[Đô Thị] Địa Ngục Giao Dịch Bình Đài - Hóa Vũ Kỵ Sĩ
Địa Ngục Giao Dịch Bình Đài
Tác giả :Hóa Vũ Kỵ Sĩ
Quyển 01: ĐỊA NGỤC MỞ RA
Chương 1: NHẪN CÔNG ĐỨC
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Giới thiệu :
Một chiếc nhẫn thần bí, một cái sàn giữa chốn địa ngục, một địa phuơng mà người có thể cùng vong hồn làm giao dịch, từ đó đã mở ra một đoạn truyền kỳ trong cuộc sống của một người.
Nơi này có các nhân vật nổi danh và truyền kỳ như nghệ sĩ piano nổi tiếng thế giới, kỳ nhân dị sĩ, chuyên gia giám định và thưởng lãm đồ cổ tranh chữ, thần y y thuật cao siêu. Trong mười tám tầng địa ngục, tầng nào cũng có nhân vật nổi danh, người đi giao dịch bò từ tầng từ tầng đi xuống, cuối cùng hắn mở miệng kêu lớn:
Cái gì? Ông chính là Tiểu Lý Phi Đao trong truyền thuyết hả, thật hạnh ngộ, hạnh ngộ... cuộc sống của ông trong địa ngục rất kham khổ à? Không uống rượu... muốn tiền hả —— không có. Cái gì? Cái ông muốn là Minh tệ (tiền đời nhà Minh), điều này còn có thể thương lượng, ông có cái gì đổi lại không —— Tuyệt học cả đời —— "Được, thành giao!". Anh bạn học Chu của chúng ta không chút khách khí liền nói.
Nơi sàn giao dịch không chỉ có đại gia Lý Tầm Hoan thôi, còn có rất nhiều nhân vật truyền kỳ khác tỷ như Đông Phương Bất Bại, ưm, người này chết yểu tạm thời không cần để ý tới nàng. Độc Cô Cầu Bại, kiếm pháp của vị đại gia này còn có thể xem xét —— "Dương Quá hả, anh muốn gì?" "Mang đến cho ta đôi giày của Tiểu Long Nữ, ta truyền cho ngươi Cửu Âm Chân Kinh!" —— thành giao, lại một mối làm ăn lớn, bạn học Chu của chúng ta âm hiểm nở nụ cười.
Một tác phẩm đô thị với một phong cách viết hoàn toàn mới của tác giả cùng với lời nhắn nhủ "làm nhiều việc tốt có lúc sẽ được báo đáp"
Mở đôi mắt nặng trĩu, Chu Dật Tài liếc mắt nhìn bốn vách tường cũ nát, trong lòng sự phiền muộn không khỏi dâng lên. Từ lúc cha mẹ vì sự cố đã tạ thế thì cuộc sống đã loạn hết cả lên.
Chu Dật Tài đích thật là một người tốt điển hình, không hút thuốc, không uống rượu, không đánh bạc, không phong lưu... trong ngũ độc không dính thứ nào, xác thực đúng là một học sinh tốt. Ngay khi học tiểu học thì lượm được mấy đồng tiền ở ven đường cũng đem giao cho chú cảnh sát, lúc học cấp hai nhìn thấy cụ già bà lão qua đường thì đều nhiệt tình và thân thiết đi đến trợ giúp. Điều duy nhất làm cho hắn cảm thấy băn khoăn là thời tiểu học năm cuối cấp đã len lén cầm đi món đồ chơi nhỏ của bạn học rồi không cẩn thận làm hư nó, khi mặt đối mặt thì lại không có dũng khí thừa nhận lỗi lầm, tuy nhiên có một điều đáng biểu dương chính là từ lúc đó trở về sau hắn không còn lén lấy đồ của người khác nữa.
Ba năm cuối cấp ba, năm nào cũng đều được bầu là “thanh niên ưu tú”, trong khu vực nhỏ khoảng 1/3 mẫu đều được các chú thím láng giềng tán tụng hết lời. Có thể nói như thế này, hiện tại Chu Dật Tài tuyệt đối đúng là một người thanh niên thích làm chuyện tốt, nếu ở thời cổ đại thì khẳng định giống như một hiệp khách thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ với câu cửa miệng: "Giỏi cho tên súc sinh, dám giữa ban ngày ban mặt mà trêu chọc phụ nữ".
Đáng tiếc hắn sinh ra không đúng thời, mặc dù được đông đảo quần chúng cảm kích và khen ngợi, và hắn đích thực cũng là một người tốt nhưng người tốt thì không nhất định sẽ có được báo đáp tốt. Hiện tại hắn hận nhất chính là người khác nói hắn là người tốt, ai nói với hắn như thế thì hắn giận dỗi chửi mắng khiến cho bạn bè thầy cô bên cạnh hắn thật hết biện pháp với hắn.
Người tốt sẽ được báo đáp tốt, những lời này hiển nhiên không ứng vào ngừơi của Chu Dật Tài.
Đầu tiên là cha mẹ hắn gặp tai nạn xe cộ mất đi, sau đó lại bị bạn gái bỏ rơi, nhưng đây chỉ là một sự khởi đầu. Cái làm cho hắn cảm thấy hít thở không thông chính là người bà bà duy nhất của hắn trên thế giới này cũng bị bệnh nặng qua đời. Cái này cũng chưa tính, thật đáng buồn chính là cha hắn không hề để lại cho hắn một chút tài sản nào mà chỉ để lại món nợ ngân hàng khổng lồ trả không nổi.
Tài sản duy nhất mà cha mẹ hắn để lại chính là một bất động sản rộng 380 mét vuông nhưng lại bị con quỷ hút máu ngân hàng đem bán đấu giá, càng tệ hơn nữa chính là căn nhà cũ của bà bà để lại cho hắn cũng nằm trong khu quy hoạch luôn.
Nơi ở của hắn hiện tại là một gian phòng khoảng 60 mét vuông, là dì của hắn lương tâm bỗng nhiên trỗi dậy, thấy thương cảm hắn, do không ở thành phố Thâm Hải nên đã để cho hắn cư trú miễn phí nhưng không ai biết lúc nào lại bị đuổi đi.
Nhìn chằm chằm kẽ nứt trên trần, trong lòng Chu Dật Tài cảm thấy mê man.
Trong một tháng này cuộc sống đã loạn hết cả lên, hắn sống một cuộc sống không có quy luật. Ngay cả bản thân nhiều năm qua tích cách dù dưỡng thật tốt nhưng cũng chịu không nổi, hắn uống rượu, hơn nữa uống tới say mèm, lúc tỉnh lại thì cảm thấy sự cô độc cùng tịch mịch vô tận.
Mắt thấy chỉ còn ba nghìn tệ trong túi, và nó sẽ nhanh chóng bay đi, thời gian sau này thật không biết tính sao?
Cầm lấy điện thoại, nhiều lần do dự, rốt cuộc hắn bấm dãy số của người đã làm hắn thương tâm tuyệt vọng?
"Mặc kệ nói như thế nào, Lam Lam, chúng ta cũng đã quen nhau ba năm, chuyện nên làm đã làm, không nên làm cũng đã làm, sao em lại không nói tiếng nào mà rời bỏ anh. Cho dù em bỏ rơi anh nhưng anh cũng muốn tìm kiếm một cơ hội cuối cùng, không vì cái gì khác đâu, chỉ vì anh muốn xem cho rõ em rốt cục thật sự yêu anh hay là yêu cuộc sống xa hoa" Chu Dật Tài đưa điện thoại di động vào bên tai, nghe trong điện thoại truyền đến âm thanh "tít tít tít", nghiến răng nghiến lợi thì thào lẩm bẩm.
Phảng phất qua thật lâu, ngay khi hắn định tắt máy thì đầu bên kia điện thoại bắt máy.
"Ah, là Dật Tài sao? Tôi còn tưởng rằng anh chịu không nổi cuộc sống thống khổ đã tự kết liễu rồi chứ, thật không ngờ da mặt anh thật sự dày quá đấy, tự nhiên gọi điện thoại đến, nói đi, có chuyện gì? À, anh gặp khó khăn muốn gặp tôi đòi phí chia tay hả, đựơc rồi, nếu như anh thực sự muốn làm như vậy thì tôi sẽ suy nghĩ một chút, dù sao tôi cũng biết anh hiện tại rất khó xử, khả năng chi trả sinh hoạt phí không có! Việc này không thành vấn đề, một nghìn nhé, đây là cái giá hời rồi đấy. Nói đi, anh đang ở đâu, tôi cho người mang tiền đưa tới. Nên biết rằng, bạn trai hiện tại của tôi là Hồng công tử của tập đoàn Hồng thị, nếu như anh ta có lòng từ bi thì có thể đem 10 nghìn tệ cho một tên ăn mày đấy... Ah, Thiếu Hoa, mạnh nữa đi, em sẽ... ... mạnh mạnh nữa..."
Giọng nói đã từng rất quen thuộc và đã từng làm hắn khó có thể quên giờ khắc này lại vô tình như vậy, ngoài ra còn có âm thanh rên rĩ dâm đãng vang lên, không cần đoán thì Chu Dật Tài cũng biết đó là bạn gái của hắn đang cùng người khác xxx "... Ah..."
Phảng phất qua thật lâu, âm thanh dâm đãng của Lam Lam mới dừng lại, "Dật Tài à, anh rốt cuộc muốn thế nào đây, tin tưởng anh cũng nghe được rồi, có muốn tiền hay không, không muốn thì tôi cúp máy đây"
"Con mẹ mày" âm thanh như sấm từ miệng Chu Dật Tài rống lên, "Con đàn bà thối, ông đây nguyền rủa hương tiêu ngọc vẫn, nguyền rủa ngươi bị đàn ông dập chết"
Chu Dật Tài quả đoán tắt điện thọai, hắn biết, nếu như để cho con đàn bà kia phục hồi tinh thần lại và nghe đựơc lời rủa của hắn thì toi, hắn sẽ nghe được những lời còn nặng nề hơn gấp nhiều lần. Thật tốt, thật tốt, ả không có nghe.
Trong lòng tuy rằng cảm thấy may mắn vì tránh khỏi cái miệng của Lam Lam nhưng trong thất lạc cùng tuyệt vọng vô tận làm cho hắn cảm thấy cuộc sống đã không còn ý nghĩa.
Sự nghiệp bản thân không có, tài hoa... hix.. nhiều sinh viên tài hoa tốt nghiệp cũng lưu lạc ở đầu đường kìa.
"Giáo sư Hoa, xin giáo sư cho biết cái nhìn của giáo sư đối với hiện tượng cực âm ngàn năm khó gặp tối nay?" Trong cái TV trắng đen cũ nát phát ra một giọng nữ rất êm tai, cô gái đẹp này Chu Dật Tài có biết, đó là một M.C. nổi tiếng tại thành phố Thâm Hải này.
Ngồi đối diện với cô dẫn chương trình là một lão đầu hơn 60 tuổi, người này Chu Dật Tài cũng quá quen thuộc, ông ta là giáo sư dạy hắn tại trường đại học Thanh Dương. Chỉ thấy ông ta trong màn hình suy nghĩ một chút rồi mới chậm rãi nói: "Đối với các khán giả và các bạn có hiểu biết về phong thủy học mà nói, thì tối nay lúc 8:15pm cực dương sẽ chuyển thành cực âm, điều này đích thực là rất mang sắc thái truyền kỳ, tuy nhiên nếu dùng khoa học để giải thích mà nói thì “cực dương chuyển cực âm”, loại thuyết pháp này thật không thể chấp nhận..."
"Bụp", Chu Dật Tài tắt TV, có chút xem thường nói: "Xem ra lão giáo sư Hoa này thật đúng là một ngừơi thích sĩ diện, còn chưa nói đến chủ đề, lại đem trọng tâm của câu chuyện chuyển hướng về phía khoa học, xem ra cũng chẳng có thực học gì, chỉ biết đánh rắm lung tung"
Đột nhiên, Chu Dật Tài dường như nhớ tới cái gì, móc ra cái Nokia 5200, trên màn hình biểu hiện thời gian đúng là ngày 21/11, dựa theo cách tính âm lịch truyền thống của nước Z thì ngày hôm nay đúng là ngày 1/10, một trong ba ngày quỷ tiết trong năm – Hàn Y.
Nếu như tại thời cổ đại thì Khâm Thiên Giám của hoàng triều sẽ phát hành lịch mới vào ngày này. Tuy nhiên tới thời hiện đại này thì mấy thứ mê tín kia từ từ đã bị khoa học coi là giả thần giả quỷ, tuy nhiên vẫn còn đông đảo người có truyền thống tư tưởng bảo thủ thì trong ngày nà sẽ làm giấy hàng mã và đốt chúng.
Quỷ tiết Hàn Y, coi như là một ngày cực âm, tuy nhiên vì sao cô MC xinh đẹp kia lại nói là một hiện tượng cực âm ngàn năm khó gặp chứ? Chuyện nghĩ không thông, Chu Dật Tài sẽ không dụng tâm mà đi suy nghĩ, hắn đứng dậy bước tới bước lui trong phòng, chỉ cảm thấy gian phòng nhỏ này làm hắn hít thở không thông. Cái hắn cần hiện tại là một cái không gian khóang đãng và một chai rượu. Ngay khi đi ra đến cửa thì đột nhiên hắn lại đi trở vào, đến cái bàn nhỏ ở đầu giường cầm một chiếc nhẫn nhỏ có màu sắc đen kịt lên.
Chiếc nhẫn này là vật của tổ tiên Chu Dật Tài truyền lại, theo như các thế hệ trước nói lại thì cái nhẫn này có được từ tay một lão đạo sĩ, có năng lực thần kỳ giúp tránh hung hóa cát, vì vậy mới đời đời truyền xuống, và đến đời thứ 38 của Chu gia thì chiếc nhẫn này tự nhiên rơi vào trong tay Chu Dật Tài.
Đối với chuyện quỷ thần thì Chu Dật Tài cũng giống như đa số người của nước Z, tức không ủng hộ cũng không phủ nhận. Tuy nhiên đối với gia tộc chi bảo tổ truyền đã mấy trăm năm thì Chu Dật Tài lại rất cẩn thận bảo quản.
Nhẫn dường như được tạo ra vì Chu Dật Tài, đeo nơi tay rất vừa vặn, trên cái nhẫn đen kịt có khắc mấy chữ nhỏ rồng bay phượng múa: “Nhẫn Công Đức”
Nếu như không chú ý nhìn kỹ thì đúng là nhìn không ra. Chu Dật Tài đeo nó vào ngón giữa tay trái rồi rời khỏi phòng. Cách chỗ hắn ở không xa có nơi bán rượu, dùng 58 tệ thì có thể mua đựơc mấy chai. Hắn vừa uống vừa bước đi xiêu vẹo trên đường, không có mục đích.
Trên đường, thỉnh thoảng đụng phải mấy người đi đường, nhưng mọi người thấy hắn là đang say nhừ tử cũng không cùng tính toán. Người sáng suốt vừa nhìn thì đã biết tên này nếu không phải thất tình thì chính là nhà tan cửa nát, một người như vậy căn bản là mất đi mục đích sống, chọc vào hắn là không ổn, loại người chả còn gì để mất này nói điên là điên, nói giết ngừơi là giết, cơ bản chẳng hề quan tâm đến bản thân nữa rồi.
Cho nên, một đường đi tới, Chu Dật Tài đấm đá lung tung nhưng cũng không gặp phải chuyện phiền toái gì, trong lúc không hay không biết đã đi tới bờ sông.
Bên bờ sông gió thổi rất lạnh khiến cho thần trí của hắn có chút thanh tỉnh, dõi mắt nhìn về nhà cao tầng ở phía xa xa, những ngọn đèn chiếu sáng huy hoàng, hắn chỉ cảm thấy bản thân đúng là một phế vật, không có tiền, không thế lực, ngay cả bạn gái cũng đang nằm chịu tội dưới thân người khác.
"Cuộc đời này, thực sự là vô vị, không bằng chết quách cho rồi", Chu Dật Tài ngồi ở đầu cầu, thì thào tự nói: "Phật tổ ơi, Thượng đế ơi, Thánh A La ơi, các đấng đạo tôn tu hành ơi, còn có chư thiên thần phật trên trời, con Chu Dật Tài xin ân cần thăm hỏi con gái của các người, hãy lấy sét đánh tôi đi, nếu không đánh thì các người chính là con rùa hèn nhát."
Đợi đã lâu nhưng vẫn thấy bầu trời như trước, không hề có mây đen như trong truyền thuyết, cũng không có tiếng sấm cùng điện xẹt, chỉ có gió lạnh lùng thổi qua mặt hắn.
Chu Dật Tài tuy rằng là người rất si tình nhưng cũng không đến mức vì yêu mà đi tự tử, trước đây mỗi khi tâm tình không tốt, hắn luôn luôn đi đến nơi này, sau đó phát tiết một phen, đợi tâm tình bình tĩnh lại rồi trở về.
Chỉ là ngày hôm nay tâm tình của hắn thực sự rất loạn, có lẽ là bởi vì tác dụng của rượu, có thể là vậy. Hắn đem số rượu còn lại đổ vào trong họng rồi ném mạnh chai rượu xuống bờ sông, "xoảng" một tiếng, bình rượu vỡ nát, một mảnh vỡ nhỏ ma xui quỷ khiến bắn lên, xẹt ngang qua ngón tay đeo nhẫn của Chu Dật Tài tạo ra một vết thương.
Nhưng thằng nhãi Chu Dật Tài này vẫn hồn nhiên chưa phát giác ra gì, hắn căn bản không hề chú ý tới chiếc nhẫn công đức đeo ở ngón giữa đang hút lấy máu chảy ra của hắn. Lau đi mấy giọt rượu trên khóe miệng, rồi lớn tiếng hát vang, giống như tráng sĩ xuất chinh "Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, Tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn" ( Nước sông Dịch lạnh tê, tráng sĩ một đi không trở lại) của người xưa năm nào.
Tên này càng ngày càng thích hợp với cuộc sống của người cổ đại rồi!
Cũng không biết qua bao lâu, dường như hắn cũng mệt mỏi, tựa vào lan can cầu hít thở mấy hơi, xong lại lấy điện thoại cầm tay ra nhìn một chút thời gian, đã 8:14 phút.
Thời gian cách hiện tượng cực âm trong trong truyền thuyết ngàn năm khó gặp còn khoảng hơn mười giây. Đúng lúc này, trên bầu trời đêm đen tối đột nhiên hiện ra một vầng trăng tròn sáng lạn.
"Kỳ quái, ngày hôm nay rõ ràng là ngày đầu tháng âm lịch, sao trăng lại tròn được nhỉ? Càng kỳ quái hơn chính là vầng trăng tròn sáng này nhìn thế nào cũng khác với những lần trăng tròn khác" Chu Dật Tài nhìn trăng sáng trên cao, thì thào tự nói.
Đúng lúc này thì một màn quỷ dị phát sinh, chiếc nhẫn công đức đeo ở ngón giữa tay trái của hắn phá ra một luồng sáng năm màu bao phủ cả người Chu Dật Tài.
Quyển 01: ĐỊA NGỤC MỞ RA Chương 2: SÀN GIAO DỊCH ĐỊA NGỤC Dịch: tieungunhi Nguồn : TTV
Một màn càng thêm quỷ dị xuất hiện trước mắt của Chu Dật Tài, chiếc nhẫn tròn nhỏ trên ngón tay hắn sau khi chớp lên, ánh sáng của nó hình thành một vòng tròn sáng.
Một trận đau đớn rất kịch liệt từ ngón giữa của Chu Dật Tài phát ra, chỉ thấy máu tươi của hắn chảy ra rồi chảy tới chiếc nhẫn đen kịt kia, sau đó máu tươi bị chiếc nhẫn quỷ dị hút hết.
”Tít tít tít…” một giọng nói lạnh đến nỗi thấu vào xương tủy truyền tới: "Đã thành công lấy máu nhận chủ, mở ra công năng của Sàn Giao Dịch Địa Ngục, xác nhận thân phận của chủ nhân: Chu Dật Tài, nam, 19 tuổi, người thành phố Thâm Hải Trung Quốc, đang học tại trường đại học Thanh Dương, cha mẹ đã mất, người thân duy nhất cũng mới chết. Đã xác nhận thân phận, mời chủ nhân lựa chọn."
Chuyện quái gì đây, ta lựa chọn cái gì?
"Xin mời chủ nhân lựa chọn mở hay không mở Sàn Giao Dịch Địa Ngục? Mở hay không?" giọng nói lạnh thấu xương lại vang lên.
"Mở, ta chọn mở.", Chu Dật Tài khẳng định nói, sau đó chỉ thấy một luồng ánh sáng từ chiếc nhẫn công đức đen kịt bắn ra, chiếu vào trong không gian trước mắt hắn rồi một cái màn hình xuất hiện.
"Xin mời chủ nhân ra quyết định có vào hay không vào Sàn Giao Dịch Địa Ngục, chấp nhận hay không, xin mời lựa chọn."
"Chấp nhận tiến vào Sàn Giao Dịch Địa Ngục.", Chu Dật Tài nghiến răng nghiến lợi nói, nếu thứ này là vật gia truyền của hắn thì hẳn sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi với chủ nhân.
"Chủ nhân đã chấp nhận, mở ra quyền hạn sử dụng thứ nhất", giọng nói lạnh thấu xương lại vang lên, trên màn hình đột nhiên phát ra một lực hút, ánh sáng năm màu chiếu vào người của Chu Dật Tài. Chu Dật Tài kinh hô một tiếng, cả người liền biến mất khỏi đầu cầu.
"Chào mừng ngài tới Sàn Giao Dịch Địa Ngục, thưa chủ nhân đáng kính" giọng nói lạnh lùng lại vang lên bên tai Chu Dật Tài.
Trước mắt ánh sánh quá chói mắt khiến cho người nhất thời khó có thể nhìn thấy vật gì. Khi Chu Dật Tài mở mắt ra thì nhìn thấy ... một tòa cung điện thật lớn màu tím vàng, còn có bầu trời màu lam, mây trắng lượn lờ. Cái làm cho Chu Dật Tài giật mình chính là hắn còn nhìn thấy một mặt trời to tròn đỏ chói, đây thực sự là một nơi thật thần kỳ và quỷ dị.
Một nơi như vậy có thật là một sàn giao dịch không? Đây căn bản không phải một cái sàn mà là một thế giới chân thật.
Chiếc nhẫn công đức rốt cục có bí ẩn gì, sao lại thần kỳ như thế. Không lẽ nơi này là do chiếc nhẫn dùng ảnh ảo tạo ra sao? Trong lòng tuy có nghi hoặc nhưng vẫn cảm thụ sâu sắc được nơi này.
"Xin hỏi chủ nhân có muốn chọn lựa Sàn Giao Dịch Địa Ngục này chỉ có mình chủ nhân mới được sử dụng không?", giọng nói khó nghe kia lại truyền tới, lần này càng thêm rõ ràng, Chu Dật Tài cảm thấy toàn thân rùng mình.
Không chút do dự, hắn hướng về nơi âm thanh phát ra nhìn lại, sau đó đáp: "Hỏi thừa quá, một nơi thần kỳ như thế thì đương nhiên chỉ có ta mới có thể sử... sử dụng..."
"Xác nhận, thành công", âm thanh chói tai lại vang lên.
Đột nhiên, Chu Dật Tài cảm thấy cả người choáng váng và ngây người, mặt lộ ra vẻ kinh khủng. Cách hắn khoảng chừng một thước có một bộ xương khô được làm bằng vàng đứng đó, tuy nhiên bộ xương khô này không có mây đen sương mù bao quanh như trong truyền thuyết, mà là toàn thân nó phát ra luồng ánh sáng rất nhu hòa thánh khiết. Tuy vậy cái quỷ dị chính là, trong ánh sáng thánh khiết nhu hòa kia lại chớp lóe nhiều ánh sáng tà dị, một hàm răng bằng vàng hàng thật giá thật dưới ánh sáng chói chang của mặt trời chiếu rọi chớp lóe khiến kẻ khác nhìn vào cảm thấy thật lạnh lẽo.
"Ma vương.", một cái tên kinh khủng trong truyền thuyết của phương tây từ miệng Chu Dật Tài phun ra bởi vì hắn chẳng biết dùng chữ nào để biểu đạt sự thần tuấn bất phàm của bộ xương khô này.
"Chủ nhân, nô tài không phải là ma vương, là Khô Lâu Quái.", một âm thanh khó nghe như có thể khiến cho vong hồn từ trong địa ngục bò ra, làm cho Chu Dật Tài run rẩy.
Chu Dật Tài bỗng nhiên cảm thấy mất hết dũng khí và tuyệt vọng bởi vì hắn nhìn thấy phía sau nơi Khô Lâu Quái đang đứng, có một đám mây mờ, bên trong có một vệt máu phát ra ánh sáng màu hồng đẹp đẽ, trông giống như... như một con quỷ đang há mồm đợi chờ con mồi xuất hiện.
Chúa ơi, đây là nơi quỷ quái gì vậy? Chu Dật Tài chịu hết nổi rên rỉ thành tiếng.
Tựa hồ là nhìn thấu tâm tư của Chu Dật Tài, Khô Lâu Quái phát ra tiếng cười ha ha quái dị, khiến kẻ khác dù rất có dũng khí cũng phải nổi da gà, hỏi: "Chủ nhân, xin hỏi ngài có muốn nghe giới thiệu về công năng của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này không?”
Trời, cái này còn phải hỏi sao? Không nghe thì sao biết nó có tác dụng gì? Chu Dật Tài không cần suy nghĩ đáp luôn: "Muốn, hãy giới thiệu tất cả các công năng của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này đi."
Mặc kệ nói như thế nào thì cũng đã tới đây, thôi thì hãy tìm hiểu rõ đây là nơi nào và ẩn chứa bí mật gì?
"Được, thưa chủ nhân." giọng lạnh như băng của Khô Lâu Quái lại vang lên: "Nơi này có tên gọi là Sàn Giao Dịch Địa Ngục, còn có tên gọi khác là Công Đức Luân Hồi Giới, nơi này là sự kết hợp giữa tiên gia đạo thuật trong truyền thuyết xa xưa của Trung Quốc cùng với khoa học kỹ thuật của tương lai mà hình thành, nó sẽ cung cấp cho chủ nhân công năng học tập một cách nhanh chóng, bất luận là cái gì đi nữa, nhưng cái công năng chủ yếu và quan trọng của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này thì cũng giống như tên của nó, đó là làm cho chủ nhân có thể tiến hành giao dịch với bất cứ quỷ hồn nào trong địa ngục"
"Giao dịch với quỷ hồn?", Chu Dật Tài cảm thấy ớn lạnh, bản thân hắn thật không ngờ có ngày lại rơi vào cảnh vạn quỷ quấn thân, nên nói: "Quỷ thì có cái gì có thể giao dịch, cái công năng này tạm thời không giới thiệu nữa, cứ nói tiếp cái khác đi"
Khô Lâu Quái phát ra tiếng cười âm trầm, dường như nó có thể nhìn thấu tâm tư của linh hồn người khác, đoán được Chu Dật Tài đang tìm cách tránh né nên dùng giọng quỷ dị nói: "Chủ nhân có thật là xác định không muốn nghe giới thiệu công năng này không? Như vậy thì nô tài đem nó xóa bỏ nhé?"
Chờ một chút, nếu nơi này có tên là Sàn Giao Dịch Địa Ngục thì khẳng định có bí mật: "Không, không phải, ta muốn nghe giới thiệu về công năng quan trọng này trước", cái này gọi là lấy lui làm tiến, Chu Dật Tài không chút do dự trả lời.
"Sàn Giao Dịch Địa Ngục này có mười tám tầng quyền hạn, từ tầng thứ nhất “Bạt Thiệt Địa Ngục” (kéo lưỡi) kéo dài cho đến tầng mười tám, chỉ cần điểm quyền hạn của chủ nhân, chính là điểm công đức có đủ thì có thể xuyên qua từng tầng trong mười tám tầng địa ngục để tiến hành giao dịch, đương nhiên, về phần chủ nhân có thể sử dụng cái gì để đả động những quỷ hồn, còn quỷ hồn có thể làm cái gì để đả động chủ nhân thì nô tài đây không biết được. Tuy nhiên theo kiến nghị của nô tài thì với cái tên Sàn Giao Dịch Địa Ngục của nơi này thì nó đúng là nơi giao dịch với quỷ hồn, đó chính là công năng chính yếu và khẳng định có gì đó rất phi phàm tồn tại, cho nên nô tài cho rằng, chủ nhân hãy cố gắng sử dụng công năng này một cách sáng suốt nhất", Khô Lâu Quái vẻ mặt vẫn như trước khiến kẻ khác cảm thấy sợ hãi, dùng một loại âm thanh lạnh đến thấu xương chậm rãi giải thích.
"Vậy ngài Khô Lâu Quái xin cho hỏi, làm thế nào để có được nhiều quyền hạn?", đối với bộ xương khô từ nơi địa ngục tội nghiệt đứng trước mắt, Chu Dật Tài vừa sợ vừa kinh ngạc, trong lòng ngày càng đối với Sàn Giao Dịch Địa Ngục cảm thấy hứng thú.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nhan Vũ
Công đức, thứ đồ chơi này Chu Dật Tài cũng đã từng đọc thấy trong mấy cuốn tiểu thuyểt hồng hoang gì đó, không lẽ mấy vị thánh cùng với Sàn Giao Dịch Địa Ngục này có quan hệ gì sao?.
Chỉ nghe giọng của Khô Lâu Quái vang lên nói tiếp: "Chủ nhân, điều kiện để thăng cầp của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này rất là hà khắc, tỷ như chủ nhân muốn từ tầng thứ nhất "Bạt Thiệt Địa Ngục" thăng cấp lên tầng thứ hai "Tiễn Đao Địa Ngục" thì công đức cần có phải đủ 100 điểm"
"Như vậy thì từ tầng thứ hai thăng cấp lên tầng thứ ba, điểm công đức cần có là bao nhiêu?", Chu Dật Tài đột nhiên hỏi, hắn đối với Sàn Giao Dịch Địa Ngục này càng ngày càng có hứng thú rồi.
Khô Lâu Quái không giống như vừa rồi lập tức trả lời Chu Dật Tài, mà là do dự một chút rồi nói: "Chủ nhân, về vấn đề phải có bao nhiêu điểm công đức mới có thể thăng cấp, do chủ nhân chưa đạt đến tầng thứ hai nên không có quyền hạn biết đáp án này. Tuy nhiên bởi vì người có được Sàn Giao Dịch Địa Ngục sẽ sở hữu được một năng lực rất lớn và mạnh mẽ, nên vì phòng ngừa việc lợi dụng Sàn Giao Dịch Địa Ngục này đi làm xằng làm bậy cho nên mới đặt ra điều kiện là dùng điểm công đức để đổi lấy. Nếu điểm công đức đã có tên là "công đức" thì tự nhiên nó muốn chủ nhân đi làm nhiều chuyện tốt để tích lũy điểm công đức"
Quả nhiên thế giới này không có bữa ăn nào miễn phí, tuy nhiên Chu Dật Tài cũng rất bội phục trí tuệ của người sáng tạo ra Sàn Giao Dịch Địa Ngục này, có thể làm cho người khác có được những năng lực cường đại nhưng không cho người đó dùng năng lực có được đi làm chuyện xấu xa, quả nhiên lợi hại.
Cho nên hắn liền tò mò muốn biết thân phận của nhân vật thần kỳ này nên cẩn thận hỏi: "Xin hỏi, người sáng tạo ra Sàn Giao Dịch Địa Ngục này là ai?
Khô Lâu Quái vẫn như cũ không thể hiện gì, chỉ giống như một cái máy đáp: "Xin lỗi chủ nhân, bởi quyền hạn của ngài không đủ nên hệ thống không thể trả lời vấn đề của ngài vừa hỏi. Xin chủ nhân hãy mau chóng thăng cấp để có được nhiều quyền hạn hơn"
"Lại là cái quyền hạn thăng cấp chết tiệt", Chu Dật Tài chửi bới một câu, đột nhiên giọng lạnh như băng của Khô Lâu Quái lại truyền tới: "Vì chủ nhân không tôn trọng Sàn Giao Dịch Địa Ngục nên hệ thống sẽ trừ đi 1 điểm công đức mà chủ nhân đang có, xem như nghiêm phạt. Nếu như lần sau chủ nhân còn không tôn trọng nữa thì sẽ bị nghiêm phạt gấp đôi, cho nên xin chủ nhân chú ý lời nói và hành động của mình."
Cái gì? Cái thứ này mà cũng có tôn nghiêm sao?.
Lời của Khô Lâu Quái vừa nói ra, Chu Dật Tài cảm thấy đau lòng muốn chết, và cũng cẩn thận hỏi: "Khô Lâu Quái, ta muốn hỏi một chút, điểm công đức của ta hiện được bao nhiêu?"
"Chúc mừng chủ nhân, theo Bảng Thiện Ác Tội Nghiệt của Sàn Giao Dịch Địa Ngục mà tính thì chủ nhân trước năm 19 tuổi đã làm hơn 3800 chuyện tốt: giúp các cụ già lão bà đi qua đường hơn 1500 lần, đạt được điểm công đức là 6 điểm; giúp đỡ trẻ em tìm được đường về nhà tổng cộng 320 lần, thu được điểm công đức là 2 điểm... Giúp đỡ hàng xóm vận chuyển đồ vật hơn 500 lần, thu được điểm công đức là 0.5 điểm, ngoài ra còn một số chuyện khác nữa, chủ nhân có tổng cộng tròn 10 điểm công đức. Vừa nãy bị Sàn Giao Dịch Địa Ngục trừ điểm do không tôn trọng nên hiện tại chủ nhân có tổng cộng 09 điểm công đức."
Nghe Khô Lâu Quái thao thao bất tuyệt những chuyện tốt bản thân từ trước đã làm, Chu Dật Tài hé miệng mỉm cười nói: "Thì ra ta đã làm được nhiều chuyện tốt như vậy, ngay cả ta bản thân cũng không biết nữa là..."
Chờ một chút, làm nhiều chuyện tốt như vậy mà chỉ đạt được có 10 điểm công đức, vậy thì cho dù sau này bản thân mỗi ngày 24 tiếng một lòng chuyên tâm làm chuyện tốt, thì có làm đến cuối đời cũng chẳng thể làm cho bản thân thăng cấp được, xem ra cái Sàn Giao Dịch Địa Ngục này cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng.
Tuy rằng rất đau lòng vì điểm công đức của mình bị hệ thống trừ đi nhưng Chu Dật Tài cũng biết, muốn làm cho một cái máy không có năng lực suy nghĩ trả điểm lại cho hắn thì đó là việc không thể. Đột nhiên, hắn chuyển ánh mắt nhìn vào Khô Lâu Quái.
Hiển nhiên năng lực và trí tuệ của bộ xương khô này vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, ngừng lại một chút thì giọng nói khó nghe lại vang lên: "Chủ nhân, ngài đừng cố suy nghĩ để lấy lại điểm công đức đã bị trừ nữa, Khô Lâu Quái là nô tài của chủ nhân, tuy rằng cũng rất muốn trợ giúp chủ nhân nhưng việc phân phối điểm công đức không thuộc năng lực của Khô Lâu Quái"
Chu Dật Tài trong chớp mắt suy nghĩ đã bị dập tắt, liền hỏi tiếp: "Khô Lâu Quái, làm sao để kiếm được nhiều điểm công đức hả? Không lẽ chỉ có làm chuyện tốt mới có thể kiếm được điểm công đức?"
Khô Lâu Quái lại dừng một chút rồi trả lời: "Bởi quyền hạn của chủ nhân không đủ nên không thể nghe được đáp án. Nếu như chủ nhân muốn có nhiều quyền hạn hơn thì xin hãy tìm kiếm điểm công đức để thăng cấp"
"Bà nội..., lại là cái...ừm, cái hệ thống này rất đáng để biểu dương.", biểu dương cái rắm chó, tức muốn ói máu, cũng may là bản thân nhanh trí phản ứng mau, bằng không thì đã bị phạt gấp đôi rồi.
Kế tiếp, Khô Lâu Quái lại từng bước giới thiệu cho Chu Dật Tài về Sàn Giao Dịch Địa Ngục. Tổng thể mà nói, Sàn Giao Dịch Địa Ngục này chủ yếu có hai công năng lớn, sở dĩ được gọi là "Địa Ngục" chính là bởi vì nơi này có thể tiến hành giao dịch với bất kỳ nhân vật nào đã chết hoặc nhân vật có tồn tại trong địa ngục, về phần nội dung giao dịch là gì thì chỉ có các bên giao dịch mới rõ ràng mà thôi. Điều duy nhất đáng lưu ý chính là nơi này rất chú ý đến chữ "Tín", nếu một khi đã giao dịch mà một bên không tuân thủ hứa hẹn và hoàn thành không được nội dung giao dịch thì sẽ bị hệ thống trừng phạt nghiêm khắc, không cần nói Chu Dật Tài cũng biết sự trừng phạt nghiêm khắc kia chính là trừ điểm công đức.
Công năng lớn thứ hai chính là học tập, không phải là học tập tu tiên thần công hay Quỳ Hoa Bảo Điển gì đó, xin lỗi không có, muốn học xin mời đi kiếm danh sư khác, "Bản Sàn" không có.
Chú ý, sở dĩ gọi là công năng học tập thì tự nhiên phải có đạo lý của nó. Cũng không phải muốn học cái gì thì cũng có thể học, điều này phải nhìn ngươi làm giao dịch cùng với quỷ hồn trong 18 tầng địa ngục ra sao, giao dịch có được cái gì? Nếu có tiềm lực học tập và tiến bộ thì công năng học tập sẽ không hạn chế quá trình tiến bộ của người học tập.
Nghe đến đó, Chu Dật Tài hé miệng nở nụ cười, vội vàng hỏi tiếp: "Nói vậy thì hiện tại ta có thể tiến hành giao dịch được không?", sau khi nghe giới thiệu về Sàn Giao Dịch Địa Ngục, Chu Dật Tài liều yêu cầu tiến hành giao dịch.
"Đương nhiên có thể", Khô Lâu Quái một mặt trả lời, một mặt dẫn Chu Dật Tài đi về phía trái cung điện.
Càng đi tới gần tòa cung điện màu tím vàng, Chu Dật Tài càng cảm thấy tòa cung điện này không chỉ to lớn mà còn tản mát ra một khí tức sâm nghiêm, khiến cho người có cảm giác muốn quỳ xuống tung hô.
Bỗng nhiên, Chu Dật Tài nghĩ tới một chuyện rất quan trọng, liền hỏi: "Khô Lâu Quái, Sàn Giao Dịch Địa Ngục này có thể làm cho ta tiến hành giao dịch với những vong hồn đã chết, như vậy thì có người nào quản lý nơi đây hay không? Ví như Địa Ngục Diêm La Vương, ngưu đầu mã diện gì gì đó chuyên đi bắt hồn không?"
"Về điểm này xin chủ nhân yên tâm, thần khí Lục Đạo Luân Hồi 18tầng địa ngục quan trọng thế nào, sao lại có thể giao cho cái gì Diêm La Vương, ngưu đầu mã diện quản lý chứ. Dù sao, đây cũng chính là chúa tể của hàng vạn hàng nghìn chúng sinh luân hồi đó. Nô tài nghĩ chủ nhân có lẽ là đọc truyện tiểu thuyết huyền huyễn quá nhiều nên mới có suy nghĩ lo lắng như vậy"
"Vậy Lục Đạo Luân Hồi 18 tầng địa ngục này do ai quản lý?" Chu Dật Tài chưa từ bỏ ý định liền hỏi tới, hắn cũng không tin không có người quản lý ở đây, trong mấy cuốn tiểu thuyết có viết là tự động luân hồi nhưng dù sao chúng cũng là tiểu thuyết.
"Thiên Đạo" Khô Lâu Quái trả lời rất nghiêm túc.
Chu Dật Tài đang muốn hỏi tiếp thì một người một quỷ đã đi tới trước một tòa nhà có màu xanh vàng rực rỡ, Khô Lâu Quái dừng lại, xoay người, nói với Chu Dật Tài: "Chủ nhân, ngài tiến vào bên trong thì có thể cùng quỷ hồn tiến hành giao dịch."
Chu Dật Tài bước vài bước, không thấy Khô Lâu Quái đi theo thì dừng lại, quay đầu hỏi: "Thế nào, ngươi không cùng ta vào sao?"
Khô Lâu Quái trả lời: "Xin lỗi chủ nhân, Khô Lâu Quái đã hoàn thành nhiệm vụ của mình và sắp sửa cùng với toàn bộ hệ thống của Sàn Giao Dịch Địa Ngục dung hợp, khi chủ nhân bước vào trong kia thì nơi này không còn Khô Lâu Quái nữa, chỉ có hệ thống máy móc vận hành làm việc mà thôi. Hẹn gặp lại, rất vui được biết ngài"
Trong khi Chu Dật Tài còn nửa mừng nửa lo thì Khô Lâu Quái đã hóa thành một luồng ánh sáng năm màu rồi biến mất trước mắt hắn. Cái hắn vui mừng chính là không còn đối mặt với bộ xương khô nhìn ớn lạnh này nữa, được một vong hồn trong địa ngục làm hướng dẫn, ai không cảm thấy sợ hãi chứ.
Hơn nữa cái vong hồn này lại quá xấu xí cùng kinh khủng.
"Thì ra là như vậy!" Chu Dật Tài gật đầu, trực tiếp bước vào bên trong. Hắn biết phần tiếp theo thế nào thì phải dựa vào chính bản thân thôi.
Vừa bước vào phía trong, Chu Dật Tài đảo mắt nhìn quanh, đồng dạng chỉ có thể dùng mấy chữ kim bích huy hoàng để hình dung thôi.
Chu Dật Tài vừa đứng lại thì một luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện, sau đó xuất hiện một mặt ba màn hình màu tím xanh, tiếp đó một giọng nói vang lên: "Hoan nghênh sứ giả đến trung tâm tiến hành giao dịch của Sàn Giao Dịch Địa Ngục, xin hỏi ngài có muốn lập tức tiến hành giao dịch không?"
Đây là một giọng nói xa lạ, mặc dù cảm thấy có chút quen thuộc nhưng Chu Dật Tài khẳng định tuyệt đối đó không phải là giọng của Khô Lâu Quái.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nhan Vũ
Quyển 01: ĐỊA NGỤC MỞ RA Chương 4: TRƯỚC KHI GIAO DỊCH
Dịch: tieungunhi Nguồn : TTV
"Đúng vậy, lập tức tiến hành giao dịch." Chu Dật Tài nắm chặt nắm tay, đây chính là mối làm ăn đầu tiên của hắn, để biết cái Sàn Giao Dịch Địa Ngục này có thật thần kỳ như Khô Lâu Quái đã nói hay không thì nhìn lần này vậy.
"Trước khi giao dịch, hệ thống sẽ giải thích một chút quy tắc giao dịch cho người sử dụng. Sau khi người sử dụng xác nhận cùng vong hồn nào đó giao dịch thì trong khoảng 0,1 giây thời gian, hệ thống sẽ đem người đến gặp mặt vong hồn sẽ giao dịch. Hệ thống sẽ không can thiệp vào nội dung giao dịch của đôi bên, về phần đôi bên dùng cái gì trao đổi thì điều này cũng không nằm trong sự quản lý của hệ thống", giọng nói phát ra từ máy giải thích cho Chu Dật Tài.
"Từ cổ chí kim, bất luận người nào cũng có thể giao dịch sao?" Chu Dật Tài có chút khẩn trương hỏi.
"Đúng vậy, chỉ cần là vong hồn đã chết thì bất luận là người đã tồn tại trong hiện thực hay là nhân vật được con người nghĩ ra, người sử dụng đều có thể cùng bọn họ tiến hành giao dịch.", giọng nói phát ra từ máy trả lời rất khẳng định.
"Cùng với người nào trong lịch sử giao dịch đây?" Chu Dật Tài có chút lo lắng suy nghĩ, đột nhiên, một cái tên xuất hiện trong đầu hắn: "Hán Vũ Đế Lưu Triệt (1)"
Chu Dật Tài và các bạn đồng lứa của hắn sùng bái cái tên này chỉ vì một câu duy nói duy nhất của Hán Vũ Đế độc này hán võ đại đế đích một câu: "Người dám phạm vào thiên uy của ta, mặc dù là ai, tất tru". Câu này làm cho thú huyết của Chu Dật Tài sôi trào, nổi bật khí chất nam nhi, phàm là người phạm oai của ta thì bất luận là ai cũng trảm, đây mới là thật là uy phong của một vị đại đế. Chu Dật Tài Kích động nhìn vào màn hình màu tím xanh đang chớp động, đột nhiên, giọng nói từ máy lại vang lên.
"Hán Vũ Đế Lưu Triệt không có trong tầng địa ngục thứ nhất, người sử dụng lại thiếu quyền hạn, xin mời lựa chọn một vong hồn khác tiến hành giao dịch. Chấp nhận hay không?"
Chu Dật Tài té xỉu, cái chế độ quyền hạn chết tiệt này, hắn nghiến răng nghiến lợi nói thêm một tên: "Tần Thủy Hoàng Doanh Chính.", đối với vị bạo quân trong truyền thuyết này, Chu Dật Tài cũng rất thích, tuy nhiên giọng nói trong máy lại phát ra: "Thiếu quyền hạn, xin mời lựa chọn một vong hồn khác để tiến hành giao dịch."
Lúc này, Chu Dật Tài đã thật sự nổi giận: "Chu Công, Bạch Khởi, Tôn Tử, Mạnh Khương Nữ (2), Lý Thế Dân, Đạt Ma, Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá, Thái Cực Trương Tam Phong, Tiểu Lý Phi Đao Lý Tầm Hoan..."
Chu Dật Tài trong cơn phẫn nộ, một hơi nói ra mấy chục cái tên liên tiếp. Qua một lúc lâu, bên tai nghe được tiếng "đích đát" truyền tới, tiếp đó một âm thanh rất vui vẻ vang lên: "Chúc mừng người sử dụng, do người sử dụng không ngừng thốt ra tên của các vong hồn đang bảo lưu làm nhiễu loạn sự vận hành của hệ thống cho nên hệ thống quyết định trừ 0.5 điểm công đức của người sử dụng. Mời người sử dụng xác nhận có tiếp tục tiến hành giao dịch hay không? Nếu có thì hãy đem từng cái tên nói ra để tránh khỏi phạm vào quy tắc của hệ thống mà bị nghiêm phạt."
Chu Dật Tài như muốn phun máu, choáng váng đến nỗi muốn ngất đi, cái hệ thống này quá ác rồi, so với quỷ keo kiệt còn keo kiệt hơn, như vậy mà cũng trừ điểm công đức được, Chu Dật Tài lúc này quả thực có ý muốn giết người.
Tuy nhiên lý trí lại bảo hắn, ngàn vạn lần đừng nên đối nghịch với cái hệ thống quỷ quái này, bằng không thì bản thân sẽ luôn có hại. Lấy lại bình tĩnh một chút, Chu Dật Tài liền hiểu rõ bản thân đã lọt vào bẫy của hệ thống này. Hệ thống máy chủ của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này có rất nhiều quy tắc mà hắn không biết và nó cũng không nói cho hắn nên làm thế nào, chỉ chờ hắn từng bước từng bước nhẹ nhàng chui đầu vào, mục đích chính là làm cho hắn phạm vào quy tắc của hệ thống để xử phạt hắn.
Nghĩ thông suốt điểm này, Chu Dật Tài suy nghĩ một hồi rồi ngẩng đầu lên, nhếch mép cười một chút: "Ngoại trừ việc dùng âm thanh để ra lệnh cho hệ thống tiến hành giao dịch thì còn có phương pháp nào khác khống?"
Lần này, hệ thống im lặng một hồi lâu, rất hiển nhiên nó đã đánh giá quá thấp năng lực ứng biến của Chu Dật Tài, một giọng không cam lòng từ máy phát ra: "Người sử dụng ngoại trừ dùng âm thanh ra lệnh giao dịch cho hệ thống còn có thể dùng tay để điều khiển và ra lệnh"
"Ta lựa chọn phương pháp thứ hai.", Chu Dật Tài quả quyết nói, hắn tuyệt đối không phải là một tên ngốc, trái lại hắn là một người có cơ trí hơn người, chỉ là không thể hiện ra bên ngoài mà thôi. Cũng chỉ có đứa ngốc mới có thể đem quyền chủ động giao cho cái hệ thống quỷ quái gian trá này.
"Người sử dụng hãy xác nhận có muốn dùng tay điều khiển hệ thống giao dịch không? Chấp nhận hay không? Xin mời mau chóng đưa ra quyết định, bằng không hệ thống sẽ tự chọn lựa dùng âm thanh ra lệnh cho hệ thống thay cho người sử dụng và nó sẽ không được thay đổi nữa", giọng nói phát ra từ máy đột nhiên nhanh hơn, nghe có chút không rõ nữa.
Chu Dật Tài liền không chút nghĩ ngợi hồi đáp: "Xác nhận, ta dùng tay điều khiển hệ thống giao dịch"
"Xác nhận thành công, hệ thống xác nhận hình thức người sử dụng dùng tay điều khiển và ra lệnh đối với hệ thống giao dịch"
Đúng lúc này, màn hình lớn màu tím xanh trước mắt Chu Dật Tài đột nhiên biến nhỏ, cuối cùng thì biến thành khổ cỡ như máy vi tính để bàn, phía sau hắn cũng bỗng nhiên xuất hiện một chiếc ghế dựa trong suốt.
Một màn thần kỳ này cũng không làm cho Chu Dật Tài kinh ngạc nhiều. Sàn Giao Dịch Địa Ngục này, bản thân nó đã chính là một điều kỳ tích rất đặc biệt rồi, đã thấy rồi còn ngạc nhiên gì nữa.
Kéo ghế đến, Chu Dật Tài ngồi xuống.
Màn hình trước mắt đang trôi nổi giữa khoảng không, trên màn hình tím xanh hiện ra một cái bảng danh sách tên giống như trong phần mềm chat yahoo. Ở phần trên cùng hiện ra hình cái đầu của Chu Dật Tài, phía dưới là tên và thông tin của hắn:
Tên của người sử dụng: Chu Dật Tài, trạng thái: sẵn sàng giao dịch.
Điểm công đức đang có: 09 điểm. Trạng thái thăng cấp: Cần thêm 91 điểm công đức.
Kinh nghiệm: 00, số lần giao dịch: 00 lần.
Có thể tiến hành giao dịch đối với 156 vong hồn, không được phép giao dịch đích vong hồn không được phép giao dịch và không có.
Chu Dật Tài nhìn xuống bảng danh sách dài phía dưới thì thấy được loạt các cái tên cùng thông tin, đồng thời còn có hình cái đầu cạnh bên.
Hoa Dạng: Nam, vong hồn thuộc địa ngục tầng thứ nhất "Bạt Thiệt Địa Ngục", sinh thời là một tên đồ tể, đẳng cấp: 00 cấp, có thể giao dịch.
Lý Vĩ: Nam, vong hồn thuộc địa ngục tầng thứ nhất "Bạt Thiệt Địa Ngục", sinh thời là một tay đua xe, đẳng cấp: 0.5 cấp, không thể giao dịch.
Triệu Diễm Nhi: Nữ, vong hồn thuộc địa ngục tầng thứ nhất "Bạt Thiệt Địa Ngục", sinh thời là một chuyên gia vũ đạo, đẳng cấp: 01 cấp, có thể giao dịch... . . .
......
Chu Dật Tài phát hiện ra những tư liệu này cũng không chi tiết cho lắm, chỉ là giới thiệu một chút về nghề nghiệp của vong hồn khi còn sống thôi, đối với ưu điểm và khuyết điểm của vong hồn, tính cách...., không có giới thiệu gì cả. Tuy nhiên Chu Dật Tài cũng cảm thấy rất thoải mái, Sàn Giao Dịch Địa Ngục này đã cho bản thân hắn cùng vong hồn tiến hành giao dịch, về phần làm sao giao dịch và sắp sửa giao dịch với vong hồn nào thì như cái hệ thống chết tiệt kia đã giải thích là không can thiệp. Bây giờ thì chỉ nhìn xem bản thân hắn làm thế nào thao tác để chọn lấy vong hồn giao dịch có lợi cho bản thân, cái này cũng cần phải xem vận khí và sự quan sát của hắn ra sao nữa.
Nếu như bản thân tùy tiện chọn một vong hồn tiến hành giao dịch thì không những lãng phí thời gian mà còn có khả năng rơi vào cái bẫy giăng sẵn của hệ thống.
Chu Dật Tài cũng biết cái hệ thống chết tiệt này đã chuẩn bị sẵn tất cả các loại âm mưu thủ đoạn và đang chờ hắn nhảy vào! Hắn tập trung tinh thần, mở to hai mắt, tiếp tục xem tư liệu của từng vong hồn, rất nhanh sau đó hắn phát hiện ra, những vong hồn có thể giao dịch thì có các màu sắc khác nhau rất rõ ràng, còn không giao dịch được thì chỉ có màu trắng đen mà thôi, giống như online và offline trong phần mềm chat vậy.
"Có thể còn có những tên của vong hồn giống như ẩn đi hay bận rộn gì đó...", Chu Dật Tài không dám thì thào lời suy đoán của mình ra, ngoài ra hắn còn lưu ý đến một điều nữa chính là mỗi vong hồn đều được phân chia đẳng cấp, trong đầu lại nghĩ: "Đẳng cấp này đại biểu cho cái gì nhỉ? Bộ không phải là đẳng cấp càng cao thì giao dịch sẽ đạt được tác dụng nhiều hơn sao?"
Chu Dật Tài cảm giác nếu như lúc này có Khô Lâu Quái bên người thì chí ít cũng có thể nghe được một chút kiến nghị của nó, nếu như bản thân đi hỏi cái hệ thống kia thì khẳng định lại là một loạt các thao tác xác định, lựa chọn hay không...., thì mới có thể biết được, không chừng điểm công đức bị trừ nữa cũng nên.
Ngay khi hắn định di chuyển bảng danh sách xuống phía dưới nữa thì một cái tên có màu hồng nhìn rất quen thuộc xuất hiện trước tầm nhìn của hắn:
William J. Backhaus: vong hồn thuộc địa ngục tầng thứ nhất "Bạt Thiệt Địa Ngục", sinh thời là một nghệ sĩ piano nổi tiếng, đẳng cấp: 03 cấp, có thể giao dịch.
"Đinh", một hàng chữ hiện ra: có muốn cùng vong hồn này tiến hành giao dịch hay không? Xin mời chọn lựa chấp nhận hay không.
Chu Dật Tài run rẩy dùng ngón tay điểm vào chữ "chấp nhận" trên màn hình.
"Xác nhận thành công, người sử dụng cùng với vong hồn William Backhaus tiến hành giao dịch" Nói xong ngưng một hồi rồi giọng nói lại vang lên: "Trong vòng 0,1 giây thời gian hệ thống sẽ đem người sử dụng đến nơi gặp vong hồn để tiến hành giao dịch"
Note:
(1) Hán Vũ Đế Lưu Triệt: Hán Vũ Đế (chữ Hán: 漢武帝), tên thật là Lưu Triệt (劉徹; 156 TCN – 87 TCN), là vị Hoàng đế thứ bảy của nhà Tây Hán trong lịch sử Trung Quốc. Ông cai trị từ năm 140 TCN đến 87 TCN (54 năm), là vua trị vì lâu nhất trong các vua nhà Hán. Ông nổi tiếng là vị hoàng đế tài ba, đã làm nhiều việc củng cố nền cai trị và mở cửa ra bên ngoài. (xem tiếp tại đây http://vi.wikipedia.org/wiki/H%C3%A1...C4%90%E1%BA%BF)
(2) Mạnh Khương Nữ: Mạnh Khương Nữ hay Nàng Mạnh Khương (孟姜女) là một nhân vật trong truyện cổ tích dân gian Mạnh Khương Nữ khóc Trường Thành của Trung Quốc. Câu chuyện kể rằng, vào thời Tần Thủy Hoàng, ngay trong đêm tân hôn của Mạnh Khương Nữ với tân lang là một thư sinh Giang Nam tên Phạm Hỷ Lương, chồng Mạnh Khương Nữ bị triều đình bắt đi xây dựng Vạn Lý Trường Thành. Đến mùa Đông, Mạnh Khương Nữ đan áo cho chồng và đã lặn lội tìm chồng để trao áo. Mạnh Khương Nữ đã đi khắp theo chiều dài của Trường Thành, hỏi thăm nhiều người và cuối cùng nhận được hung tin chồng mình bị chết vùi thây dưới Trường Thành. Nàng Mạnh Khương đau buồn khóc lóc thảm thiết 3 ngày 3 đêm, nước hòa lẫn máu. Tiếng khóc của Mạnh Khương vang xa 800 dặm Trường Thành, làm sụp đổ một khúc thành, để lộ xác chết của chồng mình. Nàng an táng cho chồng xong liền nhảy xuống biển tự vẫn. Ngày nay, tại quận Sơn Hải Quan thuộc địa cấp thị Tần Hoàng Đảo của tỉnh Hà Bắc có miếu thờ Mạnh Khương Nữ.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nhan Vũ
Quyển 01: ĐỊA NGỤC MỞ RA Chương 5: WILLIAM BACKHAUS
Dịch: tieungunhi Nguồn : TTV
Bỗng nhiên trong lúc đó, trên màn hình màu tím xanh bắn ra một luồng hào quang chiếu vào người của Chu Dật Tài. Hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, sau khi mở mắt ra nhìn rõ cảnh vật thì thấy bản thân đang đứng trước một ngôi nhà gỗ nhỏ.
Trong ý nghĩ của hầu hết mọi người thì địa ngục luôn luôn là một nơi kinh khủng khiến người khiếp sợ, thế nhưng xuất hiện trước mắt của Chu Dật Tài lại là một khung cảnh rất đẹp, bầu trời màu lam, bãi cõ xanh xanh trải rộng xung quanh, một cánh rừng với ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi cùng với tiếng nước chảy róc rách. Đây không phải địa ngục mà dường như là thiên đường.
Ngôi nhà gỗ nhỏ nằm trong khu rừng trông rất xinh xắn, nhỏ gọn và rất đẹp mắt, nhìn vào cũng đủ biết chủ nhân của ngôi nhà gỗ này đúng là một người rất có trình độ.
"Ken két!", một người ngoại quốc tuổi già sức yếu mở cửa đi ra, trên khuôn mặt hiền lành hằn những vết tích của thời gian, ánh mắt của ông màu lam, tuy nhiên ánh mắt rất sáng ẩn chứa đầy trí tuệ.
"Quả nhiên là ông ta." Chu Dật Tài kích động, lấy hết dũng khí muốn cầm lấy tay của ông lão nhưng hắn lại do dự không biết có nên hay không. Vong hồn dù sao cũng là vong hồn, cho dù thần thái có sống động giống như người sống đi nữa thì màu sắc xanh lè trên da thịt lại nói cho Chu Dật Tài biết ông lão đang đứng trước mặt hắn cũng chỉ là vong hồn mà thôi.
Rất ít người trong nước biết đến cái tên của ông lão này nhưng Chu Dật Tài là sinh viên thuộc khoa âm nhạc sao lại không biết đến chứ. Ông lão hiền lành đang đứng trước mặt này đây chính là William Backhaus, bậc thầy piano nổi tiếng trên thế giới.
Lần biểu diễn đầu tiên của ông đã làm cho toàn Âu Châu chấn kinh, đạt được giải thưởng danh dự nhất dành cho người nghệ sĩ piano. Ông được thượng đế ban cho bàn tay thần, âm nhạc của ông chinh phục cả thế giới. Khi những ngón tay ông đặt trên phím đàn thì ông chính là chủ tể của mọi linh hồn. Số lần ông diễn tấu rất nhiều, thậm chí còn vượt qua Mozart, Rubinstein, Chopin và vô số nghệ sĩ piano nổi tiếng khác, số lần biểu diễn không ít hơn 4000.
Ông xuất thân trong một gia tộc cổ xưa ở Đức. Gia tộc của ông đã từng khiến cho cả Châu Âu khiếp sợ, tài phú của gia tộc ông làm cho Hoàng gia nước Anh cũng phải hổ thẹn. Một người tài hoa hơn người và giàu có như vậy thì bất luận tuổi tác trẻ hay già thì đều là một quý tộc đáng kính và cũng không tránh khỏi gièm pha, tuy nhiên ông chỉ có niềm đam mê duy nhất, đó chính là biểu diễn, đặc biệt là độc tấu.
Ông chết năm 1965, trước lúc qua đời mấy tháng, người bạn thân nhất của ông đã từng nói qua: "Người này bất luận sống ở thời đại nào thì tài hoa cũng sẽ thần kỳ như thế."
Đủ thấy cầm nghệ của Backhaus đã đến mức quỷ thần khó lường.
"Hoan nghênh tới nơi ở của ta, khách nhân tôn quý." Backhaus nho nhã lễ độ, cúi chào theo kiểu quý tộc.
Chu Dật Tài xiết chặt nắm tay, tâm tình rất kích động, không hề nghi ngờ gì nữa, ông lão trước mắt này đúng là một trong những ngừơi mà hắn sùng bái: "Thưa ngài William Backhaus, rất vinh hạnh có thể gặp đựơc ngài tại đây”
Backhaus mỉm cười, lộ ra nụ cười hiền từ: "Ngừơi cảm thấy vinh hạnh phải là ta mới đúng, vì chỉ có các hạ ta mới có thể có hy vọng hoàn thành được tâm nguyện trong lòng. Thời gian sống trong địa ngục này, người phàm vĩnh viễn sẽ không tưởng tượng nổi. Đừng thấy ta hiện tại cùng với các hạ nói cười như vậy mà hiểu lầm, mỗi ngày cứ mỗi một canh giờ thì ta cũng giống như các quỷ hồn không chịu đi luân hồi chuyển thế khác, đều phải chịu nỗi đau bạt thiệt (kéo lưỡi) đau đớn tận tâm can. Trải qua một thời gian dài đằng đẳng, ta đã tuyệt vọng, thế nhưng khi ta có ý định buông xuôi chấp niệm trong lòng đi luân hồi chuyển thế thì Thượng Đế đã ban ân cho ta được gặp các hạ"
"Ngài Backhaus đáng kính, không biết ngài có tâm nguyện gì cần tôi hòan thành giúp ngài?” Chu Dật Tài đã biết rõ Sàn Giao Dịch Địa Ngục này có công năng giúp hắn có thể giao dịch với quỷ hồn, khi nghe được lời nói của Backhaus thì cũng lấy gì ngạc nhiên cho lắm.
"Đối với người Đức mà nói thì ta là người Nga, còn đối với người Nga mà nói thì ta là người Đức; đối với người thuộc trường phái nhạc cổ điển mà nói thì ta thuộc trường phái lãng mạn, ngựơc lại đối với người thuộc trường phái lãng mạn mà nói thì ta lại thuộc trường phái cổ điển, tuy nhiên cho dù là gì đi nữa thì cũng không còn quan trọng nữa rồi, điều quan trọng là ... ta đã từng hứa với con gái của ta, vì nó mà sáng tạo ra một khúc nhạc kỳ diệu nhất trên thế giới, tuy nhiên khi ta còn sống thì ta không thể hoàn thành được lời hứa hẹn này. Sau khi ta trở thành một vong hồn thì ta lại có được thời gian vô tận và cuối cùng cũng đã hoàn thành được nó, đồng thời ta cũng bị thượng đế nghiêm phạt, chịu nỗi cô độc vô tận và nỗi đau bị kéo lưỡi. Chỉ cần các hạ có thể giúp đưa khúc nhạc có tên gọi là "Huyễn Hồn Khúc" này mang về nhân gian thì đó chính là sự giúp đỡ lớn nhất đối với ta rồi. Đương nhiên, các hạ cũng sẽ nhận được những tinh túy trong suốt cuộc đời âm nhạc của ta", Backhaus kích động vạn phần, ánh mắt dường như cầu xin Chu Dật Tài, nói.
"Ngài Backhaus đáng kính, yêu cầu này của ngài ta khẳng định có thể làm được, tất cả người thích âm nhạc trên thế giới này sẽ không có ai cự tuyệt tâm nguyện cuối cùng của một lão nhân đáng kính như ngài", Chu Dật Tài cố dùng những lời lẽ hoa mỹ nói với bậc thầy piano trước mặt.
"Cậu trai trẻ khả ái, ta dám khẳng định nếu như ta còn sống thì tuyệt đối sẽ mời cậu đến trang viên của ta vui chơi cho thỏa thích. Cậu nói như vậy là đã đáp ứng giao dịch với ta rồi phải không?" Backhaus vui vẻ hỏi.
"Đúng vậy." Chu Dật Tài khẳng định hồi đáp, không phải bởi vì hắn có đựơc cái gì từ vị lão nhân đáng kính này mà nguyên nhân là vì tâm nguyện của ông cố hoàn thành lời hứa với con gái, ông đã cam nguyện chịu nỗi cô độc dằn vặt nơi địa ngục.
"Giao dịch thành công, mời đôi bên đến cung điện học tập", giọng nói từ máy lại phát ra sau khi Chu Dật Tài lên tiếng đáp ứng.
Chu Dật Tài thấy trước mắt lại hiện ra một luồng ánh sáng vàng lóng lánh, rất nhanh sau đó thì phát hiện ra bản thân đã trở lại tòa cung điện màu vàng tím và đang đứng trong một gian phòng rất rộng, đồng dạng cũng chỉ có dùng mấy chữ ‘kim bích huy hoàng’ để hình dung sự cao quý cùng xa hoa của nó thôi.
Trong gian phòng này có đặt sẵn một cây piano kiểu xưa rất cũ kỹ, Backhaus đứng ở bên cạnh đàn piano, cười khanh khách nhìn Chu Dật Tài.
Backhaus quả nhiên giống như trong truyền thuyết nói, dạy học rất nghiêm khắc, không hề nói gì thêm, đi thẳng luôn vào chủ đề, hỏi Chu Dật Tài đối với đàn piano hiểu biết được bao nhiêu để có thể chỉ dạy.
Backhaus trước tiên cho Chu Dật Tài làm quen lần nữa đối với các phím đàn trắng đen, tổng cộng có 88 phím đàn. Đối với một người mới học mà nói thì đây chính là một sự luyện tập rất khô khan và chán nản nhưng đối với Chu Dật Tài, người thụôc khoa âm nhạc của trường đại học mà nói thì càng là một sự dằn vặt khó chịu hơn nhiều.
"Cậu trai trẻ, xin đừng xem môn luyện tập cơ bản này là một môn đơn giản, đối với rất nhiều mới học mà nói thì khi bọn họ nắm giữ đựơc một hai khúc nhạc là bọn họ đã không thích thú gì với cái môn khô khan này. Tuy nhiên ta phải nói rõ cho cậu biết đó là một sự suy nghĩ lệch lạc, piano không chỉ là một dụng cụ chơi nhạc mà còn là một sinh mệnh. Đối với rất nhiều bậc thầy nghệ sĩ thành danh mà nói thì nó chính là một bộ phận dính liền với thân thể không thể thiếu được, vì vậy chúng ta cần phải hiểu rõ từng điểm nhỏ nhất của nó”, Backhaus một mặt đang không ngừng chỉnh lại các ngón tay của Chu Dật Tài, một mặt vừa giải thích cho hắn về chân lý của piano.
Dưới sự dạy dỗ của Backhaus, Chu Dật Tài cảm thấy thật xấu hổ. Bản thân hắn vốn nghĩ là đã có chút thành tựu đối với piano nhưng trước mặt nhân vật như Backhạus này thì chẳng là thứ gì, vì vậy sau đó hắn càng thêm toàn tâm toàn ý tiếp nhận sự chỉ dạy.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nhan Vũ