nà y là ai thì Mê Cung đó vẫn nằm trên đảo Crêt chứ không nằm trên một hòn đảo nhò nà o khác, có phải không?
- Joe, thế chúng ta đã biết gì vỠđảo Crêt và dân cư ở đấy? Chúng ta đã khai quáºt các thà nh phố cá»§a há», chúng ta biết tá»›i những hình vẽ, đồ gốm há» là m ra, chúng ta cÅ©ng biết hỠăn mặc thế nà o, xây dá»±ng ra sao, chúng ta có thể suy luáºn ra hỠăn gì và giải trà thế nà o. Nhưng chúng ta hoà n toà n không biết tà gì vá» lịch sá» cá»§a Crêt, bá»i vì chúng ta chưa biết Ä‘á»c dạng chữ vạch mà dân tá»™c đó sá» dụng. Cho đến bây giá» chúng ta vẫn chưa vượt qua được trở ngại nà y.
- Cứ cho là ngưá»i thá»§y thá»§ Perimos kia đã viết chúng đúng sá»± tháºt và nhóm nghiên cứu cá»§a em sẽ tìm ra Keros vá»›i Ä‘á»n thá» cá»§a Nữ thần Mê Cung, nhưng có thể đó chỉ là má»™t trong số những nÆ¡i thá» cúng nhá» bé cá»§a địa phương còn tồn tại vì ở cách xa những nÆ¡i ngưá»i Hy lạp chiếm đóng. Hòn đảo nhá» khó tá»›i gần, từ xa trông không như có ngưá»i ở và hiếm nước (theo lởi ông ta kể) và không có cây má»c sẽ không thu hút sá»± chú ý cá»§a ai. Những Ä‘á»n thá» như váºy, có thể rất nhiá»u. Tất nhiên, mảnh giấy nà y rất thú vị. Nhưng anh không thấy nguyên nhân nà o là m cho nó có thể trở thà nh má»™t tà i liệu đặc biết.
- Thế mà em lại thấy đấy – Caroline đáp lại bình thản – Nếu như đảo Keros không bị phá phách từ trước và nếu như ở đó tồn tại Ä‘á»n thá» Nữ thần Mê Cung, còn dòng há» ngưá»i thá»§ Ä‘á»n trong vòng má»™t nghìn năm đã bà máºt tá»›i đó để dâng lá»… váºt thì chúng ta có thể thá»±c hiện những phát hiện bất ngá». Hãy nhá»› rằng, dòng hỠấy đã tá»›i đảo thưá»ng xuyên trong vòng má»™t nghìn năm, há» nhất định phải để lại dấu vết. Táºp quán ghi nháºn lại những lá»… váºt hiến tế rất phổ biến ở Hy lạp. Perimos chưa bao giỠđến Keros nhưng lại vẽ được hình Nữ thần Mê Cung giống như ngưá»i Crêt đã thể hiện, như váºy có khả năng là dòng há» nà y đã truyá»n cho nhau kỹ năng viết chữ và ý nghÄ©a biểu tượng cá»§a Nữ Thần. Trong trưá»ng hợp những ngưá»i nói tiếng Hy lạp cổ cÅ©ng đến thăm viếng Ä‘á»n thá» nữ thần thì há» sẽ để lại những ký hiệu hoặc văn tá»± cá»§a ngôn ngữ tiá»n Hy lạp và ta có thể tìm thấy những dòng chữ song ngữ ấy trên tượng, trên tưá»ng hay ở đâu đó. Äó chÃnh là cuốn tá» Ä‘iển chuyên ngà nh khảo cổ há»c Crêt Ä‘ang cầu mong. Anh đã hiểu em chưa?
- Anh hiểu – Joe nói – Tất cả Ä‘á»u rất có thể xảy ra, mặc dù khẳ năng đó rất bé và thá»i gian hà ng nghìn năm đã trôi qua. Tuy nhiên cho dù em không tìm ra những dòng chữ song ngữ, thì việc phát hiện ra Ä‘á»n thá» Nữ Thần Mê Cung theo những chỉ dẫn trong tà i liệu cách đây 2.300 năm cÅ©ng là m chấn động thế giá»›i.
- Em thèm và o cái chấn động thế giá»›i ấy! – Carroline nhÃu mà y – Äiêu quan trong nhất là có lợi cho khoa há»c. Em nói Ä‘iá»u nà y có vẻ hÆ¡i viá»…n tưởng vá» truyá»n thuyết Mê cung nổi tiến do Äêdal xây dá»±ng. Khi nhà khảo cổ Evans phát hiện ra cố đô Crêt là Knosos và khai quáºt lâu đà i cá»§a nhà vua vá»›i hà ng trăm hà nh lang, phòng ở, buồng khách, sân chÆ¡i thì ngưá»i ta cho đó là Mê Cung bởi vì ngưá»i ta có thể lạc ở trong đó. Nhưng Ä‘iá»u đó chưa chắc chắn.
- Em muốn nói rằng, Cung Ä‘iện ở Knosos không phải là Mê Cung do Äêdal xây dá»±ng?
- Phải.
- Tại sao?
- Em đã nghÄ© như váºy và i năm trước đây khi em Ä‘á»c những dòng chữ kiểu vạch trên các miếng gạch viết vá» Nữ thần Mê Cung.
Cô bá»—ng nhiên ngừng lá»i, nhìn Alex và mỉm cưá»i.
- Nà o, xin má»i thám tá» nổi tiếng cho ý kiến!
Joe gáºt đầu.
- Có phải em định nói rằng nếu như há» viết vá» Nữ Thần Mê Cung thì có nghÄ©a đó phải là mê cung tháºt sá»±, chứ không phải là cung Ä‘iện nhà vua. Ngưá»i ta có thể gá»i là mê cung chứ ngưá»i dân ở đấy không thể nói như váºy, bởi vì đối vá»›i hỠđó chẳng có gì bà máºt cả. Há» chẳng Ä‘á»i nà o gá»i Nữ Thần cá»§a mình là Nữ thần Mê Cung chỉ vì cung Ä‘iện nhà vua có nhiá»u phòng và hà nh lang. Có phải thế không?
- ChÃnh là như thế. Suy luáºn tiếp theo như sau: ở Knosos cÅ©ng như ở những nÆ¡i khác thuá»™c vá» ná»n văn minh Crêt không phát hiện ra công trình nà o giống như Mê cung trong truyá»n thuyết cá»§a ngưá»i Hy lạp. Tất nhiên Mê Cung trong đó không nhất thiết phải nằm trên đảo Crêt. Crêt là vương quốc trên biển đã thống trị toà n bá»™ vùng đông Äịa trung hải. Ngưá»i Crêt có thể chá»n bất kỳ hòn đảo nà o trong bán kÃnh hà ng trăm dặm cách đó là thá»§ đô để là m trung tâm tÃn ngưỡng, nhằm mục Ä‘Ãch đảm bảo không kẻ nà o cướp phá Ä‘á»n thá» cá»§a há». Nếu như những khó khăn như Perimos mô tả thì Ä‘iá»u đó cà ng trở nên đúng hÆ¡n. Anh có thể há»i tại sao má»™t dân tá»™c giầu có và hùng mạnh lại muốn có Ä‘á»n thá» thần linh cá»§a mình ở cách xa trung tâm? Trong khu vá»±c nà y Ä‘iá»u đó không phải là hiếm. Thà dụ Aten và Spac trong suốt má»™t thá»i gian dà i là hai vương quốc hùng mạnh nhất ở Hy lạp, thế mà những trung tâm tÃn ngưỡng lá»›n lại ở cách khá xa hai nÆ¡i thà nh phố nà y, nhiá»u Ä‘á»n thá» còn được dá»±ng ở những hòn đảo đông ngưá»i hoặc những nÆ¡i hẻo lánh. Hình như đó chÃnh là táºp quán cá»§a ngưá»i Hy lạp, muốn để thần linh cá»§a mình ở nÆ¡i yên tÄ©nh cách xa những trung tâm buôn bán, chiến tranh và há»—n độn – cô ngừng lá»i – Vị váºy có má»™t khả năng dù rất nhá» nhoi, là mảnh giấy nát tìm thấy trong ngôi má»™ cổ kia sẽ chỉ ra cho chúng ta và trà cá»§a má»™t trong những công trình nổi tiếng nhất cá»§a thế giá»›i cổ đại: Mê Cung cá»§a đức vua Minos.
Há» im lặng má»™t lúc lâu, cuối cùng Alex nở má»™t nụ cưá»i thoải mái. Anh không còn buồn ngá»§ nữa.
- Tốt – anh nói giá»ng nghiêm chỉnh – Anh muốn há»i chỉ má»™t Ä‘iểu thôi: đảo Keros ở đâu?
Caroline giang tay bất lực.
- Năm phút sau khi đã giải mã xong mảnh giấy, em bắt đầu tìm trong tất cả các Atlas và tá» Ä‘iển khảo cổ. Em có ở đây Äại Atlas thế giá»›i cổ đại, em có các tá» Ä‘iển chỉ dẫn vá»›i các tên sông ngòi, địa danh, núi, đảo, vịnh, thà nh phố lá»›n nhỠđã nói trong các tà i liệu cổ…
- Và sao nữa?
- Chẳng có gì cả - Caroline giang tay – chẳng ở đâu có Ä‘á»n Keros.
- Em đã há»i ai chưa?
- Chưa. Trước hết em có nhiệm vụ phải tưá»ng trình lại toà n bá»™ sá»± việc cho giáo sư Lee
Alex đứng dáºy.
- Chúng ta Ä‘i thôi – anh nói và tiến vá» phÃa cá»a.
- Äi đâu? – Carroline cÅ©ng đứng dáºy nhìn anh dò há»i.
- Còn Ä‘i đâu nữa? – anh nắm tay trên quả đấm cá»a, nét mặt ná»a đùa ná»a tháºt – tất nhiên Ä‘i tìm đảo Keros!
Ngạc nhiên, cô bước theo anh không nói má»™t lá»i.
Chú thÃch:
[1] Atena: - Tên một nữ thần trong thần thoại Hy lạp (ND)
[2] Minos, Äêdal, Minotaur, Têdê, Ariadna, Persefon, Hades: tên những nhân váºt trong thần thoại Hy lạp – ND
Last edited by khungcodangcap; 29-03-2009 at 12:00 AM.
|

28-03-2009, 03:08 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
Nữ Thần Mê Cung - Joe Alex - Nguồn: vnthuquan.net(new:chuongIII)
Chương III
“ÄẢO KEROS, THƯA BÀ…â€
Mãi đến khi ô tô chuyển bánh hòa lẫn và o dòng xe cộ trên đại lộ Edgware, Caroline mới phá tan sự im lặng.
- Anh Joe nà y, nhiá»u lúc anh coi em cứ như đứa trẻ nhỠấy, em đảm bảo vá»›i anh rằng em đã trưởng thà nh từ lâu và …
- Em muốn biết là chúng ta Ä‘i đâu chứ gì? - Anh liếc nhìn cô cưá»i rồi lại táºp trung nhìn vá» phÃa tay lái – Theo em, ở đâu trong Luân đôn có thể biết được vị trà cá»§a má»™t hòn đảo nà o đấy?
- Ở đâu à ? Em không hiểu… - Caroline nắm lấy cánh tay cá»§a anh – Joe, đừng có đùa như thế, nếu không thì em thá» là sẽ bịt mắt anh lại và chúng ta cùng đâm và o cái cá»™t Ä‘iện nà o đó trên đưá»ng.
- Ấy đừng! Em sẽ không là m được Ä‘iá»u đó đâu vì em còn mÆ¡ tá»›i đảo Keros và ngưá»i đà n bà cầm rắn trong tay. Còn nếu em không biết tìm những hòn đảo mất tÃch ở đâu thì anh sẽ bảo cho em biết: tìm ở Bá»™ Hải quân Hoà ng gia Anh.
- Ở bá»™ Hải quân? Anh Æ¡i, em chỉ quen có và i sÄ© quan hải quân, em đánh cược rằng chẳng ai ở bá»™ nà y có thể biết Keros nằm ở đâu và chưa từng nghe tá»›i ngưá»i cổ đại Crêt.
- Vá» Ä‘iá»u nà y thì anh không đánh cược, nhưng anh có thể cược rằng Phó Äô đốc Holinshead sẽ nói cho chúng ta tất cả những gì cần biết vá» hòn đảo cá»§a em – anh ngừng lá»i rồi vừa cưá»i vừa nói thêm – tất nhiên là nếu như nó tồn tại.
- Thế Phó Äô đốc Holinshead là ai?
- À, đó là ngưá»i mê truyện trinh thám và yêu thÃch nhà văn Joe Alex – anh trả lá»i má»™t cách khiêm tốn – ChÃnh ông ta nói vá»›i anh như váºy.
- Nhưng… - Caroline không nói tiếp. Cô không tin rằng má»™t vị đô đốc hải quân Anh nà o đấy lại có thể biết vá» Keros hÆ¡n là những quyển Atlas và từ Ä‘iển vá» thế giá»›i cổ đại. Cô thở dà i. Cô mệt má»i vá» mưá»i mấy ngà y là m việc, thiếu ngá»§ và thiếu không khà trong là nh. Mải cho tá»›i lúc nà y cô má»›i nhá»› ra rằng từ hai tuần nay cô chưa bước ra khá»i cá»a.
Joe khéo léo lách xe giữa luồng xe đông đúc cá»§a buổi sáng. Vừa Ä‘i anh vừa nghÄ© sẽ nói gì vá» Keros cho Holinshead. Vị Phó đô đốc nà y quả là ngưá»i yêu thÃch truyện trinh thám. Alex biết ông ta trong má»™t bữa tiệc tại nhà ngưá»i bạn thân. Khi chia tay, Holinshead nói má»™t câu xã giao vá»›i những ngưá»i vừa quen biết. Nếu như tôi có thể giúp được ông Ä‘iá»u gì, xin hãy đến gặp tôi ở Bá»™ hải quân. Joe chưa từng quên Ä‘iá»u gì và cÅ©ng không quên cả những lá»i nà y.
Xe dừng lại trước toà nhà lá»›n, trụ sở cá»§a Bá»™ Hải quân. Há» Ä‘i và o. Khi ngưá»i sÄ© quan thưá»ng trá»±c Ä‘i khá»i vá»›i tá» danh thiếp cá»§a Joe Alex, Caroline lại thở dà i. Äáng lý ra phải báo cáo trước hết cho giáo sư Lee và cùng ông xác định vị trà cá»§a hòn đảo. Nhưng mà thế cÅ©ng chả hÆ¡n gì. Chỉ má»™t Ä‘iá»u duy nhất có ý nghÄ©a: đảo Keros nằm ở đâu? Liệu nó có tồn tại như Joe đã nháºn xét không?
Viên sĩ quan đã quay lại và đứng trước Alex.
- Xin má»i theo tôi, Äô đốc sẽ tiếp ông.
Caroline do dự nhưng Joe đã kéo cô cùng đi.
Herbert Holinshead chưa phải đã già lắm, tháºm chà Caroline còn cho rằng ông rất trẻ. Cô không biết tại sao nhưng cái từ “Äô đốc†là m cô nghÄ© ngay tá»›i tóc bạc. Trong khi đó, vị sÄ© quan Hải quân nà y chưa quá năm mươi, dáng ngưá»i cao lá»›n và đẹp, trong bá»™ quân phục ông giống diá»…n viên hÆ¡n là sÄ© quan Hải quân thá»±c thụ.
Thế nhưng Holinshead chÃnh là Äô đốc Hải quân, vì váºy ông hÆ¡i ngạc nhiên nhìn Caroline. Trong và i giây, trông ông như ngưá»i bị chóng mặt, lúc nà y cô gái má»›i nháºn thấy mình vẫn mặc áo sÆ¡ mi và quần dà i. Có lẽ Ãt nhất từ má»™t trăm năm mươi năm nay chưa có má»™t phụ nữ trẻ đẹp nà o bước qua ngưỡng cá»a văn phòng nà y, và cÅ©ng chắc chắn là chưa có ngưá»i phụ nữ nà o mặc quần dà i được bước và o đây[1]. Tuy nhiên Äô đốc trấn tÄ©nh ngay được. Bên cạnh cô gái nà y là Joe Alex, như váºy má»i sá»± có thế xảy ra được. Có thể sá»± đến thăm cá»§a há» che Ä‘áºy má»™t Ä‘iá»u bà ẩn rùng rợn gì chăng? Còn công việc cá»§a vị trưởng phòng hải đô Bá»™ Hải quân Anh chẳng lấy là m mÆ¡ má»™ng và thú vị như trước đây ông tưởng khi còn là chà ng trai muốn trở thà nh sÄ© quan hải quân. Nếu được tá»± do nói tháºt, có lẽ ông thừa nháºn ngay là công việc chán lắm. Mùa hè Ä‘ang tá»›i, ông chỠđón nghỉ hè như chá» cứu nạn.
- Xin má»i, xin má»i, má»i ông bà ngồi – ông nói hÆ¡i do dá»±, nghiêng đầu chà o Caroline.
- Tôi hi vá»ng là ông tha lá»—i cho sá»± viếng thăm đưá»ng đột nà y – Alex nói nghiêm túc – nhưng sá»± việc đối vá»›i chúng tôi rất quan trá»ng. Có lẽ ông là ngưá»i duy nhất ở Luân đôn nà y có thể giúp chúng tôi được. Cô Beacon đây là đại diện cá»§a Viện khảo cổ, và cứ trông quần áo thì ông thấy đấy, cô ấy tá»›i thẳng đây từ hiện trưá»ng là m việc.
Không để ý tới cái nhìn đầy biết ơn từ Caroline, anh nói tiếp:
- Công việc vô cùng phức tạp giống như giải máºt mã váºy. Chúng tôi muốn nói vá» hòn đảo…
- VỠđảo à … - vị phó đô đốc tươi tỉnh hẳn lên – Tất nhiên nếu như chúng tôi có thể giúp được – ông mỉm cưá»i – Äảo là má»™t chuyên ngà nh cá»§a chúng tôi, má»™t trong số…
- Vâng – Joe nói – nhưng chúng tôi muốn nhỠông, thưa Äô đốc, tìm há»™ chúng tôi má»™t hòn đảo mà chúng tôi biết là có tồn tại nhưng không biết nó ở đâu và gá»i là gì.
- Chuyện vặt! – Holinshead cưá»i thoải mái – Rất may là ông bà còn biết là nó tồn tại.
- Ấy, ngay Ä‘iá»u nà y chúng tôi cÅ©ng chưa rõ.
Sau những lá»i đó, Joe tóm tắt cho ông ta nghe câu chuyện. Cà ng vá» cuối nét mặt cá»§a vị Phó đô đốc cà ng táºp trung. Khi Alex nói xong, ông nói:
- Câu chuyện nà y rất thú vị. Tôi biết má»™t ngưá»i có thể giúp được ông bà . Äể tôi há»i xem anh ta có ở trong khu vá»±c nà y không – ông nhấc máy Ä‘iện thoại, không cần quay số và nói: - Äại úy Brown có đấy không? – ông đợi má»™t lúc – Hãy bảo anh ta lại chá»— tôi… Phải, ngay láºp tức – Ông đặt máy xuống quay lại nói vá»›i Alex – Anh ta sắp tá»›i đây. Äại úy Brown biết rõ vùng phÃa đông Äịa trung hải hÆ¡n là những ngưá»i khác biết vị trà đồ đạc trong nhà mình. Anh ta biết tất cả những hòn đảo nằm trên và dưới mặt nước, hÆ¡n nữa cả những hòn đảo đã mất tÃch và những hòn Ä‘ang trồi lên phÃa trên nhưng vẫn còn nằm dưới sóng biển.
Cùng lúc đó có tiếng gõ cá»a và đại úy Brown bước và o phòng. Sau khi giá»›i thiệu khách, đô đốc nói rõ mục Ä‘Ãch cuá»™c viếng thăm cá»§a khách. Äại úy Brown, theo Caroline, trông có vẻ thá»§y thá»§ hÆ¡n chỉ huy cá»§a mình, ngưá»i chắc nịch, rám nắng, tóc cắt ngắn. Anh ta bước và o phòng vá»›i dáng Ä‘i đặc biệt cá»§a ngưá»i thá»§y thá»§. Anh suy nghÄ© không lâu.
- Những tư liệu ông đưa ra khá chÃnh xác, có lẽ đủ để xác định vị trà cá»§a hòn đảo nà y – anh nói và nghiêng ngưá»i bên tấm bản đồ vùng biển Äịa trung hải treo kÃn cả má»™t bức tưá»ng trong phòng đô đốc – Ngưá»i nà y bÆ¡i theo hướng “sao hà ng hải†có nghÄ©a là từ nam lên bắc, vì đó chÃnh là sao Bắc đẩu. Ông ta đến Bi-dăng-tin, bây giá» là Công-stăng-ti-nô-pôn, như váºy có thể cho rằng ông ta Ä‘i từ Ai cáºp tá»›i. Như ông bà nháºn thấy khi đó sao Bắc đẩu hÆ¡i lệch vá» phÃa trái, tuy nhiên trong sách cổ hà ng hải, hướng Ä‘i chỉ gá»i theo cách tương đối, trong trưá»ng hợp nà y độ sai lệch không lá»›n lắm…
Äại úy ngừng lá»i, ngón tay vạch cháºm theo con đưá»ng biển mà ngưá»i thá»§y thá»§ Perimos đã Ä‘i cách đây hà ng thế kỉ.
- Thế… thế liệu ông có tìm thấy trên tuyến nà y có hòn đảo mà chúng tôi Ä‘ang tìm không? - Caroline há»i, cố giữ giá»ng bình tÄ©nh.
- Loại đảo như váºy có Ãt nhất là và i hòn – Brown nhÃu mà y – Cả vùng nà y toà n những đảo đá mà u trắng – Brown ngừng lá»i - Bà có thể cho tôi xem lại lá»i văn được không?
Anh cầm lên tay bản dịch sang tiếng Anh những lá»i cá»§a Perimos. Anh Ä‘á»c từ từ và bá»—ng nhiên đứng thẳng ngưá»i.
- Có lẽ tôi đã tìm thấy. Và o thá»i đó ngưá»i ta chèo thuyá»n dưới gió. Nhưng lúc đó thuyá»n không thể Ä‘i được vì cả Ä‘oà n thá»§y thá»§ đã Ä‘i ngá»§. Như váºy Perimos muốn bÆ¡i từ nam lên bắc nhá» buồm để đến cạnh hòn đảo nà y phải Ä‘i và o dòng hải lưu chảy từ bắc xuống nam. Trong trưá»ng hợp khác, ông ta không thể là m được Ä‘iá»u nà y nếu không có ngưá»i chèo. Chỉ có má»™t chá»— phù hợp vá»›i lá»i văn nà y. Do cấu tạo cá»§a đáy biển, dòng hải lưu nà y tạo ra dòng chảy quanh đảo và Perimos có thể lái thuyá»n Ä‘i mà không cần chèo, sau đó khi thuáºn gió ông ta có thể ra khá»i đó – anh ngừng lá»i và lắc đầu - nhưng ở đây nói có má»™t Ä‘á»n thá» cổ rất lá»›n phải không ạ? Tôi e rằng ông bà sẽ thất vá»ng. NÆ¡i đó hoà n toà n trÆ¡ trụi, không có cây cối, và điá»u quan trá»ng là trước đây không lâu không có chá»— cáºp bến tá»± nhiên. Chung quanh đảo là vách đá dá»±ng đứng, lại có những má»m đá ngầm là m cho biển lúc nà o cÅ©ng sá»§i bá»t, gầm réo ngay trong những ngà y yên tÄ©nh. Có má»™t sưá»n núi nghiêng thoai thoải là m thà nh má»™t mặt phẳng dà i rá»™ng khoảng và i trăm thước, nhưng ra phÃa biển lại có vách gần như dá»±ng đứng. Có lẽ chưa bao giá» có ngưá»i và súc váºt ở đó cả. Giả sá» rằng có ai đó ngẫu nhiên lại tá»›i đây thì nếu như không rÆ¡i xuống vá»±c thẳm cá»§a biển thì cÅ©ng sẽ chết đói vì ở đó không có cây cá», còn động váºt, ngoà i chim không có loại nà o sống ở đấy cả.
- Ông nói rằng trước đây không lâu đảo không có bến cáºp tá»± nhiên phải không ạ? - Caroline cúi ngưá»i xuống bản đồ nhưng mắt vẫn nhìn viên đại úy.
- Vâng – Brown gáºt đầu – trước đại chiến thế giá»›i thứ hai, đảo nà y thuá»™c Italia. Sau chiến tranh nó được vá» Hy lạp. Trước đây, ngưá»i Italia đã đục đá thà nh má»™t bến có báºc lên xuống dẫn tá»›i chá»— bằng phẳng trên sưá»n núi, ở đây hỠđặt má»™t trạm quan sát nhỠđể theo dõi sá»± di chuyển cá»§a hạm đội Anh. Trạm có đà i phát tin. Gần đây ngưá»i Hy lạp dùng bến nà y để đặt trên đảo má»™t cây đèn biển công suất không lá»›n lắm. Máºt độ tà u biển trên Äịa trung hải ngà y cà ng tăng nên cần phải đặt đèn biển trên đó mặc dù đảo không nằm trên tuyến đưá»ng biển chÃnh. ChÃnh vì váºy nó không có tên trên bản đồ và từ lâu lắm chẳng ai nói tá»›i nó cả. PhÃa đông cá»§a Äịa trung hải có rất nhiá»u đảo đá lá»›n nhá». Má»™t số đảo có bến đổ kÃn hoặc hở, thá»i cổ xưa và trung cổ đây là nÆ¡i trú ẩn cá»§a bá»n cướp biển. Còn má»™t Ä‘iểm nữa là núi đá có rất nhiá»u hang động. Chúng ta biết vá» Ä‘iá»u nà y không phải vì chúng có ý nghÄ©a vá»›i hà ng hải mà đơn giản là trong trưá»ng hợp cần thiết có thể biến chúng thà nh nÆ¡i trú ẩn hoặc Ä‘iểm tá»±a – anh giang tay – Có lẽ ông bà cÅ©ng hiểu được như váºy chứ?
- Tất nhiên – Joe gáºt đầu – nhưng chúng tôi không chú ý đến vấn đỠchiến lược lắm.
- Thế hòn đảo nà y tên gì? – Caroline há»i khẽ.
- À… - Brown khẽ nhún vai – Trên hải đồ chi tiết nhất ông bà cÅ©ng nhìn thấy má»™t chấm Ä‘en. Äấy để cho thoáng chứ không thì nhiá»u dấu vá»›i chữ quá sẽ là m cho bản đồ khó nhìn, mà những đảo như váºy ở đó có hà ng chục cái. Má»—i má»m đá nhá» từ dưới nước lên không thể có tên riêng được. Ngưá»i à đã đánh số cho chúng. Nhưng gần đây sau khi tiếp nháºn các hòn đảo, ngưá»i Hy lạp đã trả lại tên cho hà ng loạt đảo, tháºm chà cả những đảo rất nhá». Bản đồ má»›i cá»§a há» có tên những đảo đó. Hòn đảo nà y đã có bến và đèn biển nên chắc chắn là có ngưá»i trá»±c thưá»ng xuyên mặc dù trông nó chẳng có vẻ mến khách. Chắc là nó sẽ có má»™t cái tên, má»™t cái tên truyá»n thống do những ngưá»i đánh cá đặt ra. HỠđặt tên cho các Ä‘iểm mốc. Nếu như ông bà muốn tôi có thể tìm ở chá»— tôi…
- Chúng tôi vô cùng biết Æ¡n – Caroline nói và cưá»i vá»›i vẻ hà o hứng cá»§a đứa trẻ khiến Joe phải vá»™i nói để dẹp bá»›t sá»± vui mừng thái quá cá»§a cô.
- Tất nhiên sau khi nghe những Ä‘iá»u ông nói, khả năng xác định hòn đảo cá»§a chúng tôi nhá» lại Ä‘i. Khó có thể cho rằng những ngưá»i dân trên biển như ngưá»i Crêt lại đặt Ä‘á»n thá» nữ thần cá»§a há» tại má»™t nÆ¡i không thuyá»n nà o tá»›i được. Nhưng dù sao thì chúng tôi vẫn muốn kiểm tra ở mức độ có thể.
- Vâng tất nhiên rồi – Äại úy quay lại thượng cấp cá»§a mình – Xin đô đốc cho phép tôi được Ä‘i kiểm tra lại ở chá»— cá»§a tôi.
- Tất nhiên, xin má»i.
Brown đứng nghiêm chà o và bước ra khá»i phòng, khép cá»a má»™t cách nhẹ nhà ng.
- Tôi rất tiếc là phải là m cho bà thất vá»ng – đô đốc nói vá»›i Caroline – nhưng tôi nghÄ© rằng cái tên cổ Keros có lẽ đã không tồn tại từ lâu và …
Có tiếng chuông điện thoại. Vị đô đốc nhấc máy.
- Holinshead đây… phải… Tôi nghe đây, đại úy… Cái gì? À phải, tôi hiểu… Rất cám ơn.
Ông đặt máy và quay lại phÃa Alex.
- Vâng – ông nói – Ngưá»i Hy lạp quả đặt tên cho hòn đảo nà y năm năm trước đây theo cách gá»i cá»§a dân đánh cá. Tên cá»§a nó là KEROS.
- Keros? – Caroline lắc đầu như muốn tỉnh dáºy khá»i cÆ¡n mÆ¡ – Tháºt thế ư? Keros?
Vị đô đốc giang hai tay.
- Tôi hy vá»ng cái tên nà y sẽ thÃch hợp vá»›i bà hÆ¡n tất cả những tên nà o khác mà ngưá»i ta có thể nghÄ© ra, có phải không?
Và ông cưá»i rất thoải mái.
[b]Chú thÃch:
[1] Ở châu Âu, khi tá»›i những nÆ¡i trang trá»ng, ngưá»i phụ nữ thưá»ng mặc váy
Last edited by khungcodangcap; 03-04-2009 at 09:06 AM.
|

28-03-2009, 03:17 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
Nữ Thần Mê Cung - Joe Alex - Nguồn: vnthuquan.net(new:chuongIV)
Chương IV
LỜI NGUYỀN ÄÃ BẮT ÄẦU ỨNG NGHIỆM
HỠngồi và o xe và sắp đi ra phố; Caroline đặt nhẹ bà n tay lên vai Alex.
- Äừng Ä‘i vá»™i – Cô nói thầm thì – Em muốn táºp trung suy nghÄ© đã.
- Äi đâu bây giá»? – Joe rá»i tay khá»i chùm chìa khoá, quà ng tay ôm tấm lưng mảnh mai cá»§a cô - Äến giáo sư Lee nhé? Nếu ông ta thá»±c sá»± là nhà bác há»c quan trá»ng như ngưá»i ta nói, thì chắc ông ta sẽ Ä‘uổi em vá» trưá»ng vá»›i câu chuyện cổ tÃch cho trẻ con vá» cái kho báu trên đảo nà y.
Cô quay lại nhìn anh với cặp mắt không hỠđùa cợt.
- Lúc đầu em cứ ngỡ là mÆ¡. Joe, anh có hiểu không? Keros, thế có nghÄ©a là lá»i mô tả cá»§a Perimos là đúng.
- Hừm…, anh chỉ lo có má»™t Ä‘iá»u.
- Äiá»u gì?
- Nếu như Keros thá»±c chất là má»™t hòn đảo nhá» trÆ¡ trụi, không ngưá»i, không dấu vết cá»§a sá»± đà o bá»›i thì em sẽ khóc nhè mất. Còn nếu như ở đó vẫn tồn tại Ä‘á»n thá» Nữ thần Mê cung và lá»i mô tả cá»§a Perimos đúng sá»± thá»±c thì em sẽ rÆ¡i và o vá»±c thẳm và tên cá»§a em cÅ©ng sẽ mất Ä‘i.
- Em không biết vá»±c thẳm nà o sâu hÆ¡n cái vá»±c thẳm mà má»™t cô gái phải hạ mình là m quen vá»›i tác giả những truyện rẻ tiá»n, mặc dù phải thừa nháºn rằng anh đã giúp em tuyệt vá»i – không để ý đến ngưá»i qua đưá»ng, cô ôm lấy cổ và hôn anh – Ôi, Joe, Joe, Joe! Anh không biết là em nóng ruá»™t đến như thế nà o!
Cô đột ngột buông anh ra và ngồi ngay ngắn lại trên ghế - Ta đi thôi, đi thôi!
- Äi đâu – tác giả truyện rẻ tiá»n há»i lại.
- Tất nhiên là đến giáo sư Lee – cô nhìn đồng hồ - Mưá»i hai giá» rồi! Chỉ lát nữa là có cuá»™c há»p nhóm nghiên cứu hà ng tuần. Nhanh lên, Joe! Em không muốn chúng ta bị muá»™n.
- Chúng ta bị muá»™n! – Alex khẽ nhún vai - Chắc em không bắt anh phải tham gia há»p vá»›i nhóm cá»§a em chứ?
- Anh phải đến giáo sư cùng em… Joe ạ!
- Anh? – Alex suýt đâm phải chiếc ô tô Ä‘ang phanh phÃa trước. Anh có lý do để ngạc nhiên. Từ khi quen Caroline, cô đã cấm anh không được tiếp xúc vá»›i những đồng nghiệp cá»§a cô. Vì váºy mặc dù có lẽ tất cả bạn cô Ä‘á»u biết rằng cô đã gắn bó vá»›i má»™t trong những ngưá»i nổi tiếng nhất quần đảo Britain và anh cÅ©ng biết tất cả há» qua lá»i kể cá»§a cô, nhưng anh vá»›i há» chưa có lần nà o gặp mặt. HÆ¡n nữa anh cÅ©ng chẳng quan tâm đến Ä‘iá»u đó lắm.
- Anh bắt đầu tin rằng – anh nói khi chiếc xe phÃa trước đã chuyển bánh – hòn đảo Keros đã là m em mất bình tÄ©nh hÆ¡n anh nghÄ©. Anh, má»™t tác giả truyện rẻ tiá»n, má»™t chuyên gia nghiệp dư tồi cá»§a phòng hình sá»± thuá»™c Scotland Yard (1) có thể là m gì được trong nhóm bạn cá»§a em. Thôi, anh sẽ ở nhà đợi tin em. Hay là ta hẹn nhau ăn trưa ở đâu đấy, nếu…
Anh ngừng lá»i và ngáp dà i má»™t cách ngẫu nhiên. Mãi bây giá» anh má»›i nhá»› rằng cả đêm hôm qua anh không há» chợp mắt. Anh nhìn sang Caroline. Cả cô nữa, đêm qua cÅ©ng không ngá»§, nhưng nét mặt cô hoà n toà n tỉnh táo. Cô láºp tức quay ngay lại phÃa anh.
- Không, Joe! Anh phải giúp em! Bá»n há» bao nhiêu lần bắt em phải giá»›i thiệu anh. Em không biết tại sao tất cả các bạn em Ä‘á»u coi anh là nhân váºt quan trá»ng và nổi tiếng. Há» nói vá» anh cứ như không phải là ngưá»i mà là … thánh ấy, và và … và em có cảm giác rằng há» Ä‘á»u ghen tị vá»›i em rằng anh vá»›i em, rằng chúng ta… rằng… thôi, anh biết đấy…
- Anh chả biết gì cả. Bởi vì em có nói gì vá»›i anh vá» chuyện nà y đâu – Alex khẽ mỉm cưá»i – Em hãy là m Æ¡n nói vá»›i các bạn cá»§a em rằng nếu như có ai trong số há» bị mất tÃch trong khu vá»±c Viện khảo cổ trong những trưá»ng hợp khó hiểu thì anh sẽ cố gắng tá»›i và thá»±c hiện những Ä‘iá»u há» mong đợi. Còn anh không hiểu tại sao hôm nay anh phải xuất hiện trong cuá»™c há»p nhóm công tác cá»§a em? Giáo sư Hugh Lee sẽ coi anh như má»™t kẻ hiếu kỳ không má»i mà đến. Mà anh có thể cÅ©ng không muốn giáo sư tá»›i thăm khi anh Ä‘ang báºn, có phải không em?
Anh dừng xe bên hè đưá»ng, xuống xe, mở cá»a.
- Chúng ta sẽ gặp nhau và o lúc mấy gi�
Caroline nhảy ra khá»i xe và đứng trước anh. Cô cúi mặt
– Joe – cô nói giá»ng cầu khẩn – em đã kể cho anh nghe vá» tất cả câu chuyện kỳ lạ nà y và má»i giả thuyết Ä‘á»u má»›i chỉ dá»±a trên má»™t số hiện tượng. Viện cá»§a em, cÅ©ng như nhiá»u viện nghiên cứu khác trên thế giá»›i, tổ chức rất nặng ná», kém linh hoạt. Mà đi tìm đảo Keros đòi há»i phải có dụng cụ, tiá»n nong và trước hết là sá»± cho phép cá»§a chÃnh phá»§ cÅ©ng như các thá»§ tục vá»›i ngưá»i Hy Lạp.
- Nhưng anh không phải là vua Hy Lạp, cÅ©ng chẳng phải giám đốc viện cá»§a em. Vì váºy anh không hiểu tại sao… - Alex vừa nói vừa giang hai tay.
- Joe! Giáo sư Lee cÅ©ng Ä‘á»c truyện trinh thám. Nếu như em không thuyết phục được má»i ngưá»i Ä‘i đến đảo Keros thì có lẽ phải đợi đến hai mươi năm nữa má»›i có ngưá»i nhìn nháºn em và mảnh giấy cổ kia má»™t cách nghiêm túc. Anh sẽ giúp em tạo khà thế trong lần thuyết trình đầu tiên. Anh hoà n toà n không phải nói gì cả. Còn việc má»i anh tham gia cuá»™c há»p cá»§a chúng em sẽ được thá»±c hiện ngay bây giá».
- Nhưng… - anh nói vẻ không cương quyết. Cô không để cho anh nói tiếp.
- Em chưa bao giỠcầu xin anh cái gì, còn bây giỠem xin anh hãy là m theo.
Joe Alex đóng cá»a xe, ngoan ngoãn bước theo cô.
Phòng hợp có vẻ khá rá»™ng nằm ở cuối má»™t hà nh lang tối có cá»a ra và o hẹp. Alex phải đứng đợi ngoà i hà nh lang. Anh Ãt khi bị mất binh tÄ©nh, ấy thế mà cÅ©ng hÆ¡i hoảng khi Caroline để anh ở đây. Lát sau cô quay lại nói:
- Giáo sư Lee và những ngưá»i còn lại tha thiết muốn gặp anh.
Anh bước và o, tầm mắt bị lạc Ä‘i trong phòng rá»™ng được ngăn lại bởi tá»§ và bà n là m việc, trên đó có hà ng đống sách vở. Căn phòng nà y thoang thoảng mùi hÆ¡i mốc, dưá»ng như từ lâu không được thông gió mặc dù có hai cá»a sổ to Ä‘ang mở rá»™ng nhìn ra phÃa vưá»n.
Lúc đầu Joe chẳng nhìn thấy ai. Mãi sau và i giây anh má»›i nháºn thấy má»™t nhóm Ãt ngưá»i táºp trung quanh má»™t bà n tròn nhỠđược phá»§ khăn xanh đã hÆ¡i cÅ©. Nhìn thấy anh, má»™t ngưá»i cao, gầy đứng dáºy bắt tay. Cứ theo vết nhăn trên trán ông ta và o khoảng sáu mươi tuổi, nhưng dáng Ä‘i nhanh nhẹn và nhẹ nhà ng, có lẽ thá»i trai trẻ ông là ngưá»i thÃch nhiá»u môn thể thao. Alex nháºn ra khuôn mặt quen vẫn thỉnh thoảng được in trên tuần báo ở Luân Äôn.
- Trước tiên tôi muốn xin lá»—i giáo sư vá» cuá»™c đột nháºp nà y – anh bắt đầu nói, nhưng giáo sư đã vá»™i vã lắc đầu:
- Cuá»™c đến thăm cá»§a ông, ông Alex ạ, là niá»m vui bất ngỠđối vá»›i chúng tôi – ông nói vui vẻ - Nếu như ông tìm tà i liệu cho cuốn sách má»›i thì tôi vô cùng vui sướng. Lúc nà o tôi cÅ©ng cho rằng Ä‘á»c truyện trinh thám là hÃnh thức giải trà tốt nhất sau ngà y là m việc và truyện cá»§a ông, theo tôi, hay hÆ¡n những loại khác. Vâng đúng thế. Ông đừng quá khiêm tốn. Tôi nghÄ© rằng, tiểu thuyết trinh thám viết vá» sá»± việc xảy ra trong khi khai quáºt di tÃch cổ hẳn là phải rất thú vị. Hiện trưá»ng tháºt tuyệt vá»i, phải không ông? Äêm đến trên nÆ¡i khai quáºt, má»™t thà nh viên Ä‘oà n khảo cổ bá»—ng nhiên bị mất tÃch, nÆ¡i đó lại hẻo lánh và có lá»i nguyá»n cá»§a Pha - ra – ông trong ngôi má»™ cổ. Rồi sau đó hoá ra là má»™t mưu đồ được chuẩn bị rất tinh vi và xảo quyệt cá»§a má»™t ngưá»i…
Ông cưá»i phá lên.
Nắm chặt bà n tay gầy guộc nhưng rất khoẻ của ông, Joe Alex hơi nghiêng mình đáp lễ.
- Chúng tôi, những ngưá»i dân thưá»ng, coi công việc cá»§a giáo sư cao đẹp hÆ¡n má»i thứ trên Ä‘á»i. Còn tá»™i ác, thưa giáo sư, chỉ xảy ra vá»›i những thị hiếu tầm thưá»ng mà có lẽ không bao giá» có trong cuá»™c sống và công việc cá»§a nhà khảo cổ. Äá»™c giả có lẽ không thể tin được, há» chỠđợi những chuyện giáºt gân kiểu khác.
Giáo sư nắm lấy tay anh dẫn vá» phÃa bà n.
- Lịch sỠđã dạy rằng nhân loại chưa bao giá» tạo ra má»™t nhóm ngưá»i hay má»™t quần thể xã há»™i thoát khá»i ảnh hưởng xấu cùng những ná»—i bất hạnh cá»§a các nhóm khác. Nhưng thôi, tôi không phải nói thêm Ä‘iá»u nà y vá»›i ông nữa, chắc ông cÅ©ng biết rõ như tôi. Cô Caroline có nói vá»›i tôi rằng ông đã giúp cô ấy trong má»™t việc mà lát nữa cô sẽ kể cho chúng tôi.
- Chưa thể gá»i được đấy là sá»± giúp đỡ thưa giáo sư. Anh ngừng lá»i và tiến lại gần phÃa bà n.
Anh tưởng rằng sẽ phải gặp những ngưá»i tuổi Ãt nhất cÅ©ng trung niên và Caroline thuá»™c loại em út trong số há». Thế nhưng anh ngạc nhiên thấy rằng chưa ai vượt quá tuổi ba mươi. Có năm ngưá»i cả thảy. Ba ngưá»i đà n ông trẻ tuổi, hỠđứng dáºy chà o khi trông thấy anh. Còn hai cô gái ăn mặc khá đẹp, trạc tuổi Caroline. Thá»±c ra, anh chưa biết rõ Caroline bao nhiêu tuổi, nhưng... Anh nhìn cô. Caroline hÆ¡i đỠmặt, tay nắm chặt lưng chiếc ghế tá»±a còn để trống. Cô Ä‘ang mải Ä‘oán ấn tượng mà Joe đã gây ra đối vá»›i đám bạn cá»§a cô.
- Các bạn thân mến, đây là ông Joe Alex, nhà văn nổi tiếng, công việc cá»§a ông gần giống vá»›i chúng ta. Ông cÅ©ng quan tâm tá»›i những bà ẩn cá»§a các nấm má»™, nhưng có phần má»›i hÆ¡n so vá»›i những cái cá»§a chúng ta. Còn đây – giáo sư Lee giÆ¡ tay chỉ ra nhóm ngưá»i có mặt – là các bạn cá»™ng tác viên gần gÅ©i nhất cá»§a tôi: Bà Gordon, cô Sandera, ông Gordon, anh Caruthers và anh Meliow.
Joe cúi chà o và bắt tay từng ngưá»i. Khi má»i ngưá»i đã ngồi xuống, giáo sư lại quay lại phÃa anh lần nữa.
- Rất tiếc là chúng tôi hôm nay không thể giá»›i thiệu vá»›i ông những công việc thưá»ng ngà y cá»§a nhóm, nhưng có lẽ thế lại hay hÆ¡n vì hôm nay cuá»™c há»p bà n vá» má»™t vấn đỠđặc biệt, mà ông thì lại thÃch những chuyện không bình thưá»ng. Tôi muốn để cô Beacon sẽ kể lại những nháºn xét cá»§a mình vá» mảnh giấy cổ mà cô đã Ä‘á»c được. Có lẽ cô muốn nói vá» cái nà y phải không, Caroline?
- Thưa giáo sư, vâng ạ.
Caroline lấy bản dịch từ trong túi ra. Khi cô nói Joe vô tình theo thói quen quan sát những ngưá»i có mặt. Tuy nhiên chốc chốc lại có ngưá»i đảo mắt nhìn trá»™m anh. Anh cưá»i thầm và không khá»i tá»± hà o má»™t chút vá» mình, tuy Ä‘iá»u đó là không khiêm tốn, nhưng anh cÅ©ng tá»± tha thứ cho bản thân. Mặc cho quan Ä‘iểm cá»§a Caroline vá» tiểu thuyết trinh thám, sá»± có mặt bất ngá» cá»§a anh trong nhóm giáo sư Lee là má»™t sá»± kiện lá»›n đối vá»›i há», những ngưá»i thuá»™c tầng lá»›p tri thức cá»§a xã há»™i. Anh thở dà i không lấy gì là m hứng thú lắm. Trong thâm tâm anh ghen vá»›i há» vá» nghá» nghiệp vì theo anh, cái việc anh Ä‘ang là m không thể gá»i là nghỠđược.
Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi sau những lá»i nói đầu tiên cá»§a Caroline, những ngưá»i có mặt dưá»ng như đã quên mất anh. Tất cả các cặp mắt Ä‘á»u nhìn vá» phÃa cô. Khi cô ngừng lá»i, không má»™t ai nói gì cả. Có lẽ hỠđợi ý kiến cá»§a giáo sư Lee.
Sau má»™t hồi im lặng, giáo sư Lee bất ngá» quay sang Alex, ông mỉm cưá»i.
- Bây giá» tôi má»›i hiểu nguyên nhân cuá»™c viếng thăm chúng tôi cá»§a ông. Tôi cÅ©ng nháºn thấy rằng Ãt khi có thể nghe thấy trong cuá»™c há»p khoa há»c Ä‘iá»u gì bất ngá» cả. Giả sá» không có sá»± giúp đỡ cá»§a chúng tôi thì ông cÅ©ng có thể từ mảnh giấy nà y nghÄ© ra má»i tình huống để viết má»™t câu chuyện vá» nhóm nghiên cứu đổ bá»™ lên hòn đảo nhá» trÆ¡ trụi không ngưá»i, lại được bảo vệ bằng lá»i nguyá»n cá»§a Nữ thần Mê cung – ông cưá»i to hÆ¡n, rồi quay sang những ngưá»i cá»™ng sá»± cá»§a mình - Xin lá»—i các bạn. Cuá»™c há»p hôm nay quả có hÆ¡i khác so vá»›i thưá»ng lệ. Vì không được biết rằng cô Beacon đã mang đến cho chúng ta những kết quả bất ngá» như váºy nên tôi định há»p để thông báo má»™t việc cÅ©ng bất ngá»: Viện khảo cổ, mà cụ thể là nhóm chúng ta đã bá»—ng nhiên được thừa kế má»™t khoản tiá»n lá»›n. Má»™t phụ nữ quý phái, rất già u có đã di chức lại cho chúng ta má»™t trăm nghìn bảng. Äiá»u kiện cá»§a bản di chúc là số tiá»n nà y được sá» dụng để tổ chức má»™t chuyến Ä‘i khai quáºt di tÃch dưới sá»± chỉ đạo cá»§a tôi. Mục tiêu và đặc Ä‘iểm cá»§a chuyến Ä‘i sẽ do chúng ta tá»± quyết định. Tất nhiên là tôi phải trao đổi vá»›i các bạn, bởi vì số tiá»n nà y đến quá bất ngá» và không nằm trong ngân sách cá»§a Viện cÅ©ng như không được dà nh cho những mục Ä‘Ãch khác, cho nên chúng ta phải sá» dụng số tiá»n nà y vá»›i hiệu quả cao nhất cho khoa há»c. Theo ý kiến riêng, chúng ta nên chá»n nÆ¡i khai quáºt trong má»™t khu vá»±c hẹp để số tiá»n nà y khá»i bị mất hút như giá»t nước giữa biển cả. Tôi cÅ©ng nói thêm là ngưá»i đà n bà quá cố đã muốn không đưa chuyện nà y lên báo chÃ. Như váºy khoản tiá»n nà y không có tên ngưá»i cấp. Tôi muốn các bạn đỠxuất dá»± kiến cá»§a mình.
Ông ngừng lá»i, đưa mắt nhìn những khuôn máºt như muốn kiểm tra xem há» có hiểu hết không.
- Thưa giáo sư. – Caroline khẽ nói.
- Thế nà o, cô gái bé nhỠcủa tôi?
- Tôi có thể nói ngay cho giáo sư biết dá»± định cá»§a mình. Tôi sợ là chúng ta phải đợi hà ng năm để ngưá»i ta cấp kinh phà cho việc tìm kiếm ở Keros. – Cô ngừng lại.
Giáo sư gáºt đầu.
- Cô nói tiếp đi.
Caroline hồi hộp nói tiếp:
- Mảnh giấy nà y nằm ở chá»— chúng ta năm năm thì má»i sá»± cÅ©ng chẳng có gì thay đổi nếu không có ai tiến hà nh nghiên cứu sÆ¡ bá»™. Chúng ta biết rất rõ cái gì sẽ tá»›i. Có thể chúng ta tìm ra má»™t chá»— rất quan trá»ng. Trưá»ng hợp xấu nhất chúng ta sẽ chẳng tìm thấy gì cả, nhưng đó không phải là lần đầu hoặc lần cuối Ä‘oà n nghiên cứu không tìm thấy gì. Äiá»u nà y có thể xảy ra như má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Ngưá»i phụ nữ quá cố đã di chúc lại cho Viện vá»›i hy vá»ng rằng chúng ta sẽ phát hiện ra Ä‘iá»u gì quan trá»ng. Tôi nghÄ© rằng nếu như bà ta còn sống, bà ta hẳn sẽ vui lòng vá»›i dá»± kiến cá»§a chúng ta vá» mảnh giấy nà y. HÆ¡n nữa lúc đâu không cần phải dùng đến má»™t phần tư số tiá»n đó. Äể tiến hà nh nghiên cứu, theo tôi nghÄ© chỉ cần khoảng mưá»i đến mưá»i hai nghìn bảng là đủ. Như chúng ta rõ, đảo nà y là đảo đá nên không cần phải đà o, mà khoản chi phà nà y má»›i là tốn kém. Chúng ta cÅ©ng không cần thuê nhân công, Ãt nhất cho đến khi chúng ta phát hiện ra cái gì đó đòi há»i phải có phương tiện váºn tải và nhân lá»±c lao động. Tôi nghÄ© là chỉ cần má»™t nhóm ngưá»i Ä‘i thăm dò hòn đảo và các hang động. Chi phà sẽ hạn chế ở mức chở ngưá»i tá»›i đó, mua thá»±c phẩm dá»± trữ và i tuần lá»… và váºn chuyển má»™t số thiết bị cần thiết cho nghiên cứu. Các khoản nà y không tốn bao nhiêu. Sau nà y… nếu khi chúng ta phát hiện ra Ä‘iá»u gì thú vị thì có thể mở rá»™ng phạm vi nghiên cứu. Nếu như dá»± kiến cá»§a tôi được chấp nháºn, tôi sẽ dà nh hai đến ba tuần lá»… để láºp dá»± toán, kế hoạch váºn tải, danh mục đồ dùng và giải quyết các thá»§ tục cần thiết.
Cô ngưng lá»i, giáo sư Lee mỉm cưá»i.
- Các bạn nghÄ© gì vá» dá»± kiến cá»§a cô Caroline Beacon? – ông lại đưa mắt nhìn má»i ngưá»i.
Cô gái trẻ có mái tóc Ä‘en, dà i, xoã xuống ngang vai ngẩng đầu lên nhìn Caroline, vẻ thiện cảm. Cặp mắt cô ta Ä‘en, và theo Alex nghÄ©, nó phù hợp vá»›i khuôn mặt cá»§a má»™t vÅ© nữ Tây Ban Nha hÆ¡n là khuôn mặt cá»§a nhà khảo cổ ngưá»i Anh. Tên cô ta là gì nhỉ? – Anh nghÄ© – Sanders? Phải rồi, có lẽ là Sanders…
- Theo chị thì số lượng ngưá»i và thá»i gian ở lại Keros là bao nhiêu? Tất cả chúng ta Ä‘á»u có nhiệm vụ khác nữa, hÆ¡n nữa má»™t chuyến Ä‘i như váºy chưa được dá»± kiến trong kế hoạch cá»§a năm nay có phải không?
- Tôi biết Ä‘iá»u đó, Mary ạ - Caroline nói giá»ng buồn hẳn – DÄ© nhiên là tôi không thể đưa ra cái gì là m đảo lá»™n công việc cá»§a nhóm. Tôi nghÄ© rằng tất cả chúng ta cùng Ä‘i tá»›i đó, là m việc ở đó từ ba đến bốn tuần tuỳ thuá»™c và o kết quả nghiên cứu. Còn vá» thá»i gian, thì… - cô hÆ¡i ngáºp ngừng – trong tháng tám toà n Viện hầu như không là m việc và … Tôi không rõ liệu giáo sư có đồng ý như váºy không?
Cô nhìn giáo sư Hugo Lee ná»a muốn há»i, ná»a cầu khẩn.
- Và o tháng tám à ? - Ngưá»i thanh niên trẻ tuổi, đẹp trai, mặt rám nắng kêu lên. Alex có thiện cảm vá»›i anh ta ngay từ phút đầu. Anh ta có vầng trán cao, thông minh cá»§a ngưá»i tri thức, cặp mắt lanh lợi, sắc sảo. Anh ta nhìn lên trá»i, là m Ä‘iệu bá»™ sợ hãi má»™t cách khôi hà i – Và o tháng tám thì tôi sẽ Ä‘i câu cá ở Scotland. Tôi không muốn để mất cái thú vui nà y.
Mặc dù nói như váºy nhưng anh ta vẫn nhìn sang phÃa giáo sư, vẻ dò há»i.
- Simon Caruthers bá» phiếu chống – giáo sư Lee nói – Còn ai muốn nói gì nữa không? John. anh nghÄ© thế nà o? - Ông nhìn sang má»™t ngưá»i tóc sáng, dáng thể thao, khuôn mặt gần như bị che kÃn bởi cặp kÃnh cáºn gá»ng đồi mồi – Anh có lẽ cÅ©ng muốn câu cá trong tháng tám chứ?
- Tôi kinh tởm những con cá - ngưá»i tóc sáng trả lá»i giá»ng nhá» và ấm – Tôi không ăn cá, cÅ©ng chẳng câu cá. Tôi không quan tâm đến bất cứ dạng nà o cá»§a chúng ngoà i hình vẽ trên các lá» gốm cổ.
- Anh bạn Mellow đã không thÃch đỠtà i vá» cá – giáo sư giang tay – nhưng chúng tôi muốn nghe ý kiến cá»§a anh vỠđỠnghị cá»§a cô Beacon cÆ¡.
- Nếu giáo sư muốn há»i vá» Ä‘iá»u nà y, tôi thấy chẳng có gì vướng mắc cả. Ngưá»i đà n bà quá cố Mỹ hà o phóng di chúc cho chúng ta má»™t khoản tiá»n lá»›n, còn Caroline đã giải mã được mảnh giấy cổ. Vì váºy tôi không phản đối việc nghỉ hè ở má»™t hòn đảo nà o đấy ở Hy Lạp, nhất là đảo không ngưá»i. Chúng ta đã biết là khó chịu như thế nà o khi là m việc trong đám hà ng nghìn khách du lịch.
Anh ta cưá»i vẻ khinh khỉnh, tháo kÃnh ra lau rồi lại Ä‘eo và o.
- Pamela và Robert Gordon? – Giáo sư vá»›i tay cầm bản dịch cá»§a Caroline, đặt trên bà n và bắt đầu Ä‘á»c lại, thỉnh thoảng lại nhìn vá» phÃa cô.
Bá»™ đạng bên ngoà i cá»§a Robert Gordon trông giống như má»™t nhà nghiên cứu khoa há»c kiểu mẫu. Ngưá»i gầy, Ä‘iá»m tÄ©nh, hầu như bị hói hoà n toà n, quanh đầu chỉ còn lại má»™t và nh tóc sáng cắt ngắn. Joe nhìn sang vợ anh ta. Äấy là má»™t phụ nữ đẹp, trắng trẻo, ôn hoà , má»™t dạng phụ nữ không bao giá» biết nói to là gì. Khi nà o bá»±c tức lại nói Ä‘iá»m tÄ©nh hÆ¡n thưá»ng lệ. Khuôn mặt được chăm chút cẩn tháºn theo kiểu phụ nữ Anh chÃnh cống, thuá»™c tầng lá»›p trung lưu và mang đầy đủ sắc thái cá»§a tầng lá»›p nà y. Alex không thÃch tầng lá»›p nà y cÅ©ng như kiểu phụ nữ như váºy.
- Tôi đồng ý vá»›i John – Robert Gordon trả lá»i sau khi đưa mắt nhìn thấy vợ khẽ gáºt đầu - Äối vá»›i chồng tôi Ä‘iá»u nà y không há» gây cản trở gì vì chúng tôi đã dá»± định bÆ¡i thuyá»n tá»›i biển Äịa Trung Hải trong kỳ nghỉ hè nà y.
- Ãi chà ! Thuyá»n buồm cÆ¡ à ! – Caruthera nói nhanh vá»›i cái giá»ng như thể rất kÃnh trá»ng ngưá»i có thuyá»n nhưng đồng thá»i cÅ©ng vô cùng khinh rẻ há».
Giáo sư liếc nhìn Alex. Trong ánh mắt trẻ trung cá»§a ông thoáng thấy sá»± vui thÃch. Äiá»u nà y quá rõ rà ng: giáo sư Lee coi tất cả há»c trò cá»§a mình như những đứa trẻ to xác và có lẽ chÃnh vì thế mà ông há»i ý kiến cá»§a há».
- Hừm… - Giáo sư nói, sau má»™t lúc cân nhắc – Äúng, chúng ta có thể coi chuyến công tác ở Keros và o tháng tám là kỳ nghỉ rất thú vị nếu như không có trách nhiệm nặng ná» phải gánh vác trước khi lên đưá»ng. Tất nhiên ở đó sẽ không có chuyện tắm biển và nằm phÆ¡i nắng… mặc dù má»™t số chúng ta thÃch câu cá thì có thể Ä‘i câu và o lúc rá»—i rãi. Còn theo đúng thá»§ tục mà nói, tôi sẽ phải ná»™p mảnh giấy cổ nà y cho hà ng loạt các há»™i đồng xem xét và cân nhắc trước mục Ä‘Ãch cá»§a chuyến Ä‘i. Như váºy phải mất má»™t năm hoặc lâu hÆ¡n. Sau đó, nếu như các há»™i đồng chấp thuáºn thì tôi sẽ phải tiến hà nh láºp hồ sÆ¡ lý thuyết và trao đổi vá»›i các nhà sá» há»c, địa lý, địa chất trong và ngoà i nước. Rồi sau nữa tôi phải đỠnghị cô Caroline Ä‘ang sốt ruá»™t đây viết luáºn án dưới đầu đỠ“Những lợi Ãch có thể Ä‘em lại cho khoa há»c từ việc nghiên cứu kỹ lưỡng vá» mặt và tầng dưới đảo Kerosâ€. Chà , tháºm chà tôi còn có thể phải nhá» ngưá»i nà o đó có uy tÃn và có tầm cỡ phản biện. Là má»™t giáo sư đầu bạc, có kinh nghiệm và sắp vá» hưu, tôi có trách nhiệm phải là m như váºy. Nhưng tôi không thÃch là m theo các con đưá»ng mòn cổ há»§ ấy. Thá»±c lòng mà nói, mảnh giấy nà y đã hấp dẫn tôi. Và món quà di chúc lại xem như cá»§a trá»i cho để thá»±c hiện nó. Vì váºy tôi nghÄ© rằng chúng ta nên Ä‘i tá»›i đó. HÆ¡n nữa các chuyên gia trẻ như các bạn đây cần phải rèn luyện nghiêm chỉnh tại hiện trưá»ng khó khăn. Có ai muốn nói thêm gì không?
- Không ạ - Caruthers nói sau một lúc im lặng – Có lẽ quanh đảo sẽ có cá chứ nhỉ?
- Tôi sợ rằng cáºu sẽ phải mua riêng má»™t sà lan để ra biển câu cá – Mellow lau kÃnh đứng dáºy nói.
- Hòn đảo nà y có lẽ quá nhá» nên má»—i lần cáºu văng cần câu, có thể sẽ Ä‘e doạ ai đó trong bá»n mình bị móc mắt mất.
- Không bao giá» có chuyện nà y đâu – Caruthera cưá»i lịch sá»± má»™t cách giả tạo - Cáºu quên là Nữ thần Mê cung sẽ đẩy tất cả chúng ta xuống vá»±c thẳm, còn riêng tá»› sẽ được yên ổn vì tá»› không muốn quấy rầy bà ta.
- Chúng ta hy vá»ng rằng Nữ thần Mê cung đã bị lãng quên như má»i thứ trên thế giá»›i nà y. Má»™t khi ngưá»i ta không thá» thì thánh cÅ©ng hết thiêng có phải không? - Giáo sư cÅ©ng đứng dáºy nháy mắt vá»›i Alex.
- Chúng ta chưa hẳn đã tin hoà n toà n như váºy - Robert Gordon cúi ngưá»i trên bà n cầm lấy tá» chúc thư cá»§a Perimos đưa lên Ä‘á»c – Tôi nghÄ© rằng lá»i nguyá»n đã bắt đầu ứng nghiệm.
- Anh định ám chỉ cái gì đấy? – Mary Sanders giáºt lấy tá» giấy khá»i tay cá»§a Gordon và đá»c lướt nhanh.
- Tôi nghÄ© vá» cái bà đã tặng tiá»n cho chúng ta Ä‘i chÆ¡i. Có thể coi bà ta là ngưá»i khởi xướng ra chuyến Ä‘i nà y vì nhá» bà chúng ta sẽ phá rối sá»± yên tÄ©nh cá»§a Nữ thần Mê cung.
- Thế thì đã sao? Caruthers nhÃu mà y - Cáºu nói cứ như thấy bói ấy.
- Không đâu. Bà ấy đã chết rồi phải không? Tức là đã rơi và o vực thẳm. Và tên của bà ta cũng biến mất, bởi vì bà ấy đã giấu tên tuổi của mình.
Anh ta khẽ cưá»i lấy là m hà i lòng vá» câu đùa cá»§a mình.
Và i tháng sau, Joe Alex đã phải nhá»› lại cái lúc nà y và cân nhắc rất lâu, liệu anh có thể giúp há» tránh được tai hoạ nếu như sau lá»i nói đùa đó anh đã linh cảm được má»™t Ä‘iá»u gì chẳng là nh. Thế nhưng, cả anh cÅ©ng như nhiá»u ngưá»i khác không có khả năng Ä‘oán trước được cái gì sẽ đến. Há» cùng cưá»i vui vẻ sau câu đùa không có ẩn ý gì cá»§a Gordon.
Chú thÃch:
(1) Scotland Yard – cÆ¡ quan hình sá»± và máºt vụ cá»§a Anh.
[/COLOR]
Last edited by khungcodangcap; 03-04-2009 at 09:08 AM.
|

28-03-2009, 03:20 PM
|
 |
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 18 giá» 18 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
|
|
Nữ Thần Mê Cung - Joe Alex - Nguồn: vnthuquan.net(new:chuong V)
Chương V
HỌ Äà NGHĨ GÃŒ NGÀY HÔM ÄÓ…
Thá»i gian trôi qua. Joe Alex đã viết xong má»™t cuốn sách và đang viết cuốn tiếp theo. Anh ngồi bên bà n viết nhưng trong đầu nghÄ© vá» Caroline. Anh đợi Ä‘iện thoại cá»§a cô. Tất cả các thá»§ tục đã là m xong và chuyến công tác sẽ được khởi hà nh sau và i ngà y nữa. Há» sẽ lại chia tay nhau, tuy chỉ và i tuần, nhưng sau đó là mùa thu. Mùa đông há» dá»± định sẽ cùng nhau Ä‘i nghỉ ở má»™t nÆ¡i nà o đó ven biển Châu Âu ấm áp, há» sẽ tránh má»i ngưá»i bằng cách không cho ai biết địa chỉ cả. Bây giá» thì khó có thể nói cho Caroline cái kế hoạch nà y. Cô rất muốn tá»›i Kenos. Anh cảm thấy rằng cô tin và o mảnh giấy cá»§a Perimos má»™t cách ngây thÆ¡ như đứa trẻ váºy. Cô tin má»™t cách tuyệt đối rằng chỉ cần được tá»›i hòn đảo đó, tìm kiếm kỹ má»™t tý là trước mắt sẽ hiện lên má»™t cái Ä‘á»n thá» Nữ thần mê cung, trong đó có má»™t chìa khóa giải mã má»i bà ẩn cá»§a Ä‘á»i sống ngưá»i dân Crêt. Hai tháng lại đây cô sống bằng viá»…n cảnh cá»§a chuyến Ä‘i. Ngay hôm sau, hai thà nh viên cá»§a Ä‘oà n khảo cổ sẽ lên đưá»ng. Äó là Pamela và Robert Gordon, há» sẽ khởi hà nh trên chiếc thuyá»n buồm nhá» xinh xắn cá»§a há». Anh nhìn đồng hồ. Bốn giá» kém năm, Caroline chắc sẽ gá»i Ä‘iện ngay bây giá». Há» dá»± định Ä‘i ra biển để tiá»…n vợ chồng Gordon.
****
Simon Caruthers Ä‘ang thắt ca-vat trước gương, trong chiếc buồng hẹp cá»§a căn há»™ ở Mendow Street. Anh vuốt thẳng chiếc cổ áo, tá»± ngắm mình má»™t cách hãnh diện. Phải, anh chắc chắn là ngưá»i đẹp trai. Tuy nhiên, lúc nà y không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó. Anh khoác chiếc áo vét và bước và o phòng. Trên bà n để tá» giấy dà y đặc số và ký hiệu. Caruthers cầm tá» giấy lên Ä‘á»c lướt qua. Anh nhÃu mà y. Có thể như thế nà y sẽ đạt được kết quả. Có thể nhưng chắc. Anh nhìn lại má»™t lần nữa và lắc đầu đặt xuống bà n. Anh Ä‘ang ngồi suốt bốn giỠđồng hồ để nghÄ© ra má»™t cách chÆ¡i xổ số thể thao nhằm Ä‘oạt giải độc đắc má»™t trăm nghìn bảng. Nhưng cách chÆ¡i nà y vẫn chưa hoà n chỉnh.
- Trá»i Æ¡i - Caruthers lẩm bẩm – Tại sao mình lại không gặp may nhỉ? Mình thuá»™c loại thông minh cÆ¡ mà … thá»±c sá»± thông minh. Mìình không biết mình có phải là má»™t ngưá»i trà thức đặc biệt không? Có lẽ không. Äiá»u nà y chẳng có nghÄ©a lý gì trên thế giá»›i cả . – Anh liếc nhìn đồng hồ. Bốn giá» kém năm, Anh định ngồi suy nghÄ© thêm vá» cách chÆ¡i nhưng không còn thá»i gian nữa. Anh phải ra bến chia tay vá»›i Gordon vì má»™t giá» nữa há» sẽ rá»i bến. Chá»— bạn bè mà . Má»i ngưá»i và cả giáo sư chắc cÅ©ng tá»›i – Má»™t thằng ngốc đáng nguyá»n rá»§a - nhưng từ nà y không phải dà nh cho giáo sư Lee mà là dà nh cho Gordon - má»™t kẻ tầm thưá»ng, có trà thông minh cá»§a má»™t con lừa nhưng lại được số pháºn nâng đỡ. Trá»i Æ¡i, giá mình có chỉ được má»™t phần mưá»i số tiá»n cá»§a nó thôi. Mình sẽ viết sách và không sợ những thằng cha cổ há»§ và không cần phải ngá»a tay xin há»c bổng trợ cấp.
Anh lại cúi xuống nhìn cách tÃnh toán gần như tối ưu cá»§a mình.
- Rồi xem … - Anh lẩm bẩm, cầm lấy mÅ© phá»›t và đi ra khá»i nhà .
***
Pamela Gordon Ä‘ang đứng trên chiếc thuyá»n buồm xinh xắn có gắn máy, trên mÅ©i thuyá»n mà u da trá»i nổi báºt tên thuyá»n, là tên cá»§a cô. Cô nghe thấy bước chân cá»§a Gordon Ä‘ang chất và o trong khoang các hòm mà Caroline gá»i há» mang Ä‘i trước, Caroline chịu trách nhiệm vá» toà n bá»™ chuyến Ä‘i. Trong hòm có các thiết bị nghiên cứu, máy chữ, giấy, bìa vẽ, cùng hà ng trăm thứ lặt vặt cần thiết khác. Thá»±c phẩm và hà nh lý cá nhân sẽ được mang Ä‘i vá»›i ngưá»i theo tà u thá»§y tá»›i Hy Lạp. Pamela ngả ngưá»i trên cần lái, đưa mắt nhìn bá» biển ẩm ướt. Giá» nà y vẫn chưa có ai. Chắc há» sắp tá»›i. Chỉ tà nữa thôi vợ chồng chị sẽ rá»i bến, Gordon sẽ mở máy và há» sẽ Ä‘i dá»c theo sông Thames ra cá»a biển. Sau đó là kênh La Manche, nước Pháp, bá» biển Tây Ban Nha, eo biển Gilbranta và chặng đưá»ng dà i dưới nắng nóng trên biển Äịa Trung Hải.
Chị hÆ¡i mỉm cưá»i. Không má»™t ai lại nghÄ© rằng niá»m vui sướng nhất cá»§a Pamela Gordon lại là được lái thuyá»n trong lúc biển động. Chị là ngưá»i can đảm, biết suy xét và không bao giá» bị mất bình tÄ©nh.
Gordon trèo lên mui thuyá»n lấy tay lau mồ hôi trên mặt và mỉm cưá»i vá»›i vợ. Chị đáp lại bằng nụ cưá»i.
- Má»i thứ sẵn sà ng rồi chứ? - Chị há»i
- Rồi. Chúng ta có thể khởi hà nh.
- Chúng ta phải đợi hỠđã? - chị nhẹ nhà ng sá»a lại cổ áo sÆ¡ mi cho chồng bị quăn. – Robert anh có biết là em rất sung sướng không?
- Em nghÄ© là chúng ta sẽ tìm thấy gì trên đảo Keros? - giá»ng nói cá»§a anh đầy sá»± hoà i nghi - Mảnh giấy nà y rất thú vị, nhưng quả thá»±c anh ngạc nhiên khi giáo sư nhanh chóng quyết định lên đưá»ng. Chúng ta đã biết gì vá» hòn đảo nà y đâu…
- Ôi, em có nói vá» cái hòn đảo nà y đâu. Mặc kệ nó. Em Ä‘ang nghÄ© vá» chuyến Ä‘i biển cá»§a chúng ta cÆ¡. Chưa bao giá» ngưá»i ta lại cảm thây gần gÅ©i vá»›i nhau như Ä‘i trên biển trong khoang thuyá»n cháºt hẹp – cô lấy chân đạp khẽ xuống sà n thuyá»n - Em thÃch chúng ta sẽ hoà n toà n má»™t mình vá»›i nhau suốt má»™t tuần lênh đênh trên sông - Chị lại đặt khẽ bà n tay lên vai chồng rồi quay Ä‘i. Chị Ä‘i vá» phÃa bánh lái và nhìn lên bá». Chị Ä‘ang đợi. Simon Caruthers sẽ tá»›i trong chốc lát.
Hai năm trước đây, khi Robert Gordon được thừa hưởng má»™t gia tà i kếch xù do cha để lại, Pamela đã quyết định ngay là sẽ trở thà nh vợ anh. Mặc dù váºy, không má»™t giây phút nà o cô ngừng yêu Simon Caruthers. Tình yêu cá»§a chị vá»›i Simon là tình cảm nóng bá»ng thiếu chÃn chắn nhất trong con ngưá»i phụ nữ lạnh lùng và tỉnh táo nà y.
Äiá»u nà y chị cÅ©ng không biết là m thế nà o để tránh khá»i.
***
John Mellow vẫy taxi và chui và o xe má»™t cách khó nhá»c vì nó quá hẹp so vá»›i khổ ngưá»i cá»§a anh. Dá»±a tấm lưng to bè và o đệm ghế, anh cảm thấy mệt má»i. Suốt đêm qua anh phải hiệu Ä‘Ãnh lại quyển sách được viết từ nhiá»u năm nay. Lẽ ra anh phải cảm thấy vui khi nghÄ© vá» quyển sách nà y vì trước há» chưa có ai tổng hợp má»™t vấn đỠrá»™ng đến như váºy, nhưng trong thâm tâm anh lại cho rằng việc hợp tác cùng vá»›i Gordon viết chung quyển sách nà y là má»™t sai lầm lá»›n nhất trong Ä‘á»i. Không phải Gordon không đủ thông tin cần thiết vỠđồ gốm Crêt. Nguợc lại ngưá»i bạn cá»§a anh biết vấn đỠnà y rõ hÆ¡n ai hết từ truá»›c đến nay. Nhưng quyển sách cá»§a há» không phải loại bách khoa thư. Tầm quan trá»ng cá»§a đồ gốm trong khảo cổ há»c không lấy gì ghê gá»›m lắm, nó chỉ dùng để xác định niên đại cá»§a thà nh phố, vương quốc cá»§a ná»n văn minh. Vì váºy những giả thuyết rút ra từ việc hệ thống hoá đồ gốm cổ má»›i là điá»u quan trá»ng. HỠđã nêu má»™t và i giả thuyết má»›i có ý nghÄ©a quan trá»ng và là m thay đổi quan Ä‘iểm từ truá»›c tá»›i nay vá» niên đại cá»§a má»™t số nhóm đồ gốm Crêt. Những giả thuyết nà y là cÆ¡ sở tuyệt vá»i và tạo nên giá trị cho tác phẩm cá»§a há». Mặc dù trên bìa cuốn sách sẽ có hai cái tên, nhưng John Mellow biết rằng tất cả những cái gì có giá trị má»›i Ä‘á»u Ä‘uợc rút ra từ bá»™ não cá»§a anh, Gordon không phải là ngưá»i phát minh. Anh ta chỉ là ngưá»i thợ cần cù, chăm chỉ, có Ãch cho công việc đòi há»i sá»± cần mẫn như là công tác khảo cổ. Còn việc đối chứng những vấn đỠtưởng chừng cách xa nhau, hoặc mạnh dạn phê phán những quan Ä‘iểm do ngưá»i khác trong quá khứ đã đưa ra thì chẳng bao giá» xuất hiện trong đầu anh ta cả.
Mellow thở dà i. Anh không bao giá» hé ra vá»›i ai là anh bị ăn cắp. Äiá»u tệ hại hÆ¡n là bản thân kẻ ăn cắp lại không biết Ä‘iá»u đó, Gordon rất dè dặt đồng ý để đưa và o cuốn sách những Ä‘iá»u mà anh ta không hiểu. Nhưng khi đã hiểu ra rồi thì anh lại đưa đến hà ng tá những Ä‘iá»u vụn vặt để nhằm cá»§ng cố các kết luáºn. Äiá»u đó là cần thiết nhưng liệu nó có ý nghÄ©a cÆ¡ bản không?
Mellow lại thở dà i.
- Thôi, sẽ không bao giỠđể lặp lại nữa … - Anh lẩm bẩm. Xe taxi chạy nhanh trên đưá»ng nhá»±a rá»™ng dá»c theo bá» sông. Trên sông có đến má»™t rừng cá»™t buồm và bóng dáng lênh khênh cá»§a những chiếc cẩu cảng. John nghÄ© thoáng qua vá» biển rồi lại vá» Gordon. Chiếc thuyá»n buồm nhá» nà y sẽ bÆ¡i qua vùng vịnh Biskay. Từ hồi còn há»c sinh, Mellow nhá»› rằng có đến má»™t ná»a số nhân váºt chÃnh trong các truyện phiêu lưu trên biển Ä‘á»u kết cục thảm thương ở vùng vịnh Biskay đầy giông tố. Nếu như có má»™t con sóng lá»›n nà o láºt chìm cái con thuyá»n bé nhá» nà y thì có thể sẽ hÆ¡i buồn nhưng có lẽ công bằng vá»›i quyển sách vỠđồ gốm Crêt. Nếu không chẳng bao lâu nữa quyển sách sẽ Ä‘em lại niá»m vinh quang không xứng đáng cho Robert Gordon.
Mellow vẫn mãi nghÄ© ngợi thêm má»™t lúc nữa vì bản thân anh sẽ xúc động như thế nà o vá» tin chiếc thuyá»n buồm “Pamela†bị chìm. Phải, đó sẽ là má»™t chuyện bi thảm thá»±c sá»± … anh bạn Gordon đáng mến cá»§a chúng ta không phải là nhà khoa há»c đầu đà n, nhưng đó cÅ©ng là má»™t tổn thất lá»›n lao cho tất cả chúng ta và … mặc dù anh ta không phải là má»™t nhà khoa há»c chân chÃnh. Không thuá»™c loại tà i năng nhưng phải nói là anh ta cÅ©ng chân thá»±c, má»™t ngưá»i bạn đáng mến.
Luồng suy nghÄ© cá»§a anh bị cắt đứt bởi vòng cua đột ngá»™t cá»§a xe tắc xi. Truá»›c mắt anh chiếc “Pamela†đã hiện ra, mà u da trá»i, thon dà i lịch sá»± Ä‘ang thả neo trên bến.
***
Giáo sư Hugh Lee ra khá»i nhà , buá»›c chân ông nhanh nhẹn thoải mái mặc dù tóc đã bạc và mặt cổ có nhiá»u nếp nhăn. Ông qua đưá»ng tiến tá»›i xe cá»§a mình Ä‘ang để ở phÃa bên kia hè.
Xe chuyển bánh. Ngồi sau tay lái, ông nghÄ© vá» Robert Gordon. Chốc nữa ông sẽ chia tay vá»›i anh ta để rồi gặp lại nhau ở đảo Keros sau và i ngà y nữa. Ông là ngưá»i chỉ huy nhóm nghiên cứu, ngưá»i thầy và là ngưá»i cha tinh thần cá»§a há», nhưng không má»™t ai biết rằng ông luôn luôn nghÄ© vá» Robert Gordon từ nhiá»u năm khi Robert hãy còn là má»™t đứa trẻ con. Ông không nghÄ© rằng má»™t ngà y nà o đó nó sẽ trở thà nh nhà khảo cổ.
Trong suốt những năm đó, ý nghĩ vỠRobert Gordon đã là m đau đớn thâm tâm giáo sư Hugh Lee.
***
Mary Sanders hãy còn trần truồng trong buồng tắm. Cô đang chải mớ tóc đen, dà i óng ả của mình. Liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay bé tà tẹo mà cô cởi ra khi tắm đang treo trên chiếc móc khăn mặt. Bốn giỠkém năm. Bà n tay cầm lược vội chuyển động nhanh hơn.
- Mẹ ơi!
Mary sống cùng vá»›i mẹ trong má»™t căn há»™ ba phòng nhỠở tầng má»™t cá»§a má»™t ngôi nhà lá»›n. Ngôi nhà nà y trước đây cá»§a cha cô. Khi cha cô mất, cô má»›i mưá»i sáu tuổi. Mẹ cô không đủ tà i ba để duy trì cá»a hà ng đồ cổ. HÆ¡n nữa sá»± cạnh tranh cá»§a các hãng buôn đồ cổ lá»›n vượt quá sức cá»§a ngưá»i đà n bà đã già yếu nà y. Bà bán cá»a hiệu, bán nhà và bá»™ sưu táºp cổ, chỉ giữ lại phần buồng ở. Số lãi tiết kiệm hà ng tháng vừa đủ để duy trì cuá»™c sống cá»§a hai mẹ con và cho cô há»c hà nh. Thỉnh thoảng lại phải chi thêm từ vốn. Hiện nay nếu không có thêm luÆ¡ng cá»§a Mary thì có lẽ há» sẽ sống ở mức trên nghèo má»™t tý. Má»—i má»™t sá»± vi phạm ngân sách hà ng tháng dù nhá» nhặt nhất cÅ©ng có thể gây tai hoạ lá»›n. Bây giá», nhá» khả năng tháo vát cá»§a bà mẹ nên Mary không bị thua kém bạn bè là mấy, mặc dù loại váy cô mặc thuá»™c loại vải tồi hÆ¡n cá»§a Caroline Beacon. Còn đồ trang Ä‘iểm thì không thể so vá»›i những thứ đắt tiá»n nhưng kÃn đáo cá»§a Pamela Gordon. Cô nhÃu mà y cau có:
- Mẹ Æ¡i ! ÄÆ°a cho con cái váy mà u máºn chÃn nà o! Nhanh lên không con muá»™n mất!
- Váy đã sẵn sà ng rồi đây! - Giá»ng mẹ cô từ tốn.
Mary chạy ra buồng mình mặc vội và ng. Cô vẫn đang nghĩ ngợi vỠRobert Gordon.
Cô đã cố quên anh ta Ä‘i, không, không, không phải anh ta mà là cái sá»± việc ấy. Äã mấy năm qua rồi nhưng cô vẫn không là m sao quên được. Hôm nay cô lại nghÄ© tá»›i nó từ sáng.
- Có lẽ vì há» rá»i bến hôm nay chăng? – cô nói thầm, chân xá» vá»™i và o già y.
Phải, có lẽ do cái ká»· niệm không hay ho ấy lại liên quan tá»›i sá»± ra khÆ¡i cá»§a thuyá»n “Pamelaâ€. Có lẽ là như váºy.
- Má»™t thằng ngốc đáng nguyá»n rá»§a – cô nghÄ© mà không biết rằng đúng và o lúc đó Simon Caruthers cÅ©ng nói như váºy vá» Robert Gordon - má»™t kẻ đáng nguyá»n rá»§a. Äáng lẽ mình phải nhìn thấy trước sá»± có mặt cá»§a hắn ở đấy chứ.
Sá»± việc mà cô Ä‘ang nghÄ© vá» nó là sá»± việc duy nhất trên Ä‘á»i, cô muốn quên Ä‘i mà không được.
Äó là và o kỳ thá»±c táºp cuối cùng trước khi tốt nghiệp, má»i ngưá»i tham gia khai quáºt khu thà nh cổ do ngưá»i La Mã xây dá»±ng ngăn chia nước Anh và Scốt len. Cô nhá»› rất rõ cái buổi sáng hôm đó. há» Ä‘ang sà ng đất giữa móng cá»§a tưòng thà nh và má»™t ngôi nhà vừa má»›i đà o lá»™ ra cách đấy và i tuần. Äó cÅ©ng là thá»i kỳ mà việc mua má»™t đôi tất dà i, má»›i, là má»™t khoản chi phà thá»±c sá»± quan trá»ng. Vừa sà ng đất, cô vừa nghÄ© vỠđôi tất. Các mảnh váºt như tiá»n cổ, sắt rỉ, mảnh sứ vỡ được sà ng ra để và o há»™p giấy bên cạnh. Bá»—ng nhiên trên mặt sà ng ánh lên mà u cá»§a má»™t chiếc nhẫn và ng, tròn, nặng sáng và nhẵn bóng như thể ai vừa má»›i chôn cách đây má»™t giá» dưới đất. Không nghÄ© ngợi gì, Mary cúi ngưá»i nhặt chiếc nhẫn và đút ngay và o túi quần. Cô nhìn quanh. Bên cạnh đấy và i bước chân, Robert Gordon vẫn Ä‘ang sà ng cát má»™t cách cần mẫn. Không có má»™t ai nữa ở quanh đấy.
Và o lúc nghỉ buổi chiá»u há» phải ná»™p lưu tất cả những váºt tìm thấy và đánh dấu vị trÃ, độ sâu cá»§a váºt trên bản đồ hiện trưá»ng. Ngưá»i thá»§ kho lưu trữ có má»™t chiếc bà n nhá» trước lá»u để thu nháºn các váºt tìm thấy khi khai quáºt. Mary viết tá» khai kèm theo cái há»™p giấy đựng các váºt tìm thấy cá»§a mình. Cô giao ná»™p xong và quay Ä‘i thì nghe thấy giá»ng nói bình thản cá»§a Gordon:
- Tôi nghĩ là hình như bạn đã quên khai chiếc nhẫn và ng mà bạn tìm thấy lúc sáng phải không?
- À vâng, cảm ơn bạn đã nhắc tôi, Robert. Tôi đã cho nó và o túi quần vì tôi sợ đánh rơi mất nó.
Giá»ng cô hoà n toà n bình tÄ©nh. Cô quay lại mang ná»™p cho ngưá»i thá»§ kho chiếc nhẫn, đánh dấu và o bản đồ nÆ¡i tìm thấy nó rồi Ä‘i. Tất cả chỉ có váºy. Sau nà y không bao giá» há» nói vá»›i nhau vá» việc nà y. Nhưng cô có cảm giác rằng lúc nà o Gordon cÅ©ng nhìn cô vá»›i má»™t vẻ khinh bỉ thầm kÃn.
Äiá»u tệ hại nhất đối vá»›i cô là Gordon có lý khi nhìn cô như váºy. Mặc dù cô không bao giá» chịu thừa nháºn việc nà y trước bất kỳ ngưá»i nà o, nhưng Mary Sanders tá»± biết rằng cô sẽ ăn cắp chiếc nhẫn đó nếu Gordon không nói. Trong công tác khảo cổ việc ăn cắp đồ váºt khai quáºt là má»™t tá»™i phạm lá»›n nhất, giống như lừa đảo váºy.
Từ ngà y ấy cô trở thà nh ngưá»i là m việc mẫn cán nhất trong nhóm. Cô cÅ©ng tá»± xác định rặng nếu cô là m việc chỉ có má»™t mình mà đà o đựoc viên ngá»c to bằng cái bánh mì chăng nữa thì chắc chắn cô cÅ©ng sẽ Ä‘em ná»™p ngay không do dá»± má»™t giây.
Nhưng cÅ©ng chÃnh vì thế mà Mary Sanders căm thù Robert Gordon hÆ¡n ai hết. Cô cầu mong cho anh ta chết Ä‘i, chỉ khi đôi mắt cá»§a anh ta nhắm vÄ©nh viá»…n thì cô má»›i có thể thở phà o nhẹ nhõm và quên được chuyện nà y.
****
Sau những lá»i tạm biệt, chiếc thuyá»n từ từ rá»i bến, chân vịt là m sá»§i bá»t trên mặt nước đầy váng dầu và má»™t lúc sau đã biến nhất trong mà n sương má» cá»§a buổi chiá»u tối. Má»i ngưá»i cháºm rãi Ä‘i bá»™ dá»c theo bá» biển má»™t lúc rồi tản ra, má»—i ngưá»i má»™t ngả. Chỉ còn lại Alex vá»›i Caroline.
- Chúng ta cÅ©ng lên xe vá» chứ? – Anh há»i.
- Chúng ta hãy Ä‘i dạo má»™t lúc đã – cô chỉ tay vá» phÃa con Ä‘uá»ng chạy vòng theo bến cảng Ä‘i vá» phÃa những dãy nhà mà u xám từ thế ká»· mưá»i chÃn.
Há» cháºm rãi Ä‘i bên nhau trong ánh nắng nhạt dần cá»§a mặt trá»i Ä‘ang lặn, Joe cứ im lặng suốt cả thá»i gian, cuối cùng anh lắc đầu nói vẻ thiếu tin tưởng.
- Cái thuyá»n buồm nà y thuá»™c loại đắt tiá»n nhất mà anh được trông thấy từ trước đến nay. Nó là cả má»™t tà i sản lá»›n. Anh không ngá» rằng công việc cá»§a má»™t nhà khảo cổ trẻ tuổi lại Ä‘em lại lợi nhuáºn váºt chất lá»›n đến như váºy.
Caroline cưá»i:
- Äồ đạc cá»§a em như anh thấy đây, không đủ để mua lấy má»™t chiếc ô tô và nếu như không có bố mẹ cho thêm thì em không thể tá»± sống độc láºp ở Luân Äôn được. Anh thì có quá nhiá»u tiá»n nên không thể hiểu nổi những khó khăn vất vả cá»§a ngưá»i dân thưá»ng đâu.
- Nhưng vợ chồng Gordon trông cÅ©ng như những ngưá»i dân thưá»ng đấy chứ? Thế mà cái thuyá»n cá»§a hỠđáng giá bao nhiêu tiá»n?
- á»’, đối vá»›i Gordon thì đó lại là chuyện khác. Trong suốt má»™t thá»i gian dà i anh ta cÅ©ng ở trong tình trạng kinh tế như tất cả chúng em thôi. Cách đây hai năm, bố anh ta mất, để lại má»™t gia sản. Gordon rất kÃn đáo nên mặc dù em biết anh ta từ thá»i sinh viên nhưng vẫn không biết là anh ta có bố. Anh ta đã sống cô độc và không bao giá» nói gì vá» gia đình cá»§a mình.
- Tháºt là kỳ lạ….
- Vâng, đúng thế, nhưng Gordon là …
- Anh không nói vỠGordon mà anh nói vỠem.
- VỠem à ?
- Trong ráng chiá»u đỠối như thế nà y trông em đẹp má»™t cách diệu kỳ. Anh lấy là m kinh ngạc là Gordon lại yêu Pamela trong khi em bên cạnh trong suốt bao nhiêu năm.
- Em không thể nà o yêu Gordon được – cô lắc đầu má»™t cách dứt khoát – Không, anh ta quá nghiêm chỉnh. Em nói tháºt đấy, đó chưa phải là lý do xác đáng, nhưng ở anh ta có má»™t cái gì… - cô ngừng lại - để ngưá»i ta kÃnh trá»ng chứ không phải để yêu – cô cưá»i to – Anh biết em muốn nói gì chứ, em không biết chá»n từ nà o cho đẹp mà , Phụ nữ không bao giá» nói cụ thể cả. Em biết chắc là Gordon không thể yêu như những ngưá»i bình thưá»ng được. Anh ta quá lãnh đạm. Phải, đấy là từ hợp phù hợp nhất: lãnh đạm. Có những ngưá»i nghiêm chỉnh, nhưng có thể cảm thấy rằng dưới vẻ bình thản cá»§a há» có cái gì đấy Ä‘ang sôi lên và sẽ báºt ra khá»i vá» khi có dịp. Nhưng Gordon thì vá» bên ngoà i và ná»™i tâm như nhau. Khi nhìn anh ta, em có cảm tưởng rằng trong lồng ngá»±c anh ta không phải có quả tim Ä‘ang Ä‘áºp mà chỉ có quả lắc Ä‘ang Ä‘á»u đặn là m việc, không nhanh cÅ©ng không cháºm.
- Thế nhưng Pamela lại yêu anh ta?
Caroline lưá»m nhanh anh má»™t cái.
- Tất nhiên – cô nói khẽ - nhưng đó là một câu chuyện dà i. Thế là chúng ta quay lại chủ đỠnà y.
- Chá»§ đỠnà o cÆ¡? – Joe Ä‘ang ngắm nhìn ngá»n cây bên đưá»ng vá»™i quay sang há»i.
- Em nói vá» bố anh ta. Em không biết kỹ vá» chuyện nà y nhưng nghe nói hỠđối xá» vá»›i nhau không tốt lắm. Äã có trưá»ng hợp giữa bố và con hoà n toà n không hiểu nhau. Em dám cuá»™c rằng Robert không sá» dụng tiá»n cá»§a bố anh ta khi ông bố còn sống. Phải đến khi ông ta chết, anh ta trở thà nh ngưá»i thừa kế duy nhất thì anh ta má»›i nháºn số tiá»n nay. Có lẽ đó là má»™t số tiá»n lá»›n, chúng ta tin như váºy và cả Pamela cÅ©ng thế.
Cô im bặt. Joe chợt nhá»› rằng ngà y hôm nay anh còn phải viết hai chục trang sách nữa, vì váºy anh há»i cho qua chuyện.
- Váºy thì theo em cô ta cÅ©ng không thể yêu Gordon được à ?
- Em không biết. Nhưng em biết chắc rằng Gordon đã không có hy vá»ng được cô ta yêu dù cho suốt ngà y chỉ mÆ¡ tá»›i cô ta. Em cÅ©ng cho rằng tháºm chà Pamela đã yêu má»™t ngưá»i khác. Nhưng chị ấy lấy anh ta chỉ má»™t tháng ngay sau khi anh ta được thừa kế gia tà i. Äó là má»™t cô gái biết tÃnh toán.
- Tại sao có nhiá»u tiá»n như váºy mà há» vẫn ở lại nhóm nghiên cứu cá»§a em?
- Thì Ä‘iá»u đó đã sao trong trưá»ng hợp nà y? Robert thá»±c sá»± yêu công tác khảo cổ. anh ta có triển vá»ng trở thà nh nhà khoa há»c tầm cỡ và chắc là danh hiệu giáo sư Ä‘ang chỠđợi anh ta. Anh ta là m việc rất chăm chỉ, mấy năm nay anh ta viết chung má»™t quyển sách vá»›i John Mellow vỠđồ gốm Crêt. HỠđã viết gần xong, có lẽ đó sẽ là tác phẩm đầu tiên trên thế giá»›i viết vỠđỠtà i nà y. Em tin chắc nếu như bá»n em tìm được tá»›i Nữ thần Mê cung thì há» sẽ có thêm nhiá»u tư liệu có giá trị. Việc nà y đối vá»›i há» cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i lá»›n: nếu chúng em tìm thấy ngôi Ä‘á»n còn nguyên vẹn thì ở đó sẽ có hà ng trăm cổ váºt bằng gốm. Äó sẽ là sá»± kiện cá»±c kỳ quan trá»ng. Anh hãy nhá»› rằng đồ gốm là đồng hồ cá»§a khảo cổ, nhá» nó mà chúng ta xác định được niên đại khu khai quáºt. Phát hiện nà y sẽ lấp đầy những chá»— trống trong hệ thống phân loại đồ gốm….
- Thế Pamela Gordon có giúp chồng mình không?
Caroline lắc đầu:
- Có lẽ không đâu. Chị ta và Caruthers Ä‘i chuyên vá» kiến trúc và vấn đỠquy hoạch dân cư, đó là má»™t lÄ©nh vá»±c rất quan trá»ng trong công việc cá»§a chúng em.. Anh không thể tưởng tượng nổi má»™t nhà chuyên môn giá»i có thể nói được những gì nếu như ông ta nghiên cứu kỹ lưỡng má»™t mảnh tưá»ng vỡ hoặc má»™t mảng sà n cổ. Caruthers rất có năng lá»±c, má»i ngưá»i Ä‘á»u phải thừa nháºn rằng anh ta nổi báºt nhất nhóm. Nhưng anh ta lại không chịu quan tâm tá»›i những chi tiết nhá» mà má»™t nhà khảo cổ phải chú ý, anh ta chỉ thÃch tìm ngay ra những quy luáºt lá»›n. Giáo sư Lee có lần đã nói anh ta có máu phóng viên, có lẽ ông đã không lầm. Trong khảo cổ há»c không được chạy theo những cái giáºt gân, những thứ nà y…
Joe mặc dù rất có cảm tình với Caruthers nhưng phải vội và ng chuyển hướng câu chuyện.
- Thế còn Pamela Gordon?
- Pamela bù lại cho anh ta – Caroline mỉm cưá»i - mặc dù khó có thể nói chị ấy là ngưá»i nổi báºt. Trước đây khi chưa là vợ cá»§a Gordon, chị ấy giúp đỡ Caruthers rất nhiá»u. Pamela giống như má»™t con ong: cả ngà y là m việc cần cù chăm chỉ, tối đến ngá»§ ngon là nh vá»›i cảm giác đã hoà n thà nh nhiệm vụ. Không là m hÆ¡n mà cÅ©ng không là m kém. Có thể em không nên nói như váºy vá» chị ấy. Nói chung thì những ngưá»i như váºy là trụ cá»™t cá»§a xã há»™i. Pamela quả thá»±c là má»™t ngưá»i bạn đáng tin cáºy.
- Tất nhiên rồi, thế còn cô Sanders? Có phải đó là cái cô trẻ nhất, da ngăm ngăm không?
- À, Mary thì lại hoà n toà n khác hẳn Pamela. Mary là bạn thân cá»§a em mà . Cả hai chúng em Ä‘á»u quan tâm đến vấn đỠngôn ngữ cổ. Rất may là chúng em Ä‘i và o lÄ©nh vá»±c chuyên sâu rất khác nhau, cho nên chúng em sống hòa thuáºn. Em có thể sống trong tình bạn thân thiết vá»›i Mary bất cứ trưá»ng hợp nà o.
- Còn giáo sư?
- Giáo sư là ngưá»i cao hÆ¡n tất cả. Ông đối vá»›i chúng em như trá»i pháºt ấy. Anh không biết được là ông ấy giá»i như thế nà o. Ông quan tâm dạy dá»— bá»n em, bá»n em phục tùng không phải do ká»· luáºt mà vì ông biết hÆ¡n tất cả bá»n em cá»™ng lại. Khi nà o ông mất Ä‘i – cô nói nhá» lại – chúng em sẽ trở nên cô độc và trưởng thà nh. Và chúng em sẽ dạy lại những ngưá»i trẻ hÆ¡n. Nhưng không là m được như ông ấy đâu. Những ngưá»i như giáo sư Lee hiếm có lắm.
Chiá»u hôm ấy há» Ä‘i ăn tối và cùng nhau nhảy cho đến sáng trong má»™t quán ăn nhá» mà trước đây há» chưa từng lui tá»›i. Äèn ở đó mỠảo và dà n nhạc chÆ¡i êm dịu. Nhưng buổi tối đó không để lại ấn tượng sâu sắc cho Joe Alex bởi vì suốt cả thá»i gian cô chỉ nói vá» má»™t đỠtà i: Hòn đảo Keros
[/COLOR]
Last edited by khungcodangcap; 03-04-2009 at 09:10 AM.
|
 |
|
| |